当前位置:首页 > Thể thao > Siêu máy tính dự đoán Wolves vs Fulham, 2h30 ngày 26/2 正文
标签:
责任编辑:Giải trí
Sau một thời gian yêu nhau chúng tôi quyết định về chung một nhà. Gia cảnh như nhau nên bố mẹ hai bên không ai cấm cản. Thậm chí chú vợ tôi, ông chủ đại lý vật liệu xây dựng còn hứa sẽ hỗ trợ nếu vợ chồng tôi có ý định lập nghiệp bằng nghề này. Tuy nhiên, ông đưa ra điều kiện là chỉ hỗ trợ nếu tôi chấp nhận ở rể, về sống chung với bố mẹ vợ ở tận Cà Mau.
Tôi khi ấy như người chết đuối với được cọc nên không ngần ngại gật đầu. Tôi nghĩ mình sống không tệ, được gia đình vợ thương, dẫu có ở rể cũng không có gì xấu hổ, vất vả.
Thế rồi chúng tôi về Cà Mau. Bố mẹ vợ tôi bán một phần đất lấy tiền cho con gái làm vốn kinh doanh. Như đã hứa, chú vợ tôi cũng nhiệt tình hỗ trợ cháu rể mở cửa hàng bán vật liệu xây dựng. Mở cửa hàng xong, tôi để vợ trông coi. Còn tôi vẫn tay bay, tay thước đi xây nhà kiếm thêm.
Tất tả mấy năm, cuộc sống của chúng tôi cũng dần dễ thở. Tôi mới dám nghĩ đến việc báo hiếu, thăm nom bố mẹ ở quê.
Tôi nhớ nhà và nhận thấy mình là đứa con bất hiếu. Mấy năm qua, tôi chỉ biết cắm đầu chạy lo cơm áo gạo tiền.
Tôi quên đi bố mẹ già ở quê. Khi con tròn 2 tuổi, tôi ngỏ ý mỗi dịp Tết sẽ đưa bé ra Bắc thăm ông bà nội. Nhưng ý định ấy của tôi đến nay vẫn chưa thể thực hiện. Bố mẹ vợ không muốn cho vợ chồng tôi về thăm quê.
Ngày thường, khi biết tôi có ý định về thăm nhà, ông bà vừa khuyên vừa ra lệnh: “Giờ còn trẻ nên lo làm, lo tiết kiệm. Đừng đi lại nhiều, tốn kém”.
Mẹ vợ còn dùng tình yêu thương cháu ngoại để tạo áp lực, khiến tôi không dám đưa con về quê. Bà quả quyết con tôi đã quen khí hậu trong Nam, ra Bắc sẽ ốm đau. Mỗi khi con tôi gọi điện thăm ông bà nội, mẹ vợ tôi lại cố tình nói: “Tôi thương cháu quá. Bồng bế nó từ lúc đỏ hỏn đến giờ mến tay mến chân rồi nên không xa nó được”.
Thậm chí, bà còn bóng gió rằng tôi đang định đưa vợ con ra Bắc sống với bố mẹ đẻ nên cứ đòi về thăm nhà.
Nghe những câu ấy, tôi chẳng còn bụng dạ nào nghĩ đến việc đưa con về quê thăm bố mẹ. Đã thế, vì tôi ở rể nên từ lâu, bố mẹ vợ tôi đã mặc định tôi là người của ông bà. Dịp cuối năm, tôi được bố vợ giao trách nhiệm lo toan chuyện Tết trong nhà. Mấy ngày Tết tôi nhất định phải ở lại để quà cáp, chúc Tết họ hàng nhà vợ.
Theo cách hiểu của bố mẹ vợ tôi, đó là trách nhiệm và cũng là dịp để tôi tỏ lòng biết ơn những người đã giúp đỡ mình thoát khỏi cảnh ở trọ, làm thuê, kiếm ăn qua bữa.
Suốt mấy năm qua, chưa Tết nào tôi được đưa vợ con về thăm quê, chúc Tết bố mẹ, thắp nén hương lên bàn thờ tổ tiên. Năm nào, vào đêm giao thừa, ngồi nấu bánh tét, tôi cũng nhớ mùi thơm của nồi bánh chưng mẹ gói, vị chát, ngọt từ ly chè đặc của cha.
Mỗi khi hướng mắt về phía bàn thờ gia tiên nhà vợ, hình ảnh bố tôi tay run run, vịn ghế gỗ đứng lên thắp hương cho ông bà ở quê lại hiện ra trong đầu tôi. Những lúc ấy, mắt tôi bỗng nhiên nhòe đi, sống mũi cay cay như vừa hít phải hơi mù tạt. Năm nay, lại thêm một cái Tết nữa, tôi không về thăm nhà.
Độc giả M.K.
Ông Nguyễn Việt Đức, Giám đốc Kinh doanh số của Chứng khoán VPBank (VPBankS) cho rằng diễn biến này không quá bất ngờ. Nếu theo dõi trong cả năm nay, thị trường đã có cơn sóng lớn vào đầu năm nhưng nhanh chóng kết thúc vào tháng 3 và có vài điểm nhấn đến tháng 6. Sau đó, từ tháng 6-11, chứng khoán luôn trong xu hướng giảm.
"Dựa trên nhiều phương pháp bắt đáy, cơ hội đang đến rất gần cho nhà đầu tư", ông nêu quan điểm.
Chuyên gia này chỉ ra thị trường đang có một số dấu hiệu thể hiện điều này. Đầu tiên là P/E (giá thị trường trên lợi nhuận mỗi cổ phiếu). Trong bất kỳ thị trường xấu, dù đến mức nào, định giá theo P/E cũng chỉ về mức 10-11 lần. Điều này xảy ra ở năm 2016, trước khi bước vào sóng tăng mạnh 2016-2017 hay lần thứ hai vào năm 2020, trước đợt sóng Covid và lần thứ ba là năm 2022 khi có câu chuyện về trái phiếu. Hiện tại, VN-Index đang ở mức 11 lần theo P/E.
Nếu dựa trên định giá P/B (giá thị trường trên giá trị sổ sách), thị trường sẽ có một số điểm hỗ trợ cứng tại 1.155 điểm. Nếu thị trường về khu vực này, ông Đức cho rằng sẽ có sóng hồi.
Phương pháp cuối cùng là dựa vào chỉ số sợ hãi (RSI). Số lượng cổ phiếu giao dịch dưới RSI 30 lên mức 20-25% là ngưỡng sợ hãi cao độ của thị trường. Trước đợt giảm hiện tại, đồ thị đang ở mức 10% và ông cho rằng sau phiên 19/11 có thể đã dâng lên 20% và sẽ nhanh chóng lên 25-30%. Nhìn vào lịch sử, trong thị trường hoảng loạn gần nhất vào năm 2022, số lượng cổ phiếu giao dịch dưới RSI 30 lên đến 50%. Trong bối cảnh bình thường, tỷ lệ này dâng lên 30% đã xuất hiện sóng hồi.
Ở khu vực 1.200 điểm, nhóm phân tích của Chứng khoán Rồng Việt (VDSC) cho rằng tín hiệu hỗ trợ chưa rõ nét. Tuy nhiên nếu bước vào vùng quá bán dưới ngưỡng kể trên, thị trường sẽ có thể kiểm tra động lực hỗ trợ của dòng tiền. "Tín hiệu cung cầu trong vùng quá bán này sẽ có tác động đến diễn biến tiếp theo của chứng khoán", nhóm phân tích VDSC dự báo.
Những nhận định trên dần được kiểm chứng trong phiên giao dịch hôm nay. Trong buổi sáng, VN-Index bị đẩy về thủng mốc 1.200 điểm khi lực bán ồ ạt xuất hiện. Tuy nhiên, thị trường không quá hoảng loạn mà đã cải thiện sau đó chỉ một tiếng khi lực cầu bắt đáy gia nhập khá tích cực.
Cuối phiên, chỉ số được nâng lên trên 1.216 điểm, tức tăng hơn 11 điểm. Thanh khoản cải thiện tốt khi ghi nhận hơn 17.800 tỷ đồng, cao hơn 34% so với hôm qua.
Chứng khoán Vietcombank (VCBS) cho rằng ở khung đồ thị ngày, chỉ báo RSI hướng lên từ vùng thấp, tuy nhiên chỉ báo MACD (đường trung bình động hội tụ phân kỳ) chưa cho tín hiệu tạo đáy cho thấy xác suất rung lắc vẫn chưa hoàn toàn được xóa bỏ. Tuy nhiên với việc thanh khoản đã có sự gia tăng đáng kể và sự tham gia chủ động của lực cầu, nhóm phân tích này kỳ vọng thị trường sẽ đi ngang tích lũy để củng cố lại động lực và dần cân bằng trở lại.
Ví dụ: The movie was fantastic (Bộ phim thật tuyệt vời).
I won the scholarship! - That's so great! (Tôi đã giành được học bổng! - Thật tuyệt vời!).
I found the ring you lost! - You're awesome (Tôi đã tìm thấy chiếc nhẫn bạn làm mất! - Bạn thật tuyệt vời).
Ngoài ba từ trên, người Anh dùng thêm từ brilliant: The delivery man has arrived - Brilliant! I'm starving! (Người giao hàng đã đến - Tuyệt vời! Tôi đói lắm rồi!).
Các từ thường được dùng nhiều khi nói chuyện với những người chúng ta ít thân hơn là wonderful, fabulous, hay terrific.
Ví dụ: Have a terrific holiday! (Chúc bạn có một kỳ nghỉ tuyệt vời!).
You're having a baby? Oh, wonderful! (Bạn sắp sinh em bé? Ồ, tuyệt vời!).
I had a fabulous time at the party last night (Tôi đã có một khoảng thời gian tuyệt vời ở bữa tiệc tối qua).
Trong khi đó, amazinglà từ thông dụng trong giao tiếp hàng ngày để nói về một thứ tuyệt vời đến mức khiến bạn cảm thấy hơi sốc hoặc ngạc nhiên.
Ví dụ: The food was so amazing that I can't even describe it (Đồ ăn tuyệt vời đến nỗi tôi không thể diễn tả được).
Còn super thường hay được hiểu với nghĩa như "very", nhưng cũng dùng để diễn tả sự tuyệt vời, mặc dù từ này hơi cũ: How was your holiday? - It was super! (Kỳ nghỉ của bạn thế nào? - Rất tuyệt!).
Cuối cùng, ngoài chỉ sự xuất sắc, excellent cũng được dùng với nghĩa là "tuyệt vời": My father's car is still in excellent condition five years after he bought it (Chiếc xe của bố tôi vẫn còn trong tình trạng tuyệt vời sau 5 năm kể từ khi ông mua nó).
Hay: Sir, our enemy has finally retreated - Excellent! (Thưa ngài, kẻ thù của chúng ta cuối cùng đã rút lui - Tuyệt vời!).
Khánh Linh(Theo Cambridge Dictionary)
" alt="12 cách nói 'tuyệt vời' bằng tiếng Anh"/>Thời gian trôi qua, phủ lên ký ức những lớp bụi mờ. Có người quên, có người nhớ. Dù vậy, nhiều kỷ niệm nhiều câu chuyện vẫn nằm đâu đó tận trong thẳm sâu tâm hồn mỗi người; để mỗi lần có dịp nhớ về lại bồi hồi, bâng khuâng.
Vốn là một người sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn, trải qua biết bao biến cố thăng trầm của gia đình, của thời cuộc - chính điều này đã tạo nên sự giàu có trong ký ức của tác giả Nguyễn Ngọc Hà. Những ký ức đó, không còn nằm yên mà “thức dậy” trên từng trang viết, sống động như vừa mới hôm qua.
52 bài tản văn cùng rất nhiều tư liệu hình ảnh trong cuốn sách Sài Gòn thương và nhớ xoay quanh những ấn tượng và kỷ niệm về Sài Gòn - từ những món ăn, thức uống, quán cóc, chợ búa, đến những công viên, trường học, di tích lịch sử và văn hóa… Tất cả được khởi đi từ nỗi nhớ niềm thương của một người, bây giờ trở thành nỗi niềm chung với những ai đã và đang ở Sài Gòn; nhất là những người từng gắn bó với Sài Gòn trước kia.
Như một hành trình ngược về quá khứ, đến với Sài Gòn thương và nhớ bạn đọc một lần nữa được quay về thập niên 70 của thế kỷ 20 rồi cùng chậm rãi bước lên chiếc xe thổ mộ, được “ngồi trên sàn xe bằng gỗ bóng mượt, rồi đong đưa chân theo nhịp đi của con ngựa”; được “lưu luyến cảm giác “lắc cùng nhịp đi với bước chân ngựa” của xe thổ mộ” (Chiếc xe thổ mộ).
Hành trình đó vẫn chưa dừng lại mà tiếp tục rong ruổi trên những con phố của Sài Gòn. Theo bước chân tác giả, người đọc lần lượt đi qua những nơi chốn, cũng chính là tên các bài viết trong sách: Chợ Nacy, Công viên Chi Lăng, Nhà mồ Trương Vĩnh Ký, Nhà hàng Brodard, Nhà thờ Huyện Sỹ… Trải qua thời gian, những địa danh này ít nhiều đã có sự thay đổi, thậm chí không còn nữa. Tuy vậy, những câu chữ của tác giả Nguyễn Ngọc Hà vẫn khiến người đọc bồi hồi.
Vẫn trên hành trình đó, bạn đọc lại có cơ hội thưởng thức những món ăn thức uống mà bây giờ, dù nhiều bạc tiền đến mấy cũng khó để tìm mua, như bánh pá chạng, bánh pẻng, xí muội cán dẹp…
Cũng có khi đó là món ăn quen thuộc, giản đơn như ổ bánh mì thôi, vậy mà qua ngòi bút của tác giả Nguyễn Ngọc Hà, người đọc không khỏi thổn thức: “Cầm ổ bánh nóng giòn trong hai bàn tay và đưa lên miệng cắn. Miếng bánh ngập giữa hai hàm răng, bột thơm ngọt hòa với vị bùi bùi của patê, chả, thịt, jambon, vị beo béo của sốt, vị gay gay của hành, ngò, cảm giác man mát của dưa leo, chua chua của cà chua, đồ chua và cay xè của ớt... thêm vào âm thanh giòn rụm của bánh mì. Chao ôi, tuyệt vời!” (Bánh mì Sài Gòn).
Tập sách Sài Gòn thương và nhớ của tác giả Nguyễn Ngọc Hà.
Với Sài Gòn thương và nhớ, tác giả Nguyễn Ngọc Hà còn đưa bạn đọc về với cuộc sống và nền nếp sinh hoạt của Sài Gòn xưa. Cuộc sống ấy bình dị, có thiếu thốn, lam lũ nhưng luôn an vui và ấm áp trong tình người nhân ái. Sự ấm áp ấy đến từ những người bán hàng rong ngày ngày vất vả mưu sinh; từ sự thương yêu, đùm bọc giữa các thành viên trong gia đình dành cho nhau.
Những bài viết của tác giả Nguyễn Ngọc Hà thiên về cảm xúc cá nhân, không phải là một cuốn sách mang tính khảo cứu về Sài Gòn xưa. Hầu hết, các bài viết có điểm chung giống nhau khi cùng nhìn về quá khứ với niềm rung cảm lắng sâu. Tình cảm ấy vẫn còn nóng hổi.
Ở đó, có những buồn vui, những tinh nghịch thơ trẻ; thậm chí tác giả không ngần ngại chia sẻ cả những tính xấu của bản thân. Chính điều này, đã tạo nên sự gắn bó và thiết thân giữa tác giả và bạn đọc. Không còn khoảng cách, tác giả Nguyễn Ngọc Hà giống như đang thủ thỉ tâm tình cùng bạn đọc về hồi ức vàng son vẫn luôn nằm trang trọng trong một góc nhỏ của trái tim.
Đọc Sài Gòn thương và nhớ, Giáo sư Huỳnh Như Phương đánh giá: “Nguyễn Ngọc Hà là một trường hợp đặc biệt: chị sinh trưởng, đi học, dạy học ở đây, cuộc đời chẳng mấy ngày xa thành phố, có thể tự hào là 'dân Sài Gòn chính hiệu'. Người đọc có cảm tưởng như ngả đường nào của thành phố cũng có dấu chân của chị; quán ăn nào, tiệm cà phê nào chị cũng từng ghé qua; hiệu sách nào, cửa hàng nào chị cũng có lần bước vào.
Thành ra, chị có cả một kho chuyện về Sài Gòn để kể, không phải chuyện lịch sử xã hội lớn lao mà là chuyện đời riêng, bình thường, dung dị của một người gắn bó với thành phố này như một người dân thuần lương, mặc cho vật đổi sao dời, vẫn tìm nguồn vui sống nơi từng bóng cây, góc phố.”
Theo Zing
" alt="Cuốn sách tái hiện hồn cũ dấu xưa của Sài Gòn"/>Hình ảnh người đẹp bí ẩn trên thương hiệu xà bông nức tiếng một thời
Anh lên kịch bản, nói với mẹ là có một người bạn ở công ty nội thất được anh nhờ về nhà tư vấn. Anh dặn mẹ đừng đi đâu, cứ ở nhà chờ khách.
Khoảng 10h30 ngày 30/9, anh Quang đi xe từ sân bay Vinh (Nghệ An) về Hà Tĩnh. Sẵn trên xe có một số quyển sổ nội thất, anh cầm sổ giả làm nhân viên tư vấn nội thất.
Đến nhà, anh cứ như vậy mà đùa mẹ. Dù mẹ anh có chút nghi ngờ, bởi đôi mắt của người đối diện quá giống con trai nhưng bà không dám nhận con.
Khoảng 30 phút sau, anh chủ động tháo khẩu trang thì mẹ của anh ngớ người rồi đột ngột chạy đến ôm con. Hai mẹ con cứ thế ôm nhau vừa khóc vừa cười trong ngày đoàn tụ.
Anh Quang chia sẻ: “Tôi đã đi 5 năm nên phong cách ăn mặc cũng như vóc dáng có sự thay đổi. Vì vậy, mẹ không nhận ra khi tôi đeo khẩu trang.
Thông qua đoạn clip, tôi muốn truyền tải thông điệp đến mọi người về niềm vui gặp lại mẹ của người con đi làm xa. Tôi cũng không lường trước nhiều người cảm động và yêu thích đoạn clip đến vậy”.
Anh Quang cũng hy vọng những người con đi xa quê hương dù trong hay ngoài nước nên cố gắng làm việc, kiếm tiền để về với bố mẹ. Nơi nào có bố mẹ thì đó là mái ấm để trở về.
Đặc biệt, trong lần trở về này, anh Quang còn dẫn theo vợ con ra mắt mẹ. Thời gian làm việc xa xứ, anh quen biết và yêu một cô gái quê ở Quảng Bình cũng đi xuất khẩu lao động.
Lúc bạn gái mang thai, anh Quang xin phép hai bên gia đình được làm đám báo hỷ ở Đài Loan. Hiện tại, con trai của cả hai đã được 8 tháng tuổi.
Dù thường trò chuyện cùng vợ chồng con trai qua điện thoại nhưng mẹ của anh chưa gặp mặt con dâu, cháu nội lần nào. Vì vậy, anh Quang muốn tạo ấn tượng khó quên cho mẹ.
“Tôi không về một mình mà còn có cả vợ con. Đi một mà về ba thì mẹ tôi chắc chắn rất sung sướng. Tôi muốn chuyến trở về của gia đình nhỏ phải thật đặc biệt”, anh Quang chia sẻ.
Khi về đến nhà, anh Quang đi vào một mình. Anh bảo vợ con chờ trên xe. Lúc anh lộ diện, mẹ vội vã chạy ra xe đón con dâu và cháu nội.
Lần đầu được bế cháu, bà hạnh phúc cười mãi, còn vui hơn việc có nhà mới.
Xây nhà cho mẹ an hưởng tuổi già
Anh Quang đi xuất khẩu lao động hồi đầu năm 2018. Thời điểm đó, bố anh vừa mất được 1 năm, hoàn cảnh gia đình rất khó khăn. Vì vậy, anh muốn ra nước ngoài, kiếm thêm tiền lo cho gia đình.
“Mẹ tôi vất vả từ thời trẻ. Nhà không có ruộng đất, mẹ chỉ biết làm thuê cho người ta. Thương mẹ, tôi phải cố gắng làm việc để thay đổi hoàn cảnh”, anh Quang tâm sự.
Sang Đài Loan, anh Quang vào làm bảng mạch điện tử cho một nhà máy. Thời gian đầu, anh không quen với cách sống, phong tục, thức ăn… nơi đây nên khá mệt mỏi.
Anh tập thích nghi dần và bắt đầu kiếm việc làm thêm. Những ngày nghỉ làm ở nhà máy, anh đi bốc vác, dọn dẹp vệ sinh…
Nếu chăm chỉ, mỗi tháng anh Quang gửi được khoảng 20 triệu đồng về quê cho mẹ trả nợ tiền vay đi xuất khẩu lao động. Anh chỉ giữ lại vài triệu đồng và làm thêm để có tiền sinh hoạt hàng ngày.
Làm việc nơi xứ người, ai cũng phải chịu nhiều tủi cực, anh Quang không tránh khỏi những phút chạnh lòng, cô đơn.
Thế nhưng, nghĩ đến hoàn cảnh khó khăn và hình ảnh mẹ già ở quê, anh lại có động lực làm việc. Ngoài kiếm tiền lo cho tương lai, anh Quang còn gửi tiền về cho mẹ xây nhà mới.
“Nhà cũ đã xuống cấp nhiều lắm. Mẹ ở nhà có một mình, không có ai bên cạnh. Mỗi lần có bão, mẹ không dám ở trong nhà. Tôi ở xa cũng không an tâm, lo đến mất ngủ”, anh Quang kể.
Anh Quang là con trai út nên tự nhủ phải cố gắng lo cho mẹ. Xây nhà mới là một việc quan trọng nằm trong kế hoạch của anh.
Mặc dù có con trai gửi tiền về nhưng bà Hoàng Thị Kim Hoa (60 tuổi), mẹ của anh Quang vẫn đi làm thuê. Nhà gần biển nên bà thường đi lựa ngao, hến cho người ta.
Thương mẹ vất vả đã lâu, anh Quang dự định ở hẳn quê cùng mẹ. Anh sẽ tìm công việc để lập nghiệp tại quê nhà.
Hiện tại, vợ con anh đã về ngoại để ở tạm. Lúc nào nhà cửa xây xong, anh đón vợ con về sống cùng mẹ. Anh hy vọng mẹ vui và an hưởng tuổi già bên con cháu.
Ảnh: NVCC
Con trai trở về sau 5 năm, mẹ mừng rỡ đón thêm con dâu và cháu nội