Từ lúc trẻ, bà Trang thường bị say xe ô tô, ngay cả đi máy bay cũng khiến bà mệt mỏi. Thế nên, bà có thói quen di chuyển bằng xe máy dù xa hay gần.
“Mỗi ngày, tôi đều phải vào vườn cách nhà hơn 30km, đi về trong ngày. Cho nên, tôi chẳng ngại việc đi xe máy với quãng đường xa”, bà Trang chia sẻ.
Khoảng 14 năm trước, bà Trang có lần đầu tiên chở hai con trai đi chơi xa bằng xe máy. Đó là chuyến đi Nha Trang (tỉnh Khánh Hòa) tắm biển. Bà cho một đứa ngồi trước, một đứa ngồi phía sau, rồi cứ thế mà vi vu trên đường.
Sau chuyến đi đầu tiên, cứ cách một hai tháng, bà lại chở các con đi chơi biển ở Nha Trang, Phan Rang… Đến hiện tại, bà vẫn có thể chạy xe máy hơn 300km mà không thấy mệt.
“Tôi còn trẻ mà, chỉ mới 50 tuổi thôi, đi Nha Trang, Phan Rang là bình thường. Chỉ có đi TP.HCM, ông xã không cho tự chạy, bảo các con phải chở tôi đi”, bà Trang vui vẻ cho biết.
Dịp vừa rồi, cả gia đình bà Trang chuẩn bị về Huế khánh thành nhà thờ họ ngoại. Vé máy bay cũng đã mua xong, nghĩ đến việc say máy bay, mệt mỏi, bà liền rủ con trai đi bằng xe máy.
Lời đề nghị của bà Trang được con trai Thái Anh hưởng ứng. Thậm chí, Thái Anh còn mua hẳn chiếc xe mới hơn 400 triệu đồng chỉ để chở mẹ đi phượt cho thoải mái.
Thế nhưng, tiếng nổ của chiếc xe khiến bà Trang cảm thấy không khỏe. Cho nên, dù đã đi 10km, Thái Anh vẫn quay về, mượn xe của người em để tiếp tục hành trình chở mẹ về quê ngoại.
Chiếc xe máy vừa mượn có thùng phía sau, bà Trang tựa vào thấy cả chặng đường nhẹ tênh. Bà kể: “Hồi trước, tôi chở các con, giờ được con chở lại, ngồi phía sau tha hồ ngắm cảnh đẹp. Suốt cả hành trình, con trai không cho tôi lái xe. Nó cứ sợ đi đường xa tôi mệt”.
Như được sống lại thời trẻ thơ
Hành trình của bà Trang và con trai bắt đầu từ 5h sáng ngày 13/7. Đến trưa cùng ngày, cả hai đến Phú Yên. Buổi chiều, họ tiếp tục đi đến Quy Nhơn, Bình Định.
Hôm sau, mẹ con bà dành hẳn thời gian để tham quan Quy Nhơn. Đến chiều, hai mẹ con cũng kịp đến Quảng Ngãi để ngủ qua đêm. Sáng ngày tiếp theo, cả hai chạy thẳng đến Huế, ghé sân bay Phú Bài đón người thân.
Sau 3 ngày vui chơi ở Huế, mẹ con bà Trang đi một mạch 500km về đến Phú Yên. Nghỉ ngơi một đêm, cả hai tiếp tục hành trình từ Phú Yên về Đà Lạt. Kết thúc hành trình, họ cảm thấy vui khi đã chinh phục được bản thân.
“Nghe chuyện mẹ con tôi đi từ Đà Lạt ra Huế bằng xe máy, ai cũng sợ. Tôi thấy chuyến đi rất bình thường, vừa đi vừa nghỉ vừa chơi nên không thấy mệt. Chỉ có lúc về, đi một mạch 500km dưới trời nắng cho nên tôi bị mệt một chút”, bà Trang chia sẻ.
Lần đầu tiên được ngắm nhìn cảnh đẹp ở cự ly gần, bà Trang cứ ồ lên thích thú. Chỗ nào thật đẹp như đèo Hải Vân, bà lại kêu con trai dừng lại để chụp ảnh lưu niệm.
Cứ thế, hai mẹ con cứ trò chuyện suốt trên đường, chỗ nào có món ăn ngon, hải sản… thì lại ghé vào thưởng thức.
Bà Trang chia sẻ: “Tôi may mắn sinh ra trong gia đình hạnh phúc, các thành viên yêu thương nhau, cùng nhau lớn lên, tình cảm rất đong đầy. Khi lập gia đình, sinh con, tôi cũng dạy con theo cách mà cha mẹ đã nuôi nấng tôi. Hiện tại, các con của tôi cũng yêu thương cha mẹ, anh em hòa thuận, cùng nhau làm việc và cùng hưởng hạnh phúc”.
Nhớ lại hành trình chở mẹ đi phượt, anh Thái Anh kể: “Mẹ con tôi đã cùng nhau đi khoảng 1.500km bằng xe máy. Cảm giác được chở mẹ đi chơi có chút lo sợ xen lẫn thích thú. Tôi sợ mẹ đi đường sẽ mệt nhưng không, mẹ rất hào hứng”.
Thái Anh cảm nhận được sự hưng phấn của mẹ khi xe chạy dọc bờ biển, giữa cánh đồng lúa, chấp chới trên cung đường đèo quanh co…
Với Thái Anh, chuyến đi cùng mẹ là một kỷ niệm tuyệt vời. Mẹ của anh bỗng như mấy em nhỏ được dắt đi chơi, hồn nhiên, vui vẻ.
“Hồi trước, chúng tôi thích thú khi được mẹ chở đi chơi như thế nào thì bây giờ, cảm xúc của mẹ cũng giống vậy. Suốt dọc đường, hai mẹ con trò chuyện rất nhiều, không có khoảng cách thế hệ”, anh Thái Anh cho biết.
Sau chuyến đi Đà Lạt - Huế suôn sẻ, anh Thái Anh dự định rủ mẹ đi Tây Bắc bằng xe máy. Anh rất hi vọng mẹ sẽ được trải nghiệm, nhìn ngắm nhiều cảnh đẹp của đất nước.
Vịnh Nhi
Ảnh: Nhân vật cung cấp
" alt=""/>Mẹ 50 tuổi rủ con trai đi phượt bằng xe máy từ Đà Lạt ra HuếTôi quen em đã gần 2 năm rồi, em ạ, tôi có nỗi khổ khó nói trong lòng. Chẳng là, tôi ước ao một lần được nhìn thấy khuôn mặt thật của em, được ngắm em lúc không tô son, đánh phấn, kẻ mắt, kẻ mày, chuốt mi. Tôi ước được một lần ngắm em như những cô gái khác, không phải vì xem em xấu đẹp thế nào, chỉ là muốn được chiêm ngưỡng cái… thật sự của em.
Ngày mới quen em chính là ngày tôi nhìn được tấm hình của em trên Facebook. Khi đó tôi cũng chỉ nghĩ đơn giản, mình làm bạn bè, quen nhau qua mạng cũng chẳng sao cả. Vì em được một người bạn thân của tôi giới thiệu. Họ nói, có cô em họ xinh lắm, đáng yêu lắm, xinh như hot girl, thấy cũng ngang tầm nhan sắc với tôi nên muốn giới thiệu cho tôi. Tôi cười ‘ai chứ người đẹp như vậy, tôi nào đủ tầm’. Cậu bạn cười, ‘thì có tương xứng về ngoại hình mới dám giới thiệu chứ, làm sao dám giới thiệu người bình thường cho ông’.
Thật ra tôi cũng chẳng hứng thú với mấy chuyện giới thiệu này kia, nhưng nghĩ cho cùng, chỉ là bạn bè, với lại bạn tôi đã có lời, tôi cũng đồng tình cho bạn vui lòng. Nghe bạn lăng xê em xinh lắm, tôi cũng thử tìm hiểu xem.
Ngắm em trên Facebook, phải nói là em ‘tuyệt sắc giai nhân’ thật, xinh hết chỗ nói luôn. Khuôn mặt láng mịn, đôi mắt to tròn, môi chúm chím xinh, đỏ hồng, mọng, lúc nào cũng tươi cười. Đúng là, hình ảnh ấy của em, không yêu không được. Đàn ông chúng tôi nói gì thì nói vẫn bị ngoại hình của các cô gái làm ấn tượng.
![]() |
Ngắm em trên Facebook, phải nói là em ‘tuyệt sắc giai nhân’ thật, xinh hết chỗ nói luôn. (ảnh minh họa) |
Tôi hay nói chuyện với em, qua lại câu chuyện này kia thấy em cũng vui vẻ, xởi lởi, tôi cảm thấy hài lòng. Ờ thì ra, em cũng rất có năng khiếu hài hước ấy chứ. Một thời gian sau, tôi chủ động hẹn hò em, vì lâu quá không mời em đi cà phê cũng không phải phép.
Lần đầu nhìn thấy em, tôi có chút ngạc nhiên. Em đẹp… dù không bằng trong hình nhưng đúng là em đẹp. Mắt em kẻ chì, dán mi giả, long lanh, đôi môi đỏ mọng, kết hợp với chiếc váy trắng càng làm em rạng rỡ. Mặt em đánh một lớp phấn dày, đủ làm da em nhẵn và mịn màng. Má hồng có lẽ là sở thích của em nên nhìn em như thiếu nữ ngượng ngùng lần đầu gặp tôi.
Tôi không phủ nhận với anh bạn khi bàn về nhan sắc của em. Em đi đôi guốc cao tầm chục phân, dáng người dong dỏng càng làm em có ‘form’ của hot girl như cậu bạn tôi nói. Nói chuyện với em, tôi cũng cảm thấy khá là thoải mái, vui vẻ… Cũng từ hôm đó, chúng ta có thời gian tâm sự, chia sẻ hơn. Dù sao biết mặt rồi vẫn thấy hơn phải không em…
Hẹn hò với em lâu rồi, cũng đã quen cách nói chuyện và phong cách của em nhưng mà, chưa một lần nào, tôi được nhìn thấy khuôn mặt thực sự của người con gái đó. Em lên mạng chụp những bức hình long lanh, đẹp không tì vết, ai cũng và bình luận ngợi khen. Gặp em ở ngoài thì son phấn đẫy mặt, tôi cũng không biết em thực sự xinh đẹp chừng nào. Hết phấn em lại vào nhà vệ sinh đánh, hết son em lại tự tô giữa bàn ăn…
![]() |
Hẹn hò với em lâu rồi, cũng đã quen cách nói chuyện và phong cách của em nhưng mà, chưa một lần nào, tôi được nhìn thấy khuôn mặt thực sự của người con gái đó. (ảnh minh họa) |
Cứ như vậy, lúc nào em cũng đắp lên mặt mình một lớp trang điểm dày, khiến người đối diện chỉ thấy em xinh đẹp, chỉ thấy em chỉn chu mà không thấy được bên trong khuôn mặt ấy, có thể sẽ là sự hiền thục, nhu mì. Ai trang điểm đậm nhìn chẳng kém hiền hả em…
Tôi không phải để xem em xấu hay đẹp, không phải để chứng minh đằng sau khuôn mặt kia là những nốt ruồi, cái sẹo hay gì đó, tôi chỉ là muốn em hiểu rằng, nếu đã có ý định yêu nhau, tiến xa hơn với nhau, em đừng ‘ngụy trang’ nhiều như thế. Tôi cũng muốn em hiểu, đàn ông chúng tôi không thích phụ nữ trang điểm quá cầu kì, quá đậm đâu. Những ngày đầu còn được, còn khi đã có mối quan hệ thân thiết, chúng tôi muốn em sống thực, là em như ngày thường, đừng cầu kì quá như vậy.
Những lần tới nhà em chơi, em bắt tôi đợi em khá lâu chỉ để đánh son, đánh phấn. Tôi ngạc nhiên khi lần nào tới nhà, dù bất ngờ hay không, môi em cũng đỏ chót, má em cũng ửng hồng và mắt thì vẫn kẻ… Lúc nào em cũng trong bộ dạng ấy hả em? Bình thường có được không em, để tôi cảm nhận được, em thật lòng thích tôi, không phô trương, không ngại, không cầu kì trước mặt tôi…
Làm ơn để mặt mộc đi em, đừng khiến khuôn mặt của mình cứng nhắc quá, đừng gò bó bản thân quá, vì tôi đã hiểu và rất thông cảm cho em. Hãy để chúng ta được gần gũi nhau hơn, để đến khi có một mối quan hệ chính thức. ít ra, tôi cũng không bị sốc khi lần đầu tiên được nhìn thấy mặt không son phấn của người yêu.
![]() |
Những ngày đầu còn được, còn khi đã có mối quan hệ thân thiết, chúng tôi muốn em sống thực, là em như ngày thường, đừng cầu kì quá như vậy. (ảnh minh họa) |
Ngày hôm nay, nói những lời này của có thể em sẽ tự ái, sẽ nghĩ tôi này nọ. Nhưng đó là những lời chân thành từ đáy lòng. Nếu đã muốn tiến xa hơn, để hiểu nhau hơn thì đừng phủ lên mình lớp vỏ bọc em nhé, như thế sẽ làm khoảng cách của chúng ta ngày một xa nhau. Sự cầu kì của em về hình thức khiến tôi có cảm giác không thật.
Em cứ lên mạng chụp hình mình chu môi, chu miệng, đẹp mê hồn, long lanh, nhưng ngoài đời thực tế đâu được như vậy… Cũng đừng làm ‘photosho’ quá đà, khiến tôi cảm thấy hơi kệch cỡm em à.
Hãy nghe lời tôi, thay đổi bản thân mình đi em nhé. Có như vậy, chúng ta mới thực sự là một cặp đôi được, vì thật lòng, tôi không thích con gái trang điểm quá đà đâu em… Hãy để mặt mộc đi em!
(Theo Khám phá)
" alt=""/>Em ơi, làm ơn để mặt mộc đi em!>>So sánh xe Hyundai Accent 2021, Kia Sonet 2021, Mazda2 2023
" alt=""/>Nên mua Mazda2, Hyundai Accent hay Kia Sonet?
|