Công nghệ

Liên hệ phim khoa học viễn tưởng với công nghiệp 4.0 ở trong bài giảng ở Bách khoa TP.HCM

字号+ 作者:NEWS 来源:Nhận định 2025-03-17 14:47:23 我要评论(0)

Vừa qua Trường Đại học Bách khoa - Đại học Quốc gia TP.HCM tổ chức buổi nói chuyện của diễn giả Paultrực tiêp bóng đá hôm naytrực tiêp bóng đá hôm nay、、

Vừa qua Trường Đại học Bách khoa - Đại học Quốc gia TP.HCM tổ chức buổi nói chuyện của diễn giả Paul Inman,ênhệphimkhoahọcviễntưởngvớicôngnghiệpởtrongbàigiảngởBátrực tiêp bóng đá hôm nay Phó Hiệu trưởng trường Đại học Oxford Brookes, Vương Quốc Anh với chủ đề “Sự thật về công nghệ còn lạ lẫm hơn cả khoa học viễn tưởng” (Technological Truth is Stranger than Science Fiction).

Bài nói chuyện dưới sự trình bày của Diễn giả Paul Inman, Phó Hiệu trưởng trường Đại học Oxford Brookes, người từng là nhà sản xuất truyền hình và đạo diễn điện ảnh, khám phá những ranh giới mong manh giữa khoa học viễn tưởng và hiện thực kỹ thuật.

Trong đó, chúng ta được đặt vào thế giới giả tưởng của cộng đồng nghiên cứu khoa học và kỹ thuật, và xem xét một thế giới tương lai mà ở đó công nghệ sẽ thay thế hoàn toàn cho con người.

Vẽ nên một tương lai đậm màu giả tưởng với chất liệu được xây dựng bởi các tiểu thuyết gia, các nhà làm phim, các dự án nghiên cứu đương thời, cũng như những dự án đổi mới sáng tạo mang tính thương mại, nhưng bài giảng cũng đưa ra một bức tranh với viễn cảnh đầy thử thách nhưng cũng mang tới vô vàn cơ hội cho các đơn vị đào tạo.

Bài giảng cũng đưa một luận điểm tranh cãi quanh vai trò của những ngành kỹ thuật và khoa học đi đầu trong cuộc cách mạng công nghiệp 4.0 bao gồm robotics, trí thông minh nhân tạo, kỹ thuật sinh học, kỹ thuật nano, và khoa học thần kinh; rằng những lĩnh vực này có thể thay thế nhận thức của chúng ta về thực tế, bao gồm cách chúng ta trải nghiệm cuộc sống và đối nhân xử thế như thế nào?

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Tại sao “máy móc” của người yêu tôi vẫn ỉu xìu dù tôi đã cố sức tìm mọi cách để khởi động nó? Vì sao đã nâng niu hết mình mà cũng chẳng chịu lên?

Năm nay tôi 27 tuổi, đã có người yêu lớn hơn 3 tuổi. Chúng tôi biết nhau gần 2 năm nhưng chính thức yêu nhau mới 6 tháng. Gia đình hai bên cũng biết chuyện và giục cưới.

Tuy nhiên, tôi còn băn khoăn một điều. Đó là tôi có cảm giác anh ấy không mạnh mẽ như hình dáng bên ngoài của mình. Cụ thể là tôi đã chủ động khơi gợi nhiều lần khi hai đứa có điều kiện ở riêng với nhau, thế nhưng anh vẫn trơ trơ, không hề hưởng ứng.

Tôi hỏi thì anh trả lời là đối với anh, chuyện tình dục không quan trọng, điều quan trọng nhất là hai tâm hồn phải hiểu biết, cảm thông, cùng nhịp đập… Tôi thấy rất lạ. Hỏi bạn bè thì ai cũng cho rằng tôi đã xúi quẩy khi vớ phải “người cõi trên”.

Không phải là tôi ham hố chuyện tù mù, đen tối nhưng thật sự tôi thấy chuyện đó rất quan trọng, nếu không hòa hợp thì khó ăn đời ở kiếp với nhau. Tại sao “máy móc” của người yêu tôi vẫn ỉu xìu dù tôi đã cố sức tìm mọi cách để khởi động nó? Có phải người yêu tôi có vấn đề về bản lĩnh đàn ông? Nếu không thì vì sao đã nâng niu hết mình mà cũng chẳng chịu lên?

lethingoc…@gmail.com

{keywords}

Bạn thân mến,

Đúng như bạn nghĩ, khi hai người yêu nhau, quyết định tiến tới hôn nhân thì mặc nhiên chấp nhận phải làm “chuyện đó” với nhau. Nếu chuyện đó không có chất lượng chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống gia đình (tất nhiên là trừ những trường hợp quá cá biệt).

Trong trường hợp bình thường, tức là con người ta khỏe mạnh, không có bệnh tật gì về thể chất cũng như tinh thần thì khi hai người khác giới có tình cảm với nhau, họ luôn mơ tưởng đến viễn cảnh được trọn vẹn thuộc về nhau dù không hẳn đó là mơ tưởng được kết thành vợ chồng. Và thường thì các anh chủ động tơ tưởng khiến thằng nhỏ cũng mơ màng nhận lệnh xung phong. Khi đó “nó” tự động lên chứ không cần phải có ai nâng đỡ, dìu dắt hay “nắm cổ lôi lên”. Tức là chỉ cần “nghĩ tới” chứ chưa “va chạm” thực tế thì “nó” đã lên rồi.

Tuy nhiên trong thực tế, cũng có những trường hợp… khác thường. Đặc biệt là khi cái đầu không nghĩ đến chuyện ấy. Bạn cần biết là dù công cụ để thực hiện hành vi là “thằng nhỏ” ở phía dưới nhưng nó chỉ hành động khi nhận được mệnh lệnh của cấp trên, tức là trung ương thần kinh. Nếu ở trên không ban bố hiệu lệnh thì phía dưới biết đâu mà lần?

Đơn giản, chuyện này giống như khi ta mở tivi nhưng chăm chú đọc báo thì chắc chắn sẽ chẳng biết phát thanh viên nói gì! Hai người ngồi bên nhau mà anh ấy chỉ nghĩ đến cỏ, cây, hoa, lá, mây, nước, trời, trăng thì hỏi sao thằng nhỏ không cúi mặt âu sầu bởi có ai ra lệnh cho nó đâu?

Trở lại vấn đề của các bạn. Hãy khoan nghe lời bạn bè mà kết luận người yêu mình là “người cõi trên”. Có thể anh ấy hơi đặc biệt và có quan niệm nghiêm túc về vấn đề tiết trinh, về quan hệ tình dục và không thuộc trường phái thích “ăn cơm trước kẻng”.

Chuyện máy móc của anh ấy vẫn án binh bất động dù bị khiêu khích có thể có nhiều nguyên nhân. Đặc biệt, có thể chính sự dạn dĩ của bạn khiến anh ấy ngần ngại. Dù sao thì chị em cũng được mệnh danh là “phái yếu”; không nên khủng bố tinh thần người yêu bằng những động thái quá bạo dạn. Các anh tuy rất thích làm chuyện ấy nhưng sẽ có suy nghĩ tiêu cực nếu mình để mất quyền chủ động vào tay người khác, nhất là người họ định cưới làm vợ. Bạn đặc biệt phải lưu ý điều này.

Như đã nói, nếu anh ấy thuộc “trường phái nghiêm túc” thì chuyện đó khó xảy ra vì bản thân anh ấy không muốn. Cái này hoàn toàn do chủ quan và thuộc về nhận thức nên khó can thiệp bởi nhận thức là điều khó lay chuyển nhất nơi một con người.

Còn những trường hợp khác thì do… chưa khám nghiệm hiện trường nên không thể vội vàng kết luận. Khuyên bạn đừng quá chăm chú vào vấn đề đó mà hãy có sự quan sát một cách toàn diện về tính tình, phong cách sống, các mối quan hệ, suy nghĩ… của anh ấy đối với chung quanh.

Đừng vội vàng kết luận bất cứ điều gì có thể gây tổn thương cho tình cảm của hai người. Hãy dành thêm thời gian để tìm hiểu nhau trước khi quyết định ký tên vào bản án chung thân của cuộc đời!

(Theo NLĐO)

" alt="Đã nâng niu hết mình mà cũng chẳng chịu lên…" width="90" height="59"/>

Đã nâng niu hết mình mà cũng chẳng chịu lên…