Chỉ thiếu một chút,ệnHuyềnHọcĐạiSưLạiĐangNỗLựthể thao bóng đá liền có thể rời khỏi nơi này.
Thế nhưng ngay trước mặt cậu, Thất Tinh Lôi Hỏa ầm ầm nổ tung, lửa lớn nháy mắt lan tràn
Đá vụn bắn tung tóe, giống như mưa rơi xuống đầu, những ngọn lửa nhảy nhót xen lẫn với sóng khí nóng rực, như muốn đem cả bầu trời nhuộm thành một mảnh minh diễm đỏ rực rỡ.
Thế giới xung quanh vặn vẹo, xoay tròn, sụp đổ, tựa như một ngày ác mộng.
Ngày đó, cũng đã từng có người ở trong biển lửa như vậy khàn giọng gào thét với cậu
- -------" Tên ác ma nhà ngươi, ta xem cuối cùng ngươi sẽ chết như thế nào!"
Thì ra, ta là chết như thế này sao?
Nóng như trong thế giới luyện ngục, trong đầu Lâm Tuyết Khoáng xoẹt qua một ý niệm: "Thật quá buồn cười".
Cậu nhớ tới thời điểm bản thân còn nhỏ, cha mẹ ân ái, gia cảnh giàu có, nhưng bởi vì mẹ mắc bệnh nan y, hết thảy hạnh phúc ầm ầm sụp đổ, cha cho dù đã hao hết tiền tiết kiệm, thiếu nợ một khoản tiền lớn, cũng không thể giữ lại sinh mệnh cho mẹ.
Khi mẹ qua đời, cha vô cùng đau đớn, đổ bệnh nặng trong nhiều ngày, nhưng ông vẫn từ trong thống khổ dần dần hồi phục sức khỏe – bởi vì ông vẫn muốn nuôi dạy con trai mình trưởng thành.
Hai cha con ước định phải sống thật tốt để mẹ có thể yên tâm. Cha nỗ lực kiếm tiền, trả hết nợ, còn cậu chăm chỉ học tập, thời điểm cuối kỳ lấy bằng khen của mình về dán ở nhà.
Nhưng ngay khi nỗi đau dần dần được xoa dịu bởi những đợt pháo hoa đỏ rực, cha vì kiếm được một khoản tiền liền ra ngoài mua cho cậu một món quà như là phần thưởng khi cậu nhận được bằng khen, trên đường về nhà lại vì tai nạn xe cộ mà chết.
Cậu trở thành cô nhi.
Có một khoản thời gian cậu bị thân thích coi như quả bóng mà đẩy tới đẩy lui, sau đấy Lâm Tuyết Khoáng được sư phụ nhận vào đạo quán, bắt đầu học pháp thuật huyền môn, phong thủy thông linh, đồng thời cũng có thể ở lại trường tiếp tục học tập.
Cậu biết cơ hội này đến không dễ dàng nên thực sự nỗ lực, lý tưởng lớn nhất của cậu là thi đậu vào đại học mà cha từng giảng dạy, đồng thời trợ giúp sư phụ đem môn phái dương quang đại phát.
Thế nhưng sư phụ trong một lần trừ tà mất tung tích, đêm trước thi đại học, cậu biết được cái chết của cha có điểm kỳ quái, rất có thể liên quan đến một tổ chức bất hợp pháp, vì thế cậu được hiệp hội huyền học an bài đến tổ chức đấy nằm vùng.
Bốn năm.
Khoảng thời gian này đủ để thay đổi tất cả các thói quen của một người, cậu biểu hiện như một thành viên của tổ chức. Có người ngưỡng mộ cậu, có người đố kỵ cậu, có người tin tưởng cậu, cũng có người hận cậu đến ngứa răng ngứa lợi.
Thậm chí ngẫu nhiên ở thời khắc nào đó cậu cảm thấy hoảng hốt, thật sự cho rằng bản thân chính là một phần tử nơi này, ảo giác nơi này chính là chốn cuối cùng để trở về.
Thẳng đến khi mệnh lệnh phối hợp hành động được ban hành, tổ chức lớn như vậy bị bọn họ trong ứng ngoại hợp liên tục nhổ tận gốc, trước khi đi, cậu dựa theo phân phó cấp trên phóng một ngọn lửa, bức bách tất cả những người trốn tránh, ngoan cố chống lại nộp vũ khí hiện thân.
Khi đó lửa cháy giống như hôm nay, ánh lửa ngút trời, nhưng cậu lại cảm thấy toàn bộ thế giới này thật tối và lạnh.
Có người hoan hô vì chiến thắng, có người vì thất bại mà chửi rủa, thật giống như những ác linh nhảy múa trong địa ngục, mà cậu là một trong những ác linh đấy.
Tay cậu đầy máu tươi, trong lòng tràn đầy bụi sương, nhưng cậu không có chỗ để nói cũng không có đường thối lui.
Lâm Tuyết Khoáng không thích nhớ lại chuyện cũ, nhưng đại khái là vì sinh mệnh sắp chấm dứt, cảnh tượng tương tự trong quá khứ như nước lũ diệt đỉnh mà đến.
Cậu đã từng nghĩ rằng tất cả đã kết thúc, chôn vùi mọi thứ cùng với quá khứ, và cậu có thể trở lại cuộc sống bình thường, có một ngôi nhà nhỏ làm chốn để trở về.
Vì thế, cậu cùng Tạ Văn Uyên ở bên nhau.
Cuối cùng, kết quả chỉ là một bước nữa chứng thực với cậu rằng tất cả đều là hy vọng xa vời.
Tất cả thống khổ đều đã khắc sâu dấu vết lên trên linh hồn, cậu thích độc lai độc vãng, đối với quá khứ luôn luôn phải nói năng thận trọng, cảnh giác và phong bế nội tâm của cậu sớm đã vượt qua người bình thường, nhưng Tạ Văn Uyên là một người có dục vọng chiếm hữu và khống chế rất mạnh, lại đặc biệt cố chấp với đoạn tình cảm này.
Hai người tính cách không hợp nhau, một năm 365 ngày có thể cãi nhau 730 lần, nhân lúc thanh tĩnh được hai ngày, cậu ra đề nghị chia tay, Tạ Văn Uyên tên khốn này bề ngoài đáp ứng rất tốt, xoay người lại thừa dịp cậu bị thương hôn mê đem cậu mang về nhà nhốt lại.
Không chỉ giám sát cậu một tấc cũng không rời, bên ngoài còn thiết lập trận pháp trùng trùng điệp điệp, chính là vì ngăn cậu rời đi.
Hôm nay thật vất vả mới tóm được một cơ hội Tạ Văn Uyên ra ngoài, Lâm Tuyết Khoáng liền xông vào mấy trận kiểm soát, mắt thấy có thể lấy lại tự do, ai ngờ gặp phải trận cuối cùng, là Tạ Văn Uyên dùng pháp khí Thất Tinh Lôi Hỏa Ấn của hắn thiết lập tuyệt mệnh trận.
Pháp trận tương liên với tính mạng của Tạ Văn Uyên, chỉ khi Tạ Văn Uyên chết, pháp trận mới có thể phá.
Nói cách khác, pháp trận vỡ, hắn sẽ chết.
Lâm Tuyết Khoáng biết, Tạ Văn Uyên đang đánh cược.
Đánh cược Lâm Tuyết Khoáng có thể chạy hay không,
Đánh cược nếu cậu chạy trốn, có hay không sẽ thật sự phá vỡ đại môn,
Cũng đánh cược nếu cậu đã đi đến bước này, rốt cuộc sẽ cho rằng tự do quan trọng hơn, hay là mạng của Tạ Văn Uyên quan trọng hơn.
Cậu kết đạo ấn đánh về phía mắt trận, nguyên bản chỉ là muốn không nặng không nhẹ thử một lần, ai ngờ lại làm pháp khí áp trận Thất Tinh Lôi Hỏa Ấn nổ tung, dẫn đến trận đại hỏa này.
Cha mẹ, ân sư, bạn bè thân thiết, người yêu, kẻ thù,... từng gương mặt từ trong đầu cậu hiện lên, có người từng yêu cậu, có người hận cậu, mà hiện giờ, yêu cùng hận đều đã rời xa, cậu dùng cả đời để truy đuổi cùng níu giữ, nhưng hết thảy chung quy vẫn là phù quang mộng ảnh, hải thị thần lâu.
Nhưng....
Nhưng mặc dù vậy, cậu chưa từng nghĩ đến muốn chết!
Cái mạng này, là cha mẹ tặng cho cậu, là cậu dưới hiểm cảnh vô số lần cắn chặt răng giành trở về, kẻ thù liều mạng giết cậu, nhưng như lại có rất nhiều người không quản sống chết đổi mạng cho cậu.
Chỉ khi còn sống, mới không cô phụ công sức của bọn họ, ta phải sống. Lâm Tuyết Khoáng nghĩ
Số phận càng muốn ta từ bỏ, ta càng không thể chấp nhận thua cuộc.
Ngã xuống thật dễ dàng, nhưng đứng lên rất khó. Cậu kịch liệt thở dốc, từng chút, từng chút một nâng đầu gối, thẳng thắt lưng, ngẩng đầu lên.
Một đạo pháp lực ngưng kết thành quang nhận hiện lên trong tay cậu, giống như một chùm ánh trăng kiêu ngạo.
Đối mặt với liệt hỏa ngập trời, cậu giơ tay lên, dốc toàn lực vung về phía trước-----
Sau đó, hết thảy nguy hiểm trước mắt giống như ảo giác trong nháy mắt tán loạn, theo gió đêm cùng tuyết bay đi.
Hồ Quang Hiếu tập trung vào lĩnh vực kinh doanh bất động sản thời gian qua.
- Nhiều nghệ sĩ ồ ạt làm liveshow, MV để hâm nóng tên tuổi và đánh dấu sự nghiệp. Anh hát cũng gần 10 năm nhưng đến giờ vẫn chưa có sản phẩm đủ hoành tráng để khẳng định tên tuổi, vì sao vậy?
Thời điểm này thị trường nghệ thuật đang bão hòa. Nghệ sĩ làm sản phẩm phải mất cả vài trăm đến vài tỷ, trong khi chẳng thu lợi được nhiều. Nếu thành công còn có thể vớt vát chút danh tiếng, còn nếu không được đón nhận số tiền đó xem như đổ sông đổ biển.
Đổi lại nếu trong kinh doanh, tôi bỏ một số tiền nhất định. Cho dù là lỗ lãi thì ít ra mình vẫn còn nắm được tài sản trong tay, có thể tái đầu tư và thậm chí đúng thời điểm có thể tăng gấp vài lần.
Nhiều bạn trẻ chỉ mới vào nghề được 1-2 năm đã chi vài tỷ cho sản phẩm nghệ thuật. Thứ nhất vì các bạn giàu, điều kiện gia đình các bạn cho phép các bạn thoải mái làm nghề. Thứ hai các bạn có tuổi trẻ để có thể bay nhảy, khám phá. Còn với tôi không thể đặt cược hết vào một ván bài như thế. Sau lưng tôi còn có gia đình, người thân, trong khi bản thân công việc nghệ thuật cũng không phải là ổn định. Đó là lý do tôi luôn bị chê “nhạt nhòa”, dù thâm niên và số lượng bài hit đã hơn rất nhiều người.
- Hồ Quang hiếu vẫn là tên tuổi hút khán giả trong showbiz, đặc biệt ở thị trường tỉnh minh chứng anh thuộc top ca sĩ đứng đầu với cát-xê rất cao. Những suy nghĩ này của anh nghe có vẻ bi quan?
Tôi quan niệm nghệ thuật là sự phũ phàng, không riêng gì mình mà bất cứ ai cũng thế. Cho dù bạn là danh ca hay ca sĩ giải trí hàng đầu rồi cũng sẽ trở về con số 0 sau những năm tháng huy hoàng. Quan niệm đó khiến tôi phải đủ tỉnh táo trong quá trình làm nghề. Khi bản thân trông đợi quá nhiều vào một điều gì đó, nhưng lại không đạt được rất dễ bị ảnh hưởng đến tâm lý dẫn đến chai sạn cảm xúc.
Mặt khác, tôi cũng không phải người quá tham vọng. Có được vị trí hiện tại, tất cả với tôi mà nói đã đủ đầy. Cát-xê một ngày hát của tôi đã bằng mấy tháng lương của người làm việc bình thường. Như thế tôi còn cầu mong gì hơn nữa.
Tôi bao giờ cũng trong tâm thế sẵn sàng nghĩ đến ngày mình giải nghệ. Có thể hôm nay ngồi đây, qua ngày mai mọi người không còn thấy tôi nữa thì sao? Mọi chuyện đều không ai đoán được. Kể cả trường hợp xấu nhất là khán giả, người hâm mộ có quay lưng, tôi cũng không hờn trách vì cả tuổi thanh xuân, họ đã gắn liền với những kỷ niệm của mình.
Ở tuổi 32, Hồ Quang Hiếu thừa nhận không mấy mặn mà với sự hào nhoáng của showbiz, anh muốn xây dựng một cuộc sống gia đình ổn định hơn.
- Hồ Quang Hiếu luôn kín tiếng khi đối mặt với dư luận và scandal. Một nghệ sĩ làm được điều này hoặc là phải cực kỳ bản lĩnh hoặc không đủ can đảm để đối mặt. Anh thuộc trường hợp nào?
Tôi không quan tâm nhiều đến showbiz ngoài kia. Cuộc sống mỗi người tự bản thân họ biết, tôi không cần sự đánh giá hay phán xét của bất cứ ai. Tôi cũng không giao du với nhiều người trong giới nghệ thuật. Có thể đối với nhiều người, sống trong sự hào nhoáng là hạnh phúc. Còn với tôi có thể không nhận được nhiều sự chú ý nhưng vui với niềm vui của mình.
Hiện tại tôi đang rất hài lòng với lối sống do mình tạo ra. 80% là hài lòng về cuộc sống và niềm vui của mình. Còn 20% tôi cho mình vẫn chưa đạt được cần thời gian để hoàn thiện.
- Hoạt động showbiz nhưng không chơi nhiều với giới nghệ sĩ. Vì sao anh lại chọn cách tự cô lập mình như thế?
Tôi chơi với nhiều người bạn, tất cả họ đều làm ngoài lĩnh vực nghệ thuật. Cuối tuần tụ họp, có thể ngồi ăn uống, nghe họ nói những câu chuyện nghề nghiệp của họ. Dù có thể tôi chẳng hiểu gì nhưng ít ra cũng cảm thấy thoải mái, không nặng nề đầu óc phải suy tính xem người ta có thật lòng không thế này, thế nọ.
Tôi rất sợ cảm giác khi ngồi chung với những người bạn trong ngành nghệ thuật. Vừa có thể bá cổ vui vẻ tâm sự, còn khi quay lưng đi lại tụm lại nói xấu, lời ra tiếng vào đồng nghiệp. Bản thân tôi tìm đến nghệ thuật để thỏa đam mê. Tôi đã quá may mắn khi hơn nhiều người. Đó là lý do tôi nghĩ mình biết đủ và sống không đụng chạm, thị phi cũng là một cách biểu hiện văn hóa của mình trong nghề nghiệp.
Tôi muốn 20-30 năm sau, có thể Hồ Quang Hiếu không còn hoạt động hoặc không còn nhiều người biết. Nhưng chí ít, tôi cũng có thể vui vẻ đón nhận những niềm vui từ sự tôn trọng của mọi người.
Sau Bảo Anh tôi vẫn chưa yêu ai
Chuyện tình Bảo Anh và Hồ Quang Hiếu dù đã kết thúc hơn một năm vẫn là đề tài khiến dư luận bàn tán xôn xao.
- Hơn một năm kể từ thời điểm chia tay Bảo Anh, chuyện tình giữa anh và cô ấy vẫn luôn được nhắc đến trên khắp các mặt báo và mạng xã hội. Là người trong cuộc, anh nói gì về điều này?
Người làm nghệ thuật kỵ nói về tình yêu trên truyền thông. Đã có nhiều cặp đôi đổ vỡ sau khi công khai, được công chúng quan tâm. Tôi sợ những thông tin tan hợp, hợp tan trên mặt báo. Câu chuyện với Bảo Anh tôi cho là sự nuối tiếc với chính mình và tình cảm của cả hai.
Để lựa chọn đi đến quyết định này, cả hai đã buồn và tổn thương rất nhiều. Tôi lẫn Bảo Anh đều xác định duyên chúng tôi chỉ đi đến đó, cả hai sau đó phải bước tiếp và không có nhau. Đổi lại, giờ đây chúng tôi có thêm một người tri kỷ. Tôi nghĩ đó cũng là một kết cục đẹp và may mắn cho mối quan hệ cả hai.
- Nhiều người vẫn bảo từ bạn chuyển sang yêu thì dễ, nhưng từ yêu chuyển làm bạn rất khó. Việc cả hai tuyên bố làm bạn nhưng sau đó vẫn xuất hiện bên nhau phải chăng vẫn còn vương vấn?
Tôi không nghĩ như vậy. Ít nhất với Hồ Quang Hiếu và Bảo Anh, chúng tôi không đặt nặng vấn đề hay phải đắn đo suy nghĩ trong các mối quan hệ. Nếu bản thân mình xác định đối phương là bạn sẽ là bạn, còn yêu là yêu. Tất cả là do cảm xúc và quyết tâm của mỗi người.
Bây giờ, tôi với Bảo Anh chỉ như hai người bạn. Mà đã là bạn bè, việc đi ăn với nhau, du lịch cùng nhau và chụp đôi ba tấm ảnh chung không phải là vấn đề gì to tát cả. Những lúc tôi buồn, tôi tìm Bảo Anh tâm sự. Đổi lại, những lúc công việc gặp trục trặc, chính Bảo Anh cũng chủ động liên hệ, cả hai hẹn một chỗ nào đó và ngồi lê la tám chuyện. Tôi nghĩ bên cạnh những người bạn trai thân thiết, tôi khó tìm một người người hiểu và hợp với mình như Bảo Anh.
Sau các chuyện tình đổ vỡ, hiện Hồ Quang Hiếu dành thời gian cho công việc và gia đình. Anh cho biết chưa nghĩ đến chuyện có người yêu mới.
- Đàn ông hay thích tìm niềm vui mới và có cho mình những cô gái bên cạnh là cách họ hay lựa. Còn anh, từ sau mối tình với Bảo Anh có vẻ vẫn một mình. Anh chưa quên được bóng hình cũ hay bởi vì điều gì khác?
Khi yêu bất cứ ai cũng đặt kỳ vọng, tôi cũng vậy, từng vẽ ra viễn cảnh hạnh phúc. Nhưng tới đoạn đường này, nó không còn đẹp nữa mình phải chấp nhận. Tôi tự nhủ lòng phải sống thực tế hơn.
Sau Bảo Anh tôi vẫn chưa yêu ai. Có thể nói những đau buồn, hụt hẫng từ mối tình được mình đặt rất nhiều kỳ vọng nhưng đến cuối cùng lại phải rẽ hướng. Tôi nghĩ mình sẽ còn mất một khoảng thời gian để có thể tìm kiếm sự cân bằng.
Nói thế không có nghĩa những ngày qua tôi sống trong đau khổ. Độc thân cũng có những cái vui của độc thân. Tôi cũng không ít lần suy nghĩ, một mình đôi khi còn chưa hiểu nổi mình cần gì và muốn gì, huống chi là hai người. Chúng ta nên chọn một ai đó có thể chấp nhận được bản chất con người thật của mình mới đồng hành lâu dài được. Bởi vì dù có cố gắng thay đổi bản thân đến mấy bản chất vẫn không thay đổi được.
Hiện tại, tôi muốn 'relax' lại bản thân và cố gắng xài quỹ thời gian độc thân và sẽ hiện thực hóa những ước mơ của mình.
- Những mối tình đi qua dù buồn hay vui cũng cho mình những kinh nghiệm. Anh từng trải qua nhiều cuộc tình vậy nên tôi đang tò mò muốn biết mối tình sắp tới Hồ Quang Hiếu sẽ chờ đợi hay mong muốn gì ở cô gái mình thương?
Tôi may mắn vì 3 cuộc tình đã trải qua trong đời đều gặp người tốt. Cô gái đầu tiên quen khi còn nghèo, lúc đó tôi còn đi học. Cô gái thứ hai quen lúc mới đi hát và cô gái thứ ba là Bảo Anh. Trong tình yêu, không ai hoàn hảo cả. Qua từng người phụ nữ, mình rút ra cho bản thân nhiều bài học.
Tôi không quan trọng chuyện yêu người trong showbiz hay người bình thường. Quan trọng là cảm xúc và đối phương có muốn cùng mình đi tiếp chặng đường đời hay không. Có thời điểm, tôi nghĩ rằng hay mình không kết hôn nữa, cứ nhờ đến khoa học để có con bằng phương pháp thụ tinh nhân tạo. Tôi muốn có gia đình nhỏ, muốn có con nhưng lại không muốn cưới ai.
Tuấn Chiêu Ảnh, clip: Minh Tuyền
Sau những ồn ào tình duyên, Hồ Quang Hiếu sống với mẹ trong nhà 23 tỷ đồng
– Căn nhà rộng rãi, thoáng đãng trị giá 23 tỷ đồng là thành quả Hồ Quang Hiếu có được sau nhiều năm miệt mài với nghệ thuật và thử sức kinh doanh. Anh cho thiết kế không gian bao quanh với nhiều cây xanh, gió và ánh sáng.
评论专区