“Bệ phóng” hạ tầngTừng phát triển rầm rộ rồi lại “đứng hình”, nhưng từ cuối năm 2018 cho đến nay, thị trường BĐS nhà ở Bình Dương trở lại sôi động cùng với làn sóng đầu tư ra vùng ven của các doanh nghiệp BĐS. Nhiều doanh nghiệp tại TP.HCM cũng “nhập cuộc chơi” ở Dĩ An (Bình Dương) với hàng nghìn căn hộ và nhà phố tung ra thị trường. Hứa hẹn trong nửa cuối năm 2020 và thời gian tới, khu vực này sẽ tiếp tục tăng tốc.
Sở dĩ giới địa ốc kỳ vọng vào thị trường BĐS Dĩ An bởi nơi đây có bệ phóng hạ tầng quy mô. Dĩ An được xem là nơi có kết nối giao thông với TP.HCM thuận tiện. Trong đó, Quốc lộ 13 là tuyến đường huyết mạch giúp kết nối Bình Dương với TP.HCM.
|
BĐS Dĩ An (Bình Dương) |
Ngoài việc kết nối trực tiếp với TP.HCM, Dĩ An cũng nằm trong vùng kinh tế trọng điểm phía Nam khi sở hữu 8/28 khu công nghiệp tại Bình Dương, nên khả năng kết nối đến các khu vực lân cận ngày càng thông suốt.
Thêm 1 yếu tố thúc đẩy BĐS Dĩ An là việc kéo dài tuyến metro số 1 từ ga Suối Tiên đến thẳng Dĩ An. Theo đó, tuyến metro góp phần đẩy nhanh tiến độ đô thị hóa và gia tăng giá trị BĐS cho Dĩ An nói riêng, tỉnh Bình Dương nói chung.
Hệ thống giao thông đô thị cũng từng bước được đầu tư hoàn chỉnh. Hiện tại, Bình Dương đang tập trung xây dựng các tuyến đường trục chính kết nối với các trung tâm đô thị.
Bên cạnh đó, đầu năm 2020, Dĩ An cũng nhận quyết định từ thị xã lên thành phố, đây cũng là yếu tố góp phần đẩy giá BĐS Dĩ An, Bình Dương tăng.
Doanh nghiệp đón đầu
Cùng kỳ năm ngoái, tại Đông Hòa (Dĩ An), đất dự án nhà phố có giá 18-20 triệu đồng/m2. Đến cuối năm, giá đã tăng vọt lên 40-45 triệu đồng. Tại Đông Hiệp (Dĩ An), dự án nhà ở quy mô 6,5ha bán hồi quý I với giá 24 triệu đồng mỗi m2 nay tăng lên 34 - 36 triệu đồng/m2. Đất nền dự án trên Quốc lộ 1K, phường Bình An, Dĩ An, hiện giao dịch 30 - 36 triệu đồng/m2.
|
Dự án nhà phố thương mại Champaca Garden Dĩ An |
Có thể thấy, các phân khúc BĐS tại Dĩ An từ cuối năm 2018 cho đến nay đã trở thành “thỏi nam châm” hút các doanh nghiệp địa ốc TP.HCM. Đón đầu cơ hội, nhiều doanh nghiệp BĐS sớm đã có mặt tại đây, hàng loạt dự án được tung ra. Cùng với cơ sóng nguồn cung này, thị trường nhà phố Dĩ An Bình Dương cũng đang thiết lập một mặt bằng giá mới.
Trở lại với đường đua này, Công ty TNHH bất động sản Đức Huy cũng tung ra dự án nhà phố thương mại với 173 căn hộ được thiết kế công năng kép: vừa ở vừa kinh doanh. Dự án tọa lạc tại trục đường chính Quốc lộ 1K, cầu nối quan trọng tam giác kinh tế TP.HCM - Đồng Nai - Bình Dương.
Bên cạnh hệ thống giao thông kết nối thuận tiện thì các tiện ích và công trình trọng điểm của khu vực đều hiện hữu trong bán kính 2km quanh dự án bao gồm: Big C Dĩ An, Bệnh viện đa khoa Dĩ An, chợ, trường học các cấp. Từ Champaca Garden, cư dân chỉ mất vài phút để tới Bến xe Miền Đông mới, sân bay Tân Sơn Nhất, thuận tiện di chuyển đến TP.HCM, Đồng Nai.
|
Phối cảnh sản phẩm nhà phố Champaca Garden Dĩ An |
Dự án còn nằm liền kề làng đại học - nơi tập trung đông đảo cộng đồng tri thức, giảng viên, nghiên cứu sinh, công chức và sinh viên khối Đại học Quốc gia. Ngoài ra, dự án còn sở hữu nhiều tiện ích nội khu như: công viên nội khu, hồ bơi cùng hệ thống trường học, trung tâm mua sắm, cùng các địa điểm du lịch liền kề khu du lịch sinh thái Thủy Châu, Suối Tiên…
Mọi thông tin dự án liên hệ Công ty CP BĐS Hunter Land Chi tiết dự án: http://www.novahome.org/champaca-garden Fanpage: https://www.facebook.com/champacagarden.1609/ Hotline: 0877772508 |
(Nguồn: Công ty TNHH bất động sản Đức Huy)
" alt="Giá nhà phố Dĩ An"/>
Giá nhà phố Dĩ An
Một ngày, anh chồng dẫn về cô nhân tình trẻ măng nói với vợ: “Đây là tình yêu đích thực của tao, đừng động đến nó”…Mới đây, lá thư của cô gái có tên Nguyễn Hằng (quê Yên Bái) được gửi tới tòa soạn. Trong lá thư dài, Hằng kể về cuộc đời của mình với nhiều nỗi đau đớn khi lấy chồng còn quá trẻ. Cô muốn giãi bày những tâm sự của người vợ, người mẹ khi bị chồng đánh đập, bị nhà chồng hắt hủi và coi như câu chuyện này là những ký ức đau buồn cuối cùng mà cô còn nhớ.
Trong thư, Hằng có viết: “Vốn dĩ em đã muốn để mọi chuyện qua đi, nhưng em không biết phải làm sao khi nhân tình bé nhỏ của người chồng cũ liên tục chửi bới, chặn số điện thoại của em khi em muốn cho chồng cũ và con em nói chuyện với nhau. Chưa kể tới việc, nhân tình của chồng còn đi rêu rao, nói xấu em đủ điều là em lôi kéo người yêu cô ấy (chồng cũ của em – PV).
Vốn dĩ, em đã muốn quên chuyện cũ đi nhưng không thể, em chỉ muốn tập trung làm ăn, kiếm tiền chu cấp cho con, nuôi con khôn lớn. Có phải thời nay, bồ đánh ghen với vợ mới là “hợp mốt” không các chị?”.
|
Hình minh họa |
Dưới đây, chúng tôi đã ghi lại câu chuyện của Hằng. “Cây muốn lặng mà gió chẳng dừng”, dù bà mẹ đơn thân này muốn chôn chặt chuyện trong quá khứ nhưng nỗi buồn vẫn cứ dai dẳng:
Em sinh năm 1992, năm nay 24 tuổi, quê em nghèo lắm, cuộc sống quanh năm chỉ quanh quẩn với ruộng vườn. Vì lỡ có bầu nên em bỏ dở học hành, lập gia đình năm 20 tuổi. Cái tuổi quá trẻ đúng không các chị? Nhưng ở quê, 20 tuổi nhiều người gọi là ế, bởi các bạn đều có con cái đề huề cả rồi.
Chồng em hơn em 1 tuổi, chúng em cũng đã tìm hiểu nhau 2 năm mới lấy nhau. Tình yêu thời học sinh đẹp lắm các chị ạ, thậm chí bạn bè cùng trường còn ghen tỵ với em vì Long (chồng cũ của em – PV) quan tâm em hết mực. Mỗi ngày, đều đặn 4 lần Long đưa đón em đi học, ngày nắng cũng như mưa, đi học về rồi lại ăn cơm ở nhà em đến tận tối mới về nhà.
Tình yêu thời học trò không phải màu hồng, nhiều khi chúng em cũng hiểu lầm, cãi vã. Long là người đào hoa, nhiều cô gái theo đuổi, cũng vì thế mà không hiếm lần chúng em căng thẳng.
Có lần, em tình cờ phát hiện ra Long cùng lúc quan tâm em mà sau lưng lại tán tỉnh, qua lại với 1 cô bé kém em 2 tuổi ở xã bên. Biết chuyện, em giận lắm, em chia tay. Chia tay được 6 tháng, khi em học năm thứ 1 Cao đẳng thì Long năn nỉ em quay lại. Tính em không quyết đoán, khi Long tỏ vẻ đau khổ em lại mềm lòng cho qua, em nghĩ đàn ông, chuyện thích người này, tán người kia cũng là bình thường.
Rồi chúng em lại yêu nhau như chưa từng có tổn thương nào cả. Học năm thứ 2 Cao đẳng, em phát hiện ra mình có bầu, em nói với Long nhưng Long dùng dằng chuyện cưới xin, sợ không lo nổi cho cuộc sống gia đình.
Em không muốn bỏ con, mà Long thì không muốn cưới, em khóc lóc cả ngày, hết cách em đành nói với bố mẹ Long. Bố mẹ Long lúc này quý em, lại muốn giữ cháu nội nên cho cưới, bảo ở nhà bố mẹ nuôi. Còn bố mẹ đẻ em lăn tăn mãi chuyện cưới xin, vì mẹ em “đi xem” thầy nói em lấy chồng số không tốt, sẽ có chuyện buồn. Nhưng lúc ý em chẳng nghĩ gì cả, chỉ muốn lấy chồng để giữ con. Vậy nên trước cưới 2 tuần em đã sang ở nhà chồng. Nhưng cũng trong thời gian này, em mới phát hiện chồng em có tình cảm qua lại với người chị họ.
Em sốc quá, lúc ấy thai đã 4 tháng mà em chỉ toàn khóc lóc với lo lắng thôi, chị ấy còn nhắn tin yêu thương với chồng em nữa. Khi em đem chuyện hỏi chồng, Long nói: “Chỉ là tin nhắn thôi, chị ấy ở xa nên… thiếu thốn tình cảm”. Rồi Long an ủi em, nói em bình tâm để giữ sức khỏe cho mình và cho con, Long cũng hứa sẽ không nhắn tin qua lại với chị ấy nữa. Em cũng tạm tin lời Long nói và lo lắng cho đứa trẻ mới chào đời.
Sau khi “giải quyết” xong xuôi mọi chuyện, chồng em thay đổi hẳn, cũng ở nhà suốt, chăm vợ con, hàng ngày chạy xe ba gác kiếm tiền. Em cũng an tâm phần nào là chồng đã thay đổi, rồi an ủi mình những chuyện trước kia chỉ là chuyện thanh niên chưa vợ, còn ham chơi bời mà thôi. Cuộc sống cứ thế trôi đi cho tới khi chồng em gặp con bé Hà, sinh năm 1994 – người mà sau này chồng em gọi là “tình yêu đích thực”.
Lúc đó, con lớn của em đã được 14 tháng, em lại có bầu bé thứ 2. Nhưng em yếu quá, không giữ nổi con.
Lại nói về chuyện sức khỏe lúc mang thai, em sống với gia đình chồng khổ lắm các chị ạ. Ban đầu, nhà chồng cũng quý em, nhưng lấy về em mới hiểu mình cũng chỉ là “khác máu tanh lòng”. Nhà chồng em cũng thuộc dạng bình thường, em sống cùng ông nội chồng, bố mẹ chồng và 2 em chồng. Hàng ngày, em phải lo mọi việc từ dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, giặt giũ cho 6 người lớn và 1 đứa trẻ nhỏ. Mà nào có phải mỗi việc nhà, ở quê nhà chồng em còn nuôi lợn, gà, trồng lúa.
Chưa kể, mẹ chồng em tiết kiệm hết sức, sáng nào em cũng dậy từ lúc 3 giờ sáng phụ bố mẹ chồng giết lợn, dậy sớm, lại làm việc nặng nên em mệt lắm. Tới 5 giờ sáng, khi bố mẹ chồng đem thịt lợn đi bán, em lại dọn nhà, giặt giũ tới tận trưa.
Vậy nhưng, mẹ chồng em lại tiết kiệm, mỗi bữa, bà chỉ đưa cho em 10.000 đồng, 12.000 đồng, 21.000 đồng hay sang lắm là 50.000 đồng mua thức ăn cho cả nhà. Bữa cơm hôm nào cũng đạm bạc, em có bầu cũng chẳng có gì tẩm bổ, nhưng bữa nào mẹ chồng cũng than thở một mình bà đi làm mà nuôi tận chừng ấy miệng ăn, em đang ăn cơm cũng nuốt không trôi.
Một hôm, đang gắng sức bê chậu quần áo lớn thì em đau bụng quằn quại, trước đó, em đã có dấu hiệu động thai vì em đi gặt với mẹ chồng em. Em đau quá, nằm xuống nhà, gọi thật to nhưng không ai nghe thấy, em liền với điện thoại gọi bố mẹ em lên đưa đi viện. Lúc bố mẹ em lên tới nơi, đưa em đi viện, em đã không giữ nổi đứa con thứ 2.
Em nằm viện hơn 1 tuần, nhưng tuyệt nhiên không thấy chồng em lên thăm nom vợ. Em bực lắm, em đã nghi ngờ chồng em có mối quan tâm nào khác.
Tới khi ra viện, về nhà, trong 1 lần em lén đọc tin nhắn điện thoại của chồng, thấy chồng em và con bé nào đó nhắn tin hết sức tình cảm, thậm chí còn gửi cả hình “nhạy cảm” chúc nhau ngủ ngon nữa. Em điên quá, em nhắn tin lại cho số con bé kia nói chồng em đã có vợ con, đừng làm phiền vợ chồng em nữa.
Rồi bé bồ của chồng chửi mắng em, em cũng nhắn tin chửi mắng qua lại. Nghĩ chuyện chỉ có vậy thôi, ai ngờ con bé này tố cáo em chửi mắng nó, dọa dẫm nó với chồng em. Khi chồng em đang lén nói chuyện với nó ngoài bờ đê, em bắt được quả tang, định làm cho ra nhẽ thì không ngờ chồng em tắt điện thoại, tát em 1 cái đau điếng. Sau đó, hắn kéo lê em trên bờ đê, sỏi, đá sắc nhọn cào rách cả lưng, tay em tì xuống đường, cũng bị chảy máu, sỏi đá còn găm vào tay đau nhức.
Chưa hết, chồng em còn đấm, đá liên tiếp vào mặt em, định kéo em vứt xuống sông. May em kêu la, khiến mấy thằng thanh niên gần đó chạy ra can ngăn. Em chạy thoát về nhà, nhưng không dám về nhà bố mẹ chồng vì sợ chồng đánh, em đành ngồi trong nhà họ hàng, gọi cho bố mẹ em bảo em xin ly dị, không ở với chồng nữa.
Sau đó, em định về nhà gặp bố mẹ chồng nói chuyện. Lúc về, em đã thấy lão chồng bỏ hết quần áo của mẹ con em vào trong bao tải lớn.
Rồi chồng em gọi điện cho con bé kia sang nhà, con bé đó làm cắt tóc gội đầu ở xã bên mới mở cửa tiệm. Trước mặt nó, chồng em hất hàm bảo: “Đây là tình yêu đích thực của tao”. Rồi mặt con bé kia vênh váo lên tự đắc vì em dám buông lời chửi mắng nó lúc trước.
Đợi bố mẹ chồng về, em xin bố mẹ chồng chúng em không ở được với nhau, cho em về nhà ngoại vì chồng em ngoại tình. Nhưng thay vì dạy dỗ con trai, mẹ chồng em lại buông lời: “Mày gọi nhà mày đến mà chở hết đồ đạc của mày về đi”.
Rồi bố mẹ em tới, em lặng lẽ dọn đồ về nhà ngoại. Cũng từ đó, chồng em vui vẻ với nhân tình quên cả vợ con, chồng em chẳng đưa chút tiền phụ cấp nuôi con, chỉ thỉnh thoảng mua cho con bộ quần áo.
Thỉnh thoảng, chồng em và em có gọi điện cho nhau, nhưng chủ yếu để hỏi han tình hình con cái, vì hắn cũng không dám vác mặt sang nhà sợ đụng chạm bố mẹ em. Nhưng mỗi lần hắn gọi cho em, bị con bồ phát hiện ra là kiểu gì nó cũng chì chiết, giận dỗi, thậm chí còn bắt chồng em xóa số của em nữa.
Em tức quá, em bảo: “Cô mới là người cướp chồng, cướp bố của con tôi. Món đồ tôi dùng rồi, cũ rồi, cô còn nhặt lên mà dùng lại à?”.
Em nói vậy, thì con bé bồ của chồng lại trâng tráo: “Cũ người mới ta, với chị là cũ, với tôi là mới, được chưa? Vậy nên đừng phá hoại hạnh phúc của chúng tôi nữa”.
Vậy là em cứng họng. Con được 24 tháng, em và chồng ly dị. Hiện giờ, chồng em và bồ chung sống với nhau cũng 2 năm, cũng chưa cưới và chưa có con.
2 năm chung sống, 2 năm ly dị, mẹ con em giờ sống cũng vui vẻ, em cũng không có tình cảm với ai khác, giờ chỉ nghĩ làm thế nào để có tiền nuôi con. Em chỉ muốn tích góp tiền sau này còn cho con ăn học, em chỉ thương con thôi, bố mẹ mỗi người 1 ngả.
Nhưng ly dị, cắt đứt với chồng cũng chưa xong. “Cây muốn lặng mà gió chẳng dừng”, cô bồ nhí của chồng chẳng hiểu yêu thương chồng em tới cỡ nào mà giờ ghen ngược với em. Cô ta đi rêu rao với tất cả làng xóm em “chài” người yêu cô ấy, lấy con em ra để nhử chồng cũ quay lại. Chưa hết, nếu thấy con em, cô nhân tình còn hất hàm bảo: “Đấy, mẹ nó có ra gì đâu nên bố nó mới phải bám lấy em đây này”. Em thật sự không chấp nhận nổi, nói em thế nào cũng được nhưng đừng bao giờ động tới con trai em.
Mới đây, có người bảo em đi làm công nhân ở Bình Dương. Em cũng muốn đi thật xa để quên đi chuyện cũ, muốn làm lại cuộc đời, nhưng giờ con em còn nhỏ quá, cho đi theo mẹ cả 2 mẹ con đều khốn khổ, vất vả. Mà để con tạm thời cho ông bà trông thì bố mẹ em đã già yếu quá, lại thêm buồn chuyện của em nên sức khỏe ngày càng yếu kém. Nếu đi, em được thanh thản trong lòng, nếu ở lại, em và con em, bố mẹ em suốt ngày phải nghe tiếng xấu là em tán tỉnh chồng cũ. Nhìn bố mẹ ngày càng già đi, âu lo và khắc khổ, em cũng xót xa lắm.
Em không biết mình nên làm thế nào cả, quyết định gì lúc này cũng khiến em khó nghĩ. Mỗi đêm, nhìn con say ngủ, em lại không nỡ lòng nào ra đi, nói thật, em không muốn con em khi lớn lên phải nghe những chuyện không hay ho về bố nó, hiểu nhầm về mẹ nó, nhưng đưa con đi theo… em nghèo quá, em chưa nuôi nổi con. Em phải làm thế nào bây giờ hả các chị?.
Độc giả Nguyễn Hằng
(Theo Dân Việt)
" alt="Bị chồng đánh vì dám động tới nhân tình"/>
Bị chồng đánh vì dám động tới nhân tình