Nằm ngay gần xuất phát điểm của dịch, nhưng Việt Nam chưa ghi nhận bất cứ trường hợp tử vong nào vì Covid-19. Tính đến ngày 11/6, số ca nhiễm chững lại ở 332 và đã 56 ngày không có ca lây nhiễm trong cộng đồng. Có lẽ, nhờ việc kiểm soát dịch tốt đáng tự hào, không ít người dân đã chủ quan với suy nghĩ: Cuộc sống bình thường trở lại, như chưa chuyện gì xảy ra. Trên chuyến xe buýt, chị D. ho khan vài tiếng, hắt hơi liên hồi. Người xung quanh có phần bồn chồn, hỏi han và khuyên chị đeo khẩu trang cho an toàn, nhưng nhận được lời đáp: “Dịch đã qua rồi, làm gì còn lây nhiễm nữa! Với, tôi vẫn lấy tay che miệng lại đấy thôi!”. Nói đoạn, xe thắng gấp vào bến, chị D. nắm tay vào cột xe cho khỏi ngã. Những bé học sinh hớn hở bước lên, cũng nắm vào chiếc cột ấy!
 |
|
Sau chuỗi ngày chôn chân tại nhà, K. - tín đồ dịch chuyển, liền hưởng ứng việc phục hồi kinh tế đất nước bằng những chuyến du lịch nội địa. Thế nhưng trong những thước phim chia sẻ, K. khiến nhiều fan thất vọng khi vô tư đụng chạm các món ăn, vật dụng công cộng mà không có biện pháp vệ sinh trước hoặc sau, hay quên bẵng khẩu trang trong suốt chuyến du lịch. Tuy nhiên, K. vẫn đầy “lạc quan”: “Đi đâu mà cũng chăm chăm vào việc rửa tay, đeo khẩu trang thì làm sao có thể tập trung vào những trải nghiệm đầy cảm xúc?!”.
Anh T., mỗi khi đi làm về đều đến ôm nựng đứa con trai 4 tháng tuổi ngay vì nhớ con suốt cả ngày đi làm. Vợ anh ngăn chồng, nhắc đi tắm rửa thay đồ, hoặc ít nhất rửa tay sạch sẽ rồi hẵng bế bồng. Tới việc bày tỏ tình cảm cũng khiến vợ phàn nàn, anh T. hằn học: "Em chỉ giỏi xé chuyện bé ra to, anh cả ngày ở văn phòng sạch sẽ, có làm sao đâu!".
Đừng chỉ yêu thôi, hãy yêu đúng cách!
Tình yêu thường mang đến những giá trị kì diệu, giúp con người hạnh phúc, vượt mọi khổ đau, là chỗ dựa tinh thần vững chắc. Thế nhưng, yêu không hoàn toàn là một bản năng vô thức dựa theo cảm tính, để không làm tổn hại người thương, chúng ta cũng cần học yêu đúng cách.
Thực tế, dù giãn cách xã hội đã qua, nhưng nguy cơ dịch vẫn chưa chấm dứt hoàn toàn. Chính quyền thành phố Cát Lâm, Trung Quốc đã ban hành những hạn chế mới đối với việc di chuyển do dịch viêm đường hô hấp cấp Covid-19 tái bùng phát. Thủ đô Hàn Quốc đã tái áp dụng giãn cách xã hội thêm 2 tuần kể từ ngày 29/05/2020. Nguy cơ tái bùng phát không chỉ xuất hiện ở quốc tế, mà ngay tại Việt Nam, một công dân đã vượt biên trái phép để tránh né cách ly.
Nếu chủ quan, không chỉ là bản thân, mà gia đình, bạn bè, những người thương yêu và cả cộng đồng xung quanh cũng bị ảnh hưởng trực tiếp. Lúc này yêu đúng cách là quan tâm người khác theo cách họ cần, là bảo vệ sức khỏe của họ từ những hành động nhỏ nhất cần được thực hành ngay hôm nay như: đeo khẩu trang khi hoạt động cộng đồng, cách ly nghiêm chỉnh khi di chuyển qua các quốc gia, khai báo thành thật khi phát hiện đã tiếp xúc với đối tượng nhiễm hoặc nghi nhiễm, giữ khoảng cách 2 mét với những người xung quanh, thường xuyên rửa tay bằng xà phòng sạch khuẩn hoặc phòng thân với gel rửa tay khô có cồn khi cần thiết...
Quay lại những câu chuyện ở trên, tình yêu của chị D. với cộng đồng sẽ không chỉ dừng lại ở “ý thức dùng tay che miệng”, mà sẽ cần thêm chiếc khẩu trang và gel khô sát khuẩn nhanh.
Tình yêu của K. cho đất nước không dừng lại ở việc ủng hộ du lịch nước nhà, cùng loạt hashtag #Vietnam để quảng bá hình ảnh đẹp xinh, mà cần cô nàng chú ý bảo vệ sức khỏe bản thân trước tiên, để tránh trường hợp nhiễm bệnh lúc nào không biết, lây cho ai lúc nào không hay.
Trong gia đình nhỏ của anh T., sau một ngày thấp thỏm trong bệnh viện Nhi Đồng với chẩn đoán em bé bị cảm cúm thường, thì anh chột dạ khi nhớ mới hôm trước anh vừa tiếp xúc với đồng nghiệp bị cảm. Không rõ đây có phải là nguyên nhân chính, nhưng anh nhận ra điều vợ nói trước đây mới là cách yêu con đúng.
Đến giây phút này, chúng ta vẫn bình an vô sự trước diễn biến phức tạp của dịch là nhờ rất nhiều vào nỗ lực của mỗi cá nhân. Hãy cùng yêu thương Việt Nam thật nhiều bằng cả trái tim, khối óc và trách nghiệm!
Ngọc Minh
" alt=""/>Khi tình yêu cũng cần ‘nâng cấp’ trong trạng thái bình thường mới
Tôi và chồng quen nhau khi đang học đại học. Tôi là con gái thành phố, anh là trai nông thôn nhưng vì trái tim lần đầu biết rung động nên tôi cứ yêu và không quan tâm đến điều kiện của gia đình anh. Khi biết anh có hoàn cảnh khó khăn, bố lấy vợ hai, một mình mẹ anh nuôi 3 con trong căn nhà cũ, bố mẹ tôi đã phản đối.
Tôi vẫn bỏ ngoài tai những lời khuyên nhủ, phân tích của người thân, quyết lấy anh bằng được khi hai đứa vừa tốt nghiệp đại học.
Hôm cưới tôi vẫn nhớ, mẹ anh chỉ mua được cho chúng tôi một manh chiếu mới. Còn lại, toàn bộ tiền lo đám cưới, tôi phải xin bố mẹ đưa cho anh lo liệu.
Thời gian sau đó, tôi cũng phải chi rất nhiều tiền để sắm sửa, nuôi các em của anh ăn học. Bù lại, tôi được anh và cả nhà chồng thương yêu hết mực. Mẹ anh làm gì cũng hỏi qua ý kiến của tôi. Thậm chí, các em của anh thi cử, mẹ chồng cũng nhờ tôi khuyên bảo.
 |
|
Về phần vợ chồng tôi, sau khi kết hôn, thấy cuộc sống nhà anh khó khăn, bố mẹ tôi đã đứng ra lo liệu công việc cho hai đứa. Ông bà còn mua cho vợ chồng tôi một căn nhà có vị trí tốt ở Hà Nội để chúng tôi tận dụng mở quán cà phê, kiếm thêm thu nhập.
Nhờ đó, dù gánh nặng nhà chồng trên vai nhưng chúng tôi không quá khó khăn. Điều duy nhất khiến hai đứa phải suy nghĩ là đã 9 năm trôi qua, tôi vẫn chưa thể mang thai.
Trước đó, anh vẫn động viên tôi, nói rằng hai vợ chồng còn trẻ, còn nhiều việc phải phấn đấu nên con đến muộn cũng là một điều hay. Thế nhưng, càng ngày, tôi càng nhận ra sự khao khát được làm bố của anh. Vì vậy, tôi đã đi nhiều nơi, cùng anh khám chữa ở nhiều bệnh viện. Ở đâu cũng nói, vấn đề thuộc về tôi…
Hai năm nay, anh không giục tôi đi chữa trị nữa. Nhưng tôi vẫn âm thầm theo bác sĩ. Cuối cùng, sự cố gắng của tôi cũng được đền đáp.
Vào một ngày đầu tháng Ba vừa qua, tôi nhận được tin vui. Thế nhưng, niềm vui ấy chưa trọn vẹn, đứa trẻ chưa ra đời thì tôi lại phát hiện bí mật động trời.
Một người phụ nữ đã đến tận nhà tôi và nói rằng, chồng tôi và mẹ chồng là những kẻ lừa dối. "Họ nói, nếu tôi sinh được con trai cho gia đình thì anh sẽ ly dị vợ, cưới tôi, cho tôi một cuộc sống sung sướng", cô ấy nói.
Thế nhưng, cô ấy đã sinh con trai được 1 năm, anh vẫn lần lữa không chịu đón hai mẹ con về. Gần đây, anh tuyên bố, không thể ly dị vợ nên chỉ có thể chu cấp tiền để cô ấy nuôi con.
Tôi nghe xong mà không tin vào tai mình. Một câu chuyện tưởng như chỉ có trong phim lại đang được thuật lại bởi một người phụ nữ ngồi trước mặt tôi. Cô ấy còn nói, nếu tôi không tin, có thể đưa đứa trẻ đi xét nghiệm ADN.
Tôi đã kiểm chứng và đó đúng là con anh. Vì thế, tôi đã thu dọn quần áo và bỏ về nhà bố mẹ đẻ. Trước khi đi, tôi chỉ để lại cho anh một mẩu tin nhắn nói anh hãy chuẩn bị thủ tục để chúng tôi ra tòa ly dị.
Ba hôm nay, trời Hà Nội có mưa nhưng tối nào anh cũng đến và đứng trước cổng nhà tôi suốt đêm. Mẹ tôi sốt ruột muốn tôi gặp anh một lần để nói chuyện cho rõ ràng, xem tôi có thể tha thứ được cho anh hay không? Tuy nhiên, trong lòng tôi bây giờ thấy trống rỗng.
Anh không chỉ phản bội tôi mà còn là người có dã tâm nên mới âm thầm chuẩn bị phương án riêng cho mình. Ngay cả mẹ anh cũng vậy. Lúc nào bà cũng nói thương tôi nhưng lại bao che để con trai làm điều sai trái với tôi.
Vậy thì làm sao tôi có thể chung sống với họ được nữa. Ly hôn lúc này là phương án tốt nhất cho chúng tôi, phải không?

Sau 1 tháng chăm mẹ, chồng trở về khiến vợ khóc nghẹn
Nghe tin mẹ ốm nặng, chồng tôi lập tức về quê. Gần 1 tháng sau trở lại, anh khiến tôi khóc dở mếu dở.
" alt=""/>Người phụ nữ đến nhà kể câu chuyện khiến vợ trẻ lập tức muốn ly dị