Kinh doanh

Siêu máy tính dự đoán MU vs Sociedad, 03h00 ngày 14/3

字号+ 作者:NEWS 来源:Thế giới 2025-03-17 07:28:52 我要评论(0)

Nguyễn Quang Hải - 13/03/2025 08:36 Máy tính báo bóng đá 24hbáo bóng đá 24h、、

êumáytínhdựđoánMUvsSociedadhngàbáo bóng đá 24h   Nguyễn Quang Hải - 13/03/2025 08:36  Máy tính dự đoán

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
- Một độc giả ở Hà Nội chia sẻ câu chuyện ông có 4 bằng đại học nhưng phải đi làm bảo vệ vườn hoa vì không xin được việc.

Các tin liên quan

"3 năm, tôi đang nghèo đi 2 lần!"

Đầu tiên, tôi xin tâm sự về hoàn cảnh của mình: Trong quá trình cổ phần hóa từ 2002 đến 2008, công ty  bán toàn bộ cổ phần cho tư nhân, tôi có 4 bằng ĐH nhưng không có cổ phần nên phải về hưu với trợ cấp ít ỏi. Tôi xin việc ở công ty khác nhưng rất khó vì hệ số lương (6,31). Đi làm thuê thì tuổi cao, sức yếu. Kinh doanh thì không vốn, không địa điểm (có mỗi kiến thức kinh tế  và sự tử tế thì xã hội không cần). 

{keywords}
Ảnh minh họa. (Nguồn: Dân trí)
Thất nghiệp, tôi đành xin làm bảo vệ vườn hoa và tranh thủ trồng rau, nuôi dăm ba con gà đẻ trứng ở vườn coi như một khoản tự cung, tự cấp. Không điện thoại, không rượu, bia, thuốc lá, không tiền ma chay hiếu hỉ... mỗi tháng để dành được 1,5 triệu gửi cho vợ (đang làm công nhân thu nhập 3 triệu/tháng) nuôi 2 con đang đi học. 4,5 triệu đồng/tháng nuôi 4 người với đủ các loại tiền gạo, nước, điện, gas, xăng... cho đến học phí... Nhìn các con đói, lòng tôi đắng ngắt!

Tôi cũng xin chia sẻ câu chuyện "3 năm, tôi đang nghèo đi 2 lần!" của chị nhà báo. Thực sự trong điều kiện tình hình kinh tế hiện nay "thời bão giá" những người làm công ăn lương không có thu nhập phụ điều khó khăn như chị cả, đành phải tự xoay xở thôi chị ạ! (trừ khi làm giám đốc sở tài chính như ông X ở tỉnh K va li lúc nào cũng chật ních tiền, vàng).

Quốc hội, chính phủ đang rất "đau đầu" về vấn đề điều chỉnh (tăng lương) cho cán bộ trong điều kiện nợ công đang được dự báo trên 64%. Nhiều chuyên gia, nhiều nhà hoạch định chiến lược đang nghiên cứu, hiến kế "cần một giải pháp đồng bộ", nhưng chỉ bàn và nói thôi cũng không biết đến bao giờ lương công chức mới đảm bảo mức sống "trung bình". 

Theo tôi, trước hết: phải tinh giản ngay biên chế, cắt ngay 30% sáng cắp ô đi, chiều cắp ô về (bộ máy chúng ta đang quá cồng kềnh vậy nhưng cơ quan nào cũng kêu thiếu người làm, bộ nào cũng đòi tăng biên chế), thứ hai là đưa các tiêu chuẩn được phục vụ vào lương (nhà, xe, điện, nước, điện thoại...) vào lương (đây là giải pháp chống lãng phí hiệu quả nhất), không thể để tình trạng "của chùa cứ xài vô tư".

Thứ ba là quyết liệt chống lãng phí, tham nhũng, đầu tư công kém hiệu quả (đường làm trước hỏng sau, cầu làm trước hỏng sau, trụ sở làm năm trước năm sau hỏng, một số tập đoàn kinh tế nhà nước làm ăn thua lỗ triền miên..), có vậy mới mong có nguồn lực để tăng lương cho công chức chị ạ!

Bạn đọc Phong Lê 

" alt="Xin làm bảo vệ vườn hoa với 4 bằng đại học" width="90" height="59"/>

Xin làm bảo vệ vườn hoa với 4 bằng đại học

{keywords}

“Em sao vậy? Lúc này công ty có chuyện gì hay sao mà anh thấy em cứ lơ lơ?”- một hôm, ông xã tôi đột ngột hỏi. Tôi giật mình: “Đâu có gì”. Giờ đây tôi rất lười nói chuyện với ông xã, không như trước đây, chúng tôi có thể nói chuyện suốt ngày mà không thấy chán. Con gái tôi cũng cật vấn: “Mẹ sao vậy? Áo này là của chị hai chớ đâu phải của con?”. Tôi luýnh quýnh như gà mắc tóc. Tôi lo lắng điều bí mật của mình sẽ bị ai đó phát hiện. Tôi tuyệt đối không bao giờ sử dụng máy tính ở nhà để chát chít, gởi tin nhắn cho Đăng.

Cho đến một ngày, Đăng có việc vào TP.HCM. Ngay tối đó, chúng tôi hẹn nhau đi cà phê. Tôi nhắn tin cho ông xã: “Em phải chuẩn bị báo cáo cuối tháng nên ở lại công ty làm cho xong mới về, anh và con ăn cơm trước đi”. Chuyện tôi ở lại làm thêm trước nay đã từng xảy ra nên ông xã tôi chẳng mảy may nghi ngờ.

Tối đó chúng tôi đi cà phê với nhau. Cái quán cà phê thơ mộng bên bờ sông Sài Gòn đủ tối để không ai thấy bàn tay Đăng lần tìm tay tôi và giữ chặt. Tim tôi rung lên khi đôi môi anh chạm nhẹ vào vành tai tôi. Rất lâu rồi tôi không biết đến cái cảm giác có một luồng điện chạy dọc sống lưng mình như thế. “Anh nhớ em quá”- Đăng thì thầm bên tai tôi.

Lúc đó, tôi không còn nhớ rằng mình đã từng là một người đàn bà đoan chính. Tôi không còn nhớ chồng và con đang đợi và lo lắng cho mình ở nhà. Tôi cũng không nhớ mình đã từng miệt thị những người phụ nữ không đứng đắn... Tôi chỉ nhớ trên má, trên môi, trên tóc, trên ngực tôi còn đọng lại hơi thở gấp gáp, nồng nàn của một người đàn ông khác.

Tối đó tôi không tài nào ngủ được và đổ thừa tại ly cà phê của anh bảo vệ công ty. Ông xã thấy tôi cứ lăn qua, trở lại thì cằn nhằn: “Ai bảo muộn rồi mà em còn uống cà phê?”. Rồi anh nhè nhẹ gãi lưng cho tôi. Đây là cách anh vẫn dỗ tôi ngủ từ ngày tôi đặt chân về nhà chồng. Cuối cùng tôi cũng thiếp đi với những mộng mị lạ lùng.

Từ đó đến khi Đăng về, chúng tôi còn đi cà phê với nhau một lần nữa. Cũng giống như lần đầu; tôi lại hồi hộp, đợi chờ, chen lẫn lo lắng. “Khoảng 2 tuần nữa anh sẽ vào”- Đăng nói với tôi khi chia tay. Tôi thấy tim mình đập loạn. Không ngờ một người đàn bà đã 40 tuổi đầu mà vẫn có những cảm xúc lạ lùng như vậy trước một người đàn ông. Tôi bỗng thấy sợ cái khoảng thời gian 2 tuần trước mặt. Chắc là tôi sẽ nhớ Đăng đến chết mất...

“Em đói bụng không? Anh hâm đồ ăn lại cho em nghen?”. Ông xã tôi ngồi chờ ở phòng khách, thấy tôi về, anh đứng dậy. Tôi bảo mình mệt, không muốn ăn rồi đi thẳng vào nhà tắm. Ở đó, tôi không tắm mà nhắm mắt, mường tượng lại từng cái nắm tay, từng nụ hôn, từng ánh mắt, hơi thở của Đăng. Những thứ ấy như vẫn còn luẩn quẩn trên da thịt tôi. Bất giác tôi thấy mặt mình nóng bừng... Tối đó, nằm bên chồng mà toàn bộ tâm trí của tôi lại hướng về Đăng.

Sáng hôm sau, con gái đầu của tôi vào phòng mẹ để mượn cái áo khoác. Cháu bảo tôi: “Hôm qua con với ba thấy ai chở mẹ đi trên đường Trần Quang Khải”. Tôi giật thót người. Do sợ có người bắt gặp, tôi đã gởi xe ở Bệnh viện quận 1 rồi đi bộ một đoạn tới chỗ Đăng hẹn đón tôi. Không lẽ trời bất dung gian, khiến chồng con tôi vô tình đi ngang qua đó để thấy người phụ nữ của họ đang làm chuyện vụng trộm? Tôi rung rung nói với con gái: “Mẹ nhờ chú chở đi công chuyện. Sao con không gọi mẹ?”. “Gọi không kịp vì xe của mẹ chạy nhanh quá. Ba đuổi theo một đoạn rồi quay lại”. Tôi chết trân khi nghe con gái nói như vậy.

May là chồng tôi đã đi làm sớm, anh không thấy sự hoảng loạn trên gương mặt tôi. Cả ngày hôm đó, tôi không tập trung làm được bất cứ điều gì mà chỉ lo nghĩ cách để trả lời chồng nếu anh ấy hỏi. Tôi cũng đã từng nhờ anh em trong công ty chở đi công chuyện, nhưng vì khi ấy tôi hoàn toàn vô tư nên trong lòng không gợn chút băn khoăn. Còn bây giờ, tâm tôi không ổn vì mình đã làm chuyện mờ ám thì làm sao tôi có thể bình thản nói dối?

Tôi đã chờ đợi suốt một tuần lễ qua nhưng ông xã tôi không hề hỏi han gì. Thế nhưng tôi vẫn có cảm giác trong lòng anh có điều gì đó không vui. Anh ít nói cười. Về đến nhà, ăn cơm xong là ngồi vào máy tính. Tôi hỏi chuyện gì, anh trả lời chuyện đó chứ không chủ động nói chuyện hay kể cho tôi nghe những vui buồn anh gặp phải hằng ngày.

Tôi không biết phải làm sao để gỡ cái nút thắt cho chính mình. Mấy ngày qua, tôi không lên mạng, không chát chít, nhắn tin, không nghe điện thoại của Đăng. Tôi cũng không dám đối diện với chồng mình vì sợ anh sẽ không tha thứ khi biết sự thật.

Tôi đã khôn 15 năm và giờ đây lại dại dột trong mấy tiếng đồng hồ. Không lẽ cái tổ ấm mà tôi đã cố công vun đắp bao nhiêu năm qua sẽ đổ vỡ vì những phút ngu muội của mình. Trời ơi, tôi phải làm sao đây?

Mỹ Anh

(Theo NLĐ)

" alt="Phút lạc lòng của người đàn bà đoan chính" width="90" height="59"/>

Phút lạc lòng của người đàn bà đoan chính

{keywords}

Ở tuổi 46, Jessica chụp với con gái cả Alyssa, 26 tuổi và con gái thứ tư Lauren, 18 tuổi

Nhưng sự thật là Jessica Enslow là một bà mẹ có 7 đứa con và đang chụp ảnh cùng các cô con gái trẻ hơn cô tới 2 thập kỷ.

Ở tuổi 46, Jessica có 2 cô con gái Alyssa, 26 tuổi và Lauren Kate, 18 tuổi. Đôi khi, cô “được yêu cầu ngừng chơi TikTok vì đã ở độ tuổi 50”. Nhưng phần lớn mọi người khẳng định cô còn rất trẻ, “tuyệt đối không có chuyện gần 50”.

{keywords}
Hai vợ chồng Jessica và 7 người con

Những người khác nói rằng "trông cô có lẽ khoảng 30 tuổi”. Một số khác thì ngạc nhiên nhận ra “cô ấy hoá ra nhiều tuổi hơn tôi, nhưng trông vẫn rất tuyệt vời”.

Trước đó, Jessica  đã khoe thành quả giảm cân nặng đáng kinh ngạc của mình trong 4 tháng, giúp cô có cơ thể 8 múi vào năm 2017 mặc dù đã là mẹ 7 con. Cô cũng hay chia sẻ các video nhảy nhót trong những bộ bikini đồng điệu với các con gái của mình.

Trong một video, cô tiết lộ mình sinh năm 1974, trong khi các con gái sinh năm 1994 và 2002. Nhiều người xem đã bình luận: “Trông như 3 chị em!” và “tất cả đều đẹp!”

Thậm chí có người còn hỏi Jessica: “Bạn có chắc là bạn 46 tuổi? Làm thế nào để bạn trông trẻ như vậy?", “Làm thế nào bạn có thể trông thật hoàn hảo và lộng lẫy với 7 đứa trẻ? Thật tuyệt vời!”.

Đăng Dương(Theo The Sun)

Người mẹ đóng phạt 3,5 tỷ đồng để được sinh 7 con ở Trung Quốc

Người mẹ đóng phạt 3,5 tỷ đồng để được sinh 7 con ở Trung Quốc

Một bà mẹ Trung Quốc đã nộp khoản tiền phạt 155.000 USD (hơn 3,5 tỷ đồng) để được sinh 7 người con, đi ngược lại xu hướng ngại sinh nhiều con ở nước này.

" alt="Bà mẹ 7 con trẻ trung khó tin" width="90" height="59"/>

Bà mẹ 7 con trẻ trung khó tin