Công nghệ

Chuyện tình tác giả 'Tiếng chim hót trong bụi mận gai' và chồng trẻ

字号+ 作者:NEWS 来源:Thế giới 2025-03-17 11:07:31 我要评论(0)

Colleen McCullough sinh năm 1937 ở vùng nông thôn New South Wales (Australia) nhưng lớn lên ở Sydneyliverpool đấu với tottenhamliverpool đấu với tottenham、、

Colleen McCullough sinh năm 1937 ở vùng nông thôn New South Wales (Australia) nhưng lớn lên ở Sydney. Cha mẹ luôn lục đục khiến bà tìm lối thoát bằng cách vùi đầu trong sách vở và viết lách.

Nỗi bất hạnh của McCullough không dừng ở đó. Bà còn bị suy giáp gây tăng cân quá mức,ệntìnhtácgiảaposTiếngchimhóttrongbụimậngaiaposvàchồngtrẻliverpool đấu với tottenham liên tục phải tới bệnh viện. Nhưng cũng nhờ các lần đi khám, bà dần nảy sinh tình yêu với nghề y.

Bà học y tại Đại học Sydney, chọn ngành Khoa học thần kinh. Sau thời gian làm việc ở quê nhà, bà chuyển tới Anh 4 năm rồi được mời sang nghiên cứu, giảng dạy tại Đại học Yale (Mỹ). Trong thời gian ở đây, bà đã viết 2 cuốn sách gồm Tiếng chim hót trong bụi mận gai(1977) bán được hơn 30 triệu bản khắp thế giới.

Colleen McCullough anh 1

Colleen McCullough và chồng - Ric Robinson. Ảnh: The Australian Women's Weekly

Lễ cưới ở tuổi 46

Cuối những năm 1970, McCullough chia tay nghề y, sống ẩn dật trên đảo Norfolk. Dù có tính cách lập dị nhưng bà vẫn nhận được sự ngưỡng mộ của người dân địa phương nhờ trí tuệ, khiếu hài hước. Hòn đảo ở Thái Bình Dương không chỉ là chốn trú ngụ để sáng tác của McCullough mà còn là nơi bà tìm được bạn đời Ric Robinson. Hai người có quá nhiều khác biệt, McCullough chưa từng kết hôn, Robinson kém 13 tuổi nhưng đã có 2 con riêng. Nữ nhà văn nổi tiếng trên toàn cầu trong khi nửa kia của bà là thành viên Hội đồng Lập pháp của đảo.

Nhưng rồi họ vượt qua những rào cản đó, tổ chức lễ thành hôn vào năm 1983. Họ chung sống hơn 30 năm nhưng không có con chung.

Theo Norfolkislander, McCullough hiếm khi trang điểm, số lần chỉ đếm trên 1 bàn tay là đủ. Sáng hôm cưới, bà xuất hiện trong bộ quần áo cũ kỹ thường thấy. Nhưng 1 giờ sau, bà trở lại sang trọng và thanh lịch với nét trang điểm nhẹ nhàng, đi giày cao gót. Người phụ nữ ấy đã sẵn sàng cho tình yêu đầu tiên và duy nhất của cuộc đời mình.

Chuyện tình của nữ nhà văn và người yêu kém 13 tuổi được ca ngợi hết lời. “Cuộc sống của Colleen với Ric rất đáng trân trọng, như con đường 2 chiều. Tôi từng nói với cô ấy rằng tôi hiếm khi gặp được cặp vợ chồng thực sự là bạn thân”, 1 người quen nhớ lại.

Colleen McCullough anh 2

Bản 'Tiếng chim hót trong bụi mận gai' xuất bản tại Việt Nam.

Bất hòa vợ chồng phơi bày sau bản di chúc

McCullough qua đời vào ngày 29/1/2015 do suy thận khi 78 tuổi. Lúc đó, bà còn bị suy giảm thị lực, mắc bệnh tiểu đường, ung thư tử cung, luôn phải ngồi xe lăn.

Nữ nhà văn ra đi chưa được bao lâu, cuộc tranh chấp ầm ỹ liên quan tới khối tài sản của bà nổ ra. McCullough sở hữu bất động sản trị giá hàng triệu USD, bộ sưu tập nghệ thuật, tiền bản quyền từ tác phẩm ăn khách Tiếng chim hót trong bụi mận gaivà một số cuốn sách khác.

Selwa Anthony là bạn thân và người thi hành di chúc của McCullough. Người phụ nữ này khẳng định tính hợp pháp của bản di chúc tháng 7/2014 và Quỹ Đại học Oklahoma thừa hưởng mọi thứ thuộc về nữ nhà văn. Bà Anthony khẳng định ông Robinson bị loại bỏ khỏi di chúc do “có tình nhân và tiêu hết tiền”.

Tuy nhiên, Tòa án Tối cao New South Wales cho rằng, bản di chúc trên không phải là ý nguyện cuối cùng của McCullough. Theo đó, tháng 10/2014, bà đã có văn bản mới quyết định để lại toàn bộ tài sản cho chồng.

Ông Robinson cũng kịch liệt phản bác các khiếu nại cho rằng mình lợi dụng tình trạng ốm yếu của vợ để ép buộc bà ký các tài liệu. Ông thừa nhận hôn nhân gặp khủng hoảng vào giữa năm 2014 khiến McCullough phải gọi cả cảnh sát và nói rằng bà sợ chồng. Nhưng sau đó, cặp đôi đã làm hòa vào ngày 17/7.

Tòa án phát hiện lời khai của ông Robinson có một số chi tiết không hợp lý, bao gồm việc McCullough khuyến khích bạn đời có tình nhân. Tuy nhiên, sau cùng, người chồng vẫn được nhận tất cả tài sản của nhà văn quá cố.

Đọc được sách hay, hãy gửi review cho Tri Thức - Znews

Bạn đọc được một cuốn sách hay, bạn muốn chia sẻ những cảm nhận, những lý do mà người khác nên đọc cuốn sách đó, hãy viết review và gửi về cho chúng tôi. Tri Thức - Znews mở chuyên mục “Cuốn sách tôi đọc”, là diễn đàn để chia sẻ review sách do bạn đọc gửi đến qua Email: [email protected]. Bài viết cần gửi kèm ảnh chụp cuốn sách, tên tác giả, số điện thoại.

Trân trọng.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

“Đệ bao nhiêu tuổi chứ?!” - Ngón trỏ thon thả và cân đối của Khương Họa khẽ điểm lên trán cậu, móng tay bóng loáng hồng hào dính đầy mồ hôi mịn của Khương Trừng. Khương Họa cúi đầu nhìn rồi cầm lấy khăn tay lau tay, sau đó cẩn thận lau trán Khương Trừng, giúp cậu cởi bỏ áo choàng: "Đệ mặc dày quá, cho dù là lúc lạnh nhất ở kinh đô thì cũng đủ chống lạnh rồi".

"Đệ đã bảy tuổi rồi! Cậu nói đệ lớn rồi!".

- Đủ lớn để bảo vệ tỷ rồi.

Khương Trừng không nói với nàng những gì mà cậu đã dặn dò mình, tùy nàng cởi áo choàng của mình: "Hiện tại chưa phải là lúc lạnh nhất sao? Họa Họa, lúc lạnh nhất sẽ có tuyết rơi đúng không? Đệ vẫn chưa bao giờ thấy tuyết đâu!”. Nói tới đây, cậu rốt cục lộ ra một tia hưng phấn thuộc về một đứa trẻ bảy tuổi.

Tay Khương Họa khựng lại, sau đó gấp áo choàng của cậu đặt sang một bên.

"Tuyết à, năm nào ở kinh đô cũng có tuyết rơi, lúc đệ còn nhỏ cũng đã từng thấy".

“Í, đệ từng thấy?” - Khương Trừng cau mày nghiêm túc suy nghĩ, trên khuôn mặt non nớt lộ ra một chút ngượng ngùng: “Lúc đệ rời kinh đô chỉ mới một tuổi, còn quá nhỏ nên không nhớ được".

"Không sao, sẽ luôn có dịp thấy thôi. Đến lúc đó, tỷ sẽ cùng đệ đắp người tuyết".

Trong giọng nói của Khương Họa có một chút buồn bã khó nhận ra. Nàng rời kinh đô cùng với em trai mình khi tám tuổi, sáu năm rồi, nàng lại quay về.

“Họa Họa!” - Khương Trừng ngẩng đầu nhìn kỹ hơn vẻ mặt của nàng, bàn tay nhỏ bé của cậu nắm lấy đầu ngón tay mảnh mai của nàng: “Thật ra, chúng ta cứ ở lại nhà cậu cũng rất tốt, không cần quay lại cũng được".

Kể từ khi cậu bắt đầu có trí nhớ thì đã ở nhà cậu, cậu mợ giống như cha mẹ ruột của cậu vậy, cậu hoàn toàn không muốn trở lại kinh đô, nơi mà cậu không có chút ấn tượng nào.

Không biết Khương Họa đang nghĩ gì, nàng hơi sững sờ, cho đến khi Khương Trừng lo lắng véo ngón tay nàng, nàng mới tỉnh táo lại, cười nói: "Không được đâu, kinh đô mới là nhà của chúng ta. Huống chi tỷ đã đồng ý với bà nội là mười bốn tuổi phải trở lại kinh đô". Nàng có thể kéo dài đến bây giờ đã là chậm nhất rồi, nếu muộn thêm một tháng nữa, sông sẽ đóng băng, thuyền sẽ không thể đi qua, không chỉ nàng đã vi phạm giao hẹn với bà nội mà hành trình khi về của người cậu đưa nàng và em trai đi cũng phải sửa đường thủy thành đường bộ.

"Họa Họa" - Khương Trừng ngập ngừng nói: "Tại sao cậu không đưa chúng ta đến tận nhà của chúng ta ở kinh đô? Không phải tỷ nói đi thêm một ngày là có thể về nhà rồi sao?". Từ đầu đến cuối cậu không hiểu vì sao cậu của cậu không chịu vào kinh đô, chỉ đưa hai chị em đến vùng ngoại ô náo nhiệt và an toàn của kinh đô rồi đổi thuyền cho cuộc hành trình trở về. Rõ ràng là đã đi ngàn dặm đường thủy đến đây rồi, nhưng lại chẳng chịu thêm một quãng đường ngắn ngủi cuối cùng này.

Một vệt đen lóe lên trong đôi mắt sáng và trong veo của Khương Họa, hai má trắng nõn mịn màng bị nàng cắn mà có hơi lõm vào: "Cậu, vì chuyện quá khứ, nên đối với kinh đô... có chút không vui, khúc mắc không giải quyết được nên không chịu vào kinh đô".

Thấy nàng rõ là đang buồn, Khương Trừng ngoan ngoãn không hỏi nữa, chuyện này cậu cũng lờ mờ biết một chút.

Ở Tô Châu, năm lên bảy tuổi, cậu nghe được rất nhiều câu chuyện phiếm.

Một lần, cậu tận mắt nhìn thấy mợ nhìn theo bóng lưng của chị gái mình với đôi mắt đỏ hoe: "Đích trưởng nữ tốt đẹp lại bị biến thành thứ nữ! Họa Họa chúng ta ngày thường là đóa sen lả lướt, hệt như nàng tiên nhỏ trên trời, có ai thấy mà không hận không thể nâng niu trong lòng bàn tay, thế mà Khương Vĩ đáng chém ngàn đao lại cùng trưởng công chúa gì đó...".

" alt="Truyện Sủng Thiếp Đông Cung" width="90" height="59"/>

Truyện Sủng Thiếp Đông Cung