Truyện Phù Sinh Nhược Mộng
[Giải trí] 时间:2025-02-09 11:49:40 来源:NEWS 作者:Ngoại Hạng Anh 点击:111次
Minh nguyệt kỉ thì hữu,ệnPhùSinhNhượcMộlịch thi đấu vô địch quốc gia bất tri thiên thượng cung khuyết, kim tịch thị hà niên? (2)
Bên tai, là tiếng côn trùng thưa thớt kêu vang, vừa mở mắt, đầy trời ánhsao phản chiếu trong đáy mắt, Tử Thanh theo bản năng sờ tìm chiếc máyảnh trên cổ: “A! Máy ảnh của mình đâu?!”
Không nhìn không biết, vừa nhìn lại liền bị dọa nhảy dựng!
“Quần áo của mình đâu?!” Tử Thanh không khỏi kêu to một tiếng.
“Không phải công tử đang mặc y phục đó thôi.” Thoáng truyền tới một thanh âm khàn khàn, lại dọa Tử Thanh kinh hãi.
“Tôi…tôi nói là quần áo vốn mặc cơ!” Quay đầu nhìn lão ẩu (3) dưới ánh trăngsáng, nhất thời ngẩn người, lại quay đầu nhìn xem bốn phía – dưới ánhtrăng, nơi này cỏ mọc đầy, cây cối um tùm, cô linh một gian nhà nhỏ bằng trúc, làm cho Tử Thanh không khỏi nhớ tới chỗ ở của mấy vị ẩn sĩ thờicổ đại.
Lão ẩu cao thấp đánh giá cô một phen: “Công tử nói mê sảng sao? Một thân yphục này, lão thân thấy công tử mặc thực vừa người, sao có thể khôngphải là y phục của công tử?”
“Tôi…tôi…” Thoáng lấy lại bình tĩnh, Tử Thanh cẩn thận liếc mắt đánh giá quần áotrên người mình – bạch bào ngọc đái, hạc văn lãng ảnh (4), còn trên chân nay đã là một đôi hài thư sinh bạch sắc. Giơ tay sờ lên đầu vốn phảiđầy tóc dài, nhưng giờ đâu còn nữa! Từng sợi đều đã bị chải vuốt lên búi thành một khối, bao trong một mảnh khăn.
A! Người cổ đại!
Lão ẩu tiến lại gần, đột nhiên cười mở lời: “Ta biết hiện tại công tử khẳng định thực kinh ngạc, nhưng mà, đây cũng là số mệnh, là con đường mànhân sinh này ngươi tất phải đi.”
“Tôi muốn trở về…”
“Về đâu?”
“Về thời hiện đại!”
“Nơi này mới chính là ngươi chân thật, cái người kia chỉ là ảo ảnh trong mộng mà thôi.”
“Không có khả năng…”
“Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe qua cố sự ‘Trang Sinh mộng điệp’ sao?”
“Nhưng mà…tôi còn rất nhiều việc chưa hoàn thành, nếu không thấy tôi, khẳng định các cô ấy sẽ rất lo lắng!”
“Các nàng sẽ lo lắng cho ngươi sao?”
Tử Thanh nhất thời nghẹn lời, có đôi khi ngay cả cô cũng không biết, những người đó thích là bề ngoài của cô, hay chính là bản thân con người cô?
“Cơ duyên chưa tới, ngươi không thể quay về. Công tử, ký lai chi, tắc anchi (5), nói không chừng ngày sau ngươi còn không muốn trở về nữa ấychứ.” Lão ẩu cười thần bí, đầy mặt đều là nụ cười hiền lành ấm áp.
“Nơi này không có internet, không máy bay, không điện, không có hệ thốngcung cấp nước uống, không có năng lượng mặt trời…Một khắc tôi cũng không muốn ở lại!”
“Nhưng nơi này có số mệnh của ngươi.” Còn nghiêm túc nhìn gương mặt cô, nói:“Ngươi không muốn một lần cố hết sức thay đổi số mệnh cô độc của mìnhsao?”
Tử Thanh cười khổ, có chút thê lương, giang rộng hai tay: “Cho dù mặc thếnày, chung quy tôi vẫn là một người con gái, yêu người nào, cuối cùngcũng phải buông tay, cần gì phải một lần lại một lần thương tâm?”
“Ngươi không dốc toàn lực, sao có thể biết được kết quả?”
“Thời hiện đại đều không chấp nhận được tình yêu của tôi, huống chi nơi này là…” Cổ đại phong kiến, làm sao dung thứ?
“Vậy chúng ta đánh cuộc, nếu thời điểm lần sau chúng ta gặp lại mà ngươi vẫn nghĩ như vậy, ta sẽ lập tức đưa ngươi trở về.”
“Được…từ từ, lần sau gặp mặt là lúc nào?”
“Là lúc hữu duyên…a a.” Nói xong, lão ẩu xoay ngươi sang chỗ khác, thì thào lẩm bẩm: “Lãng lãng quân tử, thanh thanh ngã tâm (6), đi thôi, ĐạiĐường có một đoạn truyền kỳ thuộc về ngươi!”
Bên tai, là tiếng côn trùng thưa thớt kêu vang, vừa mở mắt, đầy trời ánhsao phản chiếu trong đáy mắt, Tử Thanh theo bản năng sờ tìm chiếc máyảnh trên cổ: “A! Máy ảnh của mình đâu?!”
Không nhìn không biết, vừa nhìn lại liền bị dọa nhảy dựng!
“Quần áo của mình đâu?!” Tử Thanh không khỏi kêu to một tiếng.
“Không phải công tử đang mặc y phục đó thôi.” Thoáng truyền tới một thanh âm khàn khàn, lại dọa Tử Thanh kinh hãi.
“Tôi…tôi nói là quần áo vốn mặc cơ!” Quay đầu nhìn lão ẩu (3) dưới ánh trăngsáng, nhất thời ngẩn người, lại quay đầu nhìn xem bốn phía – dưới ánhtrăng, nơi này cỏ mọc đầy, cây cối um tùm, cô linh một gian nhà nhỏ bằng trúc, làm cho Tử Thanh không khỏi nhớ tới chỗ ở của mấy vị ẩn sĩ thờicổ đại.
Lão ẩu cao thấp đánh giá cô một phen: “Công tử nói mê sảng sao? Một thân yphục này, lão thân thấy công tử mặc thực vừa người, sao có thể khôngphải là y phục của công tử?”
“Tôi…tôi…” Thoáng lấy lại bình tĩnh, Tử Thanh cẩn thận liếc mắt đánh giá quần áotrên người mình – bạch bào ngọc đái, hạc văn lãng ảnh (4), còn trên chân nay đã là một đôi hài thư sinh bạch sắc. Giơ tay sờ lên đầu vốn phảiđầy tóc dài, nhưng giờ đâu còn nữa! Từng sợi đều đã bị chải vuốt lên búi thành một khối, bao trong một mảnh khăn.
A! Người cổ đại!
Lão ẩu tiến lại gần, đột nhiên cười mở lời: “Ta biết hiện tại công tử khẳng định thực kinh ngạc, nhưng mà, đây cũng là số mệnh, là con đường mànhân sinh này ngươi tất phải đi.”
“Tôi muốn trở về…”
“Về đâu?”
“Về thời hiện đại!”
“Nơi này mới chính là ngươi chân thật, cái người kia chỉ là ảo ảnh trong mộng mà thôi.”
“Không có khả năng…”
“Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe qua cố sự ‘Trang Sinh mộng điệp’ sao?”
“Nhưng mà…tôi còn rất nhiều việc chưa hoàn thành, nếu không thấy tôi, khẳng định các cô ấy sẽ rất lo lắng!”
“Các nàng sẽ lo lắng cho ngươi sao?”
Tử Thanh nhất thời nghẹn lời, có đôi khi ngay cả cô cũng không biết, những người đó thích là bề ngoài của cô, hay chính là bản thân con người cô?
“Cơ duyên chưa tới, ngươi không thể quay về. Công tử, ký lai chi, tắc anchi (5), nói không chừng ngày sau ngươi còn không muốn trở về nữa ấychứ.” Lão ẩu cười thần bí, đầy mặt đều là nụ cười hiền lành ấm áp.
“Nơi này không có internet, không máy bay, không điện, không có hệ thốngcung cấp nước uống, không có năng lượng mặt trời…Một khắc tôi cũng không muốn ở lại!”
“Nhưng nơi này có số mệnh của ngươi.” Còn nghiêm túc nhìn gương mặt cô, nói:“Ngươi không muốn một lần cố hết sức thay đổi số mệnh cô độc của mìnhsao?”
Tử Thanh cười khổ, có chút thê lương, giang rộng hai tay: “Cho dù mặc thếnày, chung quy tôi vẫn là một người con gái, yêu người nào, cuối cùngcũng phải buông tay, cần gì phải một lần lại một lần thương tâm?”
“Ngươi không dốc toàn lực, sao có thể biết được kết quả?”
“Thời hiện đại đều không chấp nhận được tình yêu của tôi, huống chi nơi này là…” Cổ đại phong kiến, làm sao dung thứ?
“Vậy chúng ta đánh cuộc, nếu thời điểm lần sau chúng ta gặp lại mà ngươi vẫn nghĩ như vậy, ta sẽ lập tức đưa ngươi trở về.”
“Được…từ từ, lần sau gặp mặt là lúc nào?”
“Là lúc hữu duyên…a a.” Nói xong, lão ẩu xoay ngươi sang chỗ khác, thì thào lẩm bẩm: “Lãng lãng quân tử, thanh thanh ngã tâm (6), đi thôi, ĐạiĐường có một đoạn truyền kỳ thuộc về ngươi!”
(责任编辑:Ngoại Hạng Anh)
Nhận định, soi kèo Pachuca vs Club Leon, 09h00 ngày 6/2: Đánh chiếm ngôi đầuNhận định, soi kèo Mohun Bagan Super Giant vs Punjab, 21h00 ngày 5/2: Niềm vui đứt đoạn
相关内容
- Nhận định, soi kèo PSM Makassar vs Thanh Hóa, 19h30 ngày 5/2: Ưu thế thể lực
- Giáo sư khuyên sinh viên vừa tốt nghiệp ăn bám bố mẹ không vội đi làm
- Vợ mới đòi ly hôn vì tôi qua đêm ở nhà vợ cũ
- Tết sống chậm, đóng cửa để chăm sóc tâm hồn
- Nhận định, soi kèo Atalanta vs Bologna, 3h00 ngày 5/2: Không dễ cho chủ nhà
- Sinh 13 con, người mẹ được trao món quà đặc biệt
- ‘Sắc Xuân hội ngộ’ tại Hội hoa Xuân Phú Mỹ Hưng
- Sàng lọc, điều trị sớm bệnh thận mạn: Giải pháp cho bệnh nhân và nguồn lực y tế
- Soi kèo góc Perth Glory vs Central Coast Mariners, 17h45 ngày 7/2: Chủ nhà lép vế
- Hậu Giang tổ chức Tuần lễ Chuyển đổi số và khởi nghiệp đổi mới sáng tạo
- Trao kỷ lục cho người sáng tạo nhiều loại cờ trò chơi trí tuệ nhất
- Danh sách độc giả trúng thưởng tại Tech Awards 2023
- Soi kèo phạt góc Wellington Phoenix vs Brisbane Roar, 11h00 ngày 6/2: Đội khách lép vế
- Gabriel Jesus rời Man City vì Guardiola
精彩推荐
- Nhận định, soi kèo Al Hilal vs Persepolis, 01h00 ngày 5/2: Bệ phóng sân nhà
- Đàn ông hạnh phúc hơn trong mối tình 'chị ơi, anh yêu em'
- Cô gái một chân truyền cảm hứng cho hàng triệu người khuyết tật ở Trung Quốc
- Cô gái xinh đẹp trải lòng chuyện bị dọa tung clip nóng
- Nhận định, soi kèo PSM Makassar vs Thanh Hóa, 19h30 ngày 5/2: Ưu thế thể lực
- Anh trai say hi bị phản ứng khi bản đồ VN thiếu quần đảo Trường Sa, Hoàng Sa
热门点击