Kinh doanh

Soi kèo phạt góc Como vs Juventus, 2h45 ngày 8/2

字号+ 作者:NEWS 来源:Giải trí 2025-02-12 07:12:42 我要评论(0)

Chiểu Sương - 06/02/2025 22:42 Kèo phạt góc man utd đấu với leicesterman utd đấu với leicester、、

èophạtgócComovsJuventushngàman utd đấu với leicester   Chiểu Sương - 06/02/2025 22:42  Kèo phạt góc

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Phong Hân nhìn sang, là một cô gái rất trẻ, nàng phát hiện tầm mắt của cô còn đáp trả lại một cái nháy mắt đầy ái muội.

Cô nhìn một chút, nhàn nhạt trả về một câu, "Ngượng ngùng,  là người có gia đình, không có phương tiện kia."

Người phục vụ không kinh ngạc, tựa hồ sớm đã thành thói quen.

Phong Hân không tới quán bar để tìm việc vui, lão cán bộ ở đây đều biết.

Mấy năm trước Phong Hân gần như định cư trong công ty, hầu như là làm việc đến tối khuya mới trở về, ngày hôm sau lại tới sớm để đi làm, ban đầu mọi người đều cho rằng Phong Hân vì thăng chức mới liều mạng như vậy.

Lúc sau Phong Hân thăng lên chức quản lý, cô mỗi ngày vẫn như vậy, cả lão bản cũng bị cô dọa đến, sợ thân thể của Phong Hân không chịu nổi, không cho Phong Hân tiếp tục tăng ca, kiên quyết bắt Phong Hân đúng giờ tan làm nghỉ ngơi.

Phong Hân không có chỗ để đi, nên mỗi ngày tan tầm liền tới quán bar này ngồi một lát, có khi ngồi đến trời tối đen mới chịu rời khỏi.

*

Bên ngoài tuyết rơi rất lớn, cô mang lên khăn quàng cổ rời khỏi quán bar.

Người qua đường đều đi rất vội vàng, đối với gió lạnh này muốn tránh còn không kịp, duy nhất chỉ có Phong Hân đi rất chậm, chân đạp lên nền tuyết, một tầng lông tơ bên ngoài ủng đều ướt sủng, cô vẫn chậm rãi bước đi.

Trong nhà Phong Hân, không có nước ấm cùng cơm nóng, chỉ có một người ngốc trong phòng ngủ tử khí trầm trầm, đa số thời gian đều điên điên khùng khùng.

Cho dù cô trở về lúc nào, người kia cũng không tức giận.

Ban đầu Phong Hân thấy khổ sở, chỉ cần cho một gương mặt tươi cười, một cái ôm đơn giản thôi cũng có thể giảm bớt mệt nhọc cho cô, lâu về sau, Phong Hân liền chết lặng, không có mong đợi, không còn hy vọng.

"Tôi về rồi." Phong Hân vặn cửa ra, theo thói quen kêu một tiếng.

Cô đem áo bông cởi ra, giũ sạch bông tuyết còn đọng lại, thay đổi giày vớ, rồi đi xuống phòng bếp, nhìn đến bên trong tủ lạnh lóc sáu lon nước có ga chưa thiếu một lon nào, đôi mắt trầm lại.

Phong Hân lấy chìa khóa đi đến phòng ngủ.

Ngồi cuộn tròn trên giường là một người phụ nữ da thịt trắng nõn mềm mại, tóc đen như mực, hơn phân nữa tản ra phía sau lưng, nhu nhược động lòng người, một chút cũng không giống với con số 40 tuổi.

" alt="Truyện Bệnh Thê" width="90" height="59"/>

Truyện Bệnh Thê