Microsoft tự động cài đặt trình duyệt Edge nhân Chromium trên PC người dùng
Trong một bước đi chắc chắn đã khiến nhiều người tức giận,ựđộngcàiđặttrìnhduyệtEdgenhânChromiumtrênPCngườidùbxh bóng đá anh Microsoft đã tiến hành tự động cài đặt trình duyệt Edge nhân Chromium theo bản cập nhật mới nhất dành cho Windows. Không chỉ đột nhiên xuất hiện trên PC của người dùng, trình duyệt này còn được đưa vào thanh taskbar và thậm chí còn xuất hiện mỗi khi người dùng mở trang web mới ngay bên dưới trình duyệt đã được chọn làm mặc định. Các tín đồ công nghệ lâu năm chắc chắn sẽ giật mình trước bước đi này của Microsoft. Gần 20 năm trước, Microsoft đã suýt bị tách làm đôi chỉ vì cài đặt sẵn Internet Explorer theo Windows. Mọi chuyện bắt đầu từ năm 1992, khi Windows đã bắt đầu chiếm thế thượng phong trước MacOS của Apple. Ngay sau khi công ty của Bill Gates trở thành "gã khổng lồ phần mềm" mặc định của thế giới, các cơ quan của chính phủ Mỹ như Bộ Tư Pháp và Bộ Thương mại Liên bang đã bắt đầu mở những cuộc điều tra chống độc quyền vào công ty này. Năm 1994, Microsoft bị cấm bán kèm các sản phẩm phần mềm bên ngoài với Windows. Năm 1995, với Windows 95, Microsoft lách luật bằng cách tích hợp thẳng Internet Explorer 3.0 và chống chế rằng đây là một "tính năng" của Windows, chứ chẳng phải là một sản phẩm. Việc nắm trong tay một hệ điều hành mặc định đã giúp cho Microsoft nhanh chóng trở thành một đối thủ trên thị trường trình duyệt, vốn đang do Netscape (tiền thân của Mozilla) làm chủ. Một cuộc chiến gay gắt mở ra giữa 2 đối thủ cạnh tranh. Microsoft có 2 vũ khí chính: vị trí mặc định trên Windows và một loạt các tính năng sáng tạo đi trước thời đại. Ít ngời nhớ được rằng, nếu không có Internet Explorer, người dùng ngày nay sẽ không được tận hưởng các tính năng "động' trên trang web. Song, dù có sáng tạo đến đâu thì vũ khí mạnh mẽ nhất của Microsoft vẫn là Windows. Trong bối cảnh người dùng thập niên 90 vẫn chưa thực sự thành thạo với PC, và khi Microsoft đang ở giai đoạn cực thịnh đến mức sẵn sàng cung cấp IE miễn phí cho mọi đối tượng khách hàng (Netscape không làm vậy, thị phần Internet Explorer nhanh chóng vươn lên mức áp đảo. Khi Internet Explorer 5 được phát hành cho Windows 98 vào tháng 3/1999, quá nửa thị trường trình duyệt đã nắm trong tay Táo. Hiển nhiên, chính phủ Mỹ không để cho Microsoft có thể dễ dàng lạm dụng vị thế độc quyền. Tháng 5/1998, Bộ Tư pháp Hoa Kỳ khởi kiện Microsoft vì hành vi "đè bẹp các đối thủ một cách trái phép". Các nạn nhân được kể đến bao gồm Netscape, Apple, Linux và nhiều cái tên khác. Người bạn thân Intel thậm chí còn đâm lén gã khổng lồ phần mềm: phó chủ tịch Intel làm chứng trước tòa rằng phó chủ tịch Microsoft đã từng tuyên bố sẽ "dập tắt" và "siết cổ" Netscape bằng cách bán miễn phí một sản phẩm copy từ trình duyệt này (Internet Explorer). Microsoft hiển nhiên đã thực hiện nhiều hành động đáp trả, nổi bật nhất là khoản đầu tư 150 triệu USD vào đối thủ Apple khi đó đang gặp khó. Song, những bước đi này không thể giúp cho gã khổng lồ phần mềm tránh được thất bại ban đầu: ngày 5/11/1999, thẩm phán tại Tòa án Quận DC (thủ đô nước Mỹ) tuyên bố Microsoft đã thực hiện hành vi độc quyền, vi phạm khoản 1 và 2 của bộ luật chống độc quyền Sherman. Đầu năm 2000, tòa án DC ra quyết định yêu cầu Microsoft phải tách làm đôi, 1 công ty sản xuất hệ điều hành và 1 công ty sản xuất các phần mềm khác. Sau này hồi tưởng lại, Bill Gates cho biết ông và người kế nhiệm Steve Ballmer đã từng lo lắng tới mức suýt nữa rời bỏ công ty. "Này, nếu họ thực sự phá nát công ty của chúng ta ra, nếu họ chia cắt công ty theo một cách vô lý đến vậy…", nhà sáng lập Microsoft kể lại về suy nghĩ u ám của mình với tờ Washington Post. May mắn cho Microsoft, đơn kháng án của công ty này lên tòa phúc thẩm tại DC cũng như tòa tối cao tại Mỹ đã thành công. Chỉ khoảng hơn 1 năm sau, Bộ Tư pháp Hoa Kỳ và Microsoft quyết định ngừng vụ kiện tụng lâu năm này lại và thực hiện hòa giải. Các điều khoản mà Microsoft phải chấp thuận bao gồm: cam kết cho phép dễ dàng thay thế ứng dụng Windows mặc định bằng sản phẩm cạnh tranh và cam kết không trói buộc các đối tác phần cứng vào Windows qua các điều khoản trừng phạt hay định giá không công bằng. Cuối cùng, "hình phạt" dành cho công ty của Bill Gates chỉ như muối bỏ bể. Microsoft vẫn tiếp tục là công ty công nghệ số 1 thế giới. Song, chính "chiến thắng" này lại là cái kết có hậu cho các đối thủ của Microsoft. Năm 2000, giữa đỉnh điểm của vụ kiện, Bill Gates nhường lại ghế cho người bạn lâu năm Steve Ballmer. Dưới thời Steve Ballmer, Microsoft trở thành một gã khổng lồ quá ngạo mạn. Sau Windows XP, Windows Vista ra mắt với chất lượng thảm họa. Những cuộc cách mạng di động liên tiếp nổ ra, và Microsoft luôn là kẻ thất bại. Internet Explorer có lúc mất tới 6 tháng không được cập nhật và trở thành miếng mồi ngon cho hacker. Năm 2008, Google vén màn Chrome và 8 năm sau đó truất ngôi của Internet Explorer. Bước đi mới thực hiện cùng Edge cho thấy Microsoft đã thất thế đến thế nào trong cuộc chiến trình duyệt. Trong vòng 5 năm trời, phiên bản Edge do Microsoft không thể đe dọa nổi tới người anh Internet Explorer chứ đừng nói tới Chrome. Năm ngoái, Microsoft tuyên bố chuyển sang dùng Chromium, một bước đi có thể coi là "chấp nhận tủi nhục" trước Google. Đúng vậy, Microsoft ngày nay có thể thực hiện bước đi "độc quyền" của ngày nào vì Microsoft đã không còn là nắm thế thượng phong trong cuộc chiến trình duyệt nữa. Tại thời điểm đưa Edge "mới" lên Windows 10, thị phần cộng gộp của Microsoft (Edge và IE) chỉ vỏn vẹn 13%, bằng 1/5 của Google. Nhưng 25 năm trước, rất lâu trước khi thống trị đến mức suýt phải tách làm đôi, Microsoft cũng từng là kẻ thách thức. Microsoft đã đánh bại Netscape bằng những sáng tạo công nghệ vượt trội chứ không chỉ là thị phần của Windows. Phiên bản Edge của ngày hôm nay thậm chí còn tốt hơn Chrome "chính chủ" trên khía cạnh quản lý RAM và thời lượng pin. Và Microsoft vẫn đang làm chủ thị trường hệ điều hành PC. Microsoft thống trị khối khách hàng doanh nghiệp. Trị giá thị trường của Microsoft ngang ngửa với gã khổng lồ số 1 là Apple, và cả 2 đều bỏ xa Google. Liệu câu chuyện xưa cũ có thể lặp lại? (Theo Trí Thức Trẻ) Microsoft đã sẵn sàng triển khai phiên bản Microsoft Edge mới thông qua Windows Update và phiên bản Edge cũ sẽ chứng kiến một vài thay đổi quan trọng. Microsoft Edge nhân Chromium sẽ sớm trở thành trình duyệt mặc định
相关推荐
-
Nhận định, soi kèo Al Wahda vs Al Bataeh Club, 22h59 ngày 23/1: Cận kề nguy hiểm
-
Công viên Phía Bắc nằm ở khu sầm uất trong thành phố, lúc bé, khi tôi có nhận thức, thì nó cũng đã xây dựng rồi. Lúc ấy, tôi rất thích được bố mẹ dẫn mình và chị tới đây chơi vào cuối tuần. Tuy rằng mấy năm nay nó đã hơi cũ nhưng vẫn là nơi được đám trẻ con chúng tôi chọn để vui đùa.
Nửa năm nay, chính phủ đã bỏ vốn để tiến hành tu sửa và tân trang lại công viên. Chắc hẳn là vị lãnh đạo nào đó cảm thấy lần này quá tốn kém, nên sau khi xong việc, những công việc dọn dẹp này cơ bản đều do những lao động miễn phí như chúng tôi làm.
Tôi cũng chỉ mang tâm lý chơi bời trong hoạt động của trường lần này, vì thế tôi và "đứa bạn" tốt nhất của mình - Triệu Đầu Đá, tên thật là Triệu Lỗi, chỉ làm một chút việc, rồi chạy tót ra sau hòn non bộ chơi.
Ai ngờ, lúc chúng tôi đang chơi vô cùng vui vẻ, thì đột nhiên, một cảm giác kỳ lạ bao trùm lấy tôi, loại cảm giác này khiến tôi không thở nổi trong phút chốc, ngực bứt rứt khó chịu.
Đầu Đá thấy mắt tôi trợn trắng thì hoảng sợ, vội vàng chạy tới đỡ tôi: "Tiến Bảo? Tiến Bảo, mày sao thế? Mày đừng dọa tao mà!"
Tôi tựa vào người cậu ta hít thở một lúc lâu, nhưng cảm giác khác thường trong lòng vẫn còn đó, đầu óc tôi ong ong, khó chịu vô cùng. Cũng chẳng hiểu sao, tôi lại có thể cảm giác được rằng, có một người chết nằm ngay dưới tảng đá xanh mà chúng tôi vừa chơi.
Tảng đá xanh này nằm sau hòn non bộ, được xếp bằng những hòn đá kì quái san sát nhau, mới được đưa đến trong lần sửa lại công viên lần này, nghe nói có thể trấn tà. Nhưng bây giờ rõ là nó đang "trấn" trên một người chết! Đó là một người đàn ông mặc đồ lao động màu xám xanh, tay chân bị dây thừng trói chặt, trên mặt thi thể còn có mấy vết xanh tím, chắc là trước khi chết đã phải chịu đau đớn.
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy người chết, chẳng biết là do sợ hay dạ dày khó chịu, tôi há mồm nôn hết đống thức ăn lúc trưa ra.
Đầu Đá thấy dáng vẻ của tôi như thể sắp không chịu được nữa, hốt hoảng gọi giáo viên tới. Người dẫn đội hôm đó là cô Khúc, chủ nhiệm lớp - bà cô hơn 50 tuổi, cô thấy tôi như thế cũng giật mình. Không hỏi nhiều mà nhanh chóng ấn lên nhân trung của tôi.
Không biết là cô ấn như thế có tác dụng hay tôi dần quen với cảm giác này, tóm lại là tôi đã không còn buồn nôn nữa. Đầu Đá thấy tôi đỡ hơn, thì từ từ dìu tôi qua ngồi xuống chỗ ghế dài trong công viên.
Cô Khúc lo lắng nhìn tôi nói: "Tiến Bảo, em cảm thấy thế nào rồi? Còn buồn nôn nữa không? Có phải trưa nay ăn cái gì mất vệ sinh không?"
Tôi lắc đầu nói: "Không sao ạ, có thể vừa rồi em vận động hơi mạnh, nghỉ một lát là đỡ thôi ạ."
Nhưng cô Khúc vẫn hơi lo lắng, vì thế cô bảo Đầu Đá ngồi với tôi, còn dặn cậu ta: Nếu Tiến Bảo vẫn còn khó chịu thì em đưa bạn ấy về nhà nhé.
Tôi nhìn cô Khúc vội vàng đi chỉnh đốn lại đám bạn đang lao động, nói nhỏ với Đầu Đá: "Đầu Đá, tao nói với mày chuyện này, mày đừng có sợ nhé."
Đầu Đá nhìn tôi với vẻ kì lạ: "Nói đi, chuyện mày không sợ thì sao tao sợ được?"
Nhìn cái vẻ xem thường của cậu ta, tôi thật không biết nên mở miệng nói với cậu ta thế nào, nhưng lúc đó, người bạn tốt duy nhất của tôi cũng chỉ có một mình Đầu Đá.
Do dự một lúc lâu, tôi mới chậm chạp nói với cậu ta: "Đầu Đá, mày có thấy tảng đá xanh đằng sau hòn non bộ kia không?"
Cậu ta nhìn tảng đá xanh kia rồi nói: "Thấy, sao thế, trong tảng đá xanh đó có kho báu à?"
Tôi bình tĩnh nhìn cậu ta, sau đó từ từ lắc đầu: "Không, có một người chết ở trong đó."
"Đừng có nói bậy, mày nghĩ đó là Tôn Ngộ Không à? Lại còn ở trong tảng đá nữa!" Đầu Đá nói.
Nhìn vẻ mặt không tin của cậu ta mà tôi nghẹn lời, nếu như đột nhiên cậu ta nói với tôi như thế, chắc chắn tôi cũng chẳng tin! Thôi được rồi, cậu ta đã không tin thì tôi có nói cũng vô ích.
Nhưng không ngờ khuya hôm đó, sau khi về nhà, tôi lại đột nhiên phát sốt, chị tôi cặp nhiệt độ thấy tôi sốt tới 42 độ, hoảng quá nên vội lao ra khỏi nhà tìm bố mẹ, lúc bấy giờ, hai người còn đang chơi mạt chược bên nhà hàng xóm!
Họ về nhà, thấy tôi sốt nặng thì gấp gáp đưa tôi tới phòng cấp cứu của bệnh viện trong huyện. Lúc đến viện, tôi đã bắt đầu mê sảng rồi, theo lời chị tôi may mắn kể lại, lời của tôi lúc đó đã dọa cho bác sĩ, y tá và cả bố mẹ sợ hãi! Nhưng cụ thể là nói gì thì chị ấy cũng chẳng biết, vì chị ấy phải giữ nhà.
Về sau, lúc chị nghe lén bố mẹ nói chuyện mới biết, mấy câu mê sảng lúc đó tôi nói rất đáng sợ, cũng chính vì những lời nói mê này mà cảnh sát mới đào được một xác chết dưới tảng đá xanh trong công viên Phía Bắc. Xác chết này chính là giám đốc Uông Đại Hải đã mất tích hơn một tháng nay khi đang phụ trách công trình ở công viên.
Cảnh sát tìm được một tờ giấy nợ trong cái xác, là của một chủ thầu tên Tôn Tử Sở đã vay nạn nhân một vạn tệ. Sau khi bị thẩm tra, Tôn Tử Sở này khai vì muốn nhận thầu công trình sửa lại công viên Phía Bắc nên đã mượn tiền Uông Đại Hải, hứa hẹn với nạn nhân sau khi chuyện này thành sẽ cho nạn nhân một vạn tệ làm tiền thù lao, cũng đã viết một tờ giấy nợ cho nạn nhân.
Ai ngờ sau đó, tuy đã nhận được công trình, nhưng lúc làm lại có hai lần gặp sự cố, khiến Tôn Tử Sở cũng không kiếm được nhiều tiền, nếu đưa cho Uông Đại Hải một vạn tệ thì chẳng những lần này gã trắng tay, mà còn phải bù thêm một nửa, vì thế Tôn Tử Sở muốn quỵt nợ.
Nhưng Uông Đại Hải cắn gã không buông, nói nếu như gã không trả tiền thì sẽ mang tờ giấy nợ này kiện lên tòa, cùng lắm thì hai bên cùng chết.
Tôn Tử Sở bị chèn ép đến đỏ cả mắt, bèn nhân lúc tối trời khi công viên không có người giết Uông Đại Hải. Gã biết hôm sau sẽ có một tảng đá xanh lớn được chuyển tới đặt sau hòn non bộ, thế nên cả đêm hôm đó, gã đã chôn Uông Đại Hải ngay dưới vị trí sẽ đặt tảng đá xanh.
Kết quả đúng như gã đã đoán trước, tảng đá xanh kia đè lên xác Uông Đại Hải một cách chắc chắn, nếu không phải tôi gây ra chuyện như thế, chỉ sợ trừ phi công viên bị phá, còn không thì khó mà phát hiện ra thi thể.
Chỉ có điều từ đó về sau, đám học sinh bắt đầu như vô ý tránh né tôi, ngay cả Đầu Đá thân với tôi nhất cũng không chơi với tôi nữa, lúc đó tôi cũng chẳng biết là tại sao.
Mãi đến sau này, có một lần tôi tới nhà bà ngoại chơi, chợt nghe thấy có người cứ gọi cửa bên nhà bà Vương hàng xóm. Tôi bèn ra ngoài xem thử, thì ra là con trai bà Vương dẫn vợ và con về thăm mẹ. Bình thường con trai bà Vương về nhà vẫn dùng chìa khóa để mở cửa, nhưng hôm đó anh ấy lại thấy cửa nhà bị khóa trái, hơn nữa dù họ có gõ cửa thế nào thì bên trong vẫn chẳng có ai trả lời.
TIỀN TRUYỆN (2)
Tôi cũng tò mò đến đó để xem chuyện vui một chút, mọi người đều là hàng xóm đã lâu, nên tôi giúp họ gọi bà Vương ra mở cửa. Cuối cùng tôi còn chưa đi được mấy bước thì đột nhiên đầu đã ong lên. Sau đó, cảm giác lúc ở công viên Phía Bắc lại xuất hiện một lần nữa! Tôi đã hiểu, thì ra đây chính là mùi của cái chết!
Tôi biết tại sao bà Vương mãi không ra mở cửa, vì ba ngày trước, bà trượt chân ngã đập đầu xuống đất, lúc đó trong nhà không có ai nên không kịp đưa đến bệnh viện cứu chữa, bà gắng gượng được mấy tiếng sau thì tắt thở.
Sau chuyện này, tôi đã không thích ra khỏi nhà nữa, không muốn đến trường, vì tôi sợ cảm giác này lại xuất hiện lần nữa. Cứ như thế, tôi nghỉ học. Giải thích với bên cơ quan chức trách là vì: Nguyên nhân sức khỏe, cần ở nhà nghỉ ngơi.
Trong thời gian đó, tôi vẫn không dám ra khỏi cửa, sợ vừa ra ngoài đã thấy ai đó chết trước mặt mình! Cũng may ông trời còn chưa bỏ rơi tôi, ngay lúc mờ mịt nhất, tôi gặp chú họ, quý nhân đầu tiên của mình ở Đông Bắc.
Ở Đông Bắc, tôi có một người chú họ xa, sau khi ông ấy nghe chuyện của tôi xong thì bảo mẹ đưa tôi đến chỗ ông ấy nghỉ ngơi một thời gian. Lúc đầu tôi còn không muốn đi, ngẫm lại xem, tôi là một đứa trẻ lớn lên ở thành phố, sao lại tình nguyện về nông thôn sống được chứ?
Nhưng vì không chịu được việc mẹ tôi cứ lải nhải, tôi đành giơ hai tay đầu hàng, ngồi tàu hỏa lên đường về Đông Bắc.
Chẳng biết đã bao nhiêu năm rồi tôi không đi loại tàu hỏa màu xanh này, nhớ lúc bé tí, tôi thường ngồi tàu hỏa màu xanh về nhà bà ngoại với mẹ. Nhưng bây giờ đã có ô tô, còn có cả đường sắt cao tốc nữa, tôi thật sự không ngờ, ở nơi xa nhất của phía Bắc Tổ quốc vẫn còn có thể đi loại tàu hỏa màu xanh cũ này.
Chẳng biết tàu hỏa đã đi bao xa về phía Bắc rồi, nhưng đến khi nào tàu không chạy tiếp nữa thì tôi mới xuống được, ai bảo tôi phải tới cái nơi ở xa nhất ở phía Bắc Tổ quốc chứ? Nhà chú họ ở núi Đại Hưng An thuộc tỉnh Hắc Long Giang, không úm trên xe lửa "ba ngày hai đêm" thì chắc chắn là chưa tới. Thấy tàu đã đi được hai ngày rồi, xem ra nhà của chú họ cũng không còn xa nữa.
Ai ngờ lúc tàu đi qua một nhà ga tên "Nộn Giang", tôi phát hiện ra trong số những hành khách trên tàu có một người đàn ông kì lạ.
Dáng người này không cao lắm, làn da ngăm đen, rất đô con, gương mặt có hơi ngang, là dáng mặt chỉ có ở người quanh năm suốt tháng bôn ba bên ngoài. Gã vừa lên xe, lòng tôi căng thẳng, cảm giác quen thuộc kia lại tới lần nữa.
Người đàn ông nọ mặc áo khoác quân đội vừa cũ vừa bẩn, sau lưng còn đeo một cái ba lô rất to, tay xách một chiếc túi nhựa màu đỏ trắng xanh trông có vẻ rất nặng. Nhìn gã đi từng bước một về phía mình, từng lỗ chân lông trên người tôi nhanh chóng co lại.
Tôi rất rõ cảm giác này có nghĩa là gì, đối với tôi, đây là mùi của cái chết. Chẳng lẽ người này là người chết sao? Không đúng, người chết mà lại còn tự lên tàu được à? Tiếp đó, ánh mắt tôi dời xuống, nhanh chóng tập trung vào chiếc túi trong tay gã, trong này có vấn đề!
Người đàn ông đó nói với ông chú ngồi bên cạnh tôi bằng giọng Tứ Xuyên đặc sệt: "Anh à, chỗ này có ai ngồi không?"
Ông chú liếc nhìn gã rồi nói: "Không có, vẫn chưa có ai ngồi cả, nhưng trong túi của anh có cái gì thế? Mùi nặng quá?"
Gã tỏ vẻ phật ý, cười nói: "Không có gì, chỉ là một ít thịt khô Tứ Xuyên quê tôi thôi, ở đây không mua được đâu." Gã vừa nói vừa cố nhét chiếc túi xuống gầm ghế.
Trong lòng tôi hơi sợ, cảm thấy buồn nôn. Thịt khô? Đây rõ ràng là một bộ xương người! Tôi nghĩ sau này mình sẽ không dám ăn thịt khô nữa.
Tôi nhìn gã đàn ông thô kệch trước mặt, tự hỏi gã là ai? Là tội phạm giết người biến thái sao? Tại sao gã lại muốn mang một xác chết lên tàu? Có rất nhiều câu hỏi quanh quẩn trong đầu tôi.
Nhưng tôi có thể cảm giác được đây là bộ xương của một phụ nữ, tuy mắt không nhìn thấy nhưng tôi vẫn cảm nhận được hình dáng của bà ấy lúc còn sống: Là một phụ nữ nông thôn điển hình, đã chết nhiều năm rồi. Bà ấy không đẹp nhưng hẳn là một người cần cù chịu khó, đáng tiếc số mệnh không tốt nên bị chết vì khó sinh.
Tuy rằng lúc đó tôi không có nhiều kiến thức về pháp luật, nhưng cũng biết đây là chết một cách bình thường chứ không phải bị người ta sát hại, vậy thì tại sao gã đàn ông này lại muốn mang xương của bà ấy lên tàu?
Chẳng lẽ đây là vợ của gã? Không đúng, chắc chắn không phải, người phụ nữ này chết ít nhất cũng phải mấy chục năm rồi, lúc bà chết hẳn phải hơn 30 tuổi, gã đàn ông này tối đa cũng chỉ 40 là cùng, tính tuổi ra bà ấy còn có thể là mẹ của gã.
Tôi nghĩ nếu mình có thể chạm được vào bộ xương kia thì chắc sẽ biết được nhiều thông tin hơn, nhưng ngẫm lại thấy vẫn không nên đụng vào đồ vật xui xẻo như vậy!
Đúng lúc này, dạ dày của tôi lại bắt đầu cuộn trào, đây là "di chứng" sau khi "cảm giác" kia xuất hiện, chỉ cần có cảm giác những thứ này tồn tại là tôi lại muốn nôn.
Tôi tranh thủ đứng dậy đi vào buồng vệ sinh nhưng không nôn ra được, đành phải buồn bực đi ra. Vừa ra ngoài đã bị nhân viên tàu gọi lại: "Cậu nhóc, mau trở về chỗ ngồi đi, lát nữa bảo vệ sẽ đi kiểm tra vé đấy!"
Tôi gật đầu rồi về chỗ ngồi, vừa đặt mông xuống thì nghe thấy ở phía trước có tiếng bảo vệ bắt đầu đi xoát vé. Nhân viên bảo vệ kiểm tra từng người một, tôi nhận thấy gã đàn ông Tứ Xuyên ở đối diện hơi căng thẳng.
Có lẽ người khác không biết lý do, nhưng tôi thì biết, chắc chắn gã đang sợ nhân viên bảo vệ sẽ kiểm tra hành lý của gã! Nhưng cũng không chắc chắn, có quá nhiều hành khách trên tàu, nhân viên không thể kiểm tra từng người một được, họ sẽ chỉ chú ý những người có vẻ đáng ngờ.
Rất không may, gã đàn ông trước mặt tôi được trúng thưởng. Nhân viên bảo vệ lễ phép nói với gã: "Đồng chí, chiếc túi dưới gầm ghế này là của anh?"
Gã hơi bối rối, gật đầu: "À phải, đồng chí cảnh sát, trong này là một ít thịt khô ở quê tôi, không phải hàng cấm đâu."
Nhân viên bảo vệ không đồng ý nhưng vẫn khách sáo nói với gã: "Vậy xin anh hãy mở ra cho tôi kiểm tra một chút."
Gã đàn ông tỏ vẻ không tình nguyện: "Đồng chí cảnh sát xem, tôi vất vả lắm mới gói kín vào được, bóc ra không tiện, nếu không anh kiểm tra ba lô của tôi đi vậy?"
Nhân viên bảo vệ thấy gã cứ từ chối liền biết trong gói này nhất định có vấn đề, anh ta chuyển giọng cứng rắn: "Đồng chí, nếu như anh không phối hợp cho tôi làm việc, thì mời anh đi cùng tôi một chuyến!"
Dứt lời, thêm hai nhân viên bảo vệ ở phía sau đi tới giúp gã lấy chiếc túi nhựa ra. Gã đàn ông càng thêm hoảng hốt, đưa tay đoạt lại chiếc túi!
Tôi biết sắp có trò hay diễn ra nên liên tục lùi về phía sau để tránh.
Quả nhiên, ngay lúc gã kéo một phát, chiếc túi nhựa màu đỏ trắng xanh cũ nát bị rách một đường lớn vang lên tiếng "Roạt!". Toa tàu bất chợt yên tĩnh, nhưng sau đó vang lên tiếng gào thét hoảng sợ của những hành khách gần đó. "A người chết! Trong này có người chết!"
TIỀN TRUYỆN (3)
Không cần nhìn tôi cũng biết thịt khô và xương sọ người khác nhau vô cùng.
Bảo vệ cũng không phải vô dụng, họ nhanh nhẹn khóa người đàn ông Tứ Xuyên xuống mặt đất, gã sốt ruột văng ra mấy câu chửi bằng giọng Tứ Xuyên, đừng nói tới mấy nhân viên bảo vệ này là người Đông Bắc gốc nên nghe không hiểu, đến tôi là người Hà Bắc cũng nghe cái hiểu cái không.
Thấy gã đàn ông bị còng tay rồi bị mang ra phía sau, những hành khách trong toa rối loạn cả lên! Chuyện này không biết thì không sao, biết rồi trong lòng ai chẳng cảm thấy hoảng sợ? Đặc biệt là hai người ngồi cùng ghế với gã đàn ông đó càng thấy kinh hoàng, họ làm ầm lên, đòi nhân viên đổi chỗ.
Nhân viên tàu cũng lười để ý đến họ, ai sẽ đồng ý đổi tới ngồi chỗ này chứ? Thời gian này có chỗ ngồi trên xe lửa là tốt lắm rồi, còn muốn cái gì nữa?
Về sau tôi nghe mấy hành khách cùng toa thích hóng chuyện trở về nói mới biết, thì ra gã Tứ Xuyên kia là kẻ chuyên mua đi bán lại thi thể cho người ta làm lễ kết duyên âm. Một khách hàng của gã có con trai mới chết, cảm thấy con trai một mình ở dưới kia quá cô đơn nên muốn tìm cho cậu ta một cô gái để kết duyên âm, tìm cũng đã lâu rồi nhưng không có mối thích hợp. Sau đó họ nhờ người tìm được gã đàn ông Tứ Xuyên này, nghe nói gã có thể tìm được thi thể nữ để kết duyên âm nên cho gã hai nghìn đồng đặt cọc, chờ sau khi xong chuyện sẽ trả thêm năm nghìn nữa! Nhưng không ngờ "Thi thể tân nương" vừa mới lên tàu đã bị đồng chí bảo vệ tịch thu mất!
Sau chuyện này, tôi còn nghĩ thầm, nếu gia đình nhà kia biết gã Tứ Xuyên này ngàn dặm xa xôi cõng một bà lão 80 tuổi về làm con dâu nhà mình, thì có tức đến hộc máu không nhỉ?
Nhà chú họ tôi ở một thôn gọi là Cổ Gia Đồn, đương nhiên không phải tất cả mọi người ở đó đều mang họ Cổ, chỉ là bởi người đến đây khai hoang đầu tiên là một gia đình họ Cổ người Sơn Đông, về sau họ ở đây bám rễ sinh sống nên mới gọi tên như vậy.
Diện tích Cổ Gia Đồn không lớn, tính cả thôn chỉ có gần một trăm nhân khẩu, nhà chú họ tôi ở đầu Đông, trong nhà có ba mẫu ruộng, sức khỏe của thím họ không tốt nên luôn ở nhà nghỉ ngơi, mọi việc lớn nhỏ trong ngoài đều do một tay chú lo liệu hết.
Ngoài dựa vào trồng trọt để mưu sinh, chú họ tôi còn là thầy âm dương nổi danh nhất trong vùng. Tuy không kiếm được nhiều tiền nhưng vẫn đủ lo ăn mặc, cho nên có thêm cái miệng ăn là tôi cũng không quá khó khăn.
Thím họ là người phụ nữ vùng Đông Bắc nhiệt tình, lúc còn nhỏ tôi đã gặp thím ấy một lần khi thím lên Bắc Kinh khám bệnh, trong trí nhớ của tôi thì thím là một người phụ nữ xinh đẹp.
Nhưng sau nhiều năm bệnh tật, đôi mắt sáng năm ấy đã trở nên đục ngầu, khuôn mặt xinh đẹp khi xưa cũng sưng phù vì tác dụng của thuốc, thứ duy nhất không thay đổi chính là tính cách niềm nở với tất cả mọi người của thím.
Vừa thấy tôi, thím đã kéo tay tôi rồi nói: "Nhanh vào đây để thím nhìn xem Tiến Bảo của chúng ta mấy năm nay có thay đổi gì không nào?"
Vành mắt tôi hơi ửng đỏ khi nhìn gương mặt không còn nét xinh đẹp khi xưa, nhưng thím họ lại vui vẻ nói: "Cậu nhóc ngốc, có phải thấy thím đã già rồi, không còn dễ nhìn như trước kia phải không?"
Tôi lắc đầu thật mạnh: "Không ạ, thím vẫn xinh đẹp chẳng khác gì hồi trước!"
Thím họ nghe tôi nói thế thì cốc đầu tôi. "Miệng lưỡi dẻo quẹo, thím mà giống hệt trước kia chẳng phải thành lão yêu tinh rồi à?"
" alt="Truyện Người Tìm Xác">Truyện Người Tìm Xác
-
" alt="Microsoft thề đấu phần cứng với Apple"> Microsoft thề đấu phần cứng với Apple
-
Samsung Galaxy Note 2. Ảnh: The Verge >> Sony giới thiệu bộ ba "át chủ bài" smartphone Android
>> Máy ảnh Sony NEX-5R 16.1 MP được tích hợp Wi-Fi
>> Sony trình làng Xperia Tablet S giống Microsoft Surface
Note 2 trình làng với bút cảm ứng S Pen được thiết kế lại cùng hệ điều hành Android 4.1 Jelly Bean và màn hình 5.5 inch. Thiết bị dùng chip lõi tứ Exynos tốc độ 1.6GHz. Độ phân giải màn hình 1280x720 pixel tương tự Note và vẫn dùng công nghệ Super AMOLED. Tuy nhiên, màn hình trên Note 2 vẫn không thể so được với màn hình IPS của LG hay màn hình HTC One X.
Về thiết kế và nguyên liệu, Note 2 khá giống Galaxy S3 vừa ra mắt đầu năm nay, thậm chí cả máy ảnh 8MP. Giao diện phần mềm cũng gần như nguyên bản của Galaxy S3 nhưng có thêm màn hình phụ (sub-homescreen) “Magic Wand” của S Pen và nhiều cải tiến khác. Hỗ trợ NFC, hai màu (trắng và xám) và ba lựa chọn bộ nhớ (16GB, 32GB và 64GB) là những điểm tương đồng khác với S3. Ngoài ra, Note 2 dùng RAM 2GB. Điểm độc đáo của Galaxy Note chính là pin “khủng”, có thể sánh ngang với Motorola Droid RARZ Maxx về thời gian sử dụng trong danh mục smartphone, với pin 3100mAh. Note 2 cũng mỏng hơn người tiền nhiệm (9,4mm so với 9,7mm).
Các tính năng mới bao gồm Air View, cho phép bạn đưa S Pen lên cách bề mặt màn hình xấp xỉ 10mm và điện thoại sẽ nhận ra rồi phản ứng bằng cách tung ra các bản xem trước nhỏ của những gì đang có trên màn hình (ví dụ nếu là một bức ảnh trong album, nó sẽ được phóng to, lơ lửng ngay trên album thay vì mở cửa sổ mới); tính năng Pop-up Play cho phép xem video trong một cửa sổ nhỏ khi bạn đang làm việc khác trên Note 2. Tính năng này đã xuất hiện trên Galaxy S3, song được nâng cấp ở chỗ: cửa sổ video có thể co kéo kích thước. Về máy ảnh, Best Faces giúp tạo ra hình ảnh tổng hợp từ nhiều tấm ảnh khác nhau, nối hình ảnh những khuôn mặt người đẹp nhất trong khung hình, trong khi Photo Note tạo ra ghi chú viết tay đằng sau tấm hình.
Galaxy Note 2 sẽ hỗ trợ kết nối 3G/4G LTE, bán ra từ tháng 10/2012 tại 128 quốc gia.
" alt="Samsung Galaxy Note 2: Màn hình 5,5 inch, chip lõi tứ, Jelly Bean">Samsung Galaxy Note 2: Màn hình 5,5 inch, chip lõi tứ, Jelly Bean
-
Nhận định, soi kèo Al Karma vs Al Karkh, 21h00 ngày 23/1: Thất vọng cửa dưới
-
Lumia 800 đã được bán tại Việt Nam. Ảnh: T.T Sốc chuyện “biếu” khách hàng 24,5 triệu đồng
Liên tiếp trong tháng 4 và 5/2012, cùng với việc cho ra mắt chính thức 3 sản phẩm điện thoại thuộc dòng Lumia là 610, 710 và 800 sử dụng hệ điều hành Windows Phone mới nhất, thì Nokia cũng khiến cho người tiêu dùng Việt Nam và cả đối thủ của Nokia chứng kiến một chương trình khuyến mãi… “xưa nay hiếm”.
Cụ thể, khách hàng mua Nokia Lumia 610 (giá 4,9 triệu) và Lumia 710 (giá 6,3 triệu) và sử dụng thuê bao MobiFone trả trước sẽ được tặng 1Gb lướt web và cước gọi 100.000 đồng/tháng trong vòng 24 tháng liên tục (tổng giá trị khuyến mãi lên đến 4,3 triệu). Còn thuê bao trả sau được miễn phí 1Gb lướt web và 500 phút gọi nội mạng/tháng trong vòng 24 tháng với tổng giá trị lên đến 12,2 triệu đồng.
Với Lumia 800, thuê bao trả trước MobiFone được tặng 2Gb lướt web và cước gọi 200.000 đồng/tháng trong vòng 24 tháng liên tục (tổng giá trị khuyến mãi lên đến 8,3 triệu). Còn thuê bao trả sau được miễn phí 2Gb lướt web, 1.000 phút gọi nội mạng/hàng tháng trong vòng 24 tháng liên tục và tổng giá trị khuyến mãi lên đến 24,5 triệu đồng.
Trong thực tế, chương trình khuyến mãi của Nokia đã nhanh chóng phát huy “sức mạnh”. Chỉ vài ngày sau khi Lumia 710 và 800 bán chính thức tại Việt Nam, trao đổi với BĐVN, đại diện một số doanh nghiệp bán lẻ, ông Trần Quang Ánh – Giám đốc Nhật Cường (Hà Nội), ông Mai Triều Nguyên – Giám đốc Hệ thống bán lẻ điện thoại Mai Nguyên (TP.HCM)… đều nhận định khách hàng mua Lumia hoặc có ý định mua Lumia đều dành sự quan tâm lớn tới chương trình ưu đãi.
Chưa hết, tại sự kiện ra mắt Lumia 610 hồi đầu tháng 5, đại diện Nokia còn cho biết khuyến mãi dành cho người mua Lumia sẽ được áp dụng cho cả những người đã sở hữu sim MobiFone từ trước, không giới hạn cho khách hàng mới như trong thời gian đầu ra mắt Lumia 710 và 800.
Lumia đang… thiếu tự tin?
Thực tế trong suốt thời gian gần đây, Lumia dùng hệ điều hành Windows Phone được Nokia nhắc đến là dòng smartphone chiến lược của hãng, được kỳ vọng sẽ là đối thủ cạnh tranh với “dế” dùng hệ điều hành Android và iOS. Và với những gì đã chứng minh trên thị trường, thì không thể không thừa nhận các sản phẩm Lumia cũng có một số thế mạnh nhất định. Thế nhưng, theo nhận định của giới công nghệ trong nước thì chừng đó vẫn chưa đủ lực để làm nên một Lumia thực sự hấp dẫn người tiêu dùng sản phẩm công nghệ. Bởi với số đông người tiêu dùng Việt thì Windows Phone vẫn còn là một “tân binh” xa lạ. Hơn nữa, đó còn là câu chuyện giá bán.
Lấy ví dụ ngay với Lumia 800: Tích hợp Chip lõi đơn 1.4 GHz nhưng sản phẩm này có giá 10,6 triệu đồng, trong khi HTC Sensation, Sony Arc S, Samsung Galaxy Nexus… cùng giá lại đều tích hợp Chip lõi kép, tốc độ xử lý cao hơn.
Lumia 610, 710 và 800 là những nước cờ của hãng Nokia nhằm tạo được chỗ đứng trước hàng loạt đối thủ nặng ký như HTC, Samsung, iPhone… Tuy nhiên với cách khuyến mãi “mạnh tay” tại Việt Nam, nhiều ý kiến cho rằng xem ra Nokia đang tỏ ra chưa “tự tin” trên chính khả năng công nghệ của mình, mà phải “nhờ cậy” vào chiêu khuyến mãi khủng để tạo thêm lực hút câu khách.
" alt="Lumia: Sức hút ở… khuyến mãi “khủng”?">Lumia: Sức hút ở… khuyến mãi “khủng”?
- 最近发表
-
- Nhận định, soi kèo Hyderabad vs Jamshedpur, 21h00 ngày 23/1: Đặt chân top 2
- Truyện Quân Kỹ
- Truyện Tiểu Đan Của Giáo Sư
- BlackBerry PlayBook 4G phát hành ngày 31/7, giá 11 triệu đồng
- Nhận định, soi kèo Al Karma vs Al Karkh, 21h00 ngày 23/1: Thất vọng cửa dưới
- Truyện Xuyên Qua Mạt Thế: Bảo Bối Cười Cái Nào
- Truyện Tiểu Đàn
- Tổng giám đốc VNG: 'Game vẫn bị lên án và kìm hãm phát triển'
- Soi kèo góc Bournemouth vs Nottingham, 22h00 ngày 25/1
- Nokia Windows Phone 8 ra mắt tháng 9
- 随机阅读
-
- Nhận định, soi kèo Cartagines vs San Carlos, 09h00 ngày 24/1: Điểm tựa sân nhà
- Cảnh báo ứng dụng di động WeChat 'làm mưa làm gió' tại Việt Nam
- Thị trường game Việt: Lung lay thế chân vạc
- Macbook Pro Retina chính hãng được bán ở Việt Nam
- Nhận định, soi kèo Wolves vs Arsenal, 22h00 ngày 25/1: Đối thủ yêu thích
- Truyện Marvel Thương Thành Hệ Thống
- iPhone vẫn khiến người dùng mê mẩn nhất
- Vì sao Apple lại tung ra iPad mini?
- Nhận định, soi kèo Qarabag vs Steaua Bucuresti, 00h45 ngày 24/01: Bất phân thắng bại
- Lộ hình iPhone, iPad ‘kịch độc”
- Ngày 6/8, VTC mở game trên di động 'Hoàng Đế'
- iPhone 5 bị “ném đá” vì tẻ nhạt
- Nhận định, soi kèo Persita vs Madura United, 19h00 ngày 24/1: Cửa dưới thất thế
- Truyện Em Hay Cô Ấy
- 8 khác biệt quan trọng nhất giữa Mac và PC Windows
- Dân mạng 'ném đá' gã thuê 3 PG quạt để chơi game
- Nhận định, soi kèo Sevilla vs Espanyol, 0h30 ngày 26/1: Khôn nhà dại chợ
- Truyện Em Có Nhiều Chiêu Dỗ Anh
- Truyện Mật Đắng Ái Tình: Ký Sự Truy Thê Của Thượng Tướng Đại Nhân
- Samsung: Galaxy S4 ra mắt tháng 2/2013 là 'tin vịt'
- 搜索
-
- 友情链接
-