Truyện Giải Mã Mê Cung
Khi Thomas chầm chậm quay một vòng, bọn trẻ vừa cười hắc hắc vừa quan sát nó, vài đứa còn thò ngón tay ra đụng người nó. Ít nhất cũng phải có đến năm chục đứa trẻ trong những bộ đồ lấm lem, ướt đẫm mồ hôi như thể vừa lao động cật lực. Bọn trẻ thuộc nhiều chủng tộc khác nhau, với tầm vóc và tóc tai dài ngắn đủ kiểu. Thomas đột nhiên thấy chóng mặt, nó hấp háy mắt hết ngó đám trẻ lại nhìn cái nơi kỳ lạ mà nó đang đứng.
Chúng đang ở trong một khoảng sân rộng gấp nhiều lần sân bóng đá, bao quanh bởi bốn bức tường vĩ đại xây bằng đá xám, bao phủ đôi chỗ bởi những đám dây thường xuân rậm rạp. Những bức tường này dễ phải cao đến cả trăm mét, tạo thành một hình vuông đều đặng, và tại trung điểm của mỗi cạnh, tường thành tách ra tạo thành một khoảng trống, cho thấy những khúc quanh và lối đi dài hút mắt phía đằng sau, theo những gì mà mắt Thomas có thể nhìn thấy được.
- Coi cái thằng Đầu xanh kìa. - Một giọng khan khan cất lên, Thomas không thể nhìn ra người vừa nói. - Chắc nó đang lo đến vỡ mật đây.
Nhiều đứa ré lên cười.
- Ngậm miệng lại, Gally. - Một giọng trầm hơn nạt.
Thomas hướng sự chú ý trở lại đám trẻ đang vây quanh. Nó biết lúc này mình đang thảm hết sức - nó cảm thấy như bị đánh thuốc vậy. Một thằng cao người, tóc vàng hoe, cằm bạnh đang khụt khịt mũi nhìn nó, mặt lạnh tanh. Một thằng nhỏ mập lùn đang bồn chồn đảo chân, giương cặp mắt to cộ nhìn Thomas. Một thằng người châu Á, thân hình cuồn cuộn cơ bắp, đang khoanh tay xem xét Thomas, hai ống tay chật căng được xắn lên, phô bày các bắp thịt. Một thằng bé da đen đang nhíu mày - chính là người đã chào đón Thomas. Còn rất nhiều những đứa khác thì chỉ đứng ngó.
- Tôi đang ở đâu đây? - Thomas hỏi, ngạc nhiên khi lần đầu tiên nghe thấy giọng nói của chính nó vang lên trong mảng ký ức còn khôi phục được của mình. Giọng nói có vẻ không khớp lắm, và thanh hơn là nó tưởng.
- Chẳng phải nơi tốt đẹp gì đâu. - Thằng bé da đen nói. - Biết khôn thì cậu nên cư xử cho tốt và đúng mực.
- Nó về tay Trang chủ nào đây? - Một ai đó la lên từ trong đám trẻ phía sau.
- Đã nói rồi mà. - Một giọng nhức óc đáp trả. - Cái thằng tởm này sẽ là một trang vụ, chắc cú luôn đó. - Thằng bé cười rúc rích, như thể vừa nói một câu pha trò tức cười nhất thiên hạ.
Thomas một lần nữa cảm thấy lẫn lộn. Nó nghe thấy nhiều từ ngữ chẳng có ý nghĩa gì cả. Sư huynh. Mặt dẹp. Trang chủ. Trang vụ. Những chữ này thốt ra từ miệng của đám trẻ một cách rất tự nhiên, nên nó cảm thấy lạ khi mình không hiểu. Cứ như thể là tình trạng mất trí nhớ của nó đã xóa mất một phần ngôn ngữ vậy. Thiệt là rắc rối.
Những cảm xúc khác nhau chen lấn trong đầu óc và tâm trí nó. Bối rối. Tò mò. Kinh hãi. Khiếp sợ. Nhưng xuyên suốt là cảm giác tối tăm tuyệt vọng, như thể đối với nó thế giới đã sụp đổ, bị xóa khỏi trí nhớ và thay thế bằng một thứ gì đó rất quái gở. Nó chỉ muốn bỏ chạy khỏi đám nhóc này.
Thằng bé có chất giọng nhức óc nói tiếp:
- … mà còn phải cố gắng lắm mới được làm trang vụ, tao cá luôn đó. - Thomas vẫn chưa nhìn ra được khuôn mặt của thằng bé vừa nói.
- Đã bảo ngậm miệng lại! - Thằng bé da đen nạt nộ. - Còn nói bá láp nữa là giờ giải lao tới sẽ bị cắt một nửa.
Chắc đây là thằng cầm đầu, Thomas nghĩ bụng. Thây kệ đám trẻ đang nhìn ngó mình lom lom, Thomas tập trung vào việc nghiên cứu cái nơi được chúng gọi là Trảng.
Nền của khu đất trông như được lát đá hộc, nhiều chỗ nứt nẻ và bị cỏ dại mọc chen vào. Một căn nhà gỗ xập xệ phát sợ nằm về một góc của vuông đất, tương phản rõ rệt với màu đá xám.
Xung quanh đó mọc vài cái cây với bộ rễ trông như những bàn tay xương xẩu thọc qua lớp đá tìm nguồn dinh dưỡng. Trong một góc khác là một mảnh vườn. Từ chỗ mình đứng Thomas có thể nhận ra cây bắp, cà chua và nhiều cây ăn trái khác.
Phía đầu bên kia khu đất mọc lên một bãi cọc rào nhốt cừu, heo và bò sữa. Bầu trời trên đầu xanh trong không một gợn mây, nhưng Thomas không nhìn thấy mặt trời dù đang là ban ngày. Những cái bóng ma quái của các vách tường không cho phép đoán thời gian hay phương hướng chính xác được - có lẽ đang là buổi sáng sớm hoặc chiều muộn. Trong lúc nó đang thở sâu để cố gắng bình tâm lại thì một hỗn hợp mùi xộc thẳng vào mũi nó. Rác mới, phân bón, thứ gì đó thối rữa và ngòn ngọt. Tự dưng nó nhận ra đó là mùi nông trại.
Thoams lại nhìn những kẻ bắt được mình và cảm thấy lúng túng, nhưng rất muốn liều mạng thử hỏi mấy câu. Những kẻ bắt giữ, nó nghĩ. Mà, tại sao chữ đó lại bật lên trong đầu mình nhỉ ? Nó diểm qua các khuôn mặt, nhìn vào các thái độ và đánh giá đám trẻ. Cặp mắt của một thằng đầy lửa căm thù làm nó lạnh lưng. Thằng này có mái tóc đen, vẻ mặt rất hung hãn, làm Thomas nghĩ nếu thằng này lận dao tới gặp nó hỏi chuyện thì chắc cũng không có gì phải ngạc nhiên. Ngay khi mắt chúng giao nhau, thằng bé kia lắc đầu rồi quay đi, bước về phía mọt cái cọc sắt nhờn mỡ cạnh một băng ghế gỗ. Trên đỉnh cọc có một lá cờ nhiều màu ủ rũ, chẳng có chút gió nào để làm nó tung bay khoe ra hình vẽ trang trí.
Ngỡ ngàng, Thomas nhìn chòng chọc vào lưng thằng bé kia cho tới lúc nó quay mặt lại và ngồi xuống. Thomas vội vàng ngó lơ chỗ khác.
Đột nhiên, thằng cầm đầu đám trẻ trạc mười bảy tuổi tiến lên trước một bước. Thằng bé ăn mặc khá tầm thường: áo thun đen, quần jean, chân đi giày thể thao, tay đeo đồng hồ điện tử. Không hiểu sao trang phục của đám trẻ ở đây khiến Thomas ngạc nhiên. Nó tưởng đâu mọi người phải mặc thứ gì đáng sợ hơn - quần áo tù chẳng hạn. Nhưng ngoài cái cau mày thường trực, coi bộ nó không đáng ngại lắm.
- Chuyện dài dòng lắm, huynh à. - Thằng bé da đen nói. - Từ từ rồi cậu sẽ biết … Mai tôi sẽ đưa cậu đi môt vòng. Từ bây giờ cho tới lúc đó … đừng có phá hư cái gì nha. - Nó chìa một bàn tay ra. - Tôi tên Alby. - Thằng bé chờ đợi, rõ ràng là để nhận một cái bắt tay.
Thomas từ chối. Bản năng nào đó đã chi phối hành động của nó, và chẳng nói chẳng rằng nó quay đi, tiến lại một cái cây gần đó rồi ngồi bệt xuống, lưng dựa vào lớp vỏ cây sần sùi. Nỗi sợ hãi lại dâng lên trong lòng Thomas, tới mức gần như không thể chịu đựng nổi. Nhưng rồi nó hít một hơi thật sâu và cố gắng ép mình chấp nhận hoàn cảnh. Đành chấp nhận thôi, nó nghĩ thầm. Mình sẽ chẳng hiểu ra chuyện gì nếu để cho nỗi sợ hãi chế ngự.
- Vậy cậu kể đi. - Thomas lên tiếng, cố giữ giọng bình thản. - Kể tôi nghe xem chuyện dài tới mức nào.
Alby liếc mấy đứa đứng sát bên cạnh và đảo tròn mắt. Thomas lại quan sát đám trẻ lần nữa. Ước tính ban đầu của nó khá sát - có khoảng năm mươi đến sáu mươi thằng nhóc, tuổi từ khoảng mười hai cho đến gần trưởng thành như Alby, đứa có vẻ là lớn nhất trong đám. Đến lúc này Thomas mới kinh ngạc nhận ra nó không hề biết mình bao nhiêu tuổi. Tim nó nặng trĩu khi nghĩ tới điều đó - nó đã lú lẫn tới mức không còn nhớ tuổi của mình nữa sao?
- Thực sự thì, - Thomas nói, chẳng buồn tỏ ra can đảm nữa, - tôi đang ở đâu đây?
Alby tiến lại chỗ nó rồi ngồi xuống, chân bắt chéo. Đám trẻ tò mò đi theo, túm tụm lại sau lưng thằng cầm đầu. Những cái đầu ló ra theo đủ hướng để nhìn cho rõ.
- Nếu không thấy sợ, - Alby nói, - thì cậu không phải là người. Cậu mà có thái độ khác là tôi ném cậu xuống Vực liền, vì điều đó đồng nghĩa cậu là một thằng điên.
(责任编辑:Giải trí)
下一篇:Nhận định, soi kèo Brisbane Roar vs Western Sydney, 15h35 ngày 31/1: Khó cho chiếu trên
Laptop nhập khẩu "nguyên đai, nguyên kiện". Ảnh minh họa: Andrewcurrie.
Khi hàng nhập về và đến tay người mua, nhiều thùng hàng niêm phong không còn nguyên vẹn do các khâu kiểm tra hàng và những nguyên nhân khác. Nhưng điều đáng nói là hầu hết những thùng hàng loại hai (hàng Refurbished), loại ba (hàng Reconditioned), đều bị giấu nhẹm, không cho người mua biết. Bao bì sản phẩm được làm lại, đựng trong những chiếc thùng các tông làm tại Việt Nam hoặc thùng của một laptop khác. Tất nhiên, không hề có ghi chú sản phẩm loại hai hay loại ba.Điều đầu tiên người mua máy có thể tự mình kiểm tra là phải có sự trùng khớp các thông tin trên thân máy và bên ngoài thùng các tông, như serial (Part Number, Service Tag), cấu hình máy... Nếu có sự khác biệt, nghĩa là chiếc thùng đó không phải của máy bên trong. Trong trường hợp này, người mua nên từ chối nhận hàng hoặc yêu cầu người bán giao thùng hàng có thông tin trùng với laptop.
Từng model của Toshiba có cách ghi Part Number khác nhau. Ảnh: Hoàng Hà. Nếu chưa thực sự an tâm, người mua có thể kiểm chứng số serial (Part Number, Service Tag) của máy trên website của nhà sản xuất laptop để biết thông tin về loại hàng. Mỗi chiếc laptop có một Part Number, Service Tag riêng, không trùng lắp với sản phẩm nào.
Theo giới chuyên môn, một số hãng có quy ước riêng trong cách đánh số serial để nhận biết hàng loại hai, loại ba. Như Toshiba, họ thường thêm vào cuối dãy số Part Number (được ghi phía dưới máy tính) chữ B cho biết đó là hàng loại hai và chữ Z nếu là hàng loại ba.
Ví dụ, sản phẩm hoàn thiện 100% (loại một) có Part Number là PSAFOU_01P009; nếu là hàng loại hai sẽ có Part Number là PSAFOU_01P009B; hàng loại ba sẽ là PSAFOU_01P009Z. Tuy nhiên, cách đánh Part Number của laptop Toshiba không đồng nhất cho tất cả các model. Từng model của Toshiba có cách ghi Part Number khác nhau để phân loại hàng. Một số dòng thường thấy có hàng loại hai của hãng này là Satellite, Satellite Pro, Tecra.
Nhà sản xuất laptop HP quản lý hàng loại hai và loại ba bằng Part Number theo quy ước thống nhất cho tất cả các model. Khác với Toshiba, dãy số và chữ của Part Number sẽ có chữ R phía trước dấy # nếu đó là hàng loại hai.
" alt="Nhận biết laptop loại hai, loại ba" /> Di động hay ti vi?Sharp SH903iTV sự hội tụ của di động và truyền hình ti vi. Ảnh: Aving.net
ICTnews - Mẫu di động cao cấp Sharp SH903iTV là chiếc điện thoại 3G mới nhất mà hãng dịch vụ di động lớn nhất Nhật NTTDoCoMo giới thiệu đến thị trường.
SH903iTV được thiết kế dưới dạng mở gấp gồm một màn hình nhỏ 0.8 inch bên ngoài hiện thị các chỉ số cơ bản như giờ, lượng pin, khả năng bắt sóng và một màn hình lớn bên trong.
Chiếc di động này được nhà sản xuất tích hợp một màn hình lớn 3 inch hiển thị tại độ phân giải 240 x 400 pixel có khả năng thể hiện 262.000 màu. Chiếc màn hình bên trong này có thể xoay ngang tạo nên một màn hình LCD ngang tạo thuận lợi cho người dùng thưởng thức những hình ảnh truyền hình ngay trên di động. Lúc này, người dùng sẽ thấy SH903i thực sự là một chiếc ti vi di động hữu hiệu. Máy có chế độ ghi lại những chương trình ti vi mà bạn yêu thích.
Sharp SH903iTV tích hợp máy ảnh 2 megapixel, hỗ trợ thẻ nhớ ngoài dung lượng 2 GB, khả năng bắt sóng FM radio, chơi nhạc dưới các định dạng thông thường.
" alt="Di động hay ti vi?" />
- ·Nhận định, soi kèo Prachuap vs Buriram United, 18h00 ngày 29/1: Cửa trên ‘ghi điểm’
- ·Tác động của iPhone “bẻ khoá” đối với Apple
- ·HT Mobile giới thiệu ĐTDĐ cao cấp sử dụng 2 SIM
- ·Những con chuột 'bất thường'
- ·Nhận định, soi kèo Persebaya Surabaya vs Persita Tangerang, 19h00 ngày 31/1: Chặn đứng mạch bết bát
- ·Tối ưu ổ cứng theo cách đơn giản nhất
- ·Thời của âm nhạc di động đang đến?
- ·Laptop giá 200 USD
- ·Kèo vàng bóng đá Leganes vs Rayo Vallecano, 03h00 ngày 1/2: Khách thắng thế
- ·Làm mới mình với HTC Touch thế hệ hai
Không sợ thất nghiệp vì tài khoản có 200 triệu đồng
Đó là câu chuyện của Thục Anh (26 tuổi, Hà Nội) đang làm trong lĩnh vực tổ chức sự kiện. Theo cô nàng, thưởng Tết là lý do duy nhất "níu chân" Thục Anh ở công ty cũ. Còn thực tế, Thục Anh đã ấp ủ dự định chuyển sang môi trường mới với những người đồng nghiệp mới từ lâu.
Thục Anh chia sẻ: "Lý do xin nghỉ công ty cũ, kể đến thì nhiều. Một phần vì văn hóa phòng ban dần trở nên "độc hại". Những người đồng nghiệp thân thiết dần rời đi khiến mình không nhận được sự hỗ trợ cần thiết từ cấp trên, cũng như cảm thấy vui vẻ với công việc. Lý do quan trọng khác là khối lượng công việc nặng. Trong khi đó, mình không tìm thấy sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống khi làm việc tại đây".
Tìm việc giữa làn sóng sa thải vẫn còn tiếp tục nối dài ở các công ty, do đó Thục Anh cũng lo ngại khó tìm thấy cơ hội phù hợp. Hiện, cô nàng đang có khoản phòng thân 200 triệu đồng. Tuy nhiên, Thục Anh chỉ hy vọng thời gian thất nghiệp kéo dài 1-3 tháng. Cô mong bản thân không cần động đến quỹ phòng thân kia, mà chỉ cần dùng tiền lương từ khoản đầu tư cộng với lương tháng làm việc cuối cùng.
Hiện, Thục Anh đã chuẩn bị nhiều bộ hồ sơ để vừa ra Tết có thể nộp đơn xin việc ở công ty mới. Thục Anh cho hay, dù có "dứt áo ra đi" đột ngột, nhưng cô vẫn cố gắng hoàn thành công việc ở công ty cũ để không tạo tiếng xấu cho bản thân.
"Về chuyện nghỉ việc ngay sau khi nhận thưởng Tết, mình thấy đó là điều bình thường. Điều này không đủ để kết luận nhân sự có 'vô ơn' hay 'thiếu trách nhiệm' với sếp, miễn là khi còn làm việc tại đây, mình đã cống hiến và nỗ lực như thế nào", Thục Anh bày tỏ.
Quyết tâm xin nghỉ việc khi tài khoản còn 2 tháng lương
Một trường hợp khác, Lê Trà (24 tuổi, Hà Nội) - một nhân viên trong lĩnh vực ngân hàng - vừa trải qua những ngày tháng mệt mỏi khi đi làm vào thời gian trước nghỉ Tết. Tương tự Thục Anh, những người đồng nghiệp trong ban của Lê Trà cũng lần lượt rời đi, bất chấp năm vừa qua là thời điểm khó khăn kinh tế. Điều này cho thấy, môi trường văn hoá và áp lực công việc tại công ty của Lê Trà đang làm gây sức ép lớn cho nhân viên thế nào.
Tuy nhiên, Lê Trà không mấy lạc quan khi nghĩ đến triển vọng có thể được thôi việc của bản thân. Cô chia sẻ:"Mình nghĩ sau khi nộp đơn xin nghỉ việc thì cần đến 2-3 tháng sau mới có thể rời công ty, hoặc đen đủi hơn là kéo dài nửa năm. Bởi lẽ giờ bộ phận của mình từ 7 người giảm xuống còn 3 người, bao gồm mình, 1 chị lớn tuổi hơn và sếp. Sếp là người dìu dắt mình trong những ngày đầu mới tìm việc, nên mình không thể bỏ đi khi chị ấy gặp khó khăn về tình trạng nhân sự. Có một lần, mình chỉ tình cờ xem qua trang web tuyển dụng việc làm, chị ấy đã đánh tiếng là 'Không được nghỉ việc'".
Theo Lê Trà, mọi người có thể nghỉ việc khi tài khoản tiết kiệm đã có 2 tháng lương. Bên cạnh đó, bạn cần tính toán đến những rủi ro nếu không thể xin được việc trong thời gian ngắn. Chẳng hạn như thời gian thất nghiệp kéo dài hơn bạn nghĩ, bạn có thể về quê để giảm bớt chi phí sinh hoạt hay không? Hoặc khi đó, bạn có sẵn sàng bớt tiêu xài một số khoản chi phí không cần thiết như mua quần áo, mỹ phẩm… hay không?
"Tuy nhiên, hiện giờ mình dự tính sẽ phải làm tại công ty lâu hơn. Do đó, mình đang cố gắng tích lũy càng nhiều tiền bạc càng tốt, tránh lúc thất nghiệp bị 'rỗng túi' thì không biết vay mượn từ ai", Lê Trà chia sẻ.
Tiền tiết kiệm chỉ còn 50 triệu nhưng không lo vì đã tìm được công việc mới
Mai Hiên (26 tuổi, Hà Nội) vừa trải qua một cái Tết vui vẻ hơn mọi năm. Bởi lẽ sắp tới cô không chỉ thuận lợi rời công ty cũ mà còn nhận được lời mời công việc mới trước khi quyết định xin nghỉ. Hiện, Mai Hiên vẫn đang làm nhân viên kế toán cho một công ty khởi nghiệp nhỏ. Sau Tết, cô nàng vẫn cố gắng hoàn thành đầy đủ nhiệm vụ ở công ty cũ, trước khi chính thức sang môi trường mới.
"Tài khoản tiết kiệm của mình giờ còn đúng 50 triệu đồng thôi. Tuy nhiên, mình không quá lo lắng vì đã tìm thấy công việc mới. Trong tương lai, mình dự tính sẽ nỗ lực kiếm tiền nhiều hơn, chăm chỉ tiết kiệm để quỹ dự phòng gia tăng. Bởi mình biết tuổi tác đã không còn trẻ, trong khi cơ hội may mắn như lần tìm việc này sẽ khó lặp lại", Mai Hiên tâm sự.
Theo Mai Hiên, tài chính có vai trò quan trọng trong các quyết định nghỉ việc của cô. Cũng vì thế, nếu chưa tìm được công việc mới, Mai Hiên chắn chắn sẽ không nghỉ việc luôn nếu tài khoản tiết kiệm chưa được dư dả.
"Trước đó, mình từng rơi vào tình trạng khó khăn về kinh tế và không biết vay mượn tiền từ ai. Nếu có nghỉ việc, mình phải tìm được công việc mới, để bản thân có đủ tự tin sống tốt trong thời gian thất nghiệp. Một khoản tiết kiệm bằng 6 tháng lương là ví dụ",Mai Hiên cho hay.
Theo Phụ nữ Việt Nam
Bão giá đáng sợ, người trẻ rút tiền mặt, chia nhỏ để 'liệu cơm gắp mắm'
HÀN QUỐC - Xu hướng "chia tay" thẻ tín dụng, sử dụng phương pháp tiết kiệm bằng tiền mặt giúp giới trẻ cắt giảm chi tiêu giữa thời bão giá." alt="Vừa ra Tết, người trẻ rục rịch tiền nong để chuẩn bị nghỉ việc" /> Sony Ericsson chuẩn bị "hàng" cho quý 3 năm 2007Sony Ericsson K530 điện thoại 3G ICTnews- Sony Ericsson dự tính bán ra hai mẫu "dế" Sony Ericsson K530 và Z320 có giá hợp lý, hướng tới nhóm người sử dụng rộng vào quý III năm nay.
Sony Ericsson K530 là điện thoại 3G, tiếp nối dòng K-series. K530 dày 14mm, màn hình 2 inch hiển thị dưới độ phân giải 262.144 màu.
Máy tích hợp camera 2 MP, zoom số 2.5, bộ nhớ trong 16MB hỗ trợ thêm bộ nhớ Stick Micro.
Theo dự tính, K530 sẽ có mặt trên thị trường vào quý III/2007 nhưng giá cụ thể của sản phẩm vẫn chưa được tiết lộ cho đến thời điểm này.
" alt="Sony Ericsson chuẩn bị 'hàng' cho quý 3 năm 2007" />Nina George không ngừng viết kể từ khi còn trẻ. Ảnh: Ninageorge.de "Khi sách của tôi lọt vào danh sách bán chạy nhất ở Đức, tôi đã khóc. Hai tuần sau khi xuất bản”, nữ nhà văn nhớ lại.
Hiệu sách nhỏ ở Pariskể về Jean Perdu - một dược sĩ văn chương chuyên kê đơn “sách” cho mọi người giúp họ vượt qua khó khăn trong cuộc sống. Tuy nhiên, bản thân Perdu lại không thể chữa cho chính mình khỏi tổn thương khi người yêu bỏ đi để lại một bức thư ông chưa từng mở.
Đến một ngày, ông đọc lá thư và biết được sự thật đau đớn. Ông quyết định thực hiện chuyến du hành cùng con thuyền cũng là tiệm bán sách của mình xuôi về phương Nam để giải đáp những thắc mắc chất chứa trong lòng nhiều năm.
Theo Sunday Star Times, trước khi viết cuốn sách trên, Nina George vừa trải qua nỗi đau mất cha. Cô cảm thấy cuộc sống mình như tan vỡ.
"Tôi thường không chia sẻ cảm xúc nội tâm của mình với ai ngoại trừ chồng. Tôi là người lắng nghe, không phải người hay kể lể. Tôi không thể trải lòng về những gì tôi mất đi khi cha qua đời. Ông gần như là bạn thân nhất của tôi. Cuốn sách này giúp tôi diễn tả những cảm xúc khác nhau. Đôi khi, tôi cảm thấy mình sẽ không bao giờ có thể yêu, nhảy và vui vẻ nữa nên tôi đưa tâm tư này vào truyện. Jean Perdu cũng vậy nhưng ông ấy có một nỗi khao khát sâu sắc làm những điều đó", Nina George nói.
Cô bé 14 tuổi bỏ học để theo đuổi đam mê
Nina George sinh ra tại Bielefeld. Cô chưa hoàn thành chương trình trung học và bắt đầu làm việc tại một số nhà hàng, tiệm ăn từ khi là một thiếu niên.
“Khi 14 tuổi, tôi đã tâm sự với bà:Cháu muốn trở thành một nhà văn. Bà trả lời: Một nhà văn?! Cháu sẽ không bao giờ tìm được một người đàn ông nếu theo đuổi công việc đó”, Nina George nhớ lại.
Sau đó, theo Pen International, người bà liệt kê hàng loạt nhà văn nữ đã tự tử: Sylvia Plath cho đầu trong lò ga, Virginia Woolf nhảy xuống sông, Karin Boye uống thuốc ngủ quá liều. Bà cảnh báo rằng một cuộc sống nguy hiểm, tai tiếng sẽ xảy ra với những người phụ nữ viết lách vì họ khiến đàn ông sợ hãi, không thể quản lý gia đình.
Bất chấp cảnh báo của bà, Nina George mua một chiếc máy đánh chữ, tiếng ồn của thiết bị khiến gia đình của nữ nhà văn tương lai cảm thấy khó chịu. Đương nhiên, lúc đó, cô không biết cách nào để trở thành một cây bút chuyên nghiệp, dù là ý tưởng mơ hồ nhất. Đầu những năm 1990, không có những khóa dạy viết, Nina George cũng không biết tới các học giả như Inge Stephan, Sigrid Weigel hay Regula Venske, những người phụ nữ mạnh mẽ và thông minh tiên phong thay đổi định kiến.
Khi 20 tuổi, cô trở thành phóng viên tự do cho các tạp chí như Cosmopolitan, Penthouse. Bốn năm sau, cô viết cuốn sách Good girls do it in bed, bad ones everywheredưới cái tên Anne West. Đây là bút danh của cô khi viết truyện về tình yêu. Cô còn viết chung tiểu thuyết trinh thám với chồng dưới tên chung Jean Bagnol.
Sau khi nổi tiếng, nữ nhà văn tích cực tham gia nhiều hiệp hội khác nhau tại Đức và quốc tế. Cô còn giảng dạy tại các trường, hướng dẫn cách viết cho cả những người trẻ lẫn người lớn tuổi, tác giả chuyên nghiệp.
Nhà văn có sách bán 20 triệu bản nhưng sống ẩn mình, khước từ các giải thưởng
Tiểu thuyết 'Mùi hương' viết về một người pha chế nước hoa có khiếu giác phi thường nhưng tính cách kỳ dị. Tác giả của cuốn sách - Patrick Süskind cũng gây nhiều tò mò khi sống khép kín, từ chối không ít giải thưởng." alt="Từ cô bé 14 tuổi bỏ học trở thành nhà văn best" />
- ·Nhận định, soi kèo Jeddah vs Al
- ·Quan hệ Nga
- ·Anh: tịch thu ĐTDĐ đồ chơi Trung Quốc
- ·Vodafone giá rẻ
- ·Nhận định, soi kèo Western United vs Central Coast Mariners, 15h00 ngày 29/1: Cửa dưới thất thế
- ·Di động tích hợp cổng cắm USB
- ·Lý do Thụy Điển tăng cường sức mạnh quân sự
- ·Laptop Santa Rosa đầu tiên của Apple
- ·Nhận định, soi kèo Al Hilal vs Al
- ·Di động Zoom 6x