Daniel cho rằng anh mới chỉ 16 tuổi và đã đến lúc thức dậy để chuẩn bị đến trường. Anh không còn nhớ gì về Ruth, 37 tuổi - vợ anh hay cô con gái Libby, 10 tuổi của họ. Ruth nói: “Anh ấy thức dậy vào một buổi sáng và không biết tôi là ai hay anh ấy đang ở đâu. Anh rất bối rối và không nhận ra căn phòng. Anh ấy nghĩ rằng mình say rượu và về nhà với một người phụ nữ lạ hoặc do anh ấy bị bắt cóc”.
Daniel nhớ đến một chương trình truyền hình và Ruth phát hiện ra thời điểm nó được phát sóng là những năm 1990.
Khi Ruth giúp anh mặc quần áo, anh nghĩ rằng cô đang đưa cho anh bộ quần áo của chồng cô, người mà anh nghĩ sẽ “về nhà bất cứ lúc nào”.
Khi đó, hai vợ chồng đang ở trong trang trại của cha mẹ Daniel. Vì thế, họ có thể thuyết phục Daniel rằng Ruth đang nói sự thật nhưng anh lại không hề biết rằng mình có một cô con gái. “Anh ấy đã tức giận khi nhìn thấy mình trong gương. Anh ấy hỏi tại sao anh ấy lại già và béo như vậy”, Ruth nhớ lại.
|
Daniel Porter, 36 tuổi, đến từ Granbury, Texas, thức dậy bên cạnh vợ mình, Ruth, 37 tuổi, vào tháng 7 năm ngoái mà không nhớ gì về người vợ hay cô con gái. |
Cùng với việc mất đi ký ức - bao gồm cuộc gặp gỡ với Ruth vào năm 2006 tại Walmart, nơi cả hai làm việc và đám cưới của họ vào năm 2007, Daniel cũng mất toàn bộ trí nhớ về nghề nghiệp của mình và phải từ bỏ công việc trước đây là một chuyên gia thính giác.
Ruth đã cố gắng giúp Daniel lấy lại một số ký ức của mình bằng cách lái xe quanh khu phố cũ và giới thiệu anh ấy với bạn bè. Cô nói: “Thật kỳ lạ vì tôi đang ở trong một mối quan hệ cũ, còn anh ấy đang ở trong một mối quan hệ mới”.
Daniel đã giấu quà sinh nhật của Libby một tuần trước khi anh bị mất trí nhớ và khi sinh nhật của con gái đến gần, gia đình không thể tìm thấy chúng vì Daniel không thể nhớ anh đã đặt chúng ở đâu.
Ruth nói thêm: “Chúng tôi đã không tìm thấy món quà cho đến 4 tháng sau đó và vì món quà là một đôi giày nên lúc đó chúng đã không còn vừa với chân của Libby”.
Việc mất trí nhớ của Daniel đồng nghĩa với tính cách của anh giờ đây cũng khác, Ruth nói rằng Daniel thích ăn những món khác và thích đi chơi hơn. Mặc dù không rõ nguyên nhân gây ra tình trạng của Daniel, nhưng một giả thuyết được đưa ra là do căng thẳng về mặt cảm xúc.
|
Daniel đang kiểm tra não. |
Daniel bắt đầu bị co giật do căng thẳng vào tháng 1/2020 sau khi mất việc, phải bán nhà để chuyển đến ở cùng bố mẹ và đau khổ với căn bệnh trượt đĩa đệm. Trước đó, cặp đôi đã chuyển đến Missouri để làm việc nhưng không được trả lương.
Sau đó, cặp đôi chuyển về nhà ở trang trại của bố mẹ Daniel để có một cuộc sống yên bình hơn. Tuy nhiên, vào tháng họ chuyển đi, Daniel bắt đầu có những cơn co giật. Ruth giải thích rằng, các cơn co giật bắt đầu khá dữ dội, trong đó có một cơn khiến Daniel bị trượt đĩa đệm ở lưng, khiến anh vô cùng đau đớn.
“Daniel phải di chuyển bằng một chiếc gậy và hơi giống một ông già. Anh ấy đã chịu đựng việc đó trong khoảng 6 tháng. Giống như là bộ não của anh ấy nói rằng nó không muốn làm điều đó nữa và cứ thế xóa đi 20 năm ký ức”.
Các bác sĩ chẩn đoán rằng anh bị chứng đãng trí thoáng qua - thường là sự gián đoạn đột ngột, tạm thời của trí nhớ ngắn hạn - và sẽ trở lại bình thường trong vòng 24 giờ. Nhưng 1 năm đã trôi qua mà Daniel vẫn chưa trở lại bình thường.
“Tôi biết rằng khi mọi người trải qua chấn thương, họ có thể mất trí nhớ nhưng tôi không biết rằng nó có thể gây mất trí nhớ 20 năm. Anh ấy sẽ đi trị liệu để xem liệu việc vượt qua chấn thương có thể giải quyết tình trạng hay không nhưng thật khó để vượt qua những thứ mà bạn không thể nhớ được”, Ruth nói.
|
Daniel chụp cùng vợ trước khi mất trí nhớ. |
Đăng Dương(Theo Daily Mail)
Cái kết cổ tích của người chồng mất trí nhớ, quên luôn vợ đã cưới 12 năm
Mất trí nhớ suốt 9 năm, người đàn ông Scotland tiếp tục nhận được tình yêu thương của vợ. Vào một ngày đẹp trời, ông quyết định bày tỏ tình yêu của mình bằng lời cầu hôn bà lần thứ 2.
" alt="Người đàn ông bỗng dưng mất 20 năm ký ức"/>
Người đàn ông bỗng dưng mất 20 năm ký ức
Điều quan trọng nhất với anh là đồng nghiệp, người thân và những người khuyết tật được thụ hưởng biết anh đang làm gì.Đi để hiểu hơn về người khiếm thị
Do ảnh hưởng của Covid-19 nên kế hoạch đạp xe xuyên Việt của anh Đặng Thế Lâm, 36 tuổi - người sáng lập tổ chức hỗ trợ cộng đồng người khiếm thị Việt Nam và những người bạn (VAF) - bị trì hoãn từ sau Tết âm lịch cho đến giữa tháng 3 năm nay.
Ngày 15/3, với chiếc xe đạp đã được trang bị đầy đủ, anh Lâm bắt đầu hành trình xuyên Việt từ địa đầu tổ quốc Hà Giang. Anh chạm đích tại Cà Mau vào ngày 11/5 và trở lại Hà Nội vào ngày 15/5 sau đúng 60 ngày.
Anh Lâm chia sẻ: “Thời điểm tôi thực hiện hành trình thì dịch bệnh lắng xuống. Sau khi hoàn thành hành trình cũng là lúc dịch bệnh bắt đầu bùng phát trở lại”.
Là một người yêu thích bộ môn đạp xe, anh Lâm đã sử dụng chính sở thích của mình để thực hiện mục đích gây quỹ 200 triệu đồng cho dự án Thư viện sách nói miễn phí cho người khiếm thị trên điện thoại thông minh.
|
Anh Đặng Thế Lâm bắt đầu hành trình tại Hà Giang và kết thúc ở Cà Mau. Ảnh: NVCC |
Sau 11 năm đồng hành cùng người khiếm thị, anh nhận ra rằng cơ hội giáo dục chính là khoảng cách lớn nhất giữa người khiếm thị và người bình thường. Thư viện sách nói ra đời một phần với mong muốn được thu hẹp khoảng cách đó.
Trong hành trình 60 ngày, anh Lâm đã dành thời gian ghé thăm Hội người khiếm thị ở các tỉnh mình đi qua để trò chuyện, tìm hiểu thêm về cuộc sống, những khó khăn của người khiếm thị.
‘Điều khó khăn nhất với người khiếm thị tại các tỉnh mà tôi đi qua vẫn là khó khăn để tiếp cận với giáo dục và cơ hội việc làm để có thể dần dần độc lập về tài chính, đỡ phụ thuộc hay là gánh nặng cho những người thân. Người khiếm thị trong độ tuổi lao động thì phải mưu sinh xa nhà tại các trung tâm thành thị hay thành phố lớn để kiếm thêm thu nhập.
Còn một nhóm đối tượng gặp vô cùng khó khăn là những người khiếm thị lớn tuổi. Họ không được tiếp cận với giáo dục, phục hồi chức năng khi họ còn trẻ, về già lại thiếu thốn về các đời sống tinh thần”.
Giải thích về việc chọn hoạt động đạp xe xuyên Việt để gây quỹ, anh Lâm cho biết, mục đích chính của hành trình là tìm hiểu về cuộc sống của người khiếm thị tại những nơi mà anh đi qua. Phần khác, đây cũng là cơ hội để anh khám phá đất nước, gặp gỡ mọi người trên đường đi. Còn việc gây quỹ hoàn toàn được anh thực hiện trên mạng xã hội Facebook.
“Tôi chia sẻ mục đích của hành trình, nhật ký hành trình với mọi người thông qua kênh này. Đầu tiên chỉ những người bạn biết đến, dần dần là những người bạn của bạn, sau đó là những người mà tôi chưa từng gặp mặt. Tôi hoàn toàn không gây quỹ trên đường.
Tôi đã vượt mục tiêu gây quỹ trong 55 ngày với số tiền hơn 206 triệu. Số tiền này sẽ giúp VAF duy trì được nền tảng ứng dụng, máy chủ trong vòng 2 năm và giúp chúng tôi sản xuất được 100 cuốn sách nói”.
Hành trình cảm nhận sự tử tế
|
Anh Lâm dành thời gian ghé thăm những người khiếm thị trên đường đi. Ảnh: NVCC |
Anh Lâm là một người thích đạp xe, chạy bộ và sử dụng xe đạp như một phương tiện để đi làm hằng ngày. Nhưng để sẵn sàng cho hành trình dài ngày này, anh Lâm cũng phải chuẩn bị thể lực và phương tiện rất kỹ càng.
Anh mang theo dụng cụ sửa xe để tự sửa những hỏng hóc nhỏ. Tính đến thời điểm dừng chân ở TP.HCM, chiếc xe đạp chỉ bị thủng săm 3 lần. Ngoài ra, anh cũng mang đủ dụng cụ cắm trại để có thể hạ lều ở bất cứ địa điểm nào.
“Khó khăn lớn nhất đối với đạp xe đường dài, đặc biệt tôi lại đi một mình là bạn cần chuẩn bị kỹ về thể lực, bởi vì thời tiết thay đổi liên tục theo địa hình từ lạnh trên vùng núi miền Bắc đến nắng nóng gay gắt tại miền Trung. Kỹ năng sửa xe cũng là một yếu tố cần thiết. Và đặc biệt là phải đối mặt với sự cô đơn trong cả hành trình vì không có bạn đạp cùng. Bạn phải tự tìm thấy niềm vui cho chính mình trong cả hành trình” - anh Lâm chia sẻ.
Rất nhiều kỷ niệm đẹp anh đã được trải nghiệm trong suốt 60 ngày từ Hà Giang tới mũi Cà Mau. Nhưng có 2 kỷ niệm đặc biệt nhất mà anh muốn chia sẻ. Đó là sự khó khăn mà ít người biết đến của những người khiếm thị sinh ra và lớn lên ở vùng sâu vùng xa. “Không chỉ là những khó khăn về địa lý, họ còn vấp phải những khó khăn về dân trí, tư tưởng lạc hậu khi cho rằng khiếm thị là do con ma nó làm. Tư tưởng đó khiến họ khó tiếp cận với sự chăm sóc y tế và giáo dục”.
Một kỷ niệm khác lại cho anh cảm nhận rõ ràng hơn bao giờ hết sự ấm áp giữa người với người khi được 2 cậu bé tặng 2 quả dưa hấu giữa cái nắng chang chang của vùng đất Quãng Ngãi.
“Chuyến đi này mang lại cho tôi rất nhiều thứ ngoài ngân sách gây quỹ được. Nó cho tôi thấy sự tử tế của con người dọc đất nước. Đó cũng là một hành trình ‘chậm chạp’ mà không phải lúc nào bạn cũng làm được”.
Thư viện sách nói đã sản xuất được hơn 720 file âm thanh trên ứng dụng Open Road Audiobooks ở hai nền tảng iOS và Android. Người khiếm thị có thể đăng ký sử dụng ứng dụng qua các Hội người mù mà mình sinh hoạt hoặc tự đăng ký trên ứng dụng. Tuy nhiên, với các trường hợp tự đăng ký, người khiếm thị cần cung cấp thông tin để xác minh mình chính là đối tượng thụ hưởng của dự án, ví dụ như giấy xác nhận là người khuyết tật… |
Nguyễn Thảo
Chuyện tình của chàng trai Hà Nội ‘cãi’ gia đình, cưới cô gái khiếm thị
Khi nhận được lời tỏ tình từ một anh chàng điển trai, hiền lành, vì mặc cảm, chị Kim Dung đã tìm cách ‘chạy trốn’.
" alt="Đạp xe xuyên Việt 60 ngày gây quỹ sách nói cho người khiếm thị"/>
Đạp xe xuyên Việt 60 ngày gây quỹ sách nói cho người khiếm thị