Truyện Nhị Thiếu Lạnh Lùng, Trái Tim Đã Trao Cho Người Tình
作者:Nhận định 来源:Thể thao 浏览: 【大 中 小】 发布时间:2025-01-15 20:51:02 评论数:
Mùa đông đến rồi,ệnNhịThiếuLạnhLùngTráiTimĐãTraoChoNgườiTìlịch thi đấu việt nam hôm nay trời đã bắt đầu trở lạnh .
Cẩn Vy mặc áo khoác vào rồi sau đó cũng đi ra ngoài ...
Bây giờ đã là buổi chiều, đã đến ca làm của cô ,tuy trời lạnh đến run nhưng mà bản thân vẫn tỏ ra mình ổn. ..
Cẩn Vy bây giờ là sinh viên năm 3 rồi, cô học hội hoạ. .Gia đình của cô khó khăn, nhưng mà cô học giỏi cho nên đã được tuyển thẳng vào trường,với lại học phí cũng được giảm 50 phần trăm do là có học bổng tài trợ.
Vậy cho nên cô luôn cố gắng học thật giỏi, nếu không nhà tài trợ sẽ cảm thấy rất phí phạm và bản thân cô cũng sẽ cảm thấy bản thân mình không hề xứng đáng với những thứ mà mình đã nhận .
Cô làm nhân viên phục vụ ở nhà hàng, mỗi ngày điều đến đây làm việc cho nên mọi thứ đã sớm quen thuộc rồi. .
" Cẩn Vy đến rồi sao. "là quản lý ở nơi này, anh ấy tên là Trì Dư .
" Vâng ,em mới đến. "
" Ừm đi thay đồ nhanh lên đi , hôm nay có cậu út đến đây đấy "
" Dạ. " cô chưa gặp cậu út lần nào, nhưng mà nghe nói là lớn hơn cô 1 tuổi thì phải ..
Nhà hàng này là của nhà họ Tân và anh ta chính là nhị thiếu gia ,là người sau này sẽ tiếp quản nơi này, mỗi ngày điều nghe qua mọi người bàn tán về người đàn ông đó ,nghe đâu Tân Dục Thịnh rất đẹp trai và soái ca lắm không có điểm gì để chê cả, nhưng mà mặt khác thì rất là phong lưu ,quen gái chỉ qua đường mà thôi,cho nên trong đầu cũng có ấn tượng không hề tốt cho lắm .
Nhưng mà đó là chuyện của anh ta chứ đâu phải là chuyện của cô đâu ,vậy cho nên cũng không cần phải để tâm đến nữa. ..
Ba mẹ của Cẩn Vy chết hết rồi, chỉ còn dì là người thân mà thôi, hai dì cháu sống nương tựa vào nhau ,vậy cho nên cô luôn cố gắng mỗi ngày để cho dì ấy có 1 cuộc sống sung sướng nhất,.
Nhưng mà e là bây giờ vẫn chưa làm được,cô vẫn là sinh viên mà , nên bây giờ chưa có kiếm được nhiều tiền, ít ra thì chỉ đủ trả phí sinh hoạt và gửi về cho dì ấy 1 ít mà thôi..
[ Ting. ..ting.] điện thoại của Cẩn Vy vang lên tin nhắn .
[ Cẩn Vy cậu có biết người giúp cậu vào 3 năm trước là ai không, người đó chính là Tân Dục Thịnh đấy ,là soái ca của trường đấy . ]
Ba năm trước khi mà Cẩn Vy đến đây học thì đã thích 1 người,khi ấy cô chỉ nhìn bóng lưng mà thôi, thấy được hình xăm sau gáy của anh .
Mấy ngày sau khi cô ngất thì người đó đã đưa cô lên phòng y tế , chỉ biết là tên Thịnh mà thôi, chứ cô không nghĩ là Tân Dục Thịnh đâu , chẳng lẽ trên đời này lại có chuyện trùng hợp như thế sao .
Người đó rất dịu dàng mà chứ không có thô bạo như Tân Dục Thịnh đâu ...
[ Nhưng mà anh ấy đào hoa lắm nha ,e là không phải gu của cậu rồi.Vậy cậu còn thích anh ấy nữa không, ..]
[ Mình không biết nữa , không nghĩ là anh ấy luôn đấy ,quá là bất ngờ ..]
Hai người học khác khoa ,cô học vẽ còn Tân Dục Thịnh thì học kinh tế, vả lại anh ta học chương trình cao hơn cho nên cũng không thể gặp nhau được nữa ..
Chính vì thế cô cứ tương tư hình bóng của người ta mà thôi, ngày ngày cứ tưởng tượng ra biết bao nhiêu thứ ,đúng là con gái ở tuổi mới lớn mà ,cứ nghĩ mọi thứ sẽ là màu hồng .
Bỏ qua 1 bên , Cẩn Vy liền đi ra ngoài làm việc của mình .
Cẩn Vy mặc áo khoác vào rồi sau đó cũng đi ra ngoài ...
Bây giờ đã là buổi chiều, đã đến ca làm của cô ,tuy trời lạnh đến run nhưng mà bản thân vẫn tỏ ra mình ổn. ..
Cẩn Vy bây giờ là sinh viên năm 3 rồi, cô học hội hoạ. .Gia đình của cô khó khăn, nhưng mà cô học giỏi cho nên đã được tuyển thẳng vào trường,với lại học phí cũng được giảm 50 phần trăm do là có học bổng tài trợ.
Vậy cho nên cô luôn cố gắng học thật giỏi, nếu không nhà tài trợ sẽ cảm thấy rất phí phạm và bản thân cô cũng sẽ cảm thấy bản thân mình không hề xứng đáng với những thứ mà mình đã nhận .
Cô làm nhân viên phục vụ ở nhà hàng, mỗi ngày điều đến đây làm việc cho nên mọi thứ đã sớm quen thuộc rồi. .
" Cẩn Vy đến rồi sao. "là quản lý ở nơi này, anh ấy tên là Trì Dư .
" Vâng ,em mới đến. "
" Ừm đi thay đồ nhanh lên đi , hôm nay có cậu út đến đây đấy "
" Dạ. " cô chưa gặp cậu út lần nào, nhưng mà nghe nói là lớn hơn cô 1 tuổi thì phải ..
Nhà hàng này là của nhà họ Tân và anh ta chính là nhị thiếu gia ,là người sau này sẽ tiếp quản nơi này, mỗi ngày điều nghe qua mọi người bàn tán về người đàn ông đó ,nghe đâu Tân Dục Thịnh rất đẹp trai và soái ca lắm không có điểm gì để chê cả, nhưng mà mặt khác thì rất là phong lưu ,quen gái chỉ qua đường mà thôi,cho nên trong đầu cũng có ấn tượng không hề tốt cho lắm .
Nhưng mà đó là chuyện của anh ta chứ đâu phải là chuyện của cô đâu ,vậy cho nên cũng không cần phải để tâm đến nữa. ..
Ba mẹ của Cẩn Vy chết hết rồi, chỉ còn dì là người thân mà thôi, hai dì cháu sống nương tựa vào nhau ,vậy cho nên cô luôn cố gắng mỗi ngày để cho dì ấy có 1 cuộc sống sung sướng nhất,.
Nhưng mà e là bây giờ vẫn chưa làm được,cô vẫn là sinh viên mà , nên bây giờ chưa có kiếm được nhiều tiền, ít ra thì chỉ đủ trả phí sinh hoạt và gửi về cho dì ấy 1 ít mà thôi..
[ Ting. ..ting.] điện thoại của Cẩn Vy vang lên tin nhắn .
[ Cẩn Vy cậu có biết người giúp cậu vào 3 năm trước là ai không, người đó chính là Tân Dục Thịnh đấy ,là soái ca của trường đấy . ]
Ba năm trước khi mà Cẩn Vy đến đây học thì đã thích 1 người,khi ấy cô chỉ nhìn bóng lưng mà thôi, thấy được hình xăm sau gáy của anh .
Mấy ngày sau khi cô ngất thì người đó đã đưa cô lên phòng y tế , chỉ biết là tên Thịnh mà thôi, chứ cô không nghĩ là Tân Dục Thịnh đâu , chẳng lẽ trên đời này lại có chuyện trùng hợp như thế sao .
Người đó rất dịu dàng mà chứ không có thô bạo như Tân Dục Thịnh đâu ...
[ Nhưng mà anh ấy đào hoa lắm nha ,e là không phải gu của cậu rồi.Vậy cậu còn thích anh ấy nữa không, ..]
[ Mình không biết nữa , không nghĩ là anh ấy luôn đấy ,quá là bất ngờ ..]
Hai người học khác khoa ,cô học vẽ còn Tân Dục Thịnh thì học kinh tế, vả lại anh ta học chương trình cao hơn cho nên cũng không thể gặp nhau được nữa ..
Chính vì thế cô cứ tương tư hình bóng của người ta mà thôi, ngày ngày cứ tưởng tượng ra biết bao nhiêu thứ ,đúng là con gái ở tuổi mới lớn mà ,cứ nghĩ mọi thứ sẽ là màu hồng .
Bỏ qua 1 bên , Cẩn Vy liền đi ra ngoài làm việc của mình .