Vậy khi ấy, họ cảm thấy như thế nào, phản kháng ra sao và phải gánh chịu những hậu quả gì?
Một chút sơ lược về cơ chế gây mê
Gây mê là các phương pháp làm cho bệnh nhân mất ý thức (có thể phục hồi) và giảm đau, là bước đầu giúp thực hiện các phương pháp chữa bệnh xâm lấn gây đau đớn như phẫu thuật, thủ thuật trên bệnh nhân.
Y học hiện nay ghi nhận 3 phương pháp gây mê là châm tê (dùng kim châm cứu vào huyệt để gây tê), mê điện cao tần (sử dụng dòng điện đặc dụng qua các điện cực áp lên não để gây mê) và gây mê bằng thuốc.
Tuy nhiên trong số này, châm tê đòi hỏi chuyên môn rất cao mà ít chuyên gia có thể thực hiện được, và mê điện cao tần thì được cho là có tính an toàn thấp. Vậy nên gây mê bằng thuốc là phổ biến hơn cả.
"Thuốc mê" mà chúng ta vẫn quen gọi, thực ra không phải chỉ là một chất cụ thể nào đó mà là hỗn hợp của nhiều hóa chất khác nhau. Nhìn chung, mọi thuốc mê luôn có 3 thành phần chính: thuốc ngủ (đảm bảo bệnh nhân mất ý thức và không nhớ gì về quá trình phẫu thuật, tránh gây sợ hãi cho họ), thuốc giãn cơ (làm thư giãn và suy yếu cơ bắp của bệnh nhân, giúp bác sĩ thao tác dễ dàng hơn) và thuốc giảm đau.
Với mỗi bệnh nhân, bác sĩ sẽ phải tính toán, tăng giảm lượng thuốc của mỗi thành phần để chế ra một đơn thuốc mê riêng cho người đó. Liều thuốc lí tưởng không được thừa (bằng không sẽ gây ngưng nội tạng hoặc các tổn thương không thể phục hồi cho hệ thần kinh), cũng không được thiếu thuốc của thành phần nào.
Việc này hiển nhiên là rất khó, vì phản ứng của mỗi cơ thể với thuốc thì không ai giống ai. Lí thuyết là một chuyện, thực tế lại là một chuyện khác. Chính vì vậy mặc dù đã cố gắng hết sức, việc gây mê thất bại dù rất hiếm, nhưng trong những trường hợp hy hữu thì vẫn xảy ra.
Vậy thì, hậu quả mà bệnh nhân sẽ phải gánh chịu là gì?
Câu là lời thực ra không rõ ràng, bởi tùy thuộc vào thành phần nào trong 3 thành phần trên bị thiếu mà bệnh nhân sẽ gặp phải các tình huống khác nhau.
Trước tiên, nếu chỉ thiếu thuốc ngủ, bệnh nhân sẽ lấy lại sự tỉnh táo, nhận thức được mọi thứ diễn ra xung quanh: âm thanh, tiếng thảo luận của bác sĩ, khung cảnh phòng mổ... chỉ trừ những cảm giác trên cơ thể họ. Họ không thấy đau, nhưng cũng không cử động hoặc nói được.
Nếu thuốc giãn cơ và thuốc ngủ cùng bị thiếu, bệnh nhân sẽ có trải nghiệm khá giống như tình huống trên, tuy nhiên họ có thể ra hiệu để bác sĩ lập tức bổ sung lượng thuốc cần thiết.
Tuy nhiên, tất cả đều may mắn hơn một số ca bị thiếu thuốc giảm đau mà thuốc giãn cơ thì vẫn còn đủ. Bệnh nhân khi đó sẽ phải chịu đựng mọi đau đớn đang diễn ra trên cơ thể: từng nhát rạch, từng mũi kim xuyên qua da thịt mình, nhưng lại không thể cử động, cũng không thể mở mắt.
Mọi bộ phận đều bị liệt dưới tác động của thuốc giãn cơ – bệnh nhân không có cách nào thông báo được cho bác sĩ mặc dù họ đang ở ngay bên cạnh.
Đây là khả năng tồi tệ nhất bởi hậu quả của nó gây ra là khôn lường và không thể bù đắp. Một số trường hợp qua đời ngay trên bàn mổ, một số khác được bác sĩ phát hiện, tiêm thêm thuốc và cứu sống nhưng cũng chẳng khá khẩm hơn là bao.
Họ sẽ sống suốt phần đời còn lại với hậu quả của sang chấn kinh khủng đó: nhẹ thì căng thẳng, mất ngủ, ác mộng, nặng thì mắc phải các bệnh tâm thần, phát điên hoặc tự tự. Kí ức của ca mổ đau đớn nhiều khi kéo dài hàng giờ đồng hồ sau khi thuốc giảm đau bị hết và hơn cả là cảm giác hoảng hốt tột độ khi cơ thể bị tê cứng – sẽ ở đó ám ảnh người bệnh mãi mãi.
Theo GenK
" alt=""/>Lên bàn mổ đã sợ, vậy chuyện gì sẽ xảy ra nếu hết thuốc mê giữa chừng?Giáo sư Vũ Ngọc Tâm
Ông Adam F. Falk, Chủ tịch Quỹ Alfred P. Sloan nhận định rằng: “Được đề cử và trao tặng giải thưởng này đồng nghĩa với việc nhà khoa học đó là một người nổi bật và có các thành tựu xuất sắc nhất trong lĩnh vực chuyên môn của họ so với các nhà nghiên cứu cùng thâm niên”.
Từ 1.000 ứng viên xuất sắc nhất được đề cử, 126 nhà khoa học trẻ đến từ 60 tổ chức nghiên cứu hàng đầu tại Mỹ và Canada đã được vinh danh. Ông Daniel L. Goroff, Giám đốc chương trình Sloan Research Fellowships cho biết: “Mỗi một đơn vị nghiên cứu có nhà khoa học trẻ đạt được giải thưởng năm nay đều đã rất thành công trong việc thu hút, giữ chân và tạo điều kiện cho các nhà nghiên cứu trẻ, triển vọng của họ phát triển. Quỹ Alfred P. Sloan tự hào được đồng hành cùng các tổ chức khoa học đó để phát hiện và hỗ trợ cho các nhà khoa học hàng đầu trong tương lai này”.
Giải thưởng Sloan Research Fellowships 2020 được trao tặng cho Giáo sư Vũ Ngọc Tâm là một sự ghi nhận cho các nghiên cứu khoa học của ông trong lĩnh vực công nghệ không dây và đeo được, tập trung vào việc phát minh ra các thiết bị mới giúp chăm sóc và nâng cao chất lượng sức khoẻ và cuộc sống của con người. Giáo sư Tâm đã phát minh và đang phát triển một loại thiết bị đeo tai không dây sử dụng công nghệ Earable, có chức năng thu thập, theo dõi và phân tích các tín hiệu sóng não, chuyển động của mắt, cơ mặt và một loạt các tín hiệu sinh học khác.
" alt=""/>Giáo sư Việt Nam nhận giải thưởng Sloan Research Fellowships 2020 về lĩnh vực công nghệ không dây1.Đảo lốp xe là một trong những hoạt động bảo dưỡng quan trọng bởi nó có thể tăng tuổi thọ lốp, bảo đảm an toàn khi lái. Thông thường, quá trình đảo lốp có thể thực hiện theo phương pháp đổi chéo, đổi thẳng hoặc đổi ngang, tùy thuộc từng kiểu dẫn động.
2.Nguyên nhân phải đảo lốp định kỳ là do lốp trước và lốp sau bị mài mòn với tốc độ khác nhau.
![]() |
3.Bình thường, khi đánh tay lái, ma sát sẽ khiến lốp trước mòn nhanh hơn. Đối với xe có động cơ đặt trước, lốp trước chịu 60% trọng tải chiếc xe và đóng vai trò là điểm đặt công suất máy, bất kể chiếc xe đó dẫn động cầu trước hay cầu sau. Hơn nữa, bánh trước phải chịu 80% lực phanh nên lốp trước mòn nhanh hơn lốp sau.
4.Thứ tự mòn đối với xe tay lái thuận nhiều nhất ở lốp trước bên phải, đến lốp trước bên trái, lốp sau bên phải và cuối cùng là lốp sau bên trái.
5.Đối với xe dẫn động cầu sau hoặc dẫn động 4 bánh, thứ tự đảo lốp:
- Lần 1 (sau 10.000km xe chạy): trước trái ra sau phải, trước phải ra sau trái.
- Lần 2 (sau 10.000km xe chạy) : sau phải lên trước phải, sau trái lên trước trái.
- Bên cạnh đó, xe dẫn động bánh sau có thể áp dụng kiểu đổi chéo toàn bộ. Nếu lốp hoặc bánh có rãnh, thì nên đảo lốp thẳng. Ngược lại, nếu lốp không có rãnh và có kích thước khác nhau, thứ tự đảo lốp sẽ trên cùng một trục.
6.Trong trường hợp xe có bánh dự phòng, nó sẽ thay cho bánh nào mòn nhiều nhất và bánh được thay sẽ thành bánh dự phòng.
7.Đối với xe dẫn động cầu trước, bánh dự phòng thay cho bánh trước bên phải nhưng lắp vào bánh sau bên phải, còn bánh sau bên phải lên bánh trước bên trái, bánh trước bên trái xuống bánh sau trái, bánh sau bên trái sẽ lên bánh trước phải.
8.Thời gian đảo lốp phụ thuộc nhiều vào chủng loại và hướng dẫn của nhà sản xuất, tuy nhiên, hầu hết các hãng khuyên cáo nên đảo lốp định kỳ trong khoảng 8.000-10.000 km.
(Theo Anycarvn/ Vntinnhanh)
" alt=""/>Kỹ thuật đảo lốp ô tô bất kỳ lái xe nào cũng nên biết