Công nghệ

Sẽ có ĐTDĐ Casio 8 'chấm'

字号+ 作者:NEWS 来源:Giải trí 2025-02-22 19:48:14 我要评论(0)

Đây hoàn toàn không phải là một tin đồn bởi nó được tiết lộ trên trang web của FCC (Cơ quan viễn thôlịch thi đấu v lich 2024lịch thi đấu v lich 2024、、

Đây hoàn toàn không phải là một tin đồn bởi nó được tiết lộ trên trang web của FCC (Cơ quan viễn thông liên bang – Hoa Kỳ). Sản phẩm có tên Casio Exilim W63CA.

TheĐTDĐlịch thi đấu v lich 2024o những thông tin mà FCC tiết lộ, chiếc Exilim này sẽ là điện thoại di động có tích hợp camera số 8 megapixel mỏng nhất thế giới tính tại thời điểm này. Không chỉ nhiều “chấm” Casio đã mang sở trường của mình bên dòng sản phẩm máy ảnh số sang đây với việc sử dụng cảm biến ảnh mới nhất của họ, Omnivision vào trong camera của Exilim. Chỉ với 2 chi tiết này Casio cũng đang khiến cho những đối thủ bắt đầu “run”.

Chiếc điện thoại này của Casio cũng hoạt động trên mạng 3G với một màn hình có độ phân giải 800x480 và có thiết kế dạng gập vỏ sò.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
{keywords}

Diana Williams hạnh phúc với hai đứa con sinh đôi. (Nguồn: The Independent)

Bất kể ai biết chuyện cũng đều thấu hiểu nỗi tuyệt vọng trước khao khát muốn được làm mẹ của tôi, Diana Williams nói. Nhưng tôi vẫn dành hàng ngàn bảng Anh để điều trị vô sinh và có con khi đang là một người phụ nữ đơn thân ở tuổi 50.

Williams kể: “Tôi đã từng lưỡng lự về việc có con ở độ tuổi 20-30. Vào năm 18 tuổi, tôi đã có một công việc ổn định ở một dịch vụ dân sự, mua một căn nhà tại Birmingham, và từ đó, tập trung cho việc phát triển sự nghiệp của mình”.

Từ trong sâu thẳm, tôi nghĩ rằng, mình có thể kết hôn và có con. Nhưng gần như vô vọng, người đàn ông mà tôi đem lòng yêu hóa ra không phải là một người gìn giữ được hạnh phúc gia đình. Tôi sẽ không bao giờ quên được mình đã ghen tỵ với những người bạn và những gia đình có con đến nhường nào.

Sau khi chuyển tới London để sự nghiệp thăng tiến ở tuổi 30, tôi quyết định, khi chớm bước sang 40, sẽ nghỉ làm việc cho tổ chức VSO tại Ethiopia và Kenya trong vòng một vài năm. Chính tôi cũng không hiểu vì sao, nhưng cứ nhìn thấy những bà mẹ châu Phi mang theo những đứa con trên lưng cả ngày, bản năng của một người mẹ trong tôi lại trỗi dậy mãnh liệt, cảm giác chưa từng có trước đây.

Tôi phân vân việc nhận con nuôi, nhưng tôi muốn kinh qua trải nghiệm của việc sinh nở. Ở tuổi 44, tôi đã không giữ được niềm hi vọng lớn lao đó, nhưng tôi không hề cho rằng đó là điều không thể. Nếu trời cho tôi một đứa con thì đó là một điều tuyệt vời , còn nếu trời không cho thì tôi cũng đành chấp nhận.

Đã có quá nhiều xúc cảm theo tôi trước đó. Tôi đã háo hức và lạc quan, nhưng cũng vô cùng thực dụng.

Việc đầu tiên tôi làm là đi tới một phòng khám sinh ở London. Nhưng tại đó, tôi phát hiện trứng của mình không có khả năng giúp cho việc sinh nở. Đó không phải là một bất ngờ lớn với tôi. Nhưng luôn luôn có những người tình nguyện hiến trứng. Vì tôi là phụ nữ nên tôi cần ai đó hiến tinh trùng. Đó cũng là thử thách thứ 3 của tôi. Bởi tôi là người gốc Jamaica, tôi cần những người hiến trứng và tinh trùng phù hợp với đất nước mình để thụ thai thành công, một đứa con của đất nước tôi. Các phòng khám đã cảnh báo tôi sẽ phải đợi lâu, do số lượng người hiến trứng và tinh trùng ở cùng đất nước hạn chế. Hầu hết, các nhà tài trợ đều là người Anh.

Bước tiếp theo, tôi phải chuẩn bị về cơ thể của mình. Tôi đã có một khối u xơ bị loại bỏ và phải thiết lập một chế độ ăn uống, vì tôi bị thừa cân. Ngoài ra, tôi đã tham gia Mạng lưới hỗ trợ sinh sản và trở thành một thành viên của nhóm hỗ trợ cho những người đang trông chờ trứng hoặc tinh trùng hoặc cả hai.

Bạn bè và gia đình đã rất ngạc nhiên. "Tại sao cô muốn làm điều đó?", một số trong số họ hỏi khi tôi nói về những điều trị chứng vô sinh. Họ đều ủng hộ. Mặc dù, nhiều người cho rằng, sẽ vô cùng khó khăn và hoang mang khi trải qua quá trình điều trị một mình, song có khi tôi nghĩ ngược lại. Ví dụ, với các cặp vợ chồng chọn hiến một quả trứng hoặc tinh trùng có thể làm ảnh hưởng đến hệ gen, sẽ không tạo thành cơ thể của em bé. Tôi cũng thấy khó khăn như thế nào khi một trong số các cặp vợ chồng phải quyết định xung quanh việc điều trị vô sinh, trong khi tôi chỉ có một mình để đối mặt với tất cả.

Năm 2010, vào thời điểm đó tôi đã 46 tuổi và vẫn đang chờ đợi. Tôi đã tham dự The Fertility Show - một chương trình thương mại cho ngành công nghiệp sinh đẻ - và đó là nơi tôi gặp lại một nhóm người đến từ IVI, một phòng khám sinh quốc tế tại Tây Ban Nha. Khi tôi phát hiện ra rằng, phòng khám này đã có một ngân hàng lớn của trứng và tinh trùng từ một phạm vi rộng của các nhà tài trợ đến từ nhiều đất nước, tôi đã quyết định đi đến phòng khám Madrid tại Tây Ban Nha để điều trị.

Phòng khám đó cũng kêu với tôi rằng, không giống như ở Anh, các nhà tài trợ trứng và tinh trùng ở Tây Ban Nha đều giấu tên. Tôi nhận thấy, những người tình nguyện hiến trứng vì lòng tốt dường như không muốn người khác liên hệ với họ ở tuổi 18. Các phòng khám này dường như rất ủng hộ những người phụ nữ độc thân, trong khi ở Anh, các phòng khám luôn hướng tới các cặp vợ chồng. Có đôi khi, tôi nhận thấy các phòng khám ở Anh không chấp nhận việc tôi làm mẹ đơn thân. Họ còn đặt giả thuyết nghi ngờ tôi là “gay”.

Ngày tham vấn đầu tiên của tôi ở Tây Ban Nha, Tiến sĩ Alfredo Guillén đã đưa vào trong tôi kích thích tố làm dày niêm mạc tử cung, để chuẩn bị cho việc chuyển giao phôi. Được một vài tháng sau đó, khi tôi trở về nơi ban đầu làm thủ tục đó, đứng ngắm chiếc áo choàng bệnh viện của mình, tôi kinh ngạc: “Wow, điều này thực sự xảy ra”.

Hai lần thử đầu tiên là với trứng từ cùng một nhà tài trợ. Và mỗi lần, tôi đều phải đợi 2 tuần trước khi làm xét nghiệm thử thai. Ở lần đầu tiên này, tôi tập trung vào các tiểu tiết trong 2 tháng. Lần thứ hai, tôi thư giãn hơn, mặc dù, vẫn còn khá thất vọng về kết quả không mấy khả quan. Vào thời điểm này, tôi mất 1 năm để trở thành tình nguyện viên cho Thế vận hội. Tôi chỉ muốn cơ thể mình được thư giãn sau những kích thích trong quá trình điều trị đó.

1 năm sau đó, năm 2013, tôi quyết định quay trở lại kết thúc lần thử nghiệm thứ 2 với trứng của những người khác nữa. Tôi luôn nói sẽ dừng điều trị ở tuổi 50, và tới đó, chỉ còn duy nhất một năm. Tôi biết mình sẽ vẫn ổn, nếu như việc thụ tinh không thành công. Nhưng tôi không muốn hối tiếc vì từ bỏ cơ hội cuối cùng để có con.

Tôi đã tạm mừng vì chỉ trong 6 – 7 tuần, và rồi đến tuần thứ 13, chẳng những tôi phát hiện mình vẫn có thể có thai, mà còn là một cặp song sinh. Tôi tự cho phép mình ngây ngất, trong khi nhiều bạn bè và một vài thành viên trong gia đình hết sức ngạc nhiên. "Tôi biết bạn nói bạn đang cố gắng thụ thai, nhưng đó là vài năm trước đây!", họ ngạc nhiên vì không nhận ra tôi đã nỗ lực để có con trong suốt thời gian này.

Đó không phải là lần mang thai dễ dàng, bởi tôi đã bị huyết áp cao. Tôi khao khát trở thành một người mẹ, và khi tôi sinh, có mẹ tôi ở bên, tôi cùng bà đã chứng kiến song thai 36 tuần tuổi chào đời. Bầu không khí lúc đó hệt như một bữa tiệc.

Tôi không thể hạnh phúc hơn khi hai con trai của mình lần lượt ra đời. Mặc dù, hai con chỉ nặng 4,7 lb và 4,2 lb (tương đương với 2,1 kg và 1,8 kg). Hai bé cần thêm những hỗ trợ chăm sóc và phải ở trong bệnh viện thêm 10 ngày nữa.

Tôi đã trở thành một người mẹ. Mặc dù, tôi rất biết ơn mẹ và chị dâu đã ở lại để giúp đỡ tôi trong những tuần đầu tiên làm mẹ, tôi vẫn muốn ổn định và làm quen với thời gian biểu của người làm mẹ. Hiện tại, các con trai của tôi đã 7 tuổi. Trong suốt 7 năm, tôi không cho rằng đó là một công việc vất vả. Tôi hạnh phúc khi được chăm sóc những đứa con mình sinh ra.

Tôi đã nói thật cho các con, rằng các con được sinh ra từ trứng và tinh trùng của những người hiến tặng. Ngay từ đầu, tôi cũng đã viết vào một quyển sách nhỏ, đặt tên là “Câu chuyện của chúng tôi”, kể về những lần tôi được giúp đỡ trong các phòng khám. Giờ đây, tôi đọc tất cả những câu chuyện đó cho các con nghe.

Tôi không quan tâm đến tuổi tác của mình, bởi vậy, tôi cũng không quan tâm đến những cái nhướn mày khó chịu đối với một người mẹ đơn thân lớn tuổi chăm con. Tôi còn dư giả năng lượng, đồng nghĩa với việc tôi sẽ không mệt mỏi khi phải chạy quanh một cặp trẻ chập chững biết đi. Cho đến thời điểm này, hệ gen đã hoàn toàn phù hợp với các con tôi. Tôi hạnh phúc vì có hai đứa trẻ vì mẹ con tôi luôn có nhau, cho dù có điều gì xảy ra đi chăng nữa.

Đỗ Dung(Theo The Independent)

" alt="Hành trình gian nan của người phụ nữ 50 tuổi làm mẹ đơn thân" width="90" height="59"/>

Hành trình gian nan của người phụ nữ 50 tuổi làm mẹ đơn thân

{keywords}

Nhận ra lỗi lầm quá lớn của mình, K.N đã lên Facebook "khóc lóc", xin tha thứ, mong vợ mau tỉnh lại.

"Vợ ơi, xin em tỉnh lại, mở mắt ra nhìn anh. Sao em cứ mãi ở trong ấy, bác sĩ họ không cho anh vào, nhưng anh luôn bên cạnh em. Cố lên. Tất cả do anh sai... Anh có được một người vợ chung thủy, giỏi kinh doanh, xinh đẹp , vậy mà anh không giữ được để kẻ khác hại em. Anh xin gánh chịu tất cả, ông trời hãy trừng phạt anh... Giờ anh ngồi đây anh không biết làm thế nào, không biết làm sao. Anh điên mất thôi. Giờ anh chỉ muốn nghe được bác sĩ nói vợ anh đã tỉnh... Dù a phải mất bao nhiêu tiền hay phải đánh đổi bất kể thứ gì để vợ a tỉnh lại. Anh ngàn lần xin vợ hãy tha lỗi cho anh. 1 năm qua em làm tất cả vì anh. Vậy mà anh không quang tâm vợ. Em luôn là người vợ tốt, không đòi hỏi, không ăn chơi, luôn chờ anh về ăn cơm dù 2, 3 giờ sáng. Ra xã hội bao người có điều kiện hơn anh săn đón nhưng em vẫn 1 lòng với anh.

Anh lơ là, thiếu trách nhiệm, không phải do anh không yêu em mà là anh ham chơi, anh trẻ con... Khi anh nhận ra xã hội ngoài kia, họ sẵn sàng đến với anh khi anh muốn nhưng chẳng qua vì ví tiền của anh. Khi anh nhận ra anh yêu vợ anh lắm. Anh quay lại giờ có muộn quá không em? Xin cho a cơ hội để anh bù đắp tất cả cho em. Xin em tỉnh lại để nghe được những gì anh nói. Anh là môt thằng đàn ông nhu nhược chưa bao giờ nói nhiều và rơi nước mắt vì ai, nhưng hôm nay anh như thằng điên em biết không? Xin em tỉnh lại. Vợ ơi, ngàn lần xin em tha thứ. Anh giờ như thằng điên, không biết nói cùng ai.

Anh xin em tỉnh lại. Anh hứa sẽ đưa em về Hong Kong, không cho ai chạm đến vợ anh được. Anh hiểu em là người con gái tốt. Anh muốn cho em cả thế giới của anh. Xin em mở mắt ra nhìn anh. Em đừng ngủ mãi như vậy nữa. Anh van xin vợ. Anh biết tất cả do anh. Xin ông trời hãy nguyền rủa con. Tất cả con xin gánh chịu".

{keywords}

K.N khóc thương vợ tự sát và cầu xin tha thứ trên Facebook!

Song chẳng hiểu sao K.N còn đăng kèm status cả ảnh vợ nằm trong bệnh viện với máu me bê bết.

Do không được vào thăm vợ, K.V đăng tiếp status kèm ảnh chụp "tự sướng": "14 tiếng, tại sao họ không cho anh thấy em. Tại sao? Anh phải làm sao. Anh xin lỗi vợ, anh bất lực. Anh sắp phát điên rồi".

Được biết, lý do cô vợ L.N tự sát chủ yếu vì bạn trai mới N.V.K.T quá lăng nhăng, có vợ rồi nhưng vẫn qua lại với cô, đồng thời còn làm cho cô gái khác có thai. Trước đó, L.N thường đăng ảnh chụp rất tình tứ với N.V.K.T trên Facebook.

Trước khi tự sát, L.N đăng status tuyệt vọng: "T nhóc. Em không đủ cao thượng nhường anh cho người khác. Không còn gì để che đậy nữa. Anh làm khổ tôi, làm khổ vợ mình. Giờ thêm 1 phụ nữ khác.. Anh bảo anh không thể bỏ em, không thể bỏ vợ. Em chấp nhận nuốt nước mắt vào lòng. Giờ anh không thể bỏ cái thai với 1 cô gái khác. 1 người yêu em. Em luôn làm họ khóc. 1 người em yêu, họ luôn làm em khóc. Chưa khỏi bàn hoàng tin anh có vợ, giờ lại 1 tin bạn gái anh có thai 5-6 tuần... Cuối cùng em mất hết. Số kiếp đen đuổi em chẳng còn muốn tiếp tục. Em không lăng nhăng, khôngăn chơi, không tập tụ đua đòi. Em luôn biết chăm sóc anh, luôn hiểu và thông cảm mọi công việc. Vậy mà giờ em nhận được cái hố chết anh ban cho em để nhảy. Xin thắp nén nhan trước quan tài em khi anh hiểu em đã đau đớn thế nào... Xin lỗi những người đã yêu thương em".

Cảm thương và mong L.N qua khỏi, dân mạng lên án gã Sở Khanh N.V.KT và cả K.V không chỉ hành động ngoại tình mà còn bởi giở trò "nước mắt cá sấu" trên Facebook.

"Cái giá phải trả cho việc lạm dụng mạng xã hội là bị dè bỉu, khinh thường. Bố mẹ, ông bà mất, chuyện vợ chồng cũng đem lên Facebook để xin xỏ mấy câu an ủi qua loa hay câu like. Giờ lại thêm cái thằng bị teo não, đến vợ tự sát cũng lại đăng Facebook kèm theo cái ảnh vợ à? Còn mô tả cái mặt phải đẹp trai và mắt phải quyến rũ. Loạn hết rồi", bạn Loan nhận xét.

(Theo Một thế giới)" alt="Chồng ngoại tình, vợ cũng cặp bồ và tự sát vì bị lừa" width="90" height="59"/>

Chồng ngoại tình, vợ cũng cặp bồ và tự sát vì bị lừa

Sau khi đọc bài viết "Tình bạn 40 năm tan vỡ khi kẻ giàu lên, người nghèo xuống", tôi xin chia sẻ về câu chuyện của bản thân mình. Tôi trước kia cũng sinh ra trong hoàn cảnh nghèo khó, thiếu trước hụt sau. Thời ấy, tôi có chơi thân với một người bạn gần nhà. Chúng tôi học cùng lớp và chơi chung với nhau suốt 12 năm phổ thông. Trái ngược với hoàn cảnh của tôi, bạn lại sinh ra trong một gia đình khá đầy đủ về mặt vật chất.

Ba mẹ của bạn cũng thân thiết với ba mẹ tôi. Nhà tôi vốn làm nông, ba mẹ tôi lo ăn uống hằng ngày còn thiếu thốn đủ đường. Thậm chí, mỗi đầu năm học, họ đều phải làm đơn gửi lên trường để xin miễn giảm học phí cho tôi. Quần áo, sách vở của tôi cũng đều là dùng lại đồ cũ của người khác. Có năm, tiền lì xì cả Tết của tôi gom lại được nhiều nhất là 35.000 đồng. Trong khi đó, bạn tôi có cả tiền triệu vào thời kỳ những năm 1994 - 1995.

Bạn cũng được ba mẹ cho tiền tiêu vặt hàng tháng để mua truyện tranh, đồ chơi, được mua cho cả một dàn âm thanh, đầu đĩa CD, được dùng đèn điện từ sớm... Những thứ ấy lại rất xa xỉ với tôi khi trong nhà chỉ dùng đèn dầu, chỉ có chiếc máy cassette (được hội nông dân tặng) và chiếc TV đen trắng, dùng nguồn điện từ bình sạc.

Chính vì nghèo khổ như vậy nên tôi có phần tự ti, ganh tỵ và thậm chí cả tâm lý ghen ghét trong lòng với bạn, mặc dù chúng tôi vẫn chơi chung với nhau. Và tôi dùng cái nghèo khó đó để làm động lực cố gắng học tập (luôn đứng top đầu của lớp). Hết cấp ba, tôi thi đậu đại học trên thành phố, còn bạn đi học trung cấp nghề. Sau khi tốt nghiệp, chúng tôi cũng có thời gian thuê phòng trọ ở chung với nhau.

>> 30 năm trước họ giàu, nay nghèo

Nhưng rồi, sau một thời gian, bạn về quê tìm việc, còn tôi ở lại Sài Gòn để lập nghiệp. Kể từ đó, chúng tôi ít gặp nhau hơn, mỗi người có một cuộc sống riêng. Sau hơn 30 năm, đến nay, hoàn cảnh của hai gia đình chúng tôi vẫn rất khác biệt, nhưng theo hướng ngược lại. Bây giờ, tôi đã hoàn thành các mục tiêu lớn "một vợ, hai con, ba lầu, bốn bánh", còn có dư chút ít tài sản.

Trong khi đó, bạn trở nên khó khăn hơn lúc trước vì một số lý do, hiện chỉ còn một mảnh đất nhỏ vừa đủ để xây nhà ở quê. Bạn vẫn sống cùng ba mẹ, làm nghề điện cho một khu công nghiệp cạnh nhà, và nhìn qua vợ con bạn, tôi thấy họ sống không được đủ đầy.

Nhiều lúc, tôi về quê chơi dịp cuối tuần, trong lòng cũng muốn ghé qua nhà thăm bạn, nhưng có vẻ giữa chúng tôi đã có một khoảng cách vô hình nào đó. Nhiều lúc, trong giấc ngủ, tôi vẫn mơ về những kỷ niệm đẹp của tình bạn giữa chúng tôi trước đây. Thú thật, tôi cảm thấy có lỗi với bạn và thấy hối hận về những suy nghĩ đố kỵ của mình thời còn nghèo khó.

Minh

>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.

" alt="Tôi mất người bạn thân nhất từ khi giàu lên" width="90" height="59"/>

Tôi mất người bạn thân nhất từ khi giàu lên