Kinh doanh

Soi kèo góc Celta Vigo vs Real Betis, 20h00 ngày 8/2

字号+ 作者:NEWS 来源:Kinh doanh 2025-02-12 08:08:16 我要评论(0)

Hư Vân - 08/02/2025 04:35 Kèo phạt góc bóng đá trực tiếp việt nam hôm naybóng đá trực tiếp việt nam hôm nay、、

èogócCeltaVigovsRealBetishngàbóng đá trực tiếp việt nam hôm nay   Hư Vân - 08/02/2025 04:35  Kèo phạt góc

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

(ảnh minh họa)

 

Câu chuyện đuổi bắt lặp đi lặp lại hàng đêm trong suốt 6 năm khiến Vĩ Linh thực sự không thể chịu nổi. Mẹ cô muốn sớm có cháu bế nhưng chồng lại không chịu hợp tác nên cô đến bệnh viện xin giấy chứng nhận còn "trong trắng" và nộp đơn ly dị.

Tại phiên hòa giải, Gia Hưng mới chịu thú thật là đã chìm vào quá sâu các game cá độ bóng đá, bài bạc trực tuyến mà những trận có hy vọng gỡ gạc lại thường vào buổi đêm nên mới xa lánh vợ. Cho đến khi ra tòa, Gia Hưng đã nợ đến 1 triệu tệ (gần 3,4 tỷ đồng) và không có khả năng trả nợ. Lúc này, Vĩ Linh đã quyết chí "đường ai nấy đi" và tòa thuận tình ly hôn. Theo phân xử, mọi của cải đều được chia đôi nhưng vì Gia Hưng đã bán dần đồ đạc để trả nợ nên căn nhà là tài sản có giá trị duy nhất. Để đoạn tuyệt với Gia Hưng, Vĩ Linh quyết định đưa cho chồng cũ 280.000 tệ (950 triệu đồng) để đổi lấy toàn quyền sử dụng căn nhà và anh ta có thể lấy số tiền đó thanh toán bớt một phần nợ.

Ở độ tuổi 31, Vĩ Linh quyết định đi thêm bước nữa bởi về mặt sinh lý, cô vẫn chưa hề chung chăn gối với Gia Hưng. Vĩ Linh cũng quyết tâm sẽ điều tra kỹ về chồng tương lai để tránh đi vào vết xe đổ.

Theo GT

" alt="Mê game trốn sex với vợ suốt 6 năm chung sống" width="90" height="59"/>

Mê game trốn sex với vợ suốt 6 năm chung sống


Người được gọi là nhị nương kia là một người phụ nữ tướng mạo quê mùa, trên mặt có một vết sẹo vừa dài vừa sâu, từ bên má sang tận mép tóc mai. Chỉ nhìn tướng mạo bên ngoài thì khó nhận ra tuổi tác. Chân phải của Nhị Nương bị què, bà chống gậy chầm chậm bước tới, nghe Yến Hạ nói thế thì nhướng mày nói: "Thuốc đâu?"

"Thuốc còn đang nấu, sắp xong rồi, người cứ ăn cháo trước đi, lát nữa để con bưng thuốc cho cha lớn." Yến Hạ bỏ chậu nước tưới hoa xuống, đi vào nhà bếp.

Nhị Nương ậm ừ vài tiếng rồi ngồi xuống bàn ăn cháo.

Trong nhà bếp, Yến Hạ quay đầu nhìn người ngồi cạnh bàn, bất giác mỉm cười.

Yến Hạ có ba người cha nuôi, một người mẹ nuôi. Từ nhỏ, nàng đã sống ở trấn Nam Hà dưới chân núi này, do một tay bốn cha mẹ nuôi nuôi lớn. Nàng quen biết rất nhiều đứa trẻ đồng trang lứa trong trấn, bọn nó đều chỉ có một cha một mẹ, ấy vậy mà Yến Hạ nàng có tới bốn cha mẹ. Đám trẻ con kia ngưỡng mộ nàng vô cùng.

Nhưng chỉ có Yến Hạ biết, nhiều cha nhiều mẹ cũng chẳng phải chuyện tốt lành gì. Mấy người cha người mẹ này của nàng trước giờ toàn khiến người ta đau đầu.

Cha nuôi mẹ nuôi của nàng không phải loại người phi phàm hay lợi hại hơn người bình thường bao nhiêu mà là họ khuyết mất vài thứ so với người thường mà thôi. Nhị nương nàng là người què, chân cẳng bất tiện nên luôn phải ở trong nhà chẳng ra ngoài được. Những gì bà ấy có thể làm chỉ là mấy chuyện như thêu thùa hoa lá các thứ cho người ta. Cha của nàng thì thân thể cường tráng nhưng là một người câm, có thể làm việc nhưng vì không nói được nên thường bị người ta ép giá tiền. May là còn có cha nhỏ tuy mù nhưng miệng lưỡi lanh lợi, là người kể chuyện duy nhất ở tửu lâu trong trấn, kiếm được kha khá tiền. Nhưng mà cha nhỏ này là một kẻ coi rượi như mạng sống, tiền kiếm được toàn tiêu vào việc mua rượu uống.

Có điều, cho dù cha nhỏ không nghiện rượu tới thế thì nhà họ cũng chẳng dành dụm nổi đồng bạc nào để sống những ngày tháng nhàn hạ cả. Vì tiền của các nàng đều dùng hết lên người cha lớn.

Cha lớn Yến Hạ là người duy nhất trong mấy cha mẹ nuôi của nàng không bị khuyết tật gì trên cơ thể, nhưng mà vị cha này quanh năm suốt tháng nằm trên giường bệnh. Yến Hạ không biết rốt cuộc cha bị bệnh gì, nàng chỉ biết y bệnh rất nghiêm trọng, cha mẹ nuôi khác ngày nào cũng lo lắng trông chừng y, cẩn thận bảo vệ y giống như sợ có một ngày y bỗng dưng tắt thở vậy. Cũng may là từ khi Yến Hạ ra đời đến nay, cha lớn vẫn gắng gượng sống được hơn mười lăm năm.

Yến Hạ rất thích người cha lớn của nàng, ngoại trừ việc cha là người nuôi lớn nàng, còn vì cha lớn là người đẹp nhất nàng từng gặp cho đến tận bây giờ.

Giống như các cha mẹ nuôi khác, Yến Hạ luôn cẩn thận tỉ mỉ chăm sóc cha lớn, hy vọng một ngày y có thể khỏe lại, sống thật lâu dài.

Nghĩ vậy, Yến Hạ đeo găng tay rồi đổ nồi thuốc đã nấu xong vào trong chén, chuẩn bị mang vào phòng cho cha lớn. Nhưng khi nàng vừa quay người, bất thình lình một thân hình cao to chắn trước mặt nàng. Người đó là cha nuôi nàng, không biết y vào phòng bếp từ khi nào. Y bưng chén thuốc lên rồi nhìn Yến Hạ một cái, quay đầu đi ra khỏi phòng, không quay đầu lại mà chỉ Nhị Nương đang ngồi bên kia ý bảo Yến Hạ qua đó ăn cháo.

Yến Hạ ngồi xuống bàn ăn, múc từng chén cháo bỏ vào miệng. Ánh mắt nhị nương bên cạnh liên tục dừng trên người nàng, nhìn mãi nhìn mãi khiến mặt nàng phát nóng lên, nàng chỉ còn cách cúi thấp đầu xuống.

Nhị nương cười mà không nói, mắt vẫn không rời Yến Hạ.

" alt="Truyện Vãn Thiền" width="90" height="59"/>

Truyện Vãn Thiền