Thật dễ nhận thấy là nhiều bậc cha mẹ thích đăng ảnh con cái sinh nhật, đi ăn, học hành... rồi tag chính con mình vào. Nhưng con của họ, hầu hết là các bạn trẻ hầu như chẳng quan tâm, mà chỉ bạn bè của cha mẹ vào tương tác. Facebook của những người trẻ thường bị "bỏ đói", ít cập nhật, ít tương tác.

Facebook từng là trung tâm chú ý của những người trẻ tuổi. Ở thế hệ 8X, 9X của chúng tôi, Facebook cách đây khoảng chục năm giống như một thế giới thu nhỏ, nơi chứa đựng tất cả những gì quan trọng nhất. Tôi và chúng bạn có thể dành hàng giờ đồng hồ ngồi lướt Facebook, nhắn tin tám chuyện với bạn bè, tham gia vào các hội nhóm và giết thời gian trên đó từ sáng tới tối. Nhưng điều đó đã thay đổi trong suốt cả thập kỷ qua.

Thế hệ Gen Z bây giờ đang rời bỏ Facebook, đó là một thực tế không thể phủ nhận. Lướt Facebook thời điểm hiện tại, tôi thấy chủ yếu là những người thuộc thế hệ trước hoạt động, đặc biệt là lực lượng người dùng trung niên đến cao tuổi, mới tiếp cận khoa học công nghệ và mạng xã hội. Trong khi giới trẻ từ 16 đến 22 tuổi dường như rất ít tương tác. Nói như nhiều bạn trẻ sinh sau năm 2000, Facebook bây giờ giống một mạng xã hội cho người già hơn là cho người trẻ.

Thực tế, việc giới trẻ từ bỏ mạng xã hội với tôi là một tín hiệu đáng mừng, nó đem đến rất nhiều lợi ích. Bởi hiện nay, hàng triệu người dùng trên thế giới đang mắc phải chứng nghiện sử dụng mạng xã hội. Việc từ bỏ Facebook sẽ giúp các bạn trẻ có thời gian để quan sát, lắng nghe, hiểu được nhiều điều xung quanh hơn, làm được nhiều việc ý nghĩa hơn.

Thay vì cắm mặt vào điện thoại cả ngày và không để ý gì đến xung quanh, sống như một kẻ vô hồn; thay vì đốt thời gian cho những dòng trạng thái vô nghĩa, những nút like phong trào, các bạn sẽ có thêm thời gian cho bạn bè thực và giao tiếp với họ nhiều hơn ngoài đời sống. Bạn cũng có thể tranh thủ luyện tập thể thao, chạy bộ và giúp cơ thể khỏe và đẹp hơn.

>> Nhận ra Facebook không quan trọng sau khi xóa

Không những thế, dừng dùng mạng xã hội còn có thể giúp bạn tìm ra những người bạn thực sự của mình. Vì nếu như bạn cập nhật trạng thái hay một hình ảnh nào đó, người bình luận, like ảnh không hẳn là người thực sự quan tâm đến bạn. Khi bạn rời khỏi Facebook, tình bạn ảo này sẽ biến mất. Chỉ có những người thực sự quan tâm đến bạn và những người muốn bạn gần họ mới ở lại.

Nhiều người thích lên Facebook chỉ để bấm like - những hành động vô nghĩa, khiến bạn dễ bị ảo tưởng và trở nên dễ dãi hơn khi đưa ra các quyết định vô nghĩa trong cuộc sống. Vì thế, bỏ Facebook là cách không thể tốt hơn để bạn sống thật, dành thời gian cho những việc có ích hơn. Bạn cũng không sợ bị cuốn theo những cuộc tranh luận vô bổ và sai lệch trên mạng xã hội. Đó là chưa kể đến tác động tiêu cực đối với tâm lý khi tự so sánh bản thân mình với những thứ đẹp đẽ giả tạo tràn ngập trên Facebook.

Ngày càng có nhiều lời than phiền rằng bảng tin Facebook xuất hiện những tin mà người dùng thấy chẳng liên quan gì đến mình, thậm chí là "nhảm". Facebook tồn tại chính là nhờ quảng cáo và khi bạn dùng Facebook bạn trở thành một con robot đọc quảng cáo. Facebook không hề giấu diếm việc khai thác dữ liệu của bạn để phục vụ mục đích quảng cáo. Vì vậy, thay vì tốn hàng chục giờ mỗi ngày cho đống quảng cáo trên Facebook, bạn nên kiếm chuyện gì đó để làm hữu ích hơn.

Quan trọng nhất, một nghiên cứu từng chỉ ra rằng nhiều người cảm thấy tự ti hơn vì dùng Facebook. Ví dụ như khi bạn đăng một trạng thái, một bức ảnh mà không ai thích nó, hoặc có phản ứng tiêu cực, bạn sẽ cảm thấy mình dở tệ, bị bỏ rơi và cô độc. Việc quá phụ thuộc vào Facebook còn dễ khiến bạn mắc phải tâm trạng tiêu cực. Từ bỏ Facebook, bạn có thể cảm thấy bản thân mình tốt lên hơn, thỏa mãn với những gì mình đang có thay vì ghen tỵ với những gì người khác khoe trên đó.

>> Nhiều người khó bỏ Facebook vì tự 'trói' mình

Và còn rất nhiều những lợi ích khác khi con người thoát khỏi sự lệ thuộc vào mạng xã hội nói chung và Facebook nói riêng. Bản thân tôi hiện tại cũng không còn quá mất thời gian vào nền tảng này như trước nữa, chủ yếu chỉ sử dụng công cụ nhắn tin để liên lạc với bạn bè, người thân khi cần, thay vì đốt thời gian cả ngày chỉ để lướt bảng tin với hàng tá thông tin vô bổ.

Trải qua vài năm thế giới đảo lộn vì Covid-19 hoành hành, tâm sinh lý của con người (đặc biệt là người trẻ) đã có những biến động bất thường, đôi khi là mất kiểm soát. Tình trạng trầm cảm, có suy nghĩ lệch lạc và hành động cực đoan diễn ra ngày một nhiều. Đó là một thực tế đáng báo động và cần được can thiệp kịp thời. Và Facebook cũng chính là một con dao hai lưỡi, nơi ẩn chứa cả những thông tin tiêu cực, ảnh hưởng không tốt đến nhận thức và hành vi của người dùng trẻ tuổi. Vì thế, rời bỏ Facebook chính là cách hữu hiệu nhất để ngăn chặn những biểu hiện bất thường trong tâm sinh lý của giới trẻ.

Bảo Nam

>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.

" />

'Đáng mừng khi Gen Z rời bỏ Facebook'

Giải trí 2025-03-04 22:50:25 8

Thật dễ nhận thấy là nhiều bậc cha mẹ thích đăng ảnh con cái sinh nhật,ĐángmừngkhiGenZrờibỏ bún hải sản đi ăn, học hành... rồi tag chính con mình vào. Nhưng con của họ, hầu hết là các bạn trẻ hầu như chẳng quan tâm, mà chỉ bạn bè của cha mẹ vào tương tác. Facebook của những người trẻ thường bị "bỏ đói", ít cập nhật, ít tương tác.

Facebook từng là trung tâm chú ý của những người trẻ tuổi. Ở thế hệ 8X, 9X của chúng tôi, Facebook cách đây khoảng chục năm giống như một thế giới thu nhỏ, nơi chứa đựng tất cả những gì quan trọng nhất. Tôi và chúng bạn có thể dành hàng giờ đồng hồ ngồi lướt Facebook, nhắn tin tám chuyện với bạn bè, tham gia vào các hội nhóm và giết thời gian trên đó từ sáng tới tối. Nhưng điều đó đã thay đổi trong suốt cả thập kỷ qua.

Thế hệ Gen Z bây giờ đang rời bỏ Facebook, đó là một thực tế không thể phủ nhận. Lướt Facebook thời điểm hiện tại, tôi thấy chủ yếu là những người thuộc thế hệ trước hoạt động, đặc biệt là lực lượng người dùng trung niên đến cao tuổi, mới tiếp cận khoa học công nghệ và mạng xã hội. Trong khi giới trẻ từ 16 đến 22 tuổi dường như rất ít tương tác. Nói như nhiều bạn trẻ sinh sau năm 2000, Facebook bây giờ giống một mạng xã hội cho người già hơn là cho người trẻ.

Thực tế, việc giới trẻ từ bỏ mạng xã hội với tôi là một tín hiệu đáng mừng, nó đem đến rất nhiều lợi ích. Bởi hiện nay, hàng triệu người dùng trên thế giới đang mắc phải chứng nghiện sử dụng mạng xã hội. Việc từ bỏ Facebook sẽ giúp các bạn trẻ có thời gian để quan sát, lắng nghe, hiểu được nhiều điều xung quanh hơn, làm được nhiều việc ý nghĩa hơn.

Thay vì cắm mặt vào điện thoại cả ngày và không để ý gì đến xung quanh, sống như một kẻ vô hồn; thay vì đốt thời gian cho những dòng trạng thái vô nghĩa, những nút like phong trào, các bạn sẽ có thêm thời gian cho bạn bè thực và giao tiếp với họ nhiều hơn ngoài đời sống. Bạn cũng có thể tranh thủ luyện tập thể thao, chạy bộ và giúp cơ thể khỏe và đẹp hơn.

>> Nhận ra Facebook không quan trọng sau khi xóa

Không những thế, dừng dùng mạng xã hội còn có thể giúp bạn tìm ra những người bạn thực sự của mình. Vì nếu như bạn cập nhật trạng thái hay một hình ảnh nào đó, người bình luận, like ảnh không hẳn là người thực sự quan tâm đến bạn. Khi bạn rời khỏi Facebook, tình bạn ảo này sẽ biến mất. Chỉ có những người thực sự quan tâm đến bạn và những người muốn bạn gần họ mới ở lại.

Nhiều người thích lên Facebook chỉ để bấm like - những hành động vô nghĩa, khiến bạn dễ bị ảo tưởng và trở nên dễ dãi hơn khi đưa ra các quyết định vô nghĩa trong cuộc sống. Vì thế, bỏ Facebook là cách không thể tốt hơn để bạn sống thật, dành thời gian cho những việc có ích hơn. Bạn cũng không sợ bị cuốn theo những cuộc tranh luận vô bổ và sai lệch trên mạng xã hội. Đó là chưa kể đến tác động tiêu cực đối với tâm lý khi tự so sánh bản thân mình với những thứ đẹp đẽ giả tạo tràn ngập trên Facebook.

Ngày càng có nhiều lời than phiền rằng bảng tin Facebook xuất hiện những tin mà người dùng thấy chẳng liên quan gì đến mình, thậm chí là "nhảm". Facebook tồn tại chính là nhờ quảng cáo và khi bạn dùng Facebook bạn trở thành một con robot đọc quảng cáo. Facebook không hề giấu diếm việc khai thác dữ liệu của bạn để phục vụ mục đích quảng cáo. Vì vậy, thay vì tốn hàng chục giờ mỗi ngày cho đống quảng cáo trên Facebook, bạn nên kiếm chuyện gì đó để làm hữu ích hơn.

Quan trọng nhất, một nghiên cứu từng chỉ ra rằng nhiều người cảm thấy tự ti hơn vì dùng Facebook. Ví dụ như khi bạn đăng một trạng thái, một bức ảnh mà không ai thích nó, hoặc có phản ứng tiêu cực, bạn sẽ cảm thấy mình dở tệ, bị bỏ rơi và cô độc. Việc quá phụ thuộc vào Facebook còn dễ khiến bạn mắc phải tâm trạng tiêu cực. Từ bỏ Facebook, bạn có thể cảm thấy bản thân mình tốt lên hơn, thỏa mãn với những gì mình đang có thay vì ghen tỵ với những gì người khác khoe trên đó.

>> Nhiều người khó bỏ Facebook vì tự 'trói' mình

Và còn rất nhiều những lợi ích khác khi con người thoát khỏi sự lệ thuộc vào mạng xã hội nói chung và Facebook nói riêng. Bản thân tôi hiện tại cũng không còn quá mất thời gian vào nền tảng này như trước nữa, chủ yếu chỉ sử dụng công cụ nhắn tin để liên lạc với bạn bè, người thân khi cần, thay vì đốt thời gian cả ngày chỉ để lướt bảng tin với hàng tá thông tin vô bổ.

Trải qua vài năm thế giới đảo lộn vì Covid-19 hoành hành, tâm sinh lý của con người (đặc biệt là người trẻ) đã có những biến động bất thường, đôi khi là mất kiểm soát. Tình trạng trầm cảm, có suy nghĩ lệch lạc và hành động cực đoan diễn ra ngày một nhiều. Đó là một thực tế đáng báo động và cần được can thiệp kịp thời. Và Facebook cũng chính là một con dao hai lưỡi, nơi ẩn chứa cả những thông tin tiêu cực, ảnh hưởng không tốt đến nhận thức và hành vi của người dùng trẻ tuổi. Vì thế, rời bỏ Facebook chính là cách hữu hiệu nhất để ngăn chặn những biểu hiện bất thường trong tâm sinh lý của giới trẻ.

Bảo Nam

>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.

本文地址:http://member.tour-time.com/html/379d799410.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Bochum vs Hoffenheim, 21h30 ngày 1/3: Tiếp tục nuôi hy vọng

 - Bà tiễn đứa con trai vừa tròn 18 tuổi lên Lạng Sơn vào tháng 5/1978. Ba tháng sau thì bà nhận được tin anh hy sinh. Đó là ngày 25/8/1978.

Buổi sáng một ngày giữa tháng Hai. Trong căn nhà nằm sâu trong con ngõ giáp ngoại thành, bà Khương Thị Chu ngồi một mình, lặng lẽ nhìn ra khoảnh sân nhỏ có chiếc cổng sắt đã cũ vì thời gian.

Bà Chu năm nay 85 tuổi, là thân sinh của liệt sĩ Lê Đình Chinh, anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân, chiến sĩ đầu tiên ngã xuống ở mặt trận biên giới phía Bắc, khi vừa tròn 18 tuổi.

Kéo chiếc khăn tối màu che mái tóc bạc trắng, bà Chu nói rằng, trí nhớ của bà nay đã kém, chẳng nhớ được nhiều chuyện xưa. Thế nhưng, câu chuyện của bà về người con cả hy sinh trong cuộc chiến tranh biên giới thì vẫn rất rành rõ.

Nó như hằn rất sâu trong ký ức của người mẹ già.

{keywords}
Cụ bà Khương Thị Chu, năm nay 85 tuổi, thân sinh liệt sĩ Lê Đình Chinh trong căn nhà nhỏ của mình. Ảnh: Lê Văn.

Bà Chu vốn quê gốc ở huyện Thạch Thất, Hà Tây (nay là Hà Nội). Năm 1955, bà gặp ông Lê Đình Tùng khi ông tập kết ra bắc ở Nông trường Ba Vì rồi nên duyên vợ chồng. Năm 1960, bà sinh anh Chinh. Hai năm sau, ông bà có thêm một cô con gái, đặt tên là Phụng.

Vài năm sau, ông bà xin chuyển về công tác tại Nông trường Sông Âm, huyện Ngọc Lặc, Thanh Hóa - quê hương ông Tùng. Tại đây, bà Chu sinh thêm 4 người con trai. Ông bà đặt tên cho các con lần lượt là Chiến - Lợi - Lai - Thái.

Bà Chu kể, ngày ấy, ngày ấy, trường học của xã cách nhà bà tới 3 cây số, phải vượt qua 2 con dốc cao mới tới nơi. Thế mà ngày nào đám trẻ nhà bà cũng cuốc bộ đi học.

Thế nhưng buổi sáng đi học, buổi chiều về ăn cơm xong là mỗi đứa mỗi việc. Đứa đi lấy củi, đứa đi tìm rau cho lợn, đứa thì chăm em. "Thằng Chinh là con cả nên nó cũng là đứa vất vả nhất" - bà Chu nói. "Thằng Thái (con út của bà) hồi đó đều do thằng một tay Chinh đút cơm cho mà lớn".

Cuối năm 1975, khi vừa tròn 15 tuổi, vẫn đang là học sinh lớp 7, Lê Đình Chinh quyết định viết đơn xin nhập ngũ. Bà Chu kể, Chinh lén giấu ba mẹ nộp đơn, đến khi được nhận đơn rồi mới về xin phép với ông bà. Cuối năm đó, Lê Đình Chinh khoác lên người bộ quân phục, lên đường nhập ngũ.

{keywords}
Chân dung liệt sĩ Lê Đình Chinh - chiến sĩ đầu tiên ngã xuống trên mặt trận biên giới phía Bắc.
Lần cuối bà Chu gặp lại người con cả là lần anh Chinh bị thương ở chân được đưa từ chiến trường Đăk Lăk về điều trị ở Xuân Mai. Trước khi anh Chinh được điều động lên Lạng Sơn nhận nhiệm vụ mới, anh được nghỉ phép một tuần.

Bà tiễn đứa con trai vừa tròn 18 tuổi lên Lạng Sơn vào tháng 5/1978. Ba tháng sau thì bà nhận được tin anh hy sinh. Đó là ngày 25/8/1978.

Câu chuyện về sự hy sinh của anh Chinh ngày hôm ấy, bà Chu chỉ được nghe đồng đội anh kể lại, nhưng lần nào nhắc đến cũng khiến lòng bà quặn thắt.

Bà kể, khi ấy Trung Quốc đột ngột đóng cửa biên giới khiến người Hoa đang kéo về nước bị dồn lại ùn ứ nơi cửa khẩu. Họ dựng lán trại, ăn uống sinh hoạt ngay ở sát cửa khẩu. Anh Chinh nằm trong lực lượng tăng cường bảo đảm an toàn cho đoàn cán bộ tới vận động, giải tỏa những người Hoa này.

Hôm ấy, anh Chinh vừa kết thúc ca trực của mình, còn đang dở bữa cơm trưa nhưng khi nghe thấy báo động trên đồi Pù Tèo Hào nơi đoàn cán bộ đang bị một toán người Trung Quốc hành hung, anh đã cùng đồng đội xông lên giải cứu.

Tại đây, sau khi cứu được một cán bộ phụ nữ, anh Chinh nghe thấy tiếng kêu cứu của đồng đội Lê Xuân Tước nên quay lại cứu anh Tước khỏi vòng vây.

Thế nhưng khi truy kích tên địch, anh đã bị kẻ địch phục kích trong lán trại của người Hoa dùng gậy vụt vào ống chân khiến anh ngã sấp xuống. Chỉ chờ có thế, một toán lính biên phòng Trung Quốc từ biên kia biên giới lao sang, dùng dao quắm chém liên tiếp vào đầu, vào cổ anh.

Anh đã nằm xuống bởi sự tàn bạo của quân thù, khi trong tay không một tấc sắt.

Đồng đội anh kể lại với bà, cái chết của anh Chinh đã buộc người Trung Quốc phải mở cửa khẩu cho người Hoa chạy về nước. Tối hôm đó, đã không còn một bóng người Hoa nào ở biên giới Việt Nam.

Kể tới đây, bà cụ Chu ngậm ngùi nhìn lên bức ảnh chân dung anh Chinh treo trên bức tường phía trên ghế ngồi. Bà bảo, anh Chinh hy sinh vì Tổ quốc, bà không tiếc. Bà chỉ tiếc anh còn trẻ quá. "Giá nó có vợ có con rồi thì còn đỡ tủi, đằng này, nó còn trắng trơn như thế".

Rồi người mẹ già nhẩm tính, như tự nói với mình: "Nếu như nó còn sống thì đến nay nó cũng đã 57-58, sắp tới tuổi nghỉ hưu, sắp được nghỉ ngơi rồi".

Anh Chinh mất được vài năm thì ông Tùng, chồng bà cũng đổ bệnh rồi qua đời. Hai người đàn ông trụ cột trong gia đình lần lượt bỏ bà ra đi, bà Chu một mìnhh tần tảo chăm lo cho 5 đứa con còn lại.

Bà bảo, bà đi làm công nhân từ trẻ. Chữ bà được học khi ở nông trường nên văn hóa bà chưa học hết lớp 3. Thế nhưng, bà luôn cố gắng để các con được ăn học thành người. Những người trong Nông trường Sông Âm hồi ấy, ai cũng khen 5 đứa con nhà bà ngoan ngoãn, chịu thương, chịu khó.

Nối bước anh Chinh, 5 người em thì có 4 người lần lượt vào quân ngũ. Dù sau này, các anh chị đều ra quân và làm việc ở ngành nghề khác nhưng những năm tháng trong quân ngũ và tấm gương người anh cả cho tới nay vẫn là vốn liếng trong công việc, xử thế cũng như dạy dỗ con cái của mình.

Bà Chu kể, anh em chồng bà ở quê đều đã mất cả, thế nhưng, năm nào, mỗi dịp Tết 4 đứa con trai của bà mang lễ về quê thắp hương rồi mới ra mộ thắp hương cho anh Chinh.

Mười một đứa cháu của bà, đứa lên nhất mới 30 tuổi, chẳng đứa nào biết mặt bác Chinh nhưng đứa nào cũng được bà kể cho nghe câu chuyện hy sinh anh dũng của bác.

{keywords}
Bức ảnh chân dung anh Chinh kèm theo bài thơ về anh do ngôi trường mang tên anh tại TP. HCM được bà Chu treo trang trọng trong căn phòng của mình.

Ngày 6/1/2013, sau nhiều năm bà Chu đề đạt nguyện vọng, cuối cùng hài cốt anh Chinh mới được đưa về quê nhà, an táng tại nghĩa trang liệt sĩ Hàm Rồng (Thanh Hóa). Đó là tâm nguyện lúc cuối đời của bà Chu.

Bà cụ Chu bảo, hồi anh mới hy sinh, bà có lên thăm mộ anh. Anh Chinh được an táng ngay ở gần đồi Pù Tèo Hào, nơi anh ngã xuống. Đồng đội anh nói với bà: "Bác ạ, chúng cháu đã xác định chiến tranh là phải có hy sinh nên đã đào sẵn 10 cái hố. Không ngờ anh Chinh lại là người đầu tiên".

Bà nói, sau này, chỗ anh Chinh nằm là nơi Trung Quốc bắn pháo dữ dội. Bà đã lo mộ anh không giữ được. "Tôi nói với các anh trên ấy, tôi biết chiến tranh thì mất mát, hy sinh là chuyện không tránh được, các anh cứ nói cho tôi biết mộ thằng Chinh có còn không" - bà Chu kể lại. "Sau này, tôi mới biết các anh ấy đã đưa mộ Chinh về nghĩa trang huyện Cao Lộc".

Thế rồi 35 năm kể từ khi anh dũng hy sinh, anh Chinh cũng trở về quê nhà. Hồi đó, khi đón đứa con cả của mình tại quê nhà, bà Chu đã khóc rất nhiều.

Giờ đây người mẹ già không còn khóc nữa. Bà bảo bà yếu lắm rồi. Nhưng mỗi dịp như thế này, bà lại không nguôi nhớ về người đứa con đã mất của mình. Bà lại thấy đau.

Bà Chu cười cười chìa tay cho tôi nắm khi tôi dắt xe ra tới cổng để ra về. Bà nói, khi nào về Thanh Hóa thì ghé nhà bà chơi cho bà vui. Rồi bà lặng lẽ quay trở vào căn nhà trong con ngõ nhỏ giáp ngoại thành.

Người mẹ già sẽ lại ngồi một mình với nỗi nhớ khắc khoải về người con đã anh dũng nằm xuống ở tuổi 18 của mình mà một kẻ xa lạ là tôi vừa mới khơi lại. Có lẽ lúc ấy, bà sẽ lại khóc. Tôi bỗng dưng thấy mình có lỗi.

Những chiếc lá vàng lao xao dưới chân tường đầy nắng.

Lê Văn

">

Chiến tranh biên giới 1979: Gặp lại người mẹ của liệt sĩ Lê Đình Chinh

Nhận định, soi kèo Punjab vs FC Goa, 21h00 ngày 27/2: Tấn công dồn dập

Hình ảnh một cô giáo mầm non nâng một học sinh doạ ném qua cửa sổ khi xung quanh có nhiều học sinh đang ăn đang khiến cộng đồng mạng xôn xao.

Sự việc xảy ra tại Trường Mầm non Apollo, ở một khu tái định cư, thuộc quận Bình Thạnh, TP.HCM.

Để ép ăn, cô hiệu trưởng đã nâng bé lên và đưa ra ngoài cửa sổ của tòa nhà cao tầng.

{keywords}{keywords}

Hình ảnh được trích từ diễn đàn

Sự việc vừa xảy ra vào bữa ăn xế ngày 15/2, bị phụ huynh phát hiện khi xem video được camera của trường lưu lại. Sau đó, cô hiệu trưởng đã nhắn xin lỗi phụ huynh.

Chia sẻ trên một diễn đàn, phụ huynh của em bé bị doạ ném qua cửa sổ cũng xác nhận.

Phụ huynh này đưa ra ý kiến như sau: “Mình là ba bé Mon trong vụ việc trên. Mong rằng mọi người giữ bình tĩnh và bình luận đúng mực. Đến hiện tại dù xác định là sẽ không tiếp tục gửi bé ở đây nữa, nhưng mình cũng ghi nhận thiện chí từ phía trường. Chủ trường cũng đã gọi điện thoại xin lỗi và hẹn gặp để nói chuyện thêm”.

Trên trang cá nhân, phụ huynh này cho biết đã cho con nghỉ học và chuyển qua trường mới, cô giáo cũng đã gọi điện xin lỗi và nói rằng đây là việc đùa giỡn hằng ngày của cô, vì vậy gia đình không muốn nhắc tới nữa.

Ông Đỗ Minh Hoàng, Chánh văn phòng Sở GD-ĐT TP.HCM, cho biết hiện tại Sở đã nắm được thông tin và đang xác minh nơi xảy ra vụ việc trên.

Tuệ Minh

Bạo hành mầm non: Cha mẹ hãy bảo vệ con mình!

Bạo hành mầm non: Cha mẹ hãy bảo vệ con mình!

Bạo hành mầm non: Làm thế nào để phát hiện con bị bạo hành? Làm thế nào để bảo vệ con khỏi vấn nạn bạo hành tại trường mầm non?

">

Hiệu trưởng mầm non doạ ném học sinh qua cửa sổ để... ép ăn

{keywords} 

Cuộc khảo sát đã được thực hiện với tổng cộng 1.000 người, bao gồm các chuyên gia CNTT, các kỹ sư DevOps và các nhân viên bảo mật hệ thống. 

Việc tiếp cận cơ sở hạ tầng và bảo mật đòi hỏi sự cảnh giác thường xuyên và tính ưu việt về công nghệ, như vậy mới có thể đảm bảo về tài sản, dữ liệu quan trọng của doanh nghiệp. Nhưng điều gì sẽ xảy ra khi các nhân viên được giao nhiệm vụ triển khai và quản lý các ứng dụng và cơ sở dữ liệu rời khỏi tổ chức và mang theo những thông tin bảo mật.

Khi các nhân viên có kỹ năng cao rời bỏ công ty, các tổ chức phải luôn đảm bảo rằng quyền truy cập chỉ được cấp cho nhân viên hiện tại.

Theo kết quả khảo sát, hơn một nửa (58%) quan tâm và lo lắng ở mức “bình thường” về việc các nhân viên cũ rời đi với về việc nhân viên cũ rời đi với các thông tin nội bộ, hoặc mang theo các kỹ năng về cách tổ chức của họ truy cập vào cơ sở hạ tầng thông tin. Hơn một phần tư (27%) “rất quan tâm”, cho thấy nhu cầu cấp thiết về một giải pháp đáng tin cậy. 

Mặc dù nhận ra được vấn đề nhưng quan trọng không phải là nhận thức, mà là thực thi. Hơn ba phần tư (77%) những người trong nhóm “rất quan tâm”cho biết tổ chức của họ đã triển khai các phương pháp bảo mật mới nhưng điều này gây ra những khó khăn cho nhân viên hiện tại.

Do đặc thù ngành CNTT, việc truy cập cơ sở hạ tầng là trách nhiệm được chia sẻ giữa các bên liên quan khác nhau. Câu hỏi đặt ra là ai là người chịu trách nhiệm cao nhất về các vấn đề này? 40% người được hỏi cho biết trách nhiệm thuộc về nhân viên bảo mật, trong khi 33% cho rằng DevOps và kỹ thuật nên chịu trách nhiệm. Thay vì theo đuổi một giải pháp phù hợp với mọi quy mô mà bỏ qua nhu cầu của các nhóm riêng lẻ, hệ thống truy cập cơ sở hạ tầng nên cho phép thực thi các chính sách truy cập tập trung theo các giao thức cụ thể. 

Hương Dung (Theo VentureBeat)

Vì sao Thung lũng Silicon cần tới Trung Quốc để thành công?

Vì sao Thung lũng Silicon cần tới Trung Quốc để thành công?

Trung Quốc là một thị trường đầy tiềm năng cho các công ty công nghệ lớn của Mỹ. Nhưng điều đó ngày càng trở nên khó khăn khi có quá nhiều yêu cầu được đặt ra.

">

83% chuyên gia IT lo sợ rằng nhân viên cũ tiết lộ thông tin nội bộ

友情链接