Nhận định, soi kèo Leganes vs Barcelona, 2h00 ngày 13/4: Họa vô đơn chí

Bóng đá 2025-04-18 03:11:00 9642
ậnđịnhsoikèoLeganesvsBarcelonahngàyHọavôđơnchícâu lạc bộ bóng đá athletic bilbao   Phạm Xuân Hải - 12/04/2025 05:25  Tây Ban Nha
本文地址:http://member.tour-time.com/html/70c396641.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo FC Botosani vs Otelul Galati, 21h30 ngày 14/4: 3 điểm nhọc nhằn


Vì tâm tình kích động khuôn mặt trắng nõn của Cố Thập Chu liền trở nên hồng nhuận, tay nàng ác độc cầm tờ giấy ly hôn, con ngươi trong suốt dưới ánh mặt trời chiếu, tôi luyện thêm chút tinh quang, con ngươi nâu sậm thông thấu tựa cầu thủy tinh.

Ứng Thịnh an bài luật sư ngồi ngay ngắn đối diện với Cố Thập Chu, hắn có chút ngại ngùng đưa tay tháo lỏng cà vạt trên cổ.

Hắn luôn tự hào về nghệ của mình, từng xử qua không ít vụ ly hôn của các cô chiêu cậu ấm, nhưng cũng là lần đầu thấy tình huống này, một giây đầu Cố Thập Chu còn la hét muốn đưa giấy ra, nàng muốn ký tên phân rõ giới hạn với Ứng Thịnh, giây tiếp theo như biến thành người khác, nói là đánh chết cũng không ly hôn, là ai ép nàng ly hôn, mà nàng lại nóng lòng với người đó!

Trên mặt luật sư mang nụ cười ôn hòa, tựa như không nghe thấy lời Cố Thập Chu kháng nghị nói, bàn tay lưu loát móc ra cây viết mực trong túi công văn màu đen, chậm rãi đẩy đến trước mặt Cố Thập Chu.

"Xét hiệp định trước khi kết hôn Ứng tiểu thư ký cùng ngài đã có quy định, hôn nhân của hai người là quan hệ bí mật, không được công khai ra bên ngoài, giấy ly hôn thì càng phải tăng độ bảo mật hơn, điều này Cố tiểu thư không có ý kiến chứ?"

Cố Thập Chu nhéo lòng bàn tay, nghĩ ngợi một chút liền câu khóe môi, nụ cười tỏa nắng.

"Ừ, chỉ cần không ly hôn, tôi cũng không có ý kiến gì."

Cánh tay luật sư giữa không trung hơi dừng một chút, đầu liền to ra, điều này khiến hắn loạn não a!?

Dù nói không thông, thì hắn cũng phải tiếp tục nói a, nếu không sao có thể báo cáo với Ứng tiểu thư được, hắn đã nhận tiền thì phải làm việc.

Luật sư hắng giọng một cái, tiếp tục giải thích.

"Vì đưa đơn ly hôn là Cố tiểu thư đơn phương, cho nên dựa theo quy định hiệp nghị, ngài cần thanh toán 700 vạn phí bồi thường vi phạm hợp đồng..."
">

Truyện Thần Côn Tiểu Bạch Hoa Sau Khi Xuyên

Buổi LARP của các fan đến từ Séc

Những hình ảnh vô cùng ấn tượng của các nhân vật:

">

Hóa thân ấn tượng với các nhân vật vũ trang đầy đủ trong Fallout


Một tiếng hét thảm thiết phá vỡ không gian yên tĩnh, một người đàn ông ăn mặc rách rưới nhếch nhác bò ra từ con ngõ nhỏ, thần sắc kinh hoảng, chỉ là còn chưa bò ra được nửa đường, đã bị một cỗ lực khổng lồ túm về.

Tiếng kêu gào như heo bị giết chỉ kéo dài tầm 3 phút rồi đột ngột dừng hẳn, sau đó là tiếng máu thịt bị xé toạc.

Tiếng ừng ực nhai nuốt thức ăn của con quái vật giao tạp với âm thanh máu thịt vỡ vụn liên tục vang lên không ngừng.

Mười mấy cặp mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm vào thùng rác lớn kia, loé lên thú tính tham lam, tựa hồ đang chờ đợi cái gì, hô hấp cũng dần dần trở nên nặng nề.

Sắc trời dần trở nên ảm đạm, còn chưa đầy 6 tiếng nữa là đêm sẽ đến, và khi màn đêm quét qua thành phố, một bữa tiệc giết chóc mới sẽ bắt đầu.

Hồ Trụ trốn trong thùng rác đã ngót nghét được 2 ngày, trên người hắn dính một cỗ mùi hôi hám từ rác rưởi thối rữa. Có điều nó cũng giúp hắn ta thành công trốn tránh sự săn lùng của đám quái vật này.

Chỉ là hôm nay... thấy cặp mắt sắc bén kia bất động nhìn chằm chằm nơi này, Hồ Trụ biết bầy quái thú kia có khả năng đã phát hiện ra mình, chỉ là vì cố kỵ ánh mặt trời như đang thiêu đốt, những con quái vật đó mới không manh động.

Hoàng hôn dần buông xuống, bóng tối kéo dài về phía con ngõ nhỏ, Hồ Trụ sống lưng chảy đầy mồ hôi lạnh, sắc mặt hắn tái nhợt, cố gắng kiềm chế thân thể phì nộn không cho run rẩy, dùng hai tay nhéo vào đùi, nhịn xuống xúc động muốn chạy trốn.

Trải qua mấy ngày lẩn trốn, Hồ Trụ biết rằng thành phố nơi hắn đang ở đã hoàn toàn bị chiếm đóng bởi những con quái vật này.

....

Ngay từ một tháng trước, thành phố yên bình này được rửa tội bởi một trận mưa axit đỏ như máu mãnh liệt xối xuống.

Mưa axit có tính độc hại rất lớn, tuy kết quả kiểm tra mưa axit lần này không tính là mạnh nhưng cũng ảnh hưởng không nhỏ đến nhà cửa, có hại cho cơ thể con người, nên mấy ngày đó ai cũng không ra khỏi cửa, chỉ thông qua tin tức để biết bên ngoài đang xảy ra chuyện gì.

Sự kỳ lạ của cơn mưa axit này đã được tin tức từ khắp nơi trên thế giới đưa tin, nhưng không ai tưởng tượng được rằng một trận mưa đỏ như vậy sẽ mang đến cái chết cho mấy trăm nghìn con người.

Những con quái vật bắt đầu xuất hiện từ ba ngày trước, chúng ẩn nấp trong bóng tối, tròng mắt đỏ ngầu như máu, khuôn mặt nhợt nhạt như xác chết, miệng đầy răng nanh, rõ ràng cơ thể trông thì giống con người, nhưng cử động lại chậm chạp trì độn, giống như zombie.

Những con quái vật đó không sợ súng đạn, và có tính lây lan cực mạnh, những người bị cắn sẽ biến thành quái vật giống như bọn chúng trong vòng nửa ngày, vì vậy, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, thành phố với hàng trăm nghìn dân cư sinh sống này đã bị quái vật chiếm giữ.

Hồ Trụ mấy ngày đó nhàn đến hoảng, liền hẹn một cô gái đi ăn tối, kết quả khi đến nơi, liền thấy cô gái ngồi xổm dưới đất, không biết đang làm gì, khoảng cách quá xa không thể nhìn rõ, Hồ Trụ có chút hèn hạ tiến người về phía trước: "Em gái, quần lót của em lộ cả ra ngoài rồi...."

Kết quả là vừa cúi người xuống, khuôn mặt béo ú của hắn lập tức cứng đờ.

Cô gái đang cầm trong tay một thứ gì đó máu thịt lẫn lộn, từng miếng từng miếng gặm nhấm nó, mà bên dưới cô ta là... một khối thi thể nam giới không còn nửa thân trên.

">

Truyện Bàn Tay Vàng Là Lão Công

Nhận định, soi kèo Maccabi Netanya vs Hapoel Haifa, 23h00 ngày 14/4: Đối thủ kỵ giơ


Nhiệt độ hơn 30 độ khó thở như bị bao chùm trong nhà kính, tiếng ve kêu râm ran đánh thức Thẩm Thanh đang nằm trên giường.

Cô xoa xoa đầu có chút đau, chậm rãi mở mắt ra ngồi dậy, lúc này truyền đến âm thanh nói chuyện ở gian ngoài.

"Không phải chỉ là rơi xuống nước sao? Cô ta chỉ là một thôn phụ làm ra vẻ cho ai xem, có thể gả cho anh ta đều là phúc khí của của cô ta, còn nghĩ mình thật là phu nhân chủ nhiệm sao mà không làm việc?"

"Mẹ người đừng như vậy, anh cả cưới cô ta về chính là để hầu hạ một nhà chúng ta, con cũng sẽ không nuông chiều cô ta."

Thẩm Thanh nghe lời này xong, nhăn mày, cuộc nói chuyện vừa xa lạ vừa quen thuộc này làm cô khiếp sợ.

Cô chạy tới trước gương, nhìn khuôn mặt không tì vết nhưng không ngăn được vẻ non nớt này, con ngươi mở rộng.

Ngay vừa rồi, cô vừa kết thúc sinh mệnh đau ốm cả đời, bên cạnh không một thân nhân bằng hữu, ngay cả lúc lâm chung cũng không có một người đưa tiễn.

Cô nhớ lại đời trước, hối hận lại hối hận, đau khổ nhắm mắt.

Thẩm Thanh cho rằng đã trải qua một đời đau khổ, trời cao có lẽ thương tiếc cô từ khi sinh ra chưa có một ngày lành, kết quả không nghĩ tới mở mắt ra, cô lại quay về thời điểm chính mình còn trẻ.

Thẩm Thanh cười khổ trong lòng, chuyện này không thể tưởng tượng lại có thể phát sinh trên người cô, rốt cuộc là may mắn hay bất hạnh đây?

Thôi coi như may mắn đi.

Coi như may mắn đời này, được tạo từ bất hạnh cả đời kiếp trước của cô.

Kiếp trước 19 tuổi Thẩm Thanh gả cho Vương Nam Hải.

Vốn dĩ ban đầu Vương Nam Hải đính hôn với Lưu Mẫn ở đầu thôn, nhưng sau khi đính hôn, Vương Nam Hải liền lâm bệnh nặng.

Thầy bói nói nếu muốn vượt qua một kiếp này, phải cưới một cô gái mệnh cứng. Tính đi tính lại, trong mấy thôn quanh đây chỉ có đại khuê nữ Thẩm gia, Thẩm Thanh là thích hợp nhất.



Người trong thôn đều nói Thẩm Thanh mệnh tốt, Vương Nam Hải tuổi còn trẻ cũng đã là chủ nhiệm xưởng thực phẩm, về sau đi theo hắn hưởng không hết phúc.

Thẩm Thanh ban đầu không muốn gả, nhưng không chịu nổi trong nhà còn có đệ đệ muội muội muốn đi học...... Một trăm đồng lễ hỏi kia đối với đệ đệ muội muội chính là cơ hội thay đổi vận mệnh.

Cô là con cả trong nhà, mẫu thân luôn nói trưởng tỷ như mẹ, kiếp trước Thẩm Thanh nhìn mẫu thân quỳ gối cầu xin, đành phải thỏa hiệp gả vào Vương gia.

">

Truyện Sống Lại Thập Niên 70, Thôn Thảo Theo Đuổi Nuông Chiều Ta


Hoàng hậu Duy ngồi ở mép giường, đau lòng nói: "Không sao đâu, dùng thuốc bột mấy ngày là được." Tay phải của Hi Niên bị lưỡi dao đâm thủng, vết thương vẫn còn dính ma khí.

Các kỹ thuật chữa trị thông thường không thể làm lành những vết thương do ma khí tạo ra, chỉ có thể sử dụng một loại thuốc bột được bào chế đặc biệt.

Nghe vậy, cảm xúc của Hi Niên ổn định lại một chút, nhìn về phía phụ thân đang ngồi cách đó không xa: "Cha, là nó ra tay trước..."

Không ai biết chính xác chuyện gì đã xảy ra. Đến khi người hầu nghe thấy tiếng kêu rên thảm thiết của nhị hoàng tử thì mới chạy vội đến kiểm tra.

Lúc đó, tay phải Hi Niên bị một con dao ngắn sắc bén ghim chặt trên tường, cánh tay và cổ cũng có vết thương, mà Hi Hoài lại thờ ơ đứng một bên.

Chẳng mấy chốc, bác sĩ lập tức đi đến giúp Hi Niên cầm máu và xử lý vết thương.

Sau đó, Hoàng hậu Duy và vua tộc Hi Mộng A cũng tới.

Vua Hi Mộng A tựa lưng vào ghế, một tay duỗi ra. Sau khi nghe được lời cáo trạng của Hi Niên liền nói: "Được rồi."

Giọng nói yếu ớt, nhẹ nhàng nhưng đầy uy nghiêm làm Hi Niên đang khóc lóc, kể lể về việc mình đã bị đánh đập ra sao ngay lập tức dừng lại. Hắn không dám nói thêm một lời nào nữa, chỉ biết đưa mắt nhìn mẹ cầu cứu.

Hi Mộng A ngước mắt nhìn về phía Hi Hoài đang bị phạt đứng trước phòng riêng, Hi Hoài vẫn bất động, vẻ ngoài trầm lặng, điềm tĩnh khác hoàn toàn với Hi Niên vẫn đang lau nước mắt.

Tuy hai hoàng tử bằng tuổi nhau, Hi Niên lớn hơn Hi Hoài hơn nửa tuổi, nhưng lại luôn xảy ra đủ loại mâu thuẫn, và đây là vụ nghiêm trọng nhất.

Tuy lúc này Hi Hoài không ở trong phòng nhưng vẫn nghe được cuộc trò chuyện. Mặc dù vậy, hắn không hề phủ nhận hành động của mình, thậm chí còn không giải thích lý do.

Hi Mộng A hơi nghiêng đầu, phó quan phía sau nhận được tín hiệu thì liên bước ra khỏi phòng.

Hi Hoài ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy nhìn thẳng về phía phó quan.

"Tam điện hạ." Phó quan nói: "Hiện tại ngài có thể đi vào. Quốc vương và hoàng hậu đều ở đây, xin ngài hãy xin lỗi nhị điện hạ ..."

Hi Hoài vẻ mặt vô cảm: "Tại sao ta phải xin lỗi cậu ta?"

Phó quan trầm mặc một lát, sau đó lại hỏi: "Ý của ngài là vết thương trên tay nhị điện hạ là sự cố ngoài ý muốn?"

Cho dù đây là tai nạn nhưng người bị thương vẫn là Hi Niên. Hi Hoài cũng phải xin lỗi trước rồi giải thích rõ lý do.

Phó quan còn chưa nói xong đã nghe Hi Hoài trả lời: "Không phải ngoài ý muốn. Chính tên kia là người mở miệng khiêu khích ta trước. " Vì vậy, hắn mới đã dùng dao đâm thủng bàn tay phải của Hi Niên. Hi Hoài giọng điệu bình thản không hề thay đổi, hiển nhiên hắn không cảm thấy mình đã làm sai.

"Nhị điện hạ dù sao cũng là anh trai của ngài, nếu có chuyện gì thì cả hai từ từ ngồi xuống mà giải quyết, tại sao ngài lại động thủ?"

"Ta muốn cậu ta nhớ lâu hơn."

Phó quan nhất thời không nói nên lời: "Ngài không nên làm nhị điện hạ bị thương nặng như vậy..."

"Không chết được." Hi Hoài lạnh lùng nói vài câu, đã có chút mất kiên nhẫn.

Tuy tam điện hạ chỉ mới lên mười, nhưng lại có vài hành vi không hợp tuổi tác. Tính tình thì cực đoan, không thích nghe lời khuyên của người khác.

Phó quan không còn gì để nói, cúi đầu lui về phía sau mấy bước.

Không biết từ lúc nào Hi Mộng A đã đứng đó cau mày nhăn nhó.

"Quân tử động khẩu không động thủ, dạy mãi mà vẫn không sửa được" Ông trầm giọng nói: "Đi U Minh Cốc, mười lăm ngày sau mới được về".

Hi Hoài khóe miệng giật giật, không thèm để ý mà trả lời: "Đi thì đi."

Hắn hành lễ với Hi Mộng A cho có lệ rồi xoay người rời đi.

Nhưng 2 chân bước đi có hơi khập khễnh, do 1 tuần trước, Hi Hoài phải chiến đấu với vài tên học sinh thuộc Titan tộc trên trường.

Mặc dù đùi và đầu gối bên phải bị thương nhưng Hi Hoài vẫn có thể đâm thủng bàn tay của anh trai hắn.

Hi Mộng A nhìn bóng dáng của Hi Hoài rời đi, nhưng dấu vết giữa lông mày không hề biến mất.

Hoàng hậu Duy thấy Hi Hoài đã rời đi cũng không nói thêm gì nữa. Bà dẫn Hi Niên về cung nghỉ ngơi.

Một lúc sau, Hi Mộng A vẫn không rời đi, ông ngồi ở trên ghế ngoài tiền sảnh suy nghĩ một lát: "Gọi cho Ayer tiên sinh."

Phó quan lập tức lấy ra thiết bị liên lạc nạm đá ma thuật rồi đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại một mình Hi Mộng A.

Sau khi chờ vài phút, tín hiệu mới thuận lợi từ tòa nhà chiêm tinh truyền đến, một giọng nam lạnh lùng vang lên.

"Ta đã rồi, tà tính của thằng bé quá nặng" Ayer đã sớm biết được hành vi hôm nay của Hi Hoài: "Đến thần linh cũng không thể áp chế được thằng bé."

Dị Ma tộc là hậu duệ của phân nhánh Thần Tộc, nên mới có thể sở hữu tài năng thiên bẩm và sức chiến đấu vượt trội hơn hẳn các chủng loài khác. Vì được gọi là quỷ nên đương nhiên chúng có những đặc tính tiêu cực đặc biệt của ma quỷ.

Hàng nghìn năm trước, sau khi Thần Tộc hoàn toàn biến mất, tàn dư của các Hạ Thần đã trao thần tính được bảo vệ trong thần trụ cho Dị Ma tộc, loại bỏ một phần đặc tính tiêu cực của chúng, cuối cùng khiến Dị Ma Tộc trở thành chủng tộc dẫn đầu, kiểm soát sự hòa bình của lục địa này.

Nhưng Hi Hoài lại là ngoại lệ duy nhất, không biết vì sao thần trụ lại không có tác dụng đối với hắn, "Ma" tính trên người hắn đặc biệt rất nặng.

Nếu không có gì khống chế thì sau này chắc chắn sẽ gây ra tai họa.

"Chẳng lẽ không thể can thiệp?" Hi Mông Á hỏi.

"Tinh tượng không thể trả lời câu hỏi này" Ayer giọng nói dừng một chút, "Nhưng may mắn là hiện giờ Hi Hòa vẫn còn rất trẻ, có lẽ sẽ có cơ hội thay đổi, ta sẽ cố gắng tìm kiếm biện pháp."

------------------Buổi chiều Hi Hoài bị đưa tới U Minh Cốc.

Hai gã tướng sĩ lấy đi nhẫn trữ vật và đoản đao của hắn, rồi lập tức cung cung kính kính nói: "Mời ngài vào." Đây là mệnh lệnh trực tiếp từ Hi Mông Á, không được để Hi Hoài mang bất cứ thứ gì vào cốc.

Phải nhốt hắn ở bên trong nửa tháng, không cho bất kỳ ai tới thăm.

Phía trước cây cối rậm rạp, xa xa là núi non trải dài liên miên, trùng trùng điệp điệp, thoạt nhìn phong cảnh không tồi, quả là một nơi thích hợp để tĩnh tâm.Hi Hoài tiến lên vài bước, giẫm phải mảng cỏ xanh dưới chân.

Một tiếng "rầm" nhỏ, tướng sĩ phía sau đã biến mất, một lớp tường bán trong suốt dùng để bao phủ toàn bộ U Minh Cốc, cũng như nhốt Hi Hoài vào bên trong.

Hắn quay đầu nhìn lại, tiếp tục đi về phía trước.

Trong tầm mắt hắn khắp nơi đều là thảm thực vật tươi tốt, nhưng lại không nhìn thấy sinh vật sống nào.

U Minh Cốc ban đầu là một di tích của một chiến trường cổ xưa. Khí tức giết chóc và máu me để lại xung quanh khiến nơi này vốn không một có ngọn cỏ. Sau đó, khí tức đẫm máu dần dần tiêu tán và thực vật bắt đầu phát triển, lớn lên và có vẻ như đã trở lại thành một khu rừng bình thường.
">

Truyện Lớn Lên Bên Cạnh Ma Vương Bạo Quân

 ">

DJ Oxy sẽ khiến game thủ Võ Lâm Truyền Kỳ II ngây ngất

友情链接