Bên cạnh đó, bản vẽ thiết kế ban đầu cổng trường cũng không có phần giằng sắt, chỉ có 2 trụ đỡ để giữ tấm biển sắt “Điểm trường Bản Phung”.
Tuy nhiên, để xác định và kết luận được nguyên nhân, theo tôi cần điều tra và phân tích kỹ hiện trường. Theo như những hình ảnh tại hiện trường cho thấy, cột trụ đổ sập tận chân, do đó loại trừ khả năng bị ảnh hưởng bởi các yếu tố địa chất như sụt lún hay đất mềm nhão gây ra nghiêng đổ.
Theo như những hình ảnh hiện trường, kết cấu bên trong cột và chân cột dường như không có cốt thép.
Hiện trường vụ sập cổng trường
Cột trụ được thiết kế không có cốt thép bên trong, như vậy đây là loại trụ chịu trọng lực. Với loại này, tùy theo chiều dài cánh cổng và chất liệu, vẫn có thể xây dựng không có cốt thép bên trong, miễn đơn vị thiết kế tính toán chuẩn.
Ở đây, nguyên nhân có thể do trụ cổng xây không có chân đế móng. Thông thường, khi xây dựng cần phải có chân móng sâu khoảng 60-80 cm bên dưới và chiều rộng thêm 15-20 cm các bên.
Tất cả móng này được đặt trên lớp tạo phẳng bằng đá dăm và cát dày khoảng 10 cm. Nền móng bên dưới phải được đầm chặt, sau đó mới xây móng và thân trụ cổng.
Do đó, việc trụ cổng bị gẫy đôi có thể do bị lật trụ và va đập xuống đất.
Với những loại cổng chịu trọng lực như vậy, để có thể chịu được lực uốn - gồm trọng lượng của cánh cổng và ngoại lực tác động (như xe ô tô đâm phải hay học sinh trèo lên cổng,...) - cần phải có trọng lượng hợp lý, tức kích thước trụ cổng và móng phải được mở rộng, đủ sâu để đảm bảo chống lật .
Như vậy, nguyên nhân có thể do đơn vị thiết kế không đúng hoặc thiết kế đúng nhưng việc thi công có vấn đề nên đã gây ra thảm họa
Trong những trường hợp này, cần thiết kế loại cổng dạng trụ uốn (vốn có khả năng chịu lực cao hơn), trong đó có cột bê tông cốt thép mới có thể thật sự vững chắc và chịu đựng được thời tiết khắc nghiệt.
Thời Vũ
(Bài viết thể hiện quan điểm của độc giả)
Cổng trường đổ đè chết 3 học sinh ở điểm Bản Phung được xây dựng từ tiền xã hội hóa, do UBND xã làm chủ đầu tư. Chủ tịch xã cho biết: "Theo thiết kế, việc xây dựng bằng cách đào 2 hố và xây gạch và vữa lên".
" alt=""/>Nguyên nhân nào dẫn tới vụ sập cổng trường ở Lào Cai?Trong khi bạn bè cũ ai cũng thành danh, có của ăn của để thì vợ chồng tôi vốn được cho là “cặp đôi hoàn hảo” lại kém cỏi nhất. Chồng có vẻ không cam lòng, ngại với những người bạn cấp 3. Trước đây anh hay “vỗ ngực” với bạn bè nên bây giờ càng nghĩ ngợi. Mang tiếng lập nghiệp trên thành phố mà nhà thuê chật hẹp, tháng chắt chiu từng đồng khiến anh luôn cảm thấy ấm ức.
Lần này sau dịch, lớp cấp 3 tổ chức họp lớp để gặp mặt mọi người. Ban đầu chồng định không đi nhưng bị bạn bè khích tướng nhiều quá nên anh… bực tức. Anh nói cả hai vợ chồng sẽ về quê họp lớp cho đội bạn cấp 3 “biết mặt”, bõ công mình là người “thành phố”.
Hôm đó, thấy chồng đi vay bạn thân 15 triệu, tôi hốt hoảng. Hỏi ra mới biết, anh dùng số tiền đó để thuê một chiếc xe hơi, mua nhiều quà đắt tiền mang về buổi họp lớp. Tôi hỏi tại sao anh phải làm vậy thì anh cau có: “Mình ở phố về, không có xe hơi xịn chúng nó cười vào mặt cho à? Em cấm nói là xe đi thuê đấy nhé, cứ nói xe của mình cho chúng nó sợ. Với lại, số quà này cũng cho mỗi người một món. Mình không thể thua kém chúng nó được”.
Nghe chồng nói, tôi ngán ngẩm vô cùng. Trước giờ biết chồng có tính sĩ diện, hay “chém gió” khoe khoang mình có nhà to, lương cao nhưng không ngờ anh lại “nổ” như vậy. Vợ chồng kinh tế khó khăn, tiền thuê nhà còn phải khất mà anh lại tính đến chuyện đi vay 15 triệu khoe mẽ thì quả thật không còn lời nào để nói.
Sáng đó, anh giục tôi về rất sớm. Đến nhà hàng, anh đỗ xe cái xịch, bước ra với diện mạo như làm giám đốc, dáng vẻ oai phong. Anh bắt tôi phải ăn diện thật đẹp cho đúng dáng “phu nhân”.
Suốt buổi tiệc, tôi phải nghe chồng kể với bạn bè về công ty của anh, mấy căn hộ của anh và cả vài miếng đất anh đang sở hữu.
Trong số đó cũng có vài người khoe khoang mình làm giám đốc, lương cao, người lại kể mình mới mua nhà chục tỷ ở khu đô thị hạng sang. Cũng có người giản dị, mặc bộ đồ công ty đến vì “qua một lúc còn vội đi làm”.
Sau buổi họp lớp, chắc sẽ có một vài người còn khó khăn chạnh lòng khi thấy bạn bè của họ ai cũng là ông nọ bà kia. Cũng sẽ có một vài người như chồng tôi sợ một ngày lộ ra “thân thế” thật. Chồng tôi đang là một diễn viên vào vai rất khéo. Nhìn cách anh ăn nói không chút xấu hổ về công việc, của cải của mình, người đầu gối tay ấp với anh bao năm như tôi cũng thấy rùng mình. Anh làm như vậy để được gì? Sự sĩ diện của anh liệu có làm cho bạn bè yêu quý, tôn trọng anh hơn.
Nghĩ cho cùng, họp lớp là để gặp gỡ bạn bè xưa, ôn lại kỉ niệm thời học sinh chứ đâu phải bữa tiệc khoe của. Dù có giàu sang thực sự thì cũng không cần thiết phải nói. Dù có nghèo khó thì cũng không cần phải xấu hổ với ai cả. Cái quan trọng chính là tình cảm bạn bè, nhớ về nhau những ngày còn vô lo vô nghĩ mới là điều đáng trân quý.
Độc giả M.
*Mời độc giả gửi bài viết chủ đề Họp lớp về email: bandoisong@vietnamnet.vn. Trân trọng cảm ơn!
" alt=""/>Mang sĩ diện đi… họp lớp