Nhận định

Nhận định, soi kèo Albirex Niigata vs Cerezo Osaka, 12h00 ngày 2/3: Không thấy ánh sáng

字号+ 作者:NEWS 来源:Công nghệ 2025-03-06 05:02:37 我要评论(0)

Hồng Quân - 01/03/2025 14:33 Nhật Bản lich van nien 2023lich van nien 2023、、

ậnđịnhsoikèoAlbirexNiigatavsCerezoOsakahngàyKhôngthấyánhsálich van nien 2023   Hồng Quân - 01/03/2025 14:33  Nhật Bản

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
"Mấy tuyến đường như đường Láng, dù ngắn nhưng chi phí xây dựng lại thuộc top đắt nhất hành tinh, thời gian giải phóng mặt bằng cũng sẽ rất lâu, nên việc nâng cấp mở rộng tuyến đường này theo tôi không thật hợp lý. Hà Nội cần dành tiền cho những dự án vĩ mô lâu dài, mở rộng không gian phát triển ra các vùng khác.

Ngoài ra, cần có quy hoạch giữa thủ đô và các địa phương khác xung quanh như Hà Nam, Nam Định, Hải Phòng, Vĩnh Phúc, Phú Thọ... để phát triển metro, đường sắt tốc độ cao. Như vậy mới giải quyết được an sinh xã hội, phát triển đại đô thị Đồng bằng sông Hồng, giải quyết triệt để chuyện tắc nghẽn giao thông ở nội đô, chuyện thiếu chung cư, giá nhà cao ngất ngưởng như hiện nay".

Đó là quan điểm của độc giả ĐQuyênvề đề xuất mở rộng gấp đôi đường Láng từ 21 m cả hai chiều hiện nay lên 53,5 m, đồng thời xây dựng đường trên cao từ Ngã Tư Sở đến Cầu Giấy, mới được Sở Giao thông Vận tải báo cáo UBND thành phố Hà Nội. Dự án đầu tư cải tạo, mở rộng vành đai 2 trên cao và dưới thấp đoạn từ Ngã Tư Sở đến Cầu Giấy dự kiến có tổng đầu tư trên 21.000 tỷ đồng, trong đó đoạn dưới thấp hơn 17.000 tỷ đồng và đoạn trên cao gần 3.900 tỷ đồng.

Cho rằng kinh phí triển khai dự án này quá lớn, bạn đọc Nguyễn Anhbình luận: "Quá tốn kém cho một đoạn đường ngắn, lại phải chặt bỏ hàng cây cổ thụ. Theo tôi, mở rộng đoạn đường này thì chỉ đẩy tắc đường về các nút giao mà thôi, chứ không giải quyết được tận gốc vấn đề. Thiết nghĩ, Hà Nội nên để tiền đó làm đường sắt đô thị, chỉ có phương án đó mới giải quyết triệt để vấn đề tắc đường".

"Nâng cấp đường Láng là chính xác. Nhưng chi phí giải phóng mặt bằng lớn thế thì sao không làm đường tầng? Tôi thấy ở Trung Quốc người ta làm đường tầng rất phù hợp, thêm một tầng là gấp đôi bề mặt đường, người dân có thể thoải mái đi trong tương lai, mà chi phí đền bù giải phóng mặt bằng, xây dựng lại ít tốn kém hơn", độc giả Nguyducanhhust bổ sung.

>> 'Đường còn tắc nếu người Việt vẫn dùng xe cá nhân'

Trong khi đó, ủng hộ đề án mở rộng gấp đôi đường Láng, bạn đọc Ken Ka Kachỉ ra những hiệu quả mang lại: "Quy hoạch Vành đai 2 đã có từ lâu rồi. Chỉ khi khép kín nốt đoạn đường Láng, thì các đoạn Trường Chinh, cầu Nhật Tân... mới phát huy hết tác dụng của Vành đai 2. Các con đường mới khác như Vành đai 3.5, Vành đai 4, Vành đai 4.5, Vành đai 5 cũng sẽ vẫn được triển khai dần dần để hoàn thiện quy hoạch sau.

Hiện nay, đường Láng đã quá tải gấp ba lần sức chứa của nó. Nếu chúng ta không mở rộng ngay bây giờ thì 10 năm tới, khi lưu lượng phương tiện gấp 5-7 lần sức chịu đựng của con đường thì tình trạng ùn tắc sẽ trầm trọng đến mức nào? Việc khép kín nốt Vành đai 2 đoạn qua đường Láng, thứ tiếc nhất chính là phải chặt bỏ hàng cây cổ thụ. Nhưng chúng ta phải chấp nhận, có những thứ phải mất đi, để những điều tốt đẹp hơn được hình thành.

Theo ý kiến cá nhân tôi, để giảm bớt chi phí, nếu đường mở rộng lên 54 m, thì chúng ta có thể giải tỏa luôn 100 m và bồi thường thỏa đáng cho người dân. Sau khi mở rộng đường, phần còn lại (46 m) sẽ cho đấu giá xây dựng chung cư bán để bù chi phí cho dự án, vừa góp phần chỉnh trang bộ mặt đô thị".

Đồng quan điểm, bạn đọc Vũ Côngphân tích: "Tốn tiền nhưng vẫn phải làm vì đây là đoạn hoàn thiện cho Vành đai 2. Tôi chỉ e ngại một điều là khi tuyến đường thông thoáng rồi, phương tiện di chuyển nhanh hơn thì lại gia tăng áp lực cho các nút giao thứ cấp. Thế nên, vấn đề cốt lõi vẫn là giảm mật độ dân số. Do đó, bài toàn lớn nhất vẫn là phải giãn dân và việc cấp phép xây dựng chung cư phải đảm bảo tỷ lệ nhà ở trên không gian giao thông, không gian xanh".

"Điều căn cơ vẫn là quy hoạch thì mới giải quyết được bài toán ùn tắc giao thông, còn mở rộng đường cũng chỉ là giải pháp tạm thời trước mắt. 10-20 năm nữa, nếu chúng ta không thực hiện tốt vấn đề quy hoạch thì dù đường có mở rộng gấp ba lần cũng vẫn tắc như thường", độc giả Hà Tháikết lại.

Việt Thànhtổng hợp

>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.

" alt="21.000 tỷ đồng mở rộng gấp đôi đường Láng" width="90" height="59"/>

21.000 tỷ đồng mở rộng gấp đôi đường Láng

{keywords}Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Họ cười như chưa từng là kẻ thù của nhau, như chưa từng muốn sống mái với nhau. Câu chuyện ấy xảy ra cách đây cũng hơn chục năm. Bi kịch của họ đều bắt đầu từ chỗ chọn nhầm một người đàn ông.

Những kẻ mù quáng

Cái ngày người đàn bà thứ nhất phát hiện ra chồng mình đang cặp kè với một cô gái trẻ đẹp hơn mình thật kinh khủng. Chị đã như phát điên truy vấn chồng và tìm tới nhân tình của chồng nói chuyện phải trái. Cả hai khi đó còn rất trẻ, mới ngoài đôi mươi. Con chị mới 3 tuổi, chị chưa sẵn sàng để nhường chồng cho một đứa con gái khác.

May mà người đàn bà thứ hai ấy nhanh nhẹn né kịp và may mà có người nhảy vào can kịp thời nếu không đã có án mạng. Bao nhiêu nỗi căm hận, chị trút cả lên cô. Gã chồng của chị thì đương nhiên mặc kệ, gã làm gì gã muốn. Đó là bản tính ích kỉ cố hữu của người đàn ông chị trót lấy làm chồng.

Người đàn bà thứ hai này là em gái của bạn chồng chị. Sau một hồi bạn bè với anh thì chồng chị và cô em quay qua đi lại với nhau. Khi ấy cô cũng mới chỉ 17tuổi, quá ngây thơ trước người đàn ông từng trải là chồng chị. Cô yêu chồng chị bằng thứ tình cảm mù quáng, nông nổi của tuổi trẻ. Cô cũng chả hiểu hết nổi sự đúng sai khi đi tranh chồng của chị. Cô nghĩ đơn giản rằng họ yêu nhau thì phải được ở cạnh nhau. Cái triết lý nực cười, đáng thương của thiếu nữ chưa kịp lớn.

Đánh ghen chán chê chẳng đi tới đâu. Nói chuyện với cô xong, chị càng chán nản. Mệt mỏi quá, chị cũng đành cam chịu chuyện chồng “léng phéng” bên ngoài. Theo thời gian chị đành thích nghi dần với chuyện khó đổi bản tính của chồng. Sự gia trưởng, ích kỉ đã ăn vào máu của anh ta. Cách đây hơn chục năm, khái niệm bỏ chồng với chị là quá... xa xôi.

Tất cả đàn bà đều... đáng thương

Thế rồi chuyện không nên xảy ra lại “hồn nhiên” xảy ra. Chồng chị đã phát khùng khi người đàn bà thứ hai lại mang bầu. Đây là đứa con anh không mong muốn. Chồng chị chẳng muốn ràng buộc, anh ta chỉ xác định đây là một mối quan hệ chơi bời. Nhưng cái cô gái non trẻ kia lại ngây ngô tới độ để dính bầu.

Từ khi cô có bồ, chồng chị đã phủi trách nhiệm, mặc kệ cô vật lộn làm mẹ. Kinh khủng hơn nữa, ngày cô sinh con. Anh ta rắp tâm mang đứa trẻ quẳng ra con suối gần nhà. Chính chị lại vô tình biết cái kế hoạch nhẫn tâm ấy. Lòng trắc ẩn của một bà mẹ biến chị trở thành kẻ bí mật theo sau anh và kịp cứu đứa trẻ. Đứa trẻ lẽ ra không nên tồn tại trong cuộc đời chị nhưng chính chị lại cho nó cơ hội làm người.

{keywords}

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Chị mang đứa bé ấy về nuôi. Chính tay chị là người đút cho con từng thìa sữa, từng muỗng cháo. Nó là một đứa bé quá đáng thương khi cha thì đang tâm vứt bỏ, mẹ thì non dại tới mức sinh con xong bỏ trốn vì xấu hổ.

Thế rồi hơn 3 năm sau, mẹ đẻ con bé đã biết nghĩ hơn, trở về tìm con. Cô mang tấm thân tàn tạ về tìm gặp con. Sau ba năm lang bạt kiếm ăn, cuộc đời cô cũng chẳng có lối thoát.

Lúc này với chị, người đàn ông đang gọi là chồng kia đã chẳng còn giá trị gì trong mắt. Chị bảo “chị khinh”. Đã lâu rồi chị không cho anh ta chạm vào người mình. Mọi hờn ghen trong người đàn bà thứ nhất này đã không còn. Thứ đọng lại khi chị thấy cái thân tàn tạ của người đàn bà thứ hai này là cảm giác vừa đáng trách, vừa đáng thương. Không nỡ chia tách mẹ con, lòng trắc ẩn của người đàn bà đa mang trỗi dậy, chị bảo cô ở lại giúp việc cho quán cơm của chị.

Thế rồi cô trở thành người phụ việc cho chị. Hai người đàn bà chăm chỉ kiếm ăn để nuôi những đứa con cùng cha khác mẹ.

Thời gian va chạm nhiều, chồng chị lại bắt đầu gần gũi người đàn bà thứ hai này. Nhất là anh ta bị chị cấm vận từ lâu nên khó tránh. Làm đàn bà, sao không chạch lòng nhưng chị dằn lòng lại. Thế rồi chị “mặc kệ” hai kẻ đó.

Người đàn bà thứ hai cũng không phải hạng không biết nghĩ. Cô mang ơn chị, cô sống chung mái nhà với “bà cả” cũng biết điều. Thế là họ cùng nhau chung sống đã 16 năm có lẻ như thế. Hai người đàn bà chăm chỉ hạt bột làm lụng, tạo dựng được cơ ngơi đâu ra đấy. Từ kẻ thù, họ thành chị em. Hai đứa trẻ cũng yêu thương nhau, không có sự phân biệt.

Trong câu chuyện ba người này, kẻ được lợi nhất chính là người đàn ông mà cả hai đã chọn nhầm. Thiên hạ không rõ chuyện chỉ trầm trồ khen anh ta giỏi, sao lại có thể chung sống hòa thuận với hai vợ? Nhưng chỉ những người đàn bà trong nhà ấy biết, ai là người hy sinh nhiều nhất trong chuyện ba người này.

(Theo Mai Lam/Pháp luật Việt Nam)" alt="“Hậu trường” chuyện chung chồng, chung nhà của hai người đàn bà" width="90" height="59"/>

“Hậu trường” chuyện chung chồng, chung nhà của hai người đàn bà

{keywords}

Bao la các thể loại mà mấy bà Hoạn Thư dùng để trả thù tình địch: Nhẹ thì vả cho vài cái bôm bốp vào mặt, vừa vả vừa giật ngược tóc “con nặc nô cướp chồng” lên hỏi “Ai cho phép mày dám léng phéng với chồng tao?” rồi thì túm tóc, xé quần áo giữa đường giữa chợ (Ảnh minh họa)

Các bà, các chị cứ nghe thấy chồng mình có bồ thế là sồn sồn lên, không cần biết nguyên nhân vì sao chồng mình nó chán mình. Họ chỉ nghĩ đến cái hậu quả nhãn tiền là do một “con hồ ly tinh” nào đó nó cho chồng mình ăn bùa mê, thuốc lú nên chồng nhất thời lầm lẫn, đi vào con đường “vô đạo”. Vậy nên, nhiệm vụ của mình là một người vợ phải giúp chồng tỉnh ngộ, tránh xa bùa bả của loại yêu tinh cướp chồng kia. Thế là các bà, các chị bắt đầu ủ mưu hèn kế bẩn để đánh ghen với đủ các thể loại mà tôi vừa liệt kê như trên.

Các bà các chị trước khi nhận “hung tin” chồng có bồ có bao giờ tự hỏi “Vì sao chồng mình lại cặp bồ?” hoặc tự vấn bản thân mình “Mình đã làm gì sai?” hoặc có một cuộc nói chuyện thẳng thắn với chồng cho ra nhẽ thay vì lồng lộn lên đi “tả xung hữu đột” với người thứ ba để rồi kết cục là kẻ bị thương, người vào tù, người gia đình tan vỡ, dư luận cười chê, con cái xấu hổ vì cha mẹ?

Tôi không nói những người đàn bà cướp chồng người khác là đúng. Việc họ quan hệ với người đàn ông có gia đình rõ ràng là một việc vi phạm về mặt pháp luật, với dư luận trong xã hội thì họ cũng là những người phụ nữ mất nết, không đáng được tôn trọng.

Nhưng dù họ có là loại đàn bà thế nào, trước hết họ cũng là một con người với quyền sống, họ cũng cũng danh dự và tự tôn của riêng mình. Ai cho các chị cái quyền được hành hạ, hạ thấp danh dự nhân phẩm người khác? Các chị sau khi xé quần xé áo, rồi cạo đầu bôi vôi người khác, hành hạ cho thoả cái máu ghen tầm thường của các chị, các chị hả hê chút đỉnh, rồi các chị về nhà liệu chồng các chị có ngoan ngoãn như cún con lao vào ôm ấp yêu thương? Họ có nhìn các chị như “vợ hiền - dâu thảo” hay chồng các chị nhìn các chị không khác con thú hoang khát máu?

Có anh chồng đã bị vợ từng đánh ghen tâm sự với tôi: “Thú thực, sau lần cô ấy đi đánh ‘người ta’, tôi thấy mình quyết định li dị là đúng”. Tôi hỏi: “Anh đi ngoại tình rồi bỏ vợ lại còn bao biện?” thì anh cười buồn: “Người phụ nữ nếu mình không còn yêu thì mình phải nể. Ở bên cô ấy, mình không còn yêu, cũng không nể, mà chỉ thấy ghê sợ cái cách hành xử vô văn hoá của cô ấy…”. Tôi im lặng vì nghĩ anh đã đúng trong trường hợp này.

Có người đàn bà biết chồng léng phéng ở ngoài, về nhà tức giận cắt ngay “của quý” của chồng. Nực cười ở chỗ là với những bài kiểu thế thì có một bộ phận không nhỏ các chị em lao vào nhiệt liệt ủng hộ: “Chị làm thế là đúng! Phải em em cũng làm thế cho các ông chừa cái thói lăng nhăng đi”. À, thì ra chồng các chị ngoại tình là vì tại “cái ấy” của nó không kiểm soát được nên nó cứ chọc lung tung, chứ không phải tại các chị xấu, các chị nhàu, các chị đành hanh khiến chồng chán, chồng chê, chồng mê vợ bé?

Thế nên các chị phải “triệt sản” để chồng giống mình luôn, để ăn đời ở kiếp đái ngồi, mặc váy thành tâm giao tri kỉ với mình luôn. Các chị cắt xong “cái hãnh diện” của chồng, các chị hẳn thoả mãn lắm vì tôi thấy các chị thường nói “Tao mà không được sướng thì không con nào được sướng!”. Thật ấu trĩ và đau xót làm sao!

Tôi gặp nhiều người phụ nữ tự tin trong cuộc sống, họ yêu và trân trọng bản thân họ lắm. Vì lý do này hay lí do kia ,vợ chồng họ cũng lục đục, chồng họ cũng cặp bồ. Nhưng họ không đánh ghen kiểu tầm thường như những câu chuyện tôi kể trên. Bởi họ biết giá trị bản thân họ.

Có chị hiểu ra mình đã vì công việc, vì con cái mà bỏ bê chồng nên đã quan tâm đến chồng nhiều hơn, thay đổi bản thân mình theo chiều hướng đẹp hơn và tha thứ cho lỗi lầm của chồng một cách nhẹ nhàng. Những chị này bảo: Nếu mình làm quá lên thì gia đình sẽ yên ổn hạnh phúc sau chuyện đó không? Quan trọng là ông xã biết mình sai và đã xin lỗi vợ. Mình cũng để ý đến chồng và bản thân hơn, xem mình đã đánh mất điều gì ở bản thân để tìm lại, xưa cũng vì yêu nhau mới lấy nhau, sao giờ lại không biết vì cái gì mà lại đánh mất nhau?.

{keywords}
Ảnh minh họa.

Có chị biết chồng ngoại tình, khuyên can không được nên chọn cách li hôn để giải thoát cho hai bên. Những chị ấy thường bảo rằng tại sao lại phải đánh ghen để giữ chồng? Các chị ấy có giá trị của riêng của các chị, làm tổn thương người khác cũng đâu có vui? Vả lại, giữ làm gì một trái tim người đàn ông đã không còn rung động vì mình làm gì?

Đàn ông, một khi trái tim họ đã không còn rung động vì mình nữa thì đánh ghen để làm gì? Để thoả mãn cái sự ích kỉ, ghen tỵ vì mình thua kém người thứ ba sao? Hay nhằm thoả mãn cái tôi quá vĩ đại đang gào thét trong tâm khảm những người đàn bà này: Tại sao tôi ăn đời ở kiếp với anh bao năm mà anh lại phũ tôi?

Sao các chị không hề để ý đến cái móng tay đen sì đã lâu không thèm cắt, cái đầu bú dù như tổ quạ vài năm chưa đổi kiểu, hay cái thói đành hanh chuyên đè đầu cưỡi cổ người khác của các chị khiến chồng chán, chồng chê, chồng mê vợ bé?

(Theo Trí thức trẻ)" alt="“Phụ nữ đi đánh ghen là người đàn bà đáng để chồng ly dị”" width="90" height="59"/>

“Phụ nữ đi đánh ghen là người đàn bà đáng để chồng ly dị”