Trời đứng bóng, người đến cửa hàng thưa dần, ông Nguyễn Cảnh Đại (65 tuổi, ngụ Quận 1, TP.HCM) vẫn cẩn thận đứng trông xe cho khách. Hôm nay, nét u buồn, khắc khổ trên khuôn mặt đã nhiều nếp nhăn của ông tan biến.
Ông đã trả được số tiền phải bồi thường cho người khách bị mất chiếc xe SH Mode khi đến cửa hàng do ông làm bảo vệ để mua sắm.
Trước đó, trưa 21/10, ông Đại đang làm việc tại một siêu thị nhỏ trên đường Đông Bắc (phường Tân Chánh Hiệp, Quận 12) thì có một thanh niên đi xe máy đến. Người này than mệt rồi nói với ông là mình sắp xỉu.
Nam thanh niên nhờ ông Đại vào cửa hàng, mua giúp một chai nước lọc. Thương người, ông Đại không chút nghi ngờ, đi vào cửa hàng.
![]() |
Ông Đại vừa quay vào cửa hàng mua nước thì bị kẻ gian đến lấy trộm xe của khách hàng. (Ảnh cắt từ clip). |
Khi ông vừa quay lưng đi, có một thanh niên khác xuất hiện, lấy xe máy SH Mode của khách hàng mua đồ, đang để phía ngoài cửa hàng. Do xe máy còn cắm chìa khóa nên kẻ gian đã nhanh chóng nổ máy, điều khiển xe chạy mất.
Khi ông Đại quay lại, nam thanh niên nhờ ông mua nước cũng biến mất. Toàn bộ sự việc được camera an ninh của cửa hàng ghi lại. Ngay sau khi xảy ra vụ việc, Công an phường Tân Chánh Hiệp đã đến hiện trường, lấy lời khai những người liên quan để điều tra, làm rõ.
Những ngày đợi chờ cơ quan điều tra tìm lại chiếc xe bị mất trộm, ông Đại sống trong tâm trạng buồn lo, chán chường. Ông nói: “Mấy hôm trước tôi vừa lo vừa xấu hổ vì đã không hoàn thành nhiệm vụ, làm ảnh hưởng đến uy tín của cửa hàng. Tôi lo không có tiền bồi thường cho người mất xe và bị đuổi việc”.
![]() |
Ông Đại buồn bã kể lại việc bị đối tượng xấu lừa mua nước để trộm xe. |
“Hôm qua (27/10), tôi rất bất ngờ và hạnh phúc khi nhận được số tiền do mạnh thường quân hỗ trợ. Cô Nguyễn Đỗ Trúc Phương đã đến tận cửa hàng gửi số tiền đó cho tôi. Bây giờ, tôi đủ tiền bồi thường cho người bị mất xe rồi. Tôi như vừa sống lại, lòng nhẹ tênh”, ông nói thêm.
Bật khóc trước lòng tốt của cộng đồng
Ngay khi biết tin ông Đại bị các đối tượng xấu dàn cảnh để trộm xe, Nguyễn Đỗ Trúc Phương (ngụ Quận 1, TP.HCM) đã tìm hiểu hoàn cảnh của ông và lên kế hoạch vận động mạnh thường quân hỗ trợ. Phương tìm hiểu và nhận thấy hoàn cảnh của ông Đại khá khó khăn.
Trước đây, gia đình ông Đại thuộc hàng khá giả tại Quận 1, TP.HCM. Tuy nhiên, sau này, công việc làm ăn thất bại, ông buộc phải đi làm thuê. Khi làm nhân viên bảo vệ, giữ xe tại siêu thị nhỏ trên đường Đông Bắc, ông Đại rất nhiệt tình, cần mẫn.
Đặc biệt, ông rất chu đáo với người có tuổi. Mỗi khi người lớn tuổi đến cửa hàng mua đồ, ông đều nhiệt tình dắt, đẩy xe cho khách. Ông cũng chủ động nhường vị trí trống trải, mát mẻ cho những khách hàng lớn tuổi gửi xe.
![]() |
Ngày 27/10, Trúc Phương đến gặp ông Đại và gửi tặng số tiền 50 triệu đồng do mạnh thường quân đóng góp. |
Ngày Trúc Phương đến gửi tiền của mạnh thường quân tặng ông để bồi thường cho khách hàng bị mất xe, ông Đại vẫn chưa tin đó là sự thật. Ông ngơ ngác rồi bật khóc khi từ cô gái trẻ số tiền 50 triệu đồng.
Cùng ngày, ông Đại, Trúc Phương và đại diện công ty bảo vệ nơi ông làm việc đến gặp, thương lượng về việc bồi thường với người khách bị mất xe SH Mode. Dựa trên giá trị chiếc xe, chủ xe đồng ý nhận 20 triệu đồng tiền bồi thường từ ông Đại.
Ngay sau đó, Trúc Phương đã trao số tiền 20 triệu đồng để ông Đại bồi thường cho chủ xe. 30 triệu đồng còn lại, cô gái trẻ thay mặt các mạnh thường quân gửi tặng ông Đại làm vốn. Nhận số tiền từ tay cô gái trẻ, ông Đại xúc động rưng rưng nước mắt.
“Lúc tôi gửi tiền của mạnh thường quân cho chú, chú ấy bật khóc khiến tôi cũng xúc động. Chú nói cám ơn và nguyện rằng sau này, nếu có cơ hội, có tiền chú cũng sẽ tìm cách giúp đỡ mọi người như mình đang được cộng đồng hỗ trợ”, Trúc Phương chia sẻ.
Sau khi được cộng đồng giúp đỡ, ông Đại rất vui và tự tin trở về nhà sinh sống. Trước đó, ông lo lắng, tủi hổ đến mức không buồn ăn uống. Ông không dám kể lại sự việc cho gia đình, vợ con, thậm chí không dám trở về nhà.
Ông từng nghĩ sẽ nhờ công ty bảo vệ nơi mình làm việc cho ứng tiền trước để bồi thường cho người bị mất xe rồi trừ lương dần dần. Ông nói: “Tôi từng nghĩ chỉ còn cách đó thôi vì thực sự tôi không có tiền, thu nhập cũng không cao”.
“Nhưng bây giờ, may mắn lại mỉm cười với tôi. Tôi vui và hạnh phúc lắm. Tôi không bao giờ ngờ rằng mình lại được mọi người thông cảm, giúp đỡ như vậy”, ông nói thêm.
Hiện, ông Đại vẫn làm việc bình thường tại cửa hàng. Sau sự việc, ông thừa nhận mình quá tin người và bất ngờ trước việc một thanh niên trẻ, khỏe lại lấy vấn đề sức khỏe của mình ra để lừa lọc ông.
Bài:Nguyễn Sơn
Ảnh: Nhân vật cung cấp
Bị lừa mất chiếc xe máy ngay trong những ngày mưu sinh gian khó nhất ở TP.HCM, anh Dân may mắn gặp được người tốt tặng lại anh chiếc xe SH để kiếm sống qua ngày.
" alt=""/>Ông bảo vệ bị trộm lừa lấy xe SH của khách bật khóc khi được tặng tiềnCô ấy dường như cũng chưa bao giờ hoài nghi tôi về bản năng hay những vấn đề sinh lý của chồng. Ai cũng bảo chúng tôi đẹp đôi, có nét phu thê (Ảnh minh họa)
Chúng tôi yêu nhau 4 tháng nhưng cũng đã "gần gũi" nhau được 2 tháng. Chúng tôi khá hòa hợp trong cảm xúc ân ái. Dù xác định cưới, tôi vẫn thấy em uống thuốc tránh thai. Em bảo em không muốn đeo “ba lô ngược” trước khi về nhà chồng vì ngại điều tiếng. Thương em, nên tôi cũng chiều theo.
Song 1 tháng sau cưới rồi 1 năm trời qua đi, dù vợ tôi đã “thả” nhưng chẳng hiểu sao chúng tôi vẫn chưa có tin vui như nhiều vợ chồng khác. 1 năm trôi qua, cô ấy bắt đầu sốt ruột và giục vợ chồng cùng đi khám. Khi 2 vợ chồng đi khám hiếm muộn, tôi mới được biết nhìn bề ngoài tôi khỏe mạnh và hoàn hảo thế nhưng thật ra tôi rất ít có khả năng được làm cha. Bác sĩ kết luận trong tinh dịch của tôi không có tinh trùng.
Hôm đó vào nhận kết quả một mình, dù rất sốc trước thông tin này, nhưng tôi đã van xin bác sĩ đừng tiết lộ cho vợ tôi biết. Bởi tôi sợ vợ tôi lo lắng. Đặc biệt hơn tôi muốn giữ thể diện của mình, tôi sợ vợ dè bỉu và cười chê mà rời bỏ tôi. Tôi hứa với bác sĩ, khi nào chính tôi chấp nhận được sự thật này sẽ tự thông báo cho vợ tôi biết. Hiểu và thông cảm cho nỗi lòng của tôi, bác sĩ đã gật đầu đồng ý sau khi động viên tôi chữa bệnh.
Từ hôm đi khám về, dù rất cố gắng tỏ ra bình thường nhưng tôi như biến thành một con người khác. Mặc kệ vợ hỏi han, quan tâm và lo lắng, tôi chẳng đoái hoài mà chỉ âm thầm với nỗi đau của chính mình. Nhất là khi vợ chủ động gần gũi, tôi toàn lấy cớ bận công việc hay mệt mỏi để xua đuổi em. Thật sự tôi ám ảnh về bệnh tật của mình đến mức sợ gần vợ mỗi tối.
Tự gặm nhấm nỗi đau bất lực của mình, tôi bắt đầu lao vào những cuộc nhậu nhẹt triền miên. Hầu như tối nào tôi cũng về nhà trong bộ dạng say xỉn. Mỗi lần như thế, khi về nhà, một là tôi nhìn thấy vợ đang ngủ. Hai là cô ấy vẫn còn thức chờ tôi. Thấy bóng tôi về, em lại lẳng lặng ôm gối vào phòng ngủ nằm khóc thầm.
Tôi không biết vợ đã phải thầm khóc và chịu đựng một người chồng lạnh lùng, bê tha như vậy bao đêm ròng rã. Tôi chỉ biết, chúng tôi cứ sống như thế suốt 4 năm nay. Vợ tôi dù không biết bí mật bất lực tôi đang mang nhưng hàng ngày vẫn chăm sóc cho tôi. Em còn nghĩ tôi ngoại tình bên ngoài nên vợ chồng mới “không chuyện ấy”. Song em cũng không tìm được chứng cứ gì nên tất cả cũng mới chỉ dừng lại ở sự nghi ngờ.
Vì biết vợ thiệt thòi nên ngoài ám ảnh không gần gũi vợ được, tôi vẫn quan tâm để bù đắp cho em. Bên cạnh đó, tôi vẫn âm thầm một mình điều trị theo đơn của bác sĩ song kết quả vẫn không có sự chuyển biến đáng kể nào. Điều này khiến tôi càng cảm thấy bất lực và sợ hãi.
![]() |
Sao tôi nói yêu vợ mà lại ích kỷ với em, hành hạ em thế này (Ảnh minh họa) |
Như đêm nay, tôi lại kiếm cớ phải đi tiếp chuyện với khách hàng để đi nhậu nhẹt tới tận khuya mới về. Về đến nhà, đập vào mắt tôi là hình ảnh người vợ đẹp của tôi đang ôm gối ngủ gà gật ở ghế sofa đợi chồng về. Có lẽ em vừa xem ti vi vừa đợi tôi về mà mệt mỏi ngủ quên mất. Bỗng dưng khóe mắt tôi cay cay. Đã bao lâu rồi tôi hành hạ vợ mình như thế. Đã bao lâu rồi tôi phũ phàng để vợ phải ôm gối chờ chồng và khóc mỗi đêm. Sao tôi nói yêu vợ mà lại ích kỷ với em, hành hạ em thế này.
Tôi vội chạy vào lấy tấm chăn đắp cho vợ thêm ấm và bắt đầu ngồi cạnh bên em và gõ những dòng chữ này. Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, ngay sáng ngày mai, tôi sẽ xin vợ tha thứ cho tất cả những gì tệ bạc tôi đã làm với em 4 năm qua. Tôi cũng sẽ thú nhận với vợ tất cả, phanh phui nỗi bất lực tôi đã mang suốt 4 năm qua để cho em quyết định tất cả mọi điều. Dù tôi rất sợ mất vợ nhưng em quyết định thế nào, tôi cũng sẽ chấp nhận. Tôi là một người chồng không tốt nên tôi không được quyền lựa chọn hay hy vọng phải không mọi người?
(Theo MASK Online)" alt=""/>Đau đớn khi để người vợ đẹp phải ôm gối khóc mỗi đêm"Đây là lần đầu bệnh viện tiếp nhận số bệnh nhân nghi ngộ độc thực phẩm đông nhất tại TP Vũng Tàu, song tình hình vẫn trong vòng kiểm soát", lãnh đạo bệnh viện nói. Nơi này đã báo động đỏ, huy động tất cả khoa phòng tham gia khám, điều trị.