- Sau khi chiêu mộ thành công Bernardo Silva và Ederson,ểnnhượngchiềđèo hải vân HLV Guardiola còn muốn đưa về sân Etihad 5 cầu thủ nữa, trong đó mục tiêu hàng đầu là Alexis Sanchez.
De Gea hết giá trị lợi dụng: Mourinho "lật tẩy" mưu đồ Perez- Sau khi chiêu mộ thành công Bernardo Silva và Ederson,ểnnhượngchiềđèo hải vân HLV Guardiola còn muốn đưa về sân Etihad 5 cầu thủ nữa, trong đó mục tiêu hàng đầu là Alexis Sanchez.
De Gea hết giá trị lợi dụng: Mourinho "lật tẩy" mưu đồ PerezVợ chồng tôi không may mắn như chị Hải Minh, hai đứa chỉ vẻn vẹn 12 triệu/tháng. Tháng nào chồng tôi gắng sức tăng ca thì tổng thu nhập khoảng 13 triệu.
Chúng tôi khá may mắn khi được hai nhà nội ngoại hỗ trợ mua 1 căn hộ tập thể kiểu cũ ở vùng ven Hà Nội. Cơ quan cách nhà chừng 2km thôi nên tôi đạp xe đi làm, vừa tập thể dục vừa tiết kiệm tiền xăng.
Ở quê, ông bà nội ngoại đều có ruộng, vườn to, nuôi thả đủ thứ. Thương con vất vả, hầu như tuần nào bố mẹ tôi cũng gửi đồ ra. Bà ngoại gửi con gà thì bà nội lại cho con cá... Cứ thế, tủ lạnh nhà chúng tôi chẳng bao giờ thiếu thức ăn. Chuyện chợ búa cũng chỉ quanh quẩn mấy cọng hành, rau thơm... để bữa cơm thêm màu sắc, mùi vị.
Có thể tính "con nhà nghèo", chúng tôi đều thích mang cơm trưa đi làm chứ hiếm khi gọi đồ. Cứ làm cơm tối, tôi lại nấu dư ra chút đồ ăn mặn. Sáng mai, chồng cắm cơm, vợ làm rau là chúng tôi có bữa trưa nóng sốt mang đi làm và tiết kiệm được ối tiền.
Ngay từ lúc cưới chúng tôi đã thống nhất sẽ biếu bố mẹ hai bên 2 triệu/tháng gọi là phụ giúp tiền chợ cho ông bà. Thế là cố định mỗi tháng chúng tôi tiêu 4 triệu cho khoản này. Tiền điện nước, internet... chỉ loanh quanh 1 triệu. Thêm chừng triệu rưỡi mua rau dưa, hoa quả, và 500 ngàn tiền xăng xe cho chồng, 500 ngàn để tôi tiêu vặt, chúng tôi để dành được khoảng 3-4 triệu/tháng.
Tôi nghe các chị lớn tuổi ở cơ quan nên cũng chia tiền thành nhiều khoản để quản lý. Thông thường, mỗi tháng tôi sẽ để khoảng 500-800 ngàn (nếu chồng tăng ca nhiều) để tiết kiệm dài hạn, 500 ngàn khác tôi để dành cho việc con cái vì chúng tôi đã có kế hoạch rồi. Chúng tôi có khoảng 500 ngàn để thỉnh thoảng mời nhau 1 ly trà chanh hay "ăn tươi".
Chồng tôi đang theo học một khoá nâng cao nghiệp vụ nên tôi cũng luôn nhớ để dành 1 khoản nhỏ xinh hàng tháng để tích góp cho anh ấy đóng học phí.
Có thể nhiều người sẽ nói vợ chồng tôi quá ki bo, dè sẻn nhưng biết làm sao được, khi chưa có đủ điều kiện thì cứ bằng lòng với những gì mình có thôi! Sau này, khi kiếm được nhiều hơn, cuộc sống ổn định hơn, chúng tôi vung tay thoải mái chắc cũng chưa muộn đâu!
Độc giả có thể gửi bài theo địa chỉ [email protected]. Ý kiến của bạn không nhất thiết trùng với quan điểm của VietNamNet. Xin chân thành cảm ơn!" alt=""/>Thu nhập chỉ chục triệu, vợ chồng tôi vẫn sống thoải mái20 năm sống ở trên đời, mình chưa thấy ai đánh ghen như chị. Chị gái mình ngoài 30 tuổi, đang làm phó giám đốc một trung tâm việc làm. Chị đã kết hôn và có 2 cháu, cuộc sống vô cùng viên mãn, anh rể mình cũng làm leader tại một công ty.
Trong mắt nhiều người,có cả mình,anh chị là một gia đình hoàn hảo. Thế rồi mọi chuyện đảo lộn, chị phát hiện ra anh có tình nhân bên ngoài, lúc mới biết chị sốc lắm mà chỉ tâm sự với mẹ đẻ và mình. Mình rất bức xúc anh rể và muốn thẳng tay trừng trị kẻ thứ 3 chen chân vào gia đình chị mình,thế nhưng đổi lại chị kêu mình bình tĩnh, mọi chuyện để chị xử lý.
Và mọi người biết chị mình xử lý làm sao không? Không những không đánh ghen chị còn thuê người đi chụp hình, thu thập chứng cứ và nhân lúc 2 gia đình đang đông đủ, vạch mặt anh rể mình, đưa ra một tờ giấy ly hôn với 2 lựa chọn: Đồng ý ly hôn tài sản chia đôi, con cái thìcon bé theo chị thằng cu lớn cho cháu tự lựa chọn sống cùng bố hoặc mẹ. Nếu anh không đồng ý ký giấy thì ra tòa,lúc đó chị không đảm bảo là các con sẽ không nhìn thấy những hình ảnh xấu xa của người bố như anh.
Anh rểmình khóc lóc, quỳ xuống xin lỗi và hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa, anh nói do thường xuyên phải đi tiếp khách anh trót dại bị dụ dỗ chứ chưa bao giờ có ý định bỏ vợ bỏ con. Nhìn cảnh tượng lúc đó đúng thảm luôn vậy mà chị gái mình không hề động lòng chỉ ném lại một câu:
- Nếu hôm nay người ngoại tình là tôi, tôi cũng nói như anh thì anh sẽ tha thứ cho tôi chứ hay đánh sấpmặttôi?
Hai bên gia đình cũng ra sức khuyên bảo kêu chị nghĩ cho các con, dù anh mắc sai lầm nhưng là người bố tốt. Tối hôm đó giải tán và chị mình vẫn giữ nguyên quyết định, cho anh thời gian 3 ngày để ký giấy,không chị sẽ đơn phương nộp ra tòa cùng bằng chứng ngoại tình của anh, lúc đó anh đừng trách chị đã không giữ lại chút thể diện cho anh.
Vớitư cách là một đứa em mình làm sao mong chị mình hôn nhân không trọn vẹn và tan vỡ được cơ chứ, huống hồ anh là một người đàn ông cũng có chút sự nghiệp,ra ngoài biết bao cô gái trẻ đẹp,cũng khó không có chút động lòng. Nếu xử lý thì đáng lẽ chị phải xử lý cô gái kia tránh xa anh ra theo cách đa phần mọi người vẫn làm.Mình còn nói:
- Ngày xưa bé em giành giật đồ chơi của chị thì chị đánh em chứ mắc gì đi đập đồ chơi của mình phải không.
Vậy mà chị đáp lại như tát nước vào mặt mình:
- Đồ vật và con người mà mày so sánh như vậy được à, anh mày không có não như đồ vật hay sao. Chẳng ai dụ dỗ hay lôi kéo được nếu anh rể mày không cho phép, không giúp được gì thì bớt xàm đi.
Mình thực sự ức chế khi nghe chị chửi, không lẽ muốn chị giữ gìn hạnh phúc gia đình, tha thứ một lần cho lỗi lầm của chồng để các cháu có bố có mẹ,gia đình trở về như xưa lại khó như thế sao, trong khi gia đình tan nát thì kẻ đáng ghét là tiểu tam lại nhơn nhởn ngoài kia. Các anh các chị nói em nghe có phải chị em giận quá mất khôn hay không?
Suy nghĩ của cô em gái thực tế là suy nghĩ của rất nhiều… người thân trong những gia đình xảy ra chuyện ngoại tình.
Khi ấy, người ta khuyên người bị phản bội nghĩ về hạnh phúc gia đình từng có, nghĩ về những đứa con, sợ bố mẹ ly hôn thì con cái lại khổ... Như một thành viên đã khuyên nhủ: "Nếu có thể hãy tha thứ một lần, để 2 con có cuộc sống trọn vẹn. Mình tin có những người ngựa quen đường cũ nhưng cũng có những người sẽ hối hận và trân trọng gia đình hơn. Thay vì một lần dứt khoát thì hãy cho anh chồng duy nhất một lần để quay về bên vợ con, nếu còn lần 2 dứt khoát cũng không muộn".
Dựa trên suy nghĩ này, "tôi không ly hôn vì nghĩ cho con" là lý do, là lời ngụy biện của nhiều người chọn chấp nhận việc có thể tiếp tục bị lừa dối, thà đánh cược niềm tin còn hơn phải lựa chọn ly hôn.
Họ hy vọng, mong chờ một cuộc làm lại ngoạn mục, gia đình trở lại là có vẻ hạnh phúc (có vẻ thôi nhé, vì ai biết họ có thực sự hạnh phúc không, ai biết người từng lừa dối có còn đang lừa dối hay không, ai biết trong lòng người từng bị phản bội có dậy sóng với những nghi ngờ chưa ngủ yên hay không). Hy vọng này có vẻ hên xui, may mắn thì vẫn có gia đình "nắm tay đi qua mùa bão giông càng thấy trân trọng ngày tươi sáng", nhưng số "phản bội lần một không tránh khỏi lần 2 và lần thứ n" dường như cũng quá nhiều.
Nhiều người còn giữ suy nghĩ: Khi một người chồng phản bội vợ, thì vấn đề nằm ở đám tiểu tam đã quyến rũ anh ta. Hãy đánh đuổi hết tiểu tam đi, giữ lại chồng cho mình, giữ lại bố cho con, đó là cách bảo vệ hôn nhân tốt nhất, giống như cách nghĩ của cô em gái trong câu chuyện.
Song những người ngoài cuộc với cái đầu lạnh, họ nghĩ gì?
- "Thế giới này ai cũng khuyên người vợ phải biết hy sinh vì các con, vì gia đình. Nhưng chẳng một ai khuyên người vợ hãy vì bản thân mình cả. Dù đúng dù sai người phụ nữ vẫn là người chịu thiệt thòi. Thà chịu thiệt một chút còn hơn chịu thiệt suốt cuộc đời. Hy sinh vì các con là để cho chúng nó sống trong một gia đình mà bố nó phải gương mẫu, chẳng ai đảm bảo được việc về sau đứa con lớn lên nó không tôn trọng cha mình. Xong lúc đấy người phụ nữ ở giữa lại chịu đau khổ à? Đúng là cuộc sống này lúc nào cũng nhen nhóm những tư tưởng cổ hủ, bất công với người phụ nữ".
- "Đổi lại là phụ nữ ngoại tình thì chồng bỏ không thương tiếc. Hà cớ gì chồng ngoại tình lại được xem xét tha thứ. Nực cười".
- "Có 1 câu nói thế này: Chưa trải qua đau khổ của người khác thì lấy tư cách gì khuyên họ bao dung?".
- "Tại sao khi bắt quả tang rồi mới hối lỗi và xin tha thứ? Sao không tỉnh sớm đi? Rồi đâu ra cứ ngoại tình mà quay lại là được? Nhất là đối với đàn ông coi đó là chuyện bình thường. Do chúng ta chấp nhận tư tưởng như vậy mới nhiều người dám ngoại tình. Nếu thằng đàn ông yêu vợ thương con thì dù có chút động lòng với người ngoài nhưng nghĩ đến hậu quả hay nghĩ đến suy nghĩ vợ con biết được thì sẽ không dám hoặc lỡ. Liệu chị bạn không công bố hay phát hiện thì anh ta sẽ thôi ngoại tình và xin lỗi không? Mình là mình ly dị, không nói nhiều".
- "Ủng hộ chị thớt. Văn minh, lịch sự, dứt khoát!".
- "Cô chị giỏi giang, thông tuệ hết phần cô em".
Đó là những lời nhắn nhủ của đa số thành viên diễn đàn dành cho cô em gái.
Còn bạn, bạn sẽ chọn xử lý thế nào nếu rơi vào hoàn cảnh đó?
Theo Dân Trí
Một người phụ nữ còn khá trẻ gửi bức thư tâm sự, trong thư cô ấy nói mình trót yêu một người đàn ông đã có gia đình, yêu rất nhiều nên không thể rời bỏ, dù đã để vuột qua vài cơ hội khác trong đời.
" alt=""/>Một pha xử lý chồng ngoại tình gây tranh cãiTrong thâm tâm tôi mong một mái ấm giống như của bố mẹ mình, hai ông bà sống rất tình cảm, đến tuổi này rồi gọi nhau vẫn một điều anh, hai điều em. Bố thích ăn đồ mẹ nấu và mẹ kiếm được công thức món mới nào đều làm cho bố ăn thử. Ngày hai anh em tôi còn nhỏ, mẹ cũng là người có mặt rất nhiều bên hai anh em, chăm sóc chúng tôi từ bữa ăn giấc ngủ. Ngày đó thấy mẹ chăm bố con tôi rất nhẹ nhàng, đơn giản, mà vẫn vô cùng ấm áp.
Vợ tôi thì hay rồi, không hiểu bản năng làm mẹ của em ở đâu mà từ khi em sinh con, nhà cửa đảo lộn lên tất cả.
Lúc còn là vợ chồng son em đã hiếm khi nấu ăn cho tôi rồi, toàn tôi đi làm về thì vào bếp nấu chính, em chỉ cắm nồi cơm ngồi đợi chồng về. Hôm nào tôi không nấu là em gọi ngay shipper mang thức ăn bên ngoài đến. Bây giờ chúng tôi có con, em chỉ ở nhà quanh quẩn với con thôi cũng cảm thấy ngộp thở.
Em thường xuyên ca thán với tôi biết thế này không đẻ nữa, mỗi khi con khóc em đều cuống cả lên, mất kiên nhẫn hô tôi pha sữa cho con uống, lấy bỉm để em thay… mà thực sự con khóc vì cái gì thì hình như em không hiểu. Đưa bình tới miệng con càng ưỡn lên quấy không chịu bú, bỉm thì chưa thấy nặng, đến lúc tôi bảo "hay em cho con ti xem sao" thì em mới thử, rồi thằng bé lại chịu. Ra nó gắt ngủ nên quấy, ngậm được ti mẹ chưa đầy mấy phút đã ngủ say.
Vợ tôi luôn than có con khiến em trầm cảm quá, ôm con cho bú cả ngày thì còn gì là ngực nữa, em không thích hợp để làm một người mẹ. Thực sự tôi đã làm hết cách, thuê cả người giúp việc đỡ đần, nhưng vẫn không thỏa lòng em vì giúp việc không chăm bé buổi đêm, thằng bé vẫn làm em mất ngủ. Được một tháng người giúp việc không chịu được tính khí gắt gỏng của em nên nói khéo xin về.
Bố mẹ tôi mấy lần sang chơi nhà thấy cửa nhà bừa bộn, quần áo khăn tã lộn cả lên đầu, mùi hôi khai, yếm khí ngập phòng thì rất không hài lòng với con dâu. Bố mẹ có góp ý vợ tôi là giờ em bé được vài tháng rồi, không cần kiêng cữ nữa cũng nên để ý đến nhà cửa một chút cho gọn gàng.
Thế mà vợ tôi tức tối, bố mẹ về thì nói với tôi rằng ông bà trước giờ luôn điều khiển, giáo huấn con dâu, ở riêng rồi mà vẫn còn can thiệp. Em gọi điện khóc lóc với bố mẹ đẻ, cứ như em đi lấy chồng bị ngược đãi, sống khổ sở lắm. Bố mẹ vợ tôi quen nuông chiều em từ nhỏ, nghe em khóc gọi điện thì lập tức đến đón em về, không cần biết sự thể ra sao.
Tôi giận vợ nên không sang đón, trong khi bố mẹ vợ còn muốn tôi sang xin lỗi vợ mới được đón vợ về. Tôi chẳng biết nên xin lỗi vì cái gì, tôi có làm gì sai đâu. Chẳng lẽ cho cô ấy ở lại bên ngoại luôn để gia đình tan vỡ, chứ có người vợ thế này, đến hết đời tôi cũng khổ phải không?
Theo Dân trí
Vợ tôi là tiểu thư cành vàng lá ngọc của một gia đình rất giàu và có máu mặt. Bố mẹ vợ là chủ một tập đoàn kinh tế làm ăn đủ lĩnh vực. Họ không thiếu tiền, thế lực cũng rất lớn.
" alt=""/>Lấy phải một cô vợ tiểu thư, tôi chỉ muốn trả luôn cho nhà ngoại