
Mùa Giáng sinh đã đến
Theo chân teen đi “săn” quà Giáng sinh
Không khí giáng sinh rộn rã khắp thế giới
10 món quà công nghệ siêu xa xỉ dịp Giáng sinh
- Đón giáng sinh giữa thảo nguyên bạt ngàn hoa cải Mộc Châu,ìmônggiàTuyếttrênđỉlich thi dau bong da lich thi dau bong da hom naylich thi dau bong da hom nay、、
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。
Soi kèo góc Wolves vs Fulham, 2h30 ngày 26/2
2025-03-01 04:50
Rêu sông, suối là một món ăn từ xa xưa được nhiều dân tộc: Nùng, Thái, Mông, Mường… ưa thích. Rêu nướng được coi là đặc sản trong ẩm thực của người Tày.
Rêu đá là đặc sản chỉ có ở vùng Tây Bắc, thường mọc bám vào các gờ đá nơi lòng suối. Rêu được chia thành 3 loại. “Cui” là loại rêu mọc thành sợi như sợi tóc, màu hơi sẫm.
“Cay” là loại rêu có sợi mọc rời rạc màu xanh. Và với loại rêu mọc thành từng mảng ở ao hoặc các khe suối, không bám chặt vào đá thì được gọi là “tau”.
![]() |
Rêu sau khi được lấy từ suối lên |
Theo kinh nghiệm của người Tày, khi đi tìm rêu nên chọn những bãi rêu lớn, bởi ở đó rêu vừa nhiều, vừa ngon. Khi vớt rêu, phải đứng ở dưới suối, hứng nước chảy từ trên rồi lấy tay quơ ngang nhưng chỉ được chọn những rêu non.
Rêu chỉ sống trong 7 ngày, tức là khi nó mọc lên 3-4 ngày là phải vớt ngay. Nếu để quá thời gian đó, rêu sẽ chuyển màu trắng, không thể dùng làm thức ăn.
Hái rêu là một công việc vất vả, nhưng việc đập rêu, loại bỏ tạp chất còn nhọc hơn. Các đám rêu ngậm nước nhiều, khi nhấc ra khỏi mặt nước nặng trĩu tay, phải từ từ cho rêu chảy hết nước rồi bỏ vào giỏ.
Sau đó là công đoạn đập rêu. Để những cục rêu lên thớt hoặc một hòn đá tảng to có mặt phẳng và đập cho rong rêu bong ra các tạp chất. Phải đập sao cho khéo để rêu không bị nát, dễ mất chất dinh dưỡng và màu xanh tự nhiên. Sau khi được vò đập thật kỹ cho sạch nhớt phù sa, rêu có thể chế biến thành nhiều món.
![]() |
Rêu suối tuy nhiều, nhưng những loại rêu ngon thì ít. Hơn nữa, rêu ăn được cũng theo mùa, bởi vậy đối với bà con dân tộc Tày, rêu cũng là một món ăn quý. Các món ăn được chế biến từ rêu đá còn được gọi là quẹ.
Nếu thực khách muốn thưởng thức món canh rêu tươi, người Tày sẽ đem rêu nấu với xương hầm hoặc nước luộc gà, cho mắm muối và các gia vị rồi ăn nóng. Với món nộm rêu, người ta thường lấy rêu non, đồ cho chín rồi trộn cùng súp, mì chính và các gia vị. Đây là những món ăn được coi là đặc trưng của người dân tộc Tày.
![]() |
Món canh rêu thanh mát |
Rêu còn có thể được chế biến thành nhiều món khác như rêu rán, rêu khô nhưng độc đáo nhất vẫn là món trộn với các loại gia vị rồi đem nướng.
Người Thái có thể dùng rêu nướng không với các loại dong, lá chuối hoặc nướng cùng cá suối, thịt lợn, thịt gà và ớt. Đơn giản và hợp khẩu vị của nhiều người là món rêu nướng trên than hồng. Chọn loại rêu dài bằng ngón tay trộn cùng muối, ớt, rau mùi, hành, sả, “mắc khén” bọc trong lá chuối đã được hơ nóng cho mềm và tránh rách, rồi nướng trên than hồng cho tới khi xém lớp lá bên ngoài.
![]() |
Rêu nướng là món ăn thể hiện sự khéo léo, sáng tạo của người Tây Bắc |
Nhiều nơi còn dùng ống nứa non thay lá chuối nên rêu nướng có vị ngọt đặc trưng. Sau khi nướng, rêu đá trở nên mỏng tang, giòn, và vô cùng thơm ngon. Người ăn chơi nhấm nháp rêu đá nướng với rượu, người lại ăn kèm với xôi đồ thơm phức.
Người Tày có câu: “Quẹ chí áp, táp chí hơ”, có nghĩa là nướng quẹ phải đặt áp vào than, nước ngọt và thơm của nó chưa kịp rớt xuống thì quẹ đã chín. Khi nướng, không phải xoay nhiều lần mà nướng chín một bên, sau đó nướng tiếp bên còn lại. Khi dùng hai ngón tay bấm thấy mềm là quẹ đã chín. Ngoài việc chế biến rêu tươi, người ta còn phơi khô rêu, cất lên gác bếp để làm món ăn dự trữ. Chỉ khách quý mới được đãi món rêu khô này.
Theo kinh nghiệm dân gian, rêu nướng không chỉ là món ăn được nhiều đồng bào dân tộc ưa thích mà còn có khả năng chữa nhiều bệnh, giúp lưu thông khí huyết, giải độc, giải nhiệt, ổn định huyết áp và tăng cường sức đề kháng.
(Theo Dân trí)
" width="175" height="115" alt="Món ngon: Lên Tây Bắc, thưởng thức đặc sản từ… rêu" />Món ngon: Lên Tây Bắc, thưởng thức đặc sản từ… rêu
2025-03-01 04:22
Bà mẹ không kiếm được việc vì quá xinh đẹp
2025-03-01 03:41
Vợ chồng tôi lấy nhau sau gần 10 năm quen biết yêu đương. Anh là con độc nhất trong gia đình có bố mẹ ông bà đều là bác sỹ. Bản thân anh cũng là bác sỹ nha khoa.
Có thể nói, gia đình anh thuộc hàng danh gia vọng tộc. Vì thế, trước khi lấy anh, tôi cũng có chút “chờn”. Làm dâu con một đã khó, làm dâu trong gia đình như gia đình anh lại càng “ghê”. Nhưng, cuộc sống hôn nhân của chúng tôi lại vô cùng nhẹ nhàng.
![]() |
Ảnh minh họa (Nguồn: crisismagazine) |
Mẹ anh là bác sỹ giỏi và cũng là người phụ nữ đảm đang. Vì công việc bận rộn nên bà chỉ sinh một mình anh. Mọi sự chăm chút bà dành hết cho anh nhưng không phải vì thế mà anh được chiều chuộng vô điều kiện.
Những việc cá nhân của anh như học hành, chăm sóc bản thân anh đều phải tự thân vận động. Việc vặt trong nhà như rửa bát quét nhà anh cũng được mẹ phân công thực hiện tùy vào độ tuổi và mức độ bận rộn học hành. Cũng bởi công việc của bà rất bận nên bà không thể cáng đáng hết mọi thứ, bởi bà luôn bảo, phụ nữ không phải là siêu nhân.
Khi bà biết chúng tôi chơi thân với nhau, rồi yêu nhau bằng tình yêu học trò nhí nhố vô tư, bà chỉ nói với anh rằng cuộc đời con là do con tự quyết. Chính vì được mẹ vô cùng tin tưởng nên chúng tôi càng phấn đấu, cùng nhau học hành để bố mẹ yên tâm.
Lấy nhau xong, chúng tôi xin phép bố mẹ sẽ kế hoạch một thời gian để làm quen với cuộc sống vợ chồng, để hiểu hết nếp sống của gia đình trước khi đón thêm thành viên mới.
Mẹ chồng cũng không hề phản đối mà chỉ bảo “Tùy các con". Nhưng đừng để bố mẹ chờ lâu quá. Mà mẹ nói trước, nhà này có mỗi mình anh, nên anh làm sao thì làm, sinh cho mẹ 3 đứa cháu!” Chúng tôi nhìn nhau cười, bởi thực lòng đấy cũng là mong ước của vợ chồng tôi.
Nhưng ông trời quả đúng là khéo trêu ngươi. Khi cuộc sống của cả gia đình tôi đang ngập tràn hạnh phúc, thì... Sau một ca trực đêm, chồng tôi đi xe máy về nhà, chẳng hiểu thế nào mà tự đâm xe vào gốc cây, ngã gãy đốt sống cổ và qua đời ngay sau đó.
Trời đất như sụp đổ. Tôi và mẹ chồng, hai người phụ nữ của cuộc đời anh, không phải, anh là cuộc đời của hai người phụ nữ chúng tôi, gục ngã hoàn toàn. Tôi không biết đất trời gì nữa, mẹ chồng cũng vậy.
Trong đám tang của anh, chỉ có tiếng khóc của bạn bè, của anh em họ hàng, còn tôi và mẹ, đâu biết gì nữa đâu. Cứ tỉnh được một lúc, tôi và mẹ lại ngất đi. Bố anh, không còn sức để khóc bởi nỗi đau quá lớn. Ông như người mất hồn, đứng không vững và luôn phải có người đỡ.
Suốt thời gian dài sau đó, không khí tang tóc vẫn bao trùm trong ngôi nhà khang trang của chúng tôi. Đứng đâu tôi cũng nhìn thấy bóng dáng anh đang cười đùa với vợ, đang nũng nịu với mẹ, đang tranh luận với bố về những vấn đề chuyên môn.
Nhìn vào đâu cũng có anh và nhìn vào đâu cũng là nỗi đau không thể nguôi ngoai. Tôi xin phép bố mẹ chồng về ngoại. Nhưng về nhà, nhìn đâu cũng là những kỷ niệm khi chúng tôi còn yêu nhau, nhà tôi cũng là ngôi nhà thứ hai của anh. Bố mẹ tôi, cũng đau khổ, cũng thương con mà gầy rộc. Về nhà, nghĩ lại thương bố mẹ chồng lầm lũi. Tôi lại quay lại nhà chồng.
Chúng tôi cứ vậy nương tựa vào nhau mà tồn tại qua ngày. Bố mẹ chồng tôi xin nghỉ không làm chuyên môn mà chỉ đến bệnh viện để làm những công việc đơn giản bởi họ sợ mình không đủ tỉnh táo để phẫu thuật cho bệnh nhân. Tôi cũng vật vờ đến cơ quan như một bóng ma. Đồng nghiệp nhìn thấy mà ái ngại. Ngay cả cô giúp việc cũng cảm thấy sợ cái không khí trong nhà chúng tôi và xin nghỉ việc.
Gần một năm trôi qua, chúng tôi đã dần quen với nỗi đau. Trong nhà thi thoảng đã có tiếng cười khi mấy đứa trẻ con trong họ đi cùng bố mẹ sang nhà tôi chơi với ông bà. Một hôm, bỗng mẹ chồng lên phòng tôi, hai mẹ con cứ gục đầu vào nhau, im lặng một lúc, bà lên tiếng:
- Mẹ có chuyện này muốn nói với con mà chẳng biết phải bắt đầu thế nào. Bởi mẹ hiểu, làm vậy là ích kỷ, là khổ cho con, nhưng con thương mẹ, con thương gia đình này mà gật đầu cho mẹ vui lòng.
Tôi còn đang chưa kịp hiểu chuyện gì, mẹ chồng tôi tiếp lời:
- Thằng Huy nó là con độc nhất của bố mẹ. Giờ nó mất đi coi như nhà này tuyệt tự. Hôm nó bị tai nạn, bố mẹ chẳng kịp suy nghĩ gì nhưng may chú Tư (em ruột của bố chồng tôi, cũng là bác sỹ) đã kịp hỏi ý kiến bố và phẫu thuật ngay, lấy tinh trùng của thằng Huy để giữ lại và bảo quản lạnh.
Làm vậy để sau này, nhà mình vẫn còn cơ may có người nối dõi. Bố mẹ cũng đã nghĩ kỹ rồi. Tìm người đẻ thuê chả biết nòi giống thế nào. Con, dù sao cũng đã là người của gia đình này. Các con cũng đã có hơn 10 năm yêu thương gắn bó.
Nếu thằng Huy nó không mất đi, giờ chắc chúng mày cũng đã sinh cháu cho bố mẹ. Mẹ muốn nói là… con… có thể sinh cho bố mẹ một đứa cháu, từ tinh trùng của thằng Huy được không?
Tôi bất ngờ trước đề nghị của mẹ chồng. Tôi hiểu cho nỗi đau của bà. Tôi cũng chưa từng nghĩ đến việc mình sẽ đi bước nữa nhưng sinh con với người chồng đã khuất là điều tôi cũng chưa từng nghĩ đến. Thực lòng, tôi không muốn rời xa gia đình này, không muốn rời xa bố mẹ chồng. Nhưng sinh con trong hoàn cảnh này ư? Tôi cứ cảm thấy có gì đó không phải.
Tôi rất hoang mang không biết phải làm như thế nào nữa?
![]() Đề nghị bất ngờ của chồng tương lai trước đám cướiAnh nói, thà em chọn để đứa con trong bụng có bố, còn nếu em cứng đầu cứng cổ thì cả 2 đứa đều không có bố. " width="175" height="115" alt="Tâm sự: Bàng hoàng trước đề nghị của gia đình người chồng đã mất" />Tâm sự: Bàng hoàng trước đề nghị của gia đình người chồng đã mất 2025-03-01 03:24 ![]() ![]() ![]() Khuya lắm rồi, khu vực vòng xoay không còn người đi bộ. Thế nhưng trên tiểu đảo giữa vòng xoay, một cụ bà tay cầm túi xách, nhấp nhỏm nhiều lần để mong vượt qua nhưng đều không thể. Nhìn cách bà đứng, bộ dạng bà khi bước đi, chứng tỏ bà không phải là người khỏe mạnh. Bộ quần áo trên người bà nhăn nheo. Đôi dép bà mang có chỗ đã đứt quai...
Bà bước xuống đường đi vài bước. Nhưng không thể đi tiếp được vì ánh đèn của xe chiếu thẳng vào bà khiến bà sợ hãi. Bà trở lại tiểu đảo. Nhiều lần như thế mà vẫn chưa sang được bên kia đường. Một thanh niên đi xe máy, tấp vào tiểu đảo. Anh hỏi bà : "Bà muốn qua bên kia đường?". Bà cụ mệt nhọc gật đầu. Bà lên xe cháu đưa qua cho. Bà đứng đây đến sáng cũng chưa qua được. Nghe thấy, mắt bà ngời lên. Bà bước xuống đến sát bên anh rồi leo lên xe. Anh len lỏi vào dòng xe chẳng mấy chốc đưa bà đến nơi bà muốn đến. Bà xuống xe đứng trên lề đường. "Bây giờ bà đi về đâu?", anh hỏi. Bà nói: "Tôi muốn về ngã tư Sở Sao nhưng giờ này khó đón xe quá. Vả lại tôi cũng không còn tiền. Thôi đành chờ...". Anh thanh niên khựng lại. Sao lại có trường hợp như thế giữa đêm khuya?. Ngã tư Sở Sao cách nơi đây khoảng 10 km, không phải là đoạn đường gần để bà có thể đi bộ. Đây không phải là trường hợp đầu tiên anh gặp. Vốn là sinh viên khoa báo chí của trường đại học KHXHNV, anh ra trường mới vài năm nay và được nhận làm phóng viên thường trú Bình Dương cho một tờ báo mạng điện tử. Tiếp xúc nhiều với những mảnh đời bất hạnh, anh rất cảm thông nhưng hoàn cảnh của bà cụ này lại làm anh khó nghĩ. "Sao bà lại đi giữa khuya như thế này?", anh nêu thắc mắc với bà và được bà giải thích... "Tôi bị bệnh nằm điều trị ở bệnh viện đa khoa Đồng Nai một tháng nay. Một thân một mình không người chăm sóc. Không có tiền phải nhờ vào những suất ăn từ thiện. Chồng chết mấy năm nay, tôi còn 2 đứa con trai. Một đứa theo vợ ra miền Bắc còn một đứa đang theo học ở một trường đại học xa. Tết gần đến rồi, nhà cửa không ai trông tôi phải trốn viện về. Xin đi nhờ xe từ chiều đến giờ mới tới được đây", bà nói. Anh nói: "Bà lên xe cháu đưa về nhà cho. Cháu cũng ở gần Sở Sao mà". Thế là một trẻ chở một già nhắm hướng quốc lộ 13 đi tới. Cũng không lâu lắm đã đến nhà bà. Một căn nhà ọp ẹp trong hẽm nhỏ. Xuống xe, anh phóng viên trẻ rút ra ít tiền dúi vào tay bà. "Bà cầm chút ít sắm sửa đồ ăn Tết". Người đàn bà nghèo xua tay: "Cậu đã chở tôi về đến nhà là quý lắm rồi. Tôi không nhận tiền đâu". Dùng giằng mãi bà mới chịu nhận. Bà nói: "Ơn này biết khi nào tôi trả được đây". "Có gì nhiều đâu mà ơn với nghĩa ạ" - anh phóng viên nhoẻn miệng cười đáp - "Bà cháu mình có duyên nên mới gặp. Cháu giúp đỡ bà một chút cũng là việc bình thường thôi". Thời gian đã bước sang ngày mới. Xe cộ trên đường dập dìu báo hiệu Tết đã cận kề. Trần Chánh Nghĩa " alt="Chút duyên cuối năm của người đàn bà nghèo và chàng trai trẻ" width="90" height="59"/>Chút duyên cuối năm của người đàn bà nghèo và chàng trai trẻ ![]()
Đinh Quang Tuấn " alt="Mãn nhãn với các tư thế yoga đỉnh cao trong nắng sớm Sài Gòn" width="90" height="59"/>Mãn nhãn với các tư thế yoga đỉnh cao trong nắng sớm Sài Gòn Lươn xúc bánh đa
Nếu như về xứ Nghệ, bạn không thưởng thức các món ăn từ lươn thì quả thật là một thiếu sót bởi từ lâu món ăn từ lươn đã nổi danh ở vùng đất này. Lươn xúc bánh đa quả là một món ăn dân dã mà lạ miệng, chỉ cần vài lát bánh đa được dọn kèm cùng một đĩa lươn băm với chút sả, ớt, rau ngò om (rau ngổ) nhưng đã đủ níu chân thực khách. Những con lươn khi bắt về được làm sạch nhớt, lóc bỏ xương rồi băm nhuyễn cùng với thịt, ướp một số loại gia vị như muối, tiêu, đường... rồi đem lên xào chín cho ngấm gia vị. Sau đó hỗn hợp này được trộn lẫn cùng với ớt, sả đã băm nhỏ, múc lên đĩa rồi rắc thêm một chút lạc, rau ngò om, ngò gai (mùi tàu) thái nhỏ. Khi ăn bạn sẽ cảm nhận sự giòn rụm của bánh đa quyện lẫn vị ngọt thơm của thịt lươn, chút thơm thơm của sả, chút cay của ớt, ăn rất thú vị. Lươn om chuối đậu Đây là món ăn đặc trưng của người dân xứ Nghệ và bất kỳ người con nào mảnh đất này khi đi xa đều nhớ. Những con lươn to, béo tròn vàng óng được bắt lên, làm sạch nhớt rồi mổ bụng cắt khúc dài bằng nửa ngón tay, ướp cùng một số loại gia vị và hành, ớt, tiêu, đặc biệt không thể thiếu được bột nghệ để món ăn có màu vàng ươm, bắt mắt.
Chuối xanh được gọt vỏ, cắt khúc rồi ngâm qua với nước muối, chanh cho hết vị chát và không bị thâm. Riềng, nghệ tươi giã nát, trộn mắm tôm vào cùng, lọc lấy nước bỏ bã rồi ướp cùng với chuối. Sau khi xào qua lươn cho thấm gia vị, người ta cho lươn vào hỗn hợp hành, tỏi, sả, chuối đã được phi thơm rồi đổ nước dừa vào, cho thêm chút giấm, rượu và nước riềng rồi đun liu riu trên bếp. Đến khi chuối xanh và lươn chín mềm, sóng sánh màu nghệ thì tắt bếp cho tía tô, lá lốt, lá nghệ đã thái nhỏ vào cho dậy mùi. Khi ăn bạn sẽ cảm nhận thịt lươn dai mềm, thơm ngọt, có hương vị đặc trưng riêng. Cháo lươn Khác so với cháo lươn ở các vùng miền khác, cháo lươn Nghệ An được nấu nguyên hạt gạo, hầm đến khi chín nhừ, tự nhuyễn ra chứ không phải gạo xay. Lươn sau khi rửa sạch thì đem luộc vừa chín rồi gỡ bỏ xương, xào trên chảo có phi hành tăm cho dậy mùi. Người Nghệ An thích dùng bột nghệ nên trong cháo sẽ có màu vàng hay sốt màu đỏ của hạt điều. Cháo lươn thơm nồng, ấm bụng là món ăn tuyệt vời mà bạn nhất định phải thử khi đến vùng đất này. Miến lươn
Miến lươn là món ăn khá phổ biến gồm miến lươn xào hoặc nước. Nước dùng của miến lươn đúng chuẩn phải có nước xương lươn, muối, gừng đập dập cho vào, đun sôi lâu, hớt bọt cho nước trong và ngọt. Sợi miến dai, ăn khi nước dùng mới chan còn nóng, thêm một chút ớt bột sẽ thật tuyệt. Miến xào được làm chín, mềm, nêm nếm gia vị vừa ăn, sau cùng mới cho thịt lươn đã xào qua vào trộn đều, trút ra đĩa rắc thêm rau răm, hành tăm, ăn nóng. Miến lươn ở Nghệ An thường là loại lươn mềm, không phải lươn khô như ở miền Bắc, ăn kèm giá đỗ và hành khô phi thơm. ![]() Muôn màu muôn vẻ món bánh bèo ở các vùng miền Việt NamCùng một tên gọi nhưng món bánh bèo ở Hải Phòng, Nghệ An, Huế,… lại mang dáng vẻ và hương vị khác nhau, thể hiện rõ đặc trưng ẩm thực mỗi vùng miền. " alt="Món ngon: Về xứ Nghệ đừng quên thưởng thức các món ngon từ lươn" width="90" height="59"/>Món ngon: Về xứ Nghệ đừng quên thưởng thức các món ngon từ lươn ![]()
![]()
关注微信公众号,了解最新精彩内容
|