Tuy nội dung đơn giản là vậy song trong suốt hàng trăm tập truyện, Doraemon cũng chứa đựng những bí ẩn không phải ai cũng biết.
Điều đầu tiên cũng chính là thắc mắc khó lý giải nhất, đó chính là vì sao Doraemon không bao giờ đi giày nhưng chân lại không bị bẩn? Trong truyện, không ít lần độc giả được chứng kiến cảnh mèo ú chạy thẳng từ ngoài đường vào nhà nhưng nền nhà đều không để lại dấu chân. Có lẽ do tác giả không để ý tới tiểu tiết này chăng?
Mặc dù không ai biết Chaien nặng bao nhiêu cân song theo tiết lộ “cơ mật”, cu cậu sở hữu chiếc rốn lồi tới 3,5 cm. Con số này liệu đã đủ để xếp hạng kỷ lục chưa nhỉ?
Bên cạnh đó, Doraemon không có ngón tay. Thế nên mèo ú luôn bị Nobita bắt nạt khi chơi trò búa kéo dao. Tuy nhiên trong một tập truyện, tác giả đã vô tình vẽ cho Doraemon 2 ngón tay khi chơi trò này với robot. Thật khó hiểu phải không nào?
Và đây chính là bạn trai của Chaiko – em gái của Chaien. Đẹp đôi đúng không nào?
Emily
" alt=""/>Những tình tiết phi lý nhất về Doraemon cùng những người bạn có thể khiến người đọc té ngửaTiếp nối sự thành công này, hàng loạt tên tuổi kế thừa xuất hiện tại thị trường Việt và gây ấn tượng mạnh, tạo dựng được cộng đồng vững chắc mà Gunny là ví dụ tiêu biểu nhất. Tuy vậy, khác với “tổ tiên” Gunbound, các sản phẩm đời sau bắt đầu có sự phân hóa gameplay lớn.
Được xem như “kẻ đến sau” nhiều tiềm năng tại thị trường Việt, GunPow xuất hiện với hàng loạt những cải tiến đột phá như chế độ chơi đa dạng, hệ thống Pet, khả năng bắn kéo thả… nhưng quan trọng hơn hết, chi tiết đang khiến trò chơi trở nên đáng chú ý chính là sân chơi PvP rất đa dạng, đầy thách thức và hấp dẫn của trò chơi.
Những phát súng đa sắc màu
Xu hướng dịch chuyển lên nền tảng mobile là điều tất yếu, và đang dần trở thành định hướng phát triển chính của rất nhiều hãng làm game mobile. Tất nhiên, thay đổi về môi trường đòi hỏi tự bản thân sản phẩm phải có những tiến hóa tương xứng, việc đề cao lối chơi PvP chính là một trong những yếu tố mấu chốt trong quy trình “dọn nhà” này.
Cụ thể, người chơi game trên di động có thói quen giải trí “nhanh gọn”, trực quan, nhưng quãng thời gian bỏ ra phải thật sự chất lượng. Đây chính là trọng điểm mà GunPow khai thác rất tốt và phát huy được hết ưu thế của mình. Với các chế độ PvP đa dạng từ đấu thường, đấu rank, 1 vs 1, 2 vs 2, 3 vs 3… cho tới hệ thống luật chơi phong phú hấp dẫn, các trận đấu trong GunPow đều có sự hấp dẫn và điểm nhấn rất riêng biệt. Chưa kể, việc áp dụng hệ thống vũ khí cực nhiều và sức ảnh hướng lớn từ Pet, thú cưỡi… cũng khiến cho cuộc đấu trong game trở nên biến hóa khôn lường.
Ngoài việc thể hiện kỹ năng thông qua việc di chuyển và ngắm bắn “kéo, thả”, mỗi người chơi phải thật sự đầu tư về chiến thuật thi đấu để chọn ra vũ khí và trang bị thích hợp. Hoặc đánh văng đối thủ khói map bằng đạn có hiệu ứng đẩy lùi, hoặc dồn sát thương, hoặc sử dụng Pet có khả năng quấy nhiễu tốt… tất cả đều phụ thuộc vào sự lựa chọn của bạn.
Không chỉ vậy, với sự trở lại của khả năng tàng hình, hiệu ứng kỹ năng bổ trợ khác nhau… nhãn quang chiến thuật sẽ càng trở nên quan trọng trong GunPow.
Với hàng tá những cách thức để tiếp cận và điều tiết trận đấu như thế, GunPow không chỉ cho thấy khả năng thích nghi tốt để “diễn” trên sân khấu bắn súng tọa độ thế hệ mới, mà còn cung cấp rất nhiều trải nghiệm gameplay cực đa dạng cho game thủ. Điều này tất nhiên mang lại sự hấp dẫn lớn cho cộng đồng game thủ, nhưng dĩ nhiên, cũng biến GunPow trở thành một trong những game bắn súng tọa độ “khốc liệt” nhất thời điểm hiện tại.
Tải game ngay: http://m.onelink.me/5c158d4a
Chi tiết xem tại: http://gunpow.360game.vn/
Fangape: https://www.facebook.com/gunpow.360game.vn
Kun
" alt=""/>GunPow là game bắn súng tọa độ “khốc liệt” nhất trên mobile ?Vào một đêm lạnh giá giữa tháng 1/1935, một phiên tòa được tổ chức trong khu phố nghèo nhất New York. Đứng ở vị trí thẩm phán là ngài thị trưởng đáng kính của thành phố, ông Fiorello LaGuardia, và bên dưới bục là một bà lão đã gần 60 tuổi, áo quần cũ rách cùng với dáng vẻ sầu não. Gương mặt tiều tụy của bà hiện lên vẻ xấu hổ, bà đã bị buộc tội vì lỡ ăn cắp một ổ bánh mì.
Ngài thị trưởng Fiorello LaGuardia, cũng đồng thời là quan tòa, hỏi:“Bị cáo, bà bị tố là đã lấy trộm bánh mì, có đúng vậy không?”
Bà lão cúi mặt xuống, ấp úng đáp: “Vâng thưa quan tòa, tôi thật sự đã lấy trộm”.
“Vì sao bà lại lấy trộm? Có phải vì bà đói bụng không?”– quan tòa lại hỏi.
“Thưa quan tòa, tôi đã rất đói. Nhưng nếu chỉ vì đói thì tôi đã không làm như vậy”, bà lão trả lời. “Đứa con rể của tôi đã bỏ ra đi, còn con gái tôi thì ốm liệt giường. Tôi cần chiếc bánh mì này để nuôi hai đứa trẻ đang chết đói… Chúng thực sự rất đói…”Nói đến đây bà bật khóc.
Bà lão nói xong, đám đông trong phòng xử án vang lên tiếng xì xào bàn tán.
Ngài thị trưởng thở dài. Ông nhìn khắp gian phòng một lượt, rồi quay sang bà lão và nói: “Bị cáo, tôi sẽ phải xử phạt bà, luật pháp luôn công bằng và không có ngoại lệ đối với bất kỳ cá nhân nào. Bà phải nộp phạt 10 đô-la hoặc bị giam 10 ngày trong tù. Bà chọn cái nào?”
Trong sự bế tắc tột cùng, bà lão đáp: “Thưa quan tòa, tôi xin bằng lòng chịu phạt. Nếu tôi có 10 đô-la thì đã không lấy cắp bánh mì. Vậy tôi xin được giam 10 ngày. Nhưng còn đứa con gái và hai đứa trẻ, ai sẽ chăm sóc chúng đây?”
Ngài thị trưởng khẽ mỉm cười. Ông rút trong túi ra 10 đô-la và bỏ vào chiếc mũ nổi tiếng của mình.
“Đây là 10 đô-la tiền phạt, bà đã được tự do!” Rồi ông lại hướng cặp mắt về phía những người tham dự phiên tòa: “Và bây giờ, mong các vị hãy nộp 50 xu tiền phạt. Tiền phạt để trừng phạt cho sự hờ hững của chúng ta, vì đã để một bà lão khốn khổ phải đi ăn cắp bánh mì nuôi những đứa trẻ đang chết đói. Ngài Baliff, hãy đi thu tiền phạt và đưa tất cả cho bị cáo”.
Tất cả mọi người có mặt tại phiên tòa khi ấy đều không khỏi kinh ngạc. Không khí im lặng đến nỗi một cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy. Trong phút chốc, tất cả mọi người lặng lẽ đứng dậy, lấy ra 50 xu và bỏ vào chiếc mũ của ngài thị trưởng.
Ngày hôm sau, tất cả các tờ báo của thành phố New York đều đồng loạt đưa tin về sự kiện lạ lùng này: 47,5 đô-la tiền phạt đã được trao cho một bà lão nghèo khổ, từng ăn cắp bánh mì để nuôi những đứa cháu đang chết đói của mình. Ngay cả người chủ lò bánh mì, cũng như các quan khách và cảnh sát trong thành phố, đều sẵn lòng nộp phạt 50 xu…
Thị trưởng thành phố New York – ông Fiorello LaGuardia (Ảnh: Wikipedia)
Và đó là câu chuyện về ngài thị trưởng Fiorello LaGuardia, người đã đưa New York vượt qua những tháng ngày đen tối nhất của cuộc Đại khủng hoảng. Ông được người dân New York yêu mến gọi bằng cái tên “Bông hoa bé nhỏ” vì chiều cao khiêm tốn 1,57 m và cái tên Fiorello (trong tiếng Ý, “Fiorello” nghĩa là “bông hoa nhỏ”). Ông cũng là người từng lái xe cứu hỏa xông vào các đám cháy lớn, từng đưa trẻ mồ côi ra sân chơi bóng chày, và khi các tờ báo của New York đình công, cũng chính ông bước lên đài phát thanh để đọc ‘truyện cười ngày Chủ Nhật’ cho các em nhi đồng.
Emily
" alt=""/>Câu chuyện đầy tình người của vị thẩm phán và bà lão nghèo phạm tội ăn cắp