您现在的位置是:NEWS > Ngoại Hạng Anh
Nhận định, soi kèo Valencia vs Atletico Madrid, 0h30 ngày 23/2: Bám đuổi
NEWS2025-02-26 03:46:59【Ngoại Hạng Anh】5人已围观
简介 Chiểu Sương - 22/02/2025 05:24 Tây Ban Nha hcm24hhcm24h、、
很赞哦!(5986)
相关文章
- Soi kèo góc Arsenal vs West Ham, 22h00 ngày 22/2
- 5 laptop dùng chip Sandy Brigde giá dưới 9 triệu đồng ở VN
- Ice Cream Sandwich ra ngày 19/10 tại Hồng Kông
- Truyện Cô Nàng Ham Tiền Của Tổng Giám Đốc Kiêu Ngạo
- Nhận định, soi kèo Cruz Azul vs Queretaro, 08h05 ngày 24/2: Chủ thắng cả kèo lẫn trận
- Smartphone, tablet nào sẽ được “lên đời” Android 4.0?
- iPhone 4S lại bị 'tố' không nhận SIM
- Truyện Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình
- Nhận định, soi kèo Auckland FC vs Wellington Phoenix, 11h00 ngày 22/2: Tin vào cửa trên
- Màn giới thiệu Kindle Fire ấn tượng của CEO Amazon
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Real Sociedad vs Leganes, 03h00 ngày 24/2: Thêm một lần vùi dập
Dell công bố đây là chiếc laptop có đầy đủ chức năng mỏng nhất thế giới, có vi xử lý Intel Core i5 và i7 bản mới nhất, có ổ quang và nhiều cổng, có độ dày 0,9 inch.
">Laptop Dell XPS 14z xuất hiện
Qosmio X770 có lớp vỏ kim loại vân xước nổi với lớp sơn chuyển dần từ gam đỏ sẫm sang màu xám cá tính. Lớp vỏ này có khả năng chống bám vân tay rất hiệu quả. Máy có lối thiết kế phẳng phiu đơn giản và thuôn tròn về phía các cạnh. Ngoài ra, bàn phím với hệ thống đèn nền đỏ rực luôn tạo ra bầu không khí “hừng hực” vốn rất nóng của những trận game chiến thuật đỉnh cao hoặc game 3D thời thượng.
X770 được trang bị để trở thành laptop game thủ nhanh và mạnh nhất với chip xử lý bốn lõi Intel Core i7-2630QM, 8GB RAM 1333 MHz, 1TB ổ cứng tốc độ cao 7200rpm và card đồ họa NVIDIA Geforce GTX 560M với 1.5GB DDR5 VRAM. Toshiba cho biết Qosmio X770 có thể xử lý “ngon” những tựa game hạng nặng ngay cả ở chế độ 3D với hiệu năng làm việc ấn tượng.
">Laptop 3D Qosmio X770 sắp bán tại Việt Nam
Dưới đây là những hình ảnh về Sharp LC-80LE632U 80 inch vừa ra mắt.
Với kích thước lên tới 80 inch, Sharp LE632 series của Sharp là dòng TV LED lớn nhất thế giới hiện nay và vượt qua kỷ lục 75 inch mà model Samsung D9500 từng nắm giữ từ đầu năm 2011.
Model 80 inch của Sharp sở hữu kiểu dáng tương tự như những dòng LED tầm trung LE700M.
Không có 3D nhưng LC-80LE632U vẫn được trang bị màn hình Full HD với công nghệ quét hình Fine Motion 120Hz.
">Ảnh TV LED lớn nhất thế giới
Kèo vàng bóng đá Real Sociedad vs Leganes, 03h00 ngày 24/2: Thất vọng chủ nhà
Hạ Tiêu thấy em gái đã ngồi dậy lại còn đang đọc báo, suýt chút nữa thì ném chiếc ấm nước vừa rót đầy đi. Anh kích động vội vàng gọi bác sĩ, sau đó vài bước chân liền vọt tới trước giường bệnh.
- Em gái, cuối cùng cũng tỉnh lại rồi! Làm chúng ta sợ chết khiếp! Em có đau đầu không? Có chóng mặt không, có buồn nôn không? Có đói không? Có khát không?"
Hàng loạt câu hỏi dồn dập cùng với vẻ mặt quan tâm của anh trai, Hạ Mộng vừa cảm động lại vui vẻ, nhưng đồng thời cô cũng phân vân không biết phải trả lời cái nào trước. Cô lau lau đôi mắt ướt đẫm:
- Anh hai! Em không thấy buồn nôn, nhưng đầu có chút đau, còn chóng mặt. Em rất nhớ anh.
Thấy em gái không sao, Hạ Tiêu không khỏi thả lỏng, lông mày cũng giãn ra:
- Ừm, ừm, anh cũng nhớ em. Mẹ cũng nhớ em nữa, nghĩ đến liền không ngủ được. Ngày mai là trừ tịch rồi, nếu em không tỉnh lại, ước chừng năm nay cả gia đình chúng ta sẽ không thể vui vẻ!
*Trừ tịch: Giao thừa
Hạ Mộng trợn to hai mắt kêu lên:
- A? Ngày mai là 30 tết?!
Cô hôn mê bao lâu rồi?
- Không phải.
Hạ Tiêu giải thích:
- Năm nay năm 63 không có 30, 29 chính là ăn tết.
Suy nghĩ của Hạ Mộng bị loạn ngay lập tức. Cô vẫn luôn cho rằng sau khi cô chết liền xuyên không nhập người khác. Chẳng lẽ, không phải như vậy? Cô lúc ấy không chết? Hôn mê? Vẫn là……
">Truyện Trùng Sinh Không Gian: Vận May Ngọt Ngào
Cảnh cướp tiệm vàng trắng trợn tại Anh
Người này, nước da trắng, dáng người gầy thấp dường như có chút nhỏ hơn so với triều phục quan bào màu lục lam, trước ngực quan phục thêu bạch hạc cùng hoa văn vần vũ. Bất quá, không thể trông mặt mà bắt hình dong. Tướng mạo hoa quý, người này thực chất lại xuất thân là một người chuyên chép tranh thơ trên phố. Năm đó Khang Nhạc đế ban chiếu lệnh, các địa phương thuộc Đế Kinh phải tu sửa sách sử, cả một đại công trình như thế cần rất nhiều người có tài hoa bút pháp. Chính vì như thế, một lão học sĩ dưới trướng Hàn Lâm Viện, ngày ấy dạo phố đã nghỉ chân trước họa quán của người này một lúc lâu, sau đó mở quan lộ ra cho hắn, giúp hắn gia nhập quan trường. Từ ấy, thư sinh áo vải chép thơ để kiếm sống này một bước lên mây, quan lộ rộng mở, đến nay đã thăng lên đến Lại bộ Thị lang.
Người vừa vào âm thầm liếc qua hai người đối diện, hỏi: "Tại sao chỉ có hai người các ngươi? Còn Thám Hoa lang vừa được Bệ hạ ban ân ở Quỳnh Lâm yến đêm qua đâu rồi?"
Một người dáng người mảnh khảnh, gương mặt còn rất trẻ, chắp quyền trước ngực, đáp: "Bẩm đại nhân, Đường đại nhân nhờ mỗ chuyển lời tới ngài, hôm nay sợ rằng Đường đại nhân không tới tham kiến Lục bộ đại nhân được."
Kỳ thi mùa Xuân năm nay, người chiến thắng không giống như Thẩm Dật – xuất thân từ dòng dõi quan lại, trâm anh thế tộc; cũng không phải như người còn lại kia, tiến từng bước một trên đường quan lộ ghập ghềnh, mạo hiểm đến mức khiến lòng người cả kinh.
Liên Khoáng Đạt, viên quan phụ trách nghe thế, chớp chớp mắt, đột nhiên nhớ lại tên của người nọ, Lục Hòa.
"Vì cớ gì lại như thế?" Liên Khoáng Đạt không khỏi khó hiểu, mà Thẩm Dật và Lục Hòa đứng bên cũng âm thầm trao đổi ánh mắt đầy nghi hoặc.
Lục Hòa lại lên tiếng, cười: "Đêm qua sau khi tiệc tàn, mỗ chia tay Đường đại nhân ở Ngọ Môn. Vừa lúc chuẩn bị lên đường lại tình cờ nghe ngài ấy nói người hầu sơ ý làm tắt mất ngọn đèn, rốt cuộc đành quay về trong đêm. Vừa vào xuân, ngoài thành đang còn tu sửa, mà khu vực ấy cũng thật tối, cho nên..."
Liên Khoáng Đạt nghe đến đây, dở khóc dở cười, bàn tay vỗ vào nhau thành tiếng: "'Ngọc Lâu Xuân' có câu thế này - Khi về đừng đốt đuốc hoa hồng, vó ngựa đêm thanh in bóng nguyệt. Xem ra hắn không đốt được đuốc hoa hồng, cũng không có vó ngựa in bóng nguyệt rồi!"
Lục Hòa lại lắc đầu, cho rằng không phải: "Cũng không hẳn là như thế, xem ra Liên đại nhân chỉ biết một mà không biết hai."
"Sao vậy?" Câu này khơi lên niềm hứng thú trong Liên Khoáng Đạt, hắn đáp, "Nếu thực là vậy, mỗ xin lắng nghe."
Thẩm Dật đã sớm cảm nhận được sự bài xích của Liên Khoáng Đạt đối với Đường Từ, lại nghĩ, họa như Đường Từ xảy ra mệnh hệ gì, e rằng người này còn vui mừng phấn khởi hơn Trạng Nguyên lang, là chính bản thân mình đây mấy phần đấy. Thẩm Dật lại nghĩ đến chuyện hắn bại trước Đường Từ ở yến tiệc đêm qua, cũng đã dặn bản thân vạn lần nhẫn nhịn.
"Đêm qua yến tiệc chiêu đãi không thiếu sơn hào hải vị, khi tiệc tàn Đường đại nhân còn gói lại không ít mang đi, hẳn là đưa tới cho dân nghèo. Khi ra tới Ngọ Môn ước chừng cũng đã giờ Tuất canh ba, vạn hộ nhà dân ngoài thành đều đã tắt đèn hết cả. Vốn là biết rằng nương theo ánh trăng mà tìm đường về hẳn là không ổn, nhưng đáng trách, hạ nhân lại sơ ý làm đèn tắt, đèn tắt rồi cũng đành đưa bước mà thôi. Về đến phố Chu Tước, ai ngờ lại sơ ý ngã vào một hố bùn. Sáng nay vừa về đã vội vã cho người đuổi theo báo với mỗ sự tình, chuyển lời tới đại nhân, mong đại nhân hiểu cho." Lục Hòa kể lại, ngữ điệu không nhanh không chậm. Ngũ quan người này vốn đoan chính, đứng trước ánh nắng ấm áp hắt vào từ cửa sổ, đột nhiên phảng phất khí chất thanh thoát phiêu dật.
Tựa như là câu trả lời này có chút ngoài ý muốn, Liên Khoáng Đạt trầm tư trong chốc lát, sau mới từ từ lên tiếng: "Đột nhiên mỗ nghĩ, nhớ đến bản thân mình năm đó, lưu lạc đầu đường, bánh bao, màn thầu, hay một đơn thuê chép tranh, cũng đều đủ khiến mỗ mang lòng cảm kích, một mẩu bánh vụn rơi trên đất cũng đủ khiến mỗ tiếc nuối không thôi. Hiện tại áo ấm cơm no, yên giấc chăn gấm, đáng lẽ phải luôn nghĩ cho bá tính xã tắc mới phải. Lúc sống an ổn chớ có quên ngày gian nan, Đường đại nhân còn trẻ đã nghĩ được như thế, cũng không tệ. Thuận Thiên phủ hưởng bổng lộc của Quân thượng, quả nên làm việc của mình cho thật tốt."
Lục Hòa và Thẩm Dật, cả hai đều cúi đầu, đồng thanh nói phải.
Liên Khoáng Đạt phất ống tay áo, hai bàn tay đan trước bụng, thẳng lưng hiên ngang đi ra cửa: "Đi thôi, cả hai người theo ta."
Hai đôi giày nhung đen một lớn một nhỏ cùng lúc bước lên, Lục Hòa liền nhanh nhạy phản ứng, lui bước chân về, đưa tay khẽ cười: "Thẩm huynh, xin mời."
Thẩm Dật cũng không khách sáo, vén vạt quan phục sải bước đi lên, chỉ là khi đi qua hành lang uốn lượn, hắn liếc mắt nhìn qua luống hạnh hoa trồng trong viện, lại quét qua thân ảnh của Lục Hòa đang bước bên cạnh, chợt, nơi yết hầu của hắn dường như khẽ nghẹn lại.
">Truyện Quy Tự Dao