Trao hơn 26 triệu đồng đến em Nguyễn Phương Anh mắc bệnh ung thư xương
Em Nguyễn Phương Anh (11 tuổi,ơntriệuđồngđếnemNguyễnPhươngAnhmắcbệnhungthưxươbảng xếp hạng bóng đá ngoại hạng anh hôm nay quê Vĩnh Phúc) là nhân vật trong bài viết "Gia đình gặp cảnh cùng quẫn vì cháu ung thư xương, bà nội liệt giường".
Nhắc đến hoàn cảnh Phương Anh ở địa phương ai cũng đều thương cảm. Trong lúc gia đình gặp nhiều khó khăn khi bà nội bị liệt, ông nội mắc chứng tai biến mạch máu não, căn bệnh ung thư ập đến càng khiến nỗi bất hạnh tăng lên gấp bội.
Do Phương Anh mắc bệnh đúng vào thời điểm dịch Covid-19 diễn biến phức tạp, cả nhà xoay sở khắp nơi mới có được 30 triệu đồng. Số tiền đó nhanh chóng hết sạch khi trung bình mỗi đợt điều trị kéo dài 5 ngày tiêu tốn từ 4-7 triệu đồng.
Con bệnh nặng là thế, vợ chồng anh Hảo buộc phải nghỉ việc, theo con rong ruổi đi chữa bệnh. Sau khi bài viết về hoàn cảnh của Phương Anh đăng tải trên Báo VietNamNet, nhiều bạn đọc đã gọi điện, trực tiếp gửi quà thăm hỏi, chia sẻ khó khăn.
Nhận được số tiền 26.460.555 đồng do bạn đọc báo ủng hộ, anh Nguyễn Văn Hảo xúc động bày tỏ lời cảm ơn đến các nhà hảo tâm: “Với số tiền này, tôi sẽ dành dụm để tập trung chữa bệnh cho cháu. Hiện tại sức khỏe cháu đã chuyển biến tốt hơn nhiều. Vừa qua Phương Anh đã được ghép xương thành công với chi phí hơn 300 triệu đồng”.
Phạm Bắc
(责任编辑:Nhận định)
- Nhận định, soi kèo FC Rapid 1923 vs Unirea Slobozia, 22h59 ngày 4/2: Tân binh trắng tay
- "40 năm gây dựng, giờ mất trắng ở tuổi này", ông Phạm Văn Dương, 64 tuổi, giơ hai bàn tay chằng chịt vết rách, nói.
Với 30 lồng cá sót lại, gia đình ông gom những con còn khỏe, dồn vào một ô để chăm sóc. Những con 5-7 kg chết trắng mặt nước Vân Đồn. Suốt ba ngày nay ông Dương và những người làm công vớt bỏ đi không xuể. Số khác ngắc ngoải ông chưa biết làm thế nào. Bỏ thì xót xa, giữ lại chắc chúng không sống được, mang ra chợ bán không ai mua.
"Bão phá đau một lần, hậu bão đau tiếp lần nữa", ông nói.
- Anh Phúc đến Phòng khám Đa khoa Tâm Anh Quận 7 sau 30 phút xuất hiện triệu chứng. Ngày 23/11, BS.CKI Nguyễn Tri Minh Trí, Đơn vị Tai Mũi Họng, cho biết người bệnh bị viêm amidan quá phát nên amidan to hơn bình thường, dễ hóc xương cá.
Bác sĩ nội soi dùng kẹp gắp mảnh xương dài khoảng 3 cm ra khỏi amidan. Anh Phúc hết nuốt đau, vướng họng, sau đó được điều trị nội khoa viêm amidan quá phát.
Theo bác sĩ Trí, anh Phúc đến phòng khám sớm, được xử lý xương cá kịp thời nên amidan và họng chưa viêm nhiễm đáng kể, chưa biến chứng. Nếu xử trí muộn, xương cá có thể gây viêm mủ, loét tại vị trí tổn thương hoặc gây áp xe vùng cổ. Dị vật rơi xuống dạ dày, xuống ruột, có thể đâm thủng ruột dẫn đến viêm, áp xe gan, phúc mạc ổ bụng.
Khi xương cá cắm vào amidan, thành bên hoặc sau họng, đáy lưỡi..., bác sĩ có thể lấy ra dễ dàng qua nội soi. Trường hợp xương cá nằm sâu ở vùng hạ họng, xoang lê, miệng thực quản hoặc vào thực quản, bác sĩ cần phải lấy dị vật qua nội soi tiêu hóa, có thể gây mê hoặc không.
Hóc dị vật đường ăn phổ biến ở cả trẻ em và người lớn, chủ yếu là xương cá, xương gà, răng giả, các loại hạt kích thước nhỏ như hạt nhãn, hạt vải, hạt mãng cầu. Ở trẻ, dị vật có thể là đồ chơi kích thước nhỏ như lego, đồng xu, hạt nam châm, cúc áo...
Bác sĩ Trí cho hay nguyên nhân hóc dị vật chủ yếu do ăn uống thiếu cẩn thận, vừa ăn vừa nói chuyện, đùa giỡn hoặc uống rượu bia. Người già có răng giả tháo lắp không chắc, khi nhai nuốt răng giả cùng mắc cài dễ rơi xuống đường tiêu hóa. Phòng ngừa hóc dị vật bằng cách ăn chậm nhai kỹ, cẩn thận với các món có xương. Tránh cho trẻ tự chơi một mình hoặc chơi đồ chơi kích thước nhỏ.
Nếu không may bị hóc dị vật đường ăn, người bệnh cần đến cơ sở y tế gần nhất để bác sĩ kiểm tra và có hướng xử trí phù hợp. Tuyệt đối không dùng các mẹo dân gian như đánh vào đỉnh đầu, nuốt miếng cơm lớn, ăn chuối hay bánh mì vì dễ làm dị vật mắc sâu hoặc tổn thương nhiều hơn.
Uyên Trinh
" alt="Xương cá cắm vào amidan người đàn ông" />Xương cá cắm vào amidan người đàn ông Với hai đứa con nhỏ dại, tôi giờ không biết phải làm thế nào để nuôi chúng.
Chẳng phải nói nhiều, người đàn ông đang chán gia đình gặp cô gái trẻ, đẹp, sắc sảo như tôi lập tức đổ không điều kiện. Quen nhau ba tháng, tôi vẫn không nhận được tín hiệu nào tốt hơn để có thể tiến thêm. Tôi nóng lòng, quyết phải dùng mưu để anh và mọi thứ anh có phải là của tôi.
Sau một buổi tối đi bar, anh đã qua đêm tại căn hộ tôi thuê. Anh ngạc nhiên khi một cô gái dạn dĩ như tôi vẫn còn con gái, nhưng cũng nói rằng điều đó làm anh cảm thấy hạnh phúc. Thói đời, đã ăn vụng được một lần thì sẽ có lần hai, lần ba. Với anh, những đêm ngủ lại nhà tôi chỉ như một cách vừa được giải trí vừa khỏi về nhà. Nhưng với tôi, đó là những bước để tôi buộc chặt anh lại với mình. Cho đến khi tôi thông báo có thai thì anh chết đứng.
Ban đầu, anh tìm cách tránh. Tôi nhắn tin báo sẽ giữ cái thai lại. Nếu anh không có trách nhiệm, khi sinh con ra tôi sẽ đem nó lên cơ quan anh và làm ầm lên, anh sẽ mất tất cả. Quả là hiệu nghiệm, ngay chiều hôm đó anh tự đánh xe tới chờ tôi ở cổng công ty.
Tôi đã dùng ngay con tôi để ép anh phải sớm xong thủ tục li hôn. Vợ anh đem con về nhà cha mẹ đẻ, tôi đàng hoàng bước vào căn biệt thự sang trọng, tiện nghi với tư thế của kẻ chiến thắng mà không hề nghĩ tới hậu quả sẽ phải lĩnh đủ sau này.
Tôi không đi làm ở nhà dưỡng thai, tận hưởng từng ngày cảm giác thỏa mãn, nhàn nhã sung sướng của vợ một quan chức. Một mặt, không ngừng suy nghĩ làm cách nào để anh phải tổ chức đám cưới, nhập hộ khẩu cho tôi càng sớm càng tốt.
Khi cái thai được 5 tháng, tôi nói dối nó là con trai. Lúc này, anh buộc phải nói chuyện này với cha mẹ anh. Hai cụ đều bị sốc, bố mẹ tôi ở quê sau khi nghe tin cũng thế. Nhưng rồi vì sức ép của tôi lên anh, cha mẹ anh vẫn phải lặn lội về quê tôi để hai bên gia đình gặp mặt nói chuyện. Hôm về, nhìn cái cảnh họ lắc đầu, bịt mũi khi bước qua khoảng sân đất vương đầy rơm, lố nhố gà vịt, hôi mùi phân bò của nhà mình, tôi chợt thấy chạnh lòng, thương ba mẹ vô cùng.
Tôi về sống với anh không có đám cưới, cũng chẳng có lễ hỏi, chỉ đơn giản là dắt nhau đi đăng ký trên phường. Điều đó làm tôi thất vọng, niềm kiêu hãnh vốn có với họ hàng, bạn bè sụp đổ. Nhưng thôi, tôi đã lỡ cưỡi lên lưng hổ rồi làm sao mà xuống được. Thời gian sau, anh bán nhà chia tài sản cho vợ và con gái rồi quyết định hai vợ chồng về sống với cha mẹ anh.
Tôi biết, tình yêu của anh đã giảm sút, thậm chí còn khinh ghét, kinh tởm. Chẳng qua anh sợ tôi làm ầm lên thì sẽ mất chức, mất quyền, mất luôn cái ghế mà bấy lâu nay anh và gia đình đã dày công o bế. Hơn nữa, vì cái thai trong bụng tôi là con trai, điều ước bấy lâu nay của họ- vì anh là con một.
Càng gần ngày sinh con, tôi càng bấn loạn. Tôi không biết phải xoay xở thế nào khi đứa bé sinh ra. Rồi ngày đó cũng đến. Tôi sinh con gái. Anh biệt tăm, ông bà nội đến thăm cháu rồi cũng về. Ở bệnh viện chỉ còn mẹ tôi lụi cụi chăm con và cháu ngoại.
Bi kịch hơn là những ngày mẹ nuôi đẻ tôi tại nhà chồng, bà bị người ta ngấm nguýt, soi từng bước đi, từng hành động nhỏ. Khi biết rõ mọi chuyện, mẹ đã ôm tôi khóc nghẹn và khuyên tôi nên bỏ tất cả để về quê. Sống có tham vọng cũng tốt, nhưng để đạt được mọi thứ bằng mưu mô như thế này thì sẽ không bền.
Sau một tháng chăm con chăm cháu, mẹ chia tay tôi về quê trong nước mắt và sự lo lắng. Từ lúc đó, tôi phải tự làm việc của mình mà không được ai giúp đỡ. Cha anh ốm nặng, trở nên khó tính, cáu bẳn. Mẹ anh suốt ngày giam mình trên phòng thờ, đọc kinh gõ mõ. Còn anh, chỉ về sát bữa tối, thi thoảng bồng con thì cũng im lặng, chẳng nhìn đến tôi chứ đừng nói gì đến hỏi han.
Từ một cô gái năng động, xinh đẹp, tôi trở thành một bà nội trợ đau khổ. Chị giúp việc bị cho nghỉ, trăm việc trong nhà đến tay tôi. Việc nhà, chăm con, chăm cha mẹ chồng, chợ búa, giặt đồ… ngập mặt từ sáng tới tối. Từ 50kg, một tháng sau tôi chỉ còn hơn 40 kg một chút, mấy năm liền không lên cân nổi vì vất vả và suy nghĩ nhiều. Đã vậy, mẹ chồng tôi lại là người khó tính, hay săm soi. Cứ gặp cái gì không vừa ý là bà kêu ca, chì chiết suốt cả ngày.
Bị phụ thuộc đủ thứ, tôi không dám hó hé gì, chỉ câm lặng làm việc, chăm con, hầu hạ nhà chồng. Mẹ tôi thương con thương cháu, thi thoảng gửi theo xe xuống vài chục trứng, gạo tám, gà vịt… chứ tuyệt nhiên không dám xuống thăm. Tôi đã hiểu được nỗi khổ khi mua sắm bất cứ cái gì cũng phải ngửa tay xin tiền chồng, điều mà trước kia tôi không nghĩ tới.
Được hơn một năm như vậy, tôi có thai lần thứ hai. Lần này đi siêu âm lại là con gái. Tôi không giấu giếm nữa mà nói thật. Bố mẹ chồng tôi không phản ứng gì, chồng tôi ậm ừ rồi tiếp tục xem ti vi. Tôi bồng con về phòng, dỗ con ngủ trưa mà nước mắt cứ tuôn rơi. Cuộc sống của tôi thật không khác gì địa ngục. Tôi đánh đổi mọi thứ để sống như bây giờ, có đáng không?
Một sáng đi chợ về, tôi bỗng nghe trong nhà như có tiếng ồn ào, cãi vã. Trong sân nhà, tôi thấy một cô gái trẻ bồng một đứa bé cỡ ba bốn tuổi đang đôi co với mẹ chồng tôi. Hàng xóm trong khu tập thể xúm vào xem ngoài bờ tường, bình luận ra vào. Tôi nghe loáng thoáng đó là con của chồng tôi, cô ta bắt anh phải có trách nhiệm… gì đó. Trước kia, cô ta là giúp việc cho vợ chồng anh, rồi sau đó không biết lằng nhằng thế nào mà có bầu với anh. Vợ anh đâm đơn li hôn cũng vì lý do này.
Tôi choáng váng, nhưng vẫn chưa tin hẳn. Im lặng đi vào nhà hỏi bố chồng tôi lúc đó đang ngồi bên bàn nước xem có đúng thế không. Ông nhìn tôi một lúc rồi lặng lẽ gật đầu. Tôi bàng hoàng ngất xỉu. Hóa ra, thời gian tôi đi lại với anh thì người phụ nữ kia cũng đang mang bầu đứa con của anh. Mọi người đều biết, hàng xóm cũng biết, vậy mà tôi không hề biết gì cả.
Khi tôi tỉnh lại, mẹ chồng tôi đang ngồi cạnh giường tôi. Bà khóc. Theo lời bà kể, cô giúp việc có con với anh cũng là con gái. Anh đã thuyết phục cô ta về quê ở cho đỡ bị ảnh hưởng (?), anh sẽ chu cấp đầy đủ cho hai mẹ con. Nhưng gần đây, khi biết anh có tôi, cô ta không còn muốn như vậy nữa mà muốn con phải có cha nên mới làm ầm lên như vậy. Bà mong tôi đừng có suy nghĩ nhiều hại cho đứa trẻ, chuyện đó để bà và chồng tôi thu xếp.
Khỏi phải nói tôi đã suy sụp như thế nào. Con tôi sinh ra khi ngót tám tháng trong bụng mẹ nên nuôi cũng khó khăn. Lần này, tôi đưa hai con về quê để được mẹ chăm sóc, cũng là để tránh xa mớ bòng bong trong gia đình chồng. Chồng tôi lâu lâu tạt về thăm con một lúc rồi đi, còn cha mẹ chồng tôi, biện lý do già cả bệnh tật nên không đi được, chỉ gửi ít tiền mua sữa cho cháu.
Khi biết hoàn cảnh của tôi, ba mẹ, các dì, các cậu ở quê đều khuyên tôi không nên cố bám víu vào anh và gia đình anh làm gì nữa, mà nên tự giải thoát cho mình. Tôi cũng muốn thoát ra, nhưng không biết phải quyết định ra sao vì bây giờ trong tay tôi không có bất cứ thứ gì. Tôi không có tiền bạc, không có nghề nghiệp trong khi còn có hai đứa con nhỏ phải nuôi dạy. Bố mẹ tôi ở quê cũng nghèo, chỉ là nông dân chân lấm tay bùn trong khi đã có tuổi, tôi không thể dựa vào bố mẹ. Tôi phải làm thế nào đây?
Phạm Thị Anh Đào (Hà Nội)
(Theo PL TPHCM)
" alt="Cố lấy chồng giàu, tôi phải trả giá quá lớn!" />Cố lấy chồng giàu, tôi phải trả giá quá lớn!- Nhận định, soi kèo PSIS vs Dewa United, 19h00 ngày 3/2: Khó cho cửa dưới
- Nhận định, soi kèo Guadalajara vs Queretaro, 6h05 ngày 2/2: Khách gặp khó
- Một ngày em có 100 nghìn đi chợ, còn đòi gì nữa?
- Con dâu kiệm lời, mẹ chồng ám ảnh
- Người đàn ông bỏ nhà đi 16 năm, lý do khiến nhiều người bất ngờ
- Nhận định, soi kèo Buriram United vs Port FC, 18h00 ngày 2/2: Sáng kèo dưới
- Tranh gạch lát của bệnh nhi ung thư trên tường bệnh viện
- Phụ nữ khi phản bội sẽ cho người tình 3 thứ không còn dành cho bạn
- Học ít hơn, tôi bị cả nhà vợ coi thường
-
Soi kèo góc Cagliari vs Lazio, 2h45 ngày 4/2
Phạm Xuân Hải - 03/02/2025 08:15 Kèo phạt góc ...[详细] -
Mơ mộng trên mạng, thất vọng trên… giường
Những giấc mơ về nhau càng thêm rõ nét, dù chỉ nhìn thấy ảnh của nhau trên mạng. Những nỗi nhớ về nhau không còn vu vơ. Từ câu chào tạm biệt “hôn môi xa”, theo ngày tháng, thật tự nhiên, biến thành biểu tượng nháy mắt, trái tim, nụ hôn và rồi được thay thế bằng những câu yêu thương chất ngất mà hai người trong cuộc không còn kiểm soát được khao khát muốn nhìn thấy con người bằng xương bằng thịt của nhau nữa. Đôi khi đang trò chuyện, chị chỉ muốn tắt máy, phóng xe đến một quán cà phê nào đó để gặp anh. Và chị biết ẩn sau những con chữ cuồn cuộn dâng trào kia, anh cũng có một ước muốn như thế.
Thật bất ngờ khi cô bạn thân của chị cũng đang có những... lăn tăn trên mạng. Cô bạn kết nối được với “người xưa” qua mạng xã hội, nên chẳng mấy chốc mà tình cũ không rủ cũng đến. Từ lúc biết đang đồng cảnh ngộ, cả hai thường xuyên cập nhật tin tức của nhau, thậm thụt khuyên nhủ nhau: “Nên dừng lại!”. Hai người phụ nữ ngoài ba mươi ấy hiểu rõ đó chỉ là chút lãng mạn, thêm lá thêm hoa cho cuộc hôn nhân đang dần trở nên nhàm chán của họ, nhưng không ai đủ can đảm để khước từ những khao khát sâu kín...
Dịp cuối năm, chồng cô bạn có chuyến công tác dài ngày nên bạn nghĩ kế gửi con về ngoại và bay ra thành phố biển, nơi người xưa của bạn đang sống. Cùng thời điểm, anh báo với chị sẽ đi dự Festival ở đó để thỏa sở thích nhiếp ảnh của mình. Bạn và chị bàn với nhau sẽ đi cùng như trong một chuyến du lịch bình thường để che mắt gia đình. Ra tới nơi, họ sẽ xé lẻ để cùng với “người tình trên mạng” của mình biến những ngọt ngào, say đắm bấy lâu trên thế giới ảo thành sự thật.
Đêm trước ngày hẹn, con của chị bất ngờ bị sốt cao. Thế là chỉ mình bạn chị âm thầm thực hiện “kế hoạch”. Ngày cô bạn trở về, chị nôn nóng dò hỏi về niềm hạnh phúc vụng trộm của bạn. Sau một lúc tránh né, bạn chua chát nói: “Biết vậy thà không gặp còn hơn”. Hóa ra người xưa đã trở thành người đàn ông bụng phệ, đầu hói chứ không phong độ ngời ngời như trên hình. Cô bạn không thể chấp nhận thái độ vồ vập của người ấy. Ê chề hơn, còn phải chứng kiến cảnh người ấy hộc tốc chạy vào toilet khách sạn để lập cập trả lời điện thoại vợ liên tục gọi đến... Nghe bạn kết luận: “Chỉ nên trên mạng vậy thôi chứ đừng nên... trên giường” mà lòng dạ chị rối bời. Từ hôm chị không… trốn được để đi dự Festival với anh, có vẻ anh buồn nên lơi dần những câu mời mọc.
Mấy ngày sau, khi chị vẫn còn đang tự hỏi mình nên làm gì, mãi chỉ là “trên mạng” hay nên gặp một lần rồi vỡ mộng và “chia tay sớm bớt đau khổ”, thì chị nhận được cuộc gọi hốt hoảng của bạn. Bạn kể vừa phát hiện chồng bạn đang “nuôi” tình ảo: “Khi mình... hoa lá cành trên mạng với người này, trớ trêu thay, chồng mình cũng hoa lá cành trên mạng với người khác!” Câu nói rút ra từ sự lẫn lộn giữa thế giới ảo và đời thực của người bạn thân, âm vang mãi trong chị, khi chị lặng lẽ nhìn lại những kỉ niệm với anh lần cuối cùng rồi quyết định sẽ khóa luôn Facebook...
(Theo Đỗ An/Phunuonline)" alt="Mơ mộng trên mạng, thất vọng trên… giường" /> ...[详细] -
5 du khách thiệt mạng liên tiếp tại Lào
Giới chức Anh hôm 21/11 cho biết đã hỗ trợ gia đình nữ du khách tử vong tại Lào và đang liên lạc với chính quyền địa phương để nắm rõ tình hình. Trước đó, chính phủ Australia xác nhận công dân Bianca Jones, 19 tuổi cũng tử vong. Jones đã đến Lào du lịch và được chuyển sang Thái Lan để chữa trị trong tình trạng nguy kịch. Bạn Jones, Holly Bowles, cũng 19 tuổi, đang được cứu chữa tại một bệnh viện ở Bangkok.Hai nữ du khách đến từ Melbourne, tận hưởng kỳ nghỉ cùng nhau thì gặp vấn đề sức khỏe ở Vang Vieng hôm 11/11. Theo AP,hai cô gái đã uống rượu miễn phí tại nhà trọ trước khi đi chơi. Sau khi không thấy họ trả phòng đúng giờ, mọi người lên kiểm tra và vội đưa họ đến bệnh viện cấp cứu.
...[详细] -
Người đàn ông bỏ nhà đi 16 năm, lý do khiến nhiều người bất ngờ
Người đàn ông 39 tuổi, họ Wang, đã đoàn tụ với gia đình tại thành phố Tây An của Trung Quốc vào ngày 16/11.Trong một video được đăng trên Weibo, mạng xã hội của Trung Quốc, người ta thấy Wang đang khóc, khuỵu gối xin lỗi mẹ, vì đã bỏ nhà đi vào năm 2005.
Wang từng là học sinh giỏi cấp 3 hồi năm 2001, rồi thi đậu vào đại học. Nhưng đến năm 2005 khi chưa tốt nghiệp đại học, anh chuyển khỏi Sơn Đông và cắt đứt mọi liên lạc với gia đình. Lý do là vì anh cảm thấy vô cùng xấu hổ khi phải đối mặt với cha mẹ mình khi bị nghiện trò chơi điện tử và kết quả là không thể tốt nghiệp đại học. Wang khi đó đang học tại Đại học Trường An, một trong 100 trường đại học được xếp hạng cao ở Trung Quốc.
Wang, 39 tuổi và cha mẹ đã được đoàn tụ tại thành phố Tây An vào ngày 16/11, sau khi anh biến mất suốt 16 năm.
Sau khi rời khỏi Sơn Đông, Wang làm các công việc lặt vặt ở Tây An, vì thế anh gần như không phải trình diện chính quyền để làm giấy tờ cư trú. Nhưng cuối cùng Wang cũng kết nối với gia đình khi phải đến văn phòng chính quyền Tây An để làm mới giấy tờ tùy thân. Các quan chức chính phủ sau đó phát hiện ra rằng Wang bị liệt vào danh sách người mất tích và đã liên lạc với gia đình anh ở Sơn Đông.
Chia sẻ với truyền thông, Wang cho biết anh đã làm những công việc đơn giản để kiếm tiền ăn ở suốt 16 năm xa nhà nhưng nhất định không quay lại vì xấu hổ.
Mặc dù phản ứng của Wang có thể là cực đoan, nhưng hệ thống giáo dục Trung Quốc từ lâu đã được biết đến là nơi có mức độ căng thẳng cao trong học tập. Cha của Wang nói rằng trong 16 năm qua, ông đã đến Tây An ít nhất 2 lần mỗi năm để tìm con trai.
“Mỗi lần đến, tôi đều ở lại khoảng 1 tuần. Tôi đã đi bộ trên mọi con phố ở Tây An và đến từng quán internet. Chúng tôi đã tan nát trái tim khi không thể tìm thấy con”, ông nói.
Mẹ của Wang cho biết, bà đã “chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất” và nghĩ rằng con trai bà có khả năng đã chết từ lâu.
“Chúng tôi không nhận được tin tức gì về nó, vì vậy tôi lo lắng và buồn bã khi nghĩ về những gì có thể xảy ra với con mình. Nhưng tôi không trách con. Tôi chỉ hạnh phúc khi gặp lại nó”.
Đăng Dương(Theo Insider)
Vụ chó cắn người gây phẫn nộ ở Trung Quốc
Sự phủ nhận trắng trợn của chủ nhân những con chó khiến vụ "chó cắn người" trở nên nổi tiếng nhất Trung Quốc.
" alt="Người đàn ông bỏ nhà đi 16 năm, lý do khiến nhiều người bất ngờ" /> ...[详细] -
Kèo vàng bóng đá Arsenal vs Man City, 23h30 ngày 2/2: Khó cho Pháo thủ
Hư Vân - 02/02/2025 11:55 Kèo vàng bóng đá ...[详细] -
7 lời khuyên giúp làm mẹ đơn thân dễ dàng hơn
...[详细] -
Bi kịch chàng trai cưới vợ có... 3 năm sinh
Đàn gà ước mơ của Mẫn. Như bao vùng quê, thanh niên trai gái lớn lên đổ về thành phố. Mẫn lại ít đi chơi, phần vì không biết chữ, phần vì không có tiền, anh không tìm được vợ. Cô bé Thúy L con ông Nguyễn Văn Linh ở cạnh nhà bắt đầu trở thành thiếu nữ.
Ông Linh hơn Mẫn 5 tuổi, người mà mẹ ông đúc kết là: “Nó uống rượu còn nhiều hơn ăn cơm”. Mỗi chiều Mẫn vác cuốc đi rừng về, ông Linh khà hơi rượu, cười sằng sặc với Mẫn: “Anh em chòm xóm, mày dám gọi tiếng cha, tao gả con gái”. Tưởng câu bông đùa trong lúc chếnh choáng, ông không ngờ cô con gái mới lớn của mình và Mẫn yêu nhau thật.
Từ cái để ý ban đầu, cả hai lén lút đến với nhau. Cho đến ngày tình yêu của Mẫn kết một mầm sống trong cơ thể cô L. Ngày L bị phát hiện mang thai, gia đình ông Linh chưa kịp gặng hỏi thì Mẫn đã nhận con mình. Anh về báo cha mẹ sang nhà hỏi cưới. Biết thằng con cục mịch của mình ăn nằm với người ta có con, ông Võ Tấn Minh, cha Mẫn mừng ra mặt, đem trầu cau dạm hỏi.
Đám tiệc mừng cho đôi trẻ khấp khởi một vùng quê với đầy tiếng chúc mừng của hàng xóm và cả mấy anh công an xã. Sau những ly rượu mừng, đôi trẻ về ở với nhau. Hạnh phúc như vỡ òa khi L sinh một bé trai kháu khỉnh. Nhưng rồi đời không như là mơ, Mẫn rơi vào ác mộng khủng khiếp nhất đời mình: Đi tù vì lòng người không lường được giả trá...
Cô dâu trẻ với 3 năm sinh
Đầu năm 2013, Mẫn đi rẫy về thì thấy trong nhà đông người, có cả công an mặc sắc phục. Nghĩ chuyện không lành, anh trốn biệt vào rừng. Sáu tháng sau, Mẫn quay về công an xã đầu thú. Mấy anh công an xã nói nguồn cơn của việc này là do gia đình ông Linh tố cáo Mẫn giao cấu với trẻ em. Rồi công an huyện Tân Phú về dẫn Mẫn lên trại giam, nhốt gần 1 năm để điều tra.
Từ ngày Mẫn bị bắt, chòm xóm cô lập, nói ông Linh ăn ở hai lòng. Rất nhanh sau những biến cố, ông Linh bán nhà, dắt díu vợ con đi nơi khác tiếp tục đời làm mướn sinh nhai.
“Vợ chồng” Mẫn lại sắp gặp nhau trong lần xử phúc thẩm tới. Biết chuyện, Văn phòng luật sư Người Nghèo, chi nhánh TP.HCM trợ giúp pháp lý miễn phí cho Mẫn. Từ khi có sự tham gia của luật sư, vụ án trở nên hấp dẫn không chỉ với địa phương mà còn tạo ra rất nhiều tranh luận thú vị không chỉ ở tòa mà còn rộng rãi trong dư luận. Bởi vì cô dâu trẻ con Thúy L có đến hai giấy khai sinh thể hiện năm sinh 1995 và 1999. Bên cạnh đó, giấy bí tích rửa tội ở nhà thờ thì Thúy L sinh năm 1997. Nhà thờ nói, một đứa trẻ sinh xong mới được rửa tội, còn viện kiểm sát nói L sinh năm 1999. Trong khi đó UBND hai xã Phú Thanh và Phú An đều khẳng định giấy khai sinh mình cấp là còn hồ sơ lưu và hai giấy khai sinh kể trên là hợp pháp.
Cơ quan giám định pháp y được trưng cầu và sau thời gian làm giám định cô dâu L, đơn vị pháp y kết luận L khoảng 17 tuổi, cộng trừ hai tháng. Trừ thời gian Mẫn quan hệ với L vào tháng 10.2011 thì Mẫn phạm tội. Mấu chốt của vụ án là nếu chứng minh được L sinh năm 1995 thì Mẫn không có tội.
Sau nhiều lần hoãn, ngày 13.5.2014, TAND huyện Tân Phú đem vụ án ra xét xử sơ thẩm. Luật sư Hồ Tố Trinh, Văn phòng luật sư Người Nghèo, bào chữa cho bị cáo Võ Tấn Mẫn cho rằng, kết quả giám định thiếu tính khoa học vì chỉ thăm khám qua loa cô L rồi kết luận. Hiện nay trên thế giới, muốn biết độ tuổi chính xác, các chuyên gia sẽ cho chụp phim X-quang răng, xương cổ tay với các thiết bị chuyên dùng, chứ không thực hiện các số đo, quan sát bằng mắt thường trên cơ thể L...
Buổi xử nóng lên khi luật sư bị hại liên tục nói bị cáo Mẫn lão luyện về tình dục và dụ dỗ thiếu nữ L để giao cấu, thỏa mãn dục vọng. Đáp lại, luật sư Trinh lưu ý đồng nghiệp không được “quá đáng”. Luật sư Trinh nói thêm, cơ quan điều tra làm việc chưa đúng quy trình như không đưa giấy khai sinh 1995 của cô L cho cơ quan pháp y. Răng số 8 của bị hại cũng không được giám định nên kết quả không chính xác, gây thiệt hại cho Mẫn.
Bác bỏ mọi lập luận trên, hội đồng xét xử tuyên phạt bị cáo Võ Tấn Mẫn 3 năm 6 tháng tù giam. Kết quả buổi xử làm đông đảo bà con dự khán ngỡ ngàng. Mẫn kháng cáo.
Ngày 21.7, tiến sĩ Vũ Dương - Viện trưởng Viện Pháp y quốc gia, thuộc Bộ Y tế cho biết, hiện nay tại Việt Nam chưa có giám định viên chuyên khoa sâu, các thiết bị chuyên dụng còn thiếu. Vì vậy việc giám định phụ thuộc rất nhiều vào trình độ giám định viên và cả sự công tâm, khoa học...
Dang dở giấc mơ sum vầy
Hỏi Mẫn chuyện tình yêu lúc bị cáo này được tại ngoại, anh bẽn lẽn kể: “Từ nhỏ đến lớn chỉ biết làm rẫy phụ cha. Đến khi thương L thì tôi chỉ mơ có một gia đình như bao người khác”.
Mẫn nói thêm, anh không biết chữ. Lúc anh còn nhỏ, gia đình anh ruổi rong đời thương hồ, mua bán trên sông ở miền Tây. Được người quen cho miếng đất, ngay cả bây giờ cũng rẻ như cho, nằm chênh vênh sườn núi, người đứng không xong, cây không mọc nổi. Mấy chục năm qua, cha con anh cặm cụi cải tạo vì một khát khao lên bờ. Mẹ thương Mẫn dạy cho mấy chữ vừa đúng viết được cái tên là hết.
“Tôi với L đến với nhau, không đứa nào biết tránh thai. Nhỏ tới lớn chưa một lần gần con gái, rồi cũng muốn có cái nhà với vợ chồng con cái. Vậy mà...”, Mẫn xoay ly trà nguội ngắt, thở dài.
Dẫn khách ra sau nhà, chỉ đàn gà con líu ríu, Mẫn hồn nhiên khoe: Bị nhốt gần 1 năm, lãnh tiền lưu ký của trại giam hơn một triệu, về mua đàn gà nuôi thử. Nếu hợp đất, mình nuôi thêm rồi qua nhà cha vợ, xin L về chăm sóc. Ráng làm ở nhà, kiếm tiền chuộc rẫy cho cha. Từ lúc bị giam, cha bán điều non cho người ta trong 3 năm được 70 triệu đồng. Cuối cùng cha cũng bị lừa hết. Nhìn cha đi nhuộm vải mướn, độc hại mà quặn ruột.
Kể từ phiên tòa sơ thẩm, Mẫn bị giam để đảm bảo việc chấp hành án, ông Minh nói mấy con gà Mẫn mua đã lớn. Nhìn đàn gà lại nhớ đến con mà không biết làm cách nào cứu được.
“Cả nhà tôi không ai oán hận gì bên anh sui. Lần nào ra tòa thấy cháu nội, tôi cũng khóc vì không được gần”, ông Minh nói.
Còn Mẫn, có lần anh nói với phóng viên: “Ở tù thì cũng có hạn ra. Chỉ có gia đình mình là mãi mãi. Dù thế nào, tôi cũng không trách ai, chỉ mong cha vợ cho L về để vợ chồng lại sum vầy”.
(Theo Dòng Đời)
" alt="Bi kịch chàng trai cưới vợ có... 3 năm sinh" /> ...[详细] -
Chuyện tình cảm động của cô gái xinh đẹp không may bị bỏng cồn
Suốt hơn 1 tuần qua, chị Luận liên tục phải chịu những cơn đau hành hạ.
Khắp cơ thể chị băng bó và phải nằm phòng cách ly để tránh nhiễm trùng.
Ngồi bệt ở ghế đá, anh Quyết cố giấu đi sự mệt mỏi sau hơn 1 tuần chăm vợ ở bệnh viện. Anh cho biết, hôm nay, chị mới trải qua cơn phẫu thuật cắt phần thịt đã bị hoại tử và đang trong tình trạng hôn mê khiến anh không dám rời đi, lúc nào cũng ở bên cạnh túc trực, theo dõi tình hình của vợ.
Anh Quyết bùi ngùi nhớ lại những kỷ niệm thời hai người yêu nhau.
Nghĩ lại quãng thời gian trước đây, anh kể cho chúng tôi nghe về chuyện tình đẹp như mơ của vợ chồng mình. “Tôi vẫn nhớ như in lần đầu tiên gặp Luận. Hồi đó, vào cuối năm 2011, tôi đang ngồi uống nước với các bạn ở Ngã Tư Sở (quận Thanh Xuân) thì gặp Luận. Lúc đó, cô ấy học trong miền Nam ra ngoài này có việc. Luận trong mắt tôi là người con gái chan hòa, thận thiện, có nụ cười tươi rói. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi đã thấy quý mến và chăm chú ngắm nhìn Luận. Thấy tôi nhìn, cô ấy vội ngoảnh đi. Nhưng trái tim đã mách bảo tôi tới bắt chuyện làm quen và xin số điện thoại” - anh Quyết nhớ lại.
Với anh Quyết, chị Luận là một người vợ hoàn hảo và luôn chăm lo cho gia đình chu đáo.
Anh xúc động kể: “Sau đó, Luận lại quay trở lại TP Hồ Chí Minh học và làm việc. Có số điện thoại, tôi bắt đầu mạnh dạn hỏi han, chuyện trò. Nhiều lần như thế, chúng tôi nảy sinh tình cảm và yêu nhau từ khi nào không hay. Lúc bấy giờ yêu nhau nhưng cả hai không ai dám ngỏ lời. Cô ấy vừa học, vừa đi làm thêm lại hoạt động Đoàn ở trường nên rất bận rộn. Còn tôi cũng bắt đầu công việc đầu bếp cho Bệnh viện Quân đội 108 nên thời gian gặp nhau dường như không có. May ra nửa năm mới gặp nhau một lần nên cả hai đều cảm thấy nhớ nhung da diết”.
Đôi mắt ngấn lệ, anh Quyết rưng rưng xúc động khi nhớ về ngày ngỏ lời yêu. “Tôi vẫn nhớ rõ lần cô ấy ra ngoài này chơi. Hai đứa dắt nhau vào Công viên Thủ Lệ đi dạo và cũng là lần đầu tiên Luận có dịp đi thăm vườn thú ở Thủ đô. Đi chơi cùng nhau rất vui vẻ khiến hai đứa quên cả thời gian. Chiều tối hôm đó, tôi đã mạnh dạn ngỏ lời yêu và thật hạnh phúc khi cô ấy nhận lời".
Nhắc lại kỷ niệm cũ, ánh mắt anh Quyết ánh lên niềm vui: “Cô ấy bảo yêu tôi vì ghét cái nhìn của tôi từ lần đầu tiên. Trải qua những ngày tháng yêu nhau hạnh phúc cho đến giờ, với tôi Luận là người con gái tuyệt vời nhất. Cô ấy biết chăm lo mọi thứ, chín chắn trong công việc, giúp đỡ mọi người và chăm chút cho gia đình chu đáo".
Anh Quyết cho biết, từ ngày vợ bị bỏng, anh không không lúc nào dám rời xa vợ.
Từ ngày vợ bị bỏng nặng nằm trong phòng cách ly ở Khoa hồi sức cấp cứu, Viện Bỏng Quốc gia, không một lúc nào anh dám rời xa. “Vợ không may bị bỏng một phần cũng do tôi. Mấy ngày qua, dường như tôi đã thức trắng đêm trông cô ấy. Thấy vợ đau đớn, tôi chỉ biết động viên vợ cố gắng vượt qua để mau chóng bình phục”.
Chị Mận (em gái chị Luận) buồn bã nói: "Thấy chị gái đau đớn nhưng em không dám khóc vì sợ chị lại tổn thương thêm".
Theo anh Quyết, do vết bỏng nặng tới hơn 80%, nước rỉ khắp cơ thể, thấm qua bông nên mỗi lần bác sĩ tháo băng ra, chị Luận phải kêu lên từng tiếng thật đau đớn. “Nước rỉ ra nhiều nên tôi phải lấy máy sấy sấy cho khô. Hơi nóng máy sấy khiến Luận đau đớn nhưng nếu không sấy thì nước chảy ra nhiều lại dễ nhiễm trùng. Cả ngày chăm vợ dù mệt mỏi nhưng tôi không tài nào chợp mắt được. Những lúc tỉnh, Luận lại giật mình kêu đau khiến tôi càng thêm lo lắng và thương vợ” - anh Quyết nghẹn lời.
Anh Quyết khẳng định: "Dù sau này Luận có thế nào đi nữa thì tôi vẫn sẽ mãi là người đàn ông bên cạnh che chở, yêu thương vợ tôi đến trọn đời. Những gì cô ấy hy sinh và dành cho tôi là quá nhiều mà trên đời này không gì có thể đánh đổi được. Tôi chỉ ước một điều là vợ tôi sớm tai qua nạn khỏi để vợ chồng được chăm lo cho nhau. Đó là niềm hạnh phúc lớn nhất đối với tôi".
Chị Luận vừa phải trải qua cơn phẫu thuật cắt phần thịt hoại tử và hiện chị đang hôn mê.
Chị Luận (bên phải) luôn là người nhiệt tình trong các hoạt động Đoàn, sẵn sàng giúp đỡ mọi người nên được bạn bè rất yêu mến.
Chia sẻ về chị gái mình, chị Lê Thị Minh Mận (24 tuổi, em gái chị Luận) buồn bã nói: “Hôm nghe tin chị gái bị bỏng, em vội vàng từ chỗ làm chạy lên thăm chị. Lên đến nơi, em chết lặng, gần không nhận ra chị nữa. Đầu chị bị cạo trọc, người sưng phù nề lên và băng bó khắp thân thể”.
“Mỗi khi chị lên cơn đau, em lại không cầm được nước mắt. Nhưng rồi em cũng cố gắng để động viên chị. Em kể cho chị nghe lúc trước em cũng bị tai nạn, không ai ở bên cạnh, em cũng rất đau nhưng vẫn cố chịu đau vì vậy chị cũng phải cố gắng vượt qua. Nói xong rồi mắt chị rưng rưng khiến em không cầm lòng được, nhưng em không dám khóc vì sợ chị bị tổn thương, lại ảnh hưởng đến sức khỏe” - Mận vừa nói vừa khóc.
Ngừng lại một lúc lâu để nén những tiếng nấc vào trong, Mận kể tiếp: “Hồi còn là sinh viên, em cũng có vào trong trường chị ấy học, tham gia cùng đội tình nguyện với chị. Chị Luận lúc đó là chỉ huy trưởng trong các chương trình tiếp sức mùa thi. Chị luôn năng nổ, nhiệt tình, đi đầu trong các phong trào, nhiệt tình giúp đỡ mọi người. Chị ấy vốn là người hiền lành, xinh đẹp nên ai ai cũng yêu quý. Giờ nhìn chị như thế này, em đau lòng lắm. Mỗi lần thay băng, từng lớp vải băng lại dính vào thịt, các bác sĩ phải bóc từ từ nhưng chị vẫn rất đau, đôi lúc chị còn giật mình khiến cả nhà ai cũng cảm thấy đau đớn".
(Theo MASK Online)" alt="Chuyện tình cảm động của cô gái xinh đẹp không may bị bỏng cồn" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Al Tai vs Al Ain, 19h55 ngày 4/2: Khó tin cửa dưới
Hư Vân - 04/02/2025 04:30 Nhận định bóng đá g ...[详细] -
Con dâu thề thốt với bố chồng “máy con hàng Nhật”
...[详细]
Nhận định, soi kèo Ludogorets Razgrad vs Botev Plovdiv, 22h59 ngày 4/2: Khẳng định vị thế số 1
9 thực phẩm giàu vitamin A giúp mắt sáng khỏe
Theo Viện Y tế Quốc gia Mỹ (NIH), có hai loại vitamin A. Vitamin A được tạo sẵn (gọi là retinoids) có trong sản phẩm từ động vật như thịt, gia cầm, hải sản và sữa. Loại còn lại là tiền vitamin A (gọi là carotenoid) có trong trái cây, rau quả, phổ biến nhất là beta-carotene.Beta-carotene là chất chống oxy hóa mạnh, tạo nên màu cam hoặc đỏ cho thực phẩm như cà rốt, cà chua. Chất này khi được tiêu hóa được gan chuyển hóa thành vitamin A, hỗ trợ sức khỏe sinh sản, thị lực, tăng miễn dịch và giúp các cơ quan hoạt động bình thường.
Liều lượng A được tính bằng đơn vị microgam (mcg), khoảng 700-900 mcg mỗi ngày với người lớn. Dưới đây là một số thực phẩm quen thuộc giàu vitamin A.
Cà rốt
Mỗi cốc cà rốt nấu chín chứa 1.329 mcg, tương đương 148% lượng khuyến nghị hàng ngày (DV) của vitamin A. Ăn cà rốt sống giúp cơ thể nhận đủ vitamin A, với một củ cỡ vừa cung cấp 44% DV.
Bí ngô
Bí ngô chứa 1.144 mcg vitamin A, tương đương 127% DV trong một cốc nấu chín. Loại quả này cũng giàu chất xơ, vitamin C và K. Có nhiều cách chế biến bí ngô gồm nấu canh, luộc, nấu chè. Các món chay từ quả này có hương vị thơm ngon và màu sắc bắt mắt.
Khoai lang
Một củ khoai lang cỡ vừa cung cấp khoảng 122% DV vitamin A và gần 1/4 nhu cầu chất xơ hàng ngày. Đây là vitamin tan trong chất béo nên dung nạp đủ chất béo trong chế độ ăn uống hỗ trợ cơ thể hấp thụ chất dinh dưỡng này tốt hơn. Khoai lang ăn cùng bơ hoặc rắc phô mai vừa thơm ngon vừa tăng hiệu quả hấp thu.
- Nhận định, soi kèo U23 Benfica vs U23 Torrense, 21h00 ngày 4/2: Đại bàng gẫy cánh
- Choáng với clip 'Con cấm bố tán gái, đi chơi là phải đàng hoàng'
- Cựu điều tra viên Hoàng Văn Hưng kháng cáo kêu oan
- IELTS LangGo nâng bước giấc mơ giảng viên tiếng Anh
- Kèo vàng bóng đá Girona vs Las Palmas, 03h00 ngày 4/2: Chủ nhà thất thế
- Thương nhau cũng thể nàng dâu mẹ chồng
- Ca cấp cứu lao phổi tăng khiến bệnh viện quá tải