Từ tháng 10 đến nay, cùng với sự hỗ trợ của IUCN đơn vị này đã tiến hành thả 5 quả phao tại các vị trí có hoạt động của ngư dân và du lịch sinh thái.
Mona Awad, tác giả của các cuốn sách bao gồm Bunnyvà 13 Ways of Looking at a Fat Girl(tạm dịch: 13 cách nhìn vào một cô gái béo) và Paul Tremblay, tác giả của The Cabin at the End of the World(tạm dịch: Căn nhà gỗ nơi tận cùng thế giới) đã đệ đơn khiếu nại tập thể lên tòa án liên bang San Francisco (Mỹ).
ChatGPT cho phép người dùng đặt câu hỏi, nhập lệnh vào chatbot và trả lời bằng văn bản giống với mẫu ngôn ngữ của con người. Mô hình ChatGPT cơ bản được đào tạo với dữ liệu có sẵn công khai trên internet.
Tuy nhiên, Awad và Tremblay tin rằng sách của họ đã bị “nhập” và “dùng để đào tạo” ChatGPT một cách bất hợp pháp vì chatbot đã tạo ra “bản tóm tắt rất chính xác” về tiểu thuyết. Các bản tóm tắt mẫu được đưa vào vụ kiện dưới dạng tang vật.
Đây là vụ kiện đầu tiên chống lại ChatGPT liên quan đến bản quyền, theo Andres Guadamuz, một chuyên gia về luật sở hữu trí tuệ tại Đại học Sussex (Anh). Vụ kiện sẽ khám phá “biên giới tính hợp pháp” không chắc chắn của các hành động trong không gian AI sáng tạo.
Sách là lựa chọn lý tưởng để đào tạo các mô hình ngôn ngữ lớn vì chúng có xu hướng chứa “văn xuôi dài, chất lượng cao, được biên tập tốt”, hai luật sư của các tác giả, Joseph Saveri và Matthew Butterick, viết trong một email gửi tới Guardian. “Đó là tiêu chuẩn vàng về lưu trữ ý tưởng cho giống loài của chúng ta”.
Đơn khiếu nại viết rằng OpenAI thu lợi “không công bằng” từ “bài viết và ý tưởng bị đánh cắp” và kêu gọi bồi thường thiệt hại bằng tiền thay mặt cho tất cả các tác giả ở Mỹ có tác phẩm bị cáo buộc sử dụng để đào tạo ChatGPT.
Saveri và Butterick cho hay, mặc dù các tác giả có tác phẩm có bản quyền được “bảo vệ pháp lý rất tốt” nhưng họ đang phải đối đầu với các công ty “như OpenAI, những người hành xử như thể những luật này không áp dụng cho họ”.
Tuy nhiên, có thể khó chứng minh rằng các tác giả đã chịu tổn thất tài chính cụ thể do ChatGPT được đào tạo trên tài liệu có bản quyền, ngay cả khi điều sau đó hóa ra là chính xác.
Guadamuz cho biết, ChatGPT có thể hoạt động “giống hệt như cũ” nếu nó không nhập sách, bởi vì nó được đào tạo dựa trên vô số thông tin trên Internet, như người dùng Internet thảo luận về sách.
Saveri và Butterick nói rằng, OpenAI đã trở nên “ngày càng bí mật” về dữ liệu đào tạo của mình. Trước đó, OpenAI đưa ra một số manh mối về kích thước của “tập hợp sách dựa trên Internet” mà công ty sử dụng làm tài liệu đào tạo, cái mà họ chỉ gọi là Books2.
Các luật sư suy luận rằng kích thước của tập dữ liệu này - ước tính chứa 294.000 đầu sách - có nghĩa là sách chỉ có thể được lấy từ các thư viện ngầm như Library Genesis (LibGen) và Z-Library, qua đó sách được bảo mật hàng loạt thông qua hệ thống torrent.
Lilian Edwards, giáo sư về luật, đổi mới và xã hội tại Đại học Newcastle (Anh), cho biết: “Trường hợp này có thể sẽ phụ thuộc vào tòa án xem việc sử dụng tài liệu có bản quyền theo cách này là hợp lý hay không”.
Theo Edwards, chính phủ Anh đã “quan tâm đến việc thúc đẩy một ngoại lệ đối với bản quyền cho phép sử dụng miễn phí tài liệu có bản quyền để khai thác văn bản và dữ liệu, thậm chí cho các mục đích thương mại”.
Linh Nhi(Theo The Guardian)
Nhớ lại khoảng thời gian đầu chồng phát bệnh, chị Hà không nén được cảm xúc: “Khoảng tháng 1/2022, chồng tôi thấy đau ở chân nên đi khám. Bác sĩ bảo anh có một khối u nhỏ chèn ở chân phải. Sau đó, anh phải làm sinh thiết để xác định u lành tính hay ác tính”.
Thời điểm này, qua các xét nghiệm, bác sĩ khẳng định anh Bút mang u lành tính nên chỉ cần mổ là ổn. Thế nhưng, đến tháng 3/2022, chân của anh Bút lại sưng to, gây đau nhức.
Lần này, vợ chồng chị Hà ra Hà Nội để khám bệnh. Sau ca mổ lần 2, bác sĩ kết luận anh Bút bị u ác tính thể sacoma mô mềm ở cơ.
Để điều trị bệnh dứt điểm, cả hai chuyển sang bệnh viện K Tân Triều từ ngày 30/4/2022. Đến tháng 5/2022, anh Bút bước vào ca mổ lần 3, phẫu thuật cắt rộng khối u.
“Khối u của anh xâm lấn vào mạch khoeo nên không thể vét hết. Mổ xong, bác sĩ cho điều trị xạ trị 33 mũi. Sau lần điều trị này, vợ chồng tôi rất hy vọng bệnh tình của anh đã ổn. Thế nhưng, xuất viện được một tuần, chân của anh lại đau nhức, sưng phù rất to”, chị Hà kể.
Lần này, chân phải của anh Bút có hiện tượng hoại tử, buộc phải cắt bỏ. Anh vừa phẫu thuật cắt bỏ chân được hơn 20 ngày, đang đợi cắt chỉ để chuyển sang điều trị hóa chất.
Lúc đầu, nhận tin phải cắt bỏ chân, vợ chồng chị Hà rất sốc. Cả hai khóc rất nhiều. Thế rồi, hai người cũng phải đối diện, động viên nhau cố gắng.
Ngày đưa chồng vào phòng mổ, chị Hà cứ đứng chờ ở ngoài. Trước đó, chị ôm lấy chồng, dặn dò: “Anh cố gắng lên. Lát nữa vợ đón nha. Mổ xong là chồng hết đau nên đừng lo nhé”.
Cánh cửa phòng mổ mở ra, bác sĩ gọi chị Hà đến nhận phần chân bị cắt của chồng.
“Cảm xúc lúc đó rất khó tả. Cầm trên tay một phần thân thể của anh, tôi cứ vậy mà khóc nức nở”, chị Hà nghẹn ngào.
Cho đến bây giờ, mỗi lần rửa vết thương cho chồng, chị Hà vẫn rơi nước mắt. Dù cố gắng mạnh mẽ để chồng yên tâm nhưng có những thứ khiến chị không thể kìm lòng.
Cúc họa mi lặng thầm một tình yêu
Hiện tại, hai con nhỏ của chị Hà đành gửi cho ông bà ngoại chăm sóc. Chị cũng xin nghỉ dạy ở trường mầm non từ tháng 4/2022.
“Sau phẫu thuật, mọi sinh hoạt của anh Bút đều phải có tôi hỗ trợ. Mỗi ngày, tôi phải nấu cơm, dìu anh ấy tập đi, rửa vết thương, đưa anh vào viện tái khám. Có những đêm anh đau đến bật khóc, tôi phải thức xoa cho anh”, chị Hà chia sẻ.
Do không có tiền tích góp nên ngay khi anh Bút phát bệnh, chị Hà phải vay mượn đủ chỗ. Họ hàng, bạn bè của cả hai cũng giúp đỡ, kêu gọi mọi người hỗ trợ. Thế nhưng, chẳng ai giúp mãi được, vợ chồng chị phải tìm cách mưu sinh.
Bên cạnh đó, anh Bút luôn lo lắng mai này không biết làm gì để nuôi vợ con. Thấy chồng buồn bã, chị Hà cố gắng tìm việc phù hợp để làm.
Trong một lần lên mạng, chị Hà xem được các video dạy làm nơ, cột tóc, hoa… thủ công của cô giáo Nhàn. Chị liền liên hệ, đăng ký học nghề.
Khi biết hoàn cảnh của chị Hà, cô giáo Nhàn không thu tiền học phí, tận tình truyền nghề.
“Lúc đầu, vợ chồng tôi làm nơ trong phòng bệnh vào buổi trưa và tối để tránh bị nhắc nhở. Chúng tôi dự định làm nơ cột tóc tặng cho con gái ở quê. Sau khi làm xong, các điều dưỡng đi ngang và thấy món đồ chúng tôi làm. Các bác ấy không khiển trách mà còn khen đẹp, kêu làm bán cho họ mỗi người một cái”, chị Hà kể.
Được các bác sĩ, điều dưỡng thương yêu, tạo điều kiện, vợ chồng chị Hà không phải làm lén lút nữa. Nhiều người đang điều trị ở bệnh viện cũng thấy thương, mua hàng ủng hộ.
Hiện tại, sản phẩm thủ công của vợ chồng chị Hà được nhiều bạn bè, người quen yêu thích, đặt hàng liên tục. Sau khi ra điều trị ngoại trú, cả hai thường làm thêm công việc này ở phòng trọ.
Đơn đặt hàng cứ tăng dần, chị Hà mượn thêm một nữ bệnh nhân ung thư vú ở chung xóm trọ cùng làm.
Mỗi ngày, anh Bút cắt vải, đóng hàng, còn chị Hà dán keo, định hình… sản phẩm. Được làm việc, anh Bút thấy thoải mái, vui vẻ và quên hết các cơn đau.
Do các sản phẩm làm bằng tay nên cả hai chỉ làm được khoảng 5 cái trong một ngày. Giá bán dao động từ 40.000 – 90.000 đồng/sản phẩm.
Thu nhập từ công việc này cũng đủ tiền ăn, trả tiền thuê trọ cho vợ chồng chị Hà. Cả hai dự định sau khi về quê sẽ tập trung phát triển cách làm nơ, hoa… bằng thủ công.
Ban đầu, cả hai làm các loại phụ kiện tóc, kẹp nơ, dây buộc tóc… Gần đây, chị Hà bắt đầu làm thêm các loại hoa bằng vải.
Cúc họa mi là loại hoa đầu tiên mà chị Hà chọn làm. Vợ chồng chị có nhiều kỷ niệm với cúc họa mi. Ngoài ra, chị Hà cực kỳ thích vẻ đẹp cũng như ý nghĩa của cúc họa mi.
Chị Hà kể: “Đúng ngày 1/10, tôi biết đã vào mùa cúc họa mi nên nói với chồng: “Em làm thử một bộ cúc họa mi bằng vải nha”. Anh đồng ý và phụ tôi cắt vải làm cánh hoa. Sau khi sản phẩm hoàn thành, anh bảo đẹp nên tôi vui lắm. Tôi sẽ tìm tòi làm thêm nhiều loại hoa hơn nữa”.
Hạnh phúc, chị Hà đăng tải một số hình ảnh của cúc họa mi bằng vải lên mạng xã hội kèm dòng tâm sự đầy cảm động.
“Ít ai biết rằng cúc họa mi chỉ tươi tắn khi có ánh mặt trời, vào lúc màn đêm buông xuống, cánh hoa cụp lại trông rất buồn bã, cô đơn. Vì vậy, ý nghĩa của hoa cúc họa mi trong tình yêu đó là sự yêu thương thầm lặng, vui buồn sẽ phụ thuộc vào người kia”, chị Hà viết.
Nói về những dòng tâm tình này, chị Hà không kìm được nước mắt. Chị nhớ từ thời sinh viên đã có khá nhiều kỷ niệm với cúc họa mi tại Hà Nội.
Chị thường kể cho anh Bút nghe chuyện về cúc họa mi. Dù anh không thích các loại hoa nhưng chị cứ nhắc đến mãi nên anh cũng bắt đầu thích cúc họa mi.
Sau khi kết hôn và có hai con nhỏ, anh Bút từng hứa sẽ chở vợ con ra Hà Nội chụp bộ ảnh với cúc họa mi. Thế nhưng, lời hứa ấy vẫn chưa thể thành hiện thực thì anh Bút đã mất đi chân phải.
Chị Hà nghẹn lời: “Mỗi lần nhắc đến cúc họa mi thì chồng tôi lại buồn. Vì vậy, tôi làm ra bộ cúc họa mi bằng vải để xem như cả nhà đã đi chụp ảnh rồi. Năm nay là kỷ niệm 5 năm ngày cưới của chúng tôi. Cúc họa mi bằng vải sẽ không bao giờ tàn như tình yêu lặng thầm của tôi dành cho anh”.
" alt=""/>Phát hiện biệt tài sau biến cố lớn, vợ chồng làm việc tối ngày phục vụ khách