Kết quả bóng đá Tây Ban Nha 0
Ghi bàn:
Colombia: Munoz (61')
Đội hình thi đấu:
Tây Ban Nha:Raya (Remiro 46),ếtquảbóngđáTâthể thao 24/7 Porro, Vivian, Laporte (Cubarsi 83), Grimaldo, Merino, Zubimendi, Sarabia (Yamal 72), Moreno (Baena 62), Oyarzabal (Williams 62), Joselu (Morata 62).
Colombia:Vargas, Munoz, Cuesta, Lucumi, Mojica, Castano (Rios 46), Lerma, Arias, Carrascal (Rodriguez 46), Diaz, Cassierra (Borre 75).

(责任编辑:Ngoại Hạng Anh)
下一篇:Nhận định, soi kèo Vegalta Sendai vs Jubilo Iwata, 11h00 ngày 23/3: Điểm tựa sân nhà
Han So Hee và Ryu Jun Yeol. Chuyện tình của Han So Hee, Ryu Jun Yeol và Lee Hyeri gây tranh cãi suốt nửa tháng qua. Mọi chuyện bắt đầu vào ngày 15/3, khi Ryu Jun Yeol và Han So Hee bị phát hiện hẹn hò ở Hawaii (Mỹ). Cùng ngày, công ty quản lý của Ryu Jun Yeol xác nhận anh đang ở Hawaii nhưng từ chối bình luận về các tin đồn đời tư. Còn công ty quản lý của Han So Hee phủ nhận tin cô đang đi nghỉ với tài tử hơn 8 tuổi mà chỉ thông tin rằng nữ diễn viên đang đi chơi với người bạn thân.
Ngay sau đó, Lee Hyeri - bạn gái cũ Ryu Jun Yeol trong 7 năm - đăng tải trạng thái với dòng chữ "Thật thú vị" trên trang cá nhân. Điều này khiến Han So Hee phản ứng cực kỳ gay gắt, chỉ trích Hyeri với hàm ý "không liên quan đến người đã có bạn gái". Sau đó, cô lại xác nhận mối quan hệ với Ryu Jun Yeol.
Trước nhiều bình luận ác ý, Han So Hee lên tiếng giải thích về những đồn đoán mối quan hệ tình cảm của mình, song đều bị khán giả cáo buộc là "tiểu tam", "mỹ nhân nói dối" khi có cách ứng xử bốc đồng, phát ngôn hai lời. Hình ảnh của Han So Hee dần xấu đi trong mắt người hâm mộ khiến cô bị 2 thương hiệu lớn ngừng hợp tác quảng cáo.
Han So Hee 'quay xe' xác nhận đang hẹn hò Ryu Jun Yeol, phủ nhận là kẻ thứ 3Han So Hee xác nhận đang hẹn hò tài tử 'Reply 1988' Ryu Jun Yeol và phủ nhận là tiểu tam." alt="Hậu lùm xùm, Han So Hee và Ryu Jun Yeol chính thức chia tay sau 2 tuần hẹn hò" />Diệp Tử My gây sốc với diện mạo hiện tại. Diệp Tử My từng khuấy đảo làng giải trí châu Á vào những năm 1990 nhờ nhan sắc diễm lệ cùng vòng 1 sexy. Cô từng được ví như “nữ hoàng gợi cảm” hàng đầu châu Á lúc bấy giờ và được nhiều nhãn hàng, nhà sản xuất phim săn đón.
Tuy nhiên, ở tuổi 57 thân hình của Diệp Tử My gầy gò đến mức đáng báo động. Cô cũng không còn ăn mặc gợi cảm như trước, thay vào đó là trang phục màu đen – trắng thanh lịch. Được biết hiện Diệp Tử My chỉ nặng 45kg với vòng eo 53cm. Cô cho biết vẫn thường xuyên luyện tập thể thao nhằm giữ gìn sức khỏe.
Diệp Tử My hiện đã rút khỏi làng giải trí Hoa ngữ. Khi được hỏi về ý định tái xuất ở độ tuổi U60, Diệp Tử My thừa nhận cô cảm thấy áp lực khi ngày càng có nhiều diễn viên mới trẻ đẹp hơn và không ngại lăn xả. Tuy nhiên, nếu nhận được kịch bản phù hợp, Diệp Tử My sẵn sàng thử sức.
Diệp Tử My một bước thành sao sau khi tham gia phim 18+ Nhục bồ đoàn chi thâu tình bảo giám. Nữ diễn viên sinh năm 1966 nổi tiếng khắp châu Á chỉ sau 1 đêm. Sau đó, cô liên tiếp tham gia nhiều bộ phim điện ảnh khác với các vai diễn đa phần thuộc dạng “khoe thân” trên màn ảnh.
Diệp Tử My từng là biểu tượng gợi cảm của châu Á. Nhận thấy lợi thế của mình là vòng 1 đồ sộ, Diệp Tử My khi đó còn chi tới 2 triệu HKD (khoảng 6 tỷ đồng hiện nay) để mua bảo hiểm cho vòng 1 của mình. Tuy nhiên, cô cũng có một nguyên tắc “bất di bất dịch” là không để lộ ngực trần trên phim. Thậm chí, có một nhà sản xuất từng ra giá 8 triệu HKD (tương đương 24 tỷ đồng) để mời cô đóng cảnh ngực trần nhưng Diệp Tử My đã thẳng thừng từ chối.
Bên cạnh sự nghiệp diễn xuất, Diệp Tử My còn đầu tư vào thị trường bất động sản ngay từ khi còn rất trẻ. Nhờ đó, cô sở hữu khối tài sản khổng lồ và sống dư dả. Vào năm 2022, Diệp Tử My chi 36 triệu HKD (khoảng 108 tỷ đồng) để mua một căn hộ cao cấp.
Nhan sắc của Diệp Tử My thời kỳ đỉnh cao. Thành công là thế nhưng cuộc sống tình cảm của Diệp Tử My lại khá lận đận. Cô từng hẹn hò với bác sĩ nổi tiếng Lữ Tích Chiêu trong lúc sự nghiệp đang thăng hoa. Ông từng có một đời vợ và một cậu con trai. Khi về với Diệp Tử My, cả hai không có ý định làm đám cưới và quyết định không có con chung.
Dù không có danh phận nhưng Diệp Tử My vẫn hết mực yêu thương người tình của mình. Năm 2018, Lữ Tích Chiêu qua đời. Diệp Tử My không lấy một xu tài sản của người tình mà nhường hết lại cho vợ cũ và con trai riêng của ông. Từ đó trở đi, cô sống khép mình hơn, không còn xuất hiện trước công chúng và vẫn sống độc thân đến tận bây giờ.
Hà Vy
Diễn viên 'Sex and the City' mặc đẹp ở tuổi 58Sarah Jessica Parker được nhận xét có gu thời trang cá tính, thanh lịch dù đã bước sang tuổi 58." alt="Tuổi 57 của 'nữ hoàng cảnh nóng' Diệp Tử My" />
- Nguyễn Anh Thư, lớp 9A trường THCS Anh Sơn (Nghệ An) đã viết lá thư hơn 4 trang giấy gửi mẹ đã khuất đầy cảm xúc, khiến người đọc rưng rưng nước mắt.
Bức thư đẫm nước mắt, đã vượt qua hơn 1.000 lá thư khác để đạt giải nhất trong cuộc thi “Thư gửi mẹ hiền” do Tỉnh đoàn Nghệ An, Báo Tiền Phong tổ chức.
Anh Thư xúc động tại lễ trao giải sáng 21/4 Chia sẻ tại buổi nhận giải, Anh Thư cho biết: “Hôm nay, em ngồi đây ít nhất cũng được một lần nói lên ước mơ thầm kín của mình với các bạn đồng trang lứa mà em ấp ủ nhiều năm qua. Em muốn nói với các bạn, chúng ta đau khổ nhất và thiệt thòi nhất chính là khi mất mẹ. Chính vì vậy, nếu các bạn may mắn còn mẹ trên đời hãy biết trân quý, học giỏi và đáp đền sự may mắn đó...”.
Nguyễn Anh Thư sinh năm 2001, là con thứ hai trong gia đình có hai chị em. Năm 2014, mẹ em qua đời vì bệnh hiểm nghèo. Sau khi mẹ mất, bố đi làm ăn xa, chị gái đi học xa nhà, Thư ở nhà một mình. Một năm sau, Thư được bà cô ruột đưa về nuôi. Anh Thư hiện đang học lớp 9.
Bức thư của Anh Thư Dưới đây là nội dung bức thư:
Gửi mẹ hiền yêu dấu!
Mẹ ơi, hôm nay trời lại mưa rồi mẹ ạ.
Những hạt mưa cứ rả rích rả rích từng giờ không ngớt. Khuya, con ngồi lại viết thư cho mẹ. Bức thư đâu tiên con viết bằng tất cả tâm hồn dành tặng cho mẹ. Mẹ, con nhớ mẹ vô cùng, nhớ mẹ nhiều lắm. Con sợ mưa đêm, bởi đó cũng là lúc con cô đơn nhất. Con sợ ở cái thế giới xa xôi ấy mẹ bị ướt, mẹ bị hành hạ vì mưa. Mẹ à, mẹ cứ yên giấc nhé, con ở nơi nay bình yên lắm.
Thời gian cứ thắm thoắt thoi đưa, biết bao đêm rồi, đôi mi con cứ ướt nhòa đi vì nước mắt, đôi mắt buồn của mẹ bờ vai ấm áp của mẹ cứ hiện lên trong ký ức con. Con nhớ, nhớ biết bao ngày mưa như thế, mẹ cùng con ngồi lại với nhau bên chiếc cửa sổ thân thuộc ấy để trò chuyện. Nào là “ Không biết giờ này bố ngủ chưa con nhỉ?”, nào là “ Mẹ ơi, hồi sáng con được điểm 10 môn Văn”,…Chuyện vui, chuyện buồn con với mẹ đều tâm sự cùng nhau. Những hạt mưa tí tách như cùng vui, cùng buồn với ta, mẹ nhỉ! Ấm áp thật. Nhớ lại, con cứ ngồi cười một mình vì khi đó con ngây thơ quá. Hì hì. Nhưng mẹ à, đó mãi mãi và mãi mãi chỉ là dĩ vãng thôi mẹ, mẹ với con sẽ chẳng bao giờ lấy lại những điều đó một lần nữa. Mẹ bỏ con đi rồi. Bỏ con cô đơn một mình để về với ông bà, tổ tiên nơi xa xôi ấy rồi. Để con bơ vơ, lạnh lẽo trên cái thế giới thực tại quá xa vời với mẹ như thế này rồi. Con mệt mỏi! Con gục ngã! Con biết dựa vào ai đây?
Mẹ! Mẹ trả lời con đi.
Mẹ ơi, vậy là đã hai năm mười ba ngày ba tháng rồi mẹ. Cái khoảng thời gian thật sự không ngắn đâu mẹ ạ. Mẹ bỏ con đi nhanh quá. Ở nơi ấy, mẹ có nhớ con không, nhớ bố, nhớ chị Hương không? Mẹ có mệt, có sút cân không? Mẹ có bị căn bệnh quái ác kia hành hạ mẹ nữa không. Con thương mẹ nhiều lắm nhưng con hận. Con hận căn bệnh suy gan cấp ấy. Nó đã làm con mất đi một người quan trọng nhất cuộc đời. Mất đi những phút giây yêu thương bên mẹ. Và con mất đi bờ vai ấm áp để con dựa vào khi con thất bại. Và mất tất cả rồi mẹ ơi. Con khóc.
Mẹ, con thực sự mệt mỏi, sao chẳng có ai chịu ở lại với con vậy mẹ. Bố thì đi làm tận ở Phú Quốc. Chị Hương thì ở tận trong kia, rồi ông bà nội cũng về với mẹ nơi ấy rồi! Con mệt, con khóc, con buồn, con nhớ, con đau, con biết tâm sự cùng ai đây. Mẹ ơi!
Năm tháng dần trôi, trôi nhanh lắm, từ khi mẹ ra đi, mẹ có biết rằng, cuộc sống con gần như là quá vô vị không hả mẹ? Đi học về, con cất lên hai tiếng gọi mẹ, sao con không được nghe giọng nói rất đỗi thân thuộc ấy nữa. Những bát cơm canh đạm bạc sao mẹ không cho con ăn thêm lần nữa. Áo con rách, sao mẹ không khâu lại cho con nữa. Mẹ ích kỷ quá! Vô tâm với con, với bố, với chị quá. Con ghét mẹ. Nhìn những đứa cùng tuổi, được mẹ chúng âu yếm, yêu thương, được nằm trong lòng mẹ để nghe mẹ kể về những câu chuyện ngày xửa ngày xưa sao mà con chạnh lòng thế! Hơn hai năm trước, con cũng được vậy mà. Sao bây giờ chỉ còn mỗi con thôi! Mẹ bỏ con đi thật rồi, mẹ ơi. Con lại khóc.
Nhiều khi con khóc, con nghĩ về mẹ, con thương mẹ. Cô chủ nhiệm con an ủi rằng: “ Con ơi, đừng khóc, nín đi. Mẹ con ở nơi ấy chắc sẽ vui lắm vì con không khóc đó. Để cho linh hồn mẹ được sớm siêu thoát đi con. Mẹ con không mất chỉ là mẹ đã hòa vào những làn gió nhẹ, hòa vào những vì sao trên kia mà thôi. Con nín nhé!”. Và rồi con gắng kiềm chế cảm xúc rồi im lặng, để mẹ vui. Không biết, từ khi mẹ xa con, hình hài của mẹ như thế nào mẹ. Là còn nguyên vẹn hay đã hòa vào lòng đất. Côn xót xa quá! Mẹ à, con không hay thể hiện những hành động, cử chỉ yêu thương. Con con ngang bướng và đôi khi cãi lời mẹ. Chưa một lần con cầm tay mẹ rồi nói: “ Con yêu mẹ nhiều lắm, mẹ ơi!”. Để rồi, mẹ mãi mãi rời xa con, bước ra cuộc đời con, nhưng trong suy nghĩ con lúc nào mẹ cũng là quan trọng nhất. Xin lỗi mẹ vì những lúc con hư, xin lỗi mẹ vì chưa lần nào làm mẹ mỉm cười nhưng đối với con mẹ là tất Cả.
Mẹ của con ơi, bây giờ con trưởng thành nhiều rồi mẹ ạ. Con đã biết chăm sóc bản thân, biết chăm sóc những người thân khi họ ốm và đặc biệt là tự tay nấu những món ăn cho gia đình mà khi mẹ còn sống, con chưa bao giờ làm được. Hồi đó, nhìn mẹ đớn đau vì căn bệnh hiểm nghèo mà con xem như “Trò đùa ý mà”. Kệ. Rồi mẹ bị chuyển xuống viện tỉnh vì trầm trọng hơn, con càng cảm thấy bình thường vì con được sống tự do một mình. Rồi đến lúc mẹ ra đi, con cũng không khóc, con khờ khạo quá, vô tư quá, có mẹ cũng như không có mẹ. Rồi một ngày, con bỗng nhận ra, con đã mất đi một thứ tình cảm quan trọng và thiêng liêng lắm. Con cố ngoảnh lại đi tìm, về những nơi quen thuộc gắn với kỷ niệm con và mẹ để đi tìm. Nhưng mẹ ạ! Tất cả chỉ là hư vô, chỉ là thất vọng mà thôi. Mẹ ơi, mẹ hãy là một bà tiên hiền dịu và cho con một điều ước nhỏ nhoi đi mẹ. Con ước giản dị thôi. Ước rằng: “Bà tiên ấy được sống lại với con một ngày để con được chăm sóc bà – việc mà trước đây con chưa hề làm. Con sẽ không làm mẹ khóc đâu, con hứa.” Và điều con muốn nói với mẹ rằng : “ Con nhớ mẹ quá nhiều, nợ mẹ rất nhiều, con rất muốn được sống và lo cho mẹ. Mẹ ơi, con rất muốn. Mẹ hãy về với con đi. Mẹ hãy bảo với con điều ước ấy sẽ thực hiện đi. Con xin mẹ và rồi con lại khóc.
Hằng đêm, khi những ánh đèn ngoài kia vụt tắt, con lại đến bên chiếc giường quen thuộc và chợp mắt. Nhưng mẹ à, sao con cứ ướt mi vậy – con nhớ mẹ nhiều lắm. Không được ngủ với người mẹ bằng da bằng thịt, con chỉ biết giở chiếc album ra xem rồi đặt trước ngực, ôm vào lòng, rồi nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ. Mẹ ơi, con yên giấc lắm, ngủ ngoan lắm ạ. Mẹ vui không? À mà, mẹ, chị Hương nhà ta cũng hay khóc vì nhớ mẹ đó, chị hay mơ mẹ. Mơ mẹ ngồi trước cửa đợi đợi hai chị em về ăn cơm, mơ mẹ ngồi xếp quần áo để chị đi xa. Cuối năm này, chị lập gia đình rồi mẹ kìa. Con nhớ mãi lời hứa mẹ nói với chị khi mẹ còn sống: “ Khi mô con Hương lấy chồng tau sẽ một mình đi vô trong nớ đẻ trao nhẫn cho bay.” Mẹ ơi! Mẹ là người xấu, mẹ không biết giữ lời hứa với chị em con. Mẹ bỏ hai chị em con mà đi thật rồi ư? Mẹ có biết rằng, lúc Tết đến xuân về bọn con cô đơn lắm không. Tủi thân, con chỉ biết đứng trước bàn thờ mẹ, tâm sự rồi khóc. Con cô đơn vô cùng. Mẹ ạ, nước mắt con, bất giác, lại rơi.
Mẹ ơi, mẹ khổ nhiều quá rồi, sao mẹ không để bọn con kịp đáp đền rồi mẹ ra đi cũng được. Cả cuộc đời mẹ dành cho con tất cả, dành trọn tình thương và sự sống chỉ mong cho con lớn khôn. Mẹ cho con tất cả, rồi mẹ nhận lại được cái gì? Chưa kịp cho mẹ bát canh con tự nấu, chưa kịp cho mẹ món quà tự tay con làm ngày 8/3, mẹ đã bỏ con rồi. Mẹ ạ, nếu kiếp sau con được chọn con vẫn chọn là con của mẹ. Mẹ con ta sẽ yêu thương và bù đắp cho nhau mẹ nhỉ? Ở trên này, con ít khi thành công lắm nhưng khi con mệt mỏi, con thất bại, con săp gục ngã, con đã biết đi tìm mẹ. Ra nơi mẹ ở, đứng cạnh nấm mồ của mẹ sao mà con thấy bình yên vậy. Con đứng đó, con khóc, con hét, con nói chuyện với mẹ, lòng con vơi đi nhiều lắm. Khi đó, con như được bàn tay mẹ đặt sau lưng và nói : “ Con yêu à, cố lên đi con, mẹ vẫn thương và yêu con nhiều lắm, đứng dậy và lau nước mắt đi cô bé, mạnh mẽ lên con, con sống tốt nhé!” Con ngoảnh lại thì bàn tay ấy đã vụt đi. Con hụt hẫng nhưng cố nén nỗi đau để nơi ấy mẹ được thanh thản. Từng nét viết đến đây làm con nhớ đến đoạn thơ:
Đừng đứng khóc bên nấm mồ của mẹ
Mẹ không ở trong mồ; mẹ có ngủ đâu con
Mẹ là cánh chim hòa vào con gió nhẹ
Mẹ là mặt trời trên lúa vàng chín mọng
Mẹ là mùa thu thân thương
Ru con trên buổi mai êm ả
Mẹ là lời thúc giục gọi đàn chim
Khi chúng đang vòng vòng bay thư thả
Mẹ là ánh sao mềm rọi sáng suốt ban đêm
Đừng đứng khóc bên nấm mồ của mẹ
Mẹ không ở trong mồ; mẹ có ngủ đâu con.
Con chỉ nhớ mang máng vậy thôi. Nhưng mẹ à, đoạn thơ đó, chính là mẹ đó. Mẹ ấm áp lắm. Mẹ của con ơi.
Bốn ngày nữa là sinh nhật con rồi mẹ ạ. Nhớ lắm, mấy năm trước, mẹ tự tay làm bánh cho con ăn, mẹ làm thịt gà cho con ăn, làm nhiều lắm, ngon lắm. Mà bây giờ con chỉ biết để những chiếc bánh con vụng về làm bên bàn thờ mẹ. Mẹ ích kỷ lắm. Mẹ không cho con ở bên mẹ sinh nhật lần này nữa rồi.
Vậy là ba sinh nhật vắng bóng mẹ hiền của con.
Mẹ ơi, con nhớ.
Mẹ ạ, nếu mẹ đọc được bức thư này mẹ hãy về trong giấc mơ của con nhé mẹ. Con yêu mẹ nhiều lắm. Con nhớ mẹ nhiều lắm. Mẹ ơi, con chỉ mong rằng linh hồn mẹ sớm được siêu thoát nên từ bây giờ con sẽ cố gắng không khóc, sẽ làm cho mẹ vui, làm cho mẹ nhanh khỏi bệnh. Nơi ấy, mẹ hãy giữ gìn sức khỏe, mẹ của con nhé! Và một điều cuối cùng con nói rằng: “Kiếp sau, dù sao đi nữa, mẹ sẽ mãi là mẹ của con. Con thương mẹ nhiều.” Con cám ơn mẹ.
Con gái
Nguyễn Anh Thư
Văn Bình – Việt Trinh
" alt="Thư gửi mẹ hiền đầy xúc động gửi mẹ đã khuất của nữ sinh lớp 9" />Việc thu thập dữ liệu cá nhân của khách hàng của Haidilao gây tranh cãi. Ảnh: Haidilao.
Đặc điểm về ngoại hình cũng được ghi lại trong bộ dữ liệu của hãng như “tóc dài ngang vai”, “da nâu khỏe mạnh”, “mảnh khảnh”.
Thậm chí, có khách hàng còn được mô tả là “hay cằn nhằn”, Affluence Video, một công ty truyền thông tại Thượng Hải cho biết.
Theo South China Morning Post, nhiều người cho rằng việc thu thập dữ liệu cá nhân của khách hàng là vi phạm quyền riêng tư. “Chúng ta như bị lột trần giữa thời đại số”, một người dùng Weibo bình luận.
Một số khác lại nghĩ điều này không hề phạm pháp, miễn là toàn bộ thông tin đều được lưu trữ bí mật.
Theo luật sư Chen Chang, làm việc tại công ty luật Zheng Ce Thượng Hải, hành vi của Haidilao không được tính là phạm pháp. Nhà hàng chỉ thu thập thông tin khách hàng thông qua quá trình phục vụ, mô tả họ một cách trung tính và chỉ sử dụng những dữ liệu này trong nội bộ.
Chia sẻ với South China Morning Post, dịch vụ chăm sóc khách hàng của chuỗi nhà hàng cho biết hệ thống ghi lại dữ liệu người dùng là quy định đã có từ trước của nhà hàng và không tiết lộ gì thêm.
Đại diện của Haidilao cho hay quản lý của nhà hàng có thể điền thêm thông tin trong hồ sơ khách hàng thân thiết của hãng nhằm nâng cao chất lượng phục vụ, tạp chí Caijingcho biết.
Nhà hàng vẫn đang cải thiện hệ thống này từ năm 2020, đồng thời cam kết tất cả thông tin cá nhân, bao gồm đặc điểm ngoại hình, thói quen ăn uống… đều bị cấm thu thập.
Nhận được thông tin, một vị quản lý của Haidilao đã liên hệ để xin lỗi cô gái và kèm theo một phần quà tạ lỗi.
Trước đó, National Postcho hay chuỗi cửa hàng lẩu nổi tiếng cũng từng vướng vào tranh cãi khi lắp đặt camera ở chi nhánh Canada. “Những video thu lại bởi hệ thống camera này sẽ được gửi về Trung Quốc. Đây là một vấn đề lớn”, cây viết Ivy Li của trang Canadian Friends of Hong Kongcho biết.
“Camera của chúng tôi không hề thu âm hay nhận dạng khuôn mặt khách hàng và toàn bộ dữ liệu sẽ không gửi sang Trung Quốc”, Yang Xibei, đại diện của Haidilao phản hồi.
Bảo mật dữ liệu riêng tư của người dùng là một vấn đề gây nhiều tranh cãi hiện nay. Mạng xã hội Facebook cũng nhiều lần vướng phải những kiện cáo liên quan đến việc này.
Mới đây, Meta, công ty mẹ của Facebook, bị bang Texas kiện vì thu thập bất hợp pháp dữ liệu nhận dạng khuôn mặt người dùng. Số tiền bồi thường thiệt hại có thể lên đến hàng trăm tỷ USD.
Do đó, các nhà cung cấp nền tảng lớn trên thế giới như Apple, Google đã đưa ra nhiều quy định về quyền riêng tư.
Bản cập nhật iOS 14 vào tháng 4/2021 đã cung cấp người dùng quyền lựa chọn chia sẻ dữ liệu cá nhân với các ứng dụng thuộc bên thứ 3. Hãng cũng siết chặt việc thu thập dữ liệu bằng cách thông báo mỗi khi có ứng dụng sử dụng camera, micro và giới hạn khả năng truy cập ảnh, vị trí và quyền theo dõi.
Google cũng đưa ra thông báo có thể sẽ loại bỏ ID quảng cáo. Tính năng này giúp các nhà quảng cáo nhận biết người dùng nhấp vào quảng cáo hoặc mua sản phẩm, cũng như theo dõi sở thích và hành vi của họ.
Theo Zingnews
TikTok ‘qua mặt’ Apple và Google để lấy dữ liệu người dùng
TikTok được cho là vi phạm quyền riêng tư của người dùng theo nhiều cách không thể lường trước.
" alt="Chuỗi lẩu Haidilao bị phản đối vì thu thập dữ liệu khách hàng" />Bài viết của nhà văn Thuần Khang Tôi vội gọi điện thoại hỏi GS Thuyết về những yêu cầu cụ thể cho bài viết. Ông vui vẻ giải thích trong sách Tiếng Việt lớp 5 có 4 chủ đề: Măng non, Cộng đồng, Đất nước, Ngôi nhà chung. Mỗi chủ đề gồm một số chủ điểm, tổng cộng có 15 chủ điểm. Ông muốn nhờ tôi viết cho một câu chuyện trong chủ điểm “Vì cuộc sống yên bình”, cụ thể là viết về những chiến sỹ công an đang ngày đêm giữ sự bình yên cho cuộc sống của nhân dân.
Nhiều gợi ý được đưa ra, như tôi có thể viết về người chiến sỹ công an phòng cháy chữa cháy và cứu hộ cứu nạn, những người không quản hy sinh xương máu, tính mạng khi làm nhiệm vụ chữa cháy, cứu người dân bị nạn, hướng dẫn các gia đình và cơ quan trong việc phòng chống cháy nổ; cũng có thể viết về anh cảnh sát khu vực, người luôn gần dân nhất, giải quyết những vướng mắc, thậm chí là những bất hòa giữa các gia đình, hay ngay trong mỗi gia đình, và những vấn đề nổi cộm trong cuộc sống trên địa bàn dân cư do mình quản lý.
Tôi cũng có thể viết về những chiến sỹ cảnh sát giao thông hằng ngày đội mưa, phơi nắng trên những ngã tư đường phố, trên những trạm kiểm soát giao thông, giữ gìn trật tự an toàn giao thông trên mỗi cung đường của đất nước, ngăn chặn, xử lý những hành vi vi phạm trật tự an toàn giao thông.
Sau khi nghe gợi ý, tôi cám ơn rồi lặng lẽ đi lại trong căn phòng làm việc nhỏ để suy nghĩ, xem nên viết về đề tài nào cho phù hợp nhất với khả năng và tâm trạng của mình. Rồi tôi mở máy tính, quyết định viết về nữ cảnh sát giao thông làm nhiệm vụ ở một ngã tư đường phố.
Điều khiến tôi có quyết định này, hay nói một cách bao quát hơn là viết về những chiến sỹ cảnh sát giao thông, lại chính vì câu chuyện riêng mà tôi vừa mới trải nghiệm trước đó đúng 4 ngày.
Đó là sáng hôm 17/2/2023, sau khi làm việc xong tại Hội liên hiệp văn học nghệ thuật tỉnh Tuyên Quang, tôi lái xe chở nhà thơ Phan Hoàng, nhà văn Nguyễn Tham Thiện Kế rời thành phố Tuyên Quang xuôi Hà Nội.
Đường đồi núi quanh co, lại hẹp, xe tôi cứ từ từ đi sau một chiếc xe con màu đỏ cũ kỹ, bám đầy bụi đường, khi chạy phả một luồng khói đen xì rất tức mắt, tốc độ lúc nào cũng chỉ 45 km/h. Ngồi điều khiển xe ô tô sau những chiếc xe như thế bao giờ người lái xe cũng cảm thấy bức bối, khó chịu, tôi cũng không phải là một ngoại lệ. Vì thế, nhiều lần tôi đã ra tín hiệu xin đường để vượt lên nhưng cứ sắp đi ngang chiếc xe đó, phía trước lại có một xe đi ngược chiều, nên đành phải giảm tốc.
Tôi cứ tiếp tục nhùng nhằng đi sau chiếc xe cũ kỹ kia. Rồi bỗng thấy phía trước xa kia là một khoảng rộng của con đường, vắng teo, không một bóng người và xe đi ngược chiều nên tôi dấn chân ga và tăng tốc. Khi đã vượt qua chiếc xe màu đỏ, tôi liếc nhìn vào công tơ mét và phát hiện ra mình đã điều khiển xe đến 65 km/h, tức là quá tốc độ cho phép 15 km/h.
Một cảm giác lo lắng, lạnh dọc sống lưng, khiến tôi vừa giảm tốc độ, vừa điều khiển xe về đúng phần đường của mình, và bâng quơ nói: “Anh đi quá tốc độ rồi, chắc sẽ bị phạt đấy!”. Nhà thơ Phan Hoàng hỏi: “Vậy sao anh biết?”, còn nhà văn Nguyễn Tham Thiện Kế thì đùa: “Nhà văn lớn, ai mà phạt!”...
Chừng vài phút sau, khi xe tôi đi đến Trạm kiểm soát giao thông đường bộ thì được một cảnh sát giao thông ra hiệu lệnh dừng lại. Người chiến sỹ cảnh sát trẻ mang quân hàm đại úy đến bên buồng lái, ra hiệu và tôi mở cửa xe bước xuống lề đường. Đồng chí đưa tay chào theo điều lệnh, nhỏ nhẹ nói: “Cháu chào bác, xe bác vượt quá tốc độ cho phép, mời bác vào trạm giải quyết”.
Tôi cầm giấy tờ xe, bằng lái xe và căn cước công dân đi bên cạnh đồng chí, với thái độ nhận lỗi, nói: “Bác biết là bác sai, chỉ mong các cháu giải quyết nhanh để bác kịp về Hà Nội”. Đồng chí ôn tồn: “Thưa bác, chúng cháu không nghĩ người điều khiển xe lại là người cao tuổi như bác, cũng như bố cháu ở nhà… Nhưng chúng cháu đang làm nhiệm vụ, mong bác thông cảm và hợp tác”.
Hai người bạn cùng đi trao đổi với nhau, định nhờ can thiệp. Còn bản thân tôi rút điện thoại, định gọi cho một người bạn, nhờ xin không xử phạt. Tìm được số điện thoại của người bạn, tôi bấm máy gọi, rồi trong khoảnh khắc, tôi tắt máy, hủy cuộc gọi cầu cứu.
Tôi quay lại phía đồng chí đại úy, bảo: “Không sao, bác sai, cháu tranh thủ lập biên bản xử phạt theo pháp luật. Bác chấp hành”. Nghe tôi nói, một đồng chí đeo quân hàm trung tá, chắc là tổ trưởng tổ công tác, vui vẻ nói: “Cháu pha ấm trà mới, mời các bác vừa làm việc vừa uống trà”.
Cả ba chúng tôi vừa uống trà vừa làm việc với ba đồng chí cảnh sát giao thông. Bầu không khí giữa người vi phạm luật giao thông và những người đang thi hành công vụ chẳng hiểu vì sao lại vui vẻ và ân tình như những người bạn lâu ngày mới gặp lại. Người cảnh sát đeo quân hàm đại úy còn hướng dẫn tôi thật tỉ mỉ cách làm thủ tục nộp phạt trên Dịch vụ công qua điện thoại thông minh.
Trên quãng đường vài cây số đi qua cầu Đoan Hùng, sau một khoảng lặng ngắn, nhà văn Nguyễn Tham Thiện Kế vừa cười vừa nói: “Huynh ngồi bị lập biên bản mà bình tĩnh, như chẳng có gì xảy ra. Huynh quá bản lĩnh!”.
Tôi chỉ cười, không trả lời. Với tôi, đó là một bài tập sát hạch thực tế rất thú vị, dù tôi đã cầm vô lăng không ít thời gian…
Nhà văn Thuần Khang tại trạm cảnh sát giao thông. Ảnh: Nguyễn Tham Thiện Kế Bị xử phạt hành chính 5 triệu đồng, bị tước giấy phép lái xe 60 ngày vì vi phạm pháp luật về an toàn giao thông là một nỗi buồn sâu thẳm. Nhưng điều này cũng đồng thời tạo cho tôi một ấn tượng mạnh mẽ, biến thành cảm xúc thực sự, khi nghĩ đến trách nhiệm của công dân của mình. Bên cạnh đó, tôi cũng suy nghĩ nhiều về trách nhiệm và sự hy sinh của những chiến sỹ cảnh sát giao thông ngày ngày đội mưa, dãi nắng vì sự bình yên cho mỗi cung đường… Chính trong dòng cảm xúc ấy, tôi đã viết về họ khi được “đặt hàng”.
Sau gần một năm gửi bài, mới đây, khi cầm trên tay cuốn SGK có bài viết "Sang đường” của mình, lòng tôi tràn ngập hạnh phúc và cả sự bồi hồi khi nhớ về kỷ niệm "không vui" ngày đó.
Tôi lâng lâng trong một cảm xúc thật vui sướng vì đã được may mắn và vinh dự góp một câu chuyện nhỏ cho Chương trình giáo dục phổ thông mới, góp phần nhỏ bé cùng các thầy cô trên cả nước giáo dục thế hệ tương lai.
Thủ tướng yêu cầu kiểm soát chặt chi phí sản xuất, phát hành để giảm giá SGK
Thủ tướng vừa có chỉ thị về việc tiếp tục đẩy mạnh đổi mới căn bản, toàn diện giáo dục phổ thông, chỉ thị yêu cầu ban hành văn bản hướng dẫn về phương pháp định giá SGK, kiểm soát chặt chẽ chi phí sản xuất, phát hành để giảm giá thành SGK." alt="Nhà văn Thuần Khang: Tôi viết bài cho SGK từ trải nghiệm 'mắc lỗi' của bản thân" />Ngoại hình mũm mĩm là đặc điểm nhận dạng trên màn ảnh
Trương Phương đã hoạt động trong nghề khoảng 14 năm. Đến thời điểm hiện tại, vai diễn Tí Hin trong phim Thương nhớ ở ai khiến nữ diễn viên tâm đắc nhất.
Trương Phương cũng thừa nhận, ngoại hình mũm mĩm của mình là đặc điểm nhận dạng rất đặc biệt trên màn ảnh.
“Thời gian đầu lúc khởi nghiệp, tôi rất nhỏ, chỉ khoảng 45kg. Sau đó, tôi vào phim sitcom Cửa sổ thuỷ tinh. Nhân vật này là một cô bé rất mập, trong kịch bản là như vậy. Lập tức, trong vòng 3 tháng tôi tăng 15kg để phục vụ cho vai diễn.
Ngoại hình cần phải phù hợp với vai diễn, vì nhân vật là một cô bé ăn rất nhiều, hay bán bánh bao và đồ ăn vặt. Tôi đã cố gắng tăng cân và nhập vai. May mắn, vai diễn này lại được mọi người yêu thương. Tôi nghĩ một bộ phim như một xã hội thu nhỏ, sẽ có người mập, người gầy, người cao, người thấp. Vì vậy, ngoại hình đặc biệt này phục vụ rất tốt cho sự nghiệp diễn xuất của tôi.
Nhiều khi tôi hay trêu các đạo diễn rằng, mấy vai béo không ai giành được với tôi. Vì chỉ có tôi là béo nhất rồi”, Trương Phương hóm hỉnh chia sẻ.
Mặc dù sở hữu ngoại hình mũm mĩm nhưng diễn viênThương nhớ ở ai không hề cảm thấy tự ti. Ngược lại, Trương Phương khẳng định rất yêu và tự tin về ngoại hình này. Nữ diễn viên cho rằng, mỗi người phụ nữ đều có những vẻ đẹp riêng, quan trọng là biết yêu và tự tin với bản thân. Cô cũng nhận thấy không cần thay đổi để phù hợp với xu hướng số đông hiện nay.
Diễn viên Trương Phương. Ít ai biết rằng Trương Phương không hề học qua lớp đào tạo diễn xuất nào. Với chiều cao hạn chế 1m50, Trương Phương bị đánh giá không đủ tiêu chuẩn dự thi sân khấu điện ảnh và các trường nghệ thuật.
Tuy nhiên, nữ diễn viên chỉ có suy nghĩ đơn giản rằng nếu không đạt sẽ gác lại sự nghiệp, về làm công việc bình thường. Quả thật, cô lui về làm cho một công ty quản lý phát triển nhà. Được một thời gian, khi biết đến bộ phim sitcom Cửa sổ thuỷ tinh,Trương Phương mạnh dạn đi casting và may mắn trúng vai. Cô bén duyên với nghề từ đó. Cứ thế, các vai diễn đến với Trương Phương một cách tự nhiên. Điều này khiến cô hiểu rằng, ngoại hình không thể nào cản được ước mơ của mình.
“Việc chưa được đào tạo bài bản về diễn xuất là điều thiếu sót. Tôi hỏi ý kiến các đạo diễn đã từng làm phim rằng: Em có nên đi học một lớp diễn xuất không?
Lúc ấy, chẳng biết mọi người đùa hay thật bảo tôi rằng có học cũng chỉ như thế này thôi, tốt nhất nên giữ nguyên độ tự nhiên như lâu nay vẫn diễn. Vậy là suốt 14 năm, tôi cứ diễn như vậy theo bản năng với rất nhiều vai diễn khác nhau”, nữ diễn viên chia sẻ thêm.
Trong chương trình Cho ngày hoàn hảo mới phát sóng trên VTV, trước câu hỏi có muốn đóng vai chính không? Đóng vai phụ nhiều như vậy có thấy buồn? Trương Phương cũng thẳng thắn cho biết bản thân có lối đi riêng. Cô không thể cao như người mẫu để diễn vai chính hay những vai đẹp và lãng mạn.
Cô có ngoại hình đặc biệt nên có lối đi đặc biệt. Hơn nữa, bất kể bộ phim nào, nhân vật chính phải có nhân vật phụ đi kèm mới mang nhiều màu sắc sống động khiến khán giả ấn tượng.
Từng sốc vì bất đồng văn hoá với chồng Tây
Trương Phương và chồng Tây. Bên cạnh những chia sẻ về sự nghiệp, Trương Phương cũng nhắc đến ông xã ngoại quốc với sự biết ơn và hạnh phúc. Cô khẳng định, hai vợ chồng rất khó để đến với nhau nên cuộc hôn nhân này là sự thành công lớn nhất cuộc đời.
Nữ diễn viênThương nhớ ở ai cũng xúc động và biết ơn người bạn đời đã rời bỏ đất nước mình đến sống ở Việt Nam để hỗ trợ cô trong công việc, sự nghiệp. Xa nhau 2 năm vì dịch bệnh, vợ chồng cô chỉ mới cưới cách đây 1 năm.
“Mọi người nói rằng tôi trông vui vẻ như thế thì có bao giờ biết khóc không? Nhưng thật ra tôi khóc rất nhiều. Một tháng xa chồng tôi khóc ròng rã phải lấy công việc làm niềm vui để quên điều đó. Đến thời điểm này, hai vợ chồng tôi đã lên kế hoạch sinh em bé, đó cũng là điều khó khăn vì mình đã lớn tuổi.
Thực ra, tôi và chồng cũng không hòa hợp lắm, thường hay nói và cãi nhau vì sự khác biệt văn hóa. Ví dụ, ở Việt Nam, bạn bè đến chơi thường không cần báo trước. Nhưng văn hoá ở Anh thì ngược lại, phải gọi điện trước và có một cuộc hẹn.
Trương Phương và chồng trong ngày cưới. Vậy nên, khi bạn mình đến không báo trước anh có trách là bất lịch sự. Anh bảo ở Anh, khi ra mở cửa mọi người sẽ cầm theo một chiếc ô. Mình thắc mắc không hiểu cầm ô theo làm gì vì có mưa đâu?
Anh bảo, làm như vậy nếu gặp người muốn đón tiếp sẽ nói rằng tôi mới từ ngoài về. Nếu là người không muốn tiếp sẽ cầm ô và nói tôi chuẩn bị ra ngoài. Tôi đành tôn trọng để hai vợ chồng có tiếng nói chung. Dù có rất nhiều chuyện khiến 2 vợ chồng bất đồng nhưng tôi vẫn may mắn vì anh là người lớn tuổi, rất hiểu chuyện. Anh luôn giải thích để mọi chuyện được êm xuôi.
Trước khi kết hôn, tôi và ông xã cũng sống thử với nhau 5 năm. Có thể nhiều người hơi sốc và đánh giá. Nhưng tôi quan niệm rằng, một cuộc hôn nhân cũng giống như bước tiến đến điều quan trọng trong cuộc đời. Mình mua cái áo, cái quần còn thử thì không có lý do gì lấy chồng không thử”, Trương Phương tâm sự.
Nói về bí quyết cân bằng được sự nghiệp, kinh doanh và gia đình, nữ diễn viên khẳng định mình may mắn vì có mọi người xung quanh hỗ trợ. Nhờ đó, công việc được bớt đi khiến cô dễ dàng cân bằng được cuộc sống và thành công.
Quỳnh Anh'Diễn viên lùn nhất màn ảnh Việt' Trương Phương kết hôn với chồng TâySau 2,5 năm xa cách vì dịch Covid - 19, diễn viên Trương Phương hạnh phúc khi tổ chức đăng ký kết hôn với ông xã ngoại quốc cao gần 2 m." alt="Bi hài chuyện diễn viên 'lùn' nhất showbiz lấy chồng Tây" />
- ·Nhận định, soi kèo Bồ Đào Nha vs Đan Mạch, 02h45 ngày 24/3: Đòi nợ thành công
- ·Những kiểu hóa trang bắt mắt trong lễ hội nổi tiếng ở Italia
- ·Nhà vô địch tuyệt đối
- ·Sao Việt 28/8:Quang Lê thon gọn khi giảm 12kg, Trương Ngọc Ánh sang chảnh
- ·Nhận định, soi kèo Slovan Ljubljana vs Jadran Dekani, 21h00 ngày 22/3:
- ·Xác minh thông tin cô giáo tiểu học ở TP.HCM bắt học sinh ngậm dép
- ·Giới trẻ 'lần mê cung, hồi lịch sử'
- ·Sau một tháng bị chó nhà cắn, bé gái lên cơn sốt, co giật rồi tử vong
- ·Nhận định, soi kèo Atletico Nacional vs Independiente Medellin, 05h45 ngày 24/3: Đối thủ khó chịu
- ·Tạo điều kiện để học sinh THCS dự cuộc thi trực tuyến về kiến thức an toàn thông tin
Tôi lập gia đình đã 5 năm nay, chúng tôi có một cô con gái xinh xắn. Dù bố mẹ 2 bên giục tôi sớm có thêm bé thứ 2 nhưng vì muốn có thời gian cho chồng phấn đấu công danh, sự nghiệp, tôi tạm thời gác lại kế hoạch sinh con đẻ cái.
Lại nói về chồng tôi, anh là người có ngoại hình bình thường, thế nhưng ưu điểm ở anh chính là lòng nhiệt tình, thường xuyên giúp đỡ người khác. Chính vì vậy, anh được tín nhiệm đề bạt lên chức trưởng nhóm, nhân viên trong công ty thì 100 người có tới 99 người yêu quý anh.
Nhiều người bảo tôi tu bao nhiêu kiếp mới lấy được người chồng như vậy. Tôi cũng gật gù cho rằng, đàn ông thời nay như anh thật hiếm có, khó tìm, dù rằng tính cách hào hiệp của anh đôi khi khiến không ít lần các cô gái trẻ “tưởng bở”.
Thế nhưng, nếu như mọi chuyện chỉ dừng lại ở việc một cô bé con nào đó cảm nắng anh, có lẽ tôi đã không khó xử như khi viết ra những dòng này. Người khiến tôi băn khoăn, nghi ngờ nhất lại chính là sếp của chồng tôi.
Ngọn nguồn của sự việc bắt đầu từ cách đây 1 năm, khi sếp nữ của chồng tôi - một phụ nữ đẹp và sắc sảo quyết định làm mẹ đơn thân. Quả thực, biết tin gia đình chị, tôi cũng buồn lây vì tôi vốn hâm mộ chị lắm.
Tôi vẫn nhớ, thời điểm ấy, ngày nào chồng tôi cũng đi về muộn hơn. Khi thì chị sếp rủ anh chị em trong phòng đi nhậu, lúc chồng tôi lại đưa chị về khi chị say mèm, đó là chưa kể tới những lần đi công tác hay gặp nhau trên cơ quan…
Thế nhưng, khoảng 3 tháng nay, chồng tôi có những hành động kỳ quặc và khó hiểu. Anh bắt đầu đặt mật khẩu điện thoại, máy tính cũng như Facebook để che giấu điều gì đó. Rồi hầu như 1 tuần 2, 3 lần, anh đều nhận được tin nhắn hay điện thoại của chị sếp nhờ giúp đỡ các công việc trong gia đình.
Có lần, cuối tuần, 2 vợ chồng tôi đang sửa soạn cho con về nhà ngoại chơi. Bỗng nhiên anh nhận được điện thoại. Lát sau anh quay ra cười giả lả xin lỗi vợ: “Thôi em với Bông đi taxi sang nhà bố mẹ, anh đi qua nhà chị Nga sửa giúp chị cái cửa phòng ngủ, chả hiểu thế nào thằng ku con nó sập cửa lại giờ không tìm thấy chìa khóa”.
Tôi bực bội: “Cửa khóa gọi thợ khóa, anh là thợ khóa hả?”.
Chồng tôi xoa dịu: “Thôi, anh chỉ qua gọi giúp chị ấy ông thợ sửa khóa nào đến nhà, chứ chồng em ăn còn không xong huống gì sửa khóa. Nghĩ nhà có 2 mẹ con cũng tội, phụ nữ thì động tới mấy việc này chả biết nhờ ai”.
Nói rồi chồng tôi vẫy cái taxi trước nhà cho mẹ con tôi đi trước, còn anh phóng vụt đến nhà sếp.
Tôi hậm hực mãi, nhưng thấy thái độ chồng xun xoe nịnh vợ, tôi lại phì cười cho qua. Cũng chỉ tại chồng tôi tốt tính quá thôi mà.
Vài hôm sau, vừa ăn tối xong, cả nhà đang ngồi xem tivi, tôi có điện thoại. Chẳng hiểu sao sếp chồng tôi gọi cho tôi làm gì, tôi nhấc máy, chị nói: “Thu à, chị Nga đây. Chị lại làm phiền vợ chồng em quá. Khổ lắm chẳng hiểu sao cái vòi nước nhà chị bị hỏng, nó cứ nhỏ nước tong tong cả đêm làm đêm nào chị cũng mất ngủ. Chị gọi cho em để nhờ em có thể cho Thắng qua đây xem giúp chị không? Mấy khoản này, cậu ấy thạo lắm”.
Tôi khó xử thực sự: “À… vâng, sao chị không gọi cho anh Thắng nhà em luôn?”.
Sếp của chồng tôi cười phá lên: “Chị lo em nghĩ chị nhờ chồng em có ý đồ gì, nên chị xin phép em cho đàng hoàng”.
Một lát sau, chồng tôi đi. 3 tiếng sau, anh mới quay về, lúc ấy, mẹ con tôi đã lên giường nằm ngủ.
Cả đêm, tôi vẫn cứ nghĩ mãi về mối quan hệ kỳ lạ của chồng tôi với sếp của anh ấy. Chẳng nhẽ anh ấy có thể coi người phụ nữ ấy hơn cả vợ con anh sao? Chị ấy đáng thương tới mức chỉ cần gọi 1 câu, mấy chục phút sau anh sẵn sàng có mặt?
Đêm hôm không ngủ, tôi thấy điện thoại của anh màn hình vụt sáng báo hiệu có tin nhắn. Anh thường tắt chuông vì sợ mất giấc ngủ nên cuộc gọi hay tin nhắn chỉ sáng màn hình như vậy thôi. Tôi tò mò, nhè nhẹ đi ra cuối giường ngó dòng tin hiện lên: “Cảm ơn Thắng, không có Thắng, mẹ con Nga không biết nhờ cậy ai”.
Chồng tôi với sếp của anh ấy thân thiết từ bao giờ để chỉ gọi tên của nhau mà chẳng xưng hô chị em từ lúc nào vậy? Tôi nhìn chồng và con gái đang say ngủ, mà lo âu chẳng biết nếu sự thực như tôi đã nghĩ, tôi sẽ đối diện với điều đó thế nào đây?
Tôi cố nén lại cơn ghen tuông trong lòng mình vì nghĩ rằng, tính cách chồng tôi lâu nay luôn nhiệt tình với mọi người như vậy. Có thể tôi đã hiểu nhầm anh. Tôi định bụng nhân cơ hội nào đó nói chuyện cho rõ ràng, thì một hôm anh đi về muộn, khoe với tôi tin vui chị Nga đang đề bạt anh lên làm phó phòng. Nhìn anh vui sướng, tôi chẳng biết trong lòng mình nên vui hay nên buồn…
Cũng từ ngày ấy, chồng tôi vắng nhà nhiều hơn, về khuya hơn và thỉnh thoảng cuối tuần lại có điện thoại của chị Nga nhiều hơn trước. Thậm chí, có lần thằng bé con nhà chị Nga còn mạnh bạo gọi điện cho chồng tôi tới đưa nó đi chơi. Anh không sang ngay nhưng vui vẻ hẹn với nó một hôm nào khác, như thể anh chẳng có con vậy.
Tôi lầm bầm, anh bảo: “Em phải thông cảm với người khác chứ, nó thiệt thòi đủ đường, bố thì không quan tâm, có 2 mẹ con thui thủi”.
Tôi rơm rớm nước mắt, phải chăng, khi anh đi chơi với thằng bé đó, 2 mẹ con tôi cũng ở nhà lủi thủi chơi với nhau đấy thôi. Anh dễ dàng thương xót người khác, còn tôi và con gái anh, anh vô tâm vậy sao?
Đến nước này, tôi rối trí quá, chẳng biết phải làm sao. Mọi chuyện chẳng có bằng cớ rõ ràng, tôi nói gì cũng chỉ ghen tuông vô cớ. Nếu sự đã rõ như ban ngày, thì gia đình tan nát rồi chẳng còn thời gian mà đắn đo nghĩ ngợi.
Tôi không biết phải làm sao trong tình cảnh này, phải làm thế nào để sếp của chồng tôi đừng gọi cho anh nữa?
Thái độ lạ của chồng trên facebook tiết lộ chuyện ngoại tình
Hương không thể ngờ được, chồng cô đã lừa dối cô suốt một năm nay.
" alt="Ngoại tình: Chồng thường xuyên bị sếp nữ nhờ tới nhà riêng để 'sửa điện nước'" />Hiện nay nhiều người dân trên địa bàn TP Hạ Long đã sử dụng dịch vụ công trực tuyến trong thực hiện giải quyết TTHC. Chuyển đổi số được TP Hạ Long xác định dựa trên 3 trụ cột chính: Chính quyền số, kinh tế số và xã hội số. Đối với chính quyền số, thời gian qua thành phố đã đẩy mạnh thực hiện các nhiệm vụ thường xuyên, như số hoá dữ liệu hồ sơ TTHC; đẩy mạnh tiếp nhận và trả kết quả TTHC theo quy trình "5 bước trên môi trường điện tử"; tuyên truyền, hướng dẫn người dân lập tài khoản và cách nộp hồ sơ qua dịch vụ công trực tuyến, tạo thuận lợi nhất cho người dân và doanh nghiệp.
Trong 6 tháng đầu năm 2024, Trung tâm Hành chính công thành phố đã thực hiện số hóa kết quả giải quyết 24.953 hồ sơ, đạt 99,5% tổng số hồ sơ đã giải quyết. Tại Bộ phận tiếp nhận và trả kết quả hiện đại cấp xã đã số hóa kết quả giải quyết 33.363 hồ sơ, đạt 94,2% tổng số hồ sơ đã giải quyết.
Đặc biệt từ ngày 2/1/2024, thành phố đã thực hiện luân chuyển 100% hồ sơ trên môi trường điện tử giữa Chi cục Thuế thành phố và Văn phòng Đăng ký quyền sử dụng đất. Đến nay đã ban hành được trên 7.100 thông báo thuế điện tử; đã thực hiện luân chuyển 100% hồ sơ TTHC giữa Văn phòng Đăng ký quyền sử dụng đất và Chi cục Thuế thành phố trên môi trường điện tử.
Nhân viên VNPT hướng dẫn và tạo chữ ký điện tử cho công dân tại Trung tâm Hành chính công TP Hạ Long. Bên cạnh triển khai chính quyền số, kinh tế số cũng được TP Hạ Long tập trung đẩy mạnh. Tại Trung tâm Hành chính công thành phố và Bộ phận tiếp nhận và trả kết quả hiện đại cấp xã đã thực hiện giao dịch trực tuyến, thanh toán trực tuyến qua Cổng dịch vụ công quốc gia; áp dụng 100% biên lai điện tử trong thu phí, lệ phí tại trung tâm.
Trong 2 năm 2022, 2023, việc thanh toán trực tuyến trên Cổng dịch vụ công quốc gia tại địa bàn thành phố đạt 113 tỷ đồng, chiếm 52,2% hoạt động thanh toán trực tuyến toàn tỉnh. 6 tháng đầu năm 2024, thành phố thu phí, lệ phí đạt 885 triệu đồng; thực hiện thanh toán không dùng tiền mặt trên Cổng dịch vụ công quốc gia đạt hơn 83 tỷ đồng, chiếm 65,8% tổng số tiền thanh toán trên Cổng dịch vụ công của tỉnh.
Việc thực hiện nộp thuế điện tử trên tổng thu NSNN đạt 96%, TTHC lĩnh vực công an đạt 43%; giao dịch không dùng tiền mặt trong lĩnh vực giáo dục đạt 100%, tại các cơ sở y tế đạt 50,3%, thanh toán tiền điện, nước đạt 93,02%, lĩnh vực BHXH, BHTN đạt 58,26%, chi trả cho đối tượng hưởng chính sách an sinh xã hội đạt 48,12%.
TP Hạ Long cũng là địa phương đi đầu trong toàn tỉnh triển khai mô hình "Chợ 4.0". Đến nay trên địa bàn các xã, phường có 27 chợ áp dụng thanh toán không dùng tiền mặt, với trên 80% hộ kinh doanh trong chợ tham gia, 100% cửa hàng tiện ích, trung tâm thương mại, siêu thị trên địa bàn thành phố thực hiện thanh toán thông qua mã QR. Trong năm 2022 và năm 2023 đã triển khai 15.411 điểm thanh toán không dùng tiền mặt, đạt 137% kế hoạch tỉnh giao.
Bên cạnh đó, thành phố đã đưa 27 sản phẩm OCOP lên sàn Voso.vn và 38 sản phẩm OCOP lên sàn Postmart, đạt 100%; 100% sản phẩm đăng ký vệ sinh an toàn thực phẩm được triển khai truy xuất nguồn gốc.
Để người dân tiếp cận được với ứng dụng công nghệ thông tin và hình thành xã hội số, đến nay thành phố đã lắp đặt trên 1.000 camera giao thông và 123 điểm wifi miễn phí tại các nhà văn hóa, điểm du lịch, tuyến phố... Sau một thời gian triển khai lắp đặt, sử dụng, hệ thống camera và wifi miễn phí đã đem lại hiệu quả, lợi ích thiết thực, giúp người dân dễ dàng tiếp cận thông tin về chính trị, kinh tế, văn hóa, thể thao, du lịch và đảm bảo ANTT.
Đoàn viên, thanh niên phường Trần Hưng Đạo (TP Hạ Long) tuyên truyền đến chủ các cửa hàng và người dân lợi ích của việc thanh toán không dùng tiền mặt. Với mục tiêu lấy người dân, doanh nghiệp làm trung tâm, chủ thể, động lực của chuyển đổi số, thời gian qua 243 tổ công nghệ số cộng đồng trên địa bàn thành phố đã đẩy mạnh tuyên truyền, hướng dẫn, đưa kỹ năng số đến với người dân, doanh nghiệp. Cùng với đó, TP Hạ Long đã có 930 trạm BTS phủ sóng viễn thông; tỷ lệ thôn, khu phố được phủ sóng mạng di động 4G trở lên đạt 99,17%, trên 99,98% người dân đã tiếp cận mạng di động 4G. Đến nay, TP Hạ Long là đơn vị đầu tiên trong toàn tỉnh triển khai thí điểm và đã thành công trong việc phát sóng 5G với 2 trạm BTS.
Những hiệu quả đem lại từ triển khai chuyển đổi số toàn diện thời gian qua là yếu tố quan trọng để TP Hạ Long xếp thứ nhất về chỉ số mức độ chuyển đổi số (DTI) năm 2023, góp phần phát triển nhanh, bền vững, đặc biệt là đem lại cuộc sống tốt đẹp, hạnh phúc hơn cho người dân.
TheoNgọc Trâm(Báo Quảng Ninh)
" alt="Hiệu quả sau 2 năm thực hiện chuyển đổi số ở TP Hạ Long" />- Cơ quan điều tra đã khởi tố vụ án bà Đinh Thị Hồng, chủ nhóm trẻ tư thục độc lập Mẹ Mười.Chủ tịch Đà Nẵng yêu cầu xử lý vụ bảo mẫu kẹp cổ đút cháo cho trẻ" alt="Bảo mẫu bạo hành trẻ em ở Đà Nẵng bị khởi tố" />
- Không đơn thuần chỉ là người truyền đạt kiến thức, giáo viên New Zealand vừa đi dạy vừa được đi học như sinh viên.
Đặc biệt, dù lương không cao ngất ngưởng như nhiều nghề khác nhưng môi trường giảng dạy rất nhiều đãi ngộ ở đây đã truyền cho các nhà giáo ngọn lửa yêu nghề bền bỉ.
Dưới đây là những chia sẻ chân thành từ người trong cuộc- TS Nguyễn Thị Cẩm Lệ - giảng viên tiếng Anh tại ĐH Victoria Wellington.
Năm 2006, tôi may mắn được theo học bậc Tiến sĩ tại ĐH Victoria Wellington (VUW) theo diện học bổng phát triển của chính phủ New Zealand. Bị chinh phục bởi một nền giáo dục chuẩn mực, ngay sau khi hoàn thành luận văn tiến sĩ, tôi thi tuyển vào VUW với mong muốn trở thành một giảng viên ở xứ Kiwi.
Và khi đã gắn bó với công việc này gần 10 năm, tôi phát hiện ra rằng tình yêu nghề trong tôi ngày một lớn. Mà điều đó có được đều nhờ môi trường làm việc chuyên nghiệp và thân thiện mà tôi đang được trải nghiệm.
Không phải đối diện với áp lực quá tải sinh viên
Với một giảng viên, công việc ý nghĩa nhất là khi họ có đủ thời gian để đầu tư cho nó. Dĩ nhiên, điều đó không thể làm được nếu một giảng viên cùng lúc phải giảng dạy hàng trăm sinh viên.
Tại VUW, mỗi khóa học, tôi cùng một giảng viên khác chỉ phải phụ trách một lớp tối đa khoảng 16 sinh viên. Nhờ vậy, tôi có nhiều thời gian hơn để nghiên cứu, sáng tạo ra những giáo án thú vị, truyền được cảm hứng học tập cho sinh viên.
Dù giảng dạy bộ môn Tiếng anh nhưng trong các tiết học tôi luôn khéo léo lồng ghép những đề tài nóng của xã hội như các biện pháp giảm lượng rác thải nilon của từng khu vực trên thế giới để sinh viên lập nhóm và tranh luận cùng nhau.
Ngoài ra, Viện Anh ngữ nơi tôi làm việc hàng tuần đều mời thêm nhiều diễn giả - những người đã thành công ở các lĩnh vực như kinh tế, công nghệ thông tin, văn hóa, xã hội… đến trò chuyện về những chủ đề sinh viên yêu thích. Những cách này giúp sinh viên vô cùng hào hứng và tiếp thu bài cũng rất nhanh.
Chị Cẩm Lệ (áo hồng) chụp cùng các học trò của mình
Không phải đối diện với áp lực quá tải sinh viên, tôi còn có điều kiện để quan tâm chu đáo đến từng em sinh viên một.
Ngoài việc có nhiều thời gian ngoài giờ hơn để giải đáp thắc mắc của sinh viên về bài học trên lớp, tôi còn có thể trò chuyện với từng em, hiểu rõ mục tiêu học tập của các em và đưa ra những lời khuyên hữu ích để mỗi sinh viên tự vạch ra được một hướng đi đúng đắn cho muc tiêu của mình.
Quan trọng hơn, nhà trường không bao giờ áp đặt kết quả học tập của sinh viên lên giảng viên, chỉ cần giảng viên chứng minh được mình đã nỗ lực hết sức trong công việc giảng dạy là được. Có được một tâm lý thoải mái khi làm việc, điều đó giúp tôi mỗi ngày thêm nỗ lực trong công việc mà mình đã lựa chọn.
Những hỗ trợ thiết thực từ nhà trường
Một nền giáo dục phát triển là một nền giáo dục không ngừng cập nhật và đổi mới.
Đó là lý do mà trường VUW – nơi tôi đang công tác không ngừng mở ra những khóa đào tạo cho giảng viên về những thiết bị công nghệ, phần mềm giảng dạy tiên tiến nhất, giúp công việc của chúng tôi luôn được thuận lợi.
Không dừng lại ở đó, trường còn khuyến khích giáo viên làm nghiên cứu để tìm ra những phương pháp mới và hiệu quả hơn, phục vụ cho công tác giảng dạy. Cứ một năm rưỡi, trường sẽ cho phép một giảng viên nghỉ phép 6 tuần và hỗ trợ chi phí để giáo viên tập trung vào việc phát triển chuyên môn hoặc làm nghiên cứu khoa học.
Với ưu đãi này, giảng viên có quyền lựa chọn bất kỳ một khóa học, hội thảo chuyên đề yêu thích ở bất kỳ đâu để tham gia. Nhờ vậy, kể từ khi công tác tại đây, tôi đã có cơ hội tham gia rất nhiều hội thảo giáo dục tầm cỡ quốc tế tại các nước như: Úc, Thụy Sĩ, Thái Lan, Singapore và ngay tại New Zealand…
Chính những hỗ trợ thiết thực từ nhà trường đã tạo nguồn động lực mạnh mẽ để tập thể giảng viên chúng tôi cho ra đời rất nhiều công trình nghiên cứu có giá trị, đưa VUW trở thành một trong những trường ĐH hàng đầu về nghiên cứu.
Môi trường làm việc thân thiện
Tại Viện Anh ngữ của VUW, tôi là người nước ngoài duy nhất được tuyển chọn để trở thành giảng viên cơ hữu và đứng trong đội ngũ giảng dạy nòng cốt của viện. Còn lại tất cả đều là người bản xứ. Dù vậy nhưng tôi chưa bao giờ có cảm giác mình là người nước ngoài.
New Zealand là một đất nước đa văn hóa, con người hòa đồng thân thiện. Do đó, tôi luôn được đồng nghiệp tôn trọng và giúp đỡ. Cuối tuần, chúng tôi vẫn thường đi ăn tối với nhau để trò chuyện về công việc cũng như cuộc sống. Những buổi gặp gỡ và giao lưu ngoài môi trường làm việc tạo cho tôi cảm giác thân quen như đang sống trên chính quê hương mình.
Chị Cẩm Lệ trong một buổi dã ngoại với các đồng nghiệp
Ngoài ra, nhà trường vẫn luôn tạo điều kiện để giảng viên gắn kết với nhau. Mỗi ngày trường sẽ dành ra nửa tiếng để giáo viên được trao đổi, chia sẻ kinh nghiệm giảng dạy với nhau.
Và mỗi năm, trường sẽ tổ chức một chuyến du lịch dành riêng cho giảng viên để chúng tôi được cùng nhau thực hiện một đề tài nghiên cứu nào đó mà chúng tôi yêu thích. Được sống và làm việc trong một môi trường vô cùng thân thiện là một trong những lý do quan trọng níu giữ tôi gắn bó với nghề.
10 năm làm công việc đưa đò ở xứ kiwi giúp tôi hiểu rằng, mọi nhà giáo đến với nghề bằng tình yêu nhưng ngọn lửa đó có giữ được hay không phụ thuộc rất nhiều vào môi trường xung quanh.
Cẩm Lệ (Giảng viên người Việt tại ĐH Victoria Wellington)
Giảm biên chế giáo viên thế nào khi đầu vào tăng lên?
"Vấn đề đặt ra với các tỉnh là giảm thế nào trong khi số học sinh đầu vào tăng lên?"
" alt="Lương không cao nhưng vì sao giáo viên New Zealand vẫn yêu nghề?" />
- ·Nhận định, soi kèo Moldova vs Na Uy, 00h00 ngày 23/3: Ca khúc khải hoàn
- ·Ngoại tình: Chồng thường xuyên bị sếp nữ nhờ tới nhà riêng để 'sửa điện nước'
- ·Đà Nẵng đính chính phát ngôn xử lý người tung clip Mẹ Mười
- ·Bi kịch của bộ 3 nhà nữ khoa học da màu làm nên huyền thoại ở NASA
- ·Nhận định, soi kèo Eswatini vs Mauritius, 20h00 ngày 23/3: Tâm lý thoải mái
- ·Lừa đảo mạo danh vẫn ‘hoành hành’ trên không gian mạng Việt Nam và quốc tế
- ·Thu tiền sai quy định, hiệu trưởng bị phụ huynh 'tạm giữ'
- ·Bảo mẫu bạo hành trẻ em ở Đà Nẵng bị khởi tố
- ·Kèo vàng bóng đá Bồ Đào Nha vs Đan Mạch, 02h45 ngày 24/3: Thất vọng Seleccao
- ·Hơn 13.000 học sinh dự thi vào lớp 10 ở Đà Nẵng