您现在的位置是:NEWS > Giải trí

Top những cây thông Noel 'khủng' nhất thế giới năm 2016

NEWS2025-02-27 22:20:34【Giải trí】3人已围观

简介- Hàng triệu ánh đèn lấp lánh được thắp sáng trên những cây thông Noel trên khắp thế giới báo hiệu mgiá vàng the giớigiá vàng the giới、、

- Hàng triệu ánh đèn lấp lánh được thắp sáng trên những cây thông Noel trên khắp thế giới báo hiệu một mùa Giáng Sinh lại về.

Dưới đây là những cây thông Noel nổi tiếng nhất thế giới mà du khách khắp nơi thường ghé đến chiêm ngưỡng.

{ keywords}

Cây thông sắc màu ở Madrid,ữngcâythôngNoelkhủngnhấtthếgiớinăgiá vàng the giới Tây Ban Nha.

{ keywords}

Một người đi xe đạp lướt qua cây thông Noel ở phố Vương Phủ, Bắc Kinh, Trung Quốc.

{ keywords}

Phố cổ ở Prague, CH Séc đón Giáng sinh.

{ keywords}

Đèn của cây thông Noel lớn nhất Stockholm đã được bật sáng hôm 9/12.

{ keywords}

Cây thông Noel “khủng” ở Quảng trường trung tâm, Vladivastok.

{ keywords}

Tổng thống Obama phát biểu trong Lễ thắp sáng cây thông Noel quốc gia vào ngày 1/12 vừa qua tại Washington DC.

{ keywords}

Cây thông Noel ở nhà ga Pancras, London, Anh.

{ keywords}

Cây thông Giáng sinh sắc màu ở Sapporo, Nhật Bản.

{ keywords}

Cây thông huyền ảo ở Edinburgh, Scotland.

Những điểm chụp ảnh Giáng sinh cực chất ở Hà Nội

Những điểm chụp ảnh Giáng sinh ở Hà Nội như hồ Hoàn Kiếm, nhà thờ Lớn, nhà thờ Hàm Long hay khách sạn Sofitel Metropole sẽ giúp bạn có được những bức ảnh chất lừ với không khí Giáng sinh nhộn nhịp.

很赞哦!(2296)

站长推荐

Kinh doanh điện máy từ rất sớm với siêu thị đầu tiên được mở vào năm 1996, Nguyễn Kim đã nhanh chóng trở thành doanh nghiệp dẫn đầu ngành kinh doanh này với quy mô vượt trội so với các doanh nghiệp còn lại. Trải qua nhiều thăng trầm của thị trường, Nguyễn Kim tiếp tục giữ vững vị trí của mình trong hơn 15 năm tiếp theo.

Đến đầu những năm 2010, Thế giới Di động mới bắt đầu nổi lên thành một đối thủ xứng tầm có thể so sánh được mới Nguyễn Kim về mặt doanh thu. Lúc này mô hình của 2 doanh nghiệp này vẫn khá khác biệt: trong khi Nguyễn Kim là những trung tâm điện máy quy mô lớn với sản phẩm là các mặt hàng điện tử gia dụng đa dạng thì Thế giới Di động là những cửa hàng nhỏ chuyên về điện thoại và thiết bị di động.

Sự tăng trưởng mạnh mẽ của thị trường smartphone những năm sau đó cũng như động thái tăng tốc mở rộng quy mô đã đưa doanh thu của Thế giới Di động tăng trưởng rất ấn tượng và vượt qua Nguyễn Kim vào năm 2013: khi đó, doanh thu của Nguyễn Kim đạt 8.400 tỷ đồng - tương đương năm trước trong khi Thế giới Di động tăng trưởng 29% lên 9.500 tỷ.

Cũng trong khoảng thời gian này, Thế Giới Di động bắt đầu cạnh tranh trực diện với Nguyễn Kim khi triển khai các siêu thị chuyên về điện máy mang tên Dienmay.com - nay đã đổi tên thành Điện Máy Xanh.

Từng là anh cả ngành điện máy, Nguyễn Kim đã phải trả giá đắt sau nhiều năm không tăng trưởng - Ảnh 1.
">

Từng là 'anh cả' ngành điện máy, Nguyễn Kim đã phải trả giá đắt sau nhiều năm không tăng trưởng

  • Lần đâu tiên khi tôi chơi Until Dawn, khi được chơi phân cảnh với Emily ở Chap 8, tôi thực sự rất ngạc nhiên khi đưa được Emily ra khỏi khu mỏ. Tôi làm tất cả mọi thứ bất chấp việc luôn chạy đua với thời gian và trong đầu tôi không lúc nào ngừng suy nghĩ: “Cái quái gì đang xảy ra vậy?”. Luôn có những con Wendigo ghê tởm luôn lảng vàng và lúc nào cũng hét lên khiến không gian thật sự trở thành một cơn ác mộng. Nó khiến tôi cảm thấy sợ hãi mỗi khi chúng đột ngột xuất hiện khiên tôi dù có gan dạ cũng cảm thấy shock và giật mình. Bản thân tựa game này cũng đây nổi sợ của tôi lên cao hơn khi đôi lúc lại quẳng vào mặt tôi những thứ ghê tởm. Dẫu biết tất cả những trò đùa mà chúng trôi gặp phải là do Josh gây ra, thế nhưng đằng sau đó là một thứ sát nhân ghê rợn cũng như người đàn ông với chiếc súng phun lửa bí ẩn. Chẳng có thời gian để chuẩn bị tinh thần nữa, những sinh vật đó liên tục săn đuổi khi tôi chạy để giữ cái mạng của mình.

    Mỗi giây phút được chơi với Emily, tôi cảm thấy luôn có nét thân thuộc với bản thân mình. Điều tôi cảm thấy hay nhất và cũng là một thành công của Until Dawn, đó là được hóa thân thành những nhân vật không phải là “anh hùng” – những người có thể đoán trước sự nguy hiểm cũng như được chuẩn bị kĩ càng. Chúng tôi lần lượt nhập vai những thanh niên trẻ, và mạng sống của họ phụ thuộc vào bản thân tôi, phụ thuộc vào sự thông minh lẫn cả hành động xuyết suốt cuộc hành trình. Chỉ cẩn tôi bỏ lỡ một phút giây nào đó thôi, hoặc phản ứng quá chậm, hoặc chọn sai và hoặc là bỏ lỡ một gợi ý nào đó, họ sẽ chết. Những tương tác tự nhiên trong game khiến tôi như thể là bạn của họ.

    Dù trải qua nhiều nhân vật, tôi vẫn ấn tượng với Emily bởi cố ấy là một nhân vât theo kiểu “chạy hoăc chết”. Trước khi tới Chapter 8, Emily chẳng có gì ấn tượng ngoài vẻ cá tính kèm theo chút xấc xược. Emily thật khiếm nhã và đôi khi hay xấc xược với mọi người, từ người yêu mới cho đến người yêu cũ của bạn cô ấy và tất cả mọi người liên quan. Kể cả khi tôi có chọn những lời thoại có cánh khi nới chuyện với Emily, lúc nào cô ta luôn “dỗi” và “cáu kỉnh”. Emily phàn nàn tất cả mọi thứ và luôn có một luật riêng của mình và mong muốn mọi người chấp nhận: “Thứ nhất, Emily luôn đúng – Thứ hai, không có gì khác quan trong hơn vì Emily luôn đúng”. Thậm chí, Emily còn lén lút cợt nhả với người yêu cũ của cô là Mike, khiến Matt quả thật như bị “cắm sừng” vào đâu. Với tính cách đó, chẳng ai sẽ ưa cô ấy cả. Cả bản thân tôi cũng vậy, luôn muốn tìm cách kết thúc cô ấy càng sớm càng tốt bằng một cách mà tôi cho là xứng đáng. Có lẽ Supermassive hiểu được tâm lý đó, nên dù tôi có đưa cô ấy sống sót khỏi khu mỏ, tôi vẫn có thể giết Emily trực tiếp.

    Nếu bạn quyết định đúng, bạn vẫn có thể cứu sống Emily

    Phút giây gay cấn nhất là khi Emily bị Wendigo cắn nhưng may mắn thoát ra được và trở về nơi an toàn. Tôi biết lúc đó sẽ rất nhiều người lo sợ Emily sẽ trở thành Wendigo và cắn tất cả mọi. Và có thể mọi người sẽ giết Emily để phòng ngựa. Thế nhưng tôi không muốn bắn cô ấy, bởi trong giây phút trải nghiệm cùng Emily để thoát khỏi căn hầm tử thần đó, tôi cảm thấy mình có phần giống Emily. Đó là khi cô ấy tự nhủ “thở đều” và “thoát ra khỏi đó” cho dù những thứ kinh tởm đang theo đuôi cô ấy, và lúc đó đến bản thân tôi có lẽ cũng thấy sợ hơn Emily. Và sau tất cả, tôi muốn Emily được sống để thấy ánh nắng ngày mới. Thế nhưng, trong phút giây cuối cùng, một quyết định ngu xuẩn và bốc đồng của tôi đã giết chết Emily, dù chỉ còn vài phút và chiếc trực thăng cứu hộ tới. Tôi thực sự rất tiếc khi đã trai qua bao nhiêu phen sinh tử mới đến được rất gần cái đích cuối cùng. May mắn thay, bạn của tôi cũng chơi Until Dawn và tôi phải nể phục anh ấy rất nhiều vì 1 lý do: Tất cả mọi người, kể cả Emily, đều sống sót.

    Theo GameK

    ">

    Tôi đã rất ghét Emily trong Until Dawn cho tới khi phải chiến đấu cho mạng sống của cô ấy

  • Nhận định, soi kèo Brentford vs Everton, 02h30 ngày 27/2: Khó cho cửa trên

  • - Quảng Ninh lần đầu vươn lên vị trí số 1 về Chỉ số năng lực cạnh tranh cấp tỉnh (PCI 2017) nhờ đẩy mạnh triển khai Chính quyền điện tử phục vụ người dân.

    Việt Nam sẽ thành lập Uỷ ban Quốc gia về Chính phủ điện tử">

    Quảng Ninh đứng đầu chỉ số PCI 2017 nhờ Chính quyền điện tử


  • San San khẽ gật đầu. Cái bóng lờ mờ của bố và mẹ trôi qua trên tấm trần trơn trắng trước mặt.

    Khi ấy cô còn quá nhỏ để có thể nhớ chính xác chuyện gì đã xảy ra. Hình như đó cũng là lần đầu tiên phát bệnh mà cô có thể nhớ được. Cô đã ở trong bệnh viện một quãng thời gian khá lâu, lờ mờ và chập chờn nhắm mắt mở mắt. Thứ duy nhất còn đọng lại trong ký ức chỉ là ánh mắt muộn phiền và lo lắng của ba mẹ, cùng với câu nói đầy ám ảnh vang lên:

    "Chúng tôi không tìm được bất cứ điểm nào bất thường cả!".

    Mỗi đêm, mẹ đều sẽ ngồi cạnh và kiên nhẫn đọc những câu chuyện cổ tích cho cô nghe. Bàn tay mềm vuốt qua tóc như gió phớt qua cỏ non, dùng hết sức lực động viên cô tiếp tục chiến đấu.

    Dường như đến ngày thứ ba, điều kỳ diệu mới xuất hiện. Mẹ hay nói thần tiên đều là những người tốt. San San gần như đã có thể tưởng tượng ra một ông già râu tóc bạc phơ, mang theo vầng hào quang sáng rỡ và hẳn là ấm áp như ánh mặt trời.

    Thế nên khi một thứ lạnh như mặt băng chạm vào lớp da thịt mềm mại, cả người cô sửng sốt dựng đứng lên vì rùng mình. Cả thân hình nhỏ bé cuộn tròn kéo về một trong góc.

    Trong bóng đêm, dáng người đàn ông đứng bên giường sừng sững như một toà núi đá.

    San San bị doạ một phen. Chăn cuộn kín người. Hai mắt tròn long lanh hoảng sợ thăm dò. E dè như một con thú nhỏ vừa bị doạ cho chết khiếp.

    Phải đến khi bố mẹ hốt hoảng chạy vào phòng bệnh, mở đèn lên thì tâm trạng của cô gái nhỏ mới được xoa dịu chút ít. San San nhào đến và rúc vào lòng mẹ, không để ý đến ánh mắt của người lạ tối sầm xuống như thành phố mất điện.

    "Lý tổng, anh cuối cùng đã tới. Thật cảm ơn anh...".

    Gương mặt bà Dương Vân Ninh vô cùng hoà nhã và điềm tĩnh, nhưng bên tai San San nghe thấy tiếng tim bà chộn rộn đập bùm bụp bùm bụp từng hồi. Ông Hà Hải Đông ở một bên hoàn toàn vẫn giữ thái độ trang trọng, không lộ ra chút biểu cảm nào.

    Người lạ kia đứng như phỗng. Dưới ánh đèn trắng, nước da ông ta càng trở thành một màu bệch bợt, trông rất doạ người. Ngay cả ngũ quan tinh xảo đẹp như tạc tượng cũng không cứu nổi thứ màu nhợt nhạt như ma quỷ đó.

    Ông ta giật tay lại, giấu về sau lưng. Sống lưng thẳng thớm, phong thái cao ngạo quý tộc toát ra từ trong xương tuỷ đó khiến San San vô cùng kinh ngạc. Ánh đèn xuyên qua đường nét nghiêng của khuôn mặt người đối diện, chiếu lên đường sống mũi cao vút.

    "Không có gì. Con bé là con gái nuôi của tôi, tôi cũng phải có một chút nghĩa vụ trong đó mới phải".

    Sự điềm đạm kia trấn an San San thêm một chút. Cô nhóc đã gom đủ sự can đảm để nhìn thẳng vào mặt của bố nuôi.

    "San San..." - Mẹ cô kéo tay nhỏ - "Đừng thất lễ như thế. Mau ra đây, chào bố nuôi. Lý tổng đã phải bay từ Thuỵ Sĩ về chỉ để cứu mạng con thôi đấy!".

    Bất thình lình bị lôi ra khỏi nơi trú ẩn, San San vừa lạ lẫm vừa ngượng ngùng. Cô đưa ánh mắt cầu cứu lên cho bố. Đáng tiếc, ông Hà Hải Đông bằng cách nào đó lại phớt lờ cô trong trường hợp này. Biểu cảm trên mặt cho thấy ông không vừa ý với hiện trạng này nhưng cũng không dám phản kháng.

    Hai môi mím chặt, đay nghiến một hồi mới cứng đầu mở ra.

    "Bố... Bố nuôi... Con chào bố ạ...".

    Giọng nói non nớt ngây thơ lẫn theo chút run rẩy đáng thương, không hiểu sao lại khiến nét mặt của Lý Huyền Lịch đanh lại.

    Hai người đàn ông duy nhất trong phòng, nhìn về hai hướng đối ngược nhau.

    Thấy sự cố gắng của mình được đáp trả lại bằng một sự lạnh nhạt, San San vừa qua được cảm giác sợ hãi chưa bao lâu lại quay về cảm giác lạnh lẽo ban đầu. Cô bé quay người chạy về phía mẹ hệt như một con rùa rụt cổ, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt nhỏ qua làn váy hoa mỏng.

    Dương Vân Ninh thở dài, hệt như đang phải đứng giữa để hoà giải một tình huống khó xử không ai chịu nhường ai. Có duy nhất một điều an ủi, rõ ràng đứa con gái bé bỏng của bà đã khoẻ lên rất nhiều. Điều này vẽ lên trên môi bà một nụ cười thật tươi.

    "Lý tổng đi đường xa hẳn đã mệt rồi. Hay để chúng tôi...".

    Trước khi bà kịp nói gì thêm thì đã bị người kia chặn lại. Giọng nói trầm, đặc và khàn vô cùng từ tốn và cuốn hút.

    "Hà phu nhân, không cần phiền phức vậy đâu. Tôi có nhà để về".

    Lời của mấy đứa con gái của bà không ngoa. Lý Huyền Lịch đẹp đến kinh thiên động địa, là loại nhan sắc chỉ có thể tìm thấy trong những bức tượng điêu khắc từ thời Phục Hưng được trông chừng và bao bọc kỹ lưỡng trong bảo tàng Louvre. Không chỉ những đường nét mà khí chất cao ngạo và lạnh lùng như thạch cao kia cũng chỉ có thể nhìn ngắm từ xa.

    Không khí lắng đọng một cách kỳ dị. Sự im lặng như đang đặt ra những vách ngăn giữa mọi người.
    ">

    Truyện Chờ Em Nghìn Năm


  • "Em không biết phải nói thế nào... Khi biết tin, em sợ. Em nghĩ có thể tự giải quyết, nhưng mọi chuyện đã vượt ngoài tầm kiểm soát"

    Tôi ngừng lại một lúc, nhớ lại những tin nhắn đe dọa đầu tiên từ Cẩn Huyên, những lời trách móc và căm hận khiến tôi không ngủ nổi.

    "Cô ta đổ lỗi cho em vì những gì đã xảy ra. Cô ta nói em phản bội, rằng em chính là lý do cô ta mất tất cả

    "Và em tin cô ta?"

    Anh hỏi, giọng điềm tĩnh nhưng ánh mắt trở nên sắc bén.

    "Em không biết.."

    Anh im lặng một lúc, đôi mắt đầy suy tư.

    "Cô ta đã làm gì kể từ khi trốn thoát?"

    "Ban đầu là những tin nhắn. Những lời đe dọa. Cẩn Huyên nói sẽ vạch trần tất cả, sẽ khiến em phải trả giá. Nhưng gần đây, cô ta không chỉ dừng ở đó. Cô ta biết em đang làm việc gì, gặp gỡ ai. Thậm chí... cô ta dường như có người giúp đỡ bên ngoài

    Anh nghiêng người về phía tôi, ánh mắt trở nên nghiêm trọng.

    "Dũng có liên quan gì đến chuyện này không?"

    "Em không chắc. Nhưng em đã nhờ anh ta tìm hiểu xem Cẩn Huyên đang ở đâu và làm gì" (3)

    Anh thở dài, dựa lưng vào ghế.

    "Cô ta không chỉ là một người phụ nữ muốn trả thù. Nếu cô ta có thể trốn khỏi tù và có người giúp đỡ, thì mọi chuyện phức tạp hơn em nghĩ (3)

    'Em biết'

    Tôi thì thầm, cảm giác sợ hãi bao trùm.

    "Đó là lý do em không dám nói với anh. Em sợ... nếu anh dính vào, Cẩn Huyên sẽ kéo anh xuống cùng em" (2)

    Bách Điền nhíu mày, nhưng giọng nói của anh vẫn giữ được sự điềm tĩnh.

    "Nghe này. Cô ta có thể nghĩ em yếu đuối, nhưng em không đơn độc. Anh ở đây, và anh sẽ không để cô ta làm hại em" ( 3



    Tôi ngước nhìn anh, cảm giác được an ủi một chút. Nhưng tôi vẫn không thể xóa đi nỗi lo lắng trong lòng.

    " Nhưng nếu Cẩn Huyên biết anh dính vào, cô ta sẽ không chỉ nhắm vào em. Em không muốn anh bị tổn thương vì em" (4)

    "Em nghĩ anh sợ sao? Cô ta có thể nghĩ mình đang nắm đằng chuôi, nhưng cô ta quên một điều: anh không phải kiểu người dễ bị đe dọa. Và anh chắc chắn sẽ không để em đối mặt với chuyện này một mình"

    ">

    Truyện Chính Tôi Là Kẻ Phản Diện