Thể thao

Cuốn sách giúp người đọc tận hưởng cuộc sống trọn vẹn

字号+ 作者:NEWS 来源:Thời sự 2025-03-17 06:26:52 我要评论(0)

Mỗi người khi sinh ra đều mang vác trên vai nhiều kỳ vọng và trách nhiệm.tin nhanh 24 giờtin nhanh 24 giờ、、

Mỗi người khi sinh ra đều mang vác trên vai nhiều kỳ vọng và trách nhiệm. Khi còn nhỏ,ốnsáchgiúpngườiđọctậnhưởngcuộcsốngtrọnvẹtin nhanh 24 giờ ta sống với kỳ vọng của bố mẹ: ngoan ngoãn và học giỏi. Lúc lớn lên được kỳ vọng sẽ trở thành một ai đó. Đến lúc gần đất xa trời mong muốn được lên thiên đàng, mồ yên mả đẹp. Cứ thế, chúng ta mải miết trên hành trình tìm kiếm với những tham vọng không có hồi kết: Có được rồi, lại muốn nhiều hơn nữa.

Thế nhưng, đến một lúc nào đó, giữa những lần thất bại hay thành công, liệu bạn có bao giờ dừng lại và tự hỏi mình là ai, có đang thật sự hạnh phúc, và đây có phải là cuộc sống mà mình mong muốn? Và bởi chúng ta vẫn ăn, vẫn thở, vẫn sinh hoạt, vẫn già đi và vẫn di chuyển ngày một gần hơn về phía nấm mồ, nên có thể ta đã bỏ lỡ cuộc sống.

Osho gọi sự sống ấy là “những cái chết từ từ”, bởi sống không đơn giản chỉ là già đi mà nhất định còn phải trưởng thành.

Khi trưởng thành, bạn trở nên bất tử

Lão hóa là sự già đi của cơ thể dù chúng ta luôn lo sợ và cố gắng trì hoãn nó. Trong khi đó, trưởng thành là sự phát triển của nội tâm, là lúc bạn sống với nhận thức và cảm xúc mãnh liệt trong mọi khoảnh khắc. Nên trong khi lão hóa dẫn dắt con người tiến dần về cái chết thì trưởng thành lại khiến ta bất tử. 

“Bất kỳ con vật nào cũng có thể già đi, nhưng trưởng thành là đặc quyền của con người”, Osho nói. Đặc quyền đó giúp chúng ta vừa có thể thỏa mãn khát vọng của bản thân, lại vừa cải thiện mối quan hệ với mọi người xung quanh cũng như với thế giới bên ngoài. Bên cạnh đó, trưởng thành cho phép chúng ta tận hưởng từng khoảnh khắc của cuộc sống và khi cận kề với cái chết, chúng ta vẫn an nhiên bởi nhận thức được rằng, dù thân xác có tiêu tan thì tinh thần vẫn luôn bất tử.

Osho cho rằng thiên đường hay cõi niết bàn không ở trên cao mà chính là sự hiện hữu ngay trong bản thể của mỗi người. Vì thế, chúng ta nên tận hưởng cuộc sống trọn vẹn trong từng khoảnh khắc bằng cách “biến mọi điều nhỏ bé thành sự chúc tụng”.

Khi ném mình vào guồng quay của cuộc sống, có thể bạn sẽ bị thương. Nhưng không sao cả, bởi cuộc sống có tính biện chứng, và nó tồn tại thông qua sự đối ngẫu: có khổ đau thì có hạnh phúc, có hoàng hôn thì có bình minh. Khi nhận thức được điều này thông qua hành trình tự trải nghiệm, nghĩa là bạn đã trưởng thành: không còn lo lắng về ánh mắt xã hội nhìn mình, về những kỳ vọng không đạt được, những ham muốn bị dồn nén. Bạn chỉ đơn giản là hạnh phúc với những gì bạn có, vui vẻ tận hưởng những niềm vui dù nhỏ bé trong cuộc sống: thưởng thức một tách trà, đắm mình vào một bản nhạc, ngắm nhìn một bông hoa mới nở.

Hãy cứ là chính mình, rồi bạn sẽ trưởng thành

Nếu bạn cho rằng những điều kể trên là dễ dàng để thực hiện thì hẳn bạn đang nhầm lẫn. Vì có thể mới hôm qua đây, bạn vẫn còn bực bội vì bị tắc đường, bạn cảm thấy đau khổ vì thất tình hay không vui khi bỏ lỡ cơ hội thăng tiến. Những người chưa trưởng thành sẽ mải miết trong những khổ đau và thất vọng của được - mất, còn người trưởng thành đi qua những trải nghiệm ấy với nhận thức sắc bén và hiểu biết sâu sắc.

Vì hiểu biết nên họ trân trọng những mối quan hệ đến trong đời. Vì nhận thức rằng những điều không may lẫn tốt đẹp đều sẽ đến và qua đi nên họ sống bình thản với đời. Và cuối cùng, vì trưởng thành nên họ không còn thấy tuổi già đáng sợ nữa. Họ biết cách làm thế nào để biến khủng hoảng tuổi trung niên thành một cú bùng nổ đầy sáng tạo của đời người.

Những tư tưởng của Osho được ghi chép lại trong những cuốn sách cho thấy trí tuệ của bậc đạo sư gây tranh cãi nhất và cũng có sức ảnh hưởng nhất trong lịch sử nhân loại. Osho không đòi hỏi “môn đệ” phải hy sinh bản thân vì Đấng tối cao mà ông nhấn mạnh: hãy là chính mình. “Đừng bao giờ cố gắng trở thành ai khác và như thế, bạn sẽ trưởng thành. Trưởng thành là đón nhận trách nhiệm của việc làm chính mình, bằng mọi giá. Chấp nhận mọi rủi ro để làm chính mình, đó chính là trưởng thành”, ông chia sẻ. “”.

Và nếu một lúc nào đó cảm thấy cuộc sống tẻ nhạt, hay bắt đầu bước vào tuổi trung niên với những lo sợ về tuổi già và cái chết, hãy thử chiêm nghiệm cuốn sách Trưởng thành của Osho để hiểu rằng khi trưởng thành chứ không phải là già đi, “con người biến mất, chỉ còn lại sự hiện hữu; bản thể biến mất, chỉ còn lại sự tĩnh lặng; kiến thức biến mất, chỉ còn lại sự ngây thơ”. Biết đâu, tư tưởng và những phương pháp thiền của Osho sẽ giúp bạn tìm được cách để “bung nở đóa hoa của riêng mình”.

Tú Oanh

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
{keywords}Ngôi nhà đơn độc giữa cánh đồng.

Xe không thể chạy trên bờ ruộng. Chúng tôi cùng bà xuống xe, rảo bước về nhà. Bà đi thật nhanh và bỏ chúng tôi khá xa. Còn cách nhà chừng hơn 100m, 2 đứa trẻ từ trong chạy nhanh ra ôm lấy bà rồi ba bà cháu nắm tay nhau vào nhà.

Chúng tôi mò mẫm từng bước đi, khá lâu mới đến. Trước mắt chúng tôi, ngôi nhà cấp 4 khoảng 20m2 xuống cấp nặng. Bên cạnh, một ngôi nhà khác cũng rộng chừng ấy mới hơn với tấm biển nhà tình thương do một đơn vị may mặc tài trợ.

Chúng tôi vào nhà cũ. Một phụ nữ với gương mặt thất thần bước ra. Chị cao dong dỏng. Giọng nói thánh thót nhưng rất cục mịch. Quần áo chị mặc cũ kỹ bó gọn tấm thân gầy guộc. Chị nhìn chúng tôi, không nói.

'Nó là con tôi đó', bà bán vé số nói với chúng tôi. Rồi 2 đứa trẻ tung tăng chạy ra. Chúng cười. Nụ cười rất hồn nhiên của tuổi thơ. Cả 4 người ngồi bệt xuống đất...

{keywords}
Bà Đẹp cùng con và cháu ngoại

Bà là Hoa Thị Đẹp, 52 tuổi. Bà bị chứng khờ nhưng cũng còn đủ trí nhớ. Bà kể lại, do bị bệnh như thế nên không ai muốn lấy bà. Mãi cho đến năm 25 tuổi nhiều người mai mối bà mới lấy chồng.

Bà hạ sinh được 2 người con gái. Đứa con đầu tên Hoa Thị Thúy An nay đã 26 tuổi mang bệnh như bà. Đứa con gái thứ 2 bình thường như bao người khác nhưng chẳng may đến 12 tuổi ngã bệnh rồi chết.

Chồng bà sau đó mất đi để lại cho bà bé Thúy An khờ khạo, tay chân lóng ngóng. Một mình bà hàng ngày bán vé số nuôi con. Cuộc sống của 2 mẹ con tuy có thiếu thốn khổ cực nhưng cũng không đến nỗi nào nếu không có chuyện chẳng lành xảy ra.  

Tai họa giáng xuống gia đình bà Đẹp khi Thúy An vừa 14 tuổi. Bà kể lại: 'Lúc ấy tôi thấy nó có nhiều triệu chứng khác thường nhưng do quá nghèo tôi cũng không quan tâm sát sao. Rồi, bụng nó càng ngày càng lớn. Tôi hỏi, nó nói một người đàn ông trong làng dụ dỗ nó làm vợ với những lời ngon ngọt. Đến khi biết nó có thai thì không đoái hoài gì tới nó'.

'Mong được nuôi mẹ nuôi ngoại'

Câu chuyện kể đến đây thì từ trong nhà một đứa bé sà vào lòng bà với những cử chỉ thương yêu. Một đứa bé khác nhỏ hơn, cũng chạy ra ôm lấy Thúy An. Chừng vài phút sau, cả hai đứa trẻ cùng xúm xít quanh Thúy An chơi trò nấu cơm. Một chiếc nồi đất nhỏ như quả cam được đặt trên 2 viên gạch. Một bé lấy đất bỏ vào nồi giả làm gạo. Bé lớn lấy nước đổ vào rồi đậy nắp. Lửa không có nhưng Thúy An vẫn cầm chiếc que đưa vào lò để chỉnh lửa. Cuộc chơi vẫn tiếp tục...

{keywords}
Ba mẹ con Thúy An.

Bà Đẹp chỉ đứa lớn nói: 'Nó là Hoa Thị Thanh Trúc Linh, năm nay 12 tuổi. Đây là hậu quả của mối tình đầu của mẹ nó. Cha nó làm nghề bỏ mối nước đá, thường xuyên lêu lổng. Do uống rượu quá nhiều nên bị bệnh và đã chết. Nó không nhận con nhưng ngày đưa tang nó tôi có đến.

Khi Trúc Linh 7 tuổi, Thúy An lại một lần nữa mang thai. Lần này cũng người địa phương hứa hẹn đủ điều với Thúy An. Nó có biết gì đâu, ai nói sao nó tin vậy'. Bà Đẹp nói với chúng tôi: 'Thế là con bé Hoa Thị Thanh Tú Tiên ra đời. Thấm thoát Tú Tiên đã 5 tuổi. Cha nó không một lần bén mảng đến thăm con'.

{keywords}
Trúc Linh và Tú Tiên

Ba mẹ con 'nấu cơm' đã chín. Hai đứa bé đứng lên. Trúc Linh vào trong góc nhà lấy ra chiếc giỏ. 'Ông ơi' - nó nói với chúng tôi. 'Sáng nay con với mẹ con đi bắt cua nè', nó cầm trên tay con cua rồi nói tiếp: 'Cua đồng ở trong hang nên con và mẹ phải thò tay vào bắt'.

Con không sợ nó kẹp tay con sao? - 'Dạ không. Nó kẹp đau một chút nhưng con cũng phải ráng để cho cả nhà có bữa ăn ngon'.

Trúc Linh và em không như mẹ và ngoại. Hai cháu bình thường. Trúc Linh đang học lớp 4 trường Tiểu học Sò Đo, nơi cách nhà gần 5km.

Hỏi thăm về việc học, Trúc Linh cho biết: 'Năm nay con được học sinh giỏi nhưng bằng khen cô giáo giữ vì nhà con dột sợ sẽ làm hư. Con rất thích học và em con cũng vậy. Hàng ngày con đến trường bằng chiếc xe đạp do mẹ của bạn con cho. Chút nữa ông về con sẽ đạp xe đưa ông đi một quãng đường'.

{keywords}
Ba mẹ con chơi trò nấu cơm.

Mẹ và ngoại không bình thường và tỉnh táo. Hai cha, một đã chết và một người không nhận con. Nhìn 2 đứa bé, nhìn ngôi nhà dột nát, nhìn cảnh nghèo nàn cơ cực chúng tôi chưa thể hình dung được tương lai của hai bé sẽ ra sao.

2 bé thỏ thẻ với chúng tôi: 'Con thương ngoại, thương mẹ lắm. Con rất muốn được học như bao người khác để sau này đi làm nuôi mẹ nuôi ngoại ...'. Chúng tôi cũng chỉ biết mong như thế.

Chúng tôi ra về. Trúc Linh đẩy xe ra. 'Con đưa ông về một đoạn nhé', cô bé nói.

Nhìn con bé mạnh mẽ đạp xe trên cánh đồng, chúng tôi tin một ngày mai tươi sáng sẽ đến với cháu. 

{keywords}
Bé Trúc Linh đạp xe tiễn khách một đoạn đường

Hình ảnh 2 đứa bé hồn nhiên trong cuộc sống đầy vất vả gian truân đã ám ảnh chúng tôi suốt đường về.

Người mẹ Sài Gòn cắt đất bán dần, một đời gồng gánh 6 con nuôi

Người mẹ Sài Gòn cắt đất bán dần, một đời gồng gánh 6 con nuôi

Chị cầm nải chuối lên rồi bỏ xuống. Rồi một nải khác được chọn. Chị nói thật lớn, "con lấy nải này bà nhé". Nét mặt bà thật vui. Bà nở nụ cười một tay trao cho khách chiếc bao nhựa, một tay đón lấy tiền khách trả...

" alt="Ngôi nhà giữa cánh đồng, 2 người đàn bà khờ và 2 đứa con không cha" width="90" height="59"/>

Ngôi nhà giữa cánh đồng, 2 người đàn bà khờ và 2 đứa con không cha