JBL Tune Beam 2 có thiết kế cơ bản với nắp hộp được mở theo chiều ngang. Tai nghe in ear dạng đuôi dài, cho cảm giác đeo thoải mái. Thiết kế này cũng giúp sản phẩm bám chắc vào tai ngay cả khi vận động hay chạy bộ.
Đối với phiên bản màu đen, toàn bộ hộp sạc và tai nghe đều được hoàn thiện từ chất liệu nhựa nhám, giúp hạn chế tình trạng trầy xước trong quá trình sử dụng. Ngay phía trước có 3 vạch đèn hiển thị tình trạng pin của tai nghe. Điểm hạn chế là phần hộp sạc này không được trang bị phím cứng giúp thiết lập lại nhanh tai nghe.
Thực tế, công ty tôi không kỳ thị các bạn nhưng đối tác thì ngược lại. Nhiều lần tôi cử các bạn đại diện tiếp đón khách, vì tôi đánh giá cao khả năng giao tiếp và ứng xử của bạn. Thế nhưng, khách hàng của tôi đã gửi email và thể hiện sự không hài lòng về người tiếp đón. Trong đó có một khách hàng nói rằng cảm thấy không được tôn trọng khi chúng tôi đề cử một bạn nhân viên nhuộm tóc lòe loẹt, bấm ba khuyên trên tai trong đoàn tiếp đón".
Đó là chia sẻ của độc giả Machgiaoxung quanh câu chuyện "Người trẻ bị 'dán nhãn' hư hỏng vì ngoại hình". Một khảo sát của VnExpress với gần 2.000 độc giả cho kết quả gần 50% cho biết không muốn làm việc chung với người có hình xăm trên cơ thể. Phải chăng người trẻ đang bị áp đặt những quy chuẩn của thế hệ trước?
Là một người thuộc thế hệ Z, bạn đọc Nguyentieuyenbày tỏ quan điểm: "Tôi sinh năm 1999, nhưng thực sự cũng thấy rất ngán ngẩm với những bạn có phong cách quá phóng khoáng, cá tính nơi làm việc. Tùy theo tính chất từng ngành nghề, với những công việc liên quan đến sáng tạo thì tôi không nói, nhưng nhiều công việc yêu cầu sự chỉn chu, nhã nhặn nên đòi hỏi các bạn nhân viên cũng phải chuẩn mực.
Cứ hình dung giáo viên mà xăm mình thì học sinh sẽ đua đòi theo. Bộ đội, công an dầm mưa dãi nắng nhưng vẫn yêu cầu chuẩn mực không xăm mình, không xỏ khuyên là vậy. Đến công sở mà nhuộm đầu tóc quá sặc sỡ, xỏ khuyên nhiều, khách hàng sẽ đánh giá tổ chức không chuyên nghiệp thông qua hình ảnh cá nhân. Không tạo được thiện cảm cho khách hàng thì doanh nghiệp sẽ mất đi rất nhiều cơ hội".
>> 'Nhiều người trẻ xăm mình dễ dãi'
Trong khi đó, với quan điểm trái chiều, độc giảFong.nguyen phản biện: "Thực tế, thế giới đã phát triển và nhiều người đã có cái nhìn khác hơn về việc xăm mình, xỏ khuyên rồi. Việc xăm mình, xỏ khuyên hay mặc đồ cá tính chỉ là cách thể hiện sở thích bản thân. Bạn có quyền không thích, nhưng bạn không có quyền 'dán nhãn', phán xét nhân cách và đối xử phân biệt với những người có sở thích như vậy.
Trên đời này không thiếu người xấu xăm mình, nhưng cũng không thiếu người ăn mặc chỉn chu, gọn gàng, da dẻ sạch trơn, không một khuyên trên người mà vẫn là tội phạm như bình thường. Chính các bạn lại là người phiến diện, đánh giá người khác dựa trên định kiến cá nhân được rèn rũa từ tư tưởng cổ hủ".
Ủng hộ giới trẻ tự tin thể hiện cá tính, bạn đọc Fool nhấn mạnh: "Ở công ty tôi, hầu hết các bạn trẻ đều có hình xăm. Hầu hết các bạn đều rất giỏi trong lĩnh vực của mình. Ở văn phòng, các bạn có thể ăn mặc tương đối thoải mái, nhuộm tóc, xỏ khuyên cũng không mấy ai quan tâm. Mọi người đều lo tập trung làm việc của mình và làm tốt là được. Những việc khác tôi không mấy quan tâm. Đi làm là để cùng nhau tạo ra giá trị, tăng doanh thu, lợi nhuận để công ty có thể trả lương cao và phúc lợi tốt cho nhân viên, chứ không phải soi mói nhau tấm áo, manh quần.
Giữa một bạn có năng lực chuyên môn và thái độ tốt và có xăm hình, với một bạn trình độ làng nhàng, thái độ tốt và không xăm mình thì bạn sẽ chọn ai? Những công việc đòi hỏi ngoại hình để giao tiếp với khách hàng sẽ có quy tắc riêng, nhưng thực tế là bây giờ nhân viên của tôi có hình xăm đi gặp khách hàng cũng chẳng mấy ai quan tâm và không ảnh hưởng gì đến công việc.
Xã hội đã tiến bộ, lớp trẻ mới là những người định hình tương lai. Thực tế, người trẻ dưới 30 tuổi đang dần chiếm đa số trong hầu hết các công ty. Rất nhiều người trong số họ có nhuộm tóc hoặc có hình xăm, một số ít có xỏ khuyên. Nếu kỳ thị họ thì bạn sẽ tuyển ai vào làm việc? Quy tắc quá cứng nhắc thì bạn sẽ chỉ tuyển được những người mà chẳng ai muốn tuyển. Chỉ 20 năm nữa thì chúng ta sẽ lùi vào bóng tối, các bạn trẻ ngày nay mới là người làm chủ xã hội. Nếu chúng ta quá khắt khe với họ bây giờ, rồi lúc đó chúng ta sẽ đi về đâu?".
" alt=""/>Phán xét nhân viên Gen Z nhuộm tóc, xăm mìnhChuyện “ba lạng thịt tiếp khách”
“Vợ mình á, không phải đoảng, mà là quá đoảng!”, anh Đông (Khu đô thị Mỹ Đình II, HN) mở đầu câu chuyện bằng lời than vãn. Anh bảo, ngày yêu nhau tự hào về vợ bao nhiêu thì nay ngán ngẩm bấy nhiêu. Vợ anh đẹp, cao ráo, trắng trẻo, tài giỏi trong công việc nhưng lại quá đoảng việc nhà.
Không biết đi chợ, không biết nấu nướng, nhà cửa cũng không biết sắp xếp dọn dẹp. Đến quần áo cô cũng gom lại rồi đưa ra tiệm giặt kí chứ không chịu giặt tay. Mang về cô không chịu là, cứ để chồng mặc đồ nhăn nhúm đến cơ quan. Mà hễ nàng động đến bàn là thì không làm áo cháy xém cũng là chệch ly quần.
Nhưng điều làm anh ngán ngẩm nhất là cách cư xử, thái độ của vợ mỗi khi nhà có khách. “Hai vợ chồng với nhau chả nói làm gì, nấu thế nào ăn thế ấy. Nhưng khi nhà có khách, đặc biệt là khách ở quê lâu ngày mới ra chơi, cô ấy phải biết ý. Đằng này…quá đoảng.
![]() |
Ảnh minh họa |
Có lần hai bác họ ở quê ra chơi, cô ấy đi chợ, vẫn mua như thường ngày, ba lạng thịt với mớ rau, nhìn mâm cơm chẳng biết ai ăn ai đừng. Bình thường tôi nhận nhiệm vụ rửa bát, có hai bác ở đó cô ấy vẫn mặc nhiên như thế, ăn xong trước tót ra ngoài xem tivi, nước uống cũng không thèm pha mời người lớn. Tôi chỉ muốn độn thổ cho đỡ ngại với hai bác”, anh kể.
Anh bảo, anh không phải dạng đàn ông gia trưởng, bắt vợ phải cơm bưng nước rót, bản thân anh cũng chủ động chia sẻ việc nhà với vợ nhưng vợ anh đoảng quá. Việc đơn giản nhất là nấu bữa cơm cho gia đình cô cũng không làm nổi. Nhiều lần anh hướng dẫn cho cách đi chợ, nấu nướng, cách cư xử với người lớn tuổi nhưng vợ anh vẫn chứng nào tật nấy.
“Tôi không yêu cầu cô ấy phải đảm đang, tháo vát nhưng ít ra cô ấy cũng phải biết vun vén gia đình tàm tạm. Đằng này ra sức dạy rồi mà chẳng có tiến bộ gì, cơm nấu nồi điện mà lúc nhão lúc sống, đi chợ có khách thì mua dè, có lúc hai vợ chồng lại mua thừa mứa ra chẳng biết tính toán gì. Chưa con cái nhà cửa đã bề bộn thế này, có con rồi chắc tanh bành hơn cả chuồng cọp”, anh ngán ngẩm.
Mang túi ni lông đựng quà SN sếp
Vì cô vợ quá đoảng mà anh An (Gia Lâm, HN) muối mặt với đồng nghiệp. Chẳng là anh nhờ vợ mua hộ chiếc áo làm quà sinh nhật sếp rồi tiện đường mang qua nơi liên hoan để anh tặng luôn. Nhưng đón món quà từ tay vợ, anh chỉ còn biết méo mặt đưa cho sếp.
“Đã dặn cô ấy từ buổi trưa, sinh nhật sếp thì tặng gì tươm tươm một chút. Chẳng biết cô ấy mua ở đâu được chiếc áo sơ mi, cũng không thèm gói gém gì mà xách nguyên cái túi ni lông đến. Tôi nhìn mà phát ớn, nhưng mọi người ở đó nhìn thấy hết rồi nên vẫn phải muối mặt đưa cho sếp. Đưa xong chỉ muốn tìm lỗ nẻ mà chui”, anh ngán ngẩm.
Vợ anh sinh ra trong một gia đình nhà nông bình thường nhưng lại không biết nấu nướng, làm gì cũng vụng. Cô vào bếp thì không rơi vỡ bát cũng làm cháy nồi, rau cỏ mỡ rán bắn tung tóe, mỗi lần cô vào nhà tắm là y như rằng sữa tắm một nơi, dầu gội một nẻo, tóc rụng la liệt, quần áo bẩn chiếc vắt vẻo trên giá chiếc nằm ướt sũng trong chậu.
“Tôi góp ý nhẹ nhàng thì cô ấy bảo cái gì cũng phiên phiến thôi cho dễ sống. Ừ thì nhà cửa phiên phiến tí cũng chẳng sao. Nhưng đằng này đến chuyện chăm con cô ấy cũng đoảng. Ở nhà có mỗi việc trông con mà quên thay bỉm, pha sữa cho con lúc thì nóng quá lúc thì lạnh quá. Thằng nhóc mới hơn 1 tuổi mà chẳng biết có bao nhiêu cái u trên đầu vì mẹ trông con đoảng làm con ngã suốt”, anh kể.
Anh bảo, vợ anh tính tình tốt bụng, yêu chồng thương con nhưng việc nhà đoảng quá nên càng ngày anh càng thấy chán. “Chỉ nghe các bà vợ cằn nhằn chồng bừa bộn, nhà tôi thì ngược lại. Lúc nào cũng phải nhắc cô ấy từ những việc nhỏ nhất như nhớ tắt điều hòa khi ra khỏi phòng, nhớ thay tã cho con, nhớ gửi quà mừng thôi nôi, sinh nhật các cháu. Đến khổ”, anh chia sẻ.
K. Minh
" alt=""/>Bác ở quê ra chơi, vợ mua 3 lạng thịt đãi khách