Bên trong lá trầu tươi được tẩm ướp nhiều loại thảo mộc. Sau đó, người bán hàng sẽ châm lửa đốt. Thực khách ăn món “trầu lửa” cháy bừng bừng trong miệng nhưng không hề bị bỏng. Đó là món ăn đường phố rất được ưa thích tại New Delhi, Ấn Độ.Ăn trầu là tập tục phổ biến ở nhiều vùng nhiệt đới châu Á và châu Đại Dương, trong đó phổ biến là hỗn hợp dùng lá trầu không với cau. Ở các quốc gia Nam Á hay Đông Nam Á, tục ăn trầu còn là nghi thức xã giao cúng lễ nghi.
Ở mỗi vùng miền khác nhau lại có tục ăn trầu riêng biệt. Nếu tại Việt Nam, người ta ăn trầu có thêm vôi, vỏ quế và thuốc lào, thì ở Ấn Độ, trầu gọi là “paan”, thường kèm thêm một số hương liệu khách như bạch đậu khấu, thuốc lào, cau vụn gói trong lá trầu. Du khách tới Ấn Độ thường bày tỏ sự thích thú khi chứng kiến cảnh người bản địa ăn món “trầu lửa” nổi tiếng tại New Delhi hay Mumbai.
|
|
Ăn trầu hay “paan” trở thành một phần trong ẩm thực Ấn kể từ thời Vedic. Ngày nay, trầu được phục vụ ở những quầy hàng rong tại nhiều khu chợ bình dân. Với sự cạnh tranh khốc liệt đến vậy, các nhà cung cấp “paan” liên tục giới thiệu nhiều loại mới, trong đó ấn tượng nhất là “trầu lửa” – món ăn nhẹ còn cháy bừng bừng trước khi đưa vào miệng.
|
Người bán hàng sẽ đốt trầu trước khi đưa vào miệng khách
|
|
Thực khách ăn trầu lửa khi vẫn đang cháy phừng phừng
|
Có thể tìm thấy trong các góc phố của Ấn, món trầu lửa là hỗn hợp gồm gia vị, trái cây sấy khô, hạt thì là nướng, lá bạch đậu khấu, đinh hương, thảo quả, nước sốt. Tất cả bọc trong lá trầu tươi.
Người bán hàng sẽ châm lửa đốt trước khi đưa vào miệng thực khách. Người Ấn tin rằng, món ăn này có thể chữa được nhiều bệnh tật, bao gồm ho, cảm lạnh hay nhức đầu, giúp tăng cường sức khỏe. Dù lửa cháy bên ngoài nhưng không khiến người ăn bị bỏng miệng.
|
Thực khách nữ cũng thử món ăn này
|
Gia đình ông Pradhuman Shukla có một quầy hàng bán “trầu lửa” ở Delhi trong suốt hơn 20 năm qua. Cửa hàng càng trở nên nổi tiếng hơn khi đoạn video giới thiệu từng xuất hiện trên Barcroft TV. “Tôi từng có vị khách ruột thường xuyên ghé quán ăn trầu. Anh ta than phiền bị loét miệng mà chữa mãi không khỏi. Ngày nọ, anh ta ăn thử miếng trầu lửa. Đến hôm sau quay lại hàng, vị khách hồ hởi khoe vết loét miệng đã khỏi”, chủ cửa hàng vui vẻ kể lại.
|
Trầu lửa đặc biệt nổi tiếng ở New Delhi và Mumbai
|
Một số vị khách lần đầu nhìn thấy “trầu lửa” còn e dè. Họ sợ sẽ bị bỏng miệng. Số khác lại muốn thử bằng được vì tò mò. “Nhờ món trầu lửa, chúng tôi kiếm được khoản tiền ổn định mỗi ngày. Trầu lửa không khác nhiều so với món trầu truyền thống của người Ấn. Nó an toàn và không gây thương tích với bất cứ ai”, anh Pradhuman cho biết.
Với những thực khách từng nếm “trầu lửa” nhận định, họ không có cảm giác bị nóng bỏng. “Ngay khi đưa vào miệng và nhai, ngọn lửa sẽ tắt ngấm. Sau đó, bạn chỉ còn cảm giác the mát trong miệng”, một thực khách mô tả lại.
Sườn xào chua ngọt đưa cơm ngày gió về
Để có được một đĩa sườn xào chua ngọt “đẹp vàng son, ngon mật mỡ”, hãy làm theo công thức sau đây để đổi bữa cho cả gia đình.
" alt="Món ăn lạ: Trầu lửa"/>
Món ăn lạ: Trầu lửa
- Trước sự nhiệt tình, hồ hởi của người yêu tôi, bố, chị gái và em trai tôi rất ưng nhưng mẹ tôi thì không.Tôi năm nay 30 tuổi. Ở tuổi này, tôi vẫn muốn có thêm thời gian để lập nghiệp nhưng vì một sự cố nhỏ tôi đã phải lập gia đình sớm hơn dự định. Quyết định lấy vợ mới nửa năm nhưng tôi đã cảm thấy ân hận. Tôi kể lại câu chuyện này chỉ mong được trải lòng với mọi người.
Tôi quen vợ tôi trong một lần đi ăn uống cùng nhóm bạn. Cô ấy là bạn của một người bạn tôi. Không thật sự nổi bật nhưng em khá tự tin và dạn dĩ. Trong cuộc gặp hôm đó, cô ấy đã chủ động xin số điện thoại của tôi để làm quen.
Xin giới thiệu thêm rằng, tôi dù không đẹp trai nhưng cao to, dáng vóc khá vạm vỡ. Đặc biệt, công việc của tôi khá ổn định và gia đình có điều kiện. Vì vậy, tôi có nhiều cô gái để ý, tuy nhiên tôi chưa ưng ý một ai.
Từ ngày gặp tôi, em tìm mọi cách để tiếp cận. Em dò hỏi mọi người về tôi (qua bạn bè tôi biết khá rõ điều này). Em chủ động trò chuyện và mời tôi đi uống nước.
|
Vừa cưới tôi đã cảm thấy ân hận vì cuộc hôn nhân này. Ảnh: Huffingtonpost |
Tôi không thích các cô gái quá chủ động và em cũng không phải là mẫu người tôi muốn yêu nên từ chối. Tuy nhiên, em không bỏ cuộc. Bằng chứng là một hôm em đến thẳng ngân hàng, nơi tôi đang làm việc, để thực hiện một giao dịch cho công ty của em. Vô tình gặp tôi đang làm ở đây nên chiều hôm đó em rủ tôi đi ăn tối và uống cà phê.
Mọi việc diễn ra rất bình thường, tôi cứ tưởng chỉ là tình cờ nhưng sau này mới biết, để có được buổi hẹn ấy emđã vất vả thế nào. Em dò hỏi nơi tôi làm việc. Em chờ đến gần cuối chiều để đến đúng ngân hàng tôi giao dịch. Em đã chọn trước quán ăn, quán cà phê khá đẹp mắt chỉ để tôi gật đầu đi cùng.
Từ đó, em luôn tìm cách để được tôi để ý. Trước sự tấn công dồn dập này, trong lúc đang cô đơn, tôi đã cho em một cơ hội dù tình cảm của tôi chưa thể gọi là sâu sắc.
Từ đó, em ra sức chăm sóc tôi. Yêu bao nhiêu em cũng ghen kinh khủng bấy nhiêu. Mọi cô gái khác khi có ý định tiến tới cạnh tôi đều bị em làm khó dễ. Khi tôi tỏ ra khó chịu thì em xoa dịu "chỉ vì yêu quá nên mới thế". Dù không sâu sắc, nhiều điều chưa hài lòng về em nhưng do em quá chủ động, quá nhiệt tình trong mối quan hệ này nên tôi không muốn làm tổn thương người con gái ấy.
Yêu nhau một thời gian, vì em giục giã nên tôi đành đưa em về ra mắt gia đình. Lần ra mắt này dù em chuẩn bị chu đáo nhưng không thành công như chúng tôi mong đợi. Trước sự nhiệt tình, hồ hởi của người yêu tôi, bố, chị gái và em trai tôi rất ưng nhưng mẹ tôi thì không.
Là dân kinh doanh lâu năm, bà nhìn em và phán: "Con bé này quá lươn lẹo, khôn lỏi và không hợp với con". Gia đình tôi có điều kiện nên mẹ tôi luôn mong con dâu là người hiền lành, dễ mến. Bà sợ một con dâu quá sắc sảo, khéo léo và ghê gớm sẽ ngồi lên đầu lên cổ con trai bà.
Ngoài ra mẹ tôi cũng nhấn mạnh, nhà tôi mấy đời ở Hà Nội, bà cũng không cần con dâu giàu có mà chỉ mong con dâu ở gần để tiện bề đi lại. Trong khi đó người yêu tôi hiện tại gia đình ở quê, học thức, nhan sắc... em đều không bằng tôi.
Từ trước đến nay, tôi rất thương và tôn trọng mẹ nên khi nghe bà góp ý tôi cũng suy nghĩ rất nhiều. Bên cạnh đó, tình cảm của tôi với em cũng chưa hẳn là tình yêu bởi vậy tôi muốn dừng lại với em. Tuy nhiên em không đồng ý. Em nói hãy cho em thời gian để em "chinh phục" mẹ tôi và khiến bà đồng ý.
Trong thời gian đang dùng dằng này, một buổi sáng em bất ngờ gọi điện thông báo đã có thai. Em còn chụp ảnh que thử thai 2 vạch (vạch đậm, vạch mờ) rồi gửi cho tôi. Tôi chưa kịp phản ứng thì em vội vã gọi điện thông báo cho cả nhà tôi.
Sau đó, tôi chủ động xin nghỉ làm đưa em đi siêu âm để có kết quả thật chính xác thì em bảo tôi không phải bận tâm. Em sẽ đi cùng cô bạn gái thân. Sau khi khám về em đưa cho tôi tờ kết quả siêu âm. Nhìn hình ảnh đứa bé chưa hình hài, chỉ là một chấm nhỏ xíu trên tờ siêu âm, lòng tôi trào dâng một niềm hạnh phúc.
Vì việc này, tôi đã bỏ qua hết mọi rào cản để buộc mẹ phải đồng ý cho chúng tôi kết hôn. Tôi chưa có tình cảm sâu đậm với mẹ đứa trẻ nhưng tôi không thể vô trách nhiệm với con tôi.
Đám cưới diễn ra ngay sau đó trong niềm hạnh phúc vô bờ của vợ tôi và nhiều sự hoài nghi của mẹ tôi. Lúc này, mẹ tôi vẫn chưa thể ưng ý con dâu nhưng mọi lời nói của bà không thuyết phục được tôi.
Tôi muốn sớm thành hôn để có thời gian chăm sóc cho mẹ con cô ấy thật chu đáo. Lúc này tôi mới có cơ hội về nhà vợ và mới biết gia đình cô ấy hoàn cảnh rất khó khăn. Các anh em của cô ấy đều là lao động chân tay, bố mẹ già yếu. Mỗi vợ tôi được ăn học và thoát ly lên thành phố.
Đám cưới xong, dù bầu bí nhưng vợ tôi vẫn đòi đi trăng mật xa. Cô ấy liên tục tiêu tiền vào mua sắm, chăm sóc tóc dù tôi rất lo đến sự an toàn của thai nhi.
Nhà tôi có giúp việc nên cô ấy không phải nhấc chân động tay làm gì. Vì tôi có thể lo được cho vợ con nên cô ấy cũng nghỉ hẳn việc ở nhà để dưỡng thai. Nhưng từ khi nhàn hạ, cô ấy lại sinh chuyện. Vợ tôi vì không hợp với mẹ tôi từ trước nên lúc ở nhà, hai người liên tục xảy ra mâu thuẫn.
Vợ tôi sẵn sàng thách thức, nói láo với mẹ tôi, điều mà trước em không hề làm. Cô ấy thay đổi hoàn toàn, trở thành một nàng dâu ăn nói ghê gớm, hỗn láo. Không chỉ mẹ tôi mà bố tôi và các em cũng không hài lòng.
Nhưng điều khiến tôi bàng hoàngnhất là cô ấy không hề có thai. Cô ta đã lừa dối toàn bộ gia đình chồng. Mục đích của cô ấy chỉ để có được đám cưới này. Điều này khiến tôi xem thường và chán ngán người đầu ấp tay gối với mình.
Tôi đã bất chấp sự phản đối của cha mẹ, bạn bè để lo cho cô ta nhưng cô ta lại là con người dối trá như vậy. Tình cảm của tôi giờ là số 0 nhưng đám cưới vừa diễn ra chưa lâu mà lại đưa nhau ra tòa? Nhưng nếu không liệu tôi có thể sống nổi với con người như thế suốt đời?
Đôi gà quê và hành xử bất ngờ của thông gia giàu có
Các cụ thường bảo, lấy được chồng giàu như chuột sa chĩnh gạo, cả đời không phải lo nghĩ, nhưng với tôi, lấy chồng con nhà đại gia có lẽ là một sai lầm…
" alt="Mới cưới, thiếu gia đã nhận quả lừa cay đắng"/>
Mới cưới, thiếu gia đã nhận quả lừa cay đắng
- Có người yêu là để được chiều chuộng những lúc đi ăn, đi chơi, nếu chia hoá đơn tiền ai người ấy trả thì chả khác gì người dưng nước lã!Tôi là phụ nữ hiện đại, tôi kiếm ra tiền và có thể tự trả bữa ăn của mình, kể cả bữa ăn ở khách sạn 5 sao đi chăng nữa. Nhưng tôi vẫn muốn người đàn ông của mình trả tiền khi chúng tôi đi ăn cùng nhau. Vì sao?
Vì như thế tôi mới thấy mình được yêu thương, trân trọng, như thế cũng là tạo cơ hội để người đàn ông của tôi thể hiện sự ga lăng.
|
Ảnh: Paladarr.com |
Phụ nữ sinh ra là để được yêu. Đi ăn, đi chơi với người yêu mà chia đôi hoá đơn, anh trả của anh, em trả của em thì nực cười quá. Trừ những dịp đặc biệt thay đổi không khí ở nhà hàng, khách sạn sang, còn bình thường một bữa ăn 2 người nhiều lắm cũng chỉ 150-200 nghìn, có khi ăn bát bún cũng chỉ 70-80 nghìn.
Cả tuần đi làm, cuối tuần mới rủ nhau đi chơi, tháng đi chơi vài ba lần hết mấy trăm nghìn thôi, có gì đâu phải chia đôi?
Tôi không ủng hộ phụ nữ sống phụ thuộc, càng không phải kiểu phụ nữ lợi dụng đàn ông. Nhưng không phải cái gì cũng nên rõ ràng, rạch mạch như thế, đặc biệt là khi đi ăn cùng nhau, việc chia tiền kiểu đó tôi thấy không tình cảm.
Phụ nữ giờ rất mạnh mẽ nhưng đôi khi cũng nên tỏ ra nhu mì, yếu đuối để đàn ông che chở, có như thế tình cảm mới bền được.
Đàn ông Việt thường thích được che chở cho phụ nữ, việc trả tiền cho bữa ăn là điều họ muốn chứ không phải là “buộc phải trả”.
|
Ảnh: Menfitness |
Tôi có cô bạn đi ăn với người yêu, cũng kiểu tư tưởng “lần này anh trả, lần sau em trả” nên cuối bữa cô ấy lặng lẽ ra quầy thanh toán trước.
Đến lúc chàng người yêu gọi thanh toán biết được cô ấy đã trả tiền thì rất tức giận, cho rằng cô ấy khinh anh ta không đủ tiền trả bữa ăn. Anh ta còn bảo “anh đi ăn với phụ nữ chưa bao giờ để phụ nữ phải trả tiền”. Thế là họ giận nhau cả tuần liền.
Một người bạn khác của tôi thì bị mang tiếng ki bo vì để người yêu tự trả tiền. Hai người đi ăn cùng một nhóm bạn, đến cuối bữa chia tiền thì cô gái tự rút ví ra trả phần của cô ấy. Ai cũng ngạc nhiên hỏi: “Thế em không phải người yêu của thằng T. à, để nó trả chứ sao em phải trả?”.
Thế đấy, đàn ông trả tiền cho các bữa ăn chung với người yêu đã thuộc văn hoá của nước mình rồi. Mỗi nền văn hoá mỗi khác, không thể so sánh, đồng nhất với nhau. Ở Mỹ chuyện chia tiền là bình thường thì ở Việt Nam đó là bất thường. Và hành động đó có thể khiến người đàn ông bị cho là thiếu ga lăng, ki bo với người yêu.
Có rất nhiều cách để sống sòng phẳng, không nhất thiết cứ phải chia đôi hoá đơn khi đi ăn. Và sòng phẳng với bạn bè, người ngoài xã hội, chứ với người yêu, người thân thì tính toán gì một bữa ăn.
Vì sao các cặp đôi Mỹ đi ăn thường 'tiền ai người ấy trả'?
Người Mỹ rất sòng phẳng trong chuyện tiền nong nên dù có đang yêu nhau, đi ăn cùng nhau thì vẫn cứ “của ai người ấy trả”.
" alt="Đi ăn tự trả tiền thì có người yêu để làm gì?"/>
Đi ăn tự trả tiền thì có người yêu để làm gì?