500.000 sản phẩm sữa tươi sạch và đồ uống tốt cho sức khỏe của Tập đoàn TH tiếp tục được gửi tới người dân TP.HCM, chung tay đẩy lùi dịch Covid-19
Từ 0h ngày 23/8, TP.HCM tăng cường biện pháp chống dịch với yêu cầu "ai ở đâu ở yên đó". Dưới sự chỉ huy thống nhất của địa phương và phối hợp của các lực lượng khác, quân đội đang chủ trì lo lương thực, thực phẩm cho người dân.
Đồng hành cùng Chính phủ trong việc cùng quân đội chăm lo cho người dân, ngay chiều 25/8, Tập đoàn TH phối hợp với Ngân hàng TMCP Bắc Á thông qua Quỹ Vì tầm vóc Việt trao tặng người dân TP.HCM 500.000 sản phẩm sữa tươi sạch và đồ uống tốt cho sức khỏe trị giá hơn 4 tỷ đồng.
![]() |
TH mong muốn, những sản phẩm hoàn toàn tự nhiên, tốt cho sức khỏe sẽ góp phần chia sẻ khó khăn với cộng đồng. Trong các đợt trao tặng trước đó, hơn 450.000 sản phẩm TH cũng đã được trao tặng tới lượng lượng tuyến đầu và người dân TP.HCM |
Các sản phẩm thiết yếu mang thương hiệu TH gửi tặng người dân thành phố gồm sữa tươi sạch, nước uống sữa trái cây tự nhiên TH true JUICE milk, nước trái cây tự nhiên TH true JUICE, nước tinh khiết TH true WATER.
Toàn bộ sản phẩm TH được trao tặng thông qua Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam TP.HCM, sau đó lực lượng quân đội sẽ thay mặt chính quyền chuyển đến người dân, đảm bảo tiêu chí “ai ở đâu ở yên đó”.
![]() |
Sữa Dalatmilk (một thương hiệu thuộc Tập đoàn TH) có mặt tại các Siêu thị 0 đồng tại TP.HCM |
Bà Thái Hương, nhà sáng lập Tập đoàn TH chia sẻ: “Món quà này là sự nỗ lực của mỗi cá nhân, doanh nghiệp khi đồng hành cùng Chính phủ, quân đội đưa tới người dân, góp phần thực hiện triệt để giải pháp “Ai ở đâu ở yên đó” để chiến thắng Covid-19. Cách làm của doanh nghiệp nâng cao sự đoàn kết, góp phần đồng hành cùng nhân dân vừa thực hiện tuân thủ quy định phòng dịch, vừa tăng cường dinh dưỡng, tăng sức đề kháng cho mỗi người”.
Trong các đợt trao tặng trước đó, hơn 450.000 sản phẩm TH cũng đã được trao tặng tới lượng lượng tuyến đầu và người dân TP.HCM.
Từ khi dịch Covid-19 bùng phát vào đầu năm 2020 tới nay, Tập đoàn TH, Ngân hàng TMCP Bắc Á, thông qua Quỹ Vì Tầm Vóc Việt, đã chung tay đóng góp hơn 95 tỷ đồng cùng cả nước đẩy lùi dịch bệnh.
![]() |
Theo TH, từ khi dịch Covid-19 bùng phát vào đầu năm 2020 tới nay, Tập đoàn TH, Ngân hàng TMCP Bắc Á, thông qua Quỹ Vì tầm vóc Việt, đã chung tay đóng góp hơn 95 tỷ đồng cùng cả nước đẩy lùi dịch bệnh. Các đợt trao tặng của TH liên tục thực hiện trong nhiều đợt, tại nhiều địa phương, kịp thời theo diễn biến dịch bệnh: Từ tiếp sức lực lượng chống dịch và người dân bằng hàng triệu sản phẩm hoàn toàn tự nhiên, giúp tăng đề kháng, tốt cho sức khỏe, tới đóng góp vào quỹ vắc xin, hỗ trợ thiết bị vật tư y tế (máy thở, bộ test nhanh, đồ bảo hộ,…), hỗ trợ chi phí xét nghiệm, cách ly, tặng các phần cơm tình nghĩa… phát huy tinh thần tương thân tương ái và trách nhiệm xã hội của doanh nghiệp.
Bích Đào
" alt=""/>500.000 sản phẩm TH tiếp sức TP.HCM chống dịch“Em sao vậy? Lúc này công ty có chuyện gì hay sao mà anh thấy em cứ lơ lơ?”- một hôm, ông xã tôi đột ngột hỏi. Tôi giật mình: “Đâu có gì”. Giờ đây tôi rất lười nói chuyện với ông xã, không như trước đây, chúng tôi có thể nói chuyện suốt ngày mà không thấy chán. Con gái tôi cũng cật vấn: “Mẹ sao vậy? Áo này là của chị hai chớ đâu phải của con?”. Tôi luýnh quýnh như gà mắc tóc. Tôi lo lắng điều bí mật của mình sẽ bị ai đó phát hiện. Tôi tuyệt đối không bao giờ sử dụng máy tính ở nhà để chát chít, gởi tin nhắn cho Đăng.
Cho đến một ngày, Đăng có việc vào TP.HCM. Ngay tối đó, chúng tôi hẹn nhau đi cà phê. Tôi nhắn tin cho ông xã: “Em phải chuẩn bị báo cáo cuối tháng nên ở lại công ty làm cho xong mới về, anh và con ăn cơm trước đi”. Chuyện tôi ở lại làm thêm trước nay đã từng xảy ra nên ông xã tôi chẳng mảy may nghi ngờ.
Tối đó chúng tôi đi cà phê với nhau. Cái quán cà phê thơ mộng bên bờ sông Sài Gòn đủ tối để không ai thấy bàn tay Đăng lần tìm tay tôi và giữ chặt. Tim tôi rung lên khi đôi môi anh chạm nhẹ vào vành tai tôi. Rất lâu rồi tôi không biết đến cái cảm giác có một luồng điện chạy dọc sống lưng mình như thế. “Anh nhớ em quá”- Đăng thì thầm bên tai tôi.
Lúc đó, tôi không còn nhớ rằng mình đã từng là một người đàn bà đoan chính. Tôi không còn nhớ chồng và con đang đợi và lo lắng cho mình ở nhà. Tôi cũng không nhớ mình đã từng miệt thị những người phụ nữ không đứng đắn... Tôi chỉ nhớ trên má, trên môi, trên tóc, trên ngực tôi còn đọng lại hơi thở gấp gáp, nồng nàn của một người đàn ông khác.
Tối đó tôi không tài nào ngủ được và đổ thừa tại ly cà phê của anh bảo vệ công ty. Ông xã thấy tôi cứ lăn qua, trở lại thì cằn nhằn: “Ai bảo muộn rồi mà em còn uống cà phê?”. Rồi anh nhè nhẹ gãi lưng cho tôi. Đây là cách anh vẫn dỗ tôi ngủ từ ngày tôi đặt chân về nhà chồng. Cuối cùng tôi cũng thiếp đi với những mộng mị lạ lùng.
Từ đó đến khi Đăng về, chúng tôi còn đi cà phê với nhau một lần nữa. Cũng giống như lần đầu; tôi lại hồi hộp, đợi chờ, chen lẫn lo lắng. “Khoảng 2 tuần nữa anh sẽ vào”- Đăng nói với tôi khi chia tay. Tôi thấy tim mình đập loạn. Không ngờ một người đàn bà đã 40 tuổi đầu mà vẫn có những cảm xúc lạ lùng như vậy trước một người đàn ông. Tôi bỗng thấy sợ cái khoảng thời gian 2 tuần trước mặt. Chắc là tôi sẽ nhớ Đăng đến chết mất...
“Em đói bụng không? Anh hâm đồ ăn lại cho em nghen?”. Ông xã tôi ngồi chờ ở phòng khách, thấy tôi về, anh đứng dậy. Tôi bảo mình mệt, không muốn ăn rồi đi thẳng vào nhà tắm. Ở đó, tôi không tắm mà nhắm mắt, mường tượng lại từng cái nắm tay, từng nụ hôn, từng ánh mắt, hơi thở của Đăng. Những thứ ấy như vẫn còn luẩn quẩn trên da thịt tôi. Bất giác tôi thấy mặt mình nóng bừng... Tối đó, nằm bên chồng mà toàn bộ tâm trí của tôi lại hướng về Đăng.
Sáng hôm sau, con gái đầu của tôi vào phòng mẹ để mượn cái áo khoác. Cháu bảo tôi: “Hôm qua con với ba thấy ai chở mẹ đi trên đường Trần Quang Khải”. Tôi giật thót người. Do sợ có người bắt gặp, tôi đã gởi xe ở Bệnh viện quận 1 rồi đi bộ một đoạn tới chỗ Đăng hẹn đón tôi. Không lẽ trời bất dung gian, khiến chồng con tôi vô tình đi ngang qua đó để thấy người phụ nữ của họ đang làm chuyện vụng trộm? Tôi rung rung nói với con gái: “Mẹ nhờ chú chở đi công chuyện. Sao con không gọi mẹ?”. “Gọi không kịp vì xe của mẹ chạy nhanh quá. Ba đuổi theo một đoạn rồi quay lại”. Tôi chết trân khi nghe con gái nói như vậy.
May là chồng tôi đã đi làm sớm, anh không thấy sự hoảng loạn trên gương mặt tôi. Cả ngày hôm đó, tôi không tập trung làm được bất cứ điều gì mà chỉ lo nghĩ cách để trả lời chồng nếu anh ấy hỏi. Tôi cũng đã từng nhờ anh em trong công ty chở đi công chuyện, nhưng vì khi ấy tôi hoàn toàn vô tư nên trong lòng không gợn chút băn khoăn. Còn bây giờ, tâm tôi không ổn vì mình đã làm chuyện mờ ám thì làm sao tôi có thể bình thản nói dối?
Tôi đã chờ đợi suốt một tuần lễ qua nhưng ông xã tôi không hề hỏi han gì. Thế nhưng tôi vẫn có cảm giác trong lòng anh có điều gì đó không vui. Anh ít nói cười. Về đến nhà, ăn cơm xong là ngồi vào máy tính. Tôi hỏi chuyện gì, anh trả lời chuyện đó chứ không chủ động nói chuyện hay kể cho tôi nghe những vui buồn anh gặp phải hằng ngày.
Tôi không biết phải làm sao để gỡ cái nút thắt cho chính mình. Mấy ngày qua, tôi không lên mạng, không chát chít, nhắn tin, không nghe điện thoại của Đăng. Tôi cũng không dám đối diện với chồng mình vì sợ anh sẽ không tha thứ khi biết sự thật.
Tôi đã khôn 15 năm và giờ đây lại dại dột trong mấy tiếng đồng hồ. Không lẽ cái tổ ấm mà tôi đã cố công vun đắp bao nhiêu năm qua sẽ đổ vỡ vì những phút ngu muội của mình. Trời ơi, tôi phải làm sao đây?
Mỹ Anh
(Theo NLĐ)
" alt=""/>Phút lạc lòng của người đàn bà đoan chínhKể từ 10/9/2021, VietNamNet mở thêm lựa chọn về thời gian để độc giả dễ dàng đăng ký và trải nghiệm sản phẩm tâm huyết VietNamNet Premium của chúng tôi. Cụ thể:
![]() |
Trên hành trình nâng cấp liên tục VietNamNet Premium, chúng tôi sẽ không ngừng đầu tư công phu cả về mặt nội dung thông tin lẫn hình thức thể hiện: sẽ là những hình ảnh đặc tả đậm nét hơn, sẽ là những dữ liệu, biểu đồ chất lượng và sinh động hơn, sẽ thực sự là một kho tri thức đáng trân quý.
Báo VietNamNet rất mong các độc giả vẫn sẽ tiếp tục ủng hộ hướng đi mới này để cùng nhau xây dựng một nền báo chí sạch - tin cậy - chất lượng cao!
>> ĐĂNG KÝ VIETNAMNET PREMIUM TẠI ĐÂY
Lần đầu tiên, một tờ báo điện tử được phát hành thông qua đường bưu điện. Đây cũng chính là cơ hội để tìm kiếm nguồn thu mới cho các cơ quan báo chí Việt Nam trong bối cảnh doanh thu quảng cáo truyền thống suy giảm.
" alt=""/>VietNamNet Premium