Thỉnh thoảng, chúng tôi lại có những bài viết mang tính chất khó hiểu vậy nên như mọi khi, các bạn cân nhắc đôi chút trước khi đọc tiếp.

Theo lời mấy nhà Vũ trụ học có tiếng, thì Vũ trụ của chúng ta có 3 chiều không gian và 1 chiều thời gian. Tại sao cứ phải tin lời họ nhỉ? Nhỡ chẳng may Vũ trụ có hai chiều thời gian và nhiều chiều không gian hơn nữa thì sao?

Những thập kỷ gần đây, các nhà vật lý học cũng đặt câu hỏi tương tự, họ nghiên cứu các đặc tính của Vũ trụ để tìm ra câu trả lời liệu sự sống có thể tồn tại ở một Vũ trụ không giống những gì ta đang có. Họ kết luận: Sự sống không thể tồn tại trong một Vũ trụ có 4 chiều hay có nhiều hơn 1 chiều thời gian.

Vậy nên việc chúng ta đang tồn tại trong Vũ trụ 3+1, 3 chiều không gian và 1 chiều thời gian, là điều tất yếu.

Những vấn đề hóc búa, mang tầm cỡ Vũ trụ này có tên riêng, là “cuộc tranh luận trong thời kỳ con người tồn tại - anthropic argument”. Ý tưởng đằng sau nó là Vũ trụ phải có những đặc tính nhất định để những người quan sát được Vũ trụ có thể sinh sống được.

Thế nhưng những gì vừa nói (3 chiều không gian, 1 chiều thời gian) chỉ là giới hạn trên, vậy với Vũ trụ đơn giản hơn - với 2 chiều không gian, 1 chiều thời gian, Vũ trụ 2+1 - thì sao? Các nhà vật lý học đưa ra giả định hai chiều không gian sẽ không đủ phức tạp để hậu thuẫn sự sống phát triển. Họ cũng nhận định lực hấp dẫn không thể hoạt động trong điều kiện không gian hai chiều, những cấu trúc tương tự nhưng một hệ sao sẽ không thể thành hình.

Nhưng tuyên bố này đúng tới đâu?

Nhờ công trình nghiên cứu của James Scargill đang công tác tại Đại học California, ta đã có bằng chứng đầu tiên về việc một vũ trụ 2+1 có thể hỗ trợ được cả lực hấp dẫn lẫn sự sống phức tạp. Nghiên cứu mới đã khiến nền móng “cuộc tranh luận” rạn nứt, khiến các nhà Vũ trụ học và triết gia phải tìm một lý do khác cho việc: Tại sao Vũ trụ lại có hình dạng hiện tại.

Trước hết, hãy biết cái nền móng mới bị rạn nứt là gì đã.

Một trong những câu đố khó giải nhất giới khoa học là lý do tại sao các định luật vật lý cơ bản lại hỗ trợ sự sống một cách hoàn hảo đến vậy. Ví dụ, hằng số giá trị để có một cấu trúc ổn định và hoạt động được tùy ý đến đáng nghi ngờ, khoảng 1/137 nhưng một loạt các nhà vật lý học chỉ ra chỉ cần con số này khác đi đôi chút, nguyên tử hay bất kỳ cấu trúc phức tạp nào đều sẽ không thể hình thành. Trong một Vũ trụ mang quan điểm “lệch lạc” đến vậy, sự sống sẽ không thể hình thành.


Hằng số cấu trúc hoàn thiện, fine-structure constant, hay còn gọi là hằng số Sommerfeld, thường được ký hiệu là α (ký tự alpha), được coi là hằng số vật lý không định hình cho thấy độ mạnh của tương tác điện từ giữa các hạt mang điện cơ bản. Nó mang giá trị số học tương đồng ở mọi hệ thống đơn vị đo lường, giá trị tương đương với 1/137.

Sommerfeld-Muenchen


Đại ý của “cuộc tranh luận trong thời kỳ con người tồn tại” là nếu hằng số Sommerfeld mang một giá trị nào đó khác, sẽ không sinh vật nào có thể hình thành để mà quan sát Vũ trụ. Đó chính là lý do tại sao ta lại đo được giá trị đó!

Thập niên 90, nhà vật lý học Max Tegmark luận ra một cuộc tranh luận tương tự về số lượng chiều không gian có trong Vũ trụ này. Ông đưa ra ý kiến rằng nếu Vũ trụ tồn tại nhiều hơn một chiều thời gian, các quy luật Vật lý sẽ thiếu đi những yếu tố cần thiết để người quan sát đưa ra dự đoán. Tức là khoa học sẽ không thể tồn tại, khi không ai có thể đưa ra dự đoán về các hiện tượng để dựa vào đó nghiên cứu theo phương pháp loại suy, có thể suy rộng ra là sự sống cũng chẳng tồn tại được.

Nhưng với một Vũ trụ chứa tới 4 chiều thời gian, nó lại có những đặc tính riêng. Trong Vũ trụ này, các định luật của Newton về chuyển động sẽ cực kỳ nhạy, thay đổi ngay cả khi gặp những xáo trộn nhỏ nhất. Một trong những hậu quả: Vũ trụ không thể có đường bay quỹ đạo ổn định, từ đó không thể có cấu trúc của hệ sao hay những cấu trúc tương tự.

Tegmark nói: “Trong không gian có nhiều hơn 3 chiều, không tồn tại nguyên tử truyền thống và những cấu trúc quỹ đạo ổn định”.

Max Tegmark

Dựa theo những gì đã luận ra, thì sự sống không thể tồn tại trong một Vũ trụ có nhiều chiều không gian hơn Vũ trụ ta đang sống. Nhưng khi xét tới Vũ trụ có ít chiều không gian hơn, không ai có thể phủ nhận việc sự sống có thể tồn tại.

Có người nêu lên tầm quan trọng của lực hấp dẫn: khi không gian chỉ có 2 chiều, lực hấp dẫn không thể tồn tại, thì cũng sẽ chẳng có sự sống.

Nhưng James Scargill lại có quan điểm khác. Trong bài nghiên cứu mới, Scargill cho thấy trong một trường hấp dẫn đơn giản, vô hướng có thể tồn tại với chỉ hai chiều không gian, mô hình mới vẫn có cả những quỹ đạo bay ổn định và một nền Vũ trụ học hoạt động được.

Nhưng kết quả đáng chú ý trong nghiên cứu của Scargill là đây: yếu tố phức tạp hoàn toàn có thể hiện diện trong Vũ trụ 2+1. Bằng góc nhìn của mạng neural, Scargill tiếp cận vấn đề bằng một cách chưa từng thấy trước đây. Scargill chỉ ra yếu tố phức tạo của một mạng neural sinh học có thể tồn tại, dựa trên những thuộc tính mà hệ thống 2D sản sinh ra được dễ dàng.

Vũ trụ hai chiều sẽ có thuộc tính “thế giới nhỏ bé”, là một cấu trúc kết nối cho phép mọi thứ qua lại trong mạng lưới phức tạp chỉ với vài bước. Một trong những thuộc tính khác là mạng neural hoạt động được trong chế độ chuyển giao giữa trạng thái hoạt động cường độ cao và thấp. Theo những quan sát ban đầu, chỉ những mạng lưới được hình thành từ những mạng lưới nhỏ hơn.

Câu hỏi Scargill đặt ra: liệu một mạng 2D có thể chứa cả ba yếu tố vừa nêu, thuộc tính “thế giới nhỏ bé”, hoạt động trong chế độ đặc biệt, hình thành bởi những mạng lưới nhỏ hơn.

Thoạt đầu, trông mọi thứ có vẻ bất khả thi trong mô hình 2D, với những điểm nốt gắn kết lại thành một mạng lưới hai chiều nhàm chán. Thế nhưng Scargill vẫn tìm được cách thể hiện mạng lưới 3D có thể hỗ trợ được sự tồn tại của ba thuộc tính trên.

Kết quả này rất đáng chú ý, cho thấy mạng 2D có thể hỗ trợ những yếu tố phức tạp. Hiển nhiên, đây không phải bằng chứng “đinh đóng cột” cho việc Vũ trụ 2+1 có thể hỗ trợ sự sống. Bản thân Scargill cũng khẳng định cần nhiều nghiên cứu hơn để khẳng định Vũ trụ hai chiều có khả năng hỗ trợ những yếu tố phức tạp, ví dụ như cơ thể sinh vật sống.

Nhưng đây vẫn là bằng chứng cho thấy không thể khẳng định Vũ trụ 2+1 không thể hỗ trợ sự sống. Những người tuyên bố ngược lại sẽ phải có một nghiên cứu khác bác bỏ những phát hiện mới, hoặc phải chấp nhận sự thật thôi.

Tham khảo MIT Technology Review, và bạn có thể tìm hiểu thêm về nghiên cứu về vấn đề hóc búa trên theo đường link này: bài báo cáo nghiên cứu có tên“Liệu sự sống có thể tồn tại trong chiều không thời gian 2+1”.

Theo GenK

" />

Nghiên cứu khoa học gây nhức đầu: Sự sống có thể tồn tại trong một Vũ trụ hai chiều

Kinh doanh 2025-02-07 19:41:15 78718

Thỉnh thoảng,êncứukhoahọcgâynhứcđầuSựsốngcóthểtồntạitrongmộtVũtrụhaichiềbóng đa 24h chúng tôi lại có những bài viết mang tính chất khó hiểu vậy nên như mọi khi, các bạn cân nhắc đôi chút trước khi đọc tiếp.

Theo lời mấy nhà Vũ trụ học có tiếng, thì Vũ trụ của chúng ta có 3 chiều không gian và 1 chiều thời gian. Tại sao cứ phải tin lời họ nhỉ? Nhỡ chẳng may Vũ trụ có hai chiều thời gian và nhiều chiều không gian hơn nữa thì sao?

Những thập kỷ gần đây, các nhà vật lý học cũng đặt câu hỏi tương tự, họ nghiên cứu các đặc tính của Vũ trụ để tìm ra câu trả lời liệu sự sống có thể tồn tại ở một Vũ trụ không giống những gì ta đang có. Họ kết luận: Sự sống không thể tồn tại trong một Vũ trụ có 4 chiều hay có nhiều hơn 1 chiều thời gian.

Vậy nên việc chúng ta đang tồn tại trong Vũ trụ 3+1, 3 chiều không gian và 1 chiều thời gian, là điều tất yếu.

Những vấn đề hóc búa, mang tầm cỡ Vũ trụ này có tên riêng, là “cuộc tranh luận trong thời kỳ con người tồn tại - anthropic argument”. Ý tưởng đằng sau nó là Vũ trụ phải có những đặc tính nhất định để những người quan sát được Vũ trụ có thể sinh sống được.

Thế nhưng những gì vừa nói (3 chiều không gian, 1 chiều thời gian) chỉ là giới hạn trên, vậy với Vũ trụ đơn giản hơn - với 2 chiều không gian, 1 chiều thời gian, Vũ trụ 2+1 - thì sao? Các nhà vật lý học đưa ra giả định hai chiều không gian sẽ không đủ phức tạp để hậu thuẫn sự sống phát triển. Họ cũng nhận định lực hấp dẫn không thể hoạt động trong điều kiện không gian hai chiều, những cấu trúc tương tự nhưng một hệ sao sẽ không thể thành hình.

Nhưng tuyên bố này đúng tới đâu?

Nhờ công trình nghiên cứu của James Scargill đang công tác tại Đại học California, ta đã có bằng chứng đầu tiên về việc một vũ trụ 2+1 có thể hỗ trợ được cả lực hấp dẫn lẫn sự sống phức tạp. Nghiên cứu mới đã khiến nền móng “cuộc tranh luận” rạn nứt, khiến các nhà Vũ trụ học và triết gia phải tìm một lý do khác cho việc: Tại sao Vũ trụ lại có hình dạng hiện tại.

Trước hết, hãy biết cái nền móng mới bị rạn nứt là gì đã.

Một trong những câu đố khó giải nhất giới khoa học là lý do tại sao các định luật vật lý cơ bản lại hỗ trợ sự sống một cách hoàn hảo đến vậy. Ví dụ, hằng số giá trị để có một cấu trúc ổn định và hoạt động được tùy ý đến đáng nghi ngờ, khoảng 1/137 nhưng một loạt các nhà vật lý học chỉ ra chỉ cần con số này khác đi đôi chút, nguyên tử hay bất kỳ cấu trúc phức tạp nào đều sẽ không thể hình thành. Trong một Vũ trụ mang quan điểm “lệch lạc” đến vậy, sự sống sẽ không thể hình thành.


Hằng số cấu trúc hoàn thiện, fine-structure constant, hay còn gọi là hằng số Sommerfeld, thường được ký hiệu là α (ký tự alpha), được coi là hằng số vật lý không định hình cho thấy độ mạnh của tương tác điện từ giữa các hạt mang điện cơ bản. Nó mang giá trị số học tương đồng ở mọi hệ thống đơn vị đo lường, giá trị tương đương với 1/137.

Sommerfeld-Muenchen


Đại ý của “cuộc tranh luận trong thời kỳ con người tồn tại” là nếu hằng số Sommerfeld mang một giá trị nào đó khác, sẽ không sinh vật nào có thể hình thành để mà quan sát Vũ trụ. Đó chính là lý do tại sao ta lại đo được giá trị đó!

Thập niên 90, nhà vật lý học Max Tegmark luận ra một cuộc tranh luận tương tự về số lượng chiều không gian có trong Vũ trụ này. Ông đưa ra ý kiến rằng nếu Vũ trụ tồn tại nhiều hơn một chiều thời gian, các quy luật Vật lý sẽ thiếu đi những yếu tố cần thiết để người quan sát đưa ra dự đoán. Tức là khoa học sẽ không thể tồn tại, khi không ai có thể đưa ra dự đoán về các hiện tượng để dựa vào đó nghiên cứu theo phương pháp loại suy, có thể suy rộng ra là sự sống cũng chẳng tồn tại được.

Nhưng với một Vũ trụ chứa tới 4 chiều thời gian, nó lại có những đặc tính riêng. Trong Vũ trụ này, các định luật của Newton về chuyển động sẽ cực kỳ nhạy, thay đổi ngay cả khi gặp những xáo trộn nhỏ nhất. Một trong những hậu quả: Vũ trụ không thể có đường bay quỹ đạo ổn định, từ đó không thể có cấu trúc của hệ sao hay những cấu trúc tương tự.

Tegmark nói: “Trong không gian có nhiều hơn 3 chiều, không tồn tại nguyên tử truyền thống và những cấu trúc quỹ đạo ổn định”.

Max Tegmark

Dựa theo những gì đã luận ra, thì sự sống không thể tồn tại trong một Vũ trụ có nhiều chiều không gian hơn Vũ trụ ta đang sống. Nhưng khi xét tới Vũ trụ có ít chiều không gian hơn, không ai có thể phủ nhận việc sự sống có thể tồn tại.

Có người nêu lên tầm quan trọng của lực hấp dẫn: khi không gian chỉ có 2 chiều, lực hấp dẫn không thể tồn tại, thì cũng sẽ chẳng có sự sống.

Nhưng James Scargill lại có quan điểm khác. Trong bài nghiên cứu mới, Scargill cho thấy trong một trường hấp dẫn đơn giản, vô hướng có thể tồn tại với chỉ hai chiều không gian, mô hình mới vẫn có cả những quỹ đạo bay ổn định và một nền Vũ trụ học hoạt động được.

Nhưng kết quả đáng chú ý trong nghiên cứu của Scargill là đây: yếu tố phức tạp hoàn toàn có thể hiện diện trong Vũ trụ 2+1. Bằng góc nhìn của mạng neural, Scargill tiếp cận vấn đề bằng một cách chưa từng thấy trước đây. Scargill chỉ ra yếu tố phức tạo của một mạng neural sinh học có thể tồn tại, dựa trên những thuộc tính mà hệ thống 2D sản sinh ra được dễ dàng.

Vũ trụ hai chiều sẽ có thuộc tính “thế giới nhỏ bé”, là một cấu trúc kết nối cho phép mọi thứ qua lại trong mạng lưới phức tạp chỉ với vài bước. Một trong những thuộc tính khác là mạng neural hoạt động được trong chế độ chuyển giao giữa trạng thái hoạt động cường độ cao và thấp. Theo những quan sát ban đầu, chỉ những mạng lưới được hình thành từ những mạng lưới nhỏ hơn.

Câu hỏi Scargill đặt ra: liệu một mạng 2D có thể chứa cả ba yếu tố vừa nêu, thuộc tính “thế giới nhỏ bé”, hoạt động trong chế độ đặc biệt, hình thành bởi những mạng lưới nhỏ hơn.

Thoạt đầu, trông mọi thứ có vẻ bất khả thi trong mô hình 2D, với những điểm nốt gắn kết lại thành một mạng lưới hai chiều nhàm chán. Thế nhưng Scargill vẫn tìm được cách thể hiện mạng lưới 3D có thể hỗ trợ được sự tồn tại của ba thuộc tính trên.

Kết quả này rất đáng chú ý, cho thấy mạng 2D có thể hỗ trợ những yếu tố phức tạp. Hiển nhiên, đây không phải bằng chứng “đinh đóng cột” cho việc Vũ trụ 2+1 có thể hỗ trợ sự sống. Bản thân Scargill cũng khẳng định cần nhiều nghiên cứu hơn để khẳng định Vũ trụ hai chiều có khả năng hỗ trợ những yếu tố phức tạp, ví dụ như cơ thể sinh vật sống.

Nhưng đây vẫn là bằng chứng cho thấy không thể khẳng định Vũ trụ 2+1 không thể hỗ trợ sự sống. Những người tuyên bố ngược lại sẽ phải có một nghiên cứu khác bác bỏ những phát hiện mới, hoặc phải chấp nhận sự thật thôi.

Tham khảo MIT Technology Review, và bạn có thể tìm hiểu thêm về nghiên cứu về vấn đề hóc búa trên theo đường link này: bài báo cáo nghiên cứu có tên“Liệu sự sống có thể tồn tại trong chiều không thời gian 2+1”.

Theo GenK

本文地址:http://member.tour-time.com/html/490c198903.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Adhyaksa Farmel vs Bekasi City, 15h30 ngày 4/2: 3 điểm nhọc nhằn

1.      Tạo shortcut(lối tắt) cho một số ứng dụng

Google Chrome cho phép bạn tạo một shorrtcut cho một số ứng dụng web như Gmail, Calendar, Document hay thậm chí là trình duyệt thư Windows Live Hotmail của đối thủ Microsoft và đặt nó trên desktop, Quicklaunch hay Startmenu để thuận tiện sử dụng về sau.

Ví dụ để tạo shortcut cho Gmail, bạn đăng nhập vào trang gmail.com sau đó bấm vào biểu tượng Page Control menu (phía cuối thanh địa chỉ) chọn Create application shortcuts. Chrome sẽ có 3 lựa chọn cho bạn: đặt ở Desktop, Start menu, Quick launch bar. Đánh dấu vào ô mà bạn muốn đặt ứng dụng này.

2.      Control + Shift + N. Đây là tổ hợp phím tắt để kích hoạt chức năng tạo một cửa sổ “ẩn danh” (incognito window) giúp bạn lướt web mà không để lại bất kỳ dấu vết gì.

3.      Bạn cũng có thể mở 1 Tab ẩn danh như trên cả khi truy cập qua đường link bằng cách bấm chuột phải lên đường link và chọn “Open link in incognito window”.

4.      Alt + Home. Tổ hợp phím gọi trang chủ mặc định của bạn (user home page) và hình ảnh thu nhỏ của 9 trang web bạn truy cập gần đây nhất.

5.      Control + Tđể mở một Tab mới. Google Chrome cho phép bạn kéo, thả các Tab một cách rất tự do. Bạn có thể kéo một Tab đến một vị trí nào đó trên cửa sổ, kéo và đặt nó ra ngoài màn hình desktop hoặc kéo riêng 1 Tab nào đó ra để tạo thành một cửa sổ mới.

6.      Control + Shift + T. Đây là tổ hợp phím mở lại Tab mới đóng gần đây nhất. Bấm tổ hợp phím này lần nữa bạn sẽ có Tab trước nữa và cứ như thế Google Chrome cho phép bạn tìm lại 10 Tab bạn mới mở gần nhất. Chức năng này khá hữu dụng khi bạn đóng 1 Tab có chứa trang web rất hay mà bạn chưa kịp lưu lại bằng công cụ Bookmark.

7.      “Nhảy cách” đến các Tab khác bằng tổ hợp phím Ctrl + 1, Ctrl + 2 …. đến Ctrl + 9tùy theo vị trí của Tab đó.

8.      Tương tự như vậy bạn có thể dùng tổ hợp phím Ctrl + Tabđể chuyển qua các Tab khác một cách tuần tự.

9.      Ctrl + Shift + Tablà cách để di chuyển đến Tab đối diện với Tab hiện hành.

10. Kéo và thả một đường linkvào bất kỳ Tab nào để mở trang web ở đó hoặc bạn cũng có thể thả đường link đó vào vị trí ở giữa của 2 Tab đang mở để tạo thành một Tab mới ở giữa.

11. Để lưu lại một trang web ưa thích bạn chỉ cần bấm vào biểu tượng ngôi sao ở đầu thanh địa chỉ hoặc tổ hợp phím Ctrl+ D và chọn folder để lưu (chức năng này giống như trong Firefox).

12. Ctrl + Bđể ẩn bảng Bookmark và bấm thêm lần nữa để hiện lại.

13. Trên bất kỳ Tab nào, bấm chuột phải, chọn Back hoặc nhấn giữ phím Back để trở về bảng danh sách các trang thường truy cập hoặc toàn bộ History (lịch sử trình duyệt) sẽ được mở tại một Tab mới nếu bạn bấm vào “Show full History”.

14. Chức năng gọi toàn bộ lịch sử trình duyệt cũng được thực hiện qua tổ hợp phím Ctrl + H.

">

30 mẹo sử dụng Google Chrome

Game-online.jpg
Các cơ quan chức năng cần có biện pháp quản lý phù hợp để hạn chế tối đa tác hại mà game online mang lại cho xã hội

Gần đây, dư luận không khỏi bàng hoàng về vụ án Phạm Đình Cử và Nguyễn Văn Trọng giết hại cháu bé 5 tuổi, là em họ của Cử với mục đích có tiền chơi game. Nhiều bạn đọc không khỏi băn khoăn việc có nên tiếp tục cho con chơi game nữa hay không và phải quản lý như thế nào? Báo BĐVN đã trao đổi với các chuyên gia giáo dục, tâm lý về vấn đề này.

Nguy cơ sống ảo nhiều hơn thật!

Vụ án mạng gây xôn xao dư luận vì sự nhẫn tâm của các hung thủ nhí. Ngay cả những điều tra viên giàu kinh nghiệm của phòng PC14 Công an tỉnh Hà Tây (cũ) cũng phải thốt lên: "Chúng quá lạnh lùng, cảm giác giết người như trong game vậy. Không chỉ trẻ con mà ngay cả người lớn khi phải đối mặt với luật pháp vì tội danh này thường rất sợ hãi, ăn năn, nhưng hai đứa này thì vẫn cười nói".

Mặt trái của game online từ lâu đã bộc lộ, nhưng không ít các bậc phụ huynh vẫn lơ là vai trò giám sát của gia đình và tỏ ra khá tin tưởng vào sự "chừng mực" của con em mình. Xét về góc độ nào đó, sự vô tâm này đã vô tình đã cổ suý cho con em họ đến với cái xấu.

Một phụ huynh cho biết: "Tôi không biết tác hại ra sao nhưng mỗi khi cháu đi chơi game online về, tôi thấy cháu phấn chấn hẳn lên. Làm việc gì nó cũng hăng say, không chống chế. Mỗi buổi sáng tôi cho nó 20.000đ tiền ăn nó đều không ca thán ít hay nhiều và đi học rất đúng giờ; còn nó làm gì, chơi trò chơi gì gia đình sao biết được ".

Theo bà Hoàng Mộc Lan, Phó khoa Tâm lý (ĐH KHXH &NV), không ít các bậc cha mẹ hiện nay cho rằng, game (cụ thể là game online) không mấy ảnh hưởng đến con cái mình. Bởi, nhu cầu giải trí của trẻ là cần thiết! Nhưng càng ngày, sự lệch lạc về nhân cách của một bộ phận không nhỏ học sinh càng biểu hiện rõ, khiến chúng ta giật mình và cần phải điều chỉnh lại từ suy nghĩ đến cách dạy dỗ.

">

Nghiện game online: Nguy cơ sống ảo

Soi kèo phạt góc Girona vs Las Palmas, 3h00 ngày 4/2

">

Ran Mirinda bước vào chung kết

">

Tiện lợi với bàn phím không dây

友情链接