Container chuyển làn không quan sát,ạtđầulạnhlùngkhiếnôtôtôngthẳngdảiphâncákết quả của ngoại hạng anh đúng lúc ô tô gắn camera hành trình vượt lên, va chạm khiến ô tô con đâm sầm vào dải phân cách.
Những lưu ý khi di chuyển cùng xe tải, containerContainer tạt đầu 'lạnh lùng' khiến ô tô tông thẳng dải phân cách
相关文章
- 、
-
Nhận định, soi kèo Dagon Port vs Hantharwady United, 16h30 ngày 28/1: Cửa trên ‘ghi điểm’ -
Bỏ lỡ nhau một giây, lạc mất nhau một đời… (Ảnh minh họa: Trần Quang Hiếu)
Có một người bạn từng hỏi tôi, điều hối tiếc nhất trong tình yêu là gì? Có chăng chính là bỏ lỡ nhau. Hãy cứ tưởng tượng xem, chỉ cách vài bước chân nữa thôi là bạn có thể lên chuyến xe bus cuối cùng để trở về nhà, nhưng bạn đã không kịp, khi mà màn đêm xung quanh thì cứ tỏa ra thứ ánh sáng le lói, đầy cô đơn, hẳn sẽ rất tủi thân. Tình yêu cũng giống như vậy, chỉ cần lạc nhau một nhịp là dở dang suốt cả một đời.
Cảm giác đau đớn mà mối tình lỡ để lại còn bi thương hơn gấp vạn lần so với việc chia tay. Cuộc đời lắm bão giông còn tình yêu thì luôn là một bài toán ẩn số mấy ai tìm được lời giải đáp?
Có thể chúng ta đều cảm nhận được tình cảm của đối phương, nhưng vì một số lý do nào đó mà không gom đủ can đảm để chấp nhận, rồi lạc nhau mãi mãi.
Và trên đời này, cũng có không ít những mối tình dang dở vì sự ngây dại thờ ơ. Chúng ta bỏ lỡ một ai đó vì luôn nghĩ rằng, mình không xứng đáng, hay sợ người ấy không dành trao thứ tình cảm như bạn mong đợi. Bạn đã gặp được một người khiến trái tim lỗi nhịp nhưng lại không đủ can đảm để rồi tình yêu bỗng hóa giấc mơ tro tàn.
Gần đây, giới trẻ nhắc nhiều đến mối tình bỏ lỡ, vì bỏ lỡ nên những ám ảnh, hối hận bám theo suốt một đời. Con người là giống loài thật lạ lùng, khi bên cạnh thì không cố níu giữ, rời khỏi rồi mới bắt đầu trân trọng.
Ai cũng có một trái tim, một tình yêu và một hình bóng không thuộc về. Dù nhiều khi họ đã dúi vào tay mình quả tim, mình vẫn run rẩy chối từ, để mặc cho sóng lòng cuộn trào.
Nhiều năm tháng sau ngoái đầu nhìn lại, tôi bỗng thấy tình yêu tuổi trẻ sao quá dại khờ. (Ảnh minh họa: Trần Quang Hiếu)
Tôi từng đọc được đâu đó rằng: “Có hai thứ mà đời người không được bỏ lỡ. Một là chuyến tàu cuối cùng về nhà, hai là người thật lòng yêu thương ta”. Thế nên, có lẽ khi một tình yêu chưa kịp thành hình đã vội vụt mất, người ta thường rơi vào trạng thái hối tiếc suốt quãng đời sau đó?
Khi đi sắp hết năm tháng tuổi trẻ tôi mới nhận ra rằng, trên đời này có những điều bỏ lỡ rồi là vĩnh viễn tuột khỏi tầm tay. Thanh xuân này có rất nhiều dang dở, nhưng có lẽ không kịp ngỏ lời với cậu ấy khi chuyến tàu tuổi trẻ sắp rời khỏi sân ga là thứ tiếc nuối dai dẳng nhất với tôi. Mãi đến sau này, cậu ấy cũng chẳng bao giờ biết được rằng năm tháng ấy từng có một người chân thành thích cậu đến như vậy.
Nhiều khi chúng ta biết rằng đó là chuyến xe cuối cùng để trở về nhưng rồi vẫn cứ để lỡ mất. Nhiều khi chúng ta yêu người đến cháy lòng nhưng vẫn để người rời khỏi, dù phút ấy trái tim tưởng chừng vỡ vụn.
Cuộc đời quá dài rộng, còn chúng ta thì quá nhỏ bé, những điều bỏ lỡ mãi mãi không bao giờ quay trở lại. Thế nên, nếu đã tìm được người ấy rồi thì hãy trân quý mà giữ lấy, trái tim đã rung động thì đừng để đánh mất, dù đôi khi nói ra cũng đau lòng chẳng kém, nhưng ít nhất năm tháng về sau không sống trong tiếc nuối…
Chồng bật mí về lý do chán vợ khiến hội chị em sôi sùng sục
Viện cớ không có thời gian tập luyện, rằng ăn kiêng rất hại cho sức khỏe, cô ấy vẫn ăn nhiều và lười vận động, rồi hằng ngày tra tấn cái lỗ tai tôi bằng những lời nhàm chán về sự
"> Bỏ lỡ tình yêu, ôm tiếc nuối một đời… -
8h sáng, trong căn phòng rộng, cô giáo Nguyễn Thị Ái Toàn (43 tuổi) ngồi xếp bằng trên tấm thảm nhỏ. Cô ngồi gần như bất động. Gương mặt của cô hiền lành phúc hậu. Một phụ nữ bước vào, lặng lẽ tìm tấm thảm trải xuống đất ngồi đối diện với cô. Rồi tiếp theo vài người nữa cho đến khi căn phòng trở nên chật chội. Cô giáo nở nụ cười. Buổi tập bắt đầu. Lớp học đặc biệt của nữ diễn viên múa trong bệnh viện tâm thầnBuổi tập Yoga cho bệnh nhân tâm thần
Hình ảnh trên chúng tôi ghi nhận được tại phòng tập của khoa Phục hồi chức năng, Bệnh viện Tâm thần Trung ương 2 trên đường Nguyễn Ái Quốc (P. Tân Phong, TP Biên Hòa, Đồng Nai).
Những động tác cơ bản. Trước mặt chị Toàn bây giờ đã đông đủ học viên. Già có, trẻ có. Nam có nữ có. Mặc trang phục bệnh viện, các bệnh nhân ngồi theo hàng ngay ngắn và trật tự. Trên gương mặt họ, người vui có người buồn cũng lắm. Trong nỗi vui buồn đó, họ đều có chung một nét ngây ngô đến ngờ nghệch...
'Hít vào thật sâu' - cô Toàn hô to. Các học viên cố hít cho sâu rồi dừng lại và thở ra từ từ khi tiếng hô của cô vang lên.
Tiếp theo đó, cả lớp ngồi xếp bằng trên tấm thảm. Hai tay ngửa ra đặt lên đầu gối. Đầu hơi cúi xuống, cả lớp bắt đầu ngồi thiền. Không gian dường như lắng đọng. Đôi mắt họ sụp xuống. Những ngổn ngang trong cuộc sống, những phiền muộn trong bệnh tật có lẽ đã tan biến để lại trong tâm chút an nhiên của cuộc đời.
Sau một động tác hơi nặng, cô giáo Toàn chỉ vào vòng bụng của mình rồi hỏi, 'Các anh chị có thấy nóng không?'. Cả lớp hô vang: 'Dạ có'. 'Tốt' - cô Toàn nói - có nóng như vậy vùng mỡ ở đây mới nhanh tan.
Cứ thế, hết động tác này đến động tác khác. Cô giáo Toàn hướng dẫn, tập luyện cho các học viên rất chân tình và đằm thắm. Học viên trong những giây phút như thế này đều trở nên hiền lành và ... ngoan ngoãn. Dường như Yoga đang có hiệu quả đối với những bệnh nhân tâm thần.
Chị Phan Thị Én, 42 tuổi ngụ ở Phan Thiết vào điều trị tại khoa đã hơn một năm. Chị kể lại, lúc đầu mới tập, chị thấy rất khó khăn nhưng đã 6 tháng trôi qua, giờ đây khi tập lại những động tác cũ chị thấy nhẹ nhàng hơn. Chị bày tỏ mong muốn được theo lớp tập luyện mỗi ngày để cơ thể được khỏe mạnh và tinh thần tỉnh táo hơn.
Cũng như chị Én, chị Lê Thị Thảo, 33 tuổi quê ở Tây Ninh, một bệnh nhân đã điều trị nhiều năm cho biết chị đã trải qua gần một năm theo lớp Yoga này. Đến nay chị cảm thấy khỏe hơn trước rất nhiều.
Sẽ phát triển Yoga để điều trị cho bệnh nhân
Lớp Yoga tại khoa Phục hồi chức năng Bệnh viện Tâm thần Trung ương 2 được thành lập vào tháng 12 năm 2017. Ban đầu, có thể do tò mò nên số học viên là bệnh nhân nội trú tham dự rất đông.
Cô Ái Toàn, huấn luyện viên Yoga
Qua các buổi tập, nhiều bệnh nhân không tiếp thu được bởi Yoga đòi hỏi sự kiên trì. Một số đông không chịu nổi những động tác làm đau nhức cơ thể lúc ban đầu đã bỏ cuộc. Con số giảm dần chỉ còn lại 80 học viên.
Tết 2018, lượng học viên được đoàn tụ với gia đình nhiều, thêm một số khác không muốn học đã khiến cho số học viên giảm thêm một nửa. Đến nay, số học viên chính thức còn lại khoảng 20 người nhưng cũng không đều đặn lắm.
Hồi tưởng lại những ngày đầu bước chân vào bệnh viện, Ái Toàn cho biết, cô xuất thân là diễn viên múa của đoàn ca múa nhạc Đồng Nai. Do những khó khăn trong cuộc sống, năm 2004, gặp lúc giám đốc bệnh viện là bác sĩ - nhạc sĩ Nguyễn Thọ muốn dùng liệu pháp âm nhạc để trị liệu cho bệnh nhân bên cạnh trị liệu bằng thuốc nên đã tuyển dụng nhân sự mảng nghệ thuật để thành lập khoa Phục hồi chức năng.
Được chấp nhận, Ái Toàn chuyển công tác về làm việc hẳn ở bệnh viện. Hàng ngày Toàn dựng múa cho nhân viên bệnh viện, dạy múa cho bệnh nhân. Cứ thế kéo dài đến năm 2017 trong một lần tình cờ, Toàn ghi tên theo học lớp huấn luyện viên Yoga.
Qua lớp học này, Toàn cảm nhận được tinh túy của môn học và ấp ủ sẽ truyền đạt lại cho các bệnh nhân của mình. Toàn nói: 'Trước đây mình theo nghiệp múa nhưng múa chỉ cần độ dẻo trong khi Yoga ngoài dẻo ra còn cần rất nhiều nội lực. Vì thế, theo Yoga sẽ giúp mình cải thiện được nhiều về sức khỏe'.
Một bệnh nhân, là học viên theo học với Toàn từ ngày đầu, anh Trương Phan Duyên, 49 tuổi bày tỏ, sau một thời gian tập Yoga, sức khỏe anh rất khả quan. Anh nhớ lại những ngày đầu, rất mỏi mệt. Dần dần sức khỏe của anh tăng lên. Sau mỗi lần tập, mồ hôi tuôn ra tạo cho anh cảm giác thoải mái và thích thú.
Bà Huỳnh Thị Ngọc Xuân, Điều dưỡng trưởng và là người trực tiếp quản lý lớp Yoga khoa Phục hồi chức năng xác nhận những thành quả mà các bệnh nhân có được sau một thời gian luyện tập. Bà nói: 'Nhiều bệnh nhân khi chưa tập rất chậm chạp nhưng sau một thời gian đến với Yoga đã tỏ ra yêu đời hơn, thần sắc thay đổi từng ngày'.
'Trong năm tới chương trình tập Yoga cho bệnh nhân sẽ được mở rộng. Có thể Khoa sẽ trình lên Ban Giám đốc đề tài nghiên cứu khoa học về chương trình này', bà Xuân cho biết thêm.
Chuyện ở ngôi nhà giữa vườn cao su Bình Dương
'Con muốn hỏi ông, có ông cha khùng nào mà thương con như ba con không?', câu hỏi quá bất ngờ của đứa trẻ lớp 2 làm chúng tôi nghẹn lòng.
"> -
Lâu đài Hạc Trắng trăm tuổi được người Nhật coi như quốc bảoNằm cách trung tâm thành phố Osaka 100 km, lâu đài Hạc Trắng Himeji là địa điểm tham quan nổi tiếng Nhật Bản. Lâu đài Himeji cùng với Matsumoto, Kumamoto được gọi là tam đại quốc bảo thành, ba thành lũy chứa đựng nhiều nét văn hóa đặc sắc và lịch sử lâu đời của xứ Phù Tang. Trong đó,Himeji có tuổi đời lâu nhất, được xây dựng từ năm 1333. Ảnh:catgbeck.
Công trình này được UNESCO công nhận là Di sản Thế giới vào năm 1993 và là di tích lịch sử đặc biệt của Nhật. Chiến binh Samurai Akamatsu Norimura đã xây dựng nên lâu đài này. Tường của lâu đài được làm bằng gỗ và phủ một lớp thạch cao trắng để chống cháy. Cũng vì thế mà công trình có tên gọi là “Lâu đài Hạc Trắng”. Ảnh: beloved_japan.
Thành phố Himeji từng bị tàn phá nặng nề trong Thế chiến 2, nhưng lâu đài Hạc Trắng vẫn oai nghiêm trụ vững. Đây từng là nơi trú ngụ của quân và dân thành phố trong thời chiến. Lâu đài có hệ thống phòng thủ rắc rối như mê cung, tránh kẻ thù xâm nhập. Ảnh:emily.traveling.
Ngày nay, Himeji mở cửa cho du khách tham quan. Mùa thu và mùa xuân là thời điểm đẹp nhất để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của lâu đài 600 tuổi này. Từ tháng 9-11, lâu đài được phủ vàng, đỏ bởi sắc màu của cây dẻ quạt, cây phong bên ngoài. Xuân đến, lâu đài hóa quang cảnh cổ tích bởi những hàng hoa anh đào nở rộ khoe sắc. Ảnh:sueyentsai.
Để chiêm ngưỡng hoa anh đào, du khách có thể ghé khu vực phía nam của lâu đài. Với khoảng đất rộng, đây cũng là địa điểm check-in được nhiều tín đồ sống ảo yêu thích bởi có thể lấy chọn background lâu đài Hạc Trắng. Ảnh:traveling.steph,eberin.kou.
Bên trong lâu đài hiện lưu trữ nhiều tài liệu lịch sử của thành Himeji. Du khách có thể ngắm nhìn thành phố Himeji từ các ô cửa nhỏ của lâu đài. Ảnh:aliyah.ua, jyosuikanbei.
Để đến Himeji, du khách mất khoảng một giờ đi tàu Shinkansen hoặc xe điện từ thành phố Osaka đến nhà gaHimeji. Không chỉ được chiêm ngưỡng công trình lâu đời, tìm hiểu văn hóa, lịch sử độc đáo, du khách đến tham quan lâu đài Himeji còn được khám phá những câu chuyện kỳ bí lưu truyền hàng trăm năm. Ảnh:mrbyx.
Thái Lan hóa miền đất lạ trong ống kính khách Tây
Dưới ống kính máy quay của du khách phương Tây, bức tranh Thái Lan hiện lên từ những mảnh ghép rực rỡ, đầy thơ mộng nhưng cũng thật huyền bí, lạ thường.
">