您现在的位置是:NEWS > Giải trí
Siêu máy tính dự đoán Chelsea vs West Ham, 3h00 ngày 4/2
NEWS2025-02-06 16:12:03【Giải trí】6人已围观
简介 Phạm Xuân Hải - 03/02/2025 07:07 Máy tính dự đổi lịch âm sang lịch dươngđổi lịch âm sang lịch dương、、
很赞哦!(1698)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Yverdon
- Phú Quốc đón khách với thông điệp ‘Live fully
- Rửa mặt đúng cách để có làn da sạch hơn, khỏe mạnh hơn
- Những mẫu phụ nữ khó giữ chồng nhất
- Nhận định, soi kèo Atletico San Luis vs Pumas UNAM, 08h00 ngày 3/2: Nối dài mạch thắng
- Chuyện tình cảm động của cặp vợ chồng Việt được hàng vạn người chia sẻ
- Nông dân bắt hoa "thức" chờ Tết
- Vợ và tình cũ âm mưu quay lại bên nhau
- Nhận định, soi kèo Llaneros vs Union Magdalena, 8h30 ngày 4/2: Cơ hội phục thù
- Chị em xôn xao mách nhau 'bắt bài' chiêu ngụy trang ngoại tình kiểu mới
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Pachuca vs Atlas, 8h00 ngày 2/2: Tiếp tục toàn thắng
- Anh giải thích rằng: “Mẹ anh yếu, cần người chăm sóc. Anh cưới ngườihàng xóm vì cô ấy có thể chăm sóc mẹ anh ở quê. Em hãy tin anh, thậtlòng anh chỉ yêu em thôi…”.
Tôi và anh đều là những người ngoại tỉnh lên thủ đô lập nghiệp. Chúng tôi quen nhau qua bạn bè giới thiệu, biết nhau được 4 tháng thì anh ngỏ lời yêu. Lúc ấy cũng sẵn có cảm tình với anh, tôi liền chấp nhận để cho cả hai một cơ hội.
Tôi mở một cửa hàng kinh doanh thời trang và phụ kiện được gần 5 năm nay. Mức thu nhập hàng tháng của tôi cũng khá và có chút ít gửi về quê đỡ đần cha mẹ. Còn anh vốn học đại học ra trường, hiện làm cho một công ty xây dựng.
So với những người con trai mà tôi quen biết, anh là người trầm tĩnh và rất ít nói. Đặc biệt, tôi yêu anh bởi cảm nhận được ở anh luôn có một ý chí cầu tiến trong công việc cũng như trong cuộc sống. Tính tôi ưa cuộc sống yên tĩnh, anh lại không phải mẫu đàn ông hay khoe khoang và giỏi ăn nói nên tôi cảm thấy ở bên nhau chúng tôi tuy nói ít mà lại hiểu nhiều. Tình yêu này khiến tôi cảm thấy mãn nguyện.
Anh từng đưa tôi về thăm quê và ra mắt họ hàng vài lần. Ở nơi đó, anh đã kể cho tôi nghe về tuổi thơ khó khăn mà anh từng trải qua. Bố anh mất sớm, chỉ còn mẹ già mắc bệnh tim phải an dưỡng quanh năm. Cả nhà có bốn chị em thì chỉ có anh là con trai nên được ăn học đầy đủ. Tôi nghe, lòng càng thương anh nhiều hơn và thầm nhủ sẽ cố gắng trở thành một người vợ đảm đang, đỡ đần anh trong bước đường tương lai.
Thương anh nên tôi luôn cố gắng cư xử thân thiện và tôn trọng những người thân trong gia đình anh. Thế nhưng, không hiểu vì sao mẹ và các chị em gái của anh đều không thích tôi. Lần đầu ra mắt, mọi người đều cư xử với nhau rất khách sáo. Nhưng đến lần thứ hai, thứ ba khi anh đưa tôi về thăm nhà thì những người thân trong gia đình anh đều bài xích tôi ra mặt.
Điều đó khiến tôi thực sự buồn. Qua vài lần gặp nhau, thái độ hờ hững, lạnh nhạt của người nhà anh khiến tôi đâm ra tự ti. Tôi không dám đòi anh đưa về quê chơi nữa. Thế nhưng, tôi vẫn cố gắng thể hiện sự quan tâm đối với mọi người. Mỗi khi có dịp anh hay người quen về quê, tôi đều gửi quà cho người nhà anh. Tôi tự an ủi, nếu mình yêu anh thì phải cố gắng vượt qua những khó khăn trước mắt, rồi dần dần mọi người sẽ hiểu ra tình cảm của tôi.
Biết tôi có tâm sự, anh thường động viên tôi hãy tin tưởng và cho anh thời gian để khuyên nhủ mọi người trong gia đình. Anh luôn nói sẽ không phụ bạc tình yêu của chúng tôi vì tôi là người con gái hiền lành và biết điều nhất mà anh từng gặp. Nghe anh nói tôi cũng yên tâm phần nào và đặt tất cả niềm tin ở anh. Nhưng có lẽ tôi thực sự là một người bất hạnh trong tình yêu, bởi thời gian qua đi tôi cũng không giữ trọn được người mình yêu…
Tôi nhớ một ngày, anh nói phải về quê lo công việc của dòng họ, chuyến đi kéo dài tới một tuần lễ. Từ đó về sau, tháng nào anh cũng về quê 1-2 lần, mỗi lần đi về như vậy anh dường như biến mất hoàn toàn khỏi thế giới của tôi, không điện thoại, không tin nhắn. Lắm lúc nhớ đến anh, vừa cô đơn vừa ngậm ngùi khiến tôi không cầm được nước mắt.
Ảnh minh họa: Internet
Một cuối tuần, anh nói phải về quê chăm mẹ ốm. Buổi tối, tôi nhắn tin cho anh hỏi thăm tình hình và ngay lập tức được số máy của anh gọi lại. Tiếc thay, tôi chưa kịp vui mừng thì nhận ra người gọi đến cho tôi là một phụ nữ xa lạ. Cô ấy giới thiệu là vợ mới cưới của anh và tỏ ra giận dữ khi đọc được rất nhiều tin nhắn mà tôi và anh gửi cho nhau. Sau hàng chục phút nghe lời nhiếc móc, chửi bới từ đầu dây bên kia tôi như dần chết lặng.
Qua cơn bàng hoàng, tôi đã gọi điện cho chị gái anh để kiểm chứng thông tin. Đắng cay thay, chị ấy nói rằng anh đã cưới vợ được gần 2 tháng. Khoảng thời gian đó chính là khi anh nói với tôi phải về quê thu xếp công việc trong dòng họ. Nước mắt tôi cứ thế trào ra khi nghe người nhà anh khuyên tôi hãy “buông tha” cho anh vì chúng tôi không hợp mệnh, vì tôi đứng tuổi Dần sẽ xung khắc với tuổi của anh…
Tôi chỉ biết giam mình trong phòng và khóc suốt một ngày đêm cho đến lúc anh quay trở về. Khi chất vấn anh, thực lòng tôi cầu mong anh chối bỏ và nói rằng tất cả chỉ là một trò đùa, thế nhưng, anh lại lặng lẽ gật đầu thay cho mọi lời giải thích. Tôi vô cùng đau đớn và cảm thấy mọi thứ như sụp đổ ngay trước mắt. Anh giải thích rằng: “Mẹ anh yếu, cần người chăm sóc. Anh cưới người hàng xóm vì cô ấy có thể chăm sóc mẹ anh ở quê. Em hãy tin anh, thật lòng anh chỉ yêu em thôi…”.
Anh thuyết phục tôi hãy tiếp tục giữ gìn tình yêu của hai đứa. Nhưng, đến giờ phút này làm sao tôi có thể nhắm mắt làm ngơ mà yêu anh như trước được đây? Anh nói tôi hãy tin anh, nhưng sự lừa dối mà anh mang đến cho tôi thật quá sức tưởng tượng. Dù biết anh đã không thành thật với tình yêu, nhưng sao tôi vẫn cảm thấy đớn đau khi nghĩ đến một ngày phải xa anh. Giờ đây, tôi đang hoang mang cực độ trong tình yêu này. Tôi đã dâng hiến thứ quý giá nhất cuộc đời người con gái cho anh, nhưng người mà anh chọn để chung bước suốt đời lại không phải là tôi… Yêu anh, tôi không muốn rời xa anh. Nhưng còn tổ ấm hạnh phúc của anh và người con gái kia, tôi biết làm sao đây?
Bảo Ngọc
">Cưới vợ rồi anh còn muốn tôi chung tình
Khu vườn phía trước nhà chị Thi bây giờ ngập tràn sắc hoa hồng. Giấu chồng xới đất, cuốc sỏi làm vườn
Một buổi sáng dịu mát, pha tách trà nóng, chị Lê Thi (SN 1983, Melbourne, Úc) ra ngồi trước hiên nhà ngắm những đóa hồng bung nở trong vườn. Chị hít thật sâu hương hoa thơm ngát đang hòa trong tiết trời xuân trong lành.
Từ khu vườn ngập tràn sắc hoa, chị lắng nghe tiếng chim hót véo von như một cách tận hưởng thành quả sau lần giấu chồng “bới đá, cuốc sỏi, phá xi măng” làm vườn. Chị Thi thích trồng hoa từ nhỏ và luôn ấp ủ giấc mơ được sống trong ngôi nhà nhỏ có vườn hoa, cây trái xum xuê.
Cách đây 3 năm, nơi đây chỉ là khu đất trơ sỏi đá, cỏ dại. Thế nhưng, sinh ra và lớn lên nơi thành thị, đất chật người đông, chị không có đủ không gian để thực hiện ước mơ cho đến khi gặp người chồng ngoại quốc. Năm 2018, chị theo chồng rời Việt Nam sang Úc định cư.
Ở xứ người, nơi vợ chồng chị sinh sống đất còn rộng người cũng thưa. May mắn hơn, nhà chồng chị có 2 mảnh vườn ở trước và sau nhà.
Chị Thi đã “lén” chồng tự tay cải tạo khu đất này. Trước khi cưới, chồng chị Thi sống độc thân nên nhà cửa, vườn tược xơ xác. Hai khu vườn lúc ấy gần như không có gì ngoài cỏ dại và sỏi đá. Mới đến xứ người, chị Thi không có bạn bè và cũng không quen biết ai nên rất buồn.
Chị kể: “Thời điểm ấy, chồng tôi đi làm suốt ngày. Tôi ở nhà chăm con. Một nách hai đứa sinh đôi mới 7 tháng tuổi nên rất căng thẳng, mệt mỏi. Suốt ngày tôi quanh quẩn trong 4 bức tường, chán lại ra vườn chơi. Nhưng khổ nỗi, lúc ấy ra vườn còn chán hơn vì chẳng có gì ngoài cỏ dại”.
Sau khi cải tạo đất, chị trồng hoa hồng ở vườn trước. “Thế là tôi quyết định sẽ cải tạo, biến mảnh đất sỏi đá, cỏ hoang thành khu vườn mà mình hằng mơ ước. Hỏi ý kiến chồng, tôi bị anh ấy từ chối vì vườn trước nhà toàn cỏ dại với đất sét khô cứng, vườn sau đã trải sỏi, xi măng”, chị nói thêm.
Dẫu vậy, những chướng ngại ấy không đẩy lui được tình yêu hoa cỏ trong chị. Chị quyết định giấu chồng cải tạo đất, phá xi măng để trồng hoa, cây trái. Mỗi ngày, đợi con ngủ trưa, chị lặng lẽ lấy búa ra vườn sau nhà phá lớp xi măng rồi gom lại một góc.
Ngoài hoa hồng, chị còn trồng các loại cúc… Đến khuya, khi chồng và 2 con say giấc, chị lại bí mật thức dậy, ra vườn trước nhổ cỏ, xới đất. Cứ như thế, mỗi ngày, chị Thi làm một chút.
Đến khi hai mảnh vườn được dọn dẹp gọn gàng, sạch sẽ, chồng chị mới nhận ra sự thay đổi. Anh ngỡ ngàng trước sự đổi thay của khu vườn.
Trọn niềm vui sống
Cải tạo đất xong, chị Thi bắt đầu trồng cây. Chị dành phần đất trước hiên nhà để trồng các loại hoa hồng và cúc.
Khu vườn sau nhà, chị trồng các loại hoa, rau củ quả của Việt Nam như: bầu, bí, mướp, khổ qua, cà chua, rau cải…
Vườn sau, chị dành hết đất để trồng các loại rau củ và hoa. Trong khu vườn này, chị cũng cố gắng trồng thêm nhiều loại rau thơm để khi cần là có thể ra hái. Chị đặt mục tiêu khu vườn sẽ đem lại cho gia đình nguồn thực phẩm tươi ngon, đảm bảo vệ sinh mà không phải cất công ra chợ của người Việt mới mua được.
Tuy vậy, những ngày đầu “làm nông dân”, chưa có kinh nghiệm, chưa am hiểu thổ nhưỡng xứ người, chị liên tiếp gặp thất bại. Những cây trồng của chị đa số bị chết hoặc còi cọc, không cho hoa, trái…
Mỗi mùa trong năm, nhà chị Thi luôn ngập tràn sắc hoa. Không nản chí, chị tiếp tục trồng để tích lũy thêm kinh nghiệm. Cuối cùng, chị cũng dần nắm bắt được đặc điểm khí hậu ở Úc. Chị quyết định mùa nào thì trồng thức ấy. Thế nên suốt 4 mùa, hai khu vườn của chị luôn đầy ắp hoa trái.
Sau 3 năm trồng, chăm vườn, ngôi nhà của vợ chồng chị Thi trở nên nổi bật, khác lạ so với những nhà hàng xóm. Khu vực chị Thi đang sinh sống chỉ có một mình chị là người Việt Nam. Do đó, cách trang trí nhà cửa của chị có phần khác biệt so với những người hàng xóm.
Ở tuổi 40, chị Thi chạm đến ước mơ có được căn nhà và khu vườn ngập tràn cây trái. Những người hàng xóm của chị Thi chỉ trồng một loài hoa hoặc một màu hoa duy nhất. Trong khi đó, vườn nhà chị luôn là thảm xanh với nhiều màu hoa bung nở rực rỡ suốt 4 mùa.
Chị nói: “Tôi muốn trồng nhiều loại hoa với nhiều màu khác nhau để vườn tươi sáng hơn. Hơn thế, khi mùa của loài hoa này qua đi, mùa của hoa khác sẽ đến, hoa sẽ lại nở rộ trong vườn. Nhờ vậy, khu vườn của tôi quanh năm tràn ngập màu hoa”.
Khu vườn cũng là nơi chị Thi chơi đùa cùng với các con, giúp các con gần gũi thiên nhiên. Áp dụng phương pháp này vào khu vườn phía sau nhà, chị Thi cũng đảm bảo mỗi mùa trong năm đều có rau, củ, trái cây tươi, sạch, an toàn để sử dụng.
Khu vườn xanh mướt mắt, ngập tràn sắc hoa, cây trái cũng mang lại cho chị và gia đình nhỏ của mình niềm vui sống. Hai con của chị Thi rất yêu vườn cây trái của mẹ. Mỗi ngày, các bé đều cùng mẹ ra vườn chơi đùa, tưới cây, chăm hoa, hái trái…
Công việc làm vườn, chăm cây giúp cho chị Thi tìm được niềm vui sống. Chị chia sẻ: “Mỗi sáng thức giấc, mở cửa sổ ra và thấy cỏ cây hoa lá ngoài vườn là tôi vui cả ngày. Sáng nào tôi cũng pha ly trà, ra ngồi trước hiên nhà ngắm hoa, nghe chim hót, hít thở không khí trong lành”.
“Tôi cảm thấy hạnh phúc vì sau những khó khăn đã tìm được niềm vui nơi xứ người. Hiện tại, tôi đã có một không gian sống như ý. Trong không gian ấy, tôi chơi đùa cùng các con, dạy cho các con hiểu niềm vui khi được tận hưởng thành quả lao động do chính tay mình làm ra”, chị nói thêm.
Xem video:
Bài:Nguyễn Sơn
Ảnh, clip: Nhân vật cung cấp
Vợ Việt chồng Đức bỏ phố về quê, sống ở nông trại gần 9.000 m2
Sau khi có con đầu lòng, vợ chồng chị Min chuyển từ thành phố Frankfurt về vùng ngoại ô Đức sinh sống. Anh hàng ngày lái xe 100 km đi làm, còn chị ở nhà chăm con, làm vườn.
">Vợ Việt ở Úc nửa đêm giấu chồng đào đất làm vườn cây trái đẹp ngỡ ngàng
- Đọc câu chuyện về vụ bắt cóc trẻ sơ sinh tại bệnh viện Hùng Vương khiến dư luận xôn xao suốt 2 ngày hôm nay, bất chợt tôi lại nhớ đến vụ bắt cóc trẻ sơ sinh tại bệnh viện Phụ sản Trung ương 2 năm về trước.
Họ đều là những người đàn bà, có thể vì khao khát một đứa con để ôm ấp, vỗ về, hoặc để khẳng định vị trí của mình, níu kéo một gia đình đang bên bờ vực của sự tan vỡ chỉ vì thiếu vắng 1 đứa con. Thế nên họ mới nghĩ quẩn.
Việc làm ấy, rõ ràng là đáng trách, đáng tránh lắm, và chắc chắn họ sẽ phải chịu sự trừng phạt của pháp luật. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì mới thấy, phụ nữ chúng ta đúng là quá khổ, họ khổ đến trăm đường.
Nào là vất vả ngược xuôi, chăm sóc nhà cửa, gia đình, cung phụng chồng, bố mẹ, anh em, họ hàng nhà chồng. Ấy vậy mà, khi không sinh được con thì bao nhiêu điều tiếng xấu xa lại đổ hết lên đầu họ. Họ bị gọi là “gái độc”, là “người đàn bà không biết đẻ” thậm chí là “người đàn bà vứt đi”, rồi bị chồng, gia đình nhà chồng hắt hủi, xua đuổi...
Khi không sinh được con, họ bị gọi là "gái độc"... Ảnh minh họa. Nguồn: Internet Có ai hiểu rẳng, xét cho cùng thì khi đã kết hôn, nói đến chuyện con cái, có người phụ nữ nào lại không mong muốn? Họ muốn quá chứ, bởi với người phụ nữ, không gì hạnh phúc hơn là thiên chức làm mẹ. Khi có con, người phụ nữ coi con là tất cả, họ yêu quý đứa con thậm chí còn hơn cả cuộc sống của mình.
Thế nhưng, cuộc sống trớ trêu, nhiều phụ nữ không có khả năng sinh con, hoặc hiếm muộn, thì đó đã là một sự thiệt thòi, họ chắc chắn đã đau khổ đến tột cùng rồi. Thế nên, lẽ ra, khi rơi vào hoàn cảnh đó, người chồng, gia đình, anh em bạn bè phải là những người ở bên cạnh họ, an ủi, động viên, bù đắp tình cảm để người phụ nữ ấy có thêm chút động lực để mà sống tiếp.
Đằng này, tôi biết, có bao nhiêu gia đình, khi thấy kết hôn 1 vài năm mà vẫn chưa thấy người phụ nữ mang thai (mà lỗi thậm chí chẳng phải của người phụ nữ), nhưng đã vội vàng hắt hủi, xua đuổi, đòi ly hôn với người phụ nữ ấy. Hoặc không thì bắt ép người phụ nữ phải chấp nhận chung chồng với một, thậm chí vài người phụ nữ khác chỉ vì gia đình người chồng đó đang cần một đứa con nối dõi.
Như vậy, có phải là thất đức quá không?
Rồi anh em, bạn bè, đồng nghiệp ngoài xã hội nữa, vừa thấy 1 chị lấy chồng vài năm mà vẫn chưa sinh được con đã vội vàng bàn ra tán vào, rồi suy đoán này nọ, thậm chí là gán cho người phụ nữ ấy cái mác “vô phúc” khiến họ đã mệt mỏi lại càng áp lực nhiều hơn.
Thế nên, khi rơi vào hoàn cảnh đó, nhiều người tâm lý không vững, lại kém hiểu biết, họ nghĩ quẩn cũng là điều dễ hiểu.
Ngay như một cô em của tôi, lấy chồng 6 năm vẫn chưa có con nên cũng bị nhà chồng mỉa mai, bóng gió và gây áp lực không ít.
Tuy nhiên, cô ấy may vì có người chồng tâm lý. 2 vợ chồng cứ nghe đâu có thầy chữa giỏi là tìm đến. Nhưng vì mãi vẫn chưa có kết quả nên gia đình chồng không thể kiên trì hơn. Họ tổ chức họp mặt gia đình, bắt cô em tôi phải lựa chọn, một là ly hôn để anh chồng đường đường chính chính đi lấy vợ mới, 2 là chấp nhận chung chồng với người phụ khác, vì anh ta là con một trong gia đình.
Cô em tôi khóc hết nước mắt, cũng định khăn gói ra đi. Nhưng ông chồng giữ lại. Sau đó, 2 vợ chồng bàn nhau đi làm ăn ở vùng kinh tế mới, bí mật nhận một đứa con nuôi, rồi lâu lâu sau mới dẫn con về chào ông bà.
Thế đấy, đôi khi những định kiến của gia đình, xã hội đã vô tình đẩy con người ta đến bước đường cùng, chỉ có người sáng suốt hơn chút thì mới không mắc phải những sai lầm...
Hoàng Tuấn (Hà Nội)