Năm 23 tuổi, bà Phạm Thị Chức (hiện 78 tuổi - Hoàn Kiếm, Hà Nội) về làm dâu gia đình ở khu phố cổ Hà Nội.
Bố mẹ chồng bà là cụ Nguyễn Như Mậu và Lương Thị Trình - cặp vợ chồng buôn lụa trên phố Hàng Ngang, từng tham gia nhiều chương trình ủng hộ Cách Mạng như: Tuần lễ vàng, mua vải may áo khoác mùa đông cho chiến sĩ, góp gạo làm từ thiện…
Cuộc sống làm dâu
Bà Chức kể, bố mẹ chồng bà buôn bán lụa. Những năm đầu thế kỷ 20, họ thường xuyên xuất khẩu hàng sang Lào, Campuchia, Ấn Độ. Gia cảnh thuộc hàng bề thế, có của ăn, của để.
Cửa hàng buôn lụa rộng hơn 200m2 của hai cụ nằm trên con phố giao thương sầm uất. Đây vừa là nơi ở của đại gia đình nhà cụ Mậu, vừa là nơi bán hàng.
Năm 1965, bà Chức về làm dâu, hai cụ không còn buôn lụa. Dẫu vậy, cuộc sống của họ vẫn khấm khá, có người giúp việc.
![]() |
Bà Phạm Thị Chức. |
“Trước khi cưới, tôi cũng lo lắng, trăn trở nhiều, không biết sau này ăn ở ra sao? Mẹ chồng có tâm lý không? Gia đình cụ giàu có, nề nếp từ xưa liệu cụ có khó tính với con dâu không?”, bà Chức nhớ lại.
Vậy nhưng, mọi trăn trở đều tan biến khi cụ Trình đón con dâu bằng vòng tay ấm áp và tình cảm thuần hậu.
Gia đình chồng bà Chức không mang nặng tư tưởng phong kiến, cổ hủ. Bà Chức là phận dâu con nhưng không phải vào bếp nấu nướng. Mọi việc cụ Trình giao người giúp việc lo liệu. Mãi sau này, khi kinh tế sa sút, bà Chức mới phải làm việc nhà.
Ngày đầu tiên, cụ Trình gọi bà Chức đến, căn dặn nếp sống, tính cách của từng thành viên. Nhờ vậy, bà Chức không bị bỡ ngỡ, lại dễ hòa nhịp với cuộc sống mới.
“Mẹ chồng tôi tính tình ôn hòa, được lòng mọi người. Với con dâu, cụ chưa bao giờ to tiếng, quở trách chuyện gì. Tuy nhiên, cụ thường dạy tôi, nói chuyện với người lớn phải kính cẩn, lễ phép, với người dưới không được cao giọng”, bà Chức nói.
Mặc dù sống đơn giản nhưng mẹ chồng bà Chức rất coi trọng bữa ăn. Bữa cơm nấu vừa đủ và được bày biện đẹp mắt.
Cụ coi bữa ăn là sợi dây gắn kết các thành viên trong gia đình. Đến bữa cơm, người lớn tuổi ngồi vào bàn, con cháu mới được ngồi.
“Mẹ chồng tôi kể, thời điểm khá giả nhất, cụ nuôi một đầu bếp riêng, có thể nấu được cả món Âu và Á, bữa cơm khá cầu kỳ nhưng khi khó khăn, cụ ăn món đơn giản cũng thấy ngon miệng. Cụ nói, đó là lối sống linh hoạt, thích nghi với mọi hoàn cảnh”, bà Chức chia sẻ.
Ngày bà Chức sinh con thứ 2, mẹ chồng quan tâm đến ăn uống, chăm sóc sau sinh. Cụ nhờ giúp việc nấu cho con dâu nhiều món ngon, bổ dưỡng.
“Cụ thương tôi sinh con không có chồng bên cạnh. Ông Tiến mới vào chiến trường, lúc ấy chẳng biết sống hay chết”, giọng bồi hồi, bà Chức kể tiếp.
Bà Chức chia sẻ thêm, mẹ chồng bà không chỉ quan tâm đến việc ăn uống, học hành của con cháu mà rất chú trọng đến đời sống tinh thần.
Ngày chồng bà Chức còn nhỏ, cụ cho học đàn violin. Vì cụ quan điểm, ngoài ăn mặc, mỗi người cần được bồi dưỡng về mặt tâm hồn, để hình thành nhân cách tốt.
Bốn thế hệ gìn giữ nếp nhà
Căn nhà cổ kính, mang đậm đặc trưng kiến trúc Hà Nội thời Pháp trên khu phố cổ từng là tiệm vải Phát Đạt một thời. Nay tiệm vải không còn nữa nhưng vẫn là mái ấm của các con cháu cụ Mậu và cụ Trình. Những năm cụ Trình còn khỏe mạnh, có 4 thế hệ cùng chung sống dưới một mái nhà.
![]() |
Vợ chồng ông Tiến, bà Chức trong căn nhà lưu dấu thời gian. |
Vợ chồng ông Tiến mang nếp sống của người Hà Nội xưa truyền lại cho con cháu. Thế hệ trước gìn giữ cho thế hệ sau, cứ thế mà tiếp nối.
Bốn người con của bà Chức đều trưởng thành, học được cách sống nhường nhịn. Vợ chồng bà quan niệm, cho con cái chữ chứ không cho tiền nên ngay từ nhỏ, các con của ông bà đều hăng say học tập.
Bà Chức cho biết thêm trong nhà mọi người không nói to tiếng, muốn ý kiến phải từ tốn thưa gửi…, các con, các cháu nhìn vào bố mẹ, ông bà mà học hỏi.
Người phụ nữ 78 tuổi thừa nhận, thời trẻ bà nóng tính, thẳng thắn. Tuy vậy, mẹ chồng nhắc nhở gì cũng "vâng, dạ", không tranh cãi. Nếu chưa hài lòng, bà lựa lúc mẹ chồng vui vẻ, mang chuyện đó ra phân tích cho cụ hiểu.
Hiện nay, ông Nguyễn Văn Tiến và bà Phạm Thị Chức ở cùng vợ chồng con trai út. Bà Chức cũng dùng tấm lòng của mình đối đãi với con dâu.
“Con dâu tôi làm bác sĩ, cháu là người hiểu chuyện, cũng trưởng thành qua nhiều năm công tác nên không có gì khiến tôi phật ý. Hai mẹ con có vấn đề gì, tôi hay nói thẳng, để giải tỏa khúc mắc.
Thời đại 4.0, mẹ chồng càng phải văn minh. Tôi có thú vui riêng, chơi Facebook, điện thoại, gặp bạn bè. Thời gian để vui vầy với con cháu, hưởng thụ cuộc sống, không nên săm soi, xét nét con làm gì”, bà Chức bộc bạch.
Thuở ấy, tiếng đàn du dương, say đắm lòng người của chàng nhạc công khiến cô gái làng hoa Ngọc Hà cảm mến.
" alt=""/>Cảnh làm dâu trong gia đình thương gia giàu nức tiếng Hà Nội một thờiTrước diễn biến trên, nhiều người vẫn đổ xô đến các điểm bán của Agribank, BIDV, Vietcombank, Vietinbank và cửa hàng SJC để mua vàng. Cảnh xếp hàng giờ đồng hồ chờ tới lượt giao dịch xuất hiện phổ biến. Nhiều nơi phải cho khách lấy số vào buổi sáng, đến chiều quay lại nhận vàng sau.
Anh Thực (quận 1, TP HCM) đứng chờ hơn 30 phút vào chiều 5/6 tại BIDV chi nhánh Nguyễn Công Trứ vẫn chưa tới lượt vào bóc số thứ tự. Anh nói buổi sáng thấy mọi người thi nhau xếp hàng mua vàng nên "cũng thấy nôn nao". Về nhà, anh và vợ lấy tiền để dành rồi chạy ra điểm bán. "Mua được vàng tôi mới thấy yên tâm", anh Thực trả lời khi được hỏi mua vàng vì mục đích gì.
Nói với VnExpress, ông Nguyễn An Huy - chuyên gia tư vấn có kinh nghiệm về thị trường vàng thuộc Công ty FIDT, cho rằng hiện tượng người dân kéo nhau đi mua vàng miếng do đang thiếu kênh đầu tư tích sản. Hiện tại thị trường bất động sản đang gặp khó, trái phiếu vẫn trong cuộc khủng hoảng niềm tin, còn thị trường chứng khoán theo hướng đầu tư an toàn dài hạn chưa thực sự được phổ cập đến đông đảo người dân.
Ngoài ra, theo các nghiên cứu từ nhóm chuyên gia đăng trên Journal of Finance và Financial Analysts Journal- hai tạp chí hàng đầu thế giới về tài chính - trong ngắn hạn nhà đầu tư có khuynh hướng "cờ bạc" (gambling) và thường bị hấp dẫn và sẵn sàng trả giá cao hơn giá trị thực đối với các tài sản có biến động cao. Các cổ phiếu đầu cơ hay vàng miếng hiện tại là một ví dụ. Việc này làm cho tỷ suất sinh lời về dài hạn của các tài sản có tính biến động cao thường thấp hơn các tài sản có biến động thấp, vì về dài hạn thị giá sẽ trở lại giá trị thực.
"Người dân sẽ bị thiệt hại lớn khi mua hoặc bán vàng trong trạng thái FOMO (chứng sợ bỏ lỡ cơ hội) và sự kích thích cờ bạc này", chuyên gia nhấn mạnh.
Trong buổi gặp gỡ báo chí ngày đầu bán giá bình ổn, Tổng giám đốc SJC Lê Thúy Hằng cũng cho rằng thời điểm này, người dân nên cân nhắc, lựa chọn thời điểm mua và bán hợp lý để tránh thiệt thòi. "Thủ tướng đã chỉ đạo Ngân hàng Nhà nước can thiệp kịp thời nhằm ổn định thị trường vàng. Vì vậy, người dân nên cân nhắc khi mua", bà Hằng khuyến nghị.
Theo lãnh đạo một trong năm đơn vị thực hiện bình ổn đợt này, quan điểm nhất quán của Ngân hàng Nhà nước là kéo giá vàng về sát thế giới, nên dư địa giảm của vàng trong nước vẫn còn.
"Nếu có tiền nhàn rỗi lúc này và muốn đầu tư, người dân cần cân nhắc kỹ, có thể đợi thêm vài phiên nữa khi xu hướng giá của vàng SJC đã ổn định", người này đưa ra lời khuyên.
Ông Đào Xuân Tuấn - Vụ trưởng Quản lý ngoại hối (Ngân hàng Nhà nước) cũng cho rằng giá bán vàng của các ngân hàng quốc doanh và Công ty SJC có thể còn giảm trong thời gian tới. "Người dân cần thận trọng khi mua trong bối cảnh giá vàng thế giới đầy biến động như hiện nay", ông khuyến cáo.
Trong đợt bình ổn thị trường lần này, Ngân hàng Nhà nước sẽ tính giá vàng theo công thức giá thế giới nhân với tỷ giá tại Vietcombank, cộng các loại thuế phí và thông báo cho các đơn vị. Mỗi doanh nghiệp sẽ tự tính giá bán ra, sao cho không vượt quá 1 triệu đồng so với giá mua từ Ngân hàng Nhà nước. Do đó, diễn biến giá vàng thế giới cũng được nhiều người quan tâm.
Thời gian qua, kim loại quý quốc tế liên tục trồi sụt theo những dữ liệu kinh tế vĩ mô. Jim Wyckoff - nhà phân tích cấp cao tại Kitco, dự báo giá vàng vài tuần tới có thể đi ngang, trừ phi có sự kiện địa chính trị bất ngờ, khiến nhu cầu trú ẩn tăng vọt. Tuy nhiên về dài hạn, thị trường vẫn lạc quan rằng Cục Dự trữ liên bang Mỹ (Fed) khả năng cao sẽ giảm lãi suất trong năm nay. Đây là trợ lực lớn nhất cho giá kim loại quý.
Cú sốc khiến tôi khép cửa trái tim, không dám mở lòng cùng ai. Bạn bè, người thân ra sức mai mối, tôi vẫn chối từ.
![]() |
Năm 40 tuổi, mẹ khuyên tôi ra ngoài kiếm ai tử tế, đẻ đứa con, sau này về già còn có nơi nương tựa. Lúc đó, tôi nghĩ, mình không phải giáo viên nhưng làm trong môi trường giáo dục, muốn gì cũng phải giữ tác phong chuẩn mực. Cứ thế tôi ở vậy, chăm sóc bố mẹ, vui vầy với các cháu con anh trai.
Mẹ không nói ra nhưng tôi biết thẳm sâu trong lòng bà rất buồn. Bà không yên lòng khi con gái chưa yên bề gia thất.
Ngày nhận quyết định nghỉ hưu, tôi lên kế hoạch du lịch xuyên Việt một mình, thăm quan các địa danh nổi tiếng.
Thời gian du lịch, tôi gặp Khải - Việt kiều Úc. Cả hai bằng tuổi nên chúng tôi xưng hô bạn bè.
Khải là chủ tiệm ăn Việt, từng có một đời vợ và 2 đứa con. Hôn nhân giữa đường đứt gánh, Khải không đến với ai mà tập trung kinh tế nuôi con. Các con trưởng thành, anh tranh thủ về thăm quê hương, đi chơi cho khuây khỏa.
Cảnh ngộ không giống nhau nhưng đi du lịch một mình buồn, chúng tôi trở thành bạn đường. Cảm nhận ban đầu, tôi thấy Khải tử tế, chân thành.
Khi về nước, Khải thường xuyên gọi điện, gửi thư điện tử về hỏi han, quan tâm. Dần dần, chúng tôi quý mến, nảy sinh tình cảm đặc biệt.
Năm nào Khải cũng gửi quà sinh nhật cho tôi. Tròn 5 năm quen biết, Khải không gửi quà về mà gửi một bức thư cầu hôn. Anh bày tỏ, bản thân không khá giả nhưng sẽ lo lắng, quan tâm tôi thật tốt.
Nếu tôi đồng ý, anh sẽ nhờ người thân bên đại sứ quán giúp tôi hoàn thiện thủ tục nhanh chóng. Ngày nào Khải cũng gọi điện về hỏi han, giục tôi sớm quyết định.
Tôi dù đã lớn tuổi nhưng vẫn còn mẹ già, anh trai. Tôi tâm sự với gia đình. Mẹ tôi ủng hộ, hi vọng con gái hạnh phúc. Anh tôi lại một mực phản đối.
Anh nói tôi đã ở vậy bao nhiêu năm, tốt nhất, đừng lấy chồng nữa, người đời dị nghị, xì xào không hay.
Theo lời anh, tôi nên ở nhà chăm sóc mẹ, thi thoảng tụ tập bạn bè, đi chơi cho nhàn thân. Giờ tôi mới lấy chồng, sang bên kia xa lạ, không có người thân thích, chẳng khác nào đánh cược số phận.
Về phần Khải, anh thấy tôi không hồi đáp liềm mua vé bay về Việt Nam gặp gia đình tôi thuyết phục. Trước sự nhiệt tình của anh, tôi gật đầu đồng ý.
Anh bàn tính, sẽ tổ chức cưới đơn giản, mời họ hàng hai bên, rồi bay sang bên kia trước. Khi nào mọi thủ tục xong xuôi, sẽ quay về đón tôi sang.
Nhờ sự vun vén của mẹ, chúng tôi lên kế hoạch tổ chức đám cưới. Anh trai vẫn giữ thái độ khó chịu, buông lời cay đắng: “Già rồi còn ham, cô với nó ăn ở được bao lâu. Sau này gặp chuyện đừng về nhà khóc lóc”.
Mẹ động viên: “Anh cũng thương con, lo cho con thôi. Sau này sống vui vẻ, hạnh phúc là được. Quan trọng con tìm được người để con dựa vào lúc yếu đuối, chia ngọt sẻ bùi cho những năm tháng còn lại, đừng suy nghĩ nhiều”.
Thấy anh trai ngăn cản quyết liệt, lòng tôi chùn lại. Tôi sợ áp lực miệng đời. Liệu người ta có nhạo báng tôi không? Cuộc sống sau này với Khải ra sao?
Trăm ngàn câu hỏi bủa vây. Tôi rất bế tắc, xin hãy cho tôi lời khuyên!
Anh chồng tôi 40 tuổi vẫn ở nhà ăn bám, sẵn sàng xin tiền em dâu mua sắm. Gánh nặng kinh tế nuôi 2 đứa con và anh chồng khiến tôi kiệt quệ.
" alt=""/>Tâm sự, 60 tuổi tôi lên xe hoa, anh trai buông lời cay đắng