- -------------------------

Diêu Đỉnh Tùng làm nghề kinh doanh Y- Dược, mở tiệm thuốc, mạng lưới toàn quốc.

Từ khi tốt nghiệp đại học Y khoa S liền tự chủ gây dựng sự nghiệp, anh cả học chuyên nghiên cứu, chị hai anh ba hùn vốn thừa kế việc buôn bán dụng cụ y tế từ cha, còn ông tự lập nhà thuốc riêng. Ngay từ đầu việc buôn bán không hề dễ dàng nhưng cũng may nhà thuốc và dụng cụ chữa bệnh đều có quan hệ với bác sĩ và bệnh nhân, công thương, Cục quản lý thuốc bên kia đều được người nhà lót đường giúp đỡ, 20 năm qua sự nghiệp của Diêu Đỉnh Tùng xem như thành công, không có chết đuối hay ngã xấp mặt như rất nhiều người bắt đầu lập nghiệp.

Nhận được điện thoại của cháu gái, Diêu Đỉnh Tùng liền mời thư ký của viện trưởng bệnh viện tỉnh ăn bữa cơm. Thư ký họ Lưu cùng Diêu Đỉnh Tùng xem như là người quen cũ, trong tay ông ta còn cầm 1% cổ phần xí nghiệp của Diêu Đỉnh Tùng.

Thư lý Lưu vừa nghe cháu gái của Diêu tổng muốn tìm một giường ở bệnh viện của mình, không nói 2 lời liền đồng ý.

"Lão Diêu à, anh nói anh khách khí với tôi làm gì, chuyện muốn một cái giường bệnh, ngày mai tôi sẽ cho anh một phòng bệnh VIP, thủ tục chuyển viện của bệnh nhân kia chỉ cần trực tiếp mang vào là được." Thư ký Lưu cười nói, oán trách Diêu Đỉnh Tùng khách khí với hắn.

Diêu Đỉnh Tùng nói lời cảm ơn, chạm ly với thư lý Lưu:

"Thư ký Lưu, anh không biết cửa bệnh viện Tỉnh của các anh cao thế nào đâu, dù mang cà kheo vẫn không thể nhảy vào được, nếu không sao tôi có dịp đi cầu anh chứ?"

Thư ký Lưu khoát khoát tay:

"Lão Diêu, lời này của anh quá khách khí! Cửa dù cao tới đâu cũng có thể vào, anh xem anh nói với tôi lời này là không đúng rồi!"

"Phải phải, vậy còn không dựa hoàn toàn vào anh Lưu sao." Diêu Đỉnh Tùng rót thêm cho hắn ly rượu.

"Khách khí quá!" bí thư Lưu cau mũi, nhìn trái nhìn phải một cái, tiến sát lên trước nhỏ giọng nói, "Anh Diêu, vài ngày trước toa thuốc đưa cho bên anh ở nhà thuốc đã phê duyệt xong chưa?"

Đôi con ngươi của Diêu Đỉnh Tùng không ngừng chuyển động, đơn thuốc kia là do thư ký Lưu cùng 2 lãnh đạo khác trong bệnh viện kê. Con số trong đó cùng thực tế không khớp, bảng giá hoàn toàn là giả, thực sự đưa vào nhà thuốc căn bản không có mắc như những cái giá kia, nhà thuốc làm báo cáo xx, số tiền chênh lệch ở giữa Diêu Đỉnh Tùng cùng 3 người kia chia 3:7.

Hắn cúi đầu sát tới, đưa tay che miệng nói nhỏ vài câu bên tai thư ký Lưu, thư ký Lưu ban đầu có vẻ giằng co, biểu hiện nghi ngờ nhưng nghe đến cuối cùng thì mặt mày rạng rỡ, ha ha vỗ vỗ lên vai Diêu Đỉnh Tùng:

"Diêu Tổng quả là bạn tốt."

Diêu Đỉnh Tùng cười nhạt, ngồi trở lại, bả vai không tự chủ được run run.

Hắn nghiêm mặt nói:

"Chuyện thư ký Lưu giao phó, chúng tôi nhất định dốc hết sức ứng phó."

Thư ký Lưu cười tủm tỉm, giơ ly rượu chứa chất lỏng đỏ đỏ:

"Diêu tổng, hợp tác vui vẻ!"

"Hợp tác vui vẻ!" Diêu Đỉnh Tùng cầm ly rượu chạm vào ly kia.

Bởi vì bên Diêu Đỉnh Tùng an bài ổn thỏa hết nên mẹ của Thư Nhan rất nhanh liền được chuyển vào bệnh viện Tỉnh.

Mời được bác sĩ chuyên khoa nổi tiếng ở bệnh viện Tỉnh, thư ký Lưu cũng đặc biệt căn dặn bên khoa dùng những thiết bị và thuốc tốt nhất cho mẹ Thư, chi phí ghi cho hắn. Đó là tiền Diêu Đỉnh Tùng gởi vào tài khỏan của hắn lúc Diêu Đỉnh tùng mời khách, còn nói hết thảy chi phí của bệnh nhân kia đều do hắn thanh toán.

Cái kiểu buôn bán vừa có thể kiếm tiền vừa có thể ban ơn lấy lòng người khác thư ký Lưu thích nhất cũng chưa từng bỏ.

Ngày mẹ Thư chuyển vào phòng VIP thư ký Lưu có đánh tiếng 'Bệnh viện luôn quan tâm bệnh nhân" còn mang theo giỏ trái cây, ôm hoa tươi đi thăm bà. Lúc thư ký Lưu xuất hiện ở phòng bệnh của mẹ Thư, không riêng gì người nhà họ Thư cùng Diêu Thư Hàm bất ngờ mà cô y tá nho nhỏ truyền dịch cũng sửng sốt.

Diêu Thư Hàm là người đầu tiên kịp phản ứng, cười cười nghênh đón:

"Là chú Lưu! Con nghe tiểu thúc thường nói tới chú, nói chú y thuật cao minh, có bàn tay vàng."

"Ha ha, là chuyện mấy năm trước rồi!" thư ký Lưu vuốt vuố mái tóc bóng loáng của mình, nói "Chú Lưu của con không còn phẩu thuật nhiều năm rồi, lão Diêu cũng thực là, chuyện năm xưa cứ nhắc mãi, chậc chậc--", ánh mắt của hắn rơi lên người Diêu Thư Hàm, con mắt híp thành một đường, "Con chính là Hàm Hàm, thực sự là nữ nhân mười tám liền thay đổi thành đại cô nương rồi!"

Cô y tá nho nhỏ đổi hết túi dịch liền vội vàng thu dọn ống tiêm băng gạt chạy ra khỏi phòng bệnh, trong bệnh viện có một nội quy bất thành văn, chuyện riêng của lãnh đạo biết càng nhiều chết càng thảm....

"Ai ai, thật xinh đẹp, chậc chậc." thư ký Lưu đưa tay vỗ vỗ lên cánh tay Diêu Thư Hàm, "Thật xinh đẹp."

Ngồi trên giường bệnh đổ nước ấm cho mẹ mình Thư Nhan chợt quay đầu lại, vừa vặn đem cái màn kia đặt trong mắt.

Mẹ kiếp.

Thư Nhan quẹt mũi, con mẹ nó cái mùi keo xịt tóc. Cô liếc nhìn cái đĩnh bụng tướng quân kia, cười rộ lên chiếc cằm đôi của lão nam nhân kia run run, chỉ cảm thấy chán ghét muốn nôn ra, trong lòng chỉ có một ý niệm trong đầu, đó chính là chặt cái móng heo vừa chạm vào tay của cục cưng nhà cô đem cho chó hoang gặm!

Diêu Thư Hàm không lên tiếng, đè xuống cảm giác chán ghét trong lòng, trên mặt vẫn cười:

"Mẹ của bạn thân thể không tốt, nghĩ đến bệnh viện tỉnh điều kiện tốt chuyển qua cũng nhanh, làm phiền tới chú rồi."

"Không phiền không phiền, chú và lão Diêu là bạn cũ, con xem con, còn nhỏ liền giống tiểu thúc của con khách khí như vậy!" thịt mỡ núc ních trên mặt hắn, cười cười còn xoa chóp mũi nhỏ nhắn của Diêu Thư Hàm.

Diêu Thư Hàm nhỏ bé không thể kháng lại chỉ có thể cau mày, lui ra sau hai bước.

Lui được bước thứ 2 liền đụng vào lòng ngực mềm mềm, nhìn lại, là Thư Nhan.

"Vị tiên sinh đây, cảm ơn ngài." Thư Nhan híp mắt cười, một tay ôm lấy Diêu Thư Hàm, làm ra tư thế như chị em tốt, "Ít nhiều nhờ nhà Thư Hàm mới nhận được sự giúp đỡ của ngài."

Ba Thư đang giúp vợ mình uống nước, không tiện đưa tay ra, ông cảm kích nói:

"Lãnh đạo, thực sự làm phiền ngài, cảm ơn, cảm ơn."

Mẹ Thư trong họng ê a ra tiếng, cũng muốn nói gì đó, nhưng nửa ngày cũng không thể nói được một câu hoàn chỉnh, ba Thư không nhìn nổi liền nói:

"Được rồi, tôi biết rồi, bà cũng muốn cảm ơn lãnh đạo, nhiều người như vậy đều giúp bà nói, bà đừng lo lắng."

Được nhiều người trong phòng nói cảm ơn thư ký Lưu rất hưởng thụ, hắn rộng lượng vung tay:

"Aizz, đây là bệnh viện, tuy là tôi thăng lên làm thư ký cho viện trưởng nhiều năm rồi nhưng tôi vẫn là một bác sĩ, trong lòng lúc nào cũng nghĩ cho bệnh nhân."

Ba Thư thở dài, nói: "Lãnh đạo thực sự là bác sĩ nhân ái, mấy năm nay bác sĩ tốt như ngài không còn nhiều." ông nhìn người bạn già của mình xúc động nói "Bà à, xem ra vận khí của bà rất tốt."

Thư ký Lưu cười nói:

"Mong cho bà ấy sớm hồi phục. Công việc của tôi còn khá bận, hôm nay tôi đi trước, rảnh rỗi sẽ trở lại thăm mọi người."

Diêu Thư Hàm đi tiễn ông ta:

"Chú Lưu đi thong thả, có cơ hội con mời chú ăn cơm."

Thư ký Lưu quay đầu cười, nhéo mũi Thư Hàm:

"Được, gọi cả Diêu tổng cùng đi."

"Dạ..." khóe miệng Diêu Thư Hàm kéo kéo thành nụ cười cười, vừa xoay người đã bị ai đó dùng sức nắm lấy cổ tay, dưới chân lảo đảo. Cô vội ổn định lại, nén giọng hét lên với Thư Nhan: "Chị làm gì hả!"

Ánh mắt Thư Nhan có điểm trầm, siết chặt tay, kéo Thư Hàm hướng về phía nhà vệ sinh ở hành lang, đem người ta đẩy mạnh vào một gian phòng, đóng cửa, đè người ta xuống liền hôn.

"Ưm... ưm..." Diêu Thư Hàm 'ưm ưm', trên mặt hơi đỏ đỏ, giơ tay vòng qua lưng Thư Nhan.
" />

Truyện Số Học Lão Sư, Mời Ra Ngoài!

Bóng đá 2025-02-04 07:21:54 1
"Em cũng là người của chị rồi,ệnSốHọcLãoSưMờiRaNgoàlich thi đâu bong da hom nay chị lo lắng cái gì..."

- -------------------------

Diêu Đỉnh Tùng làm nghề kinh doanh Y- Dược, mở tiệm thuốc, mạng lưới toàn quốc.

Từ khi tốt nghiệp đại học Y khoa S liền tự chủ gây dựng sự nghiệp, anh cả học chuyên nghiên cứu, chị hai anh ba hùn vốn thừa kế việc buôn bán dụng cụ y tế từ cha, còn ông tự lập nhà thuốc riêng. Ngay từ đầu việc buôn bán không hề dễ dàng nhưng cũng may nhà thuốc và dụng cụ chữa bệnh đều có quan hệ với bác sĩ và bệnh nhân, công thương, Cục quản lý thuốc bên kia đều được người nhà lót đường giúp đỡ, 20 năm qua sự nghiệp của Diêu Đỉnh Tùng xem như thành công, không có chết đuối hay ngã xấp mặt như rất nhiều người bắt đầu lập nghiệp.

Nhận được điện thoại của cháu gái, Diêu Đỉnh Tùng liền mời thư ký của viện trưởng bệnh viện tỉnh ăn bữa cơm. Thư ký họ Lưu cùng Diêu Đỉnh Tùng xem như là người quen cũ, trong tay ông ta còn cầm 1% cổ phần xí nghiệp của Diêu Đỉnh Tùng.

Thư lý Lưu vừa nghe cháu gái của Diêu tổng muốn tìm một giường ở bệnh viện của mình, không nói 2 lời liền đồng ý.

"Lão Diêu à, anh nói anh khách khí với tôi làm gì, chuyện muốn một cái giường bệnh, ngày mai tôi sẽ cho anh một phòng bệnh VIP, thủ tục chuyển viện của bệnh nhân kia chỉ cần trực tiếp mang vào là được." Thư ký Lưu cười nói, oán trách Diêu Đỉnh Tùng khách khí với hắn.

Diêu Đỉnh Tùng nói lời cảm ơn, chạm ly với thư lý Lưu:

"Thư ký Lưu, anh không biết cửa bệnh viện Tỉnh của các anh cao thế nào đâu, dù mang cà kheo vẫn không thể nhảy vào được, nếu không sao tôi có dịp đi cầu anh chứ?"

Thư ký Lưu khoát khoát tay:

"Lão Diêu, lời này của anh quá khách khí! Cửa dù cao tới đâu cũng có thể vào, anh xem anh nói với tôi lời này là không đúng rồi!"

"Phải phải, vậy còn không dựa hoàn toàn vào anh Lưu sao." Diêu Đỉnh Tùng rót thêm cho hắn ly rượu.

"Khách khí quá!" bí thư Lưu cau mũi, nhìn trái nhìn phải một cái, tiến sát lên trước nhỏ giọng nói, "Anh Diêu, vài ngày trước toa thuốc đưa cho bên anh ở nhà thuốc đã phê duyệt xong chưa?"

Đôi con ngươi của Diêu Đỉnh Tùng không ngừng chuyển động, đơn thuốc kia là do thư ký Lưu cùng 2 lãnh đạo khác trong bệnh viện kê. Con số trong đó cùng thực tế không khớp, bảng giá hoàn toàn là giả, thực sự đưa vào nhà thuốc căn bản không có mắc như những cái giá kia, nhà thuốc làm báo cáo xx, số tiền chênh lệch ở giữa Diêu Đỉnh Tùng cùng 3 người kia chia 3:7.

Hắn cúi đầu sát tới, đưa tay che miệng nói nhỏ vài câu bên tai thư ký Lưu, thư ký Lưu ban đầu có vẻ giằng co, biểu hiện nghi ngờ nhưng nghe đến cuối cùng thì mặt mày rạng rỡ, ha ha vỗ vỗ lên vai Diêu Đỉnh Tùng:

"Diêu Tổng quả là bạn tốt."

Diêu Đỉnh Tùng cười nhạt, ngồi trở lại, bả vai không tự chủ được run run.

Hắn nghiêm mặt nói:

"Chuyện thư ký Lưu giao phó, chúng tôi nhất định dốc hết sức ứng phó."

Thư ký Lưu cười tủm tỉm, giơ ly rượu chứa chất lỏng đỏ đỏ:

"Diêu tổng, hợp tác vui vẻ!"

"Hợp tác vui vẻ!" Diêu Đỉnh Tùng cầm ly rượu chạm vào ly kia.

Bởi vì bên Diêu Đỉnh Tùng an bài ổn thỏa hết nên mẹ của Thư Nhan rất nhanh liền được chuyển vào bệnh viện Tỉnh.

Mời được bác sĩ chuyên khoa nổi tiếng ở bệnh viện Tỉnh, thư ký Lưu cũng đặc biệt căn dặn bên khoa dùng những thiết bị và thuốc tốt nhất cho mẹ Thư, chi phí ghi cho hắn. Đó là tiền Diêu Đỉnh Tùng gởi vào tài khỏan của hắn lúc Diêu Đỉnh tùng mời khách, còn nói hết thảy chi phí của bệnh nhân kia đều do hắn thanh toán.

Cái kiểu buôn bán vừa có thể kiếm tiền vừa có thể ban ơn lấy lòng người khác thư ký Lưu thích nhất cũng chưa từng bỏ.

Ngày mẹ Thư chuyển vào phòng VIP thư ký Lưu có đánh tiếng 'Bệnh viện luôn quan tâm bệnh nhân" còn mang theo giỏ trái cây, ôm hoa tươi đi thăm bà. Lúc thư ký Lưu xuất hiện ở phòng bệnh của mẹ Thư, không riêng gì người nhà họ Thư cùng Diêu Thư Hàm bất ngờ mà cô y tá nho nhỏ truyền dịch cũng sửng sốt.

Diêu Thư Hàm là người đầu tiên kịp phản ứng, cười cười nghênh đón:

"Là chú Lưu! Con nghe tiểu thúc thường nói tới chú, nói chú y thuật cao minh, có bàn tay vàng."

"Ha ha, là chuyện mấy năm trước rồi!" thư ký Lưu vuốt vuố mái tóc bóng loáng của mình, nói "Chú Lưu của con không còn phẩu thuật nhiều năm rồi, lão Diêu cũng thực là, chuyện năm xưa cứ nhắc mãi, chậc chậc--", ánh mắt của hắn rơi lên người Diêu Thư Hàm, con mắt híp thành một đường, "Con chính là Hàm Hàm, thực sự là nữ nhân mười tám liền thay đổi thành đại cô nương rồi!"

Cô y tá nho nhỏ đổi hết túi dịch liền vội vàng thu dọn ống tiêm băng gạt chạy ra khỏi phòng bệnh, trong bệnh viện có một nội quy bất thành văn, chuyện riêng của lãnh đạo biết càng nhiều chết càng thảm....

"Ai ai, thật xinh đẹp, chậc chậc." thư ký Lưu đưa tay vỗ vỗ lên cánh tay Diêu Thư Hàm, "Thật xinh đẹp."

Ngồi trên giường bệnh đổ nước ấm cho mẹ mình Thư Nhan chợt quay đầu lại, vừa vặn đem cái màn kia đặt trong mắt.

Mẹ kiếp.

Thư Nhan quẹt mũi, con mẹ nó cái mùi keo xịt tóc. Cô liếc nhìn cái đĩnh bụng tướng quân kia, cười rộ lên chiếc cằm đôi của lão nam nhân kia run run, chỉ cảm thấy chán ghét muốn nôn ra, trong lòng chỉ có một ý niệm trong đầu, đó chính là chặt cái móng heo vừa chạm vào tay của cục cưng nhà cô đem cho chó hoang gặm!

Diêu Thư Hàm không lên tiếng, đè xuống cảm giác chán ghét trong lòng, trên mặt vẫn cười:

"Mẹ của bạn thân thể không tốt, nghĩ đến bệnh viện tỉnh điều kiện tốt chuyển qua cũng nhanh, làm phiền tới chú rồi."

"Không phiền không phiền, chú và lão Diêu là bạn cũ, con xem con, còn nhỏ liền giống tiểu thúc của con khách khí như vậy!" thịt mỡ núc ních trên mặt hắn, cười cười còn xoa chóp mũi nhỏ nhắn của Diêu Thư Hàm.

Diêu Thư Hàm nhỏ bé không thể kháng lại chỉ có thể cau mày, lui ra sau hai bước.

Lui được bước thứ 2 liền đụng vào lòng ngực mềm mềm, nhìn lại, là Thư Nhan.

"Vị tiên sinh đây, cảm ơn ngài." Thư Nhan híp mắt cười, một tay ôm lấy Diêu Thư Hàm, làm ra tư thế như chị em tốt, "Ít nhiều nhờ nhà Thư Hàm mới nhận được sự giúp đỡ của ngài."

Ba Thư đang giúp vợ mình uống nước, không tiện đưa tay ra, ông cảm kích nói:

"Lãnh đạo, thực sự làm phiền ngài, cảm ơn, cảm ơn."

Mẹ Thư trong họng ê a ra tiếng, cũng muốn nói gì đó, nhưng nửa ngày cũng không thể nói được một câu hoàn chỉnh, ba Thư không nhìn nổi liền nói:

"Được rồi, tôi biết rồi, bà cũng muốn cảm ơn lãnh đạo, nhiều người như vậy đều giúp bà nói, bà đừng lo lắng."

Được nhiều người trong phòng nói cảm ơn thư ký Lưu rất hưởng thụ, hắn rộng lượng vung tay:

"Aizz, đây là bệnh viện, tuy là tôi thăng lên làm thư ký cho viện trưởng nhiều năm rồi nhưng tôi vẫn là một bác sĩ, trong lòng lúc nào cũng nghĩ cho bệnh nhân."

Ba Thư thở dài, nói: "Lãnh đạo thực sự là bác sĩ nhân ái, mấy năm nay bác sĩ tốt như ngài không còn nhiều." ông nhìn người bạn già của mình xúc động nói "Bà à, xem ra vận khí của bà rất tốt."

Thư ký Lưu cười nói:

"Mong cho bà ấy sớm hồi phục. Công việc của tôi còn khá bận, hôm nay tôi đi trước, rảnh rỗi sẽ trở lại thăm mọi người."

Diêu Thư Hàm đi tiễn ông ta:

"Chú Lưu đi thong thả, có cơ hội con mời chú ăn cơm."

Thư ký Lưu quay đầu cười, nhéo mũi Thư Hàm:

"Được, gọi cả Diêu tổng cùng đi."

"Dạ..." khóe miệng Diêu Thư Hàm kéo kéo thành nụ cười cười, vừa xoay người đã bị ai đó dùng sức nắm lấy cổ tay, dưới chân lảo đảo. Cô vội ổn định lại, nén giọng hét lên với Thư Nhan: "Chị làm gì hả!"

Ánh mắt Thư Nhan có điểm trầm, siết chặt tay, kéo Thư Hàm hướng về phía nhà vệ sinh ở hành lang, đem người ta đẩy mạnh vào một gian phòng, đóng cửa, đè người ta xuống liền hôn.

"Ưm... ưm..." Diêu Thư Hàm 'ưm ưm', trên mặt hơi đỏ đỏ, giơ tay vòng qua lưng Thư Nhan.
本文地址:http://member.tour-time.com/html/771c799219.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Wolves vs Aston Villa, 0h30 ngày 2/2: Nỗ lực thoát hiểm

Tuổi thọ trung bình của một chiếc xe mới hiện nay dao động vào khoảng 8 năm hoặc khoảng 241.400 km. Chính vì vậy, chất lượng, sự bền bỉ và độ tin cậy là những yếu tố quan trọng để đảm bảo mang đến cho khách hàng sự yên tâm tuyệt đối khi sở hữu xe.

Theo ông Amnat Saengjan, Phó chủ tịch phụ trách Sản xuất vủa GM Thái Lan, Holden và khu vực Đông Nam Á, để đạt được điều đó, nguyên lý tích hợp chất lượng trong từng khâu sản xuất (Built-In Quality - BIQ) của GM toàn cầu đã được áp dụng ở từng công đoạn trong quy trình sản xuất mẫu SUV Chevrolet Trailblazer mới (bán ra tại Việt Nam từ đầu tháng 5/2018 - PV) tại nhà máy Rayong, Thái Lan

Ở mỗi công đoạn trong quy trình sản xuất, từ tạo hình từng chi tiết cho đến khâu lắp ráp cuối, GM đều áp dụng quy trình tích hợp chất lượng trong sản xuất để tạo ra những sản phẩm tốt nhất.

Cách làm này cơ bản khác biệt so với cách mà các hãng xe khác đang thực hiện, đó là chỉ kiểm định chất lượng trước khi xe đã rời dây chuyền hoặc rời nhà máy.

Cách làm này phụ thuộc nhiều vào năng lực của đội ngũ kiểm định chất lượng trong việc phát hiện lỗi và yêu cầu sửa lỗi bằng cách tháo dỡ, thay thế và lắp ráp lại xe. Việc này tiêu tốn nhiều thời gian và gia tăng chi phí.

Các trụ cột chất lượng là một phần của nguyên lý tích hợp chất lượng trong sản xuất BIQ trong khi BIQ lại là một phần của hệ thống nền tảng lớn hơn gọi là Hệ thống sản xuất toàn cầu GM.

Các trụ cột chất lượng được phân loại tập trung vào các mảng dựa trên ý kiến phản hồi từ khách hàng bên ngoài và nội bộ, gọi là tiếng nói khách hàng.

Nguyên lý này có thể được tóm tắt một cách súc tích nhất bởi khẩu hiệu: “Không được chấp nhận, tạo ra hay bàn giao một sản phẩm lỗi”.

Mỗi một phân xưởng trong 4 phân xưởng tại nhà máy sản xuất xe tại Rayong: xưởng dập, hàn, sơn cho đến xưởng lắp ráp hoàn thiện thành phẩm đều có bộ trụ cột chất lượng riêng để đảm bảo không có bất kỳ lỗi nào bị bỏ sót.

Cũng theo ông Amnat Saengjan, quy trình chất lượng bắt đầu từ xưởng dập, nơi chất lượng bề mặt các tấm kim loại được kiểm định trước khi chúng được dập thành các bộ phận và thân vỏ cho Trailblazer. Xưởng dập kiểm soát các thông số quy trình để đảm bảo chất lượng bề mặt, khả năng định hình, tính năng và kích thước đồng đều.

Đối với chất lượng bề mặt, xưởng dập phủ dầu các tấm kim loại và soi chúng dưới ánh sáng cường độ cao.

">

Chevrolet tiết lộ chi tiết quy trình sản xuất xe Trailblazer mới

Nhận định, soi kèo Santa Clara vs Casa Pia, 22h00 ngày 1/2: Bất phân thắng bại

Cuối tuần vừa rồi, cơ sở quản lý động vật tại Nebraska nhận được một cuộc gọi kì lạ. Một người sống tại khu vực Elkhorn báo về rằng có sáu con sóc nhỏ đang bị dính đuôi vào nhau, tình trạng nguy cấp lắm.

Anh Craig Luttman nghe thấy tiếng kêu ầm ĩ ngoài sân nhà, và khi ra kiểm tra, anh thấy một cụm lông có 6 cái đầu đang cố gắng leo lên cây.

"Cứ như chúng chơi trò kéo co vậy", anh Luttman nói với báo đài địa phương. "Chúng đều đang cố gắng bò theo những hướng khác nhau".

Những con sóc đã được mang về Trung tâm Hồi sức Động vật hoang dã Nebraska để hồi phục.

Dường như 6 con sóc này bước ra từ huyền thoại vậy: lịch sử đã ghi chép lại hiện tượng Rat King – Vua Chuột, tương tự những gì đã xảy ra với con sóc trên.

Thời Trung Cổ, người ta ghét chuột khủng khiếp vì những đại dịch khủng khiếp đều dính dáng tới loài gặm nhấm này. Ghét đến mấy thì họ cũng không thể ngăn được chúng sinh sôi phát triển. Có những lúc chuột nhung nhúc đến mức chúng xoắn vào nhau, được gọi là Rat King và bị coi như là điềm báo của cái chết.

Nhiều người coi Rat King chỉ là truyền thuyết, nhưng vẫn có nhiều trường hợp Rat King được ghi lại và đã có những mẫu vật được lưu giữ và đến giờ vẫn còn được trưng bày trong viện bảo tàng.

Mẫu vật Rat King - Vua Chuột tại Bảo tàng Lịch sử Tự nhiên ở Nantes.

Quay lại với 6 con sóc nhỏ. Theo như Laura Stastny, giám đốc Trung tâm Hồi sức, thì những cuộc gọi tương tự diễn ra khoảng 1-2 năm một lần. Với loài sóc, thì nhựa cây chính là tác nhân gây nên những vụ việc rối đuôi như thế này. Tuy nhiên, trong một vài trường hợp hi hữu, thì có thể có những sợi dây tìm được đường vào tổ, và trong lúc lũ sóc chơi đùa, chúng sẽ vướng vào dây, tự buộc nhau lại.

Trước khi chuyên gia Stastny gỡ rối cho những con sóc con, cô cho chúng một liều thuốc giảm đau nhỏ và phủ một tấm khăn lên cả 6 con để chúng nằm im trong bóng tối. Sau khoảng 1 tiếng, "ca" tách đuôi diễn ra thành công. 6 con sóc đều ổn, tuy có một vài con sẽ phải phẫu thuật cắt bỏ một phần đuôi đã bị tổn thương.

Nếu như anh Luttman không gọi về Trung tâm, thì có lẽ số phận 6 con sóc đã khác. Thông thường, chúng sẽ bị đói tới chết do không đi được đâu, chưa kể chúng có thể trở hành bữa ăn cho con thú ăn thịt nào đó. Một con cáo sẽ có được món hời với combo mua 1 được 6.

Những con sóc đang hồi phục nhanh chóng, và sẽ được thả về tự nhiện trong vòng vài tuần tới.

Theo GenK

">

Phát hiện ra sáu con sóc bị buộc đuôi vào nhau, giống hệt với huyền thoại Rat King

友情链接