您现在的位置是:Ngoại Hạng Anh >>正文
Chủ nhà trọ lắp camera quay lén trong nhiều toilet
Ngoại Hạng Anh8人已围观
简介Chiều 26/6,ủnhà trọlắpcameraquayléntrongnhiềutoilet giải c1 Công an quận Hà Đông cho biết hành vi củ...
Chiều 26/6,ủnhà trọlắpcameraquayléntrongnhiềutoilet giải c1 Công an quận Hà Đông cho biết hành vi của nam chủ nhà trọ 58 tuổi chưa đến mức truy cứu trách nhiệm hình sự. Sau đó, UBND quận Hà Đông phạt ông này 12,5 triệu đồng về hành vi Thu thập trái pháp luật thông tin cá nhân của người khácvà buộc hủy video, hình ảnh các nữ sinh lưu trong điện thoại.
Theo điều tra, cuối tháng 2/2023, ba cô gái từ 20 đến 24 tuổi đến thuê phòng trọ. Tình cờ, một cô phát hiện phòng tắm có camera quay lén, giấu phía dưới bóng đèn nhà vệ sinh. Sự việc được báo công an.
![Camera quay lén nhà vệ sinh nữ tại nhà trọ phường Yên Nghĩa. Ảnh cắt từ video](https://vcdn1-vnexpress.vnecdn.net/2024/06/26/Anh-man-hinh-2024-06-26-luc-15-3009-5642-1719390532.png?w=680&h=0&q=100&dpr=1&fit=crop&s=zPUg--q2n9s_Nj8hGxYtAQ)
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Svay Rieng vs Shan United, 19h30 ngày 5/2: Khác biệt động lực
Ngoại Hạng AnhHư Vân - 05/02/2025 04:35 Nhận định bóng đá g ...
阅读更多Nghiệt ngã phận bán dâm nam
Ngoại Hạng AnhGia đình thiếu tình thương và sự tôn trọng đã đẩy Định vào vòng xoáy bi kịch. (ảnh minh họa)
Được “chạy” vào cấp 3, Định vẫn cố gắng cắp cặp tới trường, mặc dù, chữ nghĩacứ nhảy múa trước mắt cậu như ma trận. Nhưng đến khi bố ép Định đi thi đại họcthì cậu không thể chịu được. Để tránh nghe những lời mạt sát của bố, nước mắtsụt sùi của mẹ, cậu bỏ nhà lên Hà Nội, thoát khỏi sự áp chế của bố. Khi đấy,Định mới 17 tuổi. Lúc đầu, cậu sống nhờ một người bạn, đi xin làm bưng bê choquán phở. Nhưng công việc quá nhếch nhác, bà chủ cũng ngoa ngoắt, suốt ngày chửibới nhân viên nên Định lại bỏ. Cậu đi phụ hồ cho người ta. Nhưng nghề phụ thuộcvào công trình nên bữa đực, bữa cái. Định đói dài, người bạn có người yêu đếnsống cùng nên không cưu mang được Định. Buồn chán, mệt mỏi, Định lang thang vạvật ở hồ Thiền Quang. Có việc thì làm, không có việc thì ngắm người qua lại. Tốithì nằm trên ghế đá ngủ, chịu cảnh sương gió, rét lạnh.
Sa chân
Một chiều, một người phụ nữ cao to, tóc dài, mặt trát phấn bự, môi to son đỏchót đã rủ Định đi chơi, mời ăn uống rồi rủ Định về nhà ngủ. Cậu nghĩ đã gặpngười tốt, thương cảm mình nên hồn nhiên đi theo. Nhưng đến tối, người phụ nữlại lân la, vuốt ve đòi “gần gũi” Định. Lúc đầu, cậu cũng thấy ghê sợ, nhưng vì“cả nể” đã trót ăn uống một bữa túy lúy nên Định đành để im. Đến khi, người phụnữ cởi đồ, bảo Định “kích thích” thì cậu nhảy dựng lên kinh hãi. Té ra, người đóchỉ có phần trên giống phụ nữ, còn phần dưới thì y chang “mình”. “Em không đồngý nhưng người đó vừa năn nỉ, giãi bày hết sức thương cảm, hơn nữa, mình đã ănnghỉ ở nhà người ta, mang cảm giác chịu ơn nên em đành chấp nhận cho kẻ “nửa ôngnửa bà” đó muốn làm gì thì làm” – ánh mắt Định tối sầm. Sáng hôm sau, người ta“tặng” cậu 200.000 đồng làm quà, rồi xin số điện thoại. Định những tưởng mọichuyện chỉ dừng lại ở đó. Nhưng ngày hôm sau, điện thoại của cậu réo chuông liêntục. Ở đầu dây bên kia toàn là giọng nam sượng sượng, léo nhéo rủ đi “chơi”. Đóikhát nên cho dù chỉ dám ăn bánh mì cầm hơi nhưng chỉ sau 3 ngày, Định đã tiêuhết tiền, cũng không xin được việc. Vì thế, cậu lại tặc lưỡi nhận lời “đi chơi”với đàn ông.“Sau vài lần nữa thì em mới nghĩ đó là một "nghề" có thể giúp mình lúc cơnhỡ" – Định buồn nản. Thời gian đầu, mỗi tháng, Định “bắt” 20-30 khách. Ngườinào sộp thì cho 400.000-500.000 đồng, có khách bèo chỉ trả 50.000 đồng, Địnhcũng phải chịu vì họ cao to, xăm trổ đầy mình. Khách của Định chủ yếu là ngườiđồng tính, họ cũng “truyền khẩu” số điện thoại của Định để gọi cho cậu khi có“nhu cầu”.
Định quan hệ với rất nhiều “bóng kín” đã có vợ. Họ phải sống trong vỏ bọcgiới tính, rất đau khổ và mệt mỏi. Họ bảo giá như họ ngoại tình với đàn bà thìđã đành, đây lại phải đi tìm bạn tình nam. “Em là đàn ông nhưng cũng ái ngại chohọ. Em thì bị đưa đẩy đến nghề này, còn họ thì không có sự lựa chọn. Lúc đó, tựnhiên cũng thấy gần gũi, cảm thông với nhau hơn” – Định tâm sự. Định cho biết,sau 2 năm “hành nghề”, khách của Định cũng thưa dần, Định phải sang Bắc Ninh,Hải Phòng để “làm mới”. Cậu rất muốn bỏ nghề nhưng vì chưa tìm được việc. “Em đikhách ít lắm, chỉ là cầm cự lúc đói quá thôi. Hơn nữa, sống bám vỉa hè cũng nhưmột cơn nghiện, tìm được động lực để dứt hẳn với mối quan hệ cũ thật là khó”.
Theo nghiên cứu “Nam giới bán dâm đồng tính ở Hà Nội” của đơn vị nghiên cứusức khoẻ cộng đồng - Đại học Y, 49,5% mại dâm nam bán dâm dưới 1 năm, 13,8% bándâm dưới 2 năm, 14,7% bằng hoặc hơn 5 năm. Hầu hết chỉ sau 2-3 năm, các mại dâmnam đều tự động bỏ nghề bán dâm.
(Theo ANTĐ)">
(Ghi theo lời kể của Trần Văn Định)...
阅读更多Đại diện VietNam Airlines nói gì về việc một số tiếp viên buôn lậu?
Ngoại Hạng Anh- Sau khi khởi đăng loạt bài về hiện tượng một số tiếp viên hàng không vận chuyển hàng lậu, hàng có xuất xứ không rõ ràng, báo VietNamNet đã tiếp tục phỏng vấn đại diện Hãng hàng không Việt Nam về câu chuyện này.Tiết lộ gây sốc của những nữ "cửu vạn" hàng không"> ...
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Umm Salal vs Al
- Thí sinh suy sụp, suýt chết đuối trên biển ở Cuộc đua kì thú
- Độc đáo lễ rước nước tại Lễ hội Tản viên Sơn thánh
- Hot girl Trâm Anh khoe ảnh áo tắm quyến rũ, khẳng định chỉ sửa mũi
- Nhận định, soi kèo Silkeborg IF vs IK Sirius, 18h00 ngày 5/2: Lần đầu chạm mặt
- Nhà trọ Balanha: Đan Lê
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Newcastle vs Arsenal, 3h00 ngày 6/2: Wembley chờ Chích chòe
-
Thời gian qua, tôi có đọc một số bài viết về câu chuyện họp lớp và những ý kiến trái chiều về chủ đề này. Bản thân chúng tôi cũng vừa tổ chức thành công buổi họp khóa cấp ba nhân 15 năm ngày ra trường. Có thể nói, đây là một ngày hội thực sự ý nghĩa, xúc động, ngập tràn tình yêu thương và sẽ là kỷ niệm đẹp trong lòng thầy trò chúng tôi. Vậy làm sao chúng tôi có được một buổi họp lớp tuyệt vời đến thế? Trước ngày tổ chức dự kiến, chúng tôi đã kết nối với một số bạn có nhiệt huyết, có uy tín trong khóa để cùng bàn bạc, lên kế hoạch và dự kiến chi phí theo từng kịch bản. Sau đó, chúng tôi kết nối đến đại diện tất cả các lớp trong khóa để họp và cho ý kiến góp ý về nội dung chương trình, dự trù chi phí, kế hoạch truyền thông, tài chính, hậu cần...
Đại diện ban tổ chức sau đó đã trực tiếp trao đổi và xin ý kiến tư vấn, góp ý của Ban giám hiệu nhà trường về kế hoạch dự kiến, và được các thầy, cô rất ủng hộ và tư vấn rất nhiều nội dung thực tế, ý nghĩa.
Tiếp theo, chúng tôi đã kêu gọi ủng hộ của các bạn trong khóa và nhận được rất nhiều tấm lòng chia sẻ. Tiền ủng hộ này chúng tôi dành để tặng một công trình ý nghĩa cho trường, tặng học bổng cho học sinh vượt khó học giỏi, hăm hỏi các bạn trong khóa có hoàn cảnh khó khăn, thắp hương cho các bạn trong khóa đã mất... Trước ngày hội khóa, Ban liên lạc đã đến thắp hương cho các thầy cô, các bạn trong khóa không may qua đời, thăm hỏi các bạn có gia đình khó khăn...
>> 'Tư tưởng hơn thua khi đi họp lớp'
Vào ngày hội khóa, chúng tôi đến sớm để đón các thầy, cô giáo, các bạn cựu học sinh và thực hiện cài hoa lên ngực. Đó là một khung cảnh nghĩa, thấm đẫm tình thầy trò, tình bạn đã được vun đắp trong ba năm THPT, nhưng giá trị tình cảm trường tồn mãi mãi.
Tất nhiên, chúng tôi đã truyền thông trước đó rằng trong toàn bộ ngày hội khóa, sẽ không có ai là chủ tịch, giám đốc, tất cả đều là những người bạn, đều là học trò của các thầy, cô giáo. Chính vì vậy, ai cũng rất chân tình, xúc động khi gặp lại nhau.
Sau ngày hội khóa, chúng tôi nhận được rất nhiều tin nhắn, cuộc gọi từ các thầy cô, các bạn cựu học sinh, bày tỏ sự xúc động vì ý nghĩa của kỳ hội khóa vừa qua. Với chúng tôi, những người trong ban tổ chức, đó thực sự là một niềm xúc động. Chúng tôi đã kết nối được một cuộc hội ngộ thực sự ý nghĩa, tràn ngập niềm vui và tình yêu thương.
Dù vừa qua, tôi đọc một số bài viết về những mặt tiêu cực của buổi họp lớp, nhưng đến giờ, tôi vẫn tin rằng nếu tổ chức một cách bài bản, thiết thực, thì đây vẫn là một hoạt động rất có ý nghĩa. Sau buổi họp lớp, tôi đã suy nghĩ nhiều hơn về cuộc sống sau này, đó là mình phải sống ý nghĩa hơn, hạnh phúc hơn. Với những giá trị tốt đẹp như thế, cớ sao chúng ta phải suy nghĩ tiêu cực về chuyện họp lớp, phải không?
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.
" alt="'Họp lớp đáng giá khi không có chủ tịch, giám đốc'">'Họp lớp đáng giá khi không có chủ tịch, giám đốc'
-
Lãnh đạo Hà Nội xin lỗi người dân Đường Lâm
-
- Phóng viên VietNamNet đã ghi lại đượchình ảnh của Angelina Jolie - Brad Pitt đang dạo chơi trên bãi biển Côn Đảo vào sáng 13/11/2011.“Hồ sơ tình sử” Brad Pitt - Angelina Jolie
Angelina Jolie và những lần ghé thăm Việt Nam
Gia đình Jolie - Pitt đã tới Côn Đảo
Angelia Jolie thưởng thức cơm ở quán Cục Gạch
Angelina Jolie đưa con đi chơi Côn Đảo
" alt="Ảnh gia đình Angelina Jolie dạo biển Côn Đảo">Ảnh gia đình Angelina Jolie dạo biển Côn Đảo
-
Nhận định, soi kèo Al Duhail vs Al
-
Anh Nguyễn Duy Bảo Châu kể lại câu chuyện cho chúng tôi nghe.
Kể về mối tình học trò tinh khôi, Nguyễn Duy Bảo Châu nói: "Khi còn là cậu học sinh trường làng, mỗi lần đi học phải đi đò qua sông. Lần đó, trên một chuyến đò, tôi đã gặp người con gái tên H. là nữ sinh trường THPT Bao Vinh với nụ cười hiền và đôi mắt long lanh. Những tình cảm đẹp đó cứ lớn dần theo năm tháng và ngày nào tôi cũng đợi H. để đi chung trên một chuyến đò qua sông Tiên Nộn tới trường. Những tháng năm học phổ thông, hình ảnh người con gái đó đã khắc sâu vào tâm trí tôi và tôi đã yêu H. lúc nào cũng không hay...".
Hơn năm năm yêu nhau, mối tình của họ đẹp như chính phong cảnh hữu tình của thôn Tiên Nộn. Trải qua bao nhiêu sóng gió, hiểu nhầm của hai bên gia đình và cũng như lời ra tiếng vào của thôn xóm, hai người đã thuyết phục gia đình để làm đám cưới... Không ngờ, chỉ sau lễ hỏi nửa năm, một ngày, H. cảm thấy sức khỏe có vấn đề. Cô khó nuốt, khó thở và có biểu hiện nói lắp.Tình yêu đẹp như truyện cổ tích
Chia tay Bảo Châu, chúng tôi ra về, trời đã nhá nhem tối, đi dọc bờ sông Tiên Nộn, những chuyến đò đang chầm chậm qua sông. Chúng tôi như đang ngược dòng thời gian để trở về mối tình học trò của chàng trai gặp người con gái tại bến đò tình yêu này. Chắc ở nơi chín suối, người con gái đang mỉm cười mãn nguyện với một tình yêu như trong truyện cổ tích.
Đi khám rồi nhập viện. Bác sĩ cho biết, H. bị bệnh nhược cơ, một bệnh hiếm gặp và rất ít khi xảy ra với những người trẻ. Nhớ lại cuộc đối thoại với bác sĩ trong hành lang bệnh viện, Nguyễn Duy Bảo Châu vẫn còn rùng mình: "Bác sĩ đã gặp tôi và cho biết H. không thể qua khỏi cơn nguy kịch, gia đình phải chuẩn bị tâm lý. Những ngày cuối đời, nếu làm cho cô ấy thoải mái về tinh thần đó là liều thuốc cuối cùng để kéo dài sự sống. Hơi thở của cô ấy ngày một yếu ớt nhưng thấy tôi an ủi, cô ấy thấy bình an hơn. Nhưng rồi ngày định mệnh đã đến, hôm đó H. nắm chặt tay tôi như muốn nói điều gì. Nhưng hết thời gian thăm bệnh nhân, tôi phải ra ngoài. Chỉ vài phút sau, bác sĩ nói cô ấy đã mất. Tôi choáng váng và đau đớn vô cùng. Lúc cô ấy cần tôi nhất, tôi lại không thể ôm H. vào lòng...".
Nói chuyện với người đã mất
Đã hơn bốn năm kể từ ngày H. ra đi, nhưng người dân thôn Tiên Nộn đã quen thuộc hình ảnh cứ xế chiều Bảo Châu lại ra đồng trò chuyện với người vợ đã mất. Nỗi đau ngày H. mất cứ hiện về trong mỗi giấc mơ của người đàn ông trẻ này. "Cứ chiều chiều, em lại thấy anh Châu ra mộ của chị H. nói chuyện. Anh ấy thương chị H. lắm, cả làng ai cũng biết, ngày cưới nhau chị H. đã yếu lắm, anh Châu phải cõng chị ấy. Rồi vài tháng sau đó, em lại thấy anh ấy bồng chị ấy từ trên xe taxi về, lúc đó chị ấy từ bệnh viện trở về. Và từ đó đến nay, ngày nào anh ấy cũng ra ngoài đồng thăm chị...", em Nguyễn Thị Thủy, người cùng thôn kể.
Bảo Châu kể: "Hằng đêm, tôi không thể nào chợp mắt được, hình ảnh của cô ấy cứ hiện về. Tôi không dám nhắm mắt lại, vì lúc đó tôi lại quay trở lại những hình ảnh H. trong bệnh viện, trong đám tang. Cũng muốn quên đi để sống nhưng có lẽ tôi không thể yêu ai hơn cô ấy. Đã nhiều năm trôi qua, cũng có những người con gái đến với tôi nhưng trái tim tôi chưa sẵn sàng…".
Đám tang và đám cưới của H. diễn ra trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, làm cả dân làng mỗi khi nhắc về câu chuyện buồn của hai người đều xót thương. Một người dân trong thôn cho chúng tôi biết: "Biết H. không sống được nhiều, nhưng thằng Châu vẫn quyết tâm cưới. Cứ nghĩ là con bé sống được dăm ba năm gì đó, ai ngờ mới về nhà mẹ chồng làm dâu được ba ngày thì mất. Lúc còn sống, H. dễ thương lắm. Nhưng số phận nó cay đắng quá!".
Cuộc chiến giữa sự sống và cái chết của H. cũng giống như cuộc chiến của Châu đấu tranh để được cưới H. về làm vợ. Họ đã cố gắng làm thay đổi định mệnh oan nghiệt đó, dù chỉ ở bên nhau với danh nghĩa vợ chồng vỏn vẹn ba ngày. Nhưng Nguyễn Duy Bảo Châu chưa một lần hối hận với những quyết định của mình: "Ngày cô ấy gần đi, cô ấy cứ chảy nước mắt mãi. Nhìn vợ, tôi thấy đau lòng, nhưng cô ấy an ủi tôi: "Được làm vợ anh một ngày, em có không còn ở trên thế giới này cũng không hối tiếc. Đó là những hạnh phúc của cuộc đời em...".
Từ ngày H. phát hiện ra bệnh, một mình Châu lo lắng chạy thuốc thang cho người yêu. Hơn ba năm giấu hai bên gia đình về bệnh tật của H., những toa thuốc và số tiền chi trả cho bệnh viện được bà Thiệp phát hiện. Bà Thiệp buồn bao nhiêu thì thương cho con trai bấy nhiêu. "Hôm đó, tôi tìm đồ trong tủ mới thấy đống giấy tờ. Đọc ra mới biết là giấy trả nợ viện phí, mắt tôi tối rầm lại khi đọc đến tờ viện phí thứ 3. Hóa ra, ngày nào, thằng H. cũng phải đóng 2 - 3 triệu đồng tiền thuốc. Ba năm rồi, nó giấu tôi, biết ra rồi thì đã đổ nợ. Vậy mà, con H. vẫn không qua khỏi...". Nỗi đau của người mẹ nhìn đứa con trai mới lớn ngập chìm trong dằn vặt đau đớn khi con dâu qua đời, bà Thiệp như đứt từng khúc ruột: "Nhớ lại những ngày đó thật khủng khiếp. Gia đình tôi đã có lúc không có hạt cơm nào ăn vì phải lo tiền thuốc cho con dâu. Biết là con H. không qua khỏi, nhưng tôi vẫn cứ hy vọng…".
Cũng vì quá thương H., nên khi H. sắp rời xa thế giới này, Bảo Châu muốn cô ấy được hạnh phúc, xin hai bên gia đình cưới H. Nhưng bố của anh đã quyết liệt phản đối và nói: "Nếu mi mà lấy nó là tau sẽ từ mẹ con mi". Nói là làm, bố của Châu đi trả lễ bên họ gái. Còn bà Thiệp sợ con trai trong lúc rối trí làm liều nên bà đã cắn răng âm thầm đi hỏi vợ cho con. Còn Bảo Châu với quyết tâm: "Cô ấy còn sống một ngày, một giờ, tôi vẫn cưới. Chúng tôi chỉ có một ngày trăng mật ở suối nước nóng Tân Mỹ, nhưng đó là giây phút ý nghĩa nhất cuộc đời mình…"!.
(Theo Người đưa tin)Ngưỡng mộ chuyện tình hiếm có
Đại diện UBND xã Phú Mậu (huyện Phú Vang, tỉnh Thừa Thiên - Huế) cho biết: "Lãnh đạo xã biết rất rõ hoàn cảnh éo le của chị H. và tình yêu mãnh liệt, vượt qua mọi rào cản của Nguyễn Duy Bảo Châu. Tuy nhiên, mối tình cảm động của họ phải đứt gánh giữa chừng do chị H. mắc bệnh nặng. Giờ đây, câu chuyện tình của họ được nhiều người dân trong xã biết đến và hết sức ngưỡng mộ…".
" alt="Chàng trai tổ chức đám cưới dù người yêu sắp mất">Chàng trai tổ chức đám cưới dù người yêu sắp mất