Những ngày qua, cùng với việc bắt chủ tịch LĐBĐ Trung Quốc (CFA) Chen Xuyuan để điều tra, Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Sơn Đông cũng xác nhận về việc truy tố Wang Dengfeng sau thời gian tạm giam nửa năm.
Wang Dengfeng từng giữ cương vị phó chủ tịch CFA. Ông còn được biết đến là nguyên Cục trưởng Cục Giáo dục thể chất, Sức khỏe và Nghệ thuật của Bộ Giáo dục.
Cho đến nay, trong số những người bị bắt để điều tra tham nhũng, hối lộ và dàn xếp tỷ số - bao gồm Li Tie, cựu HLV trưởng ĐTQG Trung Quốc - Wang Dengfeng gây phẫn nộ hơn tất cả.
Đối với những người làm bóng đásạch ở Trung Quốc, Wang là tội phạm với những tội còn nặng hơn tham nhũng và hối lộ.
Shi Xueqing, cựu tổng giám đốc Dalian Yifang, viết trên trang cá nhân: "Wang Dengfeng, một con sâu khổng lồ trong làng bóng đá, bị truy tố vì tham nhũng và hối lộ".
Trong thời gian Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương tiến hành điều tra hơn 20 người liên quan đến các vi phạm ở bóng đá Trung Quốc, ông Shi Xueqing luôn theo dõi rất kỹ.
"Những gì ông ta làm là tội ác, tàn phá bóng đá học đường và kìm hãm nền bóng đá Trung Quốc, vượt xa tội tham nhũng và hối lộ", Shi bình luận.
Trong thời gian đương nhiệm, Wang Dengfeng trì hoãn việc hợp nhất bóng đá trẻ, thể thao và giáo dục suốt 7 năm. Sai phạm của ông cùng với những người liên quan là nguyên nhân khiến cho Trung Quốc thất bại trong chiến dịch tranh vé World Cup 2018 và 2022.
Phải biết rằng, nhiệm kỳ ở CFA của Wang là thời điểm bóng đá Trung Quốcđược đầu tư rất lớn, nổi bật là từ tập đoàn Wanda - sở hữu 20% cổ phần của Atletico Madrid, một trong những nhà trợ chính của FIFA đến năm 2030.
Thời điểm 2016, Công ty bảo hiểm vốn đại chúng Ping An đồng ý chi 600 triệu Nhân dân tệ trong vòng 4 năm để phát triển Chinese Super League. China Media Capital mua bản quyền truyền hình giải bóng đá Trung Quốc trong 5 năm với giá 8 tỷ Nhân dân tệ, cao gấp 32 lần so với trước đó.
Hy vọng vào tương lai
Mục tiêu mà Chủ tịch Tập Cận Bình và chính phủ Trung Quốc khởi xướng, biến quốc gia này thành cường quốc bóng đá châu Á năm 2030, cường quốc thế giới 2050, có một nhiệm vụ quan trọng: thúc đẩy bóng đá cơ sở.
Một chương trình 50 điểm đầy tham vọng được giới thiệu vào năm 2015 biến bóng đá thành một môn học trong trường học. Trung Quốc muốn tạo ra 50.000 trung tâm giảng dạy chuyên biệt trong một thập kỷ.
Tham nhũng và tác động của đại dịch khiến giấc mơ đăng cai World Cup 2030 của Trung Quốc gần như tan vỡ, và trở thành chủ nhà giải đấu 2034 cũng rất khó.
Tuy vậy, lần thứ hai được dự World Cuplà mục tiêu không phải quá khó với Trung Quốc. Cơn bão chống tham nhũng thứ hai trong vòng hơn một thập kỷ rất quan trọng.
Năm 2019, Trung Quốc cử đội U15 tập trung trong 7 tháng tại Algete, một thị trấn nhỏ cách thủ đô Madrid, Tây Ban Nha, khoảng 20 km.
Đây là một phần trong tham vọng giành vé tham dự VCK World Cup 2026, giải vô địch thế giới đầu tiên trong lịch sử tổ chức ở 3 quốc gia khác nhau (Mỹ, Mexico và Canada).
Giấc mơ World Cup 2026 là dự án mà CFA hợp tác với La Liga, giải bóng đá hàng đầu Tây Ban Nha. Các cầu thủ trẻ được huấn luyện tại châu Âu với 3 sân bóng, thành viên được ăn sáng, huấn luyện ca đôi, ăn trưa, ăn tối, đọc sách, tự học và thi đấu.
Ngoài ra, chiến dịch dài hạn hơn cũng được người Tây Ban Nha hỗ trợ, để thực hiện tham vọng của Chủ tịch Tập Cận Bình: 200 HLV chuyên nghiệp từ La Liga cố gắng biến gã khổng lồ châu Á thành một cường quốc bóng đá thực sự.
Mục tiêu của dự án là đào tạo thanh thiếu niên và phát triển việc luyện tập thể thao.
"Những đứa trẻ quen với việc lặp đi lặp lại các bài tập. Bóng đá không phải vậy. Bạn phải dạy để những đứa trẻ biết đưa ra quyết định, và hiểu tạo sao những quyết định ấy được thực hiện", Victor Campo, một trong các HLV mà La Liga cử sang Trung Quốc, giải thích.
Một năm trước, đội tuyển nữ Trung Quốc vô địch châu Á lần đầu kể từ 2006, và là danh hiệu thứ 9 trong lịch sử (kỷ lục; không đội nào khác vô địch nhiều hơn 3 lần). Giải đấu ấy cũng đánh dấu sự kiện nữ Việt Nam dưới sự dẫn dắt của HLV Mai Đức Chung lần đầu tiên đoạt vé World Cup (diễn ra năm nay).
Từ chiến thắng của đội nữ và lứa trẻ được đào tạo bài bản, chiến dịch bàn tay sắt chống tham nhũng là liều thuốc đắng cần thiết để bóng đá Trung Quốc trỗi dậy.
“Chí Linh, Hải Dương bỗng chốc trở thành “tâm dịch”, vì thế em không thể trở về nhà. Bao kế hoạch đón Tết cùng gia đình cuối cùng đều không thể thực hiện”.
Một mình ở lại trong phòng ký túc xá, dù cảm thấy tủi thân, nhưng nữ sinh Hải Dương đã tự tìm cách tạo ra niềm vui cho mình.
“Chiều 30, em vừa mở nhạc xuân, vừa dọn dẹp phòng sạch sẽ để có thêm không khí Tết. Sau khi xem xong Táo Quân, em gọi điện về chúc mừng năm mới bố mẹ và bà nội để mọi người ở nhà an tâm hơn, bớt lo lắng cho mình”.
Ký túc xá Trường ĐH Giao thông Vận tải vắng lặng trong đêm giao thừa
Chuẩn bị chút bánh kẹo và mứt Tết, Cẩm Lan chụp một tấm hình, đăng một dòng trạng thái trên mạng xã hội về một năm đã đi qua. Cô cho rằng, những trải nghiệm lần này sẽ khiến bản thân trưởng thành và biết quan tâm tới gia đình nhiều hơn.
Nam sinh đón Tết ở nơi làm thêm
Giống như Lan, Nguyễn Đức Sơn, sinh viên lớp Chất lượng cao Máy tính và Khoa học thông tin, Trường ĐH Khoa học Tự nhiên, ĐH Quốc gia Hà Nội cũng không thể về quê ăn Tết. Năm nay, cậu phải đón giao thừa tại nơi làm thêm. Công việc bảo vệ suốt 12 tiếng mỗi ngày, từ 7 giờ tối đến 7 giờ sáng hôm sau khiến Sơn không còn thời gian buồn hay tủi thân khi phải đón Tết xa nhà.
“Quê em ở Chí Linh, Hải Dương. Vì dịch nên bố mẹ khuyên em ở lại để đảm bảo an toàn. Ai cũng vậy, cứ đi đâu xa, không được ở nhà dịp Tết là lại thấy nhớ nhà. Vì thế, trong suốt hơn 10 ngày nghỉ Tết, em quyết định đi làm thêm để không còn thời gian nhớ quê.
Buổi tối đi làm thêm, tới sáng em về tắm rửa và ngủ. Sau vài ngày, em đã dần quen với nhịp làm việc này”, Sơn chia sẻ.
Bữa cơm tất niên do Ngọc Lan tự tay chuẩn bị
Dù phải đón Tết xa nhà nhưng Nguyễn Thị Ngọc Lan, sinh viên ngành Hóa học, Trường ĐH Khoa học Tự nhiên “bớt buồn hơn” khi có người bạn cùng phòng cũng ở lại Hà Nội đón Tết. Ngày 30, cả hai rủ nhau chuẩn bị vài món ăn quen thuộc, có thêm xôi đỗ và bánh chưng để bữa cơm tất niên thêm trọn vẹn.
“Năm đầu tiên đón Tết xa nhà vì Covid-19, mọi thứ với chúng em đều rất lạ lẫm. Xem xong Táo Quân, mỗi đứa một góc gọi điện về nhà mà mắt cứ rưng rưng. Mọi năm Tết đến đều được bố mẹ chuẩn bị cho, tụi em không cần phải lo lắng điều gì. Năm nay, cả hai phải tự tay chuẩn bị mọi thứ, dù đạm bạc, nhưng phần nào cũng có hương vị Tết”.
Lan cho biết, niềm động viên lớn nhất trong dịp Tết là nhận được sự quan tâm của thầy cô và ban quản lý ký túc xá.
Sinh viên Lào ăn Tết Việt
Dịp Tết này, Chanthalath Phennapha, sinh viên Lào, K18, Trường ĐH Sư phạm Kỹ thuật TP.HCM không trở về nước mà quyết định ở lại Việt Nam ăn Tết.
Có 3 năm sinh sống và học tập tại Việt Nam nhưng đây là lần đầu tiên Phennapha ở lại đây dịp này. Phòng ký túc xá của Phennapha có 8 người, trong đó có 6 bạn người Lào.
“Trước đây, em không biết ăn Tết Việt Nam là như thế nào. Nhưng dịp Tết, đa số các bạn đều về quê khiến ký túc xá trở nên vắng vẻ”, Phennapha kể.
Tuy nhiên, Phennapha cho rằng, ban quản lý ký túc xá và nhà trường rất quan tâm tới sinh viên. Cậu cũng cảm thấy bớt buồn hơn khi được tham gia chương trình sinh viên đón Tết xa nhà và được phát thức ăn đủ cho suốt những ngày Tết.
“Em được ăn những món ăn truyền thống của Việt Nam như bánh Tét, củ kiệu. Đây đều là những món em rất yêu thích”, Phennapha nói.
Đêm giao thừa năm nay, Phennapha cùng một người bạn Việt Nam trong ký túc xá rủ nhau xem chương trình Táo quân và “đếm ngược” thời gian bước sang năm mới.
Ban quản lý ký túc xá chúc Tết và tặng lì xì cho sinh viên trong dịp Tết.
Theo ông Hồ Thành Công, Giám đốc ban quản lý Ký túc xá Trường ĐH Sư phạm Kỹ thuật TP.HCM, dịp Tết này có khoảng 30 sinh viên đăng ký ở lại ký túc xá của trường. Trong số đó, có 18 sinh viên là những du học sinh Lào không thể trở về nước. Ngoài ra, có một số sinh viên năm cuối ở lại làm đồ án tốt nghiệp, một số sinh viên do hoàn cảnh khó khăn nên ở lại, hoặc do gia đình sống ở vùng có dịch Covid-19.
Thúy Nga – Lê Huyền
Vì nhiều lý do, các hoạt động trong đêm giao thừa ở khu cách ly Trường THCS Sao Đỏ và Trường Tiểu học Xuân Phương đã không diễn ra.
" alt=""/>Giao thừa của sinh viên đón Tết xa nhà![]() |
Vừa chăm mẹ liệt giường, chị Thanh còn phải lo tiền viện phí cho chồng bị rối loạn đông máu |
Vợ chồng chị Thanh từ lâu đã mong mỏi sửa sang, xây lại căn nhà kiên cố hơn cho mẹ già không phải chịu cảnh dột nát. Thế nhưng lúc này, anh Đoàn Văn Ngân lại mắc căn bệnh rối loạn đông máu, không chỉ sức khoẻ giảm sút mà tính mạng cũng bị đe doạ.
Vết thương ở đùi trái sau một lần anh Ngân va chạm vào tủ, tạo thành vết máu tụ, tưởng chừng không có gì nguy hiểm cho đến đầu năm 2020, vết thương sưng to lên, đến tháng 1/2021 thì vỡ ra, không cầm được máu. Gia đình lo sợ đưa anh đến Viện huyết học và truyền máu Trung ương điều trị.
Qua đánh giá, các bác sĩ kết luận anh Ngân mắc chứng rối loạn đông máu. Căn bệnh này xác định sẽ phải điều trị cả đời và thuộc vào loại bệnh hiểm nghèo. Cùng với đó, các bác sĩ tiến hành phẫu thuật chỗ máu tụ bị vỡ cho anh Ngân. Vết thương còn có dấu hiệu hoại tử.
![]() |
Bệnh tình của anh Ngân rất phức tạp, cần điều trị lâu dài và chi phí tốn kém |
Do vết thương khó liền, anh Ngân phải phẫu thuật 3 lần, nạo viêm, cắt lọc tổ chức hoại tử và đặt máy hút dịch liên tục trong khoảng ít nhất 6 tháng liên tục. Chi phí đi thay máy lọc tại Bệnh viện Đại học Y Hà Nội khoảng 3 triệu đồng/lần, tính ra hết gần 19 triệu đồng/tháng. Toàn bộ chi phí này nằm ngoài danh mục bảo hiểm chi trả. Nhưng nếu không đặt máy thì phần hoại tử sẽ nặng hơn, anh Ngân có thể mất khả năng vận động, nằm bất động một chỗ suốt đời.
Cơn cùng quẫn của gia đình nghèo
Đứng trước mối đe doạ từ căn bệnh hiểm nghèo, anh Ngân rơi vào trạng thái tuyệt vọng. Lắm lúc, anh bảo vợ: “Tự dưng thành gánh nặng, làm khổ vợ khổ con. Thà tôi chết đi còn hơn chứ sống thế này khổ quá”.
Chị Thanh chỉ biết nghẹn ngào động viện chồng:"Anh cứ cố gắng chữa bệnh, sau còn làm chỗ dựa cho gia đình. Anh có mệnh hệ nào thì em và con biết sống sao đây".
![]() |
Gia đình anh Ngân, chị Thanh đã lâm vào bế tắc |
Để có tiền xoay sở cho chồng, chị Thanh đã vay khắp nơi hơn 60 triệu đồng. Đồng lương công nhân của chị vốn ít ỏi, để không bị mất việc, chị chỉ có thể nghỉ không lương 1 tháng. Anh Ngân phải tự chăm sóc mình trong bệnh viện.
Chưa hết, cuối tháng 7 vừa qua, khi vừa hết hạn nghỉ không lương, chị Thanh từ Hà Nội trở về quê thì phải đi cách ly do Hà Nội bùng dịch. Thu nhập không có, sinh hoạt trong nhà thiếu thốn trầm trọng. Các con của anh chị còn quá nhỏ, đứa lớn mới học lớp 8, đứa nhỏ vừa lên lớp 2, chưa giúp được gì cho gia đình.
Ở căn nhà tồi tàn, hai đứa trẻ vẫn ngày đêm mong bố về, thèm được gặp bố, nghe bố kể chuyện. Suốt 7 tháng qua anh Ngân nằm viện, các con ngày nào cũng mong ngóng. "Con trai lớn còn bảo hay mẹ cho con nghỉ học, con đi làm kiếm tiền chữa bệnh cho bố", chị Thanh bật khóc.
Bệnh tật, nghèo khó đẩy gia đình bất hạnh vào bước đường cùng. Vợ chồng anh Ngân, chị Thanh chỉ còn biết đặt hy vọng vào sự chung tay giúp đỡ từ phía bạn đọc.
Phạm Bắc
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: