Học thuê

Trên mạng Internet, ở các trang rao vặt xuất hiện nhiều lời quảng cáo đi họcthuê, cần người học thuê rất mùi mẫn. Ví như: “Nhận đi học thuê trong khu vựcnội thành Hà Nội. Nếu học ngành tài chính ngân hàng hay ngành kinh tế thì càngtốt. Giá cả phải chăng theo thỏa thuận (khoảng 300k/tháng là ok rồi). Tớ 19tuổi, đang học năm thứ 2. Đảm bảo về sự chăm chỉ, chuyên cần và chất lượng. Mọichi tiết xin liên hệ Meosuttc23@...”. Quảng cáo chứng tỏ dịch vụ học thuê đã vàđang phát triển.

Người thuê là người sinh con, mới lấy chồng ngại đến lớp, những cậu ấm cô chiêuthích chơi hơn học... Họ cần có người thay thế mình trên giảng đường để duy trìcác chương trình và cuối năm vẫn có điểm. Chỉ cần bỏ một ít tiền ra mướn ngườithay mình lên lớp là “thân chủ” an tâm vắng mặt.

Dịch vụ học thuê ra đời từ đó. Đỗ Thị Mai, cựu sinh viên trường Đại học ThươngMại đã tốt nghiệp 3 năm trước nhưng chưa kiếm được việc. Từ ngày tìm được mốihọc thuê, cô đã có việc làm và ký được nhiều hợp đồng khá tốt. Mai bị cuốn theocông việc và chẳng nghĩ gì đến chuyện đi tìm một công việc khác. Mỗi tháng, nhờchạy “sô” 3 ca: sáng, chiều, tối, cô cũng kiếm được chừng 3 triệu . Nhờ có "thâmniên" mà cô có nhiều lời mời mọc. Mai đã giới thiệu cho một số bạn bè đang thấtnghiệp để "có cơ" trụ lại đất Hà Nội.

Ở các trường đại học hiện nay, nhiều chương trình học mà một lớp ngồi rất nhiềusinh viên. Thầy giáo đến dạy có điểm danh, nhưng chẳng cần nhớ mặt sinh viên,nên dân học thuê mới sống được. Người học thuê chỉ cần đến đúng giờ, ghi chépđầy đủ. Người có ý thức thì tự nhiên được nạp thêm kiến thức, kẻ chẳng hào hứngthì thấy mỗi buổn học rất nhàm chán, buồn ngủ, giống như một buổi tra tấn.

Thêm nữa, "dân" học thuê cũng rất thích "vớ" được hợp đồng với một ông giám đốcnào đó. Ông ta muốn có thêm bằng cấp để khẳng định mình, nhưng lại không có thờigian. Đành phải thuê một người học thay để toàn tâm toàn ý cho công việc. Thườngông trả rất hậu.

Yêu thuê

Dịch vụ này mới phát triển trong vài năm trở lại đây. Có cả một công ty lớn làmdịch vụ này và đã quảng cáo rầm rộ trên báo chí. Dịch vụ này để phục vụ nhữngngười chưa có (hoặc đã có) người yêu. Đặc biệt là những chàng trai đã đứng tuổi,chưa muốn lấy vợ, nhưng mỗi lần về quê, luôn bị gia đình giục lấy vợ. Họ cần mộtcô gái vừa mắt, để đi cùng chàng trai về quê giới thiệu gia đình.

Ngoài ra, vào những ngày lễ Tết, nhiều chàng trai chưa vợ muốn có một cô gái ởbên cạnh mình cho đỡ buồn. Họ bỏ ra một số tiền khá, theo thỏa thuận để có ngườiđi chơi, trò chuyện trong một vài ngày.

Đối tượng tham gia vào dịch vụ yêu thuê này phần nhiều là sinh viên và sinh viênmới ra trường. Đây là một dịch vụ, cũng là một "cuộc chơi" mang lại lợi ích chocả hai bên. Nhưng cả hai bên tham gia đều rất khó lường trước những hệ lụy củanó.

Điều thiệt hại lớn nhất ở các bạn gái đi làm người yêu thuê, rất có thể sau mộtthời gian thì các bạn sẽ bị chai sạn, bị công thức hóa khi yêu thật, khiến cácbạn rất khó rung động. Nhiều nhà tâm lý học, nhà khoa học đã chỉ ra những bấtcập trong dịch vụ yêu thuê. Đó là việc “lập trình” ngay cả vấn đề thiêng liêng,chuyện yêu đương cũng biến thành hàng hóa, để thỏa mãn nhu cầu của một số người,thì sẽ phần nào làm xuống cấp đạo lý nhân văn của dân tộc.

Khi nhập vai, cô gái phải “diễn”, phải đóng vai người yêu và đôi khi gặp phảinhững trường hợp trớ trêu. Ví như về nhà người yêu mà gia đình hỏi gì cũng ngớra. Hoặc chàng trai thể hiện tình cảm thì cứ run cầm cập vì sợ. Rồi cảm thấy cólỗi với người yêu (nếu là người đã có người yêu thật).

Nếu người yêu cô gái biết bạn gái mình tham gia dịch vụ này, họ dễ cảm thấy bịxúc phạm, không chịu được cảnh người yêu mình đóng thế. Chuyện đổ vỡ trong tìnhyêu có thể xảy ra. Những cô gái làm việc này có nguy cơ rủi ro cao. Vì đôi khingười thuê yêu rượu chè vào, tỏ ra không tôn trọng họ, đi quá giới hạn hợp đồng.

Theo nhiều chuyên gia tâm lý thì dịch vụ “cho thuê người yêu” sẽ phát triển,nhưng sẽ không giúp con người lấp được chỗ trống khi thiếu vắng tình cảm.

Nhậu thuê

Nhậu thuê là nghề nhiều cơ cực và lắm hiểm họa. Một số cuộc nhậu nhẹt, ký cọthợp đồng làm ăn, nếu không có một vài cô gái xinh đẹp, mồi rượu thì mất vui.Tiếp đối tác mà không có vài cô chân dài “châm tửu” thì mất sự trân trọng. Nghềgái nhậu thuê ra đời từ đó. Cũng từ đó, nhiều cô gái bị cuốn vào hố đen của dụcvọng. Các cô sa đà vào những chinh phục tình tiền bấn loạn, dẫn đến những đổ vỡ.

Nghề này mới phát triển, thu hút những cô gái xinh đẹp, trong đó có những nữsinh viên thật bản lĩnh và tự tin với nhan sắc của mình. Muốn làm gái nhậu thuê,ngoài chút nhan sắc ra cũng phải biết ăn nói, có khiếu nịnh nọt, đồng thời phảitập uống bia rượu.

Cái sự tập tành này đối với các cô gái chưa một lần biết đến men quả là hàihước. Có cô uống được một chén vội nhè ra vì cay, cô khác nhắm mắt nhắm mũi uốngđược vài chén thì “liêng tiêng biêng” không làm chủ được mình, vớ gì đập nấy kểcả quần áo mình cũng xé.

Thế nhưng, dù là phái nữ chân yếu tay mềm, để có thể hành nghề, nhiều cô gái đãquyết tâm tập uống và trở nên thuần thục. Khi đã uống giỏi, các cô cần phải làmđộng tác “thử rượu”, tức là uống thử xem tửu lượng của mình bao nhiêu để thuậntiện khống chế bản thân khi tiếp xúc với khách hàng. Những cô gái nào không “chochó ăn chè”, không say mèm “quắc cần câu” hoặc không để cho khách đụng chạm sàmsỡ quá đáng là đạt yêu cầu.

Tôi gặp Thuý, là một cô gái từ Thái Bình ra Hà Nội học Cao đẳng và làm cho mộtnhà hàng ăn uống. Với khuôn mặt khá khả ái, Thúy thường được khách gọi ra rótbia và tiện thể được mời ngồi uống luôn. Ông chủ nể, đã để Thúy làm như vậy,cũng là cách giữ khách. Sau đó, Thúy thường xuyên được ông chủ dùng để "câukhách". Thúy đã vượt mặt chủ, đi nhà nghỉ cùng khách nhiều lần để… kiếm thêm.

Còn Nga, sinh viên đại học Ngoại ngữ cũng đã có hàng chục khách quen, hễ phải đitiếp khách là gọi cô. Nga không những xinh xắn mà vốn ngoại ngữ khá, uống rượugiỏi. Khách hàng đôi khi phải tiếp đối tác nước ngoài cũng gọi đến cô. Vì thế,số tiền công khoảng 1 - 2 trăm ngàn một lần đủ để cô trang trải cho cuộc sốngphố phường.

Có một lần tôi gặp, nói chuyện, Nga tỏ ra bi quan, đau khổ: “Đời gái nhậu thuêchúng em bọt bèo như cây lục bình giữa dòng sông mênh mông vậy, chẳng biết điđâu về đâu cả. Lúc nào xanh tốt được thì xanh tốt thôi. Người đời gọi chúng emlà “gái tiếp viên di động”, “gái nhậu thuê”, “gái hầu rượu”. Nhưng quan trọngnhất là chúng em cứ phải uống mãi, phải cười nói và khen mãi những người chẳnghề quen biết. Thế có nực cười không anh?”.

Sinh viên ngày nay, nhu cầu làm thêm là rất lớn. Xã hội cũng có quá nhiều nghềđể đáp ứng họ, nhưng không ít nghề có nhiều cạm bẫy như nghề nhậu thuê và nghềPG. Nghề PG (Promotion girl - Người xúc tiến thương mại trở thành một nghề khá“hot” trong giớ sinh viên. Không ít công ty đã tuyển chọn những cô gái đẹp, chândài, hấp dẫn làm PG ngoài quảng bá cho sản phẩm của mình, còn là một thứ mốt.

Do đặc trưng công việc, người làm PG cũng có thu nhập khá để đảm bảo cuộc sống,ít người biết rằng, đằng sau những khuôn mặt khả ái, những cô gái tươi cười đócũng có nhiều nước mắt, bởi họ đã tham gia vào một nghề không ít cạm bẫy, rất dễsa ngã.

Dù thế nào thì cuộc sống vẫn diễn ra. Những sinh viên ngoại tỉnh con nhà nghèocần tiền. Họ vẫn phải dấn thân để đảm bảo học hành, trụ lại thành phố. Họ phảitìm nghề, đôi khi bất kể nghề nào có thể kiếm được tiền. Tuy nhiên, họ cần giữđược mình, có bản lĩnh để không bị nhúng vào bùn lầy nhớp nhơ.

(Theo PLVN)

" />

Nước mắt nữ sinh yêu thuê, nhậu thuê

Nhận định 2025-03-03 08:11:28 87485

Ở các thành phố lớn như Hà Nội,ướcmắtnữsinhyêuthuênhậuthuêtrực tiếp mu TP. Hồ Chí Minh thường có nhiều công việc phùhợp với sinh viên đi làm thuê. Có công việc chẳng đòi hỏi phải trình độ, nhưngcần sức khỏe như việc bốc vác, làm quán cà phê. Lại có công việc cần phải sửdụng cả trình độ lẫn óc tư duy như làm gia sư, thiết kế... "Dân sinh viên" đilàm thuê ở mỗi ngành nghề, đều gặp phải những chuyện bi hài, đôi khi khổ sở, đauđớn.

Học thuê

Trên mạng Internet, ở các trang rao vặt xuất hiện nhiều lời quảng cáo đi họcthuê, cần người học thuê rất mùi mẫn. Ví như: “Nhận đi học thuê trong khu vựcnội thành Hà Nội. Nếu học ngành tài chính ngân hàng hay ngành kinh tế thì càngtốt. Giá cả phải chăng theo thỏa thuận (khoảng 300k/tháng là ok rồi). Tớ 19tuổi, đang học năm thứ 2. Đảm bảo về sự chăm chỉ, chuyên cần và chất lượng. Mọichi tiết xin liên hệ Meosuttc23@...”. Quảng cáo chứng tỏ dịch vụ học thuê đã vàđang phát triển.

Người thuê là người sinh con, mới lấy chồng ngại đến lớp, những cậu ấm cô chiêuthích chơi hơn học... Họ cần có người thay thế mình trên giảng đường để duy trìcác chương trình và cuối năm vẫn có điểm. Chỉ cần bỏ một ít tiền ra mướn ngườithay mình lên lớp là “thân chủ” an tâm vắng mặt.

Dịch vụ học thuê ra đời từ đó. Đỗ Thị Mai, cựu sinh viên trường Đại học ThươngMại đã tốt nghiệp 3 năm trước nhưng chưa kiếm được việc. Từ ngày tìm được mốihọc thuê, cô đã có việc làm và ký được nhiều hợp đồng khá tốt. Mai bị cuốn theocông việc và chẳng nghĩ gì đến chuyện đi tìm một công việc khác. Mỗi tháng, nhờchạy “sô” 3 ca: sáng, chiều, tối, cô cũng kiếm được chừng 3 triệu . Nhờ có "thâmniên" mà cô có nhiều lời mời mọc. Mai đã giới thiệu cho một số bạn bè đang thấtnghiệp để "có cơ" trụ lại đất Hà Nội.

Ở các trường đại học hiện nay, nhiều chương trình học mà một lớp ngồi rất nhiềusinh viên. Thầy giáo đến dạy có điểm danh, nhưng chẳng cần nhớ mặt sinh viên,nên dân học thuê mới sống được. Người học thuê chỉ cần đến đúng giờ, ghi chépđầy đủ. Người có ý thức thì tự nhiên được nạp thêm kiến thức, kẻ chẳng hào hứngthì thấy mỗi buổn học rất nhàm chán, buồn ngủ, giống như một buổi tra tấn.

Thêm nữa, "dân" học thuê cũng rất thích "vớ" được hợp đồng với một ông giám đốcnào đó. Ông ta muốn có thêm bằng cấp để khẳng định mình, nhưng lại không có thờigian. Đành phải thuê một người học thay để toàn tâm toàn ý cho công việc. Thườngông trả rất hậu.

Yêu thuê

Dịch vụ này mới phát triển trong vài năm trở lại đây. Có cả một công ty lớn làmdịch vụ này và đã quảng cáo rầm rộ trên báo chí. Dịch vụ này để phục vụ nhữngngười chưa có (hoặc đã có) người yêu. Đặc biệt là những chàng trai đã đứng tuổi,chưa muốn lấy vợ, nhưng mỗi lần về quê, luôn bị gia đình giục lấy vợ. Họ cần mộtcô gái vừa mắt, để đi cùng chàng trai về quê giới thiệu gia đình.

Ngoài ra, vào những ngày lễ Tết, nhiều chàng trai chưa vợ muốn có một cô gái ởbên cạnh mình cho đỡ buồn. Họ bỏ ra một số tiền khá, theo thỏa thuận để có ngườiđi chơi, trò chuyện trong một vài ngày.

Đối tượng tham gia vào dịch vụ yêu thuê này phần nhiều là sinh viên và sinh viênmới ra trường. Đây là một dịch vụ, cũng là một "cuộc chơi" mang lại lợi ích chocả hai bên. Nhưng cả hai bên tham gia đều rất khó lường trước những hệ lụy củanó.

Điều thiệt hại lớn nhất ở các bạn gái đi làm người yêu thuê, rất có thể sau mộtthời gian thì các bạn sẽ bị chai sạn, bị công thức hóa khi yêu thật, khiến cácbạn rất khó rung động. Nhiều nhà tâm lý học, nhà khoa học đã chỉ ra những bấtcập trong dịch vụ yêu thuê. Đó là việc “lập trình” ngay cả vấn đề thiêng liêng,chuyện yêu đương cũng biến thành hàng hóa, để thỏa mãn nhu cầu của một số người,thì sẽ phần nào làm xuống cấp đạo lý nhân văn của dân tộc.

Khi nhập vai, cô gái phải “diễn”, phải đóng vai người yêu và đôi khi gặp phảinhững trường hợp trớ trêu. Ví như về nhà người yêu mà gia đình hỏi gì cũng ngớra. Hoặc chàng trai thể hiện tình cảm thì cứ run cầm cập vì sợ. Rồi cảm thấy cólỗi với người yêu (nếu là người đã có người yêu thật).

Nếu người yêu cô gái biết bạn gái mình tham gia dịch vụ này, họ dễ cảm thấy bịxúc phạm, không chịu được cảnh người yêu mình đóng thế. Chuyện đổ vỡ trong tìnhyêu có thể xảy ra. Những cô gái làm việc này có nguy cơ rủi ro cao. Vì đôi khingười thuê yêu rượu chè vào, tỏ ra không tôn trọng họ, đi quá giới hạn hợp đồng.

Theo nhiều chuyên gia tâm lý thì dịch vụ “cho thuê người yêu” sẽ phát triển,nhưng sẽ không giúp con người lấp được chỗ trống khi thiếu vắng tình cảm.

Nhậu thuê

Nhậu thuê là nghề nhiều cơ cực và lắm hiểm họa. Một số cuộc nhậu nhẹt, ký cọthợp đồng làm ăn, nếu không có một vài cô gái xinh đẹp, mồi rượu thì mất vui.Tiếp đối tác mà không có vài cô chân dài “châm tửu” thì mất sự trân trọng. Nghềgái nhậu thuê ra đời từ đó. Cũng từ đó, nhiều cô gái bị cuốn vào hố đen của dụcvọng. Các cô sa đà vào những chinh phục tình tiền bấn loạn, dẫn đến những đổ vỡ.

Nghề này mới phát triển, thu hút những cô gái xinh đẹp, trong đó có những nữsinh viên thật bản lĩnh và tự tin với nhan sắc của mình. Muốn làm gái nhậu thuê,ngoài chút nhan sắc ra cũng phải biết ăn nói, có khiếu nịnh nọt, đồng thời phảitập uống bia rượu.

Cái sự tập tành này đối với các cô gái chưa một lần biết đến men quả là hàihước. Có cô uống được một chén vội nhè ra vì cay, cô khác nhắm mắt nhắm mũi uốngđược vài chén thì “liêng tiêng biêng” không làm chủ được mình, vớ gì đập nấy kểcả quần áo mình cũng xé.

Thế nhưng, dù là phái nữ chân yếu tay mềm, để có thể hành nghề, nhiều cô gái đãquyết tâm tập uống và trở nên thuần thục. Khi đã uống giỏi, các cô cần phải làmđộng tác “thử rượu”, tức là uống thử xem tửu lượng của mình bao nhiêu để thuậntiện khống chế bản thân khi tiếp xúc với khách hàng. Những cô gái nào không “chochó ăn chè”, không say mèm “quắc cần câu” hoặc không để cho khách đụng chạm sàmsỡ quá đáng là đạt yêu cầu.

Tôi gặp Thuý, là một cô gái từ Thái Bình ra Hà Nội học Cao đẳng và làm cho mộtnhà hàng ăn uống. Với khuôn mặt khá khả ái, Thúy thường được khách gọi ra rótbia và tiện thể được mời ngồi uống luôn. Ông chủ nể, đã để Thúy làm như vậy,cũng là cách giữ khách. Sau đó, Thúy thường xuyên được ông chủ dùng để "câukhách". Thúy đã vượt mặt chủ, đi nhà nghỉ cùng khách nhiều lần để… kiếm thêm.

Còn Nga, sinh viên đại học Ngoại ngữ cũng đã có hàng chục khách quen, hễ phải đitiếp khách là gọi cô. Nga không những xinh xắn mà vốn ngoại ngữ khá, uống rượugiỏi. Khách hàng đôi khi phải tiếp đối tác nước ngoài cũng gọi đến cô. Vì thế,số tiền công khoảng 1 - 2 trăm ngàn một lần đủ để cô trang trải cho cuộc sốngphố phường.

Có một lần tôi gặp, nói chuyện, Nga tỏ ra bi quan, đau khổ: “Đời gái nhậu thuêchúng em bọt bèo như cây lục bình giữa dòng sông mênh mông vậy, chẳng biết điđâu về đâu cả. Lúc nào xanh tốt được thì xanh tốt thôi. Người đời gọi chúng emlà “gái tiếp viên di động”, “gái nhậu thuê”, “gái hầu rượu”. Nhưng quan trọngnhất là chúng em cứ phải uống mãi, phải cười nói và khen mãi những người chẳnghề quen biết. Thế có nực cười không anh?”.

Sinh viên ngày nay, nhu cầu làm thêm là rất lớn. Xã hội cũng có quá nhiều nghềđể đáp ứng họ, nhưng không ít nghề có nhiều cạm bẫy như nghề nhậu thuê và nghềPG. Nghề PG (Promotion girl - Người xúc tiến thương mại trở thành một nghề khá“hot” trong giớ sinh viên. Không ít công ty đã tuyển chọn những cô gái đẹp, chândài, hấp dẫn làm PG ngoài quảng bá cho sản phẩm của mình, còn là một thứ mốt.

Do đặc trưng công việc, người làm PG cũng có thu nhập khá để đảm bảo cuộc sống,ít người biết rằng, đằng sau những khuôn mặt khả ái, những cô gái tươi cười đócũng có nhiều nước mắt, bởi họ đã tham gia vào một nghề không ít cạm bẫy, rất dễsa ngã.

Dù thế nào thì cuộc sống vẫn diễn ra. Những sinh viên ngoại tỉnh con nhà nghèocần tiền. Họ vẫn phải dấn thân để đảm bảo học hành, trụ lại thành phố. Họ phảitìm nghề, đôi khi bất kể nghề nào có thể kiếm được tiền. Tuy nhiên, họ cần giữđược mình, có bản lĩnh để không bị nhúng vào bùn lầy nhớp nhơ.

(Theo PLVN)

本文地址:http://member.tour-time.com/html/360f799271.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Kèo vàng bóng đá Stuttgart vs Bayern Munich, 02h30 ngày 1/3: Khó thắng cách biệt

{keywords}

Ra mắt hôm 11/7 tại New York, có thể nói Lumia 1020 xứng đáng là con át chủ bài của Nokia. Điểm nổi bật nhất ở con dế này chính là bộ cảm biến PureView 808 41MP từng gây xôn xao cách đây một năm với cả bộ ổn định quang học chống nhòe, ống kính Zeiss 6 lớp, đèn flash Xenon mới tinh vừa được tích hợp.

Không có nhiều thay đổi về kiểu dáng và phần cứng so với người anh Lumia 925 song sự tập trung của Nokia vào camera rõ ràng là một điểm nhấn đầy toan tính khi mà thị trường smartphone đang chứng kiến cuộc đua smartphone với chức năng chụp hình.

Lumia 1020 được trang bị màn hình AMOLED 4.5 inch, RAM 2GB, vi xử lý lõi kép tốc độ 1.5GHz, dày 10,4mm và nặng 158gr.

Một trong những điểm yếu chết người của Lumia 1020 chính là vì nó dùng hệ điều hành Windows Phone và vì thế con dế này sẽ không có được những ứng dụng tối ưu dành riêng cho Facebook, Twitter, Instagram, Vine hay Snapchat.

Giá bán bản khoá kèm 2 năm hợp đồng với nhà mạng AT&T của Mỹ sẽ là 300USD trong khi bản không khoá sẽ là 735USD (khoảng 15,6 triệu đồng).

Samsung Galaxy S4

Hãng điện thoại Hàn Quốc trình làng chiếc smartphone này vào cuối tháng 6/2013 với những trang bị vào hàng “tối tân” nhất.

Hỗ trợ mạng 4G LTE-Advanced “siêu tốc”, màn hình 5-inch độ phân giải Full HD 1080p (1920×1080), vi xử lý Snapdragon 800 lõi tứ mới nhất của Qualcomm, tốc độ 2.3GHz, RAM 2GB và ổ cứng 16GB, S4 được xếp vào hàng smartphone có sức mạng “khủng” nhất hiện nay.

{keywords}

Con dế này cũng được cài đặt hệ điều hành Android 4.2 Jelly Bean mới nhất, trang bị camera sau 13MP.

Mặc dù được trang bị nhiều tính năng vượt trội, S4 được coi là đã qua mặt iPhone 5 của Apple ở nhiều điểm nhưng kể từ khi ra mắt, S4 được cho là khá ế ẩm.

S4 được bán với giá 249.99 USD kèm theo hợp đồng thuê bao dịch vụ có thời hạn 2 năm với các nhà mạng và bản không khoá về VN có giá khoảng 16 triệu đồng.

HTC One

Hãng điện thoại Đài Loan chính thức ra mắt con dế được rất nhiều kì vọng từ người dùng HTC One vào cuối tháng 2/2013.

{keywords}

One được trang bị màn hình 4.7 inch độ phân giải Full HD 1080p, mật độ điểm ảnh 468ppi, vi xử lí 4 nhân đời mới của Qualcomm, Snapdragon 600 tốc độ 1,7 GHz, RAM 2GB và hệ điều hành Android 4.1.2 với giao diện Sense 5. Máy sở hữu kích thước 137.4 x 68.2 x 9.3 mm, trọng lượng 143 gram.

Điểm đặc biệt là HTC xử dụng công nghệ Ultrapixel cho phép chụp ảnh trong điều kiện ánh sáng yếu và camera có độ phân giải chỉ ở mức khiêm tốn 4MP.

Tuy One được giới chuyên môn đánh giá rất cao nhưng do sự chậm chạp của chuỗi cung ứng khiến con dế này bị hoãn lên hoãn xuống ngày lên kệ và một chiến dịch marketing chưa “đủ độ” của HTC đã khiến nó gần như bị chìm nghỉm giữa những cái tên smartphone khác của Apple và Samsung.

Giá bán One phiên bản quốc tế 32 GB được HTC niêm yết với giá 575 USD (11,99 triệu đồng) trong khi bản 64 GB có giá 650 USD (13,5 triệu đồng) tại Mỹ. Trong khi tại thị trường VN, con dế này bị đẩy lên tới gần 16 triệu đồng.

Sony Xperia Z

Chiếc smartphone được chú ý nhất tại CES 2013 chính là Xperia Z của Sony.

{keywords}

Sony Xperia Z sử dụng chip Snapdragon S4 Pro thế hệ mới nhất với bộ xử lí Krait lõi tứ 1,5GHz, đồ họa Adreno 320 và RAM 2GB. Điểm hấp dẫn của Z là màn hình nền LED kích cỡ 5 inch, độ phân giải Full-HD 1080p với công nghệ Mobile Bravia 2 của Sony.

Camera cảm biến Exmor RS 13MP của Xperia Z có khả năng quay video HDR độ phân giải 1080p, pin dung lượng 2.330 mAh. Máy dùng hệ điều hành Android Jelly Bean 4.1 và có thêm giao diện đặc trưng mà Sony thiết kế riêng cho dòng Xperia.

Điểm đặc biệt của Xperia Z mà các đối thủ khác phải ngước nhìn đầy ngưỡng mộ đó là khả năng chống bùn đất và nước.

Chiếc smartphone này của Sony hiện tại được bán tại VN với giá dưới 16 triệu đồng.

iPhone 5

Mặc dù là chiếc iPhone 5 ra mắt từ tháng 9/2012, tuy nhiên sức nóng của nó đến nay vẫn chưa hề giảm.

{keywords}

Đây là chiếc smartphone thế hệ mới nhất của Apple cũng là lần đầu tiên Apple thay đổi kích cỡ màn hình mở rộng lên 4-inch, độ phân giải 640×1136, tỉ lệ điểm ảnh 326ppi. Máy chỉ mỏng 7,62mm và nặng 112gr.

iPhone 5 được trang bị bộ xử lý lõi kép A6 có tốc độ và khả năng xử lý đồ họa mạnh gấp đôi người anh iPhone 4S, camera 8MP, trang bị mạng 4G LTE nhưng không có kết nối tầm gần NFC. iPhone 5 chạy hệ điều hành iOS 6. Đến nay thì người dùng đã có thể nâng cấp lên iOS 7 – hệ điều hành phẳng mới của Apple.

Giá bán phiên bản ở Mỹ cùng hợp đồng sử dụng: $199 cho phiên bản 16GB, $299 với bản 32GB và bản 64GB được bán ra với giá $399. Tại VN, giá iPhone 5 hiện tại vẫn ở mức hơn 16 triệu đồng.

Hải Phong(tổng hợp)

">

5 siêu phẩm khuynh đảo thế giới smartphone hiện nay


Nguỵ lão bản cười cười, đoạn kê ra một đơn thuốc để Tiểu Ngưu đi bốc. Tiểu Ngưu bề ngoài thì làm ra vẻ chấp hành công việc của một chân phụ trách, kỳ thực trong lòng lại mưu tính tới việc thực hiện ý đồ riêng của hắn. Sau khi Mai lão bản mang nụ cười gian nhận thuốc rời đi, Tiểu Ngưu âm thầm cười hiểm, trong lòng tự nhủ, lão khốn, ta nhất định khiến ngươi phải khổ đến chẳng thiết sống nữa.

Vốn có chủ ý không làm ảnh hưởng tới hiệu thuốc, Tiểu Ngưu hoàn toàn không ra tay tại trên thuốc, mà đã nghĩ ra một biện pháp khác để tiến hành. Sau khi Mai lão bản mua thuốc được chừng ba ngày, Tiểu Ngưu mới bí mật lẻn vào nhà lão, bắt đầu tiến hành hạ thủ. Lần này hắn tới, đâu có tay không, còn mang theo một món "Lễ vật" nữa. Nghĩ đến hậu quả mà món lễ vật này có thể gây ra, Tiểu Ngưu trên mặt lộ ra nụ cười gian xảo của kẻ tiểu nhân đắc chí. Hắn dường như nghĩ đến cảnh Mai lão bản phải bò ra mà lạy trong bộ dạng giống một con chó.

Đó là một đêm không trăng, bóng đêm bao phủ, hoàn toàn yên tĩnh. Nhân vì bình thường hay cùng lão bá đến Mai phủ, thành thử, hắn chẳng cần đến ánh sáng cũng có thể lần ra được nơi ở của Mai lão bản. Mai lão bản đêm nay nghỉ tại phòng của Thất di (Bà bảy). Thất di này cũng là bị Mai lão bản sử dụng thủ đoạn không kể đạo đức để chiếm lấy. Cha của Thất di vốn là nông dân, do phải đi vay nặng lãi, mà không có cách nào trả nợ, Mai lão bản thấy nữ nhi nhà người ta tươi tắn, bèn vơ lấy làm tiểu lão bà, món nợ cũng tự nhiên mà xoá bỏ.

Tiểu Ngưu đến bên dưới cửa sổ phòng, đưa hai ngón tay khoét lớp giấy dán cửa, lén nhìn khắp nơi ở bên trong. Phía trong quang cảnh thực sáng sủa, bỗng nhãn châu của Tiểu Ngưu lập tức gần như rơi xuống. Thì ra là Mai lão bản đang cùng Thất di nóng bỏng thân mật.

Chỉ thấy trên chiếc giường lớn hoa lệ, Thất di trên thân chỉ mặc mỗi đoản khố. Bờ vai tuyết bạch, ngọc thối tròn lẳn cùng những đường cong hoàn hảo lộ ra. Đôi bàn tay to lớn của Mai lão bản không ngừng chà xát trên người Thất di, cũng giống như chà xát lên mặt, cái mặt đó lộ ra nụ cười dâm đãng ác tâm. Bộ dạng đó chẳng khác nào một con chó đói bắt gặp một cục xương thịt ngon.

Thất di khẽ mở hé đôi mĩ mục, khoé miệng nhỏ há ra, thường xuyên phát ra dâm thanh lãng ngữ, khiến cho Mai lão bản nghe thấy mà vô cùng đắc ý, trong khi Tiểu Ngưu ở bên ngoài nghe thấy hơi thở như ngừng hẳn lại. Hắn đã lớn ngần này mà chưa bao giờ thấy một nữ nhân nào lại mê người đến thế. Gần đây, thân thể hắn phát dục thành thục, trong tiềm thức, đứng trước thân thể nữ nhân cũng đã sản sinh ra sự hứng thú trong chuyện nam nữ.

Gần đây, hắn thường xuyên nhìn chăm chú vào thân thể của muội muội. Hắn phát hiện ra rằng cái vật phía dưới thân càng ngày lại càng lớn, còn thân thể muội muội cũng phát sinh sự biến hoá. Bộ ngực hiển nhiên là đột khởi, kiều đồn cũng càng ngày càng tròn, càng ngày càng căng. Điều này khiến cho tâm lý tò mò của Tiểu Ngưu cũng càng ngày càng lớn, thực sự muốn lột khố tử của nàng ra, để một lần được thấy rõ lư sơn chân diện mục.

Lúc này, tiết mục ở trên giường ngày càng hấp dẫn. Mai lão bản vừa giật cái yếm hồng của Thất di xuống, làm lộ ra một đôi bầu sữa tròn như quả táo, hai hạt nhỏ màu hồng sậm dựng cứng lên, cứng như hai hạt đậu đã tách vỏ. Mai lão bản trên khuôn mặt to béo phát ra quang mang như dã thú, tiếng cười he he dâm đãng cất lên, rồi ghé đầu há miệng ngậm lấy một bên, một tay thì nắm lấy mân mê bên còn lại. Sự mân mê khiến Thất di rên rỉ không ngừng, như mèo gọi mùa xuân, thân thể như rắn uốn éo qua lại, lộ ra vẻ không thể chờ đợi.

Cái miệng lớn của Mai lão bản liên tục mút luân chuyển hai bên, giống như trẻ sơ sinh khát sữa. Một tay lão đã sớm luồn vào khố tử của Thất di, dùng đại lực mân mê, khiến cho tiếng rên la của Thất di lại càng to hơn, ngọc thuỷ tuôn ra như một dòng suối nhỏ.

Thất di rên rỉ kêu: "Lão gia, mau mau đi, nô gia không thể chịu đựng nổi nữa."

Mai lão bản cười hớn hở nói: "Bảo bối nhi, tâm can nhi, nàng chớ vội, vẫn chưa tới lúc mà." Đoạn lão quay ra phòng ngoài nói lớn: "Mai Hương! Linh dược của ta đâu? Mau đem ra cho ta!"

Chỉ nghe từ bên ngoài vọng vào một tiếng đáp lại: "Thưa lão gia, thuốc một chút nữa là xong."

Mai lão bản quát: "Đồ lề mề, đồ con hoang lợn cái, ngươi không muốn sống nữa rồi."

Ở bên cạnh, Thất di cười nói: "Lão gia nha, người thật uy phong, nhưng sao còn dùng thuốc gì nữa, chẳng phải lão gia thường tự xưng mình là Kim Thương Bất Đảo sao?"

Mai lão bản giảo biện: "Ta phải dùng linh dược để làm giảm uy lực của ta đôi chút đấy chứ, tiểu gia hỏa của ta quá lợi hại, sợ rằng nàng chịu không nổi."

Thất di ngồi xuống, tay mò mẫm khố tử của Mai lão bản, cười hi hi nói: "Sao mà mềm quá vậy nè, giống như là nước mũi vậy, chả trách phải dùng đến linh dược."

Mai lão bản bực tức, lội từ trong khố tử ra một cây hắc gia hỏa lồ lộ, thần thương dài bằng ngón giữa, bộ dạng trông như một cái cây khô quắt queo. Tiểu Ngưu đứng ngoài cửa sổ nhìn vào muốn cười phá lên, hắn âu yếm tiểu gia hỏa của mình, nó sớm đã bị nhục thể của Thất di kích thích, phùng mang trợn má, cố ngẩng đầu lên. Tiểu Ngưu thật là đáng thương nha, lớn thế này rồi, chưa hề chứng kiến nữ nhân lõa thể, càng chưa từng nếm tư vị của nữ nhân. Hắn cho rằng tư vị đó đích thực tuyệt vời, bởi vì mỗi lần mà phụ thân "Hành động" vào đêm khuya, hắn đứng ở bên cửa nghe thấy hết những âm thanh mê hoặc rung trời chuyển đất ấy. Mỗi lần như thế Tiểu Ngưu đều nghĩ vẩn vơ, tưởng tượng đến những tình hình chiến trường đang diễn ra bên trong. Từ đó về sau, mỗi lần nhìn kế mẫu, hắn đều bí mật quan sát kỹ lưỡng. Song nhũ nhô cao, kiều đồn sung mãn, có thể làm cho người huynh đệ của Tiểu Ngưu nóng bừng. Hắn biết điều đó không đúng, làm sao lại có thể nghĩ bậy về nữ nhân của phụ thân? Còn không phải là nghịch tử chăng?

Hiện tại trong phòng cũng đã có sự biến đổi, Mai lão bản ngồi trên giường, đưa tay chỉ vào huynh đệ của hắn: "Tiểu bảo bối, mau kích thích nó lên. Làm cho nó cương ngạnh."

Thất Di Thái vẫy tay, kiên quyết nói: "Không làm. Tiểu tử này khó ngửi lắm. Thiếp không làm đâu."

Mai lão bản trên mặt lộ vẻ khoái trá, cười tâng bốc: "Tiểu bảo bối, nếu hiện tại nàng kích thích nó cho ta, ta hứa với nàng, nếu nàng muốn mặt trăng, ta cũng lấy nó cho nàng." Không đợi Thất di nói lời nào, Mai lão bản đã bảo Mai Hương đem thuốc vào.

Mai Hương là tiểu nha hoàn của Mai phủ, có vẻ ngoài xấu xí, đầu óc chậm chạp. Những cái này của ả làm cho Mai lão bản không thích, Thất di tìm nha hoàn như vậy quả có mục đích riêng.

Mai lão bản muốn dùng thuốc, Tiểu Ngưu đứng ngoài cửa sổ giật mình, như bị một bát nước lạnh tạt vào mặt, mọi dục vọng của chàng đều tan biến. Hắn thầm nghĩ không phải đến đây để xem trò vui, hơn nữa công việc quan trọng hơn. Ta phải mau chóng làm trước khi lão dùng thuốc, cứ như đã định. Nghĩ đến đây, Tiểu Ngưu lập tức lấy ra một cái túi. Tiểu Ngưu đặc biệt chuẩn bị cho Mai lão bản một "Lễ vật", đó là thứ Tiểu Ngưu đánh cắp từ dược điếm. Nếu phụ thân trông thấy, tự nhiên không thể không la ầm lên.

Tiểu Ngưu hít một hơi thật sâu, rón rón rén rén đi từ cửa sau đến cửa trước. Khi đến trước cửa, hắn nhìn qua khe cửa, chỉ thấy một nha hoàn đang ngồi canh lửa. Trên lò có một cái bình sắc thuốc, mới chỉ có một ít nhiệt khí bốc. Hiển nhiên đây chính là tiên dược.

Tiểu Ngưu thầm nghĩ, làm sao ta có thể bỏ thuốc vào trong thuôc của Mai Diêm Vương? Nghe thấy âm thanh của thuốc đang sôi giống trạng thái trong lòng, hành động ngay bây giờ là tốt. Vậy thì hạ thủ thôi.

Tiểu Ngưu ở cửa nhìn vào bên trong, mắt lóe sáng lên, nghĩ ra được một phương pháp. Dù không khôn khéo lắm, hắn cũng phải thử. Không giáo huấn lão khốn này một trận, Tiểu Ngưu ngủ cũng không ngon giấc.

Tiên Ngưu đưa tay gõ cửa liên tục, sau đó ẩn nấp vào bên phải cánh cửa. Trong phòng nha hoàn Mai Hương cất tiếng hỏi: "Ai đó? Đã trễ rồi sao còn gõ cửa?"

Tiểu Ngưu không đáp, vẫn tiếp tục gõ mấy cái. Mai Hương bước đến mở cửa. Cửa vừa được mở, Tiểu Ngưu đã đứng sau cửa, Mai Hương mở khóa, quay người nhìn bên trái. Lợi dụng sự sơ hở, Tiểu Ngưu như cơn gió ập vào phòng. Một loạt động tác liên hoàn, xong trong một hơi thở: Mở nắp bình, cho vào dược phẩm, đậy nắp, nhảy ra ngoài từ cửa số phía Tây. Hàng loạt những hành động đó đều rất mau lẹ và đẹp mắt. Chỉ hiềm một điều là khi Tiểu Ngưu phóng qua cửa sổ, cửa sổ không tự động đóng lại được. Khinh công của Tiểu Ngưu quả thật quá kém.

Mai Hương nhìn xung quanh cửa, không phát giác một ai khác, ngạc nhiên nói: "Ta có nghe lầm không? Không thể, ta nghe có tiếng người gõ cửa mà." Nói xong chuyển thân quay lại, mang thuốc đến cho lão gia. Nếu còn chậm trễ, không biết chủ nhân sẽ dùng những lời nào để trách mắng.

Tiểu Ngưu đã trở về vị trí ẩn nấp ngoài cửa sổ, lại hai mắt ngắm cảnh. Quang cảnh bên trong khiến cho hắn được mở rộng tầm mắt, nước bọt chảy ra ngoài. Nguyên lai trong phòng hai người đang diễn trò rất hấp dẫn, Mai lão bản nằm trên giường, Thất di nằm ngược lại trên thân của lão, cả hai đang dùng lưỡi để kích thích phần kín của đối phương.

Tiểu Ngưu lần đầu tiên trông thấy nữ nhân lõa thể. Ở góc nhìn này của chàng chỉ thấy được một phần, thật là không nguyện ý. Nhưng những đường cong nhấp nhô của nữ nhân là chàng bay bổng như lên đến tận thiên đường, kiều đồn sung mãn, bờ eo trơn mượt, song nhũ tràn đầy sức sống, Tiểu Ngưu thực sự muốn đến hưởng thụ. Nhưng hiện tại đang thụ hưởng là Mai lão bản.

Mai lão bản hai tay phân ra nắm lấy kiều đồn của Thất di, lưỡi vươn dài ra, tiến thẳng vào nơi nhạy cảm của nữ nhân, làm nàng sảng khoái cứng người. Nhưng Thất Di Thái cũng không rảnh rỗi hưởng thụ, nàng cúi xuống hạ thể lão, song thủ nắm lấy nhục bổng, cái lưỡi lắc lưu liên tụ, đi đi lại lại trên phía đầu, làm Mai lão bản thở hổn hển. Nhục bổng của lão nhanh chóng biến thành cứng rắn như một cây tiểu thiết bổng.

Thất Di Thái sau khi làm cho nhục bổng trở thành tiểu thiết bổng, ngay lập tức dùng miệng ngậm khối thịt đó, làm nhục bổng lấp loáng thủy quang. Tiểu Ngưu cảm thấy vô cùng phấn khích, hắn nhủ thầm, thì ra cái tư vị của nữ nhân hưởng thụ như vậy. Hắn hiện tại như một con ếch, chưa biết trời cao biển rộng thế nào. Được nữ nhân động tới tư vị thật là sảng khoái a, hắc, đáng tiếc, nhục bổng đó không phải của Tiểu Ngưu. Tiểu Ngưu bất giác không thể tự chủ đưa tay đến nhục bổng của mình. Gia hỏa đó không có nơi phát tiết, đội lên một đống trước khố tử của chàng.

Tức thì, Mai Hương đã mang dược phẩm đến, phục thị lão gia dùng. Mai lão bản dục hỏa tràn trề, không kìm được chộp vào nãi đầu của Mai Hương. Trên mặt mai Hương thoáng đỏ hồng, cảm giác thật đê mê, không chịu cáo lui. Thất di bên cạnh trông thấy liền trừng mắt về phía nàng: "Mai Hương, mau ra ngoài. Ngươi còn muốn ở đây làm gì?"

Mai Hương nhanh chóng bước ra ngoài. Ả mặc dù không thấy hứng thú nhưng quang cảnh trong phòng cũng làm ả đam mê tưởng tượng. Ả đâu phải lần đầu tiên thấy những cảnh xấu hổ như thế này. Căn bản nàng cũng có nhu cầu sinh lý như người thường. Ả cũng đã trưởng thành. Chỉ là không có con ong nào đến hút mật.

Ở bên ngoài cửa sổ Tiểu Ngưu mắt trừng lên, điều khác biệt ở chỗ, hiện tại trong mắt hắn không chỉ có ước muốn tình dục. Hắn còn muốn xem thành quả thủ đoạn của mình. Bản thân lấy ra được một ít dược phấn từ dược điếm, xem ra là chuyện hay. Hắn còn chưa trực tiếp mắt thấy Mai lão bản đáng ghét này đưa ra câu trả lời chính xác cho cảm giác của hắn.

Ngay khi mai lão bản dụng thuốc, gia hỏa không ngừng gia tăng. Lão vô cùng đắc ý tự hào về cái gia hỏa này, tự đắc, vô cùng thoả mãn. Lão chỉ cho Thất di xem với vẻ tự mãn: "Tiểu bảo bối của ta, nàng mau nằm xuống, để ta phục vụ nàng."

Thất di cười khách khách nói: "Lão gia, đêm nay ngài lại không để nô gia thất vọng chứ." Nói xong liền nằm xuống, song thối đại khai, Tiểu Ngưu nhìn thấy dưới tiểu phúc của nàng một đám rừng đen sâu thăm thẳm. Dưới nữa thì nhình không thấy.

Mai lão bản cười nói: "Tiểu bảo bối, đêm nay ta sẽ làm nàng chết đi sống lại, để cho nàng ngây ngất đê mê."

Thất di nằm nghiêng một bên, lộ ra ngọc thối trơn bóng, tư thế thực là mê người, nở nụ cười quyến rũ nói: "Lão gia, không muốn nghe người nói xuông đâu, chỉ muốn người chứng tỏ công phu lúc này." Nói rồi song thối nhanh chóng khép lại một cái, hành động này vô cùng dụ hoặc. Bởi vì người ta nhìn không thấy được, hoặc thấy nhưng nhoáng một cái, càng thêm hứng thú.

Mai lão bản cười he he, nói: "Bảo bối, ta đến đây, nàng chờ được lên tiên cảnh nhé." Nói xong trở người thô lỗ úp sấp lên thân thể của Thất Di Thái, đại thiết bổng thẳng tiến khe suối. Ngọc thuỷ đã tràn trề nơi đây nên lão dễ dàng tiến nhập.

Khi đại thiết bổng tiến vào, Thất di không kìm được la lớn, tứ chi cuộn lấy lão, tuyết đồn nhấp nhô liên tục, hiển thị rõ bản sắc dâm ô. Mai lão bản cũng rên lên sung sướng, mạnh mẽ xốc tới, âm thanh khuấy động thủy huyệt cứ vang lên không ngớt.

Bên ngoài, Tiểu Ngưu thấy được thế thì cực kì thỏa mãn. Trong lòng lại bảo như thế không phải giống như nhồi pháo sao? Đó gọi là quan hệ nam nữ ư? Nhìn tư thế uốn lượn như sóng trào của nữ nhân kia, thật dễ dàng có thể đem "Giết người" được. Chẳng phải vẫn hay nghe người ta nói sắc đẹp cũng có thể róc được xương đấy ư? Lại thấy Mai lão bản, cứ mỗi lần nhún xuống là gương mặt lại đầy vẻ hưởng thụ, bụng hai người mỗi khi va đập lại phát ra những tiếng bành bạch. Tiểu Ngưu ngoáy ngoáy tai, thực sự mong người đang nằm sấp trên thân thể nữ nhân kia là hắn. Bản thân hắn khi nào mới tìm được một cô nương quyến rũ để hưởng thụ cái tư vị tiêu hồn đó đây. Trước mắt hắn, bất ngờ lại hiện lên hình ảnh con gái của kế mẫu - Tiểu Tụ. Đó là một thiếu nữ xinh đẹp mà ai nhìn thấy cũng phải tán thưởng. Nàng có thể nói là văn hay chữ tốt chứ không giống như hắn, không chịu học hành cũng chẳng có khả năng gì. Vốn đã có rất nhiều người đến cầu thân, nhưng kế mẫu hắn yêu con như báu vật, đều chưa đồng ý. Đột nhiên, Tiểu Ngưu nghĩ, không hiểu có phải là để gả cho ta không nhỉ? Nàng mà là lão bà ta thì mỗi ngày ta đều chỉ ở trong phòng mà hưởng thụ thôi!

Nhìn lại Mai lão bản, đã phì phò nâng lên hạ xuống trên người nữ nhân được vài chục lần, đang rất cao hứng, tay chân loạn động, không ngờ cái thứ đồ đó đột nhiên ỉu xìu. Còn Thất di bất mãn hứ lên một tiếng, đẩy lão sang một bên, nói: "Lão gia, ngài sao vậy, thường thì phải sau khi xạ xong nó mới mềm đi chứ, sao hôm nay chưa xong nó đã ỉu xìu rồi? Uy phong của ngài, khí khái nam tử hán của ngài biến đâu hết rồi?"

Mai lão ngồi dậy trên giường, vừa dùng tay để tự kích thích cái đồ mềm xèo của mình, vừa giả lả: "Có phải ta không biết đâu. Cái thứ thuốc này vẫn tốt mà. Hai ngày nay nàng cũng đã biết sự lợi hại của ta đấy thôi."

Thất di hứ một tiếng: "Thiếp không biết, người nhanh đánh thức nó dậy đi, nếu không, sau này ngài đừng mong động đến thiếp nữa".

Mai lão bản cười khổ: "Lão gia ta nhất định sẽ đánh thức nó dậy mà, chẳng lẽ ta lại như một con thỏ sao", vừa nói, tay vừa mân mê, khuấy động, trong long lại thầm kêu khổ, con mẹ nó, sao lại thành ra thế này không biết. Cái con nô tài Mai Hương tất không dám động chân động tay rồi, chắc chắn không phải do nó, thế thì do cái gì cơ chứ? Không phải có ma quỷ chứ? Từ lúc ta dùng thuốc đó đến giờ đều rất hiệu quả mà.

Tiểu Ngưu đứng ngoài cửa nhìn bộ dạng như thể cha mẹ qua đời của Mai lão bản thì mừng đến suýt reo lên. Cái loại thuốc đó quả nhiên có tác dụng. Thuốc đó là lấy từ hiệu thuốc, chuyên trị chứng tình dục quá mạnh. Một người mà khả năng tình dục quá mạnh mẽ, chỉ dùng một xíu thôi thì còn khả dĩ tiếp tục được, đằng này Tiểu Ngưu lại cho Mai lão bản trọn cả gói, còn gì phải nói nữa?

Mai lão bản tự biết là nỗ lực của mình không có tác dụng, đành kêu Thất di thái quỳ xuống thổi sáo. Thất di thái vì mong Mai lão bản cứng cáp trở lại nên cũng không bực lão nữa, như một con cún con, quỳ xuống, há to miệng ngậm lấy tên tiểu tử của Mai lão bản, hi vọng có thể khiến nó "Sống lại".

Tư thế đó khiến Tiểu Ngưu muốn hét to quá đã. Đó là vì tư thế này khiến Thất di phải đưa kiều đồn lên cao, mà cặp tuyết đồn trắng toát đó lại hướng thẳng về phía Tiểu Ngưu. Cặp đôi đó không quá lớn, lại tròn như trăng rằm, bề mặt cũng mịn màng. Tại khe rãnh thâm sâu là một đóa cúc hoa mờ ảo, nhung mao đen tuyền, lại còn có một tiểu huyệt đã ướt đẫm nữa, tất cả những hình ảnh ấy đều như đập thẳng vào mặt Tiểu Ngưu, khiến hắn muốn xông thẳng đến làm gì đó. Tiểu huyệt ấy, do đã có vật cứng len vào, đang hé mở một nửa, hai bên biến thành màu phấn hồng. Cùng với những động tác miệng của Thất di, tiểu huyệt cũng chầm chậm khép mở, như đang hô hấp vậy. Nó khiến cho đóa cúc hoa vương một chút ngọc thủy cứ thu thu nở nở, phô bày phong thái cực kỳ phóng đãng.

Tiểu Ngưu nuốt nước bọt, trong lòng không ngừng cảm thán, thật là đẹp, thật là dụ người quá đi, ta quả thật không chịu được nữa rồi. Thì ra nữ nhân là như vậy đấy. Nam nhân chúng ta là cây bổng dài, nữ nhân như cái hang sâu, ông trời đã sắp đặt như vậy, gọi là thiết bổng nhập động. Tiểu Ngưu ta lớn thế này rồi, thật là đáng tiếc mà. Nghĩ thế, hắn hít một hơn, quay đầu sang bên cạnh, không nhìn tiếp vào đôi tuyết đồn của nữ nhân nữa. Hắn cố gắng để có thể rũ bỏ cái ấn tượng chấn động về cơ thể nữ nhân đó ra khỏi đầu. Nhưng nói sao mà dễ như vậy?

Mắt không nhìn được bên trong nhưng tai hắn vẫn nghe được. Chỉ thấy Thất di lại thở dài: "Được rồi, được rồi, cái tên tiểu tử của người đã chết rồi còn đâu, một chút khởi sắc cũng không có."

Mai lão bản phân bua: "Chắc tại mấy đêm rồi khổ nhọc quá đấy mà, thế mới như vậy chứ."

Thất di thái thở dài, than: "Kể từ khi thiếp được gả về nhà này, người chưa bao giờ kém đến vậy. Chỉ lo sau này người không còn dựng nó dậy được nữa ấy."

Mai lão bản nghiêm mặt nói: "Nàng không được nói xui thế chứ, đó là điều ta rất úy kị đấy."

Một lúc sau, Thất di nói: "Thôi, chúng ta nghỉ đi. Nếu mai người lại bảo không được thì đừng có lại đến phòng thiếp nữa đấy, cứ để nữ nhân khác bồi tiếp người."

Mai lão bản cố nặn ra nụ cười cầu tài: "Sẽ vẫn ổn thôi. Mai ta sẽ lại thỏa mãn cho nàng vậy". Sau đó, đèn tắt phụt, trong phòng trở nên tối đen, chẳng còn thấy gì được nữa.

Tiểu Ngưu thấy mục đích đã đạt được rồi, cũng không lưu lại thêm nữa. Hắn chỉnh trang lại một lượt, đợi nhục bổng mềm xuống, mới rời khỏi Mai phủ. Khi hắn về tới nhà, nằm trên giường, nhớ lại tình trạng sau khi Mai lão bản bị chỉnh, không nhịn nổi cười thành tiếng.

Hắn từng nghe qua lão tiểu nhị trong hiệu thuốc nói rằng loại thuốc này khi dùng phải có liều lượng chính xác tuyệt đối. Nếu dùng quá liều sẽ có hậu quả nghiêm trọng, có thể bị cả đời liệt dương, không thể cùng phụ nữ hoan hảo đại chiến nữa. Mai lão bản tác ác đa đoan, lần này đương nhiên là gặp báo ứng, có điều chỉ sợ làm khổ lây cho Thất di. Nằm nghĩ đến thân thể nàng, Tiểu Ngưu không khỏi ngây người ra. Ánh mắt nàng như mời gọi, tiếng nàng rên rỉ yêu kiều, đặc biệt là cái cách nàng ân cần làm cho cây nhục bổng của nam nhân thì quả thực khiến người người như muốn phát điên lên. Nếu như để ta trên cơ thể nàng ưu ưu ái ái thì cũng không uổng phí một đời.

Nhưng muốn chiếm được nàng chỉ sợ là quá khó, nhưng ngoài nàng ra ta còn có thể cùng ai chứ? Trong đầu hắn lúc này có chút chút liên tưởng tới vị tiểu muội tử - Tiểu Tụ. Nghĩ tới khuôn mặt xinh đẹp cùng hình dáng yêu kiều của nàng, trên mặt Tiểu Ngưu hiện lên một nụ cười đầy tà khí

Từ lúc Tiểu Ngưu vô tình chứng kiến được bí mật của nam nữ, thì tư tưởng hắn phát sinh biến hóa rất lớn. Hắn cả ngày chỉ nghĩ xem có biện pháp nào, để có thể tự mình thể nghiệm một chút tư vị kì diệu đó. Vậy là hắn rốt cục cũng đã không còn là một Tiểu Ngưu ngây thơ trong trắng trước kia nữa.
">

Truyện Ma Đao Lệ Ảnh

Truyện Trọn Đời Em Nuôi Anh

Soi kèo góc Liverpool vs Newcastle, 3h15 ngày 27/2

Truyện Sự Thân Mật Hài Hòa


"Không cần đâu."

Đại hán đưa túi vải lớn trong tay cho lão bộc, đôi tay lão bộc tiếp nhận túi hán tử đưa, trong tay nặng trĩu, không khỏi vui vẻ nói, "Cữu lão gia, nếu không thì ngài vào uống chén trà nghỉ chân một chút đi."

Hán tử cao lớn lau hơi nước trên mặt, nhìn sắc trời dần sáng, "Không được, chợ sáng đã mở, gian hàng cũng không thể vắng người."

"À à, vậy cữu lão gia ngài đi thong thả."

"Ừm."

Hán tử cao lớn sải bước đi xa, lão bộc mới cẩn thận đóng cửa, vui sướng giao túi vải lớn cho nhà bếp, Vương bà tử ở nhà bếp mở túi ra, thấy bên trong có một chân sau của một con lợn còn có tim, gan, ruột non, nàng cười đến những nếp nhăn trên mặt đều gấp thành một đóa hoa.

Tay chân nhanh nhẹn xử lý ổn thỏa, rồi không ngừng chạy tới chủ viện, ở bên ngoài mành, vui mừng hồi báo, "Phu nhân, cữu lão gia vừa đưa tới một thịt chân sau của một con heo, còn có một ít tim gan ruột non, nô tỳ đã xử lý tốt."

"Ha ha," bên trong truyền đến một tiếng cười sang sảng của nam nhân, "Tốt, đại cữu ca đưa thịt đến đúng lúc, vào lúc cơm trưa liền nấu thịt om, chân giò hầm, lại thêm một món gan lợn xào." . Tìm truyện hay tại _ Tru mTruyen.NE T _

Ngay sau đó một giọng nói của phụ nhân lại vang lên, "Thêm món thịt viên nữa."

"Vâng, Nhị phu nhân."

Vương bà tử thấy chủ tử trả lời, quay chân đi xuống, Nhị phu nhân hào phóng, có thịt ngon thức ăn ngon bọn họ cũng có thể hưởng lây, nếm thử vài miếng.

Quý phủ hiện tại là Đại phòng Thế tử phu nhân quản việc bếp núc, mỗi ngày thức ăn đưa tới cũng chẳng nhiều lắm, ngay cả Tam phòng con vợ cả bên kia cũng cãi vã vài lần, chủ tử cũng không đủ ăn, huống chi hạ nhân như bọn họ, may mắn nhà mẹ đẻ Nhị phu nhân thường xuyên tiếp tế, Nhị phòng bọn họ ngày qua ngày cũng đã không tồi.

Phía sau rèm cửa trong phòng ngủ, Nhị phu nhân Đinh thị từ trên giường đứng dậy, ngồi vào bàn trang điểm, trừng mắt nhìn trượng phu thiếu chút nữa chiếm hơn phân nửa cái giường, một cái chăn gấm, một đống thật lớn.

Trên bức tường đối diện treo hai cái dao sáng bóng, một cái là dao róc xương, một cái là dao chặt thịt, Đinh thị liếc mắt nhìn trượng phu, "Hôm qua San cô nương còn la hét đòi ăn, hôm nay đại ca thiếp liền đưa thịt tới đây, ngược lại lo cháu gái thèm ăn."

Nam Nhị Gia cười rộ lên, xốc chăn gấm lên, mặc quần áo xuống giường, ngẩng đầu nhìn hai con dao trên tường, không hiểu sao lại cảm thấy an tâm, khuôn mắt đầy thịt híp mắt lại thành một đường, "Mấy ngày nay ăn đến nỗi trong miệng vẫn còn thịt chim nhàn nhạt, vẫn là đại cữu ca biết rõ lòng ta."

Đinh thị cắm một đóa châu hoa lên trên đầu, hờn dỗi, "Hừ!"

Ngoài cửa có một vị thiếu nữ đang đứng, chừng khoảng mười lăm tuổi, nàng không tinh tế xinh đẹp như những cô nương tiểu thư đương thời, ngược lại toàn thân đều là thịt mũm mĩm, da mặt trắng như hoa đào hồng phấn, như đậu hũ non trơn bóng, một chút lỗ chân lông cũng không nhìn thấy.

Nghe thấy tiếng nói bên trong, nàng gõ gõ cửa, "Cha nương, hai người dậy rồi sao?"

Thiếu nữ tên là Nam San, là trưởng nữ Nam Nhị Gia và Đinh thị, ở trong phủ đứng thứ ba, bởi vì Nam Nhị Gia vốn là thứ xuất, đích nữ như nàng còn kém hơn một ít so với thứ nữ dòng chính.
">

Truyện Phu Quân Thật Tuyệt Sắc


Người ngoài cảm thấy Dương Tiếu thật hạnh phúc, luôn được sủng ái, nhưng Dương Tiếu lại cảm thấy rất mệt mỏi, bởi vì Quốc vương hết sức gia trưởng, tất cả mọi việc đều phải do hắn ta làm chủ.

Dương Tiếu đôi khi hoài nghi, Quốc vương không cần bạn gái, chỉ cần một con búp bê xinh đẹp biết nghe lời.

Sau hai năm quen nhau, Quốc vương tỏ vẻ từ bi muốn sinh con.

Dương Tiếu cảm thấy không thích hợp, hỏi: “Muốn sinh con? Không phải nên suy nghĩ kết hôn trước sao?”

“Ừm...” Quốc vương nói, “Hay là sinh con trước đi, sinh con rồi tính chuyện kết hôn”.

Dương Tiếu thấy kinh ngạc.

Dương Tiếu nghĩ đến đủ loại luật lệ trên thời sự xã hội, kinh ngạc nói: “Anh là định cho em chưa cưới đã có bầu à? Sinh con trước rồi mới đăng ký kết hôn hả?”

“Đương nhiên không phải vậy”. Quốc vương lắc đầu.

Dương Tiếu cười thở dài nhẹ nhõm. Đâu nghĩ Quốc vương vẫn còn nửa câu sau chưa nói xong.

Quốc vương nói: “Sinh con trai mới có thể đăng ký kết hôn.”

Dương Tiếu: “... Vậy nếu như sinh con gái thì sao?”.

“Vậy thì tiếp tục sinh thôi, khi nào sinh con trai khi đó mới đăng ký”.

Dương Tiếu đã hiểu, xem ra tên tổng tài bá đạo này cần có người thừa kế hoàng vị.

Dương Tiếu lúc này nghĩ hai người bọn họ kết thúc rồi, cô tuyệt đối không chấp nhận việc lên xe trước rồi mới mua vé.

Quốc vương ngạc nhiên hỏi: “Lên xe trước mua vé sau có gì không đúng? Công việc là làm việc trước phát lương sau, đến nhà hàng là ăn trước thanh toán sau, đi siêu thị cũng là chọn hàng trước trả tiền sau”.

Dương Tiếu lạnh lùng nói: “Vậy nên khi anh già rồi, em nên hỏa táng anh trước rồi đợi anh chết hả?”.

“...”

Dương Tiếu từ trước đến nay là người mạnh mẽ, ngày thứ hai khi tình cảm hai người rạn nứt liền thu dọn hành lý ra khỏi nhà Quốc vương, chuyển đến ở cùng bạn thân.

Những đồ không phải của cô, cô đều không mang đi, cho dù là châu báu, quần áo đẹp,... Cô từ trước đến nay không cần những món đồ đắt đỏ, cô chỉ cần một người tâm ý tương thông thôi.

Sau khi chia tay, Dương Tiếu đã đổi công việc, từ trước sân khấu chuyển ra hậu đài, công việc càng bận, tóc càng ít đi, tiền kiếm được cũng nhiều hơn.

Vốn dĩ cô không muốn bắt đầu cuộc tình mới nhanh như vậy, nhưng tình cảm chính là bất ngờ như vậy, trong một lần tụ tập bạn bè cô gặp được Vu Hoài Ba - Phó giáo sư Đại học ngoại ngữ Hoa Thành.

Giáo sư Vu hơn Dương Tiếu 10 tuổi, trên người mang theo mùi vị trưởng thành lắng đọng của thời gian. Anh ấy tính tình ôn hòa, mặc áo sơ mi trắng, đeo kính gọng vàng, quả thực là máy phát hormone.

Hai người quen nhau một năm, tình cảm ổn định, Dương Tiếu suy nghĩ kỹ lưỡng, quyết định đưa Vu Hoài Ba về nhà gặp ba mẹ.

Thời gian chính là tết trung thu này, đúng vào ngày cuối tuần. Vì thế, Dương Tiếu dành thời gian đi làm đẹp, còn làm mi giả mới, cả người nét mặt rạng rỡ, tất cả đều là hương vị hạnh phúc của việc tiêu tiền.

Dương Tiếu đứng trước gương trang điểm, Đường Thư Cách nhận lấy cuộc gọi, là cuộc gọi của cấp trên, hỏi cô ấy về công việc.

Đợi cô ấy tắt điện thoại, Dương Tiếu thân thiện hỏi: “Đường Đường, cậu đổi công việc mới thế nào?”

“Công việc mới rất tốt! Tăng ca ít, tương lai rộng lớn, ông chủ nói hiện tại đang đầu tư, chờ phiên A xong xuôi, chúng tớ có thể nằm chờ chia tiền rồi”. Đường Thư Cách thích thú nói.

Dương Tiếu lại không lạc quan như vậy, lo sợ bạn thân bị lừa vào trang web đen.

Đường Thư Cách không biết tại sao lại thế này, vận khí công việc của cô ấy rất kém. Cô ấy tìm mãi mới được việc thì chưa đầy nửa năm công ty đóng cửa. Song bản thân cô ấy rất lạc quan, nói công ty mạng, có thể sống sót lâu dài mới hiếm thấy, cô ấy cũng chỉ cần đủ ăn, công ty không nợ tiền lương là tốt rồi.

Dương Tiếu truy hỏi: “Công ty các cậu làm gì vậy? Có hạng mục gì?”.

Đường Thư Cách lấy điện thoại ra, chỉ trên màn hình cho cô xem: “Nhìn này, app của công ty bọn tớ khai phá, đây chính là một phần của chiến lược Đại Dương Xanh!”.

Dương Tiếu nhìn một cái, chỉ thấy trên điện thoại có một biểu tượng xanh da trời, sau khi mở ra, nhảy ra mấy tấm hình của mỹ nam, mỗi tấm hình đều hiện giá khác nhau.

Dương Tiếu mắt trợn tròn mồm há hốc: “... Bây giờ Ngưu Lang lên sân khấu cũng có thể bán ra ngoài rồi?”.
">

Truyện Cho Thuê Bạn Trai

友情链接