Các chuyên gia nhận định, hành động này của EU không có tác động quá lớn với số lượng lớn rác thải điện tử đang chất đống trên khắp thế giới. Tuy nhiên, điều này cho thấy quyền lực của EU áp đặt lên Big Tech.
Ruediger Kuehr, người đứng đầu văn phòng Viện Đào tạo và Nghiên cứu của Liên hợp quốc tại Bonn, Đức, cho biết: “Đó là một bước đi quan trọng, nhưng chắc chắn không giải quyết được vấn đề rác thải điện tử.”
Theo Kuehr, có 54.000 tấn bộ sạc trên toàn cầu bị lãng phí mỗi năm. Tuy nhiên, nó chỉ chiếm khoảng 0,1% trong tổng số 53,6 triệu tấn chất thải điện tử được tạo ra hàng năm, theo số liệu từ Giám sát chất thải điện tử toàn cầu năm 2020.
Quy định mới mà Hội đồng châu Âu và Nghị viện châu Âu dự kiến chính thức thông qua vào cuối năm nay, cũng áp dụng cho bộ sạc của các thiết bị điện tử khác: Bao gồm máy tính bảng, tai nghe, máy ảnh kỹ thuật số, máy chơi trò chơi điện tử cầm tay và loa di động.
Sara Behdad, phó giáo sư tại Đại học Florida cho rằng, việc tiêu chuẩn hóa bộ sạc sẽ làm giảm chi phí sản xuất, giúp cho giá thành bộ sạc giảm đi đáng kể. Điều này có thể khuyến khích mọi người mua nhiều bộ sạc hơn, dẫn đến việc sinh ra nhiều rác thải điện tử hơn.
Mặt khác, Behdad chỉ ra, tiêu chuẩn hóa các bộ phận là cách giúp sửa chữa và tái chế bất kỳ thiết bị điện tử nào dễ dàng hơn.
Thái Hoàng (theo The Verge)
" alt=""/>Chính sách hợp nhất bộ sạc của EU sẽ hạn chế rác thải điện tử trong tương laiVài hôm trước, trong một buổi hẹn hò, bạn gái đặt ra giao ước cả hai phải luôn thành thật, không được giấu giếm nhau bất cứ chuyện gì. Tôi đồng ý ngay, vì tính tôi không thích mập mờ, dối trá.
Cô ấy hỏi tôi: "Trước em, anh từng yêu sâu đậm một ai chưa?". Tôi trả lời đã từng. Cô ấy lại hỏi: "Hai người đã cùng nhau "ăn trái cấm" chưa?". Tôi nhìn cô ấy, phân vân không biết trả lời thế nào. Cô ấy nhắc lại lời giao ước vừa xong, bảo rằng sẽ không giấu giếm chuyện gì. Vậy nên tôi trả lời, tôi và người cũ đã từng "vượt rào".
Tôi nghĩ, chắc người yêu mình chỉ tò mò một chút. Không ngờ, lời thú nhận vừa thốt ra, cô ấy liền thay đổi cả giọng điệu lẫn thái độ. Cô ấy nói bản thân từng có rất nhiều người theo đuổi, cũng có vài mối tình. Tuy nhiên, cô ấy chưa từng cho phép bản thân vượt qua giới hạn.
Cô ấy luôn tâm niệm phải giữ gìn và để dành thứ quý giá nhất của con gái cho người sẽ là chồng cô ấy. Cô ấy hy vọng mình cũng sẽ là người đàn bà đầu tiên của chồng mình. Lời thú nhận của tôi khiến cô ấy thất vọng.
Tôi từ bất ngờ đến hoang mang, bối rối, không biết phải nói như thế nào. Tôi chỉ có thể nói với cô ấy rằng: Chuyện tế nhị này, thực ra cô ấy không nên hỏi. Nhưng vì cô ấy muốn biết, tôi đã không giấu giếm.
Chuyện hai người yêu nhau, "thân mật" cùng nhau thật ra là thường tình trong tình yêu đôi lứa. Nếu cô ấy từng yêu ai trước tôi, cùng họ làm "chuyện đó", tôi cũng sẽ không bận tâm.
"Anh có thể nói dối em mà. Nói dối không tốt nhưng có những chuyện, không cần nói thật. Sự thật đáng quý, nhưng sự thật nhiều khi cũng rất đau lòng. Em đã hy vọng chúng ta là những người đầu tiên trong đời nhau, cũng là cuối cùng trong đời nhau.
Việc anh từng "thân mật" với người con gái khác khiến em cảm thấy khó chịu. Sự thật bây giờ trong lòng em là như vậy", cô ấy nói trong ấm ức như muốn chực khóc.
Sau đó, cô ấy nói rằng thấy người không thoái mái, muốn về nhà. Tôi chiều bạn gái, chở cô ấy về. Trên đoạn đường ấy, cả hai không nói gì. Nhìn thái độ của cô ấy, tôi thật sự khóc không thành tiếng. Cảm thấy như sự thành thật của mình chính là một sự ngu dốt.
Vừa về tới nhà, điện thoại tôi đổ tin nhắn. Cô ấy nhắn tin, muốn cả hai dừng lại. Tôi ngồi bần thần mất một lúc, chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tôi mất gần hai năm tán tỉnh cô ấy, vừa chính thức trở thành bạn trai em được 10 ngày. Tình cảm cả hai đang rất vui vẻ, tốt đẹp. Bỗng nhiên bạn gái tò mò chuyện quá khứ của tôi rồi đòi chia tay.
Tôi đã 25 tuổi, không còn là chàng thiếu niên. Đòi hỏi một chàng trai đã ở tuổi trưởng thành, từng trải qua vài cuộc tình nhưng chưa từng "ăn trái cấm" thực ra không phải không có, nhưng đó đâu đáng là lý do để kết thúc một cuộc tình.
Tôi định nhắn cho cô ấy, nói rằng sau này nếu muốn tiến tới với ai, hãy hỏi rõ quá khứ của họ trước khi nhận lời kẻo mất thời gian của nhau. Nhưng rồi tôi xóa đi, không nhắn nữa.
Sau hai ngày im lặng, cô ấy vừa nhắn cho tôi một tin nhắn thế này: "Anh có thể cho em một lý do thật chính đáng để tiếp tục tình yêu này không? Em sẽ suy nghĩ lại".
Thật ra, lúc cô ấy gửi tin nhắn đề nghị chia tay, tôi có buồn. Tôi thật sự thích cô ấy rất nhiều, nếu không đã không kiên trì theo đuổi như vậy. Nhưng bây giờ, khi thấy cô ấy cần lý do để tiếp tục, tôi lại không nghĩ ra một lý do nào đủ chính đáng nữa.
Với suy nghĩ của cô ấy, quá khứ của tôi chắc chắn sẽ không được ngủ yên. Tôi sợ nếu còn yêu nhau, thỉnh thoảng cô ấy sẽ đào bới lại chuyện cũ, thấy mình thiệt thòi, sẽ ghen tuông, giận dỗi. Yêu nhau như vậy mệt mỏi lắm, thà cô đơn còn hơn.
Tôi nghĩ như vậy có đúng không?
Theo Dân Trí