您现在的位置是:Thời sự >>正文
Ngôi nhà kỳ lạ của NSND Lan Hương
Thời sự15922人已围观
简介- Với 4 tầng,ôinhàkỳlạcủaNSNDLanHươlịch thi đâu bóng đá hôm nay diện tích khoảng gần 200m2, nằm tron...
- Với 4 tầng,ôinhàkỳlạcủaNSNDLanHươlịch thi đâu bóng đá hôm nay diện tích khoảng gần 200m2, nằm trong khu phố yên tĩnh ở Cầu Giấy (Hà Nội), căn nhà của NSND Lan Hương nếu ai đó chỉ đi qua thôi sẽ cảm thấy rất kỳ lạ.
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Banfield vs CA Independiente, 07h30 ngày 3/3: Top 8 vẫn gọi
Thời sựLinh Lê - 02/03/2025 09:45 Argentina ...
【Thời sự】
阅读更多Phụ huynh kêu điểm thi lớp 10 Thái Bình lại ‘nhảy múa’ sau thanh tra
Thời sự...
【Thời sự】
阅读更多Mẹ chồng đại gia mừng Jennifer Phạm lên chức bà chủ
Thời sựJennifer Phạm và mẹ chồng. Vì thế, cô luôn ấp ủ mở spa chuyên về chăm sóc và tái tạo làn da từ khi học ngành Dược tại Đại học California (Mỹ). Có nhiều năm để tích lũy kiến thức, kinh nghiệm về lĩnh vực này nhưng đây là lần đầu tiên Jennifer Phạm đứng ra mở một spa riêng nên không tránh khỏi những bỡ ngỡ, thách thức.
"Chồng và mẹ chồng chính là hai cố vấn giúp tôi mở mang kiến thức trong kinh doanh, giải tỏa nhiều vướng mắc trong lần đầu khởi nghiệp. Tôi thấy may mắn vì luôn có gia đình đồng hành trong việc phát triển sự nghiệp riêng dù đó là nghệ thuật hay kinh doanh", Jennifer Phạm chia sẻ.
Bạn bè, đồng nghiệp chúc mừng Jennifer Phạm lên chức bà chủ. Jennifer Phạm bày tỏ vui mừng và hạnh phúc khi đón nhận tình cảm của anh em, bạn bè tới chúc mừng như: Ca sĩ Bằng Kiều, Phúc Tiệp, người mẫu Thúy Hằng, người đẹp Ngọc Nữ, Lê Thanh Tú, Mai Thu Trang, Đào Lan Phương...
Jennifer Phạm sinh năm 1985, luôn được khen là người đẹp không tuổi của showbiz Việt vì nhan sắc ngày càng mặn mà. Cô từng đăng quang Hoa hậu châu Á tại Mỹ 2006, sau đó về Việt Nam phát triển sự nghiệp trong lĩnh vực phim ảnh và MC.
Sau gần 20 năm, Jennifer Phạm vẫn giữ được sức hút, hình ảnh gia đình hạnh phúc và cuộc sống không thị phi. Cô hiện đắt show MC song ngữ, làm giám khảo các cuộc thi nhan sắc và đại sứ hình ảnh cho nhiều thương hiệu lớn.
Jennifer Phạm tình tứ bên chồng doanh nhân, Trần Bảo Sơn 52 tuổi vẫn phong độJennifer Phạm và ông xã - doanh nhân Đức Hải đưa gia đình đi nghỉ hè ngắn ngày ở Nhật Bản. Trần Bảo Sơn ngoài 50 vẫn phong độ nhờ chăm tập thể hình.">...
【Thời sự】
阅读更多
热门文章
- Siêu máy tính dự đoán PSV vs Arsenal, 3h00 ngày 5/3
- Mối quan hệ giữa Quán quân Jun Vũ và Phương Anh Đào sau khi căng thẳng trên sóng
- Lịch nghỉ hè 2023 của học sinh 63 tỉnh thành mới nhất
- Con trai đi tù vì lừa bán siêu xe của mẹ để trả nợ ăn chơi
- Nhận định, soi kèo Slavia Sofia vs Botev Plovdiv, 20h00 ngày 3/3: Trái đắng xa nhà
- Cần tuyển hơn 100 giáo viên nhưng chỉ có 41 hồ sơ trúng tuyển ở Hạ Long
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Boavista vs Santa Clara, 23h30 ngày 2/3: Đả bại chủ nhà
-
Vợ chồng tôi định nhờ mẹ chồng trông cháu để tiết kiệm chi phí thuê giúp việc. Ảnh minh họa: iStock Tôi quyết định mời bà ra chơi 1 tuần để xem mẹ con có hòa hợp hay không, rồi mới quyết định. Tôi cũng dặn chồng chưa nói chuyện đó với bà.
Trong những ngày bà ra chơi, cô giúp việc nhà tôi vẫn ở đó để chăm bé nên tôi cũng yên tâm. Nhưng ngày đầu tiên, khi bước chân về nhà, xộc vào mũi tôi là mùi khai thoang thoảng. Con gái tôi đang mặc quần không có bỉm.
Tôi chưa kịp hỏi, cô giúp việc đã giải thích là bà nội kêu nóng nên tháo bỉm ra cho bé. Tôi giải thích với bà là nhà có điều hòa và trẻ ở tuổi này vẫn cần mặc bỉm để đảm bảo vệ sinh cho con và tránh nhà cửa có mùi khó chịu.
Các loại bỉm bây giờ thiết kế tốt nên mặc cũng rất thoáng mát. Bà nghe vậy thì im lặng. Hôm sau, tôi không thấy bà tháo bỉm cho cháu nữa nhưng đến tối, tôi nghe bà hỏi chồng tôi bao nhiêu tiền một cái bỉm rồi xuýt xoa kêu tốn kém.
Chưa hết, hôm cùng tôi đưa con đi tiêm vắc xin, nhìn bảng giá các loại thuốc, bà lại hốt hoảng giục tôi đưa con về.
Tôi nói với bà rằng, đây là chỗ uy tín, có giá chung cả rồi. Tuy nhiên, bà bảo: “Các anh chị giờ toàn tiêm thuốc tây, thuốc tàu, chứ tôi thấy ở quê người ta cứ đưa ra trạm y tế tiêm miễn phí, quá lắm hết mấy chục nghìn”.
Tôi cố giải thích đó chỉ là những loại cơ bản được Nhà nước cho tiêm miễn phí, còn loại cháu bà tiêm là loại khác, ở đâu cũng giá đó nhưng chỉ nhận lại cái thở dài nghe não cả lòng.
Cũng vẫn chủ đề tiền nong, mấy hôm sau bà lại quay sang săm soi mấy món đồ của tôi. Hôm đó, chiếc váy tôi mua hàng giảm giá trên mạng được giao về nhà. Tôi có nhờ cô giúp việc xuống lấy.
Thấy ngoài túi ghi giá 500 nghìn đồng, bà giật mình. Bà còn dò hỏi cô giúp việc xem tôi có hay mua quần áo, trang sức, mỹ phẩm không.
Tôi tâm sự với chồng, anh bảo bà sống ở quê, chi tiêu dè sẻn nên chưa quen với mức sống ở thành phố. Anh động viên tôi dần dần bà sẽ quen và bớt phàn nàn. Ý anh vẫn là mời bà lên sống chung và giúp chúng tôi chăm con.
Bà có vẻ rất vui khi được ở gần con cháu vì chồng tôi là con một, bà ở quê một mình cũng buồn. Bố chồng tôi đã mất vài năm nay.
Con tôi cũng khá quấn bà, tối đến đều đòi ngủ với bà. Nhưng mới có mấy hôm, tôi đã thấy có nhiều mâu thuẫn thế này, không biết sống chung lâu dài có ổn không.
Hiện tại, tôi chưa biết phải xử trí ra sao? Liệu có nên để bà ở thêm với chúng tôi một thời gian nữa rồi mới quyết định hay không?
Độc giả giấu tên
Mỗi lần ra chơi, mẹ chồng buôn chuyện khắp nơi, về nhà lại chê bai con dâu
Mỗi lần mẹ chồng ra Hà Nội chơi là lại đi buôn chuyện khắp tầng, so sánh nhà mình với nhà hàng xóm, rồi về nhà chê bai, góp ý với con dâu." alt="Định nhờ mẹ chồng trông cháu, tôi nhụt chí sau khi sống chung 1 tuần">Định nhờ mẹ chồng trông cháu, tôi nhụt chí sau khi sống chung 1 tuần
-
TS Ngô Tuyết Mai, giảng viên Đại học Flinders (Australia), chia sẻ tại hội thảo. TS Ngô Tuyết Mai cho hay tại Australia, trước khi vào bài học, giáo viên rất quan tâm đến sức khỏe tinh thần của học sinh. Vì thế, thầy cô hay thực hiện hoạt động “check in cảm xúc”. Thay vì ngay lập tức nói về bài giảng, giáo viên thường ưu tiên cho học sinh mô tả cảm xúc của mình trong ngày hôm ấy.
“Việc làm này có vẻ đơn giản nhưng thực chất cho thấy sức khỏe tinh thần và cảm xúc của học sinh mới là điều quan trọng. Tất nhiên, giáo viên cũng phải nhạy cảm, sử dụng trái tim, ánh mắt, nụ cười để giao tiếp và nhận biết học sinh có thực sự hạnh phúc hay không”.
TS Mai cũng đề cập tới mô hình PERMA nhằm giúp trường học xây dựng thành trường học hạnh phúc, trong đó bao gồm các yếu tố: Positive Emotion (Cảm xúc tích cực), Engagement (Thu hút), Relationships (Quan hệ), Meaning (Ý nghĩa), Achievements (Thành quả).
Cụ thể khi vào lớp, nếu giáo viên vui vẻ, hào hứng sẽ tạo năng lượng, cảm xúc tích cực cho người học. Ngoài ra, việc giảng dạy cần có sự thu hút. Thay vì đặt câu hỏi sẽ dạy gì, dạy như thế nào, giáo viên nên tập trung tạo ra các trải nghiệm học tập. Nếu không có sự thu hút trong bài giảng, giáo viên cũng không thể tạo nên hiệu quả học tập.
Ngoài ra, sự kết nối rất quan trọng. Thầy cô có giỏi đến đâu nhưng không có sự kết nối với học trò thì việc học cũng không hiệu quả. “Vì thế mỗi khi lên lớp, tôi thường xuyên tự nói với mình, ngày hôm nay khi tới lớp học, mình sẽ gửi điều gì vào ngân hàng cảm xúc của người học, để giúp mối quan hệ của mình với người học tốt hơn. Ngoài ra, những gì được dạy ở trường, nếu học sinh biết ý nghĩa, cũng sẽ đem lại sự hạnh phúc”, TS Mai nói.
Khi làm tốt được cả 4 yếu tố này, theo TS Mai, chữ “A”, tức “Achievements” sẽ xuất hiện. “Hiểu được mô hình PERMA, các trường học sẽ tìm được công thức hạnh phúc và có cách thực hiện hóa điều đó”, bà Mai nói.
Hội thảo quốc tế Hạnh phúc trong giáo dục với chuỗi hoạt động 4 phiên, tổ chức ngày 23 và 24/11 tại Trường TH School có sự tham gia của các chuyên gia giáo dục trong nước và trên thế giới thảo luận, chia sẻ cách tạo nên môi trường học tập hạnh phúc cho học sinh; nhấn mạnh đến việc đào tạo thế hệ giáo viên kiến tạo những tiết học hạnh phúc.
Thúy Nga
Bộ trưởng GD-ĐT: Nền giáo dục Việt Nam đang thay đổi để giúp con người hạnh phúcBộ trưởng GD-ĐT Nguyễn Kim Sơn cho hay nền giáo dục Việt Nam đang thay đổi mạnh mẽ, trọng tâm của sự thay đối là nhằm thực hiện hóa mục tiêu phát triển con người toàn diện, biết sống hạnh phúc, tạo ra hạnh phúc cho mình và người khác." alt="Giáo dục không nên chỉ tập trung vào ‘dạy cái gì’">Giáo dục không nên chỉ tập trung vào ‘dạy cái gì’
-
Chứng kiến chuyện "chướng tai gai mắt" trong thang máy, tôi không kiềm được mà lên tiếng nhắc nhở (ảnh minh họa: PX) Vào mỗi sáng sớm hoặc giờ tan tầm, khi ai cũng muốn chen bằng được vào chiếc thang máy chật ních người để kịp chấm công, kịp về nhà... thì 1001 chuyện dở khóc dở cười sẽ xảy đến.
Một buổi sáng đến công ty, tôi bấm thang máy lên tầng 16. Khi thang máy dừng lại ở tầng 5 đón khách, một nhóm chị em 4 người bước vào. Có lẽ, họ vừa ăn xong bữa sáng vì trong miệng mỗi người vẫn đang ngậm một cây tăm.
Nhóm người bước vào thang máy, nói chuyện oang oang và cười hô hố với nhau. Chiếc thang máy chật hẹp đang chứa cả chục người, ai nấy đều lịch sự đeo khẩu trang, giữ im lặng, tiếng nói cười của 4 phụ nữ bỗng phá vỡ không gian bình yên ấy.
Đợi khi một vài người bước ra, thang máy rộng rãi hơn, tôi nhắc nhở nhóm người ấy: “Các chị vào thang máy thì im lặng hoặc nói chuyện nhỏ thôi. Với các chị nên đeo khẩu trang vào”.
4 người nhìn tôi với ánh mắt hình viên đạn khiến tôi trong phút chốc lầm tưởng, người vừa vô duyên, mất lịch sự là mình chứ không phải họ. Một người trong số đó đáp trả: “Thang máy của nhà chị à?”, rồi tiếp tục cuộc trò chuyện ầm ĩ với hội chị em.
Tôi không bất ngờ với phản ứng đó. Bởi lẽ, nếu họ biết ngại và ý thức được việc mình làm là sai thì ngay từ đầu đã không như vậy.
Một lần khác, thang máy cũng chật ních người. Thang dừng ở tầng 1, dù đông đúc và sắp quá tải, hai thanh niên to béo vẫn cố bước vào.
Những lần thang dừng trả khách, mặc dù người ở trong nói rất to: “Cho em ra nhờ”, hai thanh niên vẫn không nhúc nhích. Khi người ở trong cố gắng tìm đường ra, hai thanh niên lại loay hoay tìm một chỗ đứng khác trong thang máy, chỉ dành ra một kẽ hở rất nhỏ để người ở trong len ra ngoài.
Tôi thật ngao ngán trước tình cảnh ấy. Chỉ đơn giản đứng ra ngoài để người ở trong bước ra một cách thoải mái, rồi mình lại vào thang đi tiếp mà không hiểu sao họ không làm được.
Tôi không kiềm chế được mà nhắc nhở: “Hai bạn cứ ra ngoài cho người ở trong ra trước. Đứng chắn cửa thế thì thang máy kẹt mất”. Kết quả, tôi nhận được cái lườm cháy mặt.
Rất nhiều lần như vậy, khi thì tôi nhắc chuyện nói to trong thang máy, lúc thì tôi nhắc đừng xô đẩy nhau giành suất vào thang, có lúc tôi lại nhắc chuyện bớt gọi điện “buôn dưa lê” khi vào thang máy...
Một cô em đồng nghiệp thường đi ăn trưa với tôi, nhiều lần chứng kiến tôi nhắc nhở người khác và bị phản ứng ngược, đã nói với tôi: “Sao chị không cho qua đi, dù sao cũng chỉ đứng trong thang máy ít phút. Chị nhắc nhở khiến người ta không vui, rồi bản thân lại bị lườm nguýt”.
Tôi nói đùa: “Đến em cũng thấy chị ngứa mồm hả?”. Cô em bảo: “Không phải chị ngứa mồm mà em thấy chị nhắc nhở thừa thãi, chỉ tốn nước bọt. Có thay đổi được gì đâu”.
Câu nói ấy khiến tôi ngẩn ngơ suy nghĩ. Rồi cô em lại nói: “À, chị không thay đổi được họ nhưng đã thay đổi được em. Trước đây, em cũng hay nói chuyện điện thoại oang oang trong thang máy nhưng từ khi nghe chị nhắc nhở người khác, em lại tự rút kinh nghiệm”.
Tôi bật cười: “Đó. Ai bảo chị không thay đổi được ai?”.
Quả thực, nhiều khi tôi cũng nghĩ mình đang làm việc thừa thãi. Nhưng một sự việc diễn ra gần đây khiến tôi thay đổi suy nghĩ.
Hôm đó, tôi đến tham dự sự kiện ở một tòa nhà mấy chục tầng. Vào thang máy cùng tôi là một cậu trai ngoài 20 tuổi, không đeo khẩu trang. Từ lúc bước vào, thanh niên này liên tục ngáp ngủ, hắt xì, hà hơi mà mùi hơi thở không hề dễ chịu.
Khi chỉ có hai chị em trong thang máy, tôi nhỏ lời nhắc nhở: “Em ơi, vào thang máy nên đeo khẩu trang vào. Em ngáp ngủ, hà hơi như vậy sẽ ảnh hưởng đến người khác”.
Khác với mọi khi, tôi không bị lườm nguýt, cũng không bị nghe lời chua tai. Cậu em chỉ nhỏ lời: “Vâng ạ”.
Trùng hợp thế nào, tôi gặp lại cậu ấy trong sự kiện. Cậu ấy cũng có vẻ ngỡ ngàng khi thấy tôi rồi đợi đến cuối buổi lại gần tôi bắt chuyện.
Cậu trai bảo: “Lúc bị chị nhắc trong thang máy, em ngại quá nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng thấy mình vô duyên thật. Cảm ơn chị đã góp ý cho em”.
Cậu ấy là sinh viên, ban ngày ngoài giờ học còn đi làm thêm kiếm tiền trang trải cuộc sống, đêm về thì thức khuya học bài nên sáng ra thường ngáp ngắn ngáp dài. Từ lời nhắc nhở của tôi, cậu ấy ý thức hơn về việc phải đeo khẩu trang khi đến nơi công cộng.
Sau lần ấy, tôi có thêm một cái tên trong danh sách bạn bè. Tôi cũng gạt luôn suy nghĩ việc nhắc nhở người khác cư xử văn minh, lịch sự là “lắm mồm”, “thừa thãi”... Tôi tin rằng, những hành động đẹp dù là nhỏ bé cũng có thể tạo ra sự thay đổi lớn lao.
Có điều, tôi sẽ cố gắng tế nhị hơn trong việc nhắc nhở để không gây nên những phản ứng tiêu cực.
Độc giảNguyễn Minh
Lời nhắc 'chị ơi, chân chống xe' của người lạ đã cho tôi bài học quý giáLời nhắc nhở của một người đi đường, không quen biết đã trở thành bài học cuộc sống theo tôi suốt chặng đường sau này." alt="Nhắc người lạ kém duyên trong thang máy, tôi nhận cái kết bất ngờ">Nhắc người lạ kém duyên trong thang máy, tôi nhận cái kết bất ngờ
-
Nhận định, soi kèo Konyaspor vs Trabzonspor, 20h00 ngày 3/3: Khôn nhà dại chợ
-
Theo thông báo chính thức được đăng tải trên trang web của Quốc hội Mỹ hôm 18/12 (giờ địa phương), kết quả biểu quyết tại Thượng viện đã cho phép ông Knapper trở thành tân Đại sứ Mỹ tại Việt Nam. Hồi tháng 4, ông Marc Knapper đã được Tổng thống Joe Biden đề cử làm đại sứ kế tiếp tại Việt Nam, thay ông Daniel Kritenbink.
Ông Marc Knapper hồi tháng 4 được Tổng thống Joe Biden đề cử làm Đại sứ Mỹ tại Việt Nam. Ảnh: Nikkei Asia Trước đó, trong buổi điều trần trước Ủy ban Đối ngoại Thượng viện Mỹ ngày 13/7, ông Knapper cho biết Mỹ và Việt Nam đang có quan hệ đối tác toàn diện, và ông hy vọng mối quan hệ này sẽ sớm được nâng cấp thành đối tác chiến lược.
Ông Knapper là quan chức kỳ cựu trong Bộ Ngoại giao Mỹ, hiện là Phó trợ lý Ngoại trưởng phụ trách các vấn đề Nhật Bản, Hàn Quốc trong Vụ Đông Á và Thái Bình Dương thuộc Bộ Ngoại giao Mỹ.
Ông từng là Phó đại sứ tại Đại sứ quán Mỹ ở Hàn Quốc, trước khi trở thành đại biện lâm thời. Trước đó, ông đảm nhiệm các vị trí lãnh đạo tại Văn phòng Các vấn đề Ấn Độ, Văn phòng Các vấn đề Nhật Bản của Bộ Ngoại giao Mỹ, Đại sứ quán Mỹ ở Iraq và Đại sứ quán Mỹ tại Nhật Bản.
Ông Knapper tốt nghiệp hệ Cử nhân ngành Khoa học xã hội của Đại học Princeton (Mỹ) và có bằng Thạc sĩ của trường Đại học Chiến tranh Quân đội Mỹ. Ông đã giành được nhiều giải thưởng và vinh danh từ Bộ Ngoại giao Mỹ, và có khả năng sử dụng được tiếng Nhật Bản, tiếng Hàn Quốc và tiếng Việt Nam.
Đọc tin thế giới trên VietNamNet
Tuấn Anh
Mỹ đánh giá Việt Nam không thao túng tiền tệ
Bộ Tài chính Mỹ ngày 3/12 công bố báo cáo chính sách kinh tế vĩ mô và ngoại hối của các đối tác thương mại chủ chốt, trong đó kết luận Việt Nam không thao túng tiền tệ.
" alt="Thượng viện Mỹ phê chuẩn đại sứ tại Việt Nam">Thượng viện Mỹ phê chuẩn đại sứ tại Việt Nam