您现在的位置是:NEWS > Công nghệ
Khám phá Học viện Hàng không Vietjet
NEWS2025-02-08 13:07:17【Công nghệ】5人已围观
简介Trong lần đầu tiên tới Việt Nam,ámpháHọcviệnHàngkhôlịch thi đấu giải vô địch quốc gia tây ban nha Qulịch thi đấu giải vô địch quốc gia tây ban nhalịch thi đấu giải vô địch quốc gia tây ban nha、、
Trong lần đầu tiên tới Việt Nam,ámpháHọcviệnHàngkhôlịch thi đấu giải vô địch quốc gia tây ban nha Quốc vụ khanh về Chính sách Thương mại của Vương quốc Anh Conor Burns thăm Học viện Hàng không Vietjet tại TP.HCM.
Học viện Hàng không Vietjet là cơ sở đào tạo- nghiên cứu ứng dụng công nghệ hàng không được đầu tư hiện đại với tiêu chuẩn châu Âu do Vietjet và tập đoàn hàng không Airbus phối hợp xây dựng và vận hành. Tiền thân của Học viện hàng không là Trung tâm đào tạo của Vietjet được Cục Hàng không Việt Nam phê chuẩn từ năm 2014. Đến tháng 11/2018 thì Học viên Hàng không Vietjet chính thức ra mắt và kế thừa những thành quả của những năm trước đây.
Đến 30/6, Vietjet đã khai thác huấn luyện 3.178 giờ tại buồng lái mô phỏng cho 2.809 lượt học viên và giáo viên. Hoạt động huấn luyện, đào tạo của Vietjet cũng đầy ấn tượng với 827 khóa đào tạo phi công, bao gồm buồng lái ảo cho 9.987 học viên, 592 khóa đào tạo cho 9.339 lượt tiếp viên, 134 khóa cho 1.553 chuyên viên điều hành bay, 485 khóa cho khối kỹ thuật với 11.801 lượt kỹ sư, thợ máy trình độ cao. Học viện cũng là nơi đào tạo 14.381 học viên khối dịch vụ mặt đất, phục vụ cho tất cả các đầu sân bay mà hãng khai thác. Với hàng trăm đề tài nghiên cứu ứng dụng khoa học kỹ thuật và công nghệ, với gần 4.000 khóa huấn luyện trong những năm qua, Học viện Hàng không Vietjet đã góp phần đưa vào vận hành ứng dụng những công nghệ hàng không tiên tiến, phát triển đội ngũ chuyên gia, nhân viên hàng không trình độ cao, đáp ứng nhu cầu phát triển của hãng và cả ngành hàng không trong khu vực.
Quốc vụ khanh Conor Burns, Tổng lãnh sự Anh Ian Gibbons cùng đoàn công tác đã tới thăm Học viện Hàng không Vietjet. |
Ông Lương Thế Phúc, Phó Tổng Giám đốc Vietjet cùng các cán bộ, nhân viên Học viện Hàng không Vietjet đã có buổi trao đổi ngắn, giới thiệu về Vietjet, Học viện Hàng không Vietjet tới đoàn Vương quốc Anh. |
Ông Phúc cho biết, hiện một trong những đối tác hàng đầu cung cấp trang thiết bị đào tạo cho Học viện Hàng không Vietjet là công ty cung cấp thiết bị đào tạo hàng không EDM của Anh. Hợp đồng hợp tác giữa hai bên hiện có trị giá lên tới hàng triệu USD nhằm trang bị các thiết bị đào tạo, huấn luyện tiên tiến nhất phục vụ công tác đào tạo phi công, tiếp viên tại học viện.
Ngoài ra, Vietjet cũng phối hợp với một đối tác khác tới từ Vương quốc Anh là trường Mayflower để đào tạo tiếng Anh chuyên ngành hàng không nhằm đào tạo và cấp chứng chỉ cho các đánh giá viên trình độ tiếng Anh cho phi công…
Một lớp đào tạo cho các phi công tới từ rất nhiều quốc gia trên thế giới của Vietjet. |
Ông Trần Hữu Quốc, Giám đốc Học viện Hàng không Vietjet đã giới thiệu về các phòng học, khu vực huấn luyện… và đặc biệt là buồng lái mô phỏng SIM hiện đại theo tiêu chuẩn châu Âu EASA đang được Vietjet cùng Airbus vận hành, phục vụ công tác bay huấn luyện cho phi công. |
Chỉ trong thời gian ngắn đi vào hoạt động, Học viện Hàng không Vietjet đã khai thác huấn luyện gần 4.000 giờ tại buồng lái mô phỏng cho hơn 3.000 lượt học viên và giáo viên. |
Học viện Hàng không Vietjet hiện cũng là nơi đào tạo, huấn luyện cho các tiếp viên hàng không của hãng hàng không thế hệ mới. |
Lớp học dành cho các bạn học viên về chăm sóc khách hàng. |
Lớp học về an toàn. |
Không khí của các lớp học cùng các bạn học viên trẻ trung, sôi nổi tới từ Nhật Bản, Hàn Quốc, Việt Nam… |
Xuân Thạch
很赞哦!(2)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Guanacasteca vs Deportivo Saprissa, 09h00 ngày 5/2: Lợi thế sân nhà
- Khu vực học sinh tử vong khi trải nghiệm bắt ngao là bãi tự phát
- Kiều nữ khoe dáng nóng bỏng với áo hở rốn
- Game cờ bạc, cá cược trên mạng rất khó để xử lý
- Nhận định, soi kèo Boluspor vs Galatasaray, 20h00 ngày 6/2: Khó tin cửa trên
- Để hacker không đánh cắp hình ảnh nhạy cảm từ thiết bị smarthome
- VietJet dành gần 1 tỷ đồng tiếp sức mùa thi 2014
- Ký túc xá trăm tỷ chỉ một sinh viên đăng ký ở
- Nhận định, soi kèo Nam Định vs Hà Nội FC, 18h00 ngày 5/2: 3 điểm căng thẳng
- Tuyển sinh 2023: Xét học bạ sớm, giành suất vào đại học
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Al Duhail vs Al
Đại diện Visa công bố khảo sát nghiên cứu về thái độ thanh toán của người tiêu dùng. Ảnh: Lê Mỹ Bên cạnh giao dịch tiền mặt vốn phổ biến, xu hướng chuyển đổi sang các phương thức thanh toán điện tử hiện đại đang ngày càng được ưa chuộng tại Việt Nam.
Nghiên cứu của Visa cho thấy 56% người dùng Việt tham dự khảo sát đang ít mang theo tiền mặt hơn so với năm trước, thể hiện sự chủ động nắm bắt các công nghệ tài chính mới của người tiêu dùng.
Đặc biệt, người tiêu dùng trẻ Gen X và Gen Y hiện đóng vai trò như thế hệ tiên phong thúc đẩy đà tăng trưởng thanh toán không dùng tiền mặt, với 89% người tham gia khảo sát tiếp cận thành công phương thức thanh toán kỹ thuật số trong đời sống hàng ngày.
Một con số đáng chú ý nữa là thời gian trung bình người tiêu dùng có thể không cần sử dụng tiền mặt tại Việt Nam lên tới 11 ngày trong năm 2023 (trong khi đó năm 2022 là 3 ngày).
Việt Nam đang dẫn đầu làn sóng chuyển đổi sang không dùng tiền mặt tại khu vực Đông Nam Á, với 88% người tiêu dùng khi tham gia khảo sát cho biết không dùng tiền mặt.
Đà tăng trưởng của phương thức thanh toán không dùng tiền mặt, đặc biệt qua mã QR và ví điện tử đang ngày càng tăng lên, có thể nhận thấy rõ ở các lĩnh vực như thực phẩm và ăn uống, bán lẻ và cửa hàng tiện lợi.
Bên cạnh đó mua sắm tại cửa hàng cũng đang chứng kiến nhiều thay đổi đáng kể khi nhiều đơn vị bán lẻ giờ đây tích cực ứng dụng công nghệ trí tuệ nhân tạo (AI) để mang trải nghiệm mua sắm mới mẻ cho người dùng, từ đó hướng tới thúc đẩy doanh thu. Trong đó, thanh toán qua mã QR đang dẫn đầu các phương thức thanh toán số khi chiếm 62%, trung bình 16,2 giao dịch/tháng, tiếp đến là ví điện tử với 58%, trung bình 15,5 giao dịch/tháng.
Ví điện tử đang ngày càng lên ngôi khi Việt Nam góp mặt trong top đầu những thị trường Đông Nam Á đón nhận đông đảo lượt người dùng mới sử dụng như một phương thức thanh toán yêu thích, góp phần thúc đẩy tăng trưởng tài chính số. Báo cáo cũng cho thấy, cứ 5 người tiêu dùng Việt thì có ít nhất 4 người sử dụng ví điện tử thường xuyên, trong đó phần lớn là thế hệ người dùng Gen X và nhóm tiêu dùng hạng sang.
">5 người tiêu dùng Việt thì có 4 người sử dụng ví điện tử thường xuyên
- -Shimizu Masaaki là phó giáo sư ngành Việt Nam học của ĐH Osaka, Nhật Bản. Ông từng học tiếng Việt ơ Hà Nội vào những năm 1990. Nhân dịp khoa Tiếng Việt (ĐHQG Hà Nội) sắp kỷ niệm 45 năm thành lập, ông đã có bài viết nhớ lại một thời sinh viên của mình.
Vào những năm đầu của thập niên 90, việc xin visa sang Việt Nam còn rất khó khăn, tôi đã phải huỷ bỏ 2 vé máy bay trước khi lên đường sang Việt Nam chỉ bởi vì cái tội vừa mới nghe tin trường mình kí kết hợp đồng với Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội mà đã phấn khởi đến mức chưa có visa đã lật đật đi mua vé máy bay.
Nhận được tin đã có visa rồi thì tôi lên xe đến Tokyo luôn để xin visa tại Đại sứ quán Việt Nam. Trong khi chờ đợi nhân viên đại sứ quán tới, tôi đã gặp một cụ già mặc áo bà ba tuyệt đẹp. Cụ ấy khuyên tôi bằng tiếng Việt rằng đến Việt Nam thì phải mang theo Seirogan (loại thuốc trị bệnh tiêu chảy). Tôi nghĩ chắc là cụ bà đã sống ở Nhật lâu ngày nên mới cẩn thận như vậy chăng. Tôi cầm hộ chiếu có in visa, chào bà cụ rồi về thẳng Osaka luôn.
Shimizu Masaaki (giữa) khi còn là sinh viên ở B7bis. Ảnh do tác giả cung cấp.
Sau khi chia tay bạn bè, người thân ra tiễn tôi ở sân bay Osaka, máy bay cất cánh bay sang Bangkok vì hồi đó chưa có chuyến nào bay thẳng đến Hà Nội. Qua 2 ngày quá cảnh ở Bangkok, tôi đã đặt chân đến sân bay Nội Bài, nơi tôi có nhiều kỉ niệm nhất đứng thứ hai sau B7bis. Ông tài xế chở tôi đến phố Đại Cồ Việt. Tôi còn nhớ trên đường đến đấy ông đã đố tôi mấy câu tiếng Việt cực kì khó nghe và nói “đây là tiếng Việt thật sự!”. Cuộc sống ở Hà Nội của tôi bắt đầu như vậy.
Kí túc xá B7bis không những vừa là nơi ăn ở vừa là nơi học, mà còn là nơi lần đầu tiên tôi được tiếp xúc với các nhà Việt Nam học trên thế giới, trong đó có cả học giả Nhật Bản. Hồi đó tôi không hề biết giáo sư ở phòng bên cạnh là một học giả cực kì nổi tiếng và có công lao to lớn trong giới Việt Nam học tại Mĩ mà chỉ biết đó là thầy Ô-ha-rô (tức là GS Stephen O’Harrow) hay đến phòng mình uống trà trò chuyện với nhau mà thôi. Nhưng đối với tôi B7bis cũng là một nơi có đủ điều kiện để hiểu biết về ngôn ngữ và văn hoá “bình dân” của Việt Nam. Đặc biệt là các chú bảo vệ đã dạy cho tôi nhiều điều hết sức quan trọng trong cuộc sống ở Hà Nội. Sau khi học xong giờ học trên lớp – hồi đó phần nửa bên trái của kí túc xá là lớp học và các văn phòng khoa tiếng Việt, còn phần nửa bên phải là phòng ăn, căng tin và căn phòng nghỉ của lưu học sinh – tôi thường chạy đến phòng bảo vệ uống trà và nói chuyện. Chính các chú bảo vệ là người đã chỉ cho tôi cách hút thuốc lào và cho tôi nếm thịt chó, và họ cũng đã giới thiệu cho tôi thợ làm đàn ghi-ta thật giỏi.
Thời gian học ở B7bis chỉ độ khoảng nửa năm, nhưng trong một thời gian ngắn như vậy mà tôi đã được học khá nhiều môn, và giá trị của những môn mà tôi đã được học đến bây giờ vẫn chưa phai đi chút nào. Trước tiên là môn tiếng Việt do thầy Lê Văn Phúc giảng dạy. Tôi quen với khuôn mặt của thầy Phúc từ trước thông qua băng video tiếng Việt trung cấp do thầy Tomita soạn trong thời gian thầy Phúc sang dạy tiếng Việt ở Đại học Ngoại ngữ Osaka. Đến năm 1990 thầy vẫn còn trẻ trung và vui vẻ như trong băng video. Thầy hay kể cho tôi nghe về những ngày thầy dạy ở Osaka. Điều đó đã làm cho tôi cảm thấy như đang ở nhà, tạo ra một bầu không khí ấm áp trong giờ của thầy.
Môn thứ hai là Phương ngữ tiếng Việt của cô Hoàng Thị Châu. Môn này cũng làm nền tảng cơ sở rất quan trọng cho việc nghiên cứu của tôi bây giờ. Có một hôm thầy Ô-ha-rô đến phòng tôi nói chuyện phiếm như thường ngày. Thầy chợt cầm lấy một quyển sách tôi để trên bàn và hỏi “Cô giáo này là ai?”. Tôi trả lời đó là cô Hoàng Thị Châu dạy phương ngữ học cho tôi. Sau đó thầy chép lại tên sách và tác giả. Nghe nói mấy tháng sau cô Châu được thầy Ô-ha-rô mời sang thuyết trình về chuyên môn ở chỗ thầy. Chắc đó cũng là một cơ duyên mà kí túc xá B7bis đã tạo nên chăng? Khoảng chừng mười năm sau, khi tôi nghe được tin sách Tiếng Việt trên các miền đất nước của cô – chính là sách giáo trình cho giờ học của tôi và anh Kasuga – đã nhận được Giải thưởng Nhà nước, thì tôi sang Việt Nam luôn để chúc mừng cô và tặng một chút quà của anh Kasuga và tôi như là học trò cũ của cô.
Còn một môn nữa là Ngữ âm tiếng Việt do thầy Mai Ngọc Chừ phụ trách. Tôi còn nhớ rất kĩ những lời giảng thật dễ hiểu của thầy Chừ, mặc dù nội dung giờ của thầy lúc nào cũng gồm những lí thuyết rất phức tạp nên nhiều khi khó hiểu. Đến bây giờ cách giảng dạy của thầy Chừ vẫn là những bài giảng kiểu mẫu mà tôi bắt chước theo cho những giờ dạy của mình ở trường.
Những ngày sinh viên ở B7bis
Trong thời gian ở Việt Nam, một trong những sự kiện khiến cho lưu học sinh thấy buồn và nhớ nhà nhất là chuyện bị bệnh. Tôi cũng có một lần bị sốt nên phải nghỉ giờ của cô Châu. Nhưng hồi đó chưa có máy điện thoại di động như hiện nay. Tôi không biết làm sao nên cứ nằm thiêm thiếp trên giường thì trong giấc mơ tôi nghe thấy tiếng của ai đó nghe quen quen. Tôi mở mắt ra thì hoá ra đó là tiếng của cô Châu. Cô mang theo hoa quả đến tận phòng của tôi và vừa gọt vỏ cam vừa hỏi thăm sức khoẻ tôi. Tôi quá xúc động nhưng hồi đó tôi chưa thể biểu đạt hết trăm phần trăm cảm nghĩ của mình bằng tiếng Việt. Thực ra lúc đó tôi cảm thấy như mình đang được ẵm trong vòng tay ấm áp của người mẹ. Đó cũng là một kỉ niệm không thể nào quên được ở B7bis.
Sau khi tôi thực tập phương ngữ Nam bộ ở miền Nam từ cuối tháng 10 năm 1990 đến đầu tháng 3 năm 1991, tôi nghe tin thầy Nguyễn Tài Cẩn đã về nước sau khi dạy xong ở Pháp nên tôi trở về Hà Nội luôn để xin được gặp thầy và được học mấy buổi với thầy. Nhờ sự giúp đỡ của các thầy cô khoa tiếng Việt và khoa Ngôn ngữ, đặc biệt là của thầy Trần Trí Dõi, tôi được gặp thầy Cẩn và được học mấy buổi với thầy. Thầy đọc rất kĩ những câu hỏi tôi gửi đến thầy trước và trả lời cho tôi thật tử tế. Tôi vẫn nhớ thầy vừa cầm điếu thuốc lá Nga vừa trình bày lí thuyết lịch sử ngữ âm tiếng Việt cho tôi. Cũng có một hôm thầy dẫn tôi đến nhà thầy và học luôn trong phòng đầy sách. Trong thời gian đó, khu Bách khoa đã có nhà khách mới gọi là “A2”. Thực ra nó đầy đủ tiện nghi hơn B7bis, như nước nóng, máy điều hoà, v.v. nên tôi đặt phòng ở đấy. Nhưng rốt cuộc thì hàng ngày tôi vẫn lại sang B7bis gặp bạn cũ ăn cơm nói chuyện với họ, chỉ đến tối khuya thì tôi mới về A2 để ngủ mà thôi.
Nghe nói những quán phở, quán bún chả ở phố Đại Cồ Việt hiện nay hoàn toàn không còn nữa. Còn nhớ có một buổi tối, tôi ngồi ở phòng bảo vệ và than đói bụng, thì chú bảo vệ lập tức chạy đi mua bánh mì cho tôi. Không biết tiếng rao “bánh mì nóng” quen thuộc mỗi buổi tối bây giờ có còn không. Những hàng quán, những tiếng rao…, rất nhiều, rất nhiều hình ảnh và âm thanh trong không gian B7bis vẫn còn mãi trong kí ức của tôi, và đó chính là động cơ làm cho tôi phấn khởi trong việc dạy tiếng Việt ở Osaka.
Cuối cùng, tôi xin cảm ơn các thầy cô, các anh chị và các bạn đã cho tôi nhiều kỉ niệm đẹp, không thể nào quên ở B7bis và tôi xin gửi lời chúc mừng 45 năm thành lập Khoa Tiếng Việt của chúng ta ngày đó – Khoa Việt Nam học và Tiếng Việt của ngày hôm nay.
- Shimizu Masaaki
Thời sinh viên khó quên ở Việt Nam của PGS Nhật
Anh Thư là người đàn bà viên mãn vì thơ chị ánh lên màu hạnh phúc, nhẹ nhõm.
Ban mai thơm mắt nắng(NXB Hội Nhà văn - 2024) - tập thơ thứ 2 của Vũ Trần Anh Thư như đẹp hơn dưới nét cọ bay bổng và gợi cảm của họa sĩ thiết kế Trần Thắng. Nó trong ngần như ban mai kết từ mắt đêm dịu dàng.
Tập thơ gồm 5 phần:Đường link ban mai-đường dẫn tâm hồn qua những miền xôn xao đầy nhớ; Gương mặt trăng càng xa càng nhớ- nét đêm huyền mơ; Tiếng mưa gợi về tiềm thức xa xôi - vết thời gian ngày cũ;Có thể nào cách ly cảm xúc - Tình yêu mạnh hơn cái chết;Lỡ một ngày vì yêu ngộp thở - Những lặng ngẫm sau xôn xao cuộc tận dâng. Mỗi phần là mỗi gương mặt ban mai, dù cảm thức vọt trào từ bất kể thời gian nào, tôi vẫn thấy ánh lên từ thơ chị màu ban mai xanh ươm.
Thường thơ phải khổ đau, khắc khoải, mất mát hay trống rỗng, nghiêng ngả đất trời. Thơ Thư ra khỏi định nghĩa ấy, nó xác thực một sự tròn trịa, viên mãn ở người đàn bà thành công trong sự nghiệp và gia đình. Thường nghệ thuật để diễn tả cái chênh vênh, thân phận. Hay những xó tối Thư đã xóa dấu vết, để ánh sáng cứ ửng lên trên màu chữ? Đó là một lạ lẫm. Rất hiếm những vần thơ đàn bà không nước mắt như Thư. Thơ Thư đầy đặn như hạnh phúc.
“Nàng mọc lên từ ngực cỏ
An nhiên xanh biếc ánh cười
Gương hồ xanh làn sóng tóc
Thảo nguyên xanh gió bờ vai
Dụ mùa về xanh môi mắt”
Rồi xanh thao thức dòng trôi như Một phác thảo dịu êm. Xuân Diệu đã từng viết những vần khao khát “Tháng Giêng ngon như một cặp môi gần” thì ở chị lại một Giêng hai mà sóng sông như vồng ngực căng ứa, để mỗi trái tim muốn thỏa những mê tìm.
“Bung khuy áo sông Hồng gió xuân ngời ngợi
Cúc chi xỏa vai châu thổ
Nụ cười em rạng rỡ hoa đào
Anh nghe tình trổ nhánh”
Thư lưu dấu chân xanh nơi những miền đất lạ để rồi khi bước qua là nỗi nhớ dội lên niềm thương mến vơi đầy. Người thơ đi qua, nỗi niềm ở lại. Vì thế, bức địa đồ văn hóa của Thư dày lên lớp lớp. Nào cổng trời Quản Bạ, cao nguyên Mộc Châu, núi rừng Tây Bắc, hoàng hôn Grand Canyon, tàu Titanic ở Las Vegas, sông Hương, câu hò Huế, mưa Tuy Hòa, núi Nhạn, chân trần trên đảo Hòn Dấu, mơ màng Bắc Sơn… Nhưng dù đi đâu Thư vẫn thương quá bóng làng. Người thơ dẫu ở thời đại nào cũng luôn mang mang niềm hương quan. Cổng làng - đường về quê, dẫu bao năm giữa kinh kỳ thì những mùa rơm rạ vẫn sực lên mùi nồng hoai xứ sở:
“Chiếc cầu nhún nhảy dòng kênh rợp mát tre xanh
Đàn bò an nhiên khói lam chiều vẽ lối”
50 bài thơ ở phầnĐường link ban mailà 50 đóa hoa ánh sáng. Mà mỗi ban mai bừng lên, làn hương rạng rỡ dẫn Thư đến với một ngày tràn ngập niềm vui sống.
Đàn bà đẹp, thành công và làm thơ, ấy là một đóa hoa hương sắc. Thư dẫn dụ người đọc vào thế giới của chị. Những chặng đường chị đã qua đều là ao ước của nhiều người. Không giữ làm của riêng, Thư trải bày trên trang thơ. Một tự sự thơ đầy trữ lượng cảm xúc.
Sau những cung đường xanh, thơ Thư lắng vào Gương mặt trăngcàng xa càng nhớ. Ở phần này, Thư kích hoạt trí tưởng của tôi bằng một từ lạ miêng miêng. Thư cất giấu miền đàn bà ẩm ướt qua một nín thở, một lặng yên phập phồng:
“Nín thở ngắm màu thu mỏng tang đôi cánh
Lặng yên nghe hơi thở mùa phập phồng sau làn áo
Nắng sắp tắt rồi hãy để chuồn chuồn bay đi
Mơ hồ bước chân tuổi thơ đậu khẽ
Trong vắt trăng lên”
Rồi từ đó trăng theo gót đàn bà trung niên. Khi là một vùng vụng dại như Hoa cúc vàng đêm thu, đơm áo em mùa cũ, khêu làn thơm ngây dại. Mãi mai sau, hương ấy vẫn lay động cả một trời ký ức. Lúc lại trăng rớt xuống hồ, khiến biêng biêng màu mắt ai nhuộm đến tím anh. Đêm màu tím, lời ước thề không phôi phai. Thư nhuốm thơ trong màu huyễn tưởng. Khiến ai đó chạm thơ Thư, chạm nụ cười Thư, đã lạc vào cung đường mê mải, những vấp ngã dịu êm. Thư có một va chạm rất đàn bà, không phải là những thiêu rụi mà châm vào não bộ cảm thức dịu dàng.
“Độc ẩm sen trà hồ Tây sương mai
Dòng thời gian ngưng đọng nụ cười bách diệp
Hồi sinh anh- quãng thanh xuân đắm say nông nổi
Bí ẩn khởi tạo nguồn năng lượng ngày mới
Trong vương quốc nụ cười. Anh lạc phía nào cũng vấp dịu êm”
Có một vòm trời cổ tích với những trò chơi tuổi dại hiển hiện trong gian nhà vách đất, lời mẹ ru, triền đê hoa níu bàn chân, cánh diều bay lên giấc mơ trong veo. Và người nối dài giấc mơ hoa ấy, không ai khác, là mẹ. Thư thương vai mẹ gầy rạ rơm bữa lưng bữa vực để thắp lên con chữ trên trang giáo án đơn sơ. Thơ chị đánh thức cả một thời gian khó, tảo tần vóc mẹ.
“Mẹ gánh tuổi thơ con
Đôi quang rạ rơm thôn nữ ngày mùa thơm trang giáo án
Một ngày rời những ánh mắt thơ ngây lớp học i tờ
Mẹ tảo tần bán - mua thành thị
Con lớn theo tháng ngày mẹ gồng mình cơm áo nhà ta”.
Những nếp thời gian đầy dần từ tình yêu cha mẹ, quê hương. Thời gian đổ bóng, từng giọt rơi rơi để hiện lên những vết nứt. Cứ thế, Thư kể, tả, xúc cảm trong như một bắt đầu, cuộn đỏ phù sa bồi lở, non nớt tiếng con trong cơn xé rách mình vượt cạn của mẹ, từng thời gian gội trắng phau phau mái tóc song thân. Ai trong chúng ta lớn khôn mà tâm hồn không khắc khoải vết cứa quá khứ?
“Đổ xuống tôi một khúc sông xưa
Vĩnh Trà thương yêu neo đậu bến bờ niên thiếu
Cầu Đổ oằn mình nghiêng vai gánh nặng
Gấp nhịp phận người rủi- may
Rưng rưng tôi về. Ký ức đổ lòng tay…”
Nhớ xưa là về trong rưng rưng. Thương mùa qua, Thư yêu nhớ những gì đã làm nên chị.
Lỡ một ngày vì yêu ngộp thở, cuối cùng Thư trở về câu chuyện muôn thuở - tình yêu. Đó là một liều thuốc đắng nhưng chẳng ai có đủ can đảm để chối từ. Chị lo mình sẽ chết ngộp trong yêu. Thư bắt đầu cuộc yêu vào mùa sinh sôi. Tháng Giêng buông một lời yêu, xuân thì phong nhiêu.
“Tháng Giêng dạt dào hoa cỏ
Mưa xuân lắc rắc gọi mời
Những ký tự lấm tấm rơi
Mùa và anh nồng nàn câu chữ
Sau ẩn dụ ngôn từ dấu ba chấm rưng rưng…”
Tình yêu trong Thư là những đóa hoa, kiêu hãnh như loa kèn, trinh khiết sen, mãnh liệt cỏ, giản dị cúc, miên trường dạ hương, tròn đầy nguyệt quế. Thơ chị có những vùng yêu ngộp thở: “Bung biêng hoa cỏ/ Ngả nghiêng cơn gió/ Lay tôi. Lay ráng chiều. Lịm. Rơi”. Những câu đơn đặc biệt đi liền với nhau gợi dẫn miền liên tưởng phóng khoáng.
Và cũng như bao đàn bà khác, Thư khao khát được kéo dài thanh tân để uống trọn những cơn yêu. Và trong tim nàng thơ, tình yêu thanh tân như khúc xuân thì nồng nàn.
“Mình thong dong sóng đôi Lục Thủy chiều xuân
Sóng hồ nhắc thì thầm thuở trước
Đã bao mùa lộc vừng thay lá
Tình em tơ nõn buổi ban đầu
Trao tay lặng yên ngỡ một thời chồi biếc”
Tập thơ như đúng tinh thần Ban mai thơm mắt nắngvừa vặn với tạng thơ của Thư. Nữ tác giả gửi những tròn đầy, sáng rỡ của mình vào chữ, chỉ vậy thôi, cũng đủ để tôi, khi gấp lại trang thơ cuối cùng, thấy còn đọng lại sự nhẹ nhõm, thảnh thơi.