- Với việc giành được giải nhất thi violon quốc tế tại Kazakhastan năm vừa qua, Trần Lê Quang Tiến trở thành người trẻ tuổi nhất đuọc tuyên dương Gương mặt trẻ thủ đô tiêu biểu khi mới 14 tuổi.Trần Lê Quang Tiến, sinh năm 2002, hiện là Học sinh hệ sơ cấp 5/9 Khoa dây – Học viện âm nhạc quốc gia Việt Nam. Năm nay, Quang Tiến không chỉ là gương mặt duy nhất góp mặt ở lĩnh vực Văn hóa- Nghệ thuật mà còn ít tuổi nhất trong số những cá nhân được tuyên dương.
Thực ra, với những người đam mê nghệ thuật, đặc biệt là với violon thì Quang Tiến chẳng phải là gương mặt quá xa lạ.
Bởi cậu từng được giới chuyên môn đánh giá làthần đồng violon Việt Namkhi giành giải Nhất cuộc thi violon quốc tế Mozart tổ chức tại Thái Lan cách đây 2 năm.
Ở tuổi 12, Quang Tiến chơi bản Concerto dành cho violon của nhà soạn nhạc vĩ đại người Đức Mendelssohn.
Tiến chia sẻ: “Khi biết được là 1 trong 10 gương mặt trẻ tiêu biểu của Thủ đô, em cảm thấy rất vinh dự và đây chắc chắn sẽ là một động lực quan trọng để em tiếp tục theo đuổi niềm đam mê và con đường âm nhạc của mình”.
Để có được kết quả ngày hôm nay, ít ai biết rằng con đường âm nhạc của Tiến từng dang dở, nói đúng hơn là đứt đoạn.
Học violon từ khi lên 6 tuổi nhưng được nửa năm thì Tiến bỏ dở, chuyển sang học piano đơn giản vì violon là bộ môn quá khó.
Thế nhưng, bỏ bẵng khoảng 3 năm, Tiến bất ngờ quay lại với violon. Với tài năng thiên bẩm và sự dẫn dắt của thầy giáo là nghệ sĩ violon nổi tiếng Bùi Công Duy, chỉ sau 2 năm luyện tập cậu ẵm luôn giải quốc tế trong sự thán phục của nhiều người.
Hiện nay dù mới 14 tuổi nhưng em đã chứng tỏ được một phong thái biểu diễn đầy bản lĩnh và một tiềm năng nghệ thuật đáng để kỳ vọng.
Ngồi theo dõi con ở dưới khán đài, chị Lê Thị Xuân Hà, mẹ của Quang Tiến không giấu nổi cảm xúc:
“Mình thật sự vui mừng, hạnh phúc và có chút hơi bất ngờ bởi cháu còn quá ít tuổi so với những gương mặt được tuyên dương ngày hôm nay. Mình nghĩ rằng có nhiều người giỏi khác ở các lĩnh vực cũng rất xứng đáng nhưng có lẽ con may mắn có được vinh dự trong lĩnh vực âm nhạc của mình”.
Chị Hà chia sẻ thêm về cậu con trai của mình: “Thực sự khi đi thi, Tiến cũng không nghĩ gì đến việc sẽ nhận được những giải thưởng ngày hôm nay. Tiến vốn là đứa kiệm lời nên chỉ biết đi thi về và rồi lại thấy cặm cụi vào luyện tập cùng với thầy giáo của mình”.
Quang Tiến đến với âm nhạc cũng nhờ sự định hướng ngay từ bé của chị Hà. Vốn là người thích dòng nhạc cổ điển nên chị Hà thường nghe mỗi khi có thời gian rảnh.
Theo chị Hà, hẳn cũng vì thế mà cả Tiến và cô chị gái đều vô tình được nghe dòng nhạc này từ bé và rồi giờ đây cả hai đều có tiềm năng về âm nhạc.
Chị Hà kể: “Ngay từ đầu mình đã muốn định hướng và tạo sự hứng thú cho các con học đàn nhưng lại băn khoăn nhỡ việc định hướng của mình vô tình tạo sức ép cho con”.
Vì vậy, ngay từ bé, cả Tiến và chị gái đều được ba mẹ cho tiếp cận, thử sức và trải nghiệm với các lĩnh vực như hội họa, âm nhạc, múa hát... để đo khả năng và biết điều mà con hứng thú.
May mắn thay khi cả hai đứa con cũng chọn đúng con đường mà chị Hà mong muốn. Chị của Tiến là Trần Lê Bảo Quyên hiện cũng theo học chuyên ngành piano tại một trường âm nhạc tại Đức.
Hiểu rằng việc tập đàn khá “cô đơn” từ tập luyện cho tới khi đứng một mình trên sân khấu độc tấu, chị Hà tranh thủ mọi thời gian để có thể ngồi bên động viên mỗi khi con tập đàn.
Thậm chí, có hôm 3-4 giờ sáng, dù ngủ rồi nhưng nghe tiếng đàn của con, chị vẫn gắng lên ngồi cùng, nói chuyện cùng con một lúc rồi mới đi ngủ tiếp. “Sau này, khi các con lớn hơn, việc đó ít dần, thậm chí các con bắt mẹ đi ngủ rồi mới chịu luyện đàn”, chị Hà kể.
Theo chị Hà, chỉ khi quan tâm, sâu sát với đam mê của con thì bản thân mới có thể chia sẻ, làm bạn được với con và có những nhận xét ý nghĩa cho con. “Những lời nhận xét trúng của phụ huynh không chỉ khiến con hoàn thiện hơn mà còn giúp con hứng thú hơn với công việc của mình”, chị Hà nói.
Chia sẻ với VietNamNet dịp cuối năm, cả hai mẹ con đều tâm niệm, thành tích là đáng tự hào nhưng những điều mà con cống hiến cho mọi người, cho xã hội qua những buổi diễn mới là điều quan trọng và đáng mong mỏi nhất.
Tết nay, Tiến cùng chị gái cùng xuất hiện và cùng chơi nhạc trong chương trình chiều 30 Tết của VTV để phục vụ khán giả nước nhà.
" alt="Cậu bé 14 tuổi trong chương trình chiều 30 Tết"/>
Cậu bé 14 tuổi trong chương trình chiều 30 Tết
Sự đóng khung nhằm đào tạo ra những lứa học sinh giống nhau, sự giống nhau khiến người ta yên tâm rằng có thể dễ dàng quản lý. Trẻ sợ nghĩ trong môi trường giáo dục đóng khung
Điểm giống nhau ở những đứa trẻ trong nền giáo dục như thế còn ở sự an toàn suy nghĩ đến mức không dám nghĩ, hoặc luôn nghĩ “như các bạn” hay là nghĩ ra điều mới, điều cần hỏi, điều muốn biết mà chọn lựa im lặng.
Cách vận hành của não bộ hình thành quá trình phát triển tư duy chính là một sự “trao đổi chất”, dưới dạng thức thắc mắc thông tin và xử lý dữ kiện, làm đầy bổ sung, phản biện gạch bỏ, phản đối bôi đen, gạn lọc xoá trắng...
Xã hội đòi hỏi thế hệ càng trẻ càng ngày càng phải giỏi, phải tài năng, phải toàn vẹn để tiếp tục xây dựng đất nước, nhưng lại tước đi quá sớm từ trong các hệ thống giáo dục theo cấp quyền được nghĩ khác, quyền có ý kiến riêng, quyền lên tiếng phản biện, quyền lắng nghe và đối thoại quan điểm, quyền được tôn trọng mỗi người là một cá thể riêng, có cá tính và suy nghĩ, cảm xúc không thể cứ giống như nhau được. Những đứa trẻ sẽ không thể thành công khi mà đến nghĩ cũng sợ nghĩ.
Nếu nhiều trường học vẫn còn đang giống như một cái hộp, đã đến lúc mở nắp hộp ra.
Hãy dạy một đứa trẻ như vun trồng một mầm cây
Dạy một đứa trẻ bởi vì yêu thương chúng, nghĩa là đầu tư cho một sự phát triển toàn diện từ trí tuệ, thể chất, tình cảm, khả năng giao tiếp xã hội, thói quen tốt, tư duy rõ ràng... Nhiều bậc phụ huynh muốn con “học giỏi” và nhiều giáo viên thì cần trò “điểm cao” nên họ chỉ tập trung chăm lo cho mục đích đó.
Từ đấy, một thế hệ được đào tạo ra học rất chăm, điểm rất cao nhưng “không biết gì mấy” ngoài sách vở, mà thi cử xong thì cũng quên hết. Không những thế, một loạt hội chứng sợ hãi dần hình thành, lười vận động nên sợ thể thao, sợ va chạm thử thách, sợ đám đông, sợ sự thay đổi của xã hội, sợ đi ra khỏi nhà, mơ hồ về nghề nghiệp tương lai, không thấu hiểu bản thân, không biết giao tiếp với các nhóm đối tượng khác nhau, thậm chí không rõ, không có bất cứ sở thích, đam mê cụ thể nào...
Nếu nuôi dạy một đứa trẻ như trồng cắt cây cảnh, thì cây cảnh có thể đẹp, nhưng chưa chắc đã khoẻ, và không chắc là vui.
Mọi sự phát triển bền vững nhất luôn là thuận theo trưởng thành tự nhiên, đã đến lúc có thể mong đợi và kỳ vọng ở trẻ, nhưng áp đặt khuôn mẫu không còn là một phương pháp giáo dục nên phổ biến nữa.
Giáo dục là một quá trình
Một người trao đi sự giáo dục cần nhất lòng kiên trì, và một người nhận hưởng sự giáo dục cũng cần nhất sự nhẫn nại. Bởi vì giáo dục là một hành trình dài, một sự thẩm thấu dần dần nhiều tầng nhiều lớp, tuyệt đối không phải sự nhồi nhét, “tẩy não” hay là nặng nề thành tích khen thưởng đến mức không trung thực.
Giáo dục đúng là một nền giáo dục khuyến khích phát triển những thực chất tích cực, không có giáo dục nhanh gọn, vội vàng, qua loa nào mà đáng để tự hào cả. Bất cứ sự phát triển nhân cách tư duy con người không thể nay bắt đầu mai hoàn thành được. Nếu ý thức được điểm số luôn là nhất thời và quá ít giá trị, nhiều người sẽ không theo đuổi nó đến kiệt sức như vậy nữa.
Cần mở ra một thế giới
Thế giới rộng lớn như đại dương, làm thế nào để sau khi bước ra một cánh cửa lớp, một cánh cổng trường học, những đứa trẻ có thể đã biết bơi, đã sẵn sàng ngụp lặn khám phá và tự tin bơi thật dài hơi?.
Trường học là một sự tập dượt, ngã để biết cách đứng lên, điểm thấp để biết lần khác nỗ lực, được khen ngợi thì trân trọng công sức đã cố gắng, kết nối với bạn bè bởi niềm vui, nhận được sự tôn trọng của thầy cô giáo để hồi đáp lòng biết ơn, hình thành thói quen tốt, tư duy tốt, nhân cách tốt, muốn trưởng thành để sống hữu ích vì nhận ra các giá trị về con người, xã hội.
Đó là một trường học mà đến trường sẽ là những hồi ức muốn nhớ. Giáo dục chưa tốt sẽ cản trở bước tiến, giáo dục tốt sẽ tạo ra động lực để đi xa. Thế nên, đầu tư cho giáo dục tốt chính là đầu tư có lãi cho tương lai.
Xem thêm về một nền giáo dục hiện đại: http://m.gatewayhanoi.com/
Thúy Ngà" alt="Những lứa học sinh ‘cá hộp’"/>
Những lứa học sinh ‘cá hộp’