您现在的位置是:NEWS > Công nghệ
Cùng chuyên gia ngôn ngữ phân tích tâm thư của CEO Facebook: Lời xin lỗi muộn màng!
NEWS2025-03-05 09:16:43【Công nghệ】9人已围观
简介Andy Maslen là một chuyên gia ngôn ngữ gạo cội với hơn30 năm trong nghề đã cóbài phân tích bức tâmbảng xếp hạng vô địch quốc gia việt nambảng xếp hạng vô địch quốc gia việt nam、、
Andy Maslen là một chuyên gia ngôn ngữ gạo cội với hơn 30 năm trong nghề đã có bài phân tích bức tâm thư của CEO Mark Zuckerberg gửi tới toàn bộ người dùng Facebook.
“Một công ty truyền thông hàng đầu sở hữu nền tảng mạng xã hội lớn nhất thế giới mà lại sử dụng cách viết thư ư?ùngchuyêngiangônngữphântíchtâmthưcủaCEOFacebookLờixinlỗimuộnmàbảng xếp hạng vô địch quốc gia việt nam Thật cổ điển làm sao!” - Andy Maslen nhận xét.
Tiêu đề bức thư là một cú ra đòn mạnh, nhưng lại chẳng trúng được đích.
“Chúng tôi có trách nhiệm phải bảo vệ thông tin cá nhân của bạn.
Nếu như chúng không tôi làm được, chúng tôi không xứng đáng với nó.”
Dòng đầu tiên làm người đọc nghĩ: “Ừ, rồi sao?”
Còn dòng thứ hai lại tương đối tối nghĩa: Nếu anh không làm được cái gì, thì anh không xứng đáng với cái gì cơ?
Nếu hiểu theo đúng cú pháp của câu đầu, thì có nghĩa là: “Nếu chúng tôi không thể bảo vệ (thông tin của bạn), chúng tôi không xứng đáng (có được) nó.
Nhưng câu nói không toát lên bất kỳ sắc thái cảm xúc nào bởi lẽ hai câu nói được gộp lại với nhau một cách lệch lạc, thiếu ăn khớp: Một câu thuộc ngôn ngữ trang trọng bậc nhất trong khi câu còn lại chuyển ngay xuống ngôn ngữ thường nhật.
Không dừng lại ở đó, kết thúc câu bằng từ “nó” là một cách kết thúc yếu ớt đến hời hợt - một cách kết thúc vô cảm.
Nhưng chưa hết, hãy nhìn vào bảy từ cuối của tiêu đề:
“Chúng tôi không xứng đáng với nó”.
Thoạt nghe, ta cảm thấy giống một lời biện hộ hơn là một lời xin lỗi chân thành từ đáy lòng.
Một câu nói bày tỏ sự hối lỗi tột cùng liệu có khó gì để bắt đầu bằng cách cổ điển: “Tôi xin lỗi”? Chẳng phải mục đích của tiêu đề này là để bày tỏ sự hối lỗi và lấy làm tiếc của Facebook sao?
Vậy có lẽ tiêu đề nên sửa thành thế này nếu CEO Facebook thực sự muốn xin lỗi:
“Tôi xin lỗi chúng tôi đã không trông coi và bảo vệ dự liệu cá nhân của bạn được tốt hơn”.
Hay thậm chí là như vậy:
“Tôi xin lỗi Facebook đã không bảo vệ quyền riêng tư của bạn”.
Nhưng có lẽ Mark Zuckerberg sẽ không bao giờ nói được điều đó, bởi sự thật đó quá phũ phàng với người dùng.
很赞哦!(162)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Arnett Gardens vs Dunbeholden, 07h45 ngày 4/3: Chặn đà tiến đội khách
- Asus Zenfone 4 bất ngờ được giao tới tay khách hàng từ ngày mai
- Truyện Sói & Dương Cầm
- Batman: Arkham Knight “rò rỉ” hình ảnh mới
- Siêu máy tính dự đoán Betis vs Real Madrid, 0h30 ngày 2/3
- Thế giới 'tí hon' của các smartphone tốt nhất thế giới
- Truyện Xuân Đình Tuyết
- 10 clip 'nóng': Bị bố đánh vì làm bạn gái... có bầu
- Nhận định, soi kèo Rio Ave vs Braga, 03h30 ngày 3/3: Ca khúc khải hoàn
- Cảm nhận DreadOut: Game kinh dị hấp dẫn đến từ Indonesia
热门文章
站长推荐
Siêu máy tính dự đoán AC Milan vs Lazio, 02h45 ngày 3/3
Nguyễn Hà Đông sẽ kiện các game gần giống Flappy Bird
Loạt game “bom tấn” được mong chờ tại E3 2014 (Phần 3)
Loạt game “bom tấn” được mong chờ tại E3 2014 (Phần 1)
Soi kèo góc Monza vs Torino, 18h30 ngày 2/3
Động tác của người đang đè trên người Trần Mưu sững lại, ngay sau đó, Trần Mưu nghe được một tiếng cười lạnh lùng rồi sau đó là một giọng nói quen thuộc, hắn ta nói:
"Trần Mưu, em muốn chết à?"
Sau khi Trần Mưu nghe thấy giọng nói này, đầu óc liên trống rỗng, giọng nói đó cậu đã nghe mười mấy năm, chủ nhân của nó là Nguyên Phi Hòa.
Lúc Nguyên Phi Hòa và Trần Mưu gặp nhau là cấp 3.
Từ cấp 3, Nguyên Phi Hòa liền bày ra bộ dáng thanh niên trí thức, hắn học vẽ, biết kéo đàn violon, thích mặc áo sơ mi trắng, diện mạo là loại tuấn tú nhất thời đó.
Trần Mưu trưởng thành sớm, học cấp 2 đã khai tân với một chị khóa trên, lên cấp 3 vừa nhìn là đã để ý Nguyên Phi Hòa.
Sau đó, Trần Mưu hao tâm tổn sức bắt Nguyên Phi Hòa vào lòng bàn tay, hai người về sau sống một cuộc sống hạnh phúc - đương nhiên chuyện này không có khả năng xảy ra rồi, bởi vì kí ức cuối cùng của Trần Mưu là vì cứu Nguyên Phi Hòa mà cậu bị một chiếc xe chở xi măng nghiền thành một cái bánh nhân thịt. Trần Mưu khẳng định thi thể bây giờ của cậu nhất định là rất ghê tởm.
Nhưng lúc này thì sao, cậu vốn dĩ nên bị nghiền thành bánh nhân thịt, giờ lại xuất hiện trong chính ngôi nhà của mình, chẳng những ở nhà mà còn bị cái tên Nguyên Phi Hòa đến gà cũng không dám giết đè trên đất đánh.
Lửa trong lòng Trần Mưu càng lúc càng lớn, nhưng dù cho lửa có lớn như thế nào thì Nguyên Phi Hòa vẫn là cái bộ dạng nên làm gì thì làm cái đó, đừng có hi vọng hắn buông cậu ra.
Trần Mưu nói:
"Nguyên Phi Hòa con mẹ nó anh điên rồi à, mau thả em ra!"
Nguyên Phi Hòa không thèm để tâm, bắt đầu dùng bàn tay đã mò tới chỗ đó tuốt.
Mắt Trần Mưu đỏ hoe, mặt cậu bây giờ bị ấn trên sàn nhà, hai tay bị trói ra sau, trên eo còn bị một người đàn ông cao lớn nặng hơn một trăm cân ngồi lên.
Này không phải là chuyện thảm nhất, chuyện thảm nhất đó chính là cậu thế mà bị tuốt cho bắn ra.
Bắn xong cả người Trần Mưu mềm nhũn, cái người luôn đè trên người cậu lúc này mới ôm cậu từ trên sàn nhà lên.
Trần Mưu thở hổn hền, trừng mắt nhìn đôi tay Nguyên Phi Hòa đang ôm lấy eo cậu, hận không thể nhảy lên mặt hắn cắn rớt một miếng thịt.
Nguyên Phi Hòa nói.
"Cục cưng, đừng nhìn anh như vậy."
Trần Mưu mắng:
"Nguyên Phi Hòa, đầu anh bị úng nước à? Con mẹ nó ai cho anh lá gan trói em."
Lời vừa ra khỏi miệng, Trần Mưu liền thấy không đúng – Nguyên Phi Hòa sao lại có sức lực lớn đến vậy.
Nguyên Phi Hòa vươn tay sờ sờ môi Trần Mưu, ngón tay hắn còn dính chất lỏng màu trắng nào đó, hắn sờ lên vừa lúc bôi chất lỏng đó lên môi Trần Mưu.
Trần Mưu tức giận phụt một tiếng, rồi lại tức giận mắng đệt.
Nguyên Phi Hòa nói:
"Em không đánh anh thì anh sẽ không đánh em."
Trần Mưu không nói chuyện, giờ đây trong đầu cậu nhão thành một vũng nước, cái gì cũng nghĩ không ra.
">Truyện Nghe Bảo Anh Muốn Đánh Em
"Nhóc con?"
Đại ca nhìn xung quanh một lần, sau khi xác nhận là tôi gọi anh ta thì vẻ mặt không tin chỉ chỉ mình: "Tôi?"
Thấy tôi gật đầu, đại ca mới lấy lại tinh thần, chậm rãi nói: "Trình Tử Dịch."
Tên nghe cũng rất văn vẻ.
Uống đã đến hạn, tôi đi đến cướp áo lông chồn của đại ca mặc vào, sau đó lảo đảo kéo anh ta đi.
Đại ca lúc này nghiễm nhiên đã trở thành nhóc con, xách giỏ cho tôi, còn khoác áo cho tôi.
Nhưng mà...
Đại ca trực tiếp kéo tôi vào khách sạn sát bên cạnh.
Trong phòng, tôi đi đến đường cong hình chữ S bên giường, đặt mông ngồi xuống--
Móa, ngồi lệch.
Tôi ngồi xuống đất, xương đuôi cũng đau nhức.
Trình Tử Dịch vội vàng chầm chậm bước đến: "Bà cô à, không sao chứ?"
Tôi đẩy tay anh ta ra, vẻ mặt không vui: "Gì mà bà cô, gọi là cục cưng."
Anh ta nuốt một ngụm nước bọt, không nói gì.
Yên lặng một lát, anh ta chuẩn bị đứng dậy: "Cô ngủ trước đi, tôi đi trước, hai chúng ta trai đơn gái chiếc không tiện..."
Nhưng mà, tôi say choáng váng, một tay đè anh ta lại:
"Đi gì mà đi? Tôi uống nhiều như vậy, xảy ra chuyện gì, anh gánh nổi trách nhiệm sao?"
Trình Tử Dịch trầm mặc một chút: "Có vẻ cũng đúng."
Nhưng mà, trong khoảnh khắc anh ta trầm ngâm, tôi trực tiếp ra tay, bới áo chồn của anh ta, mặc vào người, sau đó chỉ huy anh ta:
"Anh, qua đây."
Trình Tử Dịch ngoan ngoãn đi đến, vừa mới ngồi vững trên giường đã bị tôi cúi xuống cưỡng hôn.
Người uống say không nói võ đức.
...
Khi tỉnh lại, tôi nằm trong căn phòng xa lạ.
Bên cạnh, đại ca túm góc chăn vẻ mặt ấm ức, trên cánh tay xăm hình đều là dấu son của tôi.
Thấy tôi tỉnh lại, đại ca xoay người lại nhìn tôi, chỉ vào cánh tay hoa của anh ta ấm ức: "Cô..."
Tôi gượng cười một tiếng, dần nhớ lại những chuyện mà mình đã làm kia.
"Ha ha, lần say tôi sẽ mua một cây son không phai màu."
Đại ca bị nghẹn một cái: "Đây không phải là chuyện có phai màu hay không." Yên lặng vài giây, anh ta thở dài:
"Vậy chuyện xem mắt này của chúng ta..."
2.
Xem mắt...
">Truyện Đại Ca Không Cô Đơn
Theo kết quả điều tra của nhà chức trách, trong hầu hết các vụ việc, thủ phạm chính là pin nhái hoặc pin đã bị tân trang. Năm ngoái, để dẹp bỏ những cục sạc giả, sạc tân trang đang được bày bán tràn lan trên phố, Apple đã mở nhiều đợt giảm giá khủng cho sạc chính hãng, với điều kiện là người mua phải mang sạc nhái đến đổi.
Theo các chuyên gia công nghệ, việc nhận dạng sạc tân trạng là tương đối dễ dàng bởi trông chúng rất khác với sạc pin xịn. Nguy hiểm hơn chính là sạc nhái, sạc "rởm" vì chúng được thiết kế giống y như sạc chính hãng của Apple, kể cả phần hướng dẫn sử dụng cũng giống hệt.
Điểm khác biệt duy nhất là sạc chính hãng sẽ in dòng chữ "Được thiết kế bởi Apple tại California. Lắp ráp tại Trung Quốc", trong khi sạc rởm chỉ ghi rằng "TM © 2010 Apple Inc" mà thôi.
Một đặc điểm nữa để phân biệt là bên trong cục sạc, pin chính hãng phân khu vực nhiều hơn. Các linh kiện bên trong sạc giả thường bị ríu rít dính vào nhau. Nếu như vẫn chưa chắc chắn sạc đang dùng là hàng rởm hay xịn, cách tốt nhất là bạn hãy ghé thăm cửa hàng Apple gần nhất để nhờ xác minh. Việc làm đơn giản này sẽ giúp bạn bảo vệ tính mạng của chính mình.
">Cách phân biệt sạc iPhone/iPad xịn và nhái