
![]() | ![]() |
![]() | ![]() |



![]() | ![]() | ![]() |


![]() | ![]() | ![]() |

Ảnh: VIFW
Video: Ngọc Nhi, Văn Hào

Bộ sưu tập (BST) “Khói” của NTK Hoàng Minh Hà mở màn cho đêm bế mạc. Á hậu Hương Ly xuất hiện trong bi-abi-a、、
![]() | ![]() |
![]() | ![]() |
![]() | ![]() | ![]() |
![]() | ![]() | ![]() |
Ảnh: VIFW
Video: Ngọc Nhi, Văn Hào
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。
Nhận định, soi kèo Leones Negros vs Atletico Morelia, 10h00 ngày 21/3: Đánh chiếm ngôi nhì
2025-03-22 03:09
Khánh năm nay 14 tuổi, vừa học xong lớp 7 và đã ở chùa An Xá (xã Toàn Thắng, huyện Kim Động, tỉnh Hưng Yên) với thầy Oanh từ khi mới 8 tháng tuổi.
Khánh vốn là con của một cặp vợ chồng ở Hà Giang - người nhà của một Phật tử địa phương thường xuyên lui tới chùa.
Tám tháng tuổi, bố mẹ em bỏ nhau. Lúc ấy, Khánh vẫn còn chưa cai sữa. Mẹ em bỏ đi, để lại người bố lóng ngóng không biết làm gì với cô con gái suốt ngày kêu khóc. Thương hoàn cảnh gà trống nuôi con, người Phật tử này kể chuyện với sư Oanh, mong sư cứu giúp.
“Lúc đầu, thầy chỉ định nhận nuôi cho ít ngày để con bé đỡ khóc. Nhưng sau cứ cho về với bố thì con bé lại khóc ngặt, thế là mọi người lại đưa nó về chùa. Từ đó, nó ở đây với thầy cho tới bây giờ”.
Sư Oanh kể, “nuôi con bé này dễ lắm. Chẳng ốm đau gì bao giờ”.
Coi những đứa trẻ ở chùa như con mình, sư Oanh yêu thương nhưng cũng rất nghiêm khắc trong sinh hoạt hằng ngày. Nhờ thế mà cô bé Khánh rất thạo việc nhà. “Mỗi ngày, thầy yêu cầu 3 lần tụng kinh: 5h sáng, 4h chiều và 8h tối”.
Sáng dậy, Khánh phải lau bàn ghế, quét sân, ăn cơm xong phải rửa bát. “Con bé nấu cơm ngon lắm, biết làm mọi việc trong chùa. Ngoài những công việc ấy ra, hằng ngày Khánh vẫn đi học như những đứa trẻ khác”.
![]() |
Sư thầy Thích Đàm Oanh - trụ trì chùa An Xá, huyện Kim Động, tỉnh Hưng Yên - người đã cưu mang nhiều hoàn cảnh khó khăn, cơ nhỡ. Ảnh: Nguyễn Thảo |
Nói về bố mẹ Khánh, sư Oanh kể, chỉ có người bố là thỉnh thoảng gọi điện hỏi thăm con, còn người mẹ thì biệt tích. Cả hai đều đã lấy vợ, lấy chồng mới và có con riêng.
Sư Oanh biết người mẹ đang sống ở một khu vực heo hút của tỉnh Hà Giang. Nhưng sư chưa bao giờ kể về bố mẹ cho Khánh nghe vì sợ con buồn. Tuy nhiên bản năng tìm mẹ trỗi dậy năm cô bé 9 tuổi.
Lần đó, Khánh âm thầm đập con lợn tiết kiệm mà em dự định “nuôi” để đi làm từ thiện. Tổng số tiền được 2,7 triệu đồng. Ra quán gần đó ăn một bát bún xong, Khánh bắt xe lên Hà Nội tìm mẹ.
Sư Oanh dáo dác báo công an và huy động người đi tìm cô bé. Ba, bốn ngày sau vẫn không có dấu vết gì của Khánh. Thế rồi, một buổi chiều, Khánh bỗng nhiên xuất hiện ở chùa sau khi đã tiêu hết số tiền mà vẫn không tìm được mẹ.
Khao khát tìm mẹ của Khánh chưa bị dập tắt. Cô bé lại bỏ chùa đi lần thứ hai. Mỗi lần về, Khánh lại quỳ gối xin thầy tha tội.
Biết không thể giấu cô bé cá tính này được mãi, sư Oanh quyết định nhờ người đưa Khánh lên Hà Giang gặp mẹ. Lúc này, người mẹ đang sống cùng đứa con thứ 2 ở một nơi heo hút, hẻo lánh.
Nhưng ở với mẹ được từ sáng đến chiều, Khánh chỉ khóc đòi về chùa. Mẹ cô bé lại gọi cho sư Oanh, nhờ thầy lên đón về. “Từ đó, con bé mới không đòi đi tìm mẹ nữa”.
“Khi về, thầy có nói với con rằng, thầy đi tu, thầy không bao giờ bắt con phải bỏ bố mẹ. Nhưng bố mẹ đã bỏ con, thầy muốn trong mắt con, bố mẹ lúc nào cũng là những người tốt đẹp nhất, lý tưởng nhất. Thầy đợi đến khi con trưởng thành sẽ nói để con tự tìm hiểu về bố mẹ mình, như thế sẽ hay hơn. Nhưng vì con kiên quyết muốn đi tìm mẹ nên thầy phải đưa con lên gặp”.
![]() |
Một phần khuôn viên chùa An Xá. Ảnh: Ngọc Trang |
Không giống như những trường hợp khác chỉ ở chùa vài ba năm, sư Oanh nuôi Khánh đến nay đã 14 năm. Vì thế, ni sư cũng phải xử lý đủ các vấn đề tâm sinh lý của đứa trẻ như một người mẹ.
“Hai mùa hè gần đây, chị ấy lại nghĩ ra trò bán hàng trên mạng. Thầy chỉ cho dùng điện thoại ‘cục gạch’ để liên lạc thôi, nhưng mỗi khi có Phật tử đến chùa, con bé lại mượn điện thoại thông minh, liên hệ mua bán. Thế rồi chị ấy bị người ta lừa mất mấy triệu đồng, đến chùa đòi tiền”.
“Năm ngoái, phát hiện ra, thầy đã phạt không cho đi đâu, bắt sám hối trong vòng một tuần. Tiền thầy trả hộ nhưng yêu cầu mỗi khi có ai cho, phải tiết kiệm để trả lại thầy”.
“Năm nay Khánh chuẩn bị vay tiền để đi buôn tiếp thì thầy lại phát hiện ra” - sư Oanh kể những chuyện khiến thầy “đau đầu” về cô bé Khánh.
Nhưng sư Oanh cũng hài hước ghi nhận: “Năm nay Khánh có vẻ ngoan hơn, thầy chưa bị trường mời lên lần nào. Năm ngoái, thầy bị mời lên 4 lần chỉ vì tội nghịch ngợm, hay nói chuyện, gây mất trật tự trong lớp”.
Có lẽ, Khánh là cô bé mà sư Oanh gắn bó nhất. Còn nếu tính chính xác thì sư đã cưu mang hàng chục đứa trẻ, những phụ nữ có hoàn cảnh khó khăn, bệnh tật. Nhưng hầu hết mọi người chỉ sống vài ba năm là xin ra khỏi chùa.
Nhiều đứa trẻ bây giờ đã trưởng thành, lấy vợ lấy chồng, có công ăn việc làm ổn định, tự lo được cho bản thân. “Có đứa sống quanh đây, thỉnh thoảng vẫn gọi điện hỏi thăm thầy; có đứa thì sống ở Hải Phòng, Hà Giang…”.
Hiện tại, ngoài Khánh, ở chùa còn có một bé trai 17 tuổi được gửi vào chùa ở nhờ đến nay đã 2 năm. Chùa cũng cưu mang 2 bà vãi có hoàn cảnh khó khăn suốt hơn 20 năm nay.
Sư Oanh bảo, 2 bà tuy không phải người khuyết tật nhưng không được khôn ngoan như người khác, không thể tự lo cho mình nếu sống bơ vơ một mình. Bây giờ, 2 bà vẫn đang sống trong chùa, phụ giúp chùa các việc vặt như quét dọn, nấu nước hằng ngày.
Nói về những việc làm của mình, ni sư Thích Đàm Oanh bảo, những việc thầy làm còn rất nhỏ bé, không có gì đáng kể. “Thầy chỉ làm những việc nên làm và trong khả năng của mình thôi”.
Ni sư Thích Diệu Nhân từng hóa trang thành người phụ nữ ăn mày, giả điên, tìm cách làm quen với những đứa trẻ bụi đời và rủ các em về chùa sống.
" width="175" height="115" alt="Ni sư nhận nuôi cô bé cá tính, một năm bị trường mời lên 4 lần" />Ni sư nhận nuôi cô bé cá tính, một năm bị trường mời lên 4 lần
2025-03-22 02:03
Cách làm món bánh đa trộn siêu ngon
2025-03-22 00:57
Khi anh ngỏ lời cầu hôn, tôi đã hỏi rõ, xem anh thực tâm muốn làm đám cưới hay chưa? Tùng một mực nói muốn có gia đình để xây đắp. Anh đã khóc và hứa rằng, cả cuộc đời này sẽ chỉ yêu mình tôi.
Tôi ngờ đâu, mọi lời nói đều bay theo gió khi cuộc hôn nhân bước qua năm đầu tiên.
![]() |
Thời điểm này, tôi mới sinh con nên về quê, tiện cho bà ngoại chăm sóc. Cuối tuần, Tùng về chơi với vợ con.
Một lần, tôi rụng rời phát hiện trong zalo của anh có đoạn trò chuyện với gái lạ. Hai người xưng hô với nhau là vợ chồng. Tôi linh cảm họ đã đi quá giới hạn, bởi những lời lẽ đó rất nhạy cảm.
Những tin nhắn đó, tôi chụp lại rồi giữ làm chứng cứ. Tuy nhiên, tôi chưa vội làm ầm ĩ mà lẳng lặng tìm hiểu.
Người tình của chồng tôi là người đàn bà từng qua 3 lần đò. Chị xinh đẹp, cuốn hút và giàu có. Tôi nhìn lại bản thân mình, nhan sắc bình thường, công việc văn phòng. Sau sinh, tôi cũng cố tập tành lấy lại vóc dáng, ăn mặc điệu đà nhưng nhìn vẫn mập mạp, quê mùa.
Chồng tôi làm cho công ty máy tính, thu nhập bình thường. Mỗi tháng được 7
triệu, anh chỉ gửi về cho tôi 500 nghìn mua bỉm cho con.
Chi phí chăm con tốn kém nhưng tôi có chút tiền tiết kiệm khi chưa lấy chồng nên thời gian ở cữ không quá khó khăn. Nhìn chung, mọi việc liên quan đến khám thai, ăn uống, sinh đẻ tôi đều tự xoay sở.
Trở lại chuyện anh ngoại tình, tôi lần mò được thông tin của người phụ nữ đó và quyết định nói chuyện thẳng thắn với chồng.
Chồng ban đầu còn chối quanh rồi chuyển sang đổ lỗi là tôi không quan tâm đến anh ấy. Anh còn nói hai vợ chồng tôi không hòa hợp nên mới tìm cảm giác lạ bên ngoài.
Những lời anh nói như mũi dao đâm vào trái tim tôi. Tôi khẳng định, mình luôn nhường nhịn, chăm sóc chồng chu đáo. Anh muốn làm gì tôi cũng ủng hộ hết mức.
Tôi cho rằng mọi lý do của anh đều là ngụy biện nên viết đơn ly hôn. Chồng van nài, xin lỗi và hứa hẹn sẽ chấm dứt với chị ta. Bố mẹ tôi khuyên con gái, cho chồng cơ hội sửa sai.
Tôi mủi lòng bỏ qua, vì thương con và cũng tin anh. Vợ chồng làm hòa được 1 tuần, tôi đau đớn phát hiện anh vẫn lén lút nhắn tin với người phụ nữ kia.
Nhân lúc chồng bắt xe trở lại thành phố, tôi bí mật leo lên taxi theo sau.
Anh lên Hà Nội là đến thẳng căn biệt thự vườn khá đẹp, rộng rãi. Hôm đó có bữa tiệc sinh nhật nên khách khứa ra vào nườm nượp.
Tôi theo một người làm vệ sinh, lẻn vào bên trong, đảo mắt tìm chồng. Giữa lúc đó, tiếng cười nói huyên náo ở một bàn tiệc vang lên. Chồng tôi đang ôm eo một phụ nữ mặc váy trễ nải, trao cho chị nụ hôn nồng cháy giữa bao người.
Người phụ nữ dõng dạc giới thiệu chồng tôi là bạn trai của chị. Trong lúc họ đang nâng cốc uống rượu, tôi lao đến hét lên đầy đau đớn và túm tóc người phụ nữ.
Hai bên giằng co, chồng tôi lao vào kéo vợ ra. Anh buông lời cay đắng rồi liên tục đuổi tôi về.
Người tình của chồng tôi không hề lúng túng mà luôn giữ thái độ bình tĩnh.
“Em đánh ghen làm gì? Chị với chồng em có quan hệ nhưng là anh ấy tự nguyện. Em xem lại mình đi, đến bản thân còn không thương thì chồng nào thương nổi”.
Sau câu nói chua chát của chị, nước mắt tôi trào ra. Tôi luôn dành cho chồng niềm tin và tình yêu tuyệt đối. Bởi vậy, khi bị anh phản bội, tôi như rơi xuống hố sâu tuyệt vọng.
Liệu tôi có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này hay không? Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Ly hôn gần nửa năm, tôi vẫn không cam lòng khi bị một tên đàn ông không có gì trong tay cướp đi hạnh phúc của mình.
" width="175" height="115" alt="Vợ uất nghẹn chứng kiến chồng ngoại tình trong biệt thự vườn" />Vợ uất nghẹn chứng kiến chồng ngoại tình trong biệt thự vườn
2025-03-22 00:48
Võ Thái Đức (SN 1993) quê ở Đô Lương, Nghệ An. Anh theo học Trường Trung cấp Biên phòng ở thành phố Vũng Tàu.
Trong những lần tán gẫu, Đức thường nghe một số người bạn kể về tỉnh Bình Phước với những địa bàn biên giới đầy khó khăn.
![]() |
Đức và Hiền có tâm hồn đồng điệu, cùng yêu mảnh đất biên giới của Tổ quốc. |
Sau khi tốt nghiệp, Đức quyết định xin về đồn biên phòng cửa khẩu Hoàng Diệu (Bình Phước) công tác với mong muốn đóng góp sức mình, bảo vệ biên cương của Tổ quốc.
Thời gian công tác tại đây, anh đem lòng thương nhớ cô giáo mầm non Trần Thị Hiền (SN 1996, Thái Bình).
Được biết, cô giáo Hiền học Đại học Thủ Dầu Một (Bình Dương). Tốt nghiệp, Hiền mạnh dạn chọn huyện biên giới Lộc Ninh (Bình Phước) là nơi bắt đầu sự nghiệp “trồng người” của mình.
Hai tâm hồn đồng điệu, cùng yêu mảnh đất biên giới, khát khao mang sức trẻ vun đắp, bảo vệ Tổ quốc. Nhờ sự vun vén của mọi người, Đức nhanh chóng nhận được lời đồng ý của Hiền. Đôi bạn trẻ tìm hiểu hơn 2 năm mới quyết định về chung một nhà.
Trong suốt thời gian tìm hiểu, do tính chất công việc nên số lần Đức và người yêu gặp nhau chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Toàn bộ công tác chuẩn bị cho lễ cưới, phần lớn Hiền và bố mẹ 2 bên phụ trách. Vì Đức bận trên đơn vị, ít khi về được. Sự chung thủy cùng đức tính nhẫn nại của Hiền càng khiến Đức yêu thương cô nhiều hơn.
Hai lần hoãn cưới
Lễ đính hôn của cặp đôi diễn ra vào ngày 14/2/2020, dự kiến tổ chức đám cưới vào đầu tháng 4.
Tuy nhiên, thời điểm này dịch Covid-19 diễn biến phức tạp nên hai người xin phép gia đình hai bên hoãn đám cưới, tham gia công tác phòng chống dịch bệnh.
![]() |
Ảnh cưới của vợ chồng Đức - Hiền. |
Dịch bệnh được kiểm soát, kế hoạch đám cưới đang bỏ dở được bàn bạc lại. Lần này, Đức và Hiền chọn ngày 9/8/2020 để tổ chức hôn lễ.
Hai bên gia đình đã gửi đi hơn 200 thiếp cưới. Đức háo hức chờ ngày đẹp, đón Hiền về làm dâu. Chẳng ngờ, dịch Covid-19 bùng phát trở lại tại 1 số địa phương khiến ngày vui của hai người tiếp tục bị hoãn.
Nhiều bà con, bạn bè và người thân ở xa của hai bên đã mua vé để về dự hôn lễ nhưng đành phải hủy hoặc trả lại vé.
Về phần mình, Đức gạt chuyện riêng sang một bên, căng mình cùng đồng đội bám chốt, bám đường biên để kiểm soát, ngăn chặn người vượt biên.
Mỗi lần nghỉ giữa kíp trực, anh chỉ kịp nhắn cho vợ chưa cưới lời xin lỗi và lời hẹn: “Hết dịch ta sẽ về chung một nhà”.
“Hai lần hoãn cưới làm cả tôi và Hiền cùng gia đình hai bên cảm thấy buồn. Tuy nhiên, với vai trò là một chiến sĩ biên phòng, tôi rất hiểu tầm quan trọng của công tác phòng chống dịch vào lúc này. Tôi chỉ biết động viên Hiền cố gắng, hi sinh cái riêng để tập trung cho cái chung”, anh lính biên thùy nói.
Về phần mình, cô giáo Hiền chia sẻ, trước khi gửi gắm cuộc đời mình cho Đức, cô từng băn khoăn về những khó khăn cả hai sẽ gặp phải.
Bởi, việc làm vợ một người lính không hề đơn giản. Cô phải chấp nhận sống cảnh chồng vắng nhà thường xuyên, mình ở nhà lo toan con cái, gia đình. Nỗi nhớ chồng chỉ biết giấu vào sâu thẳm trái tim.
Thế nhưng với tình yêu sâu sắc, Hiền đã vượt qua những thử thách, nguyện làm hậu phương vững chắc cho Đức yên tâm cống hiến.
“Hôn lễ là việc hệ trọng của cả đời người, cho dù phải hoãn cưới nhưng chúng tôi còn trẻ, vẫn còn nhiều thời gian. Khi nào đẩy lùi dịch, cuộc sống an toàn trở lại, chúng tôi tổ chức chưa muộn”, cô giáo Hiền bộc bạch.
Hiền cũng nhắn nhủ đến người yêu nơi biên cương những lời lẽ đầy yêu thương, động viên anh vững bước:
“Em sẽ luôn là chỗ dựa cho anh trong cuộc chiến chống dịch khốc liệt này. Em sẽ tiếp tục chờ anh. Khi dịch bệnh lùi xa, đám cưới của chúng mình sẽ được tổ chức trong niềm vui chiến thắng dịch bệnh và sự hoan hỉ chúc mừng của những người thân anh nhé”.
Cô giáo 9X cho biết thêm, những ngày tới, với vai trò là một đoàn viên, cô sẽ đồng hành với các bạn trẻ địa phương tích cực cùng mọi người xung quanh tham gia phòng, chống dịch.
Ông Võ Thái Hà - ba của Đức ôn tồn cho biết, lúc nghe con trai lấy vợ, ông mừng lắm nhưng khi Đức gọi điện thoại về báo hoãn lần 1 rồi lần 2, tâm trạng có phần xót xa cho con.
Thế nhưng, hai vợ chồng ông vẫn thay nhau động viên con trai, hoàn thành nhiệm vụ cấp trên giao phó.
“Mong sao dịch sẽ sớm được kiểm soát tại Việt Nam để các con tôi và những cặp đôi khác cùng hoàn cảnh có thể làm đám cưới”, ông Hà bày tỏ.
Hơn 5 tháng qua, kể từ ngày Bộ đội biên phòng tỉnh Bình Phước triển khai các chốt chặn nơi biên giới nhằm ngăn chặn người vượt biên trái phép, vi phạm quy chế biên giới... Tất cả các cán bộ, chiến sĩ bộ đội biên phòng tỉnh đã cùng các lực lượng quân sự và dân quân tạm gác mọi việc cá nhân, “nằm vùng” 24/24 giờ tại 62 chốt cố định và 11 chốt cơ động ở các đường mòn, lối mở trên tuyến biên giới dài hơn 260km.
![]() |
Lán nghỉ ngơi của bộ đội biên phòng tỉnh Bình Phước tại chốt chặn. |
Họ căng mình với những khó khăn, thử thách nơi rừng sâu hiểm trở để tăng cường quản lý, bảo vệ vùng biên cương, góp phần phòng chống dịch bệnh.
Bên cạnh Đức và Hiền, lực lượng bộ đội biên phòng tỉnh Bình Phước còn 2 cặp đôi khác cũng phải hoãn đám cưới của mình để trực chiến tại các chốt chặn.
![]() |
Những người lính biên phòng trực chiến 24/24 giờ tại các “lá chắn thép” nơi đường mòn, lối mở vùng biên giới. |
Bí thư Tỉnh Đoàn Bình Phước Trần Quốc Duy thông tin, trên toàn tỉnh, rất nhiều cặp đôi đã phải hoãn cưới, tạm dừng lễ đính hôn để cùng cộng đồng chiến đấu với dịch bệnh.
Trong đó có những cặp đôi là cán bộ đoàn, đoàn viên hoặc những người trẻ đang tham gia các lực lượng tuyến đầu chống dịch.
Đặc biệt là những chiến sĩ biên phòng đang ngày đêm canh giữ vùng biên cương của Tổ quốc. Những ngày tới, Tỉnh Đoàn sẽ đến động viên, trao thư khen và tặng quà cho các cặp đôi tiêu biểu này nhằm biểu dương cách hành xử đúng đắn của lớp trẻ.
“Đây là những hành động đẹp, có ý nghĩa, cần được lan tỏa trong cộng đồng và xã hội để góp phần nâng cao ý thức, trách nhiệm của mỗi công dân đối với cuộc chiến chống dịch.
Để vượt qua những thử thách mà dịch bệnh mang đến, mỗi người cần lấy cái chung đặt lên niềm riêng, ứng xử văn minh, hành động tử tế, đoàn kết cùng nhau vượt qua dịch bệnh,” ông Duy nhấn mạnh.
Cách cài đặt Bluezone giúp cảnh báo người nghi nhiễm Covid-19Bộ TT&TT và Bộ Y tế vừa thống nhất triển khai trên phạm vi toàn quốc ứng dụng Bluezone để phục vụ công tác phòng, chống dịch bệnh Covid-19. Ứng dụng này giúp cảnh báo sớm cho người dùng nếu chẳng may từng tiếp xúc với những người bị nhiễm Covid-19.
Để nhận được các cảnh báo từ Bluezone, việc đầu tiên cần làm là tải về và cài đặt ứng dụng này.
Sau khi cài đặt, người dùng cần cấp quyền cho ứng dụng Bluezone truy cập vào bộ nhớ và kết nối Bluetooth để nhận được cảnh báo từ ứng dụng.
" alt="Chiến sĩ biên phòng hoãn cưới 2 lần, xuyên đêm chống dịch nơi biên giới" width="90" height="59"/>Chiến sĩ biên phòng hoãn cưới 2 lần, xuyên đêm chống dịch nơi biên giới
Liên tục tung chiêu chèo kéo khách làng chơi
Chúng tôi ghé quán “Café S.S.” nằm trên đường N2 (huyện Đức Hòa, tỉnh Long An) vào giữa trưa nên quán thưa khách.
Người phụ nữ kinh doanh cà phê trá hình cũng vì thế không mấy khó chịu với vị khách liên tục từ chối sử dụng các dịch vụ “sung sướng” của mình. Tuy nhiên, sau mỗi câu chuyện phiếm, cô gái tự xưng tên D.S. lại buông lời chèo kéo khách “hưởng lạc”.
![]() |
Quán cà phê cô đơn S.S. nhìn từ bên trong. Ảnh: Nguyễn Sơn |
Ra vẻ hiểu tâm lý người khách lạ, S. dụ dỗ chúng tôi bằng “triết lý” đi chơi như thế không có lỗi với gia đình, vợ con. “Anh chỉ có lỗi với gia đình, vợ con khi cặp bồ, ngoại tình thôi. Còn đây là anh đi xả stress. Đây là nhu cầu tất yếu của mỗi người đàn ông. Anh “ăn bánh trả tiền” nên không có gì gọi là lỗi với gia đình cả”, D.S. tỉ tê.
Để kéo dài thời gian trò chuyện, chúng tôi tỏ vẻ lo ngại vấn đề an toàn sức khỏe. Nghe khách thắc mắc, S. phá lên cười rồi nói mình đầy đủ sức khỏe và hết sức an toàn.
S. nói, mỗi khi “đi chơi”, khách phải sử dụng các biện pháp bảo vệ.
“Em không phục vụ khách không hợp tác, không sử dụng các biện pháp an toàn, say rượu, phê đá, thuốc kích dục… Quán có sẵn và miễn phí bao cao su. Em cũng xuống viện Pasteur khám hoài, đảm bảo sức khỏe tốt, không bệnh tật. Anh vô thử đi, đảm bảo anh sẽ sung sướng”, S. chèo kéo.
Lấy lý do sức khỏe, chúng tôi rời quán trong sự bực dọc của cô gái. Cùng trên tuyến đường, chúng tôi tiếp tục ghé quán “Café giải khát N.T.” để tìm hiểu. Thấy khách ghé, người phụ nữ đứng tuổi vội vã ngồi dậy, vuốt lại mái tóc, chạy ra đón.
Không như D.S., chủ của quán N.T. đã có tuổi, nhan sắc tàn phai thấy rõ dù khuôn mặt được điểm tô bằng nhiều lớp son phấn. Một cách đầy lịch sự, người phụ nữ mời khách gọi nước uống rồi ngồi bên cạnh tự giới thiệu bản thân.
Biết rõ tuổi đời lớn hơn khách, người này tự động xưng chị, gọi khách bằng em. “Chị tên T., năm nay 47 tuổi rồi. Chắc em mới ghé quán lần đầu. Chỗ chị có massage, "đi chơi". Giá cả cũng như mấy chỗ khác. Em vui thì ủng hộ chị nha”, T. nói.
Để khách yên tâm, T. tiếp tục trấn an: “Ở đây không sợ công an bắt đâu vì mình không gây rối. Quán chỉ có một mình chị bán, không có đào. Nếu có nhiều đào, công an khép mình vô tội chứa chấp, tổ chức mại dâm thì họ mới bắt. Em cứ yên tâm”.
Nhận thấy vị khách vẫn dùng dằng, chưa quyết, T. bồi thêm: “Hay em chê chị già. Nếu vậy là em chưa biết. Lớn tuổi thì chiều khách, giàu kinh nghiệm, nhiệt tình và không giữ kẽ như mấy người trẻ. Còn nếu em muốn trẻ, chị kêu cho em một bé làm ở gần đây. Đảm bảo em muốn gì là có đó”.
Công cụ “rút ruột”, moi tiền khách làng chơi
Qua tìm hiểu, chúng tôi được biết, đa số các cô gái bán "cà phê cô đơn" đều đã luống tuổi và sinh sống ở những địa phương khác. Nhiều người cho biết, do hoàn cảnh khó khăn, cùng đường nên đành chọn công việc này như một cách kiếm tiền nhanh nhất.
![]() |
'Cà phê sung sướng' nở rộ ở vùng ven Sài Gòn. Ảnh: Nguyễn Sơn |
T. cho biết, trước đây, mình từng là tiểu thương tại chợ Tân Bình (TP.HCM). Tuy nhiên, do cờ bạc, chị "tán gia bại sản". Nỗi đau kép vỡ nợ, chồng bỏ khiến chị suy sụp đến nỗi từng tìm đến cái chết. Tuy nhiên, vì thương đứa con gái ngoan hiền, chị liều mình kiếm tiền bằng cách bán cà phê kích dục.
Chị nói, vào nghề không được bao lâu, chị sớm nắm được tâm lý khách và kiếm được tiền trả nợ. Không chút ngại ngần, người này chia sẻ: “Lúc về đây bán, nhiều ông chết vợ đòi chị về sống chung lắm nhưng chị từ chối. Ngu gì mà nhận lời, ở vậy dụ mấy ông già ngon hơn. Có ông đưa chị cả trăm triệu trả nợ rồi đó”.
Thấy chúng tôi ngạc nhiên, người này đưa dẫn chứng cụ thể: “Mấy ông già ở đây vậy mà ngon vì nhiều tiền, dễ dụ. Mấy ông hay mang đồ ăn lên cho mấy đứa gần quán chị ăn. Mấy “chú Mười”, “hai lúa” (người nông dân - PV), khờ khờ chưa bao giờ ăn chơi, lỡ một lần vào quán là bị tụi nó dụ dỗ, tiêu tốn nhiều tiền”.
“Ở gần đây có một ông bị rồi. Ông bị mấy bé làm nghề này dụ, rút hết tiền trong ngân hàng ra lo cho tụi nó. Mỗi lần, ông rút mấy chục triệu. Ông này mới mất vợ, lại có tật hám gái nên bị dụ hoài”, T. cho biết thêm.
Cũng theo người này, nhiều cô gái lười lao động đã “khéo léo” biến công việc không được xã hội chấp nhận này thành công cụ moi tiền người hám “của lạ”. Trong những lần tiếp khách, các cô gái đều chú ý tâm lý của những người mình phục vụ để rồi tung chiêu dụ dỗ, moi tiền.
T. kể: “Mấy đứa trẻ, sau khi ăn nằm với khách thường tỉ tê, kêu má em ở quê bệnh nặng chưa có tiền thuốc thang hoặc đang xây nhà thì hết tiền, thợ thầy đòi tiền công, tiền vật liệu… Nghe vậy, nhiều ông rút tiền, giấu vợ đưa mỗi lần cả chục triệu”.
Giá của các cô gái phải trả cho những cuộc tình đầy toan tính ấy là phải phục vụ khách tại quán, nhà nghỉ, khách sạn theo yêu cầu. T nói, dẫu vậy, trong cuộc làm ăn này, các cô gái như mình vẫn là những người có lợi nhất.
T. nhận định: “Mấy ông già là dễ bị dụ nhất. Những người như chị thích khách là mấy ông già hơn thay vì trai trẻ bởi dễ phục vụ, dễ dụ dỗ. Làm cái này, mình có đặt nặng vấn đề tình cảm đâu mà cần trai trẻ, trai đẹp, cứ ai có tiền tươi thóc thật, chịu chi là được”.
Bán dâm, kích dục để có tiền “nuôi trai trẻ” Chủ quán "cà phê cô đơn" N.T. cho biết, nhiều người phụ nữ giấu gia đình, người thân bỏ quê đến nơi khác để kinh doanh cà phê kích dục vì nhiều lý do. Trong số đó, không ít người sử dụng công việc này để có tiền phục vụ cho những cuộc tình đũa lệch với trai trẻ. T. cho biết: “Có mấy đứa làm việc này để có tiền nuôi trai. Bao nhiêu tiền, chúng nó đều mua xe, điện thoại xịn cho trai. Tụi nó đâu có biết mình bị lợi dụng. Mấy đứa trai trẻ có yêu thương, tình cảm gì với bọn nó đâu, chỉ lợi dụng thôi. Nhưng vì cái mác được trai trẻ chở đi chơi, được cặp bồ trai trẻ, tụi nó cứ đâm đầu”... |
(Còn tiếp)
Quán bé xíu, chỉ có một đến hai người phụ nữ đứng tuổi, ăn mặc gợi cảm, đậm màu phấn son đứng bán. Trong khoảng tối sâu hút, các cô gái chủ động chèo kéo khách massage kích dục với giá rẻ bèo.
" alt="Bí mật ở 'cà phê sung sướng': Gái trẻ ra chiêu, cụ ông 'rút ruột' chiều người đẹp" width="90" height="59"/>Bí mật ở 'cà phê sung sướng': Gái trẻ ra chiêu, cụ ông 'rút ruột' chiều người đẹp