Bóng đá

Nhận định, soi kèo Rukh Lviv vs Vorskla Poltava, 22h59 ngày 15/3: Không dễ cho chủ nhà

字号+ 作者:NEWS 来源:Thế giới 2025-03-18 11:42:37 我要评论(0)

Phạm Xuân Hải - 15/03/2025 07:15 Nhận định bó lịch thi đấu 1.comlịch thi đấu 1.com、、

ậnđịnhsoikèoRukhLvivvsVorsklaPoltavahngàyKhôngdễchochủnhàlịch thi đấu 1.com   Phạm Xuân Hải - 15/03/2025 07:15  Nhận định bóng đá giải khác

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
{keywords}

R360 là câu lạc bộ chỉ dành cho những người có giá trị tài sản ròng từ 100 triệu USD trở lên.

Charles Garcia, người đồng sáng lập R360, một câu lạc bộ xã hội và đầu tư dành cho các triệu phú, cho biết: “Kết nạp nhầm người sẽ làm sụp đổ một cộng đồng”.

“Soho House” - tập đoàn tư nhân lâu đời lập ra R360 nhắm đến bất kỳ ai có tài sản ít nhất 100 triệu USD. Chỉ riêng phí đăng ký làm thành viên đã lên tới 180.000 USD (có giá trị trong vòng 3 năm), nhưng không phải cứ có đủ tiền là vào được.

Chỉ riêng ở Mỹ, có tới hơn 20.000 gia đình có tài sản ở mức trên 100 triệu USD - nhưng chỉ những người chứng minh được nguồn tiền đó sạch và có ý thức về mục đích cao cả của cuộc sống mới vượt qua được vòng thẩm định của ủy ban xét duyệt.

Một người từng bị từ chối vì gia đình anh ta thích vung tiền vào những thứ xa xỉ. Hay một người 86 tuổi cũng bị từ chối vì rõ ràng ông coi R360 như một cơ hội để kết nối và bán các dịch vụ đầu tư của mình.

Pearl Baker Katz - một thành viên - cho biết, thật nhẹ nhõm khi nằm trong số những người hiểu được đặc thù của việc giàu có. “Tôi có thể mô tả chính xác về số tiền tôi có, điều mà hầu hết mọi người trên thế giới không làm được”, người phụ nữ 57 tuổi, thường nghỉ dưỡng mùa đông trên đảo Fisher và mùa hè ở San Diego, cho biết. Tài sản của bà đến từ việc cho sinh viên vay tiền với số vốn ban đầu 1 triệu USD mượn từ bạn trai. Tới năm 2009, công ty của bà có giá trị 144 triệu USD và bà bắt đầu nghỉ hưu ở tuổi 44.

Ông Garcia, 60 tuổi, nói: “Chúng tôi kiên quyết loại bỏ những người không phù hợp. Đây là điều không phải bàn cãi”.

Ông bố 4 con này là một cựu sĩ quan tình báo Hoa Kỳ. Ông trở nên giàu có sau khi chuyển sang ngành quản lý tài sản và bán công ty của mình “Sterling Financial” vào cuối những năm 1990.

Ông đã nảy ra ý tưởng thành lập R360 khi đang theo học chương trình vườn ươm mạo hiểm tại Harvard. Ông tự hỏi điều gì còn thiếu đối với những người giàu có như ông mà các câu lạc bộ hiện tại không cung cấp?

Cá nhân Garcia từng là thành viên của “Tiger 21”, một “nhóm người cùng đẳng cấp có giá trị tài sản lớn” với mục tiêu đặt ra tương đối giống với R360, nhưng ông băn khoăn không biết làm cách nào để cải thiện nó. Vì vậy, R360 cung cấp cái mà Garcia gọi là “ốc đảo cho những người tạo ra của cải lâu dài và giữ cho gia đình của họ phát triển mạnh mẽ”.

Sự khác biệt giữa 2 tổ chức cũng rất rõ ràng. Trong khi, phí thành viên hàng năm của “Tiger 21” chỉ là 30.000 USD và bạn chỉ cần tài sản 10 triệu USD để tham gia, thì phí thành viên của R360 ở mức gấp đôi.

{keywords}

Các thành viên tận hưởng một kỳ nghỉ ở đảo Necker thuộc quần đảo Virgin (Anh).

Mỗi thành viên trong câu lạc bộ sẽ nhận được một cuốn sách là cẩm nang của câu lạc bộ có tên “Hơn cả tiền” do đồng sáng lập R360, Michael Cole là tác giả.

Nó cung cấp một lộ trình để sự giàu có của các thành viên được duy trì lâu dài, thậm chí dài hơn 3 thế hệ. Đó là một cách tiếp cận tổng thể, khuyến khích người giàu suy nghĩ về những thứ như “Gia đình bạn có mục đích rõ ràng nào không? hay “Bạn đóng vai trò gì trong cộng đồng?”.

Cái tên R360 cũng là một dấu hiệu cho sự cao cấp của nó - nó là viết tắt của Raziel, thiên thần hiểu biết mọi thứ trong truyền thuyết của người Do Thái.

Các thành viên gặp nhau 10 lần mỗi năm ở các địa điểm khác nhau. Họ sẽ được gặp gỡ các khách mời, là các diễn giả cao cấp, bao gồm các giáo sư Harvard và các tác giả sách bán chạy nhất.

Danh sách của câu lạc bộ được giới hạn ở mức 500 thành viên trong nước và 500 người ở nước ngoài. Tất cả đều phải được mời vào hoặc được giới thiệu để gia nhập. Nhưng cho đến nay, chỉ có 60 người cực kỳ giàu có vượt qua được các tiêu chí của Garcia. Trong số đó, có 48 thành viên, mỗi người đầu tư 350.000 USD cho 1,25% cổ phần của công ty.

{keywords}

Một trong số các đặc quyền của câu lạc bộ là tiếp cận với “Global Guardian”, một công ty an ninh có thể giải cứu các thành viên nếu họ gặp rắc rối ở bất kỳ đâu trên thế giới.

Baker Katz là một trong những người sáng lập. Bà nói: “Đó là một không gian an toàn mà tôi có thể đến và nhận được sự giúp đỡ về bất cứ điều gì tôi cần trong cuộc sống, bởi vì chúng tôi đang là cố vấn của nhau”. Bà cho biết, chính các kết nối trong R360 đã giúp bà lập kế hoạch cho “Deerhaven Gardens”, một khu vực dành cho phụ nữ điều trị phục hồi chức năng mà bà mới mở ở Bắc Carolina vào tháng 1/2021.

Nhưng bà nhấn mạnh rằng đó không phải là tất cả khi là thành viên của R360. Còn có rất nhiều điều khác nữa bạn có thể tìm thấy ở đây để sống một cuộc đời tốt đẹp hơn.

Như một món quà chào mừng, R360 sẽ sắp xếp để một người viết truyện ghi lại cuộc sống của một thành viên mới trong một cuốn sách bìa cứng dày 200 trang. Ngoài ra, các thành viên còn được giữ an toàn bởi hệ thống an ninh được giám sát bởi cựu lãnh đạo an ninh mạng FBI. Bạn sẽ có một nút khẩn cấp trên điện thoại và khi nhấn nó, bạn sẽ nhận được phản hồi trong vòng 15-20 giây dù ở bất kỳ đâu trên thế giới.

Nếu bạn gặp trục trặc với bình dưỡng khí khi đang lặn ở quần đảo Bora Bora và vấn đề quá phức tạp đối với các bác sĩ địa phương thì đã có “Global Guardian”. Đây là một công ty an ninh hoạt động 24/7 trên toàn thế giới, có hơn 50 trực thăng cứu nạn cho các thành viên tùy nghi sử dụng mọi lúc mọi nơi.

Garcia giải thích : “Có vẻ như đây là một món hời, vì vậy chúng tôi rất kén chọn người mà chúng tôi cho gia nhập”.

Đăng Dương(Theo The NY Post)

6 người đổi đời, trở thành triệu phú đô la theo cách không ai ngờ tới

6 người đổi đời, trở thành triệu phú đô la theo cách không ai ngờ tới

Giàu có và nổi tiếng là ước mơ của nhiều người nhưng vô tình trở nên giàu có thì không phải ai cũng may mắn có được. Đôi khi tiền tự dưng lại tìm đến bạn một cách tình cờ.

" alt="Câu lạc bộ triệu phú chỉ người có 'tiền sạch, sống cao cả' mới được vào" width="90" height="59"/>

Câu lạc bộ triệu phú chỉ người có 'tiền sạch, sống cao cả' mới được vào

Tôi không đồng ý vì trước tiên không biết đào đâu rasố tiền hơn trăm triệu nộp "dằn chân". Mà vợ chồng thì mới mẻ quá, concòn chưa rời vú mẹ, chồng đi xa như thế, đối diện với nhớ thương và lolắng này thì làm sao tôi tôi sống yên tâm?

Nhưng chồng cứ nằn nì, rằng bao nhiêu gia đình đi có vài năm về đã giàu sụ; rằng tôi vẫn ham một cái nhà riêng, một bộ trang sức đẹp, rằng những ngày cuối tuần không phải tất bật với chợ búa, nhà cửa, con cái, làm "đúp" cả việc của tuần sau mà chỉ nghỉ ngơi, vui đùa cùng nhau... Tôi sẽ có tất cả, khi đồng ý cho anh đi ba năm...

Tôi không tin quảng thời gian ngắn như gang tay đó sẽ biến cuộc sống thường nhật áo cơm thành thiên đường chỉ có hoa và bướm. Nhưng ba mẹ chồng hết ngọt nhạt lại dùng lời nói uy dũng bắt chẹt, rằng con trai do ông bà sinh ra, khó khăn nuôi dưỡng cho nên vai nên vóc sao giờ kẻ có quyền bắt nó sướng hay khổ là một con đàn bà xa lạ (?). Trên đời này vợ có thể có cả chục chứ cha mẹ duy nhất mà thôi... Tội gì phải sống với một con vợ "không biết điều" như thế? Ông bà nói ngày này qua ngày nọ, họ hàng, khách khứa đến chơi nhà thì nội dung rôm rả nhất vẫn là chuyện tôi "cản đường" không cho chồng đi xuất khẩu lao động.

{keywords}

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Rồi một ngày chồng tôi quyết định: "Thôi, em không đồng ý cho anh đi làm cũng được, nhưng hãy để anh đi du lịch thử xem có thật là bên ấy thu nhập cao không". Tôi đồng ý mà không biết rằng đó là một "âm mưu" của cả nhà chồng. Để chuẩn bị cho chuyến "du lịch" này của chồng, tôi đã vay mượn bạn bè, họ hàng bên ngoại, chơi hụi tuần, hụi tháng để gom đủ năm mươi triệu cho chồng.

Để có tiền đóng hụi, trả bạn bè, tôi ngày đi làm công nhân, đêm phụ rửa chén quán ăn tới 11 giờ. Sáng sớm đã dậy lúc 4 giờ phụ mẹ chồng dọn sạp hàng bông trước ngõ... Một đêm tiếng là được ngủ 5 giờ dồng hồ nhưng tôi luôn phải thức canh con bệnh, một mình nhớ mong lo lắng...
Thế nhưng... chồng tôi đã không đi một tháng theo dự tính mà hơn 3 năm qua biền biệt xứ người. Không về thăm vợ con đã đành, đàng này anh cũng không gọi lấy một cuộc điện thoại. Và tất nhiên chuyện gửi tiền về phụ tôi trả số nợ ngày anh đi càng là chuyện không tưởng!

Vậy mà đau xót thay, cùng thời gian này anh đã gửi tiền về cho mẹ anh, bà đã bắt đầu sắm nhiều trang sức, có tiền gửi ngân hàng, vật dụng trong nhà từ bộ sa-lon, chiếc tủ lạnh, cái tivi phẳng... Bà không ngần ngại khoe với chòm xóm rằng đó là của thằng P. (tên chồng tôi) gửi về. Có người biết chuyện, hỏi bà: "Thế số tiền ngày trước vợ P. mượn cho chồng đi, P. đã gửi về trả xong chưa?". Mẹ chồng tôi tỉnh bơ trả lời hàng xóm: "Nợ nó mượn thì nó trả! Thằng P. tôi nuôi mấy chục năm trời giờ phải có bổn phận trả hiếu lại cha mẹ chứ! Gửi tiền cho vợ để con vợ nó ăn rồi đi... lấy trai à?". Người hàng xóm ấy, vì bất bình, vì "nhiều chuyện" nên đã mách với tôi như thế, nếu không chắc chưa biết đến bao giờ tôi mới hiểu được cái tình của chồng đối với mình "đậm sâu" đến thế!

{keywords}

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Rồi tôi "ăn cắp" được số điện thoại của chồng từ máy mẹ chồng, gọi sang bên ấy thì anh ta chửi bới, hằn học rằng hãy để anh an tâm làm ăn, ở nhà một mẹ một con làm không đủ nuôi nhau hay sao mà còn gọi qua vòi vĩnh này nọ (?). Và cúp máy nhưng không hề nói một lời về số tiền mà tôi đã mượn để anh đi ngày trước. Bao nhiêu cuộc gọi của 3 năm qua đều rặt một kiểu xối xả mắng mỏ, ào ào chửi bới và tiếng tut...tut... vang vọng vào tâm tư vốn đã lắm ưu phiền, nhiều mong nhớ của tôi. Buồn thay, hơn 3 năm này tôi tôi vẫn ở nhà cha mẹ chồng làm dâu và nuôi con nhỏ chờ chồng về. Nhưng gần đây anh nói anh sẽ không về Việt Nam nữa, anh ta đã có vợ bên ấy rồi, mọi chuyện muốn gì tôi tôi cứ tự do giải quyết.

Bây giờ tôi tôi vẫn đi làm công nhân, số nợ năm mươi triệu ấy đã trả được hơn nửa. Nhưng lòng buồn quá... Mẹ chồng thì không phải là không biết số tiền tôi tôi mượn cho con bà đi, giờ anh ấy gửi về hàng trăm triệu nhưng bà vẫn lặng im như người ngoài cuộc. Mà điều tôi buồn nhất không phải là chuyện tiền nong mà là thái độ của nhà chồng. Họ không xem tôi là một đứa con dâu đáng thương đáng quý mà lại xem tôi như kẻ ăn đậu ở nhờ... Tôi làm việc quần quật như thế nhưng họ luôn "mắng chó chửi mèo" rằng nhà có người vắng chồng ăn no ngủ kỹ để... béo thiên hạ!!!.

Tôi quá chán, nhưng thật tình cũng có phần e ngại nên không dám thẳng thừng "đòi" mẹ chồng số tiền trả nợ mà đáng ra bà đã trả giúp tôi. Lẽ nào tấm tình của tôi thật thà như thế nên đã bị những người mà mình đã đặt hết yêu thương chà đạp phũ phàng? Tôi muốn ly hôn, muốn nhanh chóng bước ra khỏi gia đình quá ít tình người đó, nhưng nghe đâu thủ tục ly hôn với người đang cư trú ở nước ngoài rất nhiêu khê và tốn kém nhiều tiền bạc. Mức lương công nhân may trên dưới ba triệu đồng mỗi tháng và còn phải nuôi con nhỏ, trả nợ cho chồng đã không thể nào dư, thì bây giờ làm sao tôi có thể chạy theo các thủ tục để ly hôn người chồng bội bạc này?

(Theo Kim Cúc/Phunuonline)

" alt="Lừa vợ là loại đàn ông... hèn!" width="90" height="59"/>

Lừa vợ là loại đàn ông... hèn!