Soi kèo góc Nottingham vs Arsenal, 02h30 ngày 27/2
本文地址:http://member.tour-time.com/news/80c198758.html
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
Nhận định, soi kèo Wolves vs Fulham, 2h30 ngày 26/2: Tiếp đà khởi sắc
Từ khoá “Swedengate” đang trở thành “trend” trên mạng xã hội Twitter sau khi một người dùng tiết lộ cách anh ta được đối xử khi đến thăm nhà một người bạn Thuỵ Điển.
Khi được hỏi về những trải nghiệm “kỳ lạ nhất” mà mọi người từng có ở nhà một người bạn do truyền thống hoặc đức tin của họ. Và câu trả lời (hiện đã bị xoá) viết rằng: “Tôi vẫn nhớ lần đến nhà một đồng nghiệp người Thuỵ Điển. Trong khi chúng tôi đang ở trong phòng anh ấy thì mẹ anh ấy thông báo bữa tối đã sẵn sàng. Sau đó, anh ấy quay sang bảo tôi đợi trong phòng cho tới khi họ ăn xong…”.
Sau câu chuyện này, nhiều người đã lên tiếng xác nhận văn hoá này là có thật. Thậm chí có người còn công kích truyền thống “hiếu khách” của nước này và “khoe” rằng, ở đất nước họ, các vị khách được đối xử tốt hơn. Nhưng ngược lại, cũng có người lên tiếng bênh vực. Vậy lý do thực sự của văn hoá này là gì?
Richard Tellstrom - nhà sử học ẩm thực tại ĐH Stockholm, tác giả một cuốn sách về văn hoá ẩm thực Thuỵ Điển thế kỷ 19-20 cho biết, văn hoá này tồn tại từ khi ông còn là một đứa trẻ vào những năm 1960-1970. Nếu ông đén nhà một người bạn chơi, khi tới giờ ăn tối, ông sẽ có 2 lựa chọn. Một là trở về nhà mình để ăn tối, hai là ở lại và đợi trong một căn phòng khác đến khi bạn mình ăn xong.
Điều đó không quá tệ, ông nói. “Khá là thú vị khi phải chờ đợi. Bạn có thể xem xét các thứ trong căn phòng, đọc một cuốn tạp chí”.
Và đó cũng không phải là một thói quen bất di bất dịch ở Thuỵ Điển. Ông cho biết, các gia đình ở nông thôn có xu hướng mời khách dùng bữa nhiều hơn. Bởi vì người ta thường sống cách nhau xa nên sẽ mất thời gian để trở về nhà mình ăn uống.
Ông Tellstrom cũng cho biết, truyền thống không mời ăn đã dần mất đi theo thời gian. “Kể từ những năm 1990, thực phẩm trở thành một biểu tượng mới trong xã hội. Chúng tôi có những nhà bếp mở. Mọi người dùng bữa ở đó và trổ tài nấu nướng của mình”.
Tuy nhiên, những vị chủ nhà không thích chia sẻ bữa ăn của mình không hoàn toàn biến mất, Mohini Mehta - một học giả về ẩm thực ở Đại học Uppsala, Thuỵ Điển cho hay. Cô vẫn nhớ một trong những ấn tượng đầu tiên của cô khi từ Ấn Độ chuyển tới Thuỵ Điển là: Chủ nhà có thể bỏ một vị khách ở phòng bên cạnh trong khi họ ăn tối.
Việc này đã khiến cô “sốc đến tận xương tuỷ”. Cô nói: “Tôi nghĩ điều này thật nực cười và cũng thật đáng ngờ. Làm thế nào mà người ta lại có thể làm vậy chứ?”.
Mehta thừa nhận cô đã có một thời gian khó khăn để thích nghi với cuộc sống ở quốc gia này khi chuyển đến đây vào thời điểm dịch bệnh bùng phát vào năm 2020. Ở Ấn Độ, cô thường xuyên nấu nướng và làm chủ những bữa tiệc tối hằng tuần. Khi lệnh cấm vận được dỡ bỏ ở Thuỵ Điển, cô bắt đầu mời bạn bè và đồng nghiệp tới nhà ăn tối nhưng bị từ chối.
Cô tưởng rằng ở một số nền văn hoá như Ấn Độ, việc mời khách đến nhà ăn tối sẽ tạo sự kết nối gần gũi hơn nhưng điều này không phải lúc nào cũng đúng với người Thuỵ Điển.
Bởi vì một số người Thuỵ Điển cho rằng việc mời khách ăn uống khiến vị khách có cảm giác mắc nợ. Trong một xã hội coi trọng sự bình đẳng và độc lập, người ta không muốn tạo gánh nặng cho ai đó, ông Tellstrom giải thích.
Đăng Dương(Theo NPR, India Times)
">Văn hoá không mời khách ăn cơm của người Thuỵ Điển
Đêm tân hôn, vợ tá hỏa phát hiện chồng “mất trinh”">
Ngược đời, vợ đay nghiến chồng mất trinh
"Nếu ăn ngay khi vừa mới đánh răng, chất bảo vệ sẽ trôi hết, không có tác dụng hoặc tác dụng rất hạn chế", phó giáo sư Bính nói. Trên thực tế, rất nhiều người có thói quen đánh răng ngay sau khi ngủ dậy rồi mới ăn sáng.
TS.BS Trần Hùng Lâm, Chủ tịch Hội Cấy ghép nha khoa TP HCM, Phó Khoa Răng Hàm Mặt Trường ĐH Văn Lang, cũng khuyến cáo nên đánh răng sau khi ăn sáng để làm sạch các mảng bám thức ăn. "Buổi tối trước khi đi ngủ bạn đã đánh răng kỹ, hôm sau ngủ dậy chỉ cần súc miệng", bác sĩ Lâm giải thích.
Tại sao nên ăn sau đánh răng hai giờ?
Nhận định, soi kèo nữ Montenegro vs nữ Lithuania, 20h00 ngày 25/2: Tin vào chủ nhà
Theo bà Sương, tỷ lệ kết quả nghiên cứu dùng ngân sách được thương mại hóa của thành phố thời gian qua có xu hướng giảm. Cụ thể giai đoạn 2014 - 2018, số lượng nhiệm vụ có kết quả thương mại hóa thành công đạt 13%. Tuy nhiên, giai đoạn từ 2018 đến nay, tỷ lệ này giảm xuống còn 5%. Nguyên nhân được cho là thiếu cơ chế kết nối giữa nhà khoa học và doanh nghiệp, quy định pháp luật hiện hành coi các kết quả nghiên cứu là tài sản công, nên cơ chế quản lý rất phức tạp. Điều này gây khó khăn cho cơ quan quản lý, cũng như nhà khoa học trong việc thương mại hóa kết quả nghiên cứu, đưa sản phẩm ra thị trường.
Theo đó Sở Khoa học và Công nghệ TP HCM xây dựng "Đề án thí điểm chính sách tạo động lực thương mại hóa, đưa nhanh kết quả nghiên cứu, tài sản trí tuệ được tạo ra từ ngân sách nhà nước vào sản xuất, kinh doanh"nhằm hỗ trợ nhiều nguồn lực cho các nghiên cứu sớm thương mại hóa, tạo ra giá trị thực tiễn giúp phát triển kinh tế, xã hội. Đề án này nhằm cụ thể hóa ký kết phối hợp giữa Ban cán sự Đảng Bộ Khoa học và Công nghệ và Ban thường vụ Thành ủy TP HCM hồi tháng 3.
TP HCM xây dựng đề án hỗ trợ thương mại hóa nghiên cứu
Anh nói rằng anh đã phải trốn chạy khỏi cuộc hôn nhân ấy bởi sự ngột ngạt trong danh nghĩa tình yêu của vợ. Anh bảo, anh sợ những cuộc điện thoại đầy tra khảo, sợ những tin nhắn trách móc giận hờn, sợ những lời kêu ca, những giọt nước mắt ấm ức và đau khổ của chị vợ vô cùng. Anh cảm thấy những khoảng trống của mình cần được tôn trọng.
Anh ghét cái thói tự ti của vợ. Ghét những ý nghĩ của chị, đầy tiêu cực và suy diễn. Bởi, chẳng có người đàn ông nào sung sướng với những cuộc đi xa mệt mỏi và nhậu nhẹt lu bù. Ai chẳng muốn ở nhà với gia đình, con cái, nhưng vì công việc và sự nghiệp... Thay vì kêu ca, sao chị không hiểu điều ấy bao giờ.
![]() |
Ly hôn rồi, anh sống ngay tại công ty với căn phòng khép kín. Với đàn ông giàu có và độc thân thì phòng làm việc tại công ty nối liền với phòng ngủ, phòng vệ sinh, thiết kế dành cho một người là đủ. Anh yêu công việc mà. Anh sống vì công việc, ăn ngủ cùng công việc của mình.
Cho đến ngày, anh hôn tôi vồ vập, nói rằng đã lâu lắm rồi anh không hề rung động mãnh liệt đến thế trước một cô gái nào. Anh muốn tôi và anh gắn bó. Tôi không biết “gắn bó” đối với anh có nghĩa là gì, nhưng trở thành người yêu của anh thì hoàn toàn có thể.
Anh hấp dẫn mà! Người đàn ông này to cao, đẹp đẽ, lại quyền lực, ai có thể mơ ước một người đàn ông hơn thế. Nhất là khi anh đã li dị mấy năm nay, còn tôi cũng chẳng có ràng buộc gì. Hai mươi sáu tuổi, sau mấy năm trầy trật ở những công ty khác, tôi học hành, cố gắng lắm để thi đỗ vào đây. Tôi lại được làm người yêu giám đốc. Ôi, cuộc đời cứ như vậy thì hay.
Ba năm liền làm bạn gái của anh, tôi không ứng xử theo cách dựa dẫm và xin xỏ. Tôi có lương, lương tôi cũng khá. Anh có thể mua quà, đôi lúc đặt cho tôi món hàng xa xỉ, nhưng tôi trông chờ vào sự giúp đỡ ấy thì không!
Nhà anh thuê, tôi sống ung dung nhưng tôi biết chính xác là đến một ngày sự giúp đỡ này không còn nữa, tôi vẫn chủ động lo cho mình. Ở tôi, không có sự mè nheo, không có lời năn nỉ. Tôi không có thói quen độc chiếm.
Anh có thể đi công tác ngay mà không báo gì, có thể đến nhà tôi đột ngột trong lúc chán đời mà không bị tôi phản ứng. Anh có thể triền miên bận rộn cũng không bao giờ có chút mảy may nào kiểm soát ở tôi.
Hình như vì thế mà anh đánh giá tôi cao hơn những bóng hồng luôn “nhăm nhe” dựa dẫm vào anh. Và đến một ngày, anh nói với tôi, rằng anh muốn chuyển hoá mối quan hệ của chúng tôi sang một giai đoạn mới. Có nghĩa là, anh muốn cầu hôn! Tôi hoàn toàn chưa xác định chuyện này, cũng không bao giờ nghĩ đến chuyện này!
Tôi từ chối anh, không phải vì tôi yêu anh chưa đủ, mà vì rất yêu! Nhưng giữa cách yêu của 1 cô bạn gái giản đơn, với cách yêu của 1 người vợ, tôi cảm thấy rõ ràng khác nhau.
Nếu là vợ anh, sinh ra những đứa trẻ mang họ của anh, chắc tôi còn kiểm soát, độc đoán hơn nhiều người vợ cũ của anh. Nếu tôi phải đứng cùng anh trong tờ giấy đăng ký kết hôn, chắc chắn tôi sẽ có những yêu cầu riêng mà anh tuyệt đối không thể đến và đi tuỳ hứng như những ngày không có chút ràng buộc nào.
Thậm chí, tôi sợ rằng mình không thể chỉ có âm thầm đau khổ chịu đựng và ngồi nhà suy diễn như vợ của anh đâu. Tôi sẽ còn dữ dằn hơn thế rất nhiều.
Bởi lẽ những người đàn ông giàu có như anh, thì rất tham lam. Vừa muốn được tự do lại muốn có người đàn bà nền nếp chu toàn lo lắng cho mình. Tôi e là khó lắm, và nếu có thì người đàn bà ấy chắc chắn không thể là tôi được rồi!
Chia tay anh, chúng tôi vẫn hàng ngày nhìn thấy nhau trong văn phòng. Tôi đọc được ở anh sự bất ngờ, lạ lẫm, dò hỏi. Tôi biết anh không hiểu gì về quyết định của tôi. Tôi biết anh không bao giờ hiểu được, rằng những người phụ nữ tự trọng như tôi không bao giờ chịu chui vào rọ của những người đàn ông tham lam và bạc bẽo như anh...
(Theo Dân Trí)
">Tôi đã từ chối cơ hội lấy chồng đại gia
Ford Ranger bán nhiều gấp 3 lần các đối thủ cộng lại
Ca sĩ Thanh Lan và những scandal tình ái chưa được giải mã
Trước đây còn son rỗi, Tết đến em tha hồ tung tẩy đi chơi, đi du lịch. Có năm đi “phượt” từ mùng Một, thầy u có phản đối chút xíu nhưng rồi vẫn vui vẻ cho đi, còn cho thêm tiền tiêu vặt.
Hai năm nay kể từ khi lấy chồng, Tết với em như đi "khổ sai", sáng tối cắm mặt vào bếp nấu nướng, rửa bát, dọn dẹp. Chán không buồn tả.
![]() |
Tết là 'nỗi ám ảnh' cho không ít chị em phụ nữ. Ảnh có tính chất minh họa, nguồn: Internet |
Đời làm dâu khổ lắm các bạn ạ. Càng khổ hơn khi lấy chồng gần Hà Nội, đi về trong ngày được. Trước đây em sợ cảnh lấy chồng xa, giờ thì lại ước giá mà nhà chồng ở tận trong Nam, năm về thăm 1-2 lần, mỗi lần 2-3 ngày cho khỏe.
Còn giờ nhà chồng cách Hà Nội có 40 km, đi về trong ngày thì nghỉ Tết 10 ngày phải ở nhà chồng đủ 10 ngày, đến đêm trước hôm đi làm bố mẹ chồng mới cho ra vì cứ cản “ra sớm cũng có làm gì đâu”.
Tết năm ngoái nghỉ 9 ngày. Cả 9 ngày em chỉ ru rú ở nhà chồng, sáng dậy nấu cơm cúng, ăn sáng xong quét dọn nhà cửa, trưa tối làm cỗ tiếp khách rồi rửa bát.
Đêm giao thừa hai vợ chồng muốn đi xem pháo hoa thì mẹ chồng cản, bảo nhà có con dâu mới thì giao thừa phải quây quần mới vui, em hờn đêm dỗi chồng, khóc rưng rức.
Nói chung giờ em chỉ mong Tết nghỉ 6-7 ngày, công ty trả lương trả thưởng đầy đủ là được. Chứ Tết nghỉ 10 ngày thì dài quá, chỉ khổ những người làm dâu như em thôi.
Nhìn từ góc độ hoàn cảnh cá nhân, em chán Tết nên không muốn nghỉ dài. Nhưng nhìn từ góc độ xã hội thì việc nghỉ 10 ngày sẽ khiến người ta lười làm việc hơn, ăn chơi nhiều hơn, tốn kém hơn, còn công việc thì đình trệ.
Những người làm trong các đơn vị thuộc nhà nước thì thích nghỉ dài thôi chứ doanh nghiệp tư nhân thì chẳng ai muốn cả. Nghỉ ngày nào mất tiền ngày đó, tiền thuê mặt bằng, tiền thuê nhân công vẫn phải trả đủ mà nguồn thu thì không có. Tết xong có khi lỗ nặng, lại đòi giảm lương nhân viên.
Cán bộ nghỉ Tết thì dân thường muốn giao dịch gì cũng phải chờ đợi. Trước em có đứa bạn hoàn tất hồ sơ đi du học, vướng đúng lịch nghỉ Tết mãi không xin được dấu xác nhận vào một số giấy tờ nên phải hoãn sang kỳ sau mới nhập học được, tốn không biết bao nhiêu tiền của.
Khổ nhất là những việc liên quan đến tiền, cần giao dịch với ngân hàng. Có chị họ em bị nuốt thẻ khi rút tiền hôm mùng Hai, đang cần tiền để giải quyết việc mà không có cách nào để làm thẻ mới, trong khi rút được vì phải đợi đến ngày ngân hàng mở cửa lại. Đầu năm người ta kỵ vay tiền nên chả còn cách nào, đành đếm từng ngày chờ hết Tết thôi.
Thêm nữa, Tết nghỉ dài cũng lắm tệ nạn hơn. Từ ăn uống, nhậu nhẹt rồi va quẹt, tai nạn giao thông, đánh đấm nhau. Như làng chỗ chồng em, bình thường thanh niên đi làm xa hết chỉ Tết mới về. Nghỉ 4-5 ngày thì không sao, thăm thú họ hàng là đến ngày đi làm.
Nghỉ dài là rảnh rỗi, rủ nhau đánh bạc thâu đêm, rồi cãi vã nhau, đánh nhau. Tết năm ngoái cũng vì thanh niên đánh bạc cãi nhau mà cả làng náo loạn.
Người ta đang có ý kiến Việt Nam quá nhiều lễ Tết, nghỉ nhiều hơn làm. Vậy nên em chỉ mong rút ngắn thời gian nghỉ. Chứ cứ nghỉ dài, du xuân cả vài tháng thì biết bao giờ mới giàu được!